Chương 11: Tạm Biệt 2021. Chào 2022.
Dương Long Hoàng
31/12/2021
Xin chào, vậy là chúng ta đã cùng nhau đi qua một năm nữa rồi đấy, hôm nay lại là Dương Long Hoàng và những câu chuyện khi nhìn lại một năm cũ đã qua, 2021 đầy biến động.
2021 lại là một năm mình trải qua nhiều cung bậc cảm xúc và vui vẻ, buồn bã với những quyết định, lựa chọn đã đưa ra. Dù sau đi nữa mình cũng hài lòng với những gì mình đã nói, đã viết, đã chọn ở năm cũ và bước sang năm mới sẽ không còn vương vấn gì nữa.
Đầu năm, mình đang trong quá trình làm quen với cuộc sống tự lập một phần, sống ở nhà trọ một mình và tự lo mọi thứ cũng là một trải nghiệm thú vị. Thật may mắn khi những anh chị ở các phòng xung quanh rất tốt với mình cho nên đến bây giờ dù đã chuyển đi nhưng mình vẫn còn nhớ những kỷ niệm vui vẻ ở chỗ trọ cũ. Cả một năm 12 được ở riêng, thoải mái về thời gian và không gian là những thứ tuyệt vời nhất mà mình có được. Mình nhớ rất rõ những ngày học tập mệt mỏi ở trường rồi lại chạy đi học thêm, về đến phòng chỉ lăn ngay ra đệm rồi đánh một giấc đến 7-8 giờ tối, thức dậy nấu tạm gói mì ăn rồi pha ngay một ly cafe nóng và lại tiếp tục chuỗi ngày ôn luyện. Thứ mình nhớ nhất vẫn là chú mèo hoang ở dãy trọ, một chiếc mèo chỉ cần ngay mình chuẩn bị chén đũa ăn cơm là đã cào cửa rồi, mở ra thì thấy ngước nhìn mình bằng đôi mắt long lanh rồi cơ mà chả bao giờ động được vào nó cả, nhát người lắm nhưng được cái xin ăn giỏi thôi :v
Năm nay là năm mình thi đại học và cũng có đợt thi đánh giá năng lực nữa, lần thi đó mình coi như là một trải nghiệm để biết giới hạn bản thân nằm ở đâu và kết quả nhận được khá đúng với mong đợi của mình. Mình nhớ đêm trước thi, mấy đứa bạn đi thi chung và ở cùng một khách sạn với nhau bày đủ trò chơi, tầm 6-7 giờ tối tụi mình tản bộ dọc những con đường rộng thênh thang dẫn vào UEL và rồi về lại phòng bày đủ thứ trò ra chơi với nhau. Sáng hôm sau, ai cũng tập trung đúng giờ và cùng nhau đi ăn sáng rồi di chuyển đến địa điểm thi, khoảnh khắc mình bước vào UEL, một không gian rộng lớn mở ra trước mắt làm mình khá hứng thú, đặc biệt khi nhìn thấy những cảm xúc khác nhau của các bạn tại điểm thi cũng làm mình bồi hồi, hơi lo cho kì thi sắp sửa diễn ra trong vòng 1 tiếng nữa. Khi nhận đề và làm bài thì mình chả có cảm xúc gì cả, chỉ biết làm theo khả năng thôi. Kết thúc kì thi, trên đường về cả xe ai cũng bàn tán về đề thi, về những câu sai câu đúng, mình thì không thích điều đó, dù mình có làm được hay không thì mình cũng không thể thay đổi kết quả nữa vậy thì bàn tán rồi tiếc nuối chẳng có ý nghĩa gì. Kết quả của mình là 851, một số điểm không quá cao nhưng mình biết đó đúng là năng lực của mình rồi và dù nó thế nào thì mình biết chấp nhận là việc tốt nhất nên làm.
Những tuần ôn tập cho kì thi ở trường cũng dần đi đến tuần cuối cùng, mấy tuần đầu mình còn đi học đầy đủ, bước sang tuần thứ 4-5 là những buổi nghỉ đầu tiên, mình nghỉ vào những tiết như Văn, Hóa, Sinh và theo mình thì dành thời gian cho các môn của khối mình chọn thì hay hơn. Cho đến buổi học cuối cùng ở trường, mình cũng không đi và mình cho đó là quyết định quan trọng và đúng đắn của mình. Như đã nói ở chương trước, hôm ấy mình và Trang hẹn nhau để viết bài luận để nộp ưu tiên xét tuyển và nếu ngày hôm ấy mình xem trọng buổi học cuối kia hơn thì có lẽ mình đã gục ngã trước cánh cổng đại học rồi.
Và may mắn đã mỉm cười với mình, hôm mình thi xong thì không dám dò đáp án trên mạng vì mình biết mình đã khoanh bừa nhiều đến nhường nào và ngay ngày hôm sau, mình có thông báo trúng tuyển bằng phương thức ưu tiên xét tuyển. Cảm giác thật khó tả vì vừa thi xong đã biết đỗ hay trượt rồi, và điều ấy cũng là dũng khí để mình dò đáp án những môn đã thi, và lúc công bố điểm cũng không lệch tí nào so với mình tự dò. Toán 9.0, Lý 8.75, AV 9.2, tổng điểm xét A01 của mình là 26.95, tuy không cao nhưng mình tự hào vì những số điểm tự bản thân đạt được.
2021 là năm của những người bạn, có mới có cũ, có người đến có người đi và có người ở lại. Học thêm chung với những người bạn khác trường mang đến cho mình một trải nghiệm làm quen bạn mới từ đầu, những tưởng mình sẽ bị đối xử riêng vì là một đứa trường chuyên nhưng không, mình hòa nhập được với nhóm bạn ấy và mình phải gửi lời cảm ơn vì đã cho mình cơ hội tham gia một buổi liên hoan tuyệt vời và một buổi chiều cúp học đi xem thả diều. Những điều ấy tưởng chừng bình thường, xem thả diều thì một mình mình đi xem cũng được thôi nhưng khi tham gia cùng các bạn lại là cảm giác gì đó mà mình đã đánh mất từ lâu, đó là cảm giác có một tình bạn thực sự. Năm nay cũng là năm mình có những lần trải lòng với những người bạn học chung 3 năm cấp 3, mình cho đi sự thật lòng và cũng nhận lại nhiều lời cảm ơn và đền đáp, mình thấy vui vì điều đó. Mình nhớ những buổi xả stress trước các kì thi của thầy Nhân-một giáo viên dạy Vật Lý ở trường mình, dù chưa được thầy giảng dạy trực tiếp trên lớp lần nào nhưng kể từ khi thấy được sự tận tụy quan tâm giúp đỡ của thầy đối với học sinh lúc mình xin vào học năm lớp 10, mình đã quyết định theo học thầy suốt cả 3 năm. Thầy không những là người truyền đạt kiến thức cho tụi mình mà còn là người bạn, người thấu hiểu tâm lý cho tụi mình, cả nhóm ai cũng quý thầy cả. Có lẽ mình nhớ nhất những lần thầy mời cả nhóm đi uống nước, đi ăn, những buổi ấy như để tụi mình nói với nhau nhiều hơn về những câu chuyện bên lề, không còn là kiến thức khô khan nữa mà là những câu chuyện cuộc sống.
Ngày đầu nhập học đại học, cái cảm giác không quen biết một ai lại đến rồi, có một sự mất cân bằng không hề nhẹ đó là lớp mình chỉ có 3 bạn nữa trên tổng số 73 thành viên thôi. Trước lạ sau quen mà đúng không, tụi mình cũng bắt chuyện dần với nhau và rồi những lần giúp đỡ nhau trong các buổi học làm các thành viên gần gũi với nhau hơn. Đó là những người bạn mới đến với cuộc sống của mình. Có người đến thì có người đi mà, 2021 là năm mình mất liên lạc với một số người bạn mà ngày trước có lẽ đã từng rất hiểu ý nhau nhưng đến thời điểm nào đó lại mất liên lạc và rồi cứ thế trôi theo thời gian mà chẳng tìm lại được. Năm nay cũng là năm mình trải lòng nhiều nhất kể từ khi bước vào cấp 3, mình nói ra những điều tưởng chừng như mình đã muốn giấu kín nó trong lòng và thứ mình nhận được không có gì tuyệt vời hơn ngoài sự bình an và thanh thản trong tâm hồn. Những lời mình nói ra có thể đã khiến người khác thay đổi cái nhìn về mình nhưng dù thế nào đi nữa thì mình cũng chấp nhận, một khi đã nói ra rồi thì mình không còn gì e ngại nữa, mình là vậy đó còn bạn nghĩ thế nào là chuyện của bạn.
Về những gì mình muốn bỏ lại ở 2021, chôn vùi nó ở 2021, đó là điểm số. Mình biết mình đã đi qua những ngày tháng cố gắng, thức khuya dậy sớm để làm đề ôn như thế nào và ở thời điểm đó mình tự hào rằng tôi đã nỗ lực vậy đó. Nhưng bước sang năm mới, mình muốn để lại những điểm số hay thành tích mình đã đạt được ở lại năm cũ, mình không muốn lấy đó là thứ để mình khoe khoang hay tự phụ, mình muốn quay về nhưng lúc bắt đầu, mình không là ai cả và bắt tay vào công cuộc chứng tỏ bản thân. Về những mối quan hệ, mình không bỏ lại ai cả, dù bạn vừa đến hay vừa đi, ở lại hay không và giữa chúng ta thân thiết đến cỡ nào mình không cần biết, nếu đã xem mình là bạn thì mình mong mối quan hệ sẽ tiếp tục duy trì tốt đẹp. Nếu không xem nhau là bạn thì cũng ổn thôi, mình không quan trọng việc ấy nữa vì đôi khi mình thì rất muốn kết bạn những người khác lại không muốn vậy, thì làm người lạ vậy, và mình cũng rất lịch sự với người lạ mà nên không có gì phải lo ngại cả.
Nếu hỏi mình có tiếc điều gì ở 2021 không? Mình có, mình tiếc rằng mình chưa nỗ lực 100%, rằng mình chưa xác định rõ hướng đi sớm hơn để đến khi đầu HKII mình mới chuyển khối thi đại học. Mình tiếc rằng đã phung phí thời gian trong khi năng lực bản thân còn kém. Về những chuyện trong cuộc sống, mình tiếc rằng chưa đủ can đảm bày tỏ một số chuyện dẫn đến sự việc đi xa, mình tiếc rằng đã bỏ lỡ những người trân trọng mình.
2021 mình cảm thấy hạnh phúc nhất khi nào? Khi đậu đại học, và cả khi mình đủ dũng khí nói ra những thứ mình đã cất giấu từ nhiều năm trước nữa. Mình hạnh phúc vì đã dám nghĩ dám nói chứ không phải nghĩ xong rồi giữ lại cho chính mình nữa, đó là sự biến bộ.
Mình sẽ không hứa hẹn hay mong chờ gì ở 2022. Mình tin khi hết lòng làm việc gì đó hiện tại thì tương lai sẽ tự khắc thay đổi, đừng trông chờ nó sẽ thay đổi khi bạn ngồi im chẳng làm gì cả. Mình nhắn gửi lại cho 2021, cho những con người đã và đang đồng hành cùng mình: Không ai trong chúng ta giống nhau cả, việc tôn trọng nhau là thứ căn bản của mối quan hệ giữa người với người, có thể hôm nay ta phỉ báng người này nhưng hôm sau lại có người lăng mạ ta, đó không phải là nhân quả, đó hậu quả của việc chưa biết cách đối nhân xử thế, không phải tự nhiên mà mình lại tôn trọng bạn vô điều kiện mà là vì mình cũng muốn được người khác tôn trọng.
Cuối lời, xin chúc mọi người có một năm mới vui vẻ và tràn ngập tiếng cười nha. Cảm ơn và hẹn gặp lại!
#Dương Long Hoàng
2021 lại là một năm mình trải qua nhiều cung bậc cảm xúc và vui vẻ, buồn bã với những quyết định, lựa chọn đã đưa ra. Dù sau đi nữa mình cũng hài lòng với những gì mình đã nói, đã viết, đã chọn ở năm cũ và bước sang năm mới sẽ không còn vương vấn gì nữa.
Đầu năm, mình đang trong quá trình làm quen với cuộc sống tự lập một phần, sống ở nhà trọ một mình và tự lo mọi thứ cũng là một trải nghiệm thú vị. Thật may mắn khi những anh chị ở các phòng xung quanh rất tốt với mình cho nên đến bây giờ dù đã chuyển đi nhưng mình vẫn còn nhớ những kỷ niệm vui vẻ ở chỗ trọ cũ. Cả một năm 12 được ở riêng, thoải mái về thời gian và không gian là những thứ tuyệt vời nhất mà mình có được. Mình nhớ rất rõ những ngày học tập mệt mỏi ở trường rồi lại chạy đi học thêm, về đến phòng chỉ lăn ngay ra đệm rồi đánh một giấc đến 7-8 giờ tối, thức dậy nấu tạm gói mì ăn rồi pha ngay một ly cafe nóng và lại tiếp tục chuỗi ngày ôn luyện. Thứ mình nhớ nhất vẫn là chú mèo hoang ở dãy trọ, một chiếc mèo chỉ cần ngay mình chuẩn bị chén đũa ăn cơm là đã cào cửa rồi, mở ra thì thấy ngước nhìn mình bằng đôi mắt long lanh rồi cơ mà chả bao giờ động được vào nó cả, nhát người lắm nhưng được cái xin ăn giỏi thôi :v
Năm nay là năm mình thi đại học và cũng có đợt thi đánh giá năng lực nữa, lần thi đó mình coi như là một trải nghiệm để biết giới hạn bản thân nằm ở đâu và kết quả nhận được khá đúng với mong đợi của mình. Mình nhớ đêm trước thi, mấy đứa bạn đi thi chung và ở cùng một khách sạn với nhau bày đủ trò chơi, tầm 6-7 giờ tối tụi mình tản bộ dọc những con đường rộng thênh thang dẫn vào UEL và rồi về lại phòng bày đủ thứ trò ra chơi với nhau. Sáng hôm sau, ai cũng tập trung đúng giờ và cùng nhau đi ăn sáng rồi di chuyển đến địa điểm thi, khoảnh khắc mình bước vào UEL, một không gian rộng lớn mở ra trước mắt làm mình khá hứng thú, đặc biệt khi nhìn thấy những cảm xúc khác nhau của các bạn tại điểm thi cũng làm mình bồi hồi, hơi lo cho kì thi sắp sửa diễn ra trong vòng 1 tiếng nữa. Khi nhận đề và làm bài thì mình chả có cảm xúc gì cả, chỉ biết làm theo khả năng thôi. Kết thúc kì thi, trên đường về cả xe ai cũng bàn tán về đề thi, về những câu sai câu đúng, mình thì không thích điều đó, dù mình có làm được hay không thì mình cũng không thể thay đổi kết quả nữa vậy thì bàn tán rồi tiếc nuối chẳng có ý nghĩa gì. Kết quả của mình là 851, một số điểm không quá cao nhưng mình biết đó đúng là năng lực của mình rồi và dù nó thế nào thì mình biết chấp nhận là việc tốt nhất nên làm.
Những tuần ôn tập cho kì thi ở trường cũng dần đi đến tuần cuối cùng, mấy tuần đầu mình còn đi học đầy đủ, bước sang tuần thứ 4-5 là những buổi nghỉ đầu tiên, mình nghỉ vào những tiết như Văn, Hóa, Sinh và theo mình thì dành thời gian cho các môn của khối mình chọn thì hay hơn. Cho đến buổi học cuối cùng ở trường, mình cũng không đi và mình cho đó là quyết định quan trọng và đúng đắn của mình. Như đã nói ở chương trước, hôm ấy mình và Trang hẹn nhau để viết bài luận để nộp ưu tiên xét tuyển và nếu ngày hôm ấy mình xem trọng buổi học cuối kia hơn thì có lẽ mình đã gục ngã trước cánh cổng đại học rồi.
Và may mắn đã mỉm cười với mình, hôm mình thi xong thì không dám dò đáp án trên mạng vì mình biết mình đã khoanh bừa nhiều đến nhường nào và ngay ngày hôm sau, mình có thông báo trúng tuyển bằng phương thức ưu tiên xét tuyển. Cảm giác thật khó tả vì vừa thi xong đã biết đỗ hay trượt rồi, và điều ấy cũng là dũng khí để mình dò đáp án những môn đã thi, và lúc công bố điểm cũng không lệch tí nào so với mình tự dò. Toán 9.0, Lý 8.75, AV 9.2, tổng điểm xét A01 của mình là 26.95, tuy không cao nhưng mình tự hào vì những số điểm tự bản thân đạt được.
2021 là năm của những người bạn, có mới có cũ, có người đến có người đi và có người ở lại. Học thêm chung với những người bạn khác trường mang đến cho mình một trải nghiệm làm quen bạn mới từ đầu, những tưởng mình sẽ bị đối xử riêng vì là một đứa trường chuyên nhưng không, mình hòa nhập được với nhóm bạn ấy và mình phải gửi lời cảm ơn vì đã cho mình cơ hội tham gia một buổi liên hoan tuyệt vời và một buổi chiều cúp học đi xem thả diều. Những điều ấy tưởng chừng bình thường, xem thả diều thì một mình mình đi xem cũng được thôi nhưng khi tham gia cùng các bạn lại là cảm giác gì đó mà mình đã đánh mất từ lâu, đó là cảm giác có một tình bạn thực sự. Năm nay cũng là năm mình có những lần trải lòng với những người bạn học chung 3 năm cấp 3, mình cho đi sự thật lòng và cũng nhận lại nhiều lời cảm ơn và đền đáp, mình thấy vui vì điều đó. Mình nhớ những buổi xả stress trước các kì thi của thầy Nhân-một giáo viên dạy Vật Lý ở trường mình, dù chưa được thầy giảng dạy trực tiếp trên lớp lần nào nhưng kể từ khi thấy được sự tận tụy quan tâm giúp đỡ của thầy đối với học sinh lúc mình xin vào học năm lớp 10, mình đã quyết định theo học thầy suốt cả 3 năm. Thầy không những là người truyền đạt kiến thức cho tụi mình mà còn là người bạn, người thấu hiểu tâm lý cho tụi mình, cả nhóm ai cũng quý thầy cả. Có lẽ mình nhớ nhất những lần thầy mời cả nhóm đi uống nước, đi ăn, những buổi ấy như để tụi mình nói với nhau nhiều hơn về những câu chuyện bên lề, không còn là kiến thức khô khan nữa mà là những câu chuyện cuộc sống.
Ngày đầu nhập học đại học, cái cảm giác không quen biết một ai lại đến rồi, có một sự mất cân bằng không hề nhẹ đó là lớp mình chỉ có 3 bạn nữa trên tổng số 73 thành viên thôi. Trước lạ sau quen mà đúng không, tụi mình cũng bắt chuyện dần với nhau và rồi những lần giúp đỡ nhau trong các buổi học làm các thành viên gần gũi với nhau hơn. Đó là những người bạn mới đến với cuộc sống của mình. Có người đến thì có người đi mà, 2021 là năm mình mất liên lạc với một số người bạn mà ngày trước có lẽ đã từng rất hiểu ý nhau nhưng đến thời điểm nào đó lại mất liên lạc và rồi cứ thế trôi theo thời gian mà chẳng tìm lại được. Năm nay cũng là năm mình trải lòng nhiều nhất kể từ khi bước vào cấp 3, mình nói ra những điều tưởng chừng như mình đã muốn giấu kín nó trong lòng và thứ mình nhận được không có gì tuyệt vời hơn ngoài sự bình an và thanh thản trong tâm hồn. Những lời mình nói ra có thể đã khiến người khác thay đổi cái nhìn về mình nhưng dù thế nào đi nữa thì mình cũng chấp nhận, một khi đã nói ra rồi thì mình không còn gì e ngại nữa, mình là vậy đó còn bạn nghĩ thế nào là chuyện của bạn.
Về những gì mình muốn bỏ lại ở 2021, chôn vùi nó ở 2021, đó là điểm số. Mình biết mình đã đi qua những ngày tháng cố gắng, thức khuya dậy sớm để làm đề ôn như thế nào và ở thời điểm đó mình tự hào rằng tôi đã nỗ lực vậy đó. Nhưng bước sang năm mới, mình muốn để lại những điểm số hay thành tích mình đã đạt được ở lại năm cũ, mình không muốn lấy đó là thứ để mình khoe khoang hay tự phụ, mình muốn quay về nhưng lúc bắt đầu, mình không là ai cả và bắt tay vào công cuộc chứng tỏ bản thân. Về những mối quan hệ, mình không bỏ lại ai cả, dù bạn vừa đến hay vừa đi, ở lại hay không và giữa chúng ta thân thiết đến cỡ nào mình không cần biết, nếu đã xem mình là bạn thì mình mong mối quan hệ sẽ tiếp tục duy trì tốt đẹp. Nếu không xem nhau là bạn thì cũng ổn thôi, mình không quan trọng việc ấy nữa vì đôi khi mình thì rất muốn kết bạn những người khác lại không muốn vậy, thì làm người lạ vậy, và mình cũng rất lịch sự với người lạ mà nên không có gì phải lo ngại cả.
Nếu hỏi mình có tiếc điều gì ở 2021 không? Mình có, mình tiếc rằng mình chưa nỗ lực 100%, rằng mình chưa xác định rõ hướng đi sớm hơn để đến khi đầu HKII mình mới chuyển khối thi đại học. Mình tiếc rằng đã phung phí thời gian trong khi năng lực bản thân còn kém. Về những chuyện trong cuộc sống, mình tiếc rằng chưa đủ can đảm bày tỏ một số chuyện dẫn đến sự việc đi xa, mình tiếc rằng đã bỏ lỡ những người trân trọng mình.
2021 mình cảm thấy hạnh phúc nhất khi nào? Khi đậu đại học, và cả khi mình đủ dũng khí nói ra những thứ mình đã cất giấu từ nhiều năm trước nữa. Mình hạnh phúc vì đã dám nghĩ dám nói chứ không phải nghĩ xong rồi giữ lại cho chính mình nữa, đó là sự biến bộ.
Mình sẽ không hứa hẹn hay mong chờ gì ở 2022. Mình tin khi hết lòng làm việc gì đó hiện tại thì tương lai sẽ tự khắc thay đổi, đừng trông chờ nó sẽ thay đổi khi bạn ngồi im chẳng làm gì cả. Mình nhắn gửi lại cho 2021, cho những con người đã và đang đồng hành cùng mình: Không ai trong chúng ta giống nhau cả, việc tôn trọng nhau là thứ căn bản của mối quan hệ giữa người với người, có thể hôm nay ta phỉ báng người này nhưng hôm sau lại có người lăng mạ ta, đó không phải là nhân quả, đó hậu quả của việc chưa biết cách đối nhân xử thế, không phải tự nhiên mà mình lại tôn trọng bạn vô điều kiện mà là vì mình cũng muốn được người khác tôn trọng.
Cuối lời, xin chúc mọi người có một năm mới vui vẻ và tràn ngập tiếng cười nha. Cảm ơn và hẹn gặp lại!
#Dương Long Hoàng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.