Chương 5: Tuổi Thơ Ngọt Ngào
Rindy
31/07/2015
Chương 5: Tuổi Thơ Ngọt NgàoChàng trai kia từng bước tiến lại gần nó trong tim bổng lóe lên cảm giác đau đớn đến là thường khi nhìn thấy nó khóc.
Vâng chính nó , chính nó đã làm cho chàng trai kia lần đầu cảm nhận thế nào là tình yêu là đau là hp, chính nó đã lấy đi tất cả của anh, lấy đi tuổi thơ, lấy đi con tim lạnh giá,làm cho anh thổn thức từng đêm, nó là người làm anh ko ngày nào ko nhớ đến , làm anh chạnh lòng khi nhớ về những ngày tháng bên nhau,làm anh trở thành 1 con người lạnh lùng đến vô cảm khi xa nó, là ...Và h đây nó đã hiện diện trước mắt anh, anh chạy thật nhanh đến bên nó,ôm nó vào lòng để cảm nhận lại lần nữa cái thứ hp lạ thường khi nó bên cạnh mình.
Còn nó khi bị ng` khác bật chợt ôm lấy đáng lẽ ra nó sẽ đấy cái tên ko biết sống chết tự dưng ôm nó ra mà còn khuyến mãi thêm vài cú đá như trời giáng nữa , nhưng ko nó ko đẩy cũng chẳng đá mà còn ôm chặt ng` đó hơn và rủ bỏ vẻ ngoài mạnh mẻ của ình đi , bặt khóc lớn hơn vì nó biết ng` đó là ai . Ng` đó là hắn , là lí do nó khóc, là người thống trị con tim nó suốt bao nhiêu năm qa là ng` cho nó cảm giác bình yên và hp khi ở bên cạnh là ng` duy nhất hiểu nó là ng` cho nó bờ vai để nương tự là ng` có thể nhìn thấy nó yếu đuối là ng` thấy đc con ng` thật cảu nó.
Nó và hắn bây h đang cùng nhau tận hưởng niểm hp sau bao năm xa cách.
Quay về quá khứ tí nhé
10 năm trước tại cánh đồng hoa hồng xanh..........
Tại góc cây cổ thụ có 1 đứa bé gái . Trên ng` mặc 1 bộ váy màu xanh lam đơn giản ko họa tiếc cũng chẳng kiểu cách j hết chỉ là 1 bộ váy rất bình thường .Và cô bé đang khóc, dù đang khóc thì đứa bé vẫn ko thể nào xóa đi vẻ đẹp của mình , hứa hẹn sau này cô bé sẽ là 1 đại mĩ nhân làm rung động con tim của bao chàng trai ngây từ lần đầu gặp mặt.
Từ xa có 1 cậu bé trai vs mái tóc đỏ hung đang đc gió đùa giỡn nhìn chẳng khác nào 1 ngọn lủa đang bừng cháy mãnh liệt, cộng thêm ngũ quan hoàng mĩ và đặc biệt nhất là đôi mắt màu huyết vô hồn.Cậu bé có 1 nét đẹp là thường chắc rằng sau này sẽ là 1 tên sát gái tầm cở.
Cậu bé từ từ tiến bước về phía cô bé.Vừa nhìn thấy cô cậu bé làm tức nhận ra cô là ai.Chẳng phải là cô bé cậu đã gặp hôm qua tại cánh đồng này sau.Là cô bé với nụ cười tỏa nắng vô cùng ngây thơ khi đùa giỡn vs những bông hoa hồng xanh ngát hương đã làm con tim lạnh giá của cậu bắt chợt lệch nhịp ấy à ,làm cậu nhớ như in cái hình ảnh ấy và làm cậu ko tài nào ngủ đc suốt 1 đem trần trọc nhớ về cô.
Cậu ngồi xuống bên cạnh cô bé, nhẹ tay vuốt đi những cọng tóc con vô tình bám trên gương mặt xinh xắn của cô.Cô bé ngẩn đầu lên nhìn cậu 2 mặt đỏ hoe vì khóc.
-Cậu là ai-Cô bé hỏi , giọng nói đúng chất trẻ con nhìn cậu
-Tớ....tớ là Jeam_Mặt cậu bắt chợt đỏ ửng lên giọng ấp úng , lần đầu tiên câu ấp úng trước 1 câu hỏi đơn giản như thế.
-Uhm, tớ là Pytricty chúng ta làm bạn nhé-Nó ko khóc nữa nhìn hắn và mong chờ sự dồng ý.
-ừ-hắn trả lời cọc lóc
-Mà sao cậu khóc thế-hắn hỏi
-Ừ thì tại tớ làm mất con gấu bông mà tớ thích thôi, ko có j đâu-nó trả lời giọng hơi luyến tiếc
-Ừ, chỉ là 1 con gấu thôi mất thì có thấ mua con khác mà cậu đừng buồn nữa-hắn
-Ukm hihiiiii- Nó trả lời giọng có vẻ vui hơn
Hắn nhìn nó vui trong lòng có cảm giác cái gì đó ấm áp lạ thường.Cậu nhẹ nhàng đặt 1 nụ hôn lên má nó.Mặt nó đỏ ửng nhìn càng dể thương hơn.
-Cậu.....sao cậu hun tớ-nó ngạc nhiên hỏi
-Tại tớ thích, cậu bắt tớ đi-Nói rùi hắn đứng dậy chạy đi
Nó cũng đứng chạy theo hắn.
Giữa cánh đồng hoa hồng xanh ngát hương có 2 đứa bé đang rược đuổi nhau, tiếng cười trẻ thơ vang vọng trong bầu trời trong xanh và bình yên.
Vâng chính nó , chính nó đã làm cho chàng trai kia lần đầu cảm nhận thế nào là tình yêu là đau là hp, chính nó đã lấy đi tất cả của anh, lấy đi tuổi thơ, lấy đi con tim lạnh giá,làm cho anh thổn thức từng đêm, nó là người làm anh ko ngày nào ko nhớ đến , làm anh chạnh lòng khi nhớ về những ngày tháng bên nhau,làm anh trở thành 1 con người lạnh lùng đến vô cảm khi xa nó, là ...Và h đây nó đã hiện diện trước mắt anh, anh chạy thật nhanh đến bên nó,ôm nó vào lòng để cảm nhận lại lần nữa cái thứ hp lạ thường khi nó bên cạnh mình.
Còn nó khi bị ng` khác bật chợt ôm lấy đáng lẽ ra nó sẽ đấy cái tên ko biết sống chết tự dưng ôm nó ra mà còn khuyến mãi thêm vài cú đá như trời giáng nữa , nhưng ko nó ko đẩy cũng chẳng đá mà còn ôm chặt ng` đó hơn và rủ bỏ vẻ ngoài mạnh mẻ của ình đi , bặt khóc lớn hơn vì nó biết ng` đó là ai . Ng` đó là hắn , là lí do nó khóc, là người thống trị con tim nó suốt bao nhiêu năm qa là ng` cho nó cảm giác bình yên và hp khi ở bên cạnh là ng` duy nhất hiểu nó là ng` cho nó bờ vai để nương tự là ng` có thể nhìn thấy nó yếu đuối là ng` thấy đc con ng` thật cảu nó.
Nó và hắn bây h đang cùng nhau tận hưởng niểm hp sau bao năm xa cách.
Quay về quá khứ tí nhé
10 năm trước tại cánh đồng hoa hồng xanh..........
Tại góc cây cổ thụ có 1 đứa bé gái . Trên ng` mặc 1 bộ váy màu xanh lam đơn giản ko họa tiếc cũng chẳng kiểu cách j hết chỉ là 1 bộ váy rất bình thường .Và cô bé đang khóc, dù đang khóc thì đứa bé vẫn ko thể nào xóa đi vẻ đẹp của mình , hứa hẹn sau này cô bé sẽ là 1 đại mĩ nhân làm rung động con tim của bao chàng trai ngây từ lần đầu gặp mặt.
Từ xa có 1 cậu bé trai vs mái tóc đỏ hung đang đc gió đùa giỡn nhìn chẳng khác nào 1 ngọn lủa đang bừng cháy mãnh liệt, cộng thêm ngũ quan hoàng mĩ và đặc biệt nhất là đôi mắt màu huyết vô hồn.Cậu bé có 1 nét đẹp là thường chắc rằng sau này sẽ là 1 tên sát gái tầm cở.
Cậu bé từ từ tiến bước về phía cô bé.Vừa nhìn thấy cô cậu bé làm tức nhận ra cô là ai.Chẳng phải là cô bé cậu đã gặp hôm qua tại cánh đồng này sau.Là cô bé với nụ cười tỏa nắng vô cùng ngây thơ khi đùa giỡn vs những bông hoa hồng xanh ngát hương đã làm con tim lạnh giá của cậu bắt chợt lệch nhịp ấy à ,làm cậu nhớ như in cái hình ảnh ấy và làm cậu ko tài nào ngủ đc suốt 1 đem trần trọc nhớ về cô.
Cậu ngồi xuống bên cạnh cô bé, nhẹ tay vuốt đi những cọng tóc con vô tình bám trên gương mặt xinh xắn của cô.Cô bé ngẩn đầu lên nhìn cậu 2 mặt đỏ hoe vì khóc.
-Cậu là ai-Cô bé hỏi , giọng nói đúng chất trẻ con nhìn cậu
-Tớ....tớ là Jeam_Mặt cậu bắt chợt đỏ ửng lên giọng ấp úng , lần đầu tiên câu ấp úng trước 1 câu hỏi đơn giản như thế.
-Uhm, tớ là Pytricty chúng ta làm bạn nhé-Nó ko khóc nữa nhìn hắn và mong chờ sự dồng ý.
-ừ-hắn trả lời cọc lóc
-Mà sao cậu khóc thế-hắn hỏi
-Ừ thì tại tớ làm mất con gấu bông mà tớ thích thôi, ko có j đâu-nó trả lời giọng hơi luyến tiếc
-Ừ, chỉ là 1 con gấu thôi mất thì có thấ mua con khác mà cậu đừng buồn nữa-hắn
-Ukm hihiiiii- Nó trả lời giọng có vẻ vui hơn
Hắn nhìn nó vui trong lòng có cảm giác cái gì đó ấm áp lạ thường.Cậu nhẹ nhàng đặt 1 nụ hôn lên má nó.Mặt nó đỏ ửng nhìn càng dể thương hơn.
-Cậu.....sao cậu hun tớ-nó ngạc nhiên hỏi
-Tại tớ thích, cậu bắt tớ đi-Nói rùi hắn đứng dậy chạy đi
Nó cũng đứng chạy theo hắn.
Giữa cánh đồng hoa hồng xanh ngát hương có 2 đứa bé đang rược đuổi nhau, tiếng cười trẻ thơ vang vọng trong bầu trời trong xanh và bình yên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.