Chương 7: Nó Và Hắn
Rindy
31/07/2015
Chương 7: Nó Và HắnQuay về thực tại.....
Sau 3' yếu đuối khóc hết nc mắt nó ngước đôi mắt đỏ hoe lên nhìn hắn:
-Sau cậu ko đi luôn đi về làm j
-Vậy thôi tớ đi đây-hắn nói nhưng vẫn ôm nó
-Nói đi sau còn ôm tớ?-nó dỗi
-Nếu tớ đi cậu có buồn ko?-hắn ko trả lời hỏi ngược lại nó
-ko-nó trả lời ngược vs lòng
-Cậu nói dối-hắn cười nụ cười lần đầu xuất hiện trên gương mặt hắn suốt 10 năm qua.
-Tớ ko nói dối-nó kiên quyết
-Vậy thôi tớ đi-hắn buông nó ra quay lưng đi
-Cậu dám......-nó dỗi
-Cậu bảo ko tớ đi cậu ko buồn mà , sao h kêu tớ lại-hắn cười đểu
-Tớ có kêu cậu lại đâu, chỉ là cậu nợ tớ 1 lời hứa thôi-nó
-Tớ hứa j-hắn bít nhưng vẫn tỏ vẻ cừu non ngây thơ
-Cậu......-nó giơ nắm đấm lên
-Hihiiii cậu bạo lực quá-hắn cười
-Cậu nói j có gan nói lại lần nữa coi-nó đưa nắm ra sau chuẩn bị đấm tới
-Giỡn thôi mà vk-hắn cười mặt đểu đểu
-Vk ck j ở đây chứa-nó bỏ tay xuống mặt đỏ lên
-Thì vk là vk of ck, chẳng phải hứa rùi sao, chừng nào ck về vk sẽ là vk của ck-hắn cười vô cùng đểu
-Ko có,cậu chỉ hứa sẽ yêu tớ thôi-nó chối
-ko quan tâm vk là vk của ck-hắn cười lớn
-Cậu......-nó á khẩu vs hắn
-Hihiiii đi chơi ko-hắn
-Ngu j ko đi-nó cười nhắc tới đi chơi mắt nó sáng hơn đèn pha ôtô
-Ham chơi, con nít-hắn cười kéo nó đi
-Kệ tớ liên quan j cậu chứa-nó dỗi
Hắn kéo nó ra chổ dậu xe của nó
Cậu ko đi xe à? -nó nhìn hắn
-ko, lúc nảy tớ đi bộ tới đây-hắn trả lời vs nó
-Cậu rãnh dữ-nó
-kệ tớ liên quan j cậu,lên-hắn nói rùi leo lên xe nó
-Ê, xe tớ đó nha-nó
-kệ ko quan tạm,lên lẹ-hắn
Nó á khẩu vs hắn luôn cái j cũng ko quan tâm cũng kệ cũng ko liên quan vậy mà cái j cũng có hắn hết.
Nó leo lên xe.Hắn chạy í lộn hắn phóng như tên lửa trên đường, chỉ thấy như có cơn gió đi qua chứa chả thấy j hết.Nó ôm hắn, ko phải nó sợ vì bt nó cũng chạy kiểu này nên quen rùi, chỉ đơn giãn là nó muốn ôm hắn thôi.Còn hắn đc nó ôm nân vui lắm, dù 10 năm ko gặp nhưng hắn thừa biết cái tính ko sợ trời ko sợ đất cùa nó nên chấc chắn là nó ko sợ mà còn thích nữa là đằng khác.Hắn chở nó tới công viên giả trí,lúc đâu nó nói nó lớn rùi ko chơi mấy trò đó âu, mà kết cục thì trò j nó cũng chơi: chơi nhà ma tàu lượn siêu tốc,gắp thú bông,bida,......Trò nào nó vs hắn cũng chơi rất ăn ý vs nhau hết làm mọi ng` vừa thấy ngưỡng mộ nhan sắc cuả tụi nó vừa thấy bái phục tài năng của 2 đứa nó.Tụi nó chơi rất vui vs nhau.
Sau 3' yếu đuối khóc hết nc mắt nó ngước đôi mắt đỏ hoe lên nhìn hắn:
-Sau cậu ko đi luôn đi về làm j
-Vậy thôi tớ đi đây-hắn nói nhưng vẫn ôm nó
-Nói đi sau còn ôm tớ?-nó dỗi
-Nếu tớ đi cậu có buồn ko?-hắn ko trả lời hỏi ngược lại nó
-ko-nó trả lời ngược vs lòng
-Cậu nói dối-hắn cười nụ cười lần đầu xuất hiện trên gương mặt hắn suốt 10 năm qua.
-Tớ ko nói dối-nó kiên quyết
-Vậy thôi tớ đi-hắn buông nó ra quay lưng đi
-Cậu dám......-nó dỗi
-Cậu bảo ko tớ đi cậu ko buồn mà , sao h kêu tớ lại-hắn cười đểu
-Tớ có kêu cậu lại đâu, chỉ là cậu nợ tớ 1 lời hứa thôi-nó
-Tớ hứa j-hắn bít nhưng vẫn tỏ vẻ cừu non ngây thơ
-Cậu......-nó giơ nắm đấm lên
-Hihiiii cậu bạo lực quá-hắn cười
-Cậu nói j có gan nói lại lần nữa coi-nó đưa nắm ra sau chuẩn bị đấm tới
-Giỡn thôi mà vk-hắn cười mặt đểu đểu
-Vk ck j ở đây chứa-nó bỏ tay xuống mặt đỏ lên
-Thì vk là vk of ck, chẳng phải hứa rùi sao, chừng nào ck về vk sẽ là vk của ck-hắn cười vô cùng đểu
-Ko có,cậu chỉ hứa sẽ yêu tớ thôi-nó chối
-ko quan tâm vk là vk của ck-hắn cười lớn
-Cậu......-nó á khẩu vs hắn
-Hihiiii đi chơi ko-hắn
-Ngu j ko đi-nó cười nhắc tới đi chơi mắt nó sáng hơn đèn pha ôtô
-Ham chơi, con nít-hắn cười kéo nó đi
-Kệ tớ liên quan j cậu chứa-nó dỗi
Hắn kéo nó ra chổ dậu xe của nó
Cậu ko đi xe à? -nó nhìn hắn
-ko, lúc nảy tớ đi bộ tới đây-hắn trả lời vs nó
-Cậu rãnh dữ-nó
-kệ tớ liên quan j cậu,lên-hắn nói rùi leo lên xe nó
-Ê, xe tớ đó nha-nó
-kệ ko quan tạm,lên lẹ-hắn
Nó á khẩu vs hắn luôn cái j cũng ko quan tâm cũng kệ cũng ko liên quan vậy mà cái j cũng có hắn hết.
Nó leo lên xe.Hắn chạy í lộn hắn phóng như tên lửa trên đường, chỉ thấy như có cơn gió đi qua chứa chả thấy j hết.Nó ôm hắn, ko phải nó sợ vì bt nó cũng chạy kiểu này nên quen rùi, chỉ đơn giãn là nó muốn ôm hắn thôi.Còn hắn đc nó ôm nân vui lắm, dù 10 năm ko gặp nhưng hắn thừa biết cái tính ko sợ trời ko sợ đất cùa nó nên chấc chắn là nó ko sợ mà còn thích nữa là đằng khác.Hắn chở nó tới công viên giả trí,lúc đâu nó nói nó lớn rùi ko chơi mấy trò đó âu, mà kết cục thì trò j nó cũng chơi: chơi nhà ma tàu lượn siêu tốc,gắp thú bông,bida,......Trò nào nó vs hắn cũng chơi rất ăn ý vs nhau hết làm mọi ng` vừa thấy ngưỡng mộ nhan sắc cuả tụi nó vừa thấy bái phục tài năng của 2 đứa nó.Tụi nó chơi rất vui vs nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.