Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính
Chương 167: Phim mạo hiểm có cảm giác lãng mạn
Linh Linh
06/01/2017
Nếu có tài xế thực sự là không tiện lắm.
Nghĩ đến đây, tôi có cảm giác thấy mình không còn khống chế được biểu cảm trên mặt mình nữa, thế là tôi để lộ tất cả những biểu cảm của mình trên gương mặt của mình.
“ Vẻ mặt cô thế nghĩa là sao ?” Lạc Mộ Thâm nhìn mặt tôi, đột nhiên hỏi.
“ À, không có gì, có nghĩa là, tôi rất thích lái chiếc xe sang trọng này, tôi cứ nghĩ cả đời này tôi chẳng bao giờ có thể được lái một chiếc xe sang trọng đắt tiền như thế này, tất cả đều là nhờ vào phúc của anh Đại Thâm đấy.” Tồi liền thắt dây an toàn.
“ Trời.” Lạc Mộ Thâm quay sang nhìn tôi, rồi ngồi vào cạnh ghế lái.
Tôi vội vàng chăm chú nhìn những nút thiết bị điều khiến của chiếc xe, nhìn một lúc mà mắt đã hoa cả lên.
“ Thấy chân phanh chưa ?” Lạc Mộ Thâm nhìn bộ dạng của tôi lúc đó liền không chờ được lâu hỏi, lúc này Phương Trạch Vũ bọn họ liên tục bấm còi xe như muốn thúc giục chúng tôi.
“ Tôi xem xem.” Tôi vẫn đang xem.
“ Ngốc quá đấy, đây là cần số... ...” Lạc Mộ Thâm dậy tôi, “ Hiểu chưa ?”
“ Hiểu rồi,” tôi khẽ nói, “ Anh Đại Thâm, nếu xe của chúng ta xảy ra tai nạn, anh không trách tôi chứ ? sẽ không bắt đền tôi chứ ?”
Tôi ngây ngô hỏi dò Lạc Mộ Thâm : “ Cô đúng là có cái mồm quạ đen, có tôi bên cạnh, sao có thể xảy ra tai nạn hả ? Cô lái đi.”
Tôi mắm môi, tôi không tin, tôi không thể lái chiếc xe này, khi học lái xe, người dậy còn nói tôi là một người lái xe rất cứng mà.
Tôi thông minh như thế, chiếc xe này sao có thể làm khó tôi được chứ ?
Nghĩ tới đây, tôi liền khởi động xe, âm thanh của động cơ xe gầm rú khiến tôi càng cảm thấy kích thích.
Bảo sao chiếc xe này lại đắt như vậy, vừa lái đi một cái đã làm cho con người ta cảm thấy vô cùng hưng phấn!
Tôi nói rồi, tôi là một cô bé thông minh mà, trong một tích tắc, tôi đã biết lái chiếc xe này như thế nào, mà lái chiếc Koenigsegg này, dường như tôi cảm thấy hưng phấn đến tột cùng.
“ Sao ?” Lạc Mộ Thâm ngồi bên cạnh tôi nói.
“ Chiếc xe này lái thích quá!” Tôi gật gù nói , “ Lái nó cảm giác thật quá đã, chẳng trách những người có tiền các anh đều thích những chiếc xe như thế này.”
“ Xe chỉ là một phương tiện đi lại mà thôi.” Lạc Mộ Thâm bình thản nói.
“ Hì hì, anh có biết là có rất nhiều người mơ ước có riêng cho mình một chiếc xe, nhưng cả đời đều không thể có được không.” Tôi khẽ nói.
Lạc Mộ Thâm liếc nhìn tôi một cái.
Tôi không còn dám nói chuyện nữa, tập trung tinh thần lái xe, bám theo chiếc xe Lambogini của Phương Trạch Vũ đang chạy phía trước, may mà gã này luôn chăm chú để ý tôi lái, chiếc xe không chạy quá nhanh, nhưng vẫn có thể bám đuổi theo bọn họ phía trước.
Chỉ một lúc sau chúng tôi đã đến được rạp chiếu phim 4D nổi tiếng của thành phố A.
Chúng tôi gửi xe xong, Tần Hạo Nhiên dẫn đầu đoàn tiến vào trong rạp chiếu phim.
Tôi nhìn thấy có một vài thanh niên đã đang chọn phim hoặc đợi vào rạp rồi.
“ Chúng ta chọn phim gì nào ?” Tần Hạo Nhiên bọn họ chụm đầu vào chiếc máy tính chọn phim.
“ Chọn phim kinh dị này đi! Xem loại này mới đã.” Phương Trạch Vũ cười nói.
“ Không, nếu anh chọn phim kinh dị thì anh đi mà xem, tôi không xem đâu.” Tôi vội lắc đầu, mẹ ơi, phim kinh dị, có định cho tôi sống không đấy hả ?
Xem loại này tôi không sợ mới là lạ.
“ Gan thỏ đế.” Lạc Mộ Thâm nhìn tôi nói, “ 4D xem phim kinh dị mới là hay nhất.”
“ Thế thì các anh vào xem đi!” Tôi cúi đầu nói, tôi biết tôi sẽ sợ chết khiếp nếu xem nó, tôi gan bé mà.
“ Đúng là bó tay với cô rồi.” Lạc Mộ Thâm nói.“ Hay là, xem phim hành động tình yêu đi.” Tần Hạo Nhiên nói.
“ A ? Cũng có 4D à ?” Mặt tôi liền đỏ như gan lợn, mẹ ơi, phim 4D kiểu 18+ ? Lại còn ngồi xem cùng với bốn gã đàn ông này ?
Tôi không muốn xem!
“ Không được, nếu các anh chọn phim này, tôi sẽ không xem, tôi đi về.” Tôi giận dỗi nói, “ Bốn người đàn ông các anh có nghĩ đến cảm nhận của một người con gái độc thân tôi đây không hả ?”
“ Bảo sao nói người con gái như cô thật là phiền phức.” Lạc Mộ Thâm lại cau có nói, tay thì liên tục kéo màn hình máy tính xuống dưới xem các thể loại phim khác, “ Được rồi, phim phưu lưu mạo hiểm, The Rock, có được không ?”
Tôi ngó đầu vào nhìn, ừ, cái này cũng được, phim phiêu lưu mạo hiểm, tôi cũng rất thích.
“ Phim này được.” Tôi liền gật đầu.
“ Vậy được rồi,” Tần Hạo Nhiên đột nhiên nghĩ ra một chủ ý , “ Mộ Thâm, cậu cùng đầu lợn đi xem phim mạo hiểm, tớ và Trạch Vũ, Cẩn Hàn đi xem phim kinh dị, bọn tớ thích nhất phim kinh dị.”
“ Sao lại là tớ đi cùng ? Tớ cũng thích phim kinh dị mà.” Lạc Mộ Thâm nói.
“ Đó chẳng phải là thư ký bên cạnh cậu sao ? nếu Nhụy Tử là thư ký của tớ, tớ cũng sẽ đưa cô ấy đi xem.” Phương Trạch Vũ đi tới trước mặt Lạc Mộ Thâm nói.
“ Hứ.” Lạc Mộ Thâm mặt hằm hằm nhìn anh ấy.
Và như thế, ba gã kia dẫn nhau đi vào phòng chiếu phim kinh dị, còn tôi và Lạc Mộ Thâm thì vào phòng chiếu phim mạo hiểm.
Tôi thực sự vẫn phải cảm ơn Lạc Mộ Thâm, dù sao, anh ta còn đi cùng tôi, nếu không thì, một mình tôi bước vào phòng xem phim thì có vẻ không ổn, trông chắc chẳng khác gì con ngốc cả.
“ Cảm ơn anh, anh Đại Thâm.” Tôi nhìn Lạc Mộ Thâm nói.
“ Có gì đáng cảm ơn chứ ?” Lạc Mộ Thâm nhìn tôi, “ Thực ra phim kinh dị cũng rất hay, cô có muốn thử không ?”
“ Không.” Tôi liền xua tay từ chối luôn.
“ Nếu vậy chắc thỏ con cũng có thể bắt được cô đấy ? “ Lạc Mộ Thâm lại nhìn tôi ngao ngán nói.
“ Tôi không thích xem. Nếu không thì anh Đại Thâm, anh đi xem phim kinh dị đi, mình tôi xem phim mạo hiểm cũng được.” Tôi giận dỗi nói.
“ Thật là đến chịu cô rồi.” Lạc Mộ Thâm nhìn tôi nói.
Chúng tôi ngồi vào chỗ, nhân viên phục vụ đưa cho chúng tôi kính 4D, tôi và Lạc Mộ Thâm đeo lên, chiếc ghế mà chúng tôi ngồi lên, rất thoải mái, tôi nhẹ nhàng dựa lưng về phía sau, khẽ thở dài một hơi.
Tôi công nhận mình còn quê mùa, đúng là chưa bao giờ thấy phim 4D bao giờ, vì thế trong lòng lúc này đang rất tò mò, không biết phim 4D rút cuộc là như thế nào đây?
Lúc này tôi đang rất háo hức chờ đợi.
Và sau đó, phim đã bắt đầu được chiếu.
Câu chuyện nói về mấy người ngồi trên máy bay, gặp phải sự cố máy bay, từ trên không trung rơi xuống biển sâu, bọn họ bơi vào được một hòn đảo, trên đảo có rất nhiều cây cối rậm rạp, bọn họ gặp rất nhiều những nguy hiểm khác nhau, bao gồm các loại động vật kinh dị, và cả tộc ăn thịt người, ....vv
Tôi phát hiện ra, tuy là phim mạo hiểm, nhưng đeo chiếc kính 4D lên, thì dường như đã biến thành phim kinh dị rồi.
Mà 4D này còn thật hơn 3D rất nhiều, khiến người ta có cảm giác không khác gì thật, từ bị ngập nước, bị thiêu đốt, đến các loại cảm giác đau đớn đều có, tôi dường trở thành nhân vật chính trong phim, vượt qua hàng ngàn hiểm nguy trên hòn đảo đầy rẫy những nguy hiểm.
Đặc biệt là đến cảnh nhân vật chính đi vào trong một hang động tối om, bật đèn pin lên, phát hiện có một bộ xương di động, khi bộ xương di động đó xòe đôi bàn tay ra, lao thẳng về phía tôi để bắt lấy tôi, tôi khiếp sợ hét lên, hai tay vẫy loạn xạ, đến khi túm được bàn tay của Lạc Mộ Thâm đang ngồi bên cạnh, tôi mới yên tĩnh lại được.
Lạc Mộ Thâm thần người ra một lúc, tay anh ta động đậy một lúc, nhưng rồi lại dừng lại, vì bàn tay của tôi đã tóm chặt lấy tay của anh ta, dường như muốn cắm tất cả những đầu ngón tay vào sâu trong bắp tay của anh ta vậy.
Trong lồng ngực của anh ta, vẫn là mùi nước hoa thơm mát quyến rũ đó, lúc này tôi có cảm giác mình như đang được che chở.
Tôi không còn thấy sợ hãi nhiều nữa.
Còn Lạc Mộ Thâm, không hề đẩy tôi ra, chỉ đưa cánh tay rộng hơn, để tôi có thể dựa vào ngực anh.
Đây có phải là ảo giác không ?
Nghĩ đến đây, tôi có cảm giác thấy mình không còn khống chế được biểu cảm trên mặt mình nữa, thế là tôi để lộ tất cả những biểu cảm của mình trên gương mặt của mình.
“ Vẻ mặt cô thế nghĩa là sao ?” Lạc Mộ Thâm nhìn mặt tôi, đột nhiên hỏi.
“ À, không có gì, có nghĩa là, tôi rất thích lái chiếc xe sang trọng này, tôi cứ nghĩ cả đời này tôi chẳng bao giờ có thể được lái một chiếc xe sang trọng đắt tiền như thế này, tất cả đều là nhờ vào phúc của anh Đại Thâm đấy.” Tồi liền thắt dây an toàn.
“ Trời.” Lạc Mộ Thâm quay sang nhìn tôi, rồi ngồi vào cạnh ghế lái.
Tôi vội vàng chăm chú nhìn những nút thiết bị điều khiến của chiếc xe, nhìn một lúc mà mắt đã hoa cả lên.
“ Thấy chân phanh chưa ?” Lạc Mộ Thâm nhìn bộ dạng của tôi lúc đó liền không chờ được lâu hỏi, lúc này Phương Trạch Vũ bọn họ liên tục bấm còi xe như muốn thúc giục chúng tôi.
“ Tôi xem xem.” Tôi vẫn đang xem.
“ Ngốc quá đấy, đây là cần số... ...” Lạc Mộ Thâm dậy tôi, “ Hiểu chưa ?”
“ Hiểu rồi,” tôi khẽ nói, “ Anh Đại Thâm, nếu xe của chúng ta xảy ra tai nạn, anh không trách tôi chứ ? sẽ không bắt đền tôi chứ ?”
Tôi ngây ngô hỏi dò Lạc Mộ Thâm : “ Cô đúng là có cái mồm quạ đen, có tôi bên cạnh, sao có thể xảy ra tai nạn hả ? Cô lái đi.”
Tôi mắm môi, tôi không tin, tôi không thể lái chiếc xe này, khi học lái xe, người dậy còn nói tôi là một người lái xe rất cứng mà.
Tôi thông minh như thế, chiếc xe này sao có thể làm khó tôi được chứ ?
Nghĩ tới đây, tôi liền khởi động xe, âm thanh của động cơ xe gầm rú khiến tôi càng cảm thấy kích thích.
Bảo sao chiếc xe này lại đắt như vậy, vừa lái đi một cái đã làm cho con người ta cảm thấy vô cùng hưng phấn!
Tôi nói rồi, tôi là một cô bé thông minh mà, trong một tích tắc, tôi đã biết lái chiếc xe này như thế nào, mà lái chiếc Koenigsegg này, dường như tôi cảm thấy hưng phấn đến tột cùng.
“ Sao ?” Lạc Mộ Thâm ngồi bên cạnh tôi nói.
“ Chiếc xe này lái thích quá!” Tôi gật gù nói , “ Lái nó cảm giác thật quá đã, chẳng trách những người có tiền các anh đều thích những chiếc xe như thế này.”
“ Xe chỉ là một phương tiện đi lại mà thôi.” Lạc Mộ Thâm bình thản nói.
“ Hì hì, anh có biết là có rất nhiều người mơ ước có riêng cho mình một chiếc xe, nhưng cả đời đều không thể có được không.” Tôi khẽ nói.
Lạc Mộ Thâm liếc nhìn tôi một cái.
Tôi không còn dám nói chuyện nữa, tập trung tinh thần lái xe, bám theo chiếc xe Lambogini của Phương Trạch Vũ đang chạy phía trước, may mà gã này luôn chăm chú để ý tôi lái, chiếc xe không chạy quá nhanh, nhưng vẫn có thể bám đuổi theo bọn họ phía trước.
Chỉ một lúc sau chúng tôi đã đến được rạp chiếu phim 4D nổi tiếng của thành phố A.
Chúng tôi gửi xe xong, Tần Hạo Nhiên dẫn đầu đoàn tiến vào trong rạp chiếu phim.
Tôi nhìn thấy có một vài thanh niên đã đang chọn phim hoặc đợi vào rạp rồi.
“ Chúng ta chọn phim gì nào ?” Tần Hạo Nhiên bọn họ chụm đầu vào chiếc máy tính chọn phim.
“ Chọn phim kinh dị này đi! Xem loại này mới đã.” Phương Trạch Vũ cười nói.
“ Không, nếu anh chọn phim kinh dị thì anh đi mà xem, tôi không xem đâu.” Tôi vội lắc đầu, mẹ ơi, phim kinh dị, có định cho tôi sống không đấy hả ?
Xem loại này tôi không sợ mới là lạ.
“ Gan thỏ đế.” Lạc Mộ Thâm nhìn tôi nói, “ 4D xem phim kinh dị mới là hay nhất.”
“ Thế thì các anh vào xem đi!” Tôi cúi đầu nói, tôi biết tôi sẽ sợ chết khiếp nếu xem nó, tôi gan bé mà.
“ Đúng là bó tay với cô rồi.” Lạc Mộ Thâm nói.“ Hay là, xem phim hành động tình yêu đi.” Tần Hạo Nhiên nói.
“ A ? Cũng có 4D à ?” Mặt tôi liền đỏ như gan lợn, mẹ ơi, phim 4D kiểu 18+ ? Lại còn ngồi xem cùng với bốn gã đàn ông này ?
Tôi không muốn xem!
“ Không được, nếu các anh chọn phim này, tôi sẽ không xem, tôi đi về.” Tôi giận dỗi nói, “ Bốn người đàn ông các anh có nghĩ đến cảm nhận của một người con gái độc thân tôi đây không hả ?”
“ Bảo sao nói người con gái như cô thật là phiền phức.” Lạc Mộ Thâm lại cau có nói, tay thì liên tục kéo màn hình máy tính xuống dưới xem các thể loại phim khác, “ Được rồi, phim phưu lưu mạo hiểm, The Rock, có được không ?”
Tôi ngó đầu vào nhìn, ừ, cái này cũng được, phim phiêu lưu mạo hiểm, tôi cũng rất thích.
“ Phim này được.” Tôi liền gật đầu.
“ Vậy được rồi,” Tần Hạo Nhiên đột nhiên nghĩ ra một chủ ý , “ Mộ Thâm, cậu cùng đầu lợn đi xem phim mạo hiểm, tớ và Trạch Vũ, Cẩn Hàn đi xem phim kinh dị, bọn tớ thích nhất phim kinh dị.”
“ Sao lại là tớ đi cùng ? Tớ cũng thích phim kinh dị mà.” Lạc Mộ Thâm nói.
“ Đó chẳng phải là thư ký bên cạnh cậu sao ? nếu Nhụy Tử là thư ký của tớ, tớ cũng sẽ đưa cô ấy đi xem.” Phương Trạch Vũ đi tới trước mặt Lạc Mộ Thâm nói.
“ Hứ.” Lạc Mộ Thâm mặt hằm hằm nhìn anh ấy.
Và như thế, ba gã kia dẫn nhau đi vào phòng chiếu phim kinh dị, còn tôi và Lạc Mộ Thâm thì vào phòng chiếu phim mạo hiểm.
Tôi thực sự vẫn phải cảm ơn Lạc Mộ Thâm, dù sao, anh ta còn đi cùng tôi, nếu không thì, một mình tôi bước vào phòng xem phim thì có vẻ không ổn, trông chắc chẳng khác gì con ngốc cả.
“ Cảm ơn anh, anh Đại Thâm.” Tôi nhìn Lạc Mộ Thâm nói.
“ Có gì đáng cảm ơn chứ ?” Lạc Mộ Thâm nhìn tôi, “ Thực ra phim kinh dị cũng rất hay, cô có muốn thử không ?”
“ Không.” Tôi liền xua tay từ chối luôn.
“ Nếu vậy chắc thỏ con cũng có thể bắt được cô đấy ? “ Lạc Mộ Thâm lại nhìn tôi ngao ngán nói.
“ Tôi không thích xem. Nếu không thì anh Đại Thâm, anh đi xem phim kinh dị đi, mình tôi xem phim mạo hiểm cũng được.” Tôi giận dỗi nói.
“ Thật là đến chịu cô rồi.” Lạc Mộ Thâm nhìn tôi nói.
Chúng tôi ngồi vào chỗ, nhân viên phục vụ đưa cho chúng tôi kính 4D, tôi và Lạc Mộ Thâm đeo lên, chiếc ghế mà chúng tôi ngồi lên, rất thoải mái, tôi nhẹ nhàng dựa lưng về phía sau, khẽ thở dài một hơi.
Tôi công nhận mình còn quê mùa, đúng là chưa bao giờ thấy phim 4D bao giờ, vì thế trong lòng lúc này đang rất tò mò, không biết phim 4D rút cuộc là như thế nào đây?
Lúc này tôi đang rất háo hức chờ đợi.
Và sau đó, phim đã bắt đầu được chiếu.
Câu chuyện nói về mấy người ngồi trên máy bay, gặp phải sự cố máy bay, từ trên không trung rơi xuống biển sâu, bọn họ bơi vào được một hòn đảo, trên đảo có rất nhiều cây cối rậm rạp, bọn họ gặp rất nhiều những nguy hiểm khác nhau, bao gồm các loại động vật kinh dị, và cả tộc ăn thịt người, ....vv
Tôi phát hiện ra, tuy là phim mạo hiểm, nhưng đeo chiếc kính 4D lên, thì dường như đã biến thành phim kinh dị rồi.
Mà 4D này còn thật hơn 3D rất nhiều, khiến người ta có cảm giác không khác gì thật, từ bị ngập nước, bị thiêu đốt, đến các loại cảm giác đau đớn đều có, tôi dường trở thành nhân vật chính trong phim, vượt qua hàng ngàn hiểm nguy trên hòn đảo đầy rẫy những nguy hiểm.
Đặc biệt là đến cảnh nhân vật chính đi vào trong một hang động tối om, bật đèn pin lên, phát hiện có một bộ xương di động, khi bộ xương di động đó xòe đôi bàn tay ra, lao thẳng về phía tôi để bắt lấy tôi, tôi khiếp sợ hét lên, hai tay vẫy loạn xạ, đến khi túm được bàn tay của Lạc Mộ Thâm đang ngồi bên cạnh, tôi mới yên tĩnh lại được.
Lạc Mộ Thâm thần người ra một lúc, tay anh ta động đậy một lúc, nhưng rồi lại dừng lại, vì bàn tay của tôi đã tóm chặt lấy tay của anh ta, dường như muốn cắm tất cả những đầu ngón tay vào sâu trong bắp tay của anh ta vậy.
Trong lồng ngực của anh ta, vẫn là mùi nước hoa thơm mát quyến rũ đó, lúc này tôi có cảm giác mình như đang được che chở.
Tôi không còn thấy sợ hãi nhiều nữa.
Còn Lạc Mộ Thâm, không hề đẩy tôi ra, chỉ đưa cánh tay rộng hơn, để tôi có thể dựa vào ngực anh.
Đây có phải là ảo giác không ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.