Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính
Chương 304: Chống đẩy 200 cái
Linh Linh
26/02/2017
Sáng sớm tinh mơ, tôi mở mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt của Lạc Mộ Thâm hơi lộ vẻ mệt mỏi. Anh ấy vẫn ngủ, nhưng tư thế ngủ cũng đáng yêu, rất lôi
cuốn hấp dẫn người khác.
Tôi như kẻ háo sắc nhìn anh ấy, thật sự nhìn thôi cũng không đủ.
Ôi, tại sao lại có người đàn ông cuốn hút như thế chứ. Người đàn ông hấp dẫn này là thuộc về tôi, tôi thật sự muốn cười quá đi mất.
Tôi nhẹ nhàng dùng tay vuốt nhẹ tai anh ấy: “ Anh Đại Thâm, tỉnh dậy đi.”
Gọi phải mất đến mười phút, thằng cha này mới bắt đầu nhăn nhó mở mắt.
“ Vẫn buồn ngủ sao?” Tôi tiến sát gần hỏi Lạc Mộ Thâm, thằng cha này đã không nói thì thôi mà đã nói thì làm, tối qua nói không động vào tôi, thật sự không động thật, người đàn ông như thế mới đáng được yêu.
“ Đương nhiên là buồn ngủ rồi.” Lạc Mộ Thâm thở dài một hơi.
“ Tại sao lại buồn ngủ, không phải tối qua ngủ rất ngon sao?” Tôi chớp mắt nói.
“ Đấy là em ngủ ngon, em biết anh nằm mãi cũng không ngủ được, xem em ngủ không khác gì lợn vậy, anh thực sự tức điên rồi. Em thì ngủ ngon, anh bị em hành hạ cho mãi không ngủ được, mắt trợn trừng cho đến hai giờ sáng, quả thật không chịu nổi nữa rồi, “ Lạc Mộ Thâm thở dài một tiếng, “ anh xuống đất chống đẩy 200 cái mới đỡ hơn một chút, sau này, không ngủ với em nữa!”
A, tôi há hốc miệng ra.
Thằng cha này không ngủ mà xuống đất chống đất 200 cái sao?
Trong đầu tôi lập tức nghĩ ra hình ảnh, người đàn ông mà chỉ đứng trên cao, mãi mãi chỉ chờ người phụ nữ hầu hạ nay lại phải chống đẩy, tôi không kìm được bụm miệng cười lên.
“ Có gì đáng cười chứ? Còn cười là anh ăn thịt em đấy.” Lạc Mộ Thâm hằm hằm trừng mắt lườm tôi, tôi vội vàng quay về thái độ đoan chính.
Nhưng, mồm thì mãi không ngậm được vào.
“ Anh cho em cười này, cho em cười này.” Lạc Mộ Thâm tức điên, đưa tay ra bạnh vào hai bên khoé miệng của tôi, mồm của tôi ngoạc ra hai bên, tôic ảm thấy mồm mình sắp tê cả rồi.
Tôi đương nhiên không chịu thua kém, trả đũa lại Lạc Mộ Thâm, hai đứa lăn lộn trên giường mà giằng co nhau.
Giống như hai đứa trẻ tinh nghịch vậy.
Chúng tôi đang lúc anh ép lên em, em đè lên anh, cửa phòng bị gõ nhẹ vài tiếng, giọng nói ấm áp của cô Trương chuyển đến: “ Thiếu gia, cô Tô, lão bà bảo cô cậu đánh răng rửa mặt xong thì xuống lầu dùng bữa.”
Tôi vội vàng đạp Lạc Mộ Thâm một cái, Lạc Mộ Thâm ra sức béo vào má tôi một cái, hằm hằm nói: “ Em đợi đấy anh nghĩ cách xử lý em.”
Tôi thè lưỡi ra khiêu khích lại Lạc Mộ Thâm.
Sau khi Lạc Mộ Thâm đánh răng rửa mặt xong, đứng thẳng người cởi quần áo ngủ ra.
“ A......” Tôi vội vàng dùng tay che mắt mình lại.
Lúc này thân hình khoẻ mạnh rắn rỏi cường tráng không ai bằng của Lạc Mộ Thâm hiện ra trước mắt tôi, tôi vẫn cực kỳ xấu hổ.
Dù sao từ trước đến nay tôi chưa bao giờ nhìn thấy *** của người đàn ông trẻ trung một cách lộ liễu như thế cả.
“ Ha ha. Ai bảo em hành hạ anh, anh cũng hành hạ hành hạ mắt em cho bõ tức”. Lạc Mộ Thâm cười chầm chậm mặc chiếc quần thể thao, áo sơ mi màu bạc xám càng toát lên tư thế hiên ngang của anh ấy, hết sức phóng khoáng.
Tôi ngơ ngẩn há hốc mồm, cảm giác nước miếng sắp chảy ra rồi.
Có cần thiết phải đẹp trai thế này không, vẻ đẹp thật sự khiến đàn ông đố kỵ, đàn bà phải háo sắc!
“ Nhìn em kìa, vẫn cái bộ dạng đấy, em biết bộ dạng này khiến anh nhịn không nổi muốn bổ nhào lên không?” Lạc Mộ Thâm nhăn nhó nói.“ Đi chết đi!” Tôi trừng mắt nói.
“ Được rồi, mau vệ sinh cá nhân rồi trang điểm, quần áo em mặc anh đã bảo người chuẩn bị xong rồi.” Lạc Mộ Thâm chỉ về phía sopha.
Thuận theo tay Lạc Mộ Thâm chỉ, quả nhiên tôi nhìn thấy một quần áo mới đẹp đẽ xếp gọn gàng để trên sopha.
“ Mau lên đấy. Anh đi xuống với bà trước đây.” Lạc Mộ Thâm nói với tôi.
“ Tuân lệnh!” Tôi ra vẻ ngoan ngoãn.
“ Vâng, anh xuống trước đi, em xuống ngay bây giờ đây.” Tôi đành phải khéo léo nói.
“ Như thế mới ngoan.” Lạc Mộ Thâm vuốt vuốt tóc tôi giống như vuốt lông của động vật cưng vậy, sau đó phong độ phóng khoáng bước ra cửa.
Cửa đóng lại, tôi mới thở một hơi dài nhẹ nhõm, Lạc Mộ Thâm ở trong phòng, khí áp trong không khí rất thấp, giống như chỉ số tạp âm và chỉ số không khí đều hạ xuống mức thấp nhất.
Đây chính là lực hút từ trường sao?
Tôi vội vàng dậy, phát hiện toàn thân mình không mảnh vải che thân, mặt tôi đỏ bừng lên, thằng cha này, ngang ngược như thế, độc tài quân phiệt, khiến tôi bây giờ nghĩ lại mặt đỏ tía tai.
Chẳng còn kịp quan sát lại, tôi đi vào nhà vệ sinh, đánh răng rửa mặt vệ sinh cá nhân.
Mái tóc rối bời được tôi dùng lược chải cẩn thận, mái tóc dễ thương đó lập tức thuận theo rủ xuống vai tôi.
Tôi hôm nay không trang điểm, mặt mộc của tôi vẫn giống như bông sen trên mặt nước vậy. Tôi nhìn mình trong gương, cảm thấy rất hài lòng. Thật giống người con gái phơi phới đang tuổi dậy thì vậy.
Quay lại trong phòng, tôi lấy bộ quần áo trên ghế sopha, không chỉ có quần áo không, còn có cả nội y bên trong, hơn nữa đều đã giặt là xong cả rồi, trên quần áo còn có mùi nước hoa phảng phất nhè nhẹ.
Tôi mặc dù không thích nước hoa, nhưng mùi thơm này, tôi vẫn thích ngửi.
Mặc xong nội y bên trong, mặt tôi lại đỏ lên, số đo này vừa khít với người tôi, tên Lạc Mộ Thâm này, vậy mà anh ta cũng đo được chuẩn số đo người tôi như thế, tay của anh ta là cái thước dây sao?
Anh ấy có thể định lượng ra được số đo chính xác của người phụ nữ như thế, có lẽ là dó anh ta đã có rất nhiều người phụ nữ, cho nên đặc biệt có kinh nghiệm chăng?
Vừa nghĩ đến bàn tay dài đẹp của Lạc mộ Thâm đã từng lướt trên người nhữg người đẹp đó, tôi cảm thấy tâm trạng không vui lắm, tên háo sắc đáng ghét này.
Tôi mặc bộ quần áo này lên người.
Nội y là dùng chất liệu vải tốt nhất may thành, rất mềm mại, mặc lên cũng giống như là không mặc vậy, chỉ là cảm thấy giống như có bàn tay mềm mại nhẹ nhàng lướt trên người mình, cảm thấy rất thoải mái. Tôi thở dài, lại nhìn vào gương lần nữa, sau đó đi ra khỏi phòng.
Ngoài cửa, đã có một bảo mẫu đứng đợi ở đó.
“ Thưa cô, bà và thiếu gia đã đợi cô lâu rồi, bữa sáng đã chuẩn bị xong rồi. Mời cô Tô đi theo tôi xuống lầu ạ!” Bảo mẫu đó cười nhẹ nhàng nói.
Tôi vội vàng nói: “ Cảm ơn.”
Bảo mẫu dẫn tôi xuống cầu thang, đi thẳng đến phòng khách trang trí đẹp đẽ quý giá, quả nhiên lão Lạc và Lạc Mộ Thâm đã đợi ở đó rồi.
Lạc Mộ Thâm giống như một đứa trẻ đang dậy lão Lạc dùng ipad, bà nội học hết sức chăm chỉ, không hiểu liền hỏi cháu trai của mình: “ Như thế này phải không?”
“ Đúng rồi, đúng là người con gái thông minh.” Lạc Mộ Thâm hôn lên má bà Lạc một cái, bà Lạc cười giống như đứa trẻ vậy, dường như tất cả những nếp nhăn đều được mở ra vậy.
Nhìn thấy tôi đi đến, lão Lạc cười nói: “ Nhuỵ Tử, đến rồi à?”
Tôi như kẻ háo sắc nhìn anh ấy, thật sự nhìn thôi cũng không đủ.
Ôi, tại sao lại có người đàn ông cuốn hút như thế chứ. Người đàn ông hấp dẫn này là thuộc về tôi, tôi thật sự muốn cười quá đi mất.
Tôi nhẹ nhàng dùng tay vuốt nhẹ tai anh ấy: “ Anh Đại Thâm, tỉnh dậy đi.”
Gọi phải mất đến mười phút, thằng cha này mới bắt đầu nhăn nhó mở mắt.
“ Vẫn buồn ngủ sao?” Tôi tiến sát gần hỏi Lạc Mộ Thâm, thằng cha này đã không nói thì thôi mà đã nói thì làm, tối qua nói không động vào tôi, thật sự không động thật, người đàn ông như thế mới đáng được yêu.
“ Đương nhiên là buồn ngủ rồi.” Lạc Mộ Thâm thở dài một hơi.
“ Tại sao lại buồn ngủ, không phải tối qua ngủ rất ngon sao?” Tôi chớp mắt nói.
“ Đấy là em ngủ ngon, em biết anh nằm mãi cũng không ngủ được, xem em ngủ không khác gì lợn vậy, anh thực sự tức điên rồi. Em thì ngủ ngon, anh bị em hành hạ cho mãi không ngủ được, mắt trợn trừng cho đến hai giờ sáng, quả thật không chịu nổi nữa rồi, “ Lạc Mộ Thâm thở dài một tiếng, “ anh xuống đất chống đẩy 200 cái mới đỡ hơn một chút, sau này, không ngủ với em nữa!”
A, tôi há hốc miệng ra.
Thằng cha này không ngủ mà xuống đất chống đất 200 cái sao?
Trong đầu tôi lập tức nghĩ ra hình ảnh, người đàn ông mà chỉ đứng trên cao, mãi mãi chỉ chờ người phụ nữ hầu hạ nay lại phải chống đẩy, tôi không kìm được bụm miệng cười lên.
“ Có gì đáng cười chứ? Còn cười là anh ăn thịt em đấy.” Lạc Mộ Thâm hằm hằm trừng mắt lườm tôi, tôi vội vàng quay về thái độ đoan chính.
Nhưng, mồm thì mãi không ngậm được vào.
“ Anh cho em cười này, cho em cười này.” Lạc Mộ Thâm tức điên, đưa tay ra bạnh vào hai bên khoé miệng của tôi, mồm của tôi ngoạc ra hai bên, tôic ảm thấy mồm mình sắp tê cả rồi.
Tôi đương nhiên không chịu thua kém, trả đũa lại Lạc Mộ Thâm, hai đứa lăn lộn trên giường mà giằng co nhau.
Giống như hai đứa trẻ tinh nghịch vậy.
Chúng tôi đang lúc anh ép lên em, em đè lên anh, cửa phòng bị gõ nhẹ vài tiếng, giọng nói ấm áp của cô Trương chuyển đến: “ Thiếu gia, cô Tô, lão bà bảo cô cậu đánh răng rửa mặt xong thì xuống lầu dùng bữa.”
Tôi vội vàng đạp Lạc Mộ Thâm một cái, Lạc Mộ Thâm ra sức béo vào má tôi một cái, hằm hằm nói: “ Em đợi đấy anh nghĩ cách xử lý em.”
Tôi thè lưỡi ra khiêu khích lại Lạc Mộ Thâm.
Sau khi Lạc Mộ Thâm đánh răng rửa mặt xong, đứng thẳng người cởi quần áo ngủ ra.
“ A......” Tôi vội vàng dùng tay che mắt mình lại.
Lúc này thân hình khoẻ mạnh rắn rỏi cường tráng không ai bằng của Lạc Mộ Thâm hiện ra trước mắt tôi, tôi vẫn cực kỳ xấu hổ.
Dù sao từ trước đến nay tôi chưa bao giờ nhìn thấy *** của người đàn ông trẻ trung một cách lộ liễu như thế cả.
“ Ha ha. Ai bảo em hành hạ anh, anh cũng hành hạ hành hạ mắt em cho bõ tức”. Lạc Mộ Thâm cười chầm chậm mặc chiếc quần thể thao, áo sơ mi màu bạc xám càng toát lên tư thế hiên ngang của anh ấy, hết sức phóng khoáng.
Tôi ngơ ngẩn há hốc mồm, cảm giác nước miếng sắp chảy ra rồi.
Có cần thiết phải đẹp trai thế này không, vẻ đẹp thật sự khiến đàn ông đố kỵ, đàn bà phải háo sắc!
“ Nhìn em kìa, vẫn cái bộ dạng đấy, em biết bộ dạng này khiến anh nhịn không nổi muốn bổ nhào lên không?” Lạc Mộ Thâm nhăn nhó nói.“ Đi chết đi!” Tôi trừng mắt nói.
“ Được rồi, mau vệ sinh cá nhân rồi trang điểm, quần áo em mặc anh đã bảo người chuẩn bị xong rồi.” Lạc Mộ Thâm chỉ về phía sopha.
Thuận theo tay Lạc Mộ Thâm chỉ, quả nhiên tôi nhìn thấy một quần áo mới đẹp đẽ xếp gọn gàng để trên sopha.
“ Mau lên đấy. Anh đi xuống với bà trước đây.” Lạc Mộ Thâm nói với tôi.
“ Tuân lệnh!” Tôi ra vẻ ngoan ngoãn.
“ Vâng, anh xuống trước đi, em xuống ngay bây giờ đây.” Tôi đành phải khéo léo nói.
“ Như thế mới ngoan.” Lạc Mộ Thâm vuốt vuốt tóc tôi giống như vuốt lông của động vật cưng vậy, sau đó phong độ phóng khoáng bước ra cửa.
Cửa đóng lại, tôi mới thở một hơi dài nhẹ nhõm, Lạc Mộ Thâm ở trong phòng, khí áp trong không khí rất thấp, giống như chỉ số tạp âm và chỉ số không khí đều hạ xuống mức thấp nhất.
Đây chính là lực hút từ trường sao?
Tôi vội vàng dậy, phát hiện toàn thân mình không mảnh vải che thân, mặt tôi đỏ bừng lên, thằng cha này, ngang ngược như thế, độc tài quân phiệt, khiến tôi bây giờ nghĩ lại mặt đỏ tía tai.
Chẳng còn kịp quan sát lại, tôi đi vào nhà vệ sinh, đánh răng rửa mặt vệ sinh cá nhân.
Mái tóc rối bời được tôi dùng lược chải cẩn thận, mái tóc dễ thương đó lập tức thuận theo rủ xuống vai tôi.
Tôi hôm nay không trang điểm, mặt mộc của tôi vẫn giống như bông sen trên mặt nước vậy. Tôi nhìn mình trong gương, cảm thấy rất hài lòng. Thật giống người con gái phơi phới đang tuổi dậy thì vậy.
Quay lại trong phòng, tôi lấy bộ quần áo trên ghế sopha, không chỉ có quần áo không, còn có cả nội y bên trong, hơn nữa đều đã giặt là xong cả rồi, trên quần áo còn có mùi nước hoa phảng phất nhè nhẹ.
Tôi mặc dù không thích nước hoa, nhưng mùi thơm này, tôi vẫn thích ngửi.
Mặc xong nội y bên trong, mặt tôi lại đỏ lên, số đo này vừa khít với người tôi, tên Lạc Mộ Thâm này, vậy mà anh ta cũng đo được chuẩn số đo người tôi như thế, tay của anh ta là cái thước dây sao?
Anh ấy có thể định lượng ra được số đo chính xác của người phụ nữ như thế, có lẽ là dó anh ta đã có rất nhiều người phụ nữ, cho nên đặc biệt có kinh nghiệm chăng?
Vừa nghĩ đến bàn tay dài đẹp của Lạc mộ Thâm đã từng lướt trên người nhữg người đẹp đó, tôi cảm thấy tâm trạng không vui lắm, tên háo sắc đáng ghét này.
Tôi mặc bộ quần áo này lên người.
Nội y là dùng chất liệu vải tốt nhất may thành, rất mềm mại, mặc lên cũng giống như là không mặc vậy, chỉ là cảm thấy giống như có bàn tay mềm mại nhẹ nhàng lướt trên người mình, cảm thấy rất thoải mái. Tôi thở dài, lại nhìn vào gương lần nữa, sau đó đi ra khỏi phòng.
Ngoài cửa, đã có một bảo mẫu đứng đợi ở đó.
“ Thưa cô, bà và thiếu gia đã đợi cô lâu rồi, bữa sáng đã chuẩn bị xong rồi. Mời cô Tô đi theo tôi xuống lầu ạ!” Bảo mẫu đó cười nhẹ nhàng nói.
Tôi vội vàng nói: “ Cảm ơn.”
Bảo mẫu dẫn tôi xuống cầu thang, đi thẳng đến phòng khách trang trí đẹp đẽ quý giá, quả nhiên lão Lạc và Lạc Mộ Thâm đã đợi ở đó rồi.
Lạc Mộ Thâm giống như một đứa trẻ đang dậy lão Lạc dùng ipad, bà nội học hết sức chăm chỉ, không hiểu liền hỏi cháu trai của mình: “ Như thế này phải không?”
“ Đúng rồi, đúng là người con gái thông minh.” Lạc Mộ Thâm hôn lên má bà Lạc một cái, bà Lạc cười giống như đứa trẻ vậy, dường như tất cả những nếp nhăn đều được mở ra vậy.
Nhìn thấy tôi đi đến, lão Lạc cười nói: “ Nhuỵ Tử, đến rồi à?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.