Những Cuộc Tình

Chương 19

KeTronChay000

06/07/2013

Vội vàng qua nhà Linh ăn cơm, đồ ăn Linh nấu rất ngon, đúng kiểu mẹ của Kẹo, phụ nữ Hà Nội lúc nào cũng xếp thứ nhất về khoản nữ công gia chánh(suy nghĩ của em). Ăn xong cáo bận hẹn Linh tối mai đưa Linh đi chơi, Linh nhìn em cười:

- Tối nay bận đưa người yêu đi chơi à?

- Không, đưa nó đi sn bạn.

Chối cũng chẳng được thôi thì nói thật vậy, quanh co trước một cô gái hơn tuổi là không nên, nhất là khi lúc đó em vẫn còn khá ngây thơ. Linh không nói câu nào nữa, ra mở cửa cho em, em lên xe rồi cũng chẳng biết nói thêm gì cả, Linh vẫn chờ như kiểu đợi em đi mới đóng cửa, 2 đứa cứ nhìn nhau, nghĩ thế nào em lại gạt chân trống xuống, đi đến bên Linh kéo Linh vào ôm hôn ngay trước cửa, Linh không chống cự nhưng cũng nhất quyết không hé răng ra để 2 đầu lưỡi chạm nhau, em đành buông ra:

- Tối mai anh qua đưa em đi chơi với mua đồ đền em nhé.

- Không cần, tối mai có hẹn rồi.

- Anh chờ em, xong thì mình đi.

- Xong việc thì muộn rồi, chơi gì?

- Muộn chơi kiểu muộn.

- Đi đi.

Linh đẩy em, định đóng cửa, em đưa 2 tay lên áp vào má Linh, hôn tiếp phát nữa, lần này thì Linh đón nhận nồng nhiệt, nhưng khi em chuẩn bị kết thúc nụ hôn thì Linh cắn ngay vào đầu lưỡi em, nói là cắn thôi chứ nó nhẹ nhàng như cắn yêu vậy:



- Mai chờ được thì hẵng nói.

Nói xong câu đấy thì Linh đóng cửa đi vào nhà luôn, em cũng phải đi ngay kẻo Kẹo nó đợi lâu, cũng may mà lúc đấy qua giờ tan tầm rồi với lại là mùa lạnh nên đường không đông, em đến nhà Kẹo vẫn đúng giờ. Sau màn chào hỏi phụ huynh và xin phép đưa bé đi chơi, em và Kẹo ra khỏi nhà, tạt qua một cửa hàng hoa, em mua thêm một bó cho nó lịch sự kẻo đi 2 người có một món quà sợ bạn Kẹo nó nhận xét là ki bo này nọ.

- Anh cũng chu đáo nhỉ.

- Em yêu anh mà không biết anh thế nào à?

Kẹo cũng chẳng nói thêm gì, ôm em chặt cứng, tìm đến đúng địa chỉ mà Kẹo nói, hóa ra là quán karaoke, theo trào lưu khá hót thời điểm đấy thì các nam thanh nữ tú đua nhau tìm mấy địa điểm như thế để tổ chức sinh nhật. Em và Kẹo đến khi cuộc vui đã bất đầu, trong phòng hát lúc nhúc toàn người là người, trai gái đủ cả, Kẹo dẫn em đi chào hỏi chủ bữa tiệc và đám bạn thân thời cấp 2 của Kẹo. Con bé đấy được cái cũng xinh, dáng người bé bé nên trông rất đáng yêu, mới nhìn tưởng lành hiền ai ngờ vừa thấy em câu đầu tiên nó buông ra là:

- Tưởng trường Kẹo toàn thằng đù, thế nào mà nặn ra anh đẹp trai thế.

Thế này là biết nó cũng ghê gớm lắm đây, có tí hãnh diện vì được khen nhưng mà mũi em còn chưa kịp nở thì Kẹo lên tiếng:

- Cũng đẹp ở top bình thường trong trường tao thôi, được cái ngoan với cả biết nghe lời nên tao mới nhận lời đấy.

Em cứ đần thối ra nhìn Kẹo, lần đầu tiên thấy Kẹo nó ăn nói thế, không lẽ Kẹo nó cũng chả lành hiền gì. Kẹo thì nói xong cười đùa với chúng bạn, quay qua nháy mắt với em rồi kéo em ngồi xuống ghế, em ghé sát vào tai Kẹo:

- Thế có thằng nó đẹp trai hơn anh nhưng hư và không biết nghe lời em à?

- Ừ, nhưng em yêu anh nên anh yên tâm.



- Tưởng em ngoan hiền lắm, hóa ra cũng đanh đá ra phết.

- Em ngoan mà, ngoan với anh thôi.

Kẹo vừa ghé vào tai em nói vừa thơm vào má em, mấy đứa bạn của Kẹo thấy thế liền trêu Kẹo:

- Hôn hít vừa thôi, lên hát đi.

Em cả Kẹo còn chưa kịp trả lời thì có một thằng giơ cốc bia ra trước mặt em tỏ ý mời cùng lời giới thiệu học cùng Kẹo ngày xưa, em thì cũng vui vẻ thôi, đưa cốc bia lên cạch cái rồi uống cùng nó như chiến hữu, uống xong thằng kia về chỗ ngồi thì em được đứa bạn của Kẹo rỉ tai cho biết là thằng đó tán Kẹo lâu rồi nhưng không đổ. Em cười trừ cám ơn rồi quay ra nhìn, nó ngồi cùng 2 thằng nữa cũng đang nhìn sang bên em, thấy không ổn, chúng nó 3 thằng kiểu gì thì kiểu mình vẫn thiệt(may mà chúng nó cũng lịch sự, chẳng có ý đồ gì). Lo thì lo chứ máu trẻ trâu ngày ấy nó cuồn cuộn trong người các bác ạ, em cố tình lấy hoa quả đút cho Kẹo ăn trêu ngươi chúng nó, chúng nó cũng chưa có thái độ gì nhưng đã trêu chúng nó rồi, trẻ trâu không để đâu cho hết mà. Cái cảm giác làm kẻ chiến thắng nó sướng lắm, các bác trải qua là biết mà, cao hứng hơn em còn đăng kí cùng Kẹo mấy bài lên song ca, được cái cả 2 đứa giọng đều mướt nên pháo tay nổ cứ bôm bốp. Hát hò chán, cả lũ giải tán nhưng Kẹo bảo ở lại chờ để tiếp tục đi ăn đêm cùng nhóm bạn thân, thế là cả đám 6 người có em, Kẹo, con bé chủ cuộc vui, người yêu nó cùng 2 con bé khác chưa có người yêu đi ăn đêm. Thằng người yêu con bé đấy cũng có vẻ là con nhà có điều kiện, năm ấy nó học lớp 13(cao đẳng hay đại học gì đấy em không nhớ rõ), bỏ tiền tổ chức sn cho người yêu, từ hát hò đến ăn uống. Trên đường đi, Kẹo có nói:

- Người yêu nó chiều nó thế, anh có chiều em như thế không?

- Em muốn thì anh còn làm hoành tránh hơn thế cơ.

- Không cần đâu, em biết thế là được rồi, tổ chức thế này tốn tiền lắm.

Kẹo mãn nguyện lắm, em biết Kẹo ngoan dù hôm đấy cũng biết thêm rằng Kẹo không hiền nhưng Kẹo tuyệt đối không đua đòi vớ vẩn, mà có đua đòi thì em cũng chiều. Đi ăn cũng biết thêm một số thông tin vớ vẩn, Kẹo có trai tán tỉnh từ cấp 2 nhưng chẳng ưng ai, lên cấp 3 thì đùng một cái vớ ngay được em, thế mới biết mình có giá. Đếm muộn muộn thì tan hẳn, ai về nhà đấy, đưa Kẹo về nhà, Kẹo nó cảnh cáo em:

- Đêm nay không đi chơi nữa nhé, tử tế thì em còn yêu chứ không thì em bỏ đấy.

Em lại đần thối ra, bắt đầu từ hôm đấy Kẹo nó cho em biết rằng không thể đùa cợt với nó được.. Về thẳng nhà, bà bô hôm đấy vẫn còn thức, chờ em về để tra khảo 2 đêm trước đi đâu mà không về nhà, em thì mè nheo dạo này học nhiều quá nên muốn chơi để xả hơi tí, sang nhà bạn ngủ để đêm còn lập team chiến game, bà bô cũng thở dài chiều em, chỉ bảo là cố gắng học và chơi bời lành mạnh, nhắn thêm là mấy hôm nữa tết tây được nghỉ mấy ngày bà bô cho đi du lịch chơi, trong đầu em lóe lên ý tưởng lừa dối Kẹo để tận hưởng những ngày nghỉ cùng Linh

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Những Cuộc Tình

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook