Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính
Chương 174: Thực ra tớ rất ghen tị với cậu
Linh Linh
09/01/2017
Tần Á Á thần người ra một lúc, nhưng ngay lập tức đã phản ứng trở lại, cô ta liền cười nói : “ Ồ, thì ra là dành cho Nhụy Tử à, Mộ Thâm anh đúng là có con mắt đấy, da của Nhụy Tử trắng đẹp như tuyết, mặc bộ đỏ này chắc chắn sẽ rất đẹp.”
Cô ta vừa nói xong, tôi có cảm giác hình như cô ấy đang rất đau khổ. Nhưng Tần Á Á dù sao cũng đã quá kinh nghiệm, cô ta có thể nhanh chóng che đậy đi biểu cảm đó trên nét mặt của mình.
“ Bộ này mới là dành cho em.” Lạc Mộ Thâm lấy ra một bộ đồ mùa đông màu xanh đưa cho Tần Á Á, tôi thấy bộ đó, cũng đẹp không kém, thực ra thì tôi cũng không quan trọng, cho tôi bộ nào cũng được cả.
Lạc Mộ Thâm lúc này rất nhiệt tình giúp tôi mặc bộ đồ màu đỏ đó lên người, làm cho tôi có chút ngại ngùng.
Điều này giống như đang chọc giận Tần Á Á vậy.
“ Nếu Á Á thích bộ này, thì bộ đỏ này để cho Á Á.” Tôi liền nói.
“ A, không cần, tớ mặc bộ này cũng được rồi, bộ này cũng đẹp mà. Tớ thích.” Tần Á Á cười với tôi tươi rói.
“ Để cô mặc thì cô cứ mặc đi, sao nhiều lời thế nhỉ ? “ Lạc Mộ Thâm lại gắt gỏng nói.
“ Vâng vâng.” Tôi không còn dám nói gì nữa.
“ Mộ Thâm thích màu đỏ rồi. Nên mới chọn cho Nhụy Tử bộ đó, thấy anh Đại Thâm của em có quan tâm em không.” Tần Hạo Nhiên cười nói.
“ Đúng, Mộ Thâm yêu thương nhất Nhụy Tử, còn thương hơn cả thương người yêu của mình, tên Mộ Thâm này đúng là lạ thật, nhìn vừa mắt cô nào, thì chỉ có hết lòng chăm sóc cô đó.” Phương Trạch Vũ cười nói.
Lương Cẩn Hàn không nói gì, chỉ ngẩng đầu nhìn tôi, rồi lại nhìn bộ đồ tôi đang cầm trong tay.
“ Đừng nhiều lời nữa, mau thay đồ chuẩn bị đi. Sắp tới rồi đấy.” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói.
Mấy người không ai nói gì, liền nhanh chóng tự chọn cho mình một bộ, Lạc Mộ Thâm này chuẩn bị nhiều thật.
Chúng tôi chia thanh hai nhóm nam nữ đi vào hai phòng thay đồ khác nhau, tôi và Tần Á Á cùng ba cô gái kia đi vào một phòng, tuy là máy bay cá nhân, nhưng tường ngăn cách giữa hai phòng bọn họ làm cũng rất kiên cố và chắc chắn.
Tôi cởi bộ đồ thu đang mặc ra, thay lên bộ đồ mùa đông dày dặn, nhìn tôi trong gương, trông rất đẹp, rất cuốn hút.
Bộ đồ màu đỏ đó càng làm cho làn da trắng hồng của tôi sáng hơn, tôi tin là khi ở trong tuyết, tôi sẽ giống như một ngọn lửa đang bùng cháy.
Tần Á Á mặc bộ đồ xanh hồng, chùm chiếc mũ lông kín lên đầu, tôi chăm chú liếc nhìn, tự nghĩ trong lòng mình, muốn nói Tần Á Á này, thật quá xinh đẹp, bộ đồ màu xanh hồng như tôn thêm dáng hình vốn dĩ đã rất đẹp của cô ta, như một tiên nữ đứng trong cung trăng vậy.
“ Á Á, cậu đẹp lắm.” Tôi chân thành nói.
Tần Á Á tươi cười nói : “ Nhụy Tử, cậu cũng rất xinh mà, nhưng mà tớ vẫn thấy gato với cậu đấy, Mộ Thâm chọn cho cậu bộ này đúng là càng làm cho cậu đẹp hơn nhiều.”
Mặt tôi đỏ lên : “ À, có thể do tớ đã nói với anh Mộ Thâm là tớ thích màu đỏ, nên anh ấy đã chủ định chọn cho tớ bộ này. Vì thế, có chút hiểu lầm.”
Tần Á Á cười, cô ta cười rất hồn nhiên : “ Thực ra tớ rất ghen tị với cậu, Mộ Thâm đối với cậu đúng là rất tốt.”
“ Anh ấy chỉ coi tớ như là em gái.” Tôi liền nói. Tôi không muốn để Tần Á Á hiểu lầm.
Trong lòng tôi, tôi chỉ là một cô thư ký của Lạc Mộ Thâm, còn Tần Á Á mới là người yêu chính của gã Lạc Mộ Thâm đó!
“ Đúng rồi, chính vì anh ấy coi cậu như em gái, thế nên tớ mới ghen tị với cậu, Nhụy Tử, cậu đúng là có phúc khí đấy.” Tần Á Á tròn xoe mắt cười, trên khuôn mặt xinh đẹp không mảy may một chút buồn phiền nào.
“ Đúng rồi, bọn tớ cũng đều thấy ghen tị với Nhụy Tử đấy, Nhụy Tử, có phải cậu có quan hệ thân thích với bọn họ không, tớ thấy Phương Trạch Vũ bọn họ đều thích cậu như thế.” Ba cô gái xinh đẹp nói.
Ba cô gái đó luôn trong trạng thái vô cùng thích thú, bọn họ được Tần Á Á đưa đến, vừa thấy những anh chàng bên cạnh mình lại là những chàng trai giàu có, đẹp trai, đó dường như là....thế nên bọn họ cũng rất kỳ vọng cùng Phương Trạch Vũ bọn họ tiến triển tới một điều gì đó.
Tôi đành phải nói : “ À. Chỉ là họ hàng xa thôi.”
Tôi chỉ có thể nói như thế, chứ còn biết nói thế nào đây.
“ Vì thế nói, sau này bọn tớ sẽ rất cần Nhụy Tử giúp đỡ đấy.” Tần Á Á vừa cười nói, vừa giúp tôi búi tóc, tạo thành một kiểu tóc rất gọn gàng nhưng không kém phần điệu đà.
Tôi lại đội một chiếc mũ đen xinh xắn, thế nên nhìn vô cùng đáng yêu.
Tôi thấy mắt Á Á sáng lên nhìn tôi.
“ Được rồi, chúng ta đi ra thôi. Chắc cũng sắp đến rồi.” Tần Á Á cười nói.
Tôi gật gật đầu, dưới chân đôi giày trượt tuyết cũng đã đeo xong, không to không nhỏ, vừa vặn và thoải mái.
Con mắt của Lạc Mộ Thẩm quả thật lợi hại, còn biết tôi đi giày cỡ nào nữa.
Tuy dáng tôi không thấp, nhưng chân nhỏ, thế nên mới đi cỡ 36, hồi trước còn có một cậu bạn học hỏi tôi đi thế có đứng vững được không ?
Chúng tôi cùng nhau đi ra, thấy Lạc Mộ Thâm Phương Trạch Vũ bọn họ đã thay xong đồ từ lâu rồi.
Bốn anh chàng đẹp trai đều mặc những bộ đồ mùa đông màu xanh đen, nhìn vô cùng ấm áp, bọn họ vốn dĩ bình thường đã rất cao to, khi mặc bộ đồ này vào trông họ càng cao lớn hơn, phong độ hơn. Bốn người đều trên mét tám, anh nào cũng chẳng khác gì người mẫu, mặc thêm bộ này, đúng là cực đẹp luôn.
Tôi nghĩ chắc bốn gã này, có mặc bộ đồ ăn mày vào thì cũng vẫn đẹp thôi.
“ Mộ Thâm, em mặc thế này có đẹp không ? “ Tần Á Á cười đi đến bên cạnh Lạc Mộ Thâm, ngọt ngào nói, cô ta bước đi điệu đà như một làn gió thổi vào rặng liễu.
Lạc Mộ thâm cười, mắt thì lại đưa sang nhìn tôi, tôi nghe thấy anh ta nhẹ nhàng nói : “ Đẹp lắm.”
“ Năm người đẹp đúng là có một sắc đẹp trời sinh đấy, mặc gì cũng đẹp cả. Lát nữa khi trượt tuyết, sẽ làm cho mấy anh tây trố mắt ra thôi.” Phương Trạch Vũ cười nói.
“ Tôi nghe nói, người nước ngoài có quan điểm thẩm mỹ không giống với chúng ta, bọn họ thích những cô gái phương đông, thế nên, bọn họ thích người có mắt nhỏ, những cô gái có đường nét như vậy, cho rằng như thế mới là xinh đẹp.” Tôi cười nói.
“ Trời, em lại xem báo lá cải đấy à, người phương tây sẽ không chọn người bằng diện mạo bên ngoài, nhưng không phải nói chúng ta cho rằng là xấu, bọn họ lại cho rằng là đẹp, thực ra chúng ta cho rằng là mỹ nhân, thì họ cũng cho rằng đó là mỹ nhân.” Tần Hạo Nhiên nói , “ Vì thế, mấy người bọn em, chắc chắn sẽ là trung tâm chú ý của khu trượt tuyết này.”
Tôi cười, khẽ lắc lắc đầu, nhìn bốn anh chàng đẹp trai kia, thực ra, các anh chẳng phải cũng là trung tâm chú ý sao ? Ít nhất trong mắt tôi, các anh cũng hấp dẫn lắm.
Đặc biệt là Lạc Mộ Thâm, mặc bộ nào nhìn cũng lịch lãm phong độ, cái vẻ hào phóng phong lưu đó, càng làm hấp dẫn thêm những người xung quanh.
Tôi lại xuýt xoa nhìn anh ta, nhưng anh ta đã trốn tránh ánh nhìn của tôi.
Rất nhanh, chiếc máy bay cá nhân đã đậu ở nơi dành cho máy bay cá nhân đỗ, bái trượt tuyết St. Moritz là một trong mười bãi trượt tuyết nổi tiếng của thế giới, cũng là một địa điểm mà giới giàu có trên toàn thế giới tìm đến.
Ở đây, có rất nhiều ngọn núi trượt tuyết nối liền nhau, thiết kế rất đẹp, đây chính là nơi khởi nguồn cho các kỳ thế vận hội mùa đông sau này. Tôi nghe nói đây chính là nơi nghỉ dưỡng cao cấp nhất, khi hậu trong lành, từ xưa đến nay luôn là nới tổ chức các bộ môn trình độ cao của thế vận hội mùa đông. Từng là địa điểm tổ chức hai kỳ thế vận hội mùa đông, vì thế mà những thiết kế xây dựng ở đây vô cùng chi tiết và phù hợp. Bãi trượt tuyết St. Moritz chính là nơi sáng lập ra thế vận hội mùa đông. Tượng trưng cho độ cao vộ hạn của mặt trời. Đăng bởi: admin
Cô ta vừa nói xong, tôi có cảm giác hình như cô ấy đang rất đau khổ. Nhưng Tần Á Á dù sao cũng đã quá kinh nghiệm, cô ta có thể nhanh chóng che đậy đi biểu cảm đó trên nét mặt của mình.
“ Bộ này mới là dành cho em.” Lạc Mộ Thâm lấy ra một bộ đồ mùa đông màu xanh đưa cho Tần Á Á, tôi thấy bộ đó, cũng đẹp không kém, thực ra thì tôi cũng không quan trọng, cho tôi bộ nào cũng được cả.
Lạc Mộ Thâm lúc này rất nhiệt tình giúp tôi mặc bộ đồ màu đỏ đó lên người, làm cho tôi có chút ngại ngùng.
Điều này giống như đang chọc giận Tần Á Á vậy.
“ Nếu Á Á thích bộ này, thì bộ đỏ này để cho Á Á.” Tôi liền nói.
“ A, không cần, tớ mặc bộ này cũng được rồi, bộ này cũng đẹp mà. Tớ thích.” Tần Á Á cười với tôi tươi rói.
“ Để cô mặc thì cô cứ mặc đi, sao nhiều lời thế nhỉ ? “ Lạc Mộ Thâm lại gắt gỏng nói.
“ Vâng vâng.” Tôi không còn dám nói gì nữa.
“ Mộ Thâm thích màu đỏ rồi. Nên mới chọn cho Nhụy Tử bộ đó, thấy anh Đại Thâm của em có quan tâm em không.” Tần Hạo Nhiên cười nói.
“ Đúng, Mộ Thâm yêu thương nhất Nhụy Tử, còn thương hơn cả thương người yêu của mình, tên Mộ Thâm này đúng là lạ thật, nhìn vừa mắt cô nào, thì chỉ có hết lòng chăm sóc cô đó.” Phương Trạch Vũ cười nói.
Lương Cẩn Hàn không nói gì, chỉ ngẩng đầu nhìn tôi, rồi lại nhìn bộ đồ tôi đang cầm trong tay.
“ Đừng nhiều lời nữa, mau thay đồ chuẩn bị đi. Sắp tới rồi đấy.” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói.
Mấy người không ai nói gì, liền nhanh chóng tự chọn cho mình một bộ, Lạc Mộ Thâm này chuẩn bị nhiều thật.
Chúng tôi chia thanh hai nhóm nam nữ đi vào hai phòng thay đồ khác nhau, tôi và Tần Á Á cùng ba cô gái kia đi vào một phòng, tuy là máy bay cá nhân, nhưng tường ngăn cách giữa hai phòng bọn họ làm cũng rất kiên cố và chắc chắn.
Tôi cởi bộ đồ thu đang mặc ra, thay lên bộ đồ mùa đông dày dặn, nhìn tôi trong gương, trông rất đẹp, rất cuốn hút.
Bộ đồ màu đỏ đó càng làm cho làn da trắng hồng của tôi sáng hơn, tôi tin là khi ở trong tuyết, tôi sẽ giống như một ngọn lửa đang bùng cháy.
Tần Á Á mặc bộ đồ xanh hồng, chùm chiếc mũ lông kín lên đầu, tôi chăm chú liếc nhìn, tự nghĩ trong lòng mình, muốn nói Tần Á Á này, thật quá xinh đẹp, bộ đồ màu xanh hồng như tôn thêm dáng hình vốn dĩ đã rất đẹp của cô ta, như một tiên nữ đứng trong cung trăng vậy.
“ Á Á, cậu đẹp lắm.” Tôi chân thành nói.
Tần Á Á tươi cười nói : “ Nhụy Tử, cậu cũng rất xinh mà, nhưng mà tớ vẫn thấy gato với cậu đấy, Mộ Thâm chọn cho cậu bộ này đúng là càng làm cho cậu đẹp hơn nhiều.”
Mặt tôi đỏ lên : “ À, có thể do tớ đã nói với anh Mộ Thâm là tớ thích màu đỏ, nên anh ấy đã chủ định chọn cho tớ bộ này. Vì thế, có chút hiểu lầm.”
Tần Á Á cười, cô ta cười rất hồn nhiên : “ Thực ra tớ rất ghen tị với cậu, Mộ Thâm đối với cậu đúng là rất tốt.”
“ Anh ấy chỉ coi tớ như là em gái.” Tôi liền nói. Tôi không muốn để Tần Á Á hiểu lầm.
Trong lòng tôi, tôi chỉ là một cô thư ký của Lạc Mộ Thâm, còn Tần Á Á mới là người yêu chính của gã Lạc Mộ Thâm đó!
“ Đúng rồi, chính vì anh ấy coi cậu như em gái, thế nên tớ mới ghen tị với cậu, Nhụy Tử, cậu đúng là có phúc khí đấy.” Tần Á Á tròn xoe mắt cười, trên khuôn mặt xinh đẹp không mảy may một chút buồn phiền nào.
“ Đúng rồi, bọn tớ cũng đều thấy ghen tị với Nhụy Tử đấy, Nhụy Tử, có phải cậu có quan hệ thân thích với bọn họ không, tớ thấy Phương Trạch Vũ bọn họ đều thích cậu như thế.” Ba cô gái xinh đẹp nói.
Ba cô gái đó luôn trong trạng thái vô cùng thích thú, bọn họ được Tần Á Á đưa đến, vừa thấy những anh chàng bên cạnh mình lại là những chàng trai giàu có, đẹp trai, đó dường như là....thế nên bọn họ cũng rất kỳ vọng cùng Phương Trạch Vũ bọn họ tiến triển tới một điều gì đó.
Tôi đành phải nói : “ À. Chỉ là họ hàng xa thôi.”
Tôi chỉ có thể nói như thế, chứ còn biết nói thế nào đây.
“ Vì thế nói, sau này bọn tớ sẽ rất cần Nhụy Tử giúp đỡ đấy.” Tần Á Á vừa cười nói, vừa giúp tôi búi tóc, tạo thành một kiểu tóc rất gọn gàng nhưng không kém phần điệu đà.
Tôi lại đội một chiếc mũ đen xinh xắn, thế nên nhìn vô cùng đáng yêu.
Tôi thấy mắt Á Á sáng lên nhìn tôi.
“ Được rồi, chúng ta đi ra thôi. Chắc cũng sắp đến rồi.” Tần Á Á cười nói.
Tôi gật gật đầu, dưới chân đôi giày trượt tuyết cũng đã đeo xong, không to không nhỏ, vừa vặn và thoải mái.
Con mắt của Lạc Mộ Thẩm quả thật lợi hại, còn biết tôi đi giày cỡ nào nữa.
Tuy dáng tôi không thấp, nhưng chân nhỏ, thế nên mới đi cỡ 36, hồi trước còn có một cậu bạn học hỏi tôi đi thế có đứng vững được không ?
Chúng tôi cùng nhau đi ra, thấy Lạc Mộ Thâm Phương Trạch Vũ bọn họ đã thay xong đồ từ lâu rồi.
Bốn anh chàng đẹp trai đều mặc những bộ đồ mùa đông màu xanh đen, nhìn vô cùng ấm áp, bọn họ vốn dĩ bình thường đã rất cao to, khi mặc bộ đồ này vào trông họ càng cao lớn hơn, phong độ hơn. Bốn người đều trên mét tám, anh nào cũng chẳng khác gì người mẫu, mặc thêm bộ này, đúng là cực đẹp luôn.
Tôi nghĩ chắc bốn gã này, có mặc bộ đồ ăn mày vào thì cũng vẫn đẹp thôi.
“ Mộ Thâm, em mặc thế này có đẹp không ? “ Tần Á Á cười đi đến bên cạnh Lạc Mộ Thâm, ngọt ngào nói, cô ta bước đi điệu đà như một làn gió thổi vào rặng liễu.
Lạc Mộ thâm cười, mắt thì lại đưa sang nhìn tôi, tôi nghe thấy anh ta nhẹ nhàng nói : “ Đẹp lắm.”
“ Năm người đẹp đúng là có một sắc đẹp trời sinh đấy, mặc gì cũng đẹp cả. Lát nữa khi trượt tuyết, sẽ làm cho mấy anh tây trố mắt ra thôi.” Phương Trạch Vũ cười nói.
“ Tôi nghe nói, người nước ngoài có quan điểm thẩm mỹ không giống với chúng ta, bọn họ thích những cô gái phương đông, thế nên, bọn họ thích người có mắt nhỏ, những cô gái có đường nét như vậy, cho rằng như thế mới là xinh đẹp.” Tôi cười nói.
“ Trời, em lại xem báo lá cải đấy à, người phương tây sẽ không chọn người bằng diện mạo bên ngoài, nhưng không phải nói chúng ta cho rằng là xấu, bọn họ lại cho rằng là đẹp, thực ra chúng ta cho rằng là mỹ nhân, thì họ cũng cho rằng đó là mỹ nhân.” Tần Hạo Nhiên nói , “ Vì thế, mấy người bọn em, chắc chắn sẽ là trung tâm chú ý của khu trượt tuyết này.”
Tôi cười, khẽ lắc lắc đầu, nhìn bốn anh chàng đẹp trai kia, thực ra, các anh chẳng phải cũng là trung tâm chú ý sao ? Ít nhất trong mắt tôi, các anh cũng hấp dẫn lắm.
Đặc biệt là Lạc Mộ Thâm, mặc bộ nào nhìn cũng lịch lãm phong độ, cái vẻ hào phóng phong lưu đó, càng làm hấp dẫn thêm những người xung quanh.
Tôi lại xuýt xoa nhìn anh ta, nhưng anh ta đã trốn tránh ánh nhìn của tôi.
Rất nhanh, chiếc máy bay cá nhân đã đậu ở nơi dành cho máy bay cá nhân đỗ, bái trượt tuyết St. Moritz là một trong mười bãi trượt tuyết nổi tiếng của thế giới, cũng là một địa điểm mà giới giàu có trên toàn thế giới tìm đến.
Ở đây, có rất nhiều ngọn núi trượt tuyết nối liền nhau, thiết kế rất đẹp, đây chính là nơi khởi nguồn cho các kỳ thế vận hội mùa đông sau này. Tôi nghe nói đây chính là nơi nghỉ dưỡng cao cấp nhất, khi hậu trong lành, từ xưa đến nay luôn là nới tổ chức các bộ môn trình độ cao của thế vận hội mùa đông. Từng là địa điểm tổ chức hai kỳ thế vận hội mùa đông, vì thế mà những thiết kế xây dựng ở đây vô cùng chi tiết và phù hợp. Bãi trượt tuyết St. Moritz chính là nơi sáng lập ra thế vận hội mùa đông. Tượng trưng cho độ cao vộ hạn của mặt trời. Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.