Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 423: Làm tình qua điện thoại

Linh Linh

06/04/2017

Mẹ tôi thở dài, vỗ nhẹ vào đầu tôi: “ Ôi, bố mẹ bây giờ cũng không biết nói thế nào, đầu óc cứ mơ hồ, vốn dĩ ý kiến của cả nhà dù cho nói thế nào cũng không muốn các con ở bên nhau, tại vì nó không những có tiền hơn nữa danh tiếng trước đây quả thực không hay lắm. Nhưng bố mẹ bây giờ thấy cậu ta thật lòng với con, cũng không đánh không đuổi nữa, chỉ có điều, bố mẹ không biết sự chân thành của cậu ta có thể duy trì đến lúc nào.....”

“ Hì hì, con tin sẽ duy trì mãi mãi.” Tôi cười hôn lên má mẹ tôi một cái, “ Mẹ, anh ấy đã nói rồi, trước đây sống bừa bãi, sau này sẽ không bao giờ thế nữa, anh ấy sẽ mãi mãi chỉ đối tốt với con, con là người phụ nữ cuối cùng của anh ấy rồi.”

Bố tôi đặt báo xuống, nhìn qua chiếc kính lão nói với tôi: “ Ôi, Nhụy Nhụy, con cũng lớn rồi, bố mẹ cũng không can thiệp được vào cuộc sống của con, có điều, bố mẹ vẫn muốn nhắc nhở con, con phải sáng suốt, đừng có mù quáng bị cậu ta lừa, cậu ta vừa tặng nhà vừa tặng xe cho con, con cho rằng cậu ta yêu chiều con như thế, nhưng nếu như cậu ta thật sự thay lòng, con chỉ có ngồi trong nhà mà khóc thầm thôi? Bố mẹ hy vọng con có thể sống hạnh phúc, bố và mẹ con già rồi, ông bà nội thì càng khó nói, chúng ta có thể hưởng thụ được gì chứ? Đối với bố mẹ mà nói, một bữa cơm 1000 tệ và 100 tệ cũng là như nhau, ngồi trong nhà hay đi ra ngoài du lịch cũng như thế, mặc chiếc áo 1000 tệ và chiếc áo 10 tệ cũng chẳng khác là bao, bố mẹ chỉ không hy vọng sau này con phải khóc. Con phải suy nghĩ có kỹ, đừng để bị người ta lừa đấy.”

“ Con biết rồi ạ, bố mẹ phải có lòng tin với con gái của bố mẹ chứ? Bố mẹ cho con lời chúc phúc có được không? Có phải do xem nhiều phim quá không? Lúc nào trong lòng cũng lo sợ, lẽ nào bố mẹ không biết thế giới này còn có bao nhiêu điều tốt đẹp sao?” Tôi cười ôm lấy bố mẹ và ông bà tôi, “ Đi thôi, chúng ta ra ngoài ăn cơm, Lạc Mộ Thâm bảo con mười ngày này phải chịu khó ở bên cạnh cả nhà, cả nhà mình nghĩ xem, muốn đi đâu chơi, muốn đi đâu ăn? Anh ấy lại đưa cho con một cái thẻ, tùy ý quẹt!”

“ Cậu ta có tiền cũng không thể tiêu tiền phung phí thế được?” Mẹ tôi có vẻ không hài lòng nói.

“ Không phải là phung phí, đây là lòng hiếu thuận với mọi người mà.” Tôi cười nói, “ Đi nào, hôm nay, chúng ta đi ăn buffee ở Kim Tiền Báo, ở đó còn có món kem ngon không gì tả nổi!”

Tôi kéo cả nhà tôi vui vẻ đi ra cửa.

.........

Tôi ăn no đến nỗi bụng phình ra như cái trống, từ Kim Tiền Báo quay về, đã là chín giờ tối rồi, sau khi ông bà bố mẹ tôi tắm rửa, cũng về phòng nghỉ ngơi rồi. tôi sau khi tắm rửa vệ sinh xong, mặc váy ngủ, quấn tóc đi vào phòng của tôi, cầm điện thoại, hồi hộp chờ, Lạc Mộ Thâm đã hạ cánh xuống sân bay chưa?

Đã nói với anh ấy rồi, hạ cánh thì lập tức gọi điện cho tôi.

Tôi căng thẳng nhìn chằm chằm vào điện thoại, quả nhiên, chưa đến mười phút, điện thoại của Lạc Mộ Thâm gọi đến rồi.

Tôi quả thật xúc động chết mất.

“ Anh đến thành phố a rồi sao?” Tôi khẽ nói.

“ Anh đến rồi, làm thế nào đây? Bây giờ anh rất nhớ em, đầu lợn......” Lạc Mộ Thâm nũng nịu trong điện thoại, “ anh thật sự hối hận vì quyết định của mình. Sao lại để em ở lại thành phố h chứ, nhớ em chết đi được. Em có nhớ anh không?”



“ Em cũng nhớ anh,” tôi cẩn thận liếc mắt ra phía ngoài nhà, may là mọi người ai đã về phòng nấy, nếu không, tôi và Lạc Mộ Thâm nấu cháo điện thoại thế này, tán tỉnh ve vãn, thật ngại quá?

“ Nhớ em quá, anh không ngủ được, hay là ngày mai anh về đón đón em nhé?” Lạc Mộ Thâm khẽ nói.

“ Đừng, thế sẽ bị bố mẹ em cười cho đấy, hơn nữa, anh chẳng bảo em tranh thủ ở bên cạnh người nhà em sao.” Tôi khẽ nói.

“ Ôi, làm thế nào đây? Gối đơn khó ngủ mà? Em nói xem anh phải làm thế nào?” Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng nói.

“ Anh nói phải làm thế nào?” Tôi cố tình nói.

Giọng nói của Lạc Mộ Thâm trong điện thoại trầm xuống: “ Bù đắp cho anh đi.”

“ Bù đắp cho anh thế nào?” Tôi cười nói, tên Lạc Mộ Thâm này, có lúc giống như núi băng lòng dạ đen tối vậy, có lúc lại giống như đứa trẻ tinh nghịch.

“ Tối nay nói chuyện điện thoại làm tình với anh thì thế nào?” Lạc Mộ Thâm đột nhiên nói.“ Cái gì? Điện thoại làm tình?” Tôi cảm thấy như có gai đâm từ trên đỉnh đầu xuống đến mũi chân mình vậy.

“ Đúng thế.” Lạc Mộ Thâm cười nói, anh ấy cố ý gằn giọng mình xuống: “ làm thế nào đây, bây giờ chỉ có em mới làm hài lòng anh, nếu không anh rất khó chịu.”

“ Hừ, đồng chí Tiểu Lạc, có phải anh là cầm thú đội lốt người không?” Tôi tức hầm hầm nói, “ trong điện thoại mà còn làm tình được sao? Chỉ có tên lãng tử như anh mới nghĩ ra được, em còn lâu mới làm!”

Tôi thật sự lần đầu tiên nghe nói, điện thoại cũng có thể làm tình được. Quả thật xấu hổ chết mất.

“ Thế thì không được, anh nhớ em thì làm thế nào? Chẳng được ôm ấp chạm vào em, chỉ có thể như thế này, em chiều anh một chút đi, nếu không, mười ngày này, anh thật sự không biết phải làm thế nào, em không sợ có người phụ nữ khác tranh thủ cơ hội em không có ở đây mà mồi chài anh sao?” Lạc Mộ Thâm cười nói.

“ Hừ, anh đang uy hiếp em phải không? Em không sợ đâu. Anh đi mà tìm người con gái khác. Em chúc anh sớm mắc bệnh aids mà chết.” Tôi vẫn tức nói.

“ Đừng nói vô tình như thế, em biết con người anh bây giờ chỉ có mình em thôi, anh thà chết còn hơn đi tìm mấy loại phụ nữ đó, em quay về phát hiện anh đã chết mà em không thương sao.” Lúc này Lạc Mộ Thâm quả thật giống như đứa trẻ nũng nịu vậy.



“ Ôi, thật bó tay với anh.” Tôi không còn tức nổi với tên xấu xa này nữa rồi.

“ có phải anh thường xuyên làm tình qua điện thoại với bạn gái cũ không?” Tôi khẽ cau mày nói.

“ Nói linh tinh, anh làm gì có trình độ mà tán gẫu với bọn họ chứ? Giọng nói của Lạc Mộ Thâm lập tức trở nên mờ ám, “ Nhụy Tử, anh rất muốn chạm vào em.”

Tôi đành phải phối hợp lại: “ Em cũng muốn chạm vào anh.”

“ Em muốn chạm vào đâu của anh?” Lạc Mộ Thâm khẽ nói.

“ Em muốn chạm vào ngực anh, chạm vào bắp thịt của anh, muốn chạm vào chỗ đó......” Tôi cũng khẽ nói.

“ Đúng rồi, em yêu, chính là nói như thế,” Giọng nói Lạc Mộ Thâm lại trầm xuống, “ Anh muốn sờ vào hai gò bồng của em, anh muốn chạm vào.....”

Tôi giả bộ rên ư ử ầm ừ qua điện thoại.

Hứ, tôi thật sự không thể hiểu nổi suy nghĩ của đàn ông là thế nào, trong điện thoại mà cũng có thể làm tình được, quả nhiên tôi nghe thấy cùng với giọng rên rỉ đó của tôi, hơi thở của Lạc Mộ Thâm ở đầu bên kia điện thoại cũng nặng nề hơn, gấp gáp hơn, còn tôi ở đây cũng thuận tay với lấy đĩa hoa quả và hướng dương.

Vừa cắn hướng dương vừa nói chuyện làm tình với Lạc Mộ Thâm, ở đầu dây bên đó, Lạc Mộ Thâm bị kích thích không chịu được rồi, còn tôi, cắn hướng dương càng ngày càng nhanh.

Nếu như Lạc Mộ Thâm biết tôi bây giờ đang nằm với bộ dạng gì, có lẽ anh ấy tức đến mức lập tức liệt dương rồi.rn rn

Tôi đột nhiên hiểu ra cái gì gọi là làm tình điện thoại, tôi nhớ ra một người bạn học thời cấp ba của tôi đi ứng tuyển vào làm công việc trực điện thoại chăm sóc trực tiếp, chuyên kiếm tiền điện thoại từ những tên đàn ông bệnh hoạn, tôi nghe nói cậu ta vừa thường xuyên rên rỉ ư ử phối hợp với những người đàn ông đó qua điện thoại, vừa đan áo len.

Đây là sự khác biệt giữa đàn ông và phụ nữ sao!

Không ngờ tôi cũng thành thế này rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook