Những Cuộc Tình

Chương 8

KeTronChay000

06/07/2013

Về đến nhà, thấy điện thoại có tin nhắn, mở ra xem thấy của Kẹo nhắn:

- Mẹ em muốn gặp anh, sáng mai anh qua nhà em nhé.

Lại ngớ người ra, đứng bần thần một lúc mới gọi lại cho Kẹo, ò í e. Chả hiểu chuyện gì xảy ra, suy nghĩ lan man chẳng lẽ là mẹ em biết chuyện của em và Kẹo rồi cấm em yêu đương này nọ. Nói chung là rối hết cả lên, lúc ý chẳng lo mai gặp mẹ vợ sẽ thế nào mà lại cứ sợ rằng em sẽ bị mắng, tệ hơn là bị đánh. Em thì có cái tính mỗi khi suy nghĩ không thông thì sẽ đi tắm để thoải mái hơn, vào phòng tắm xả nước ngâm người, vừa ngâm được một lúc thì có điện thoại, hăm hăm hở hở lao ra bắt máy cứ tưởng Kẹo gọi hóa ra là bà bô gọi. Hỏi han xem ăn uống thế nào, tình hình nhà cửa ra sao rồi dặn mai qua bên ngoại đón về vì cũng sắp đến ngày ông bô đi công tác về. Tắm xong cũng không gọi được cho Kẹo, em lại chơi điện tử chờ đến 12h đêm gọi lại lần nữa, vẫn không được, trong đầu đinh ninh rằng có biến với Kẹo rồi, đi ngủ luôn để mai còn qua nhà Kẹo sớm xem tình hình thế nào. Vì đi ngủ vội vàng em quên cả đặt đồng hồ báo thức, 8h30 sáng điện thoại reo như được mùa, Kẹo gọi, em tỉnh ngay:

- Alo, em à?

- Anh chưa dậy à? qua nhà em đi.

- Ừ, anh qua ngay đây.

- Thế nhé.

Nói xong Kẹo dập máy luôn, em cũng đánh răng rửa mặt chải chuốt tử tế, ăn mặc đàng hoàng qua nhà Kẹo. 9h hơn tí đến nơi, thấy anh vợ đang đi ngược lại, 2 anh em dừng xe trước của nhà, em gọi ngay:

- Anh.

- Ờ, qua chơi hả, vào nhà đi em.

Em không vội vào nhà, điều tra tình hình trước với muốn biết Kẹo hôm qua thế nào nên hỏi luôn:

- Hôm qua Kẹo có sao không anh?

- Sao là sao?

- Hôm qua em thấy Kẹo nhắn bác muốn gặp em, em gọi lại không được tưởng Kẹo bị mắng?

Ông anh không nói gì, quay vào nhà gọi Kẹo:

- Kẹo ơi, người yêu mày hỏi là hôm qua có bị mắng không này?



Kẹo chạy ra từ trong nhà, đấm ông anh phát rồi nói:

- Anh lại nói linh tinh gì đấy?

- Người yêu mày hỏi thế nào anh nói thế đấy mà linh tinh gì.

Ông anh nói xong đi thẳng vào nhà,em cứ đứng nghe 2 anh Kẹo nói chuyện , Kẹo quay qua bảo em:

- Anh vào nhà đi, không dám vào à?

- Sao mà không dám, không dám thì anh sang đây làm gì?

- Em tưởng anh sợ.

- Anh chỉ sợ hôm qua em bị mắng thôi, thế hôm qua có làm sao không mà anh gọi không được?

- Không sao đâu, em cố tình tắt máy đấy, để xem sáng nay anh có dám qua nhà em không, anh vẫn dám sang là tốt rồi.

- Làm anh cứ tưởng em bị bố mẹ mắng, sốt hết cả ruột, thế mẹ em biết mình yêu nhau chưa?

- Rồi, hôm qua mẹ em thấy chúng mình ở ngoài cửa, mà sao anh lại sốt hết cả ruột.

- Em hỏi buồn cười thật, anh sợ em bị mắng thì anh lo chứ sao.

Kẹo cười khúc khích có vẻ mãn nguyện lắm, bảo em ngồi ngoài phòng khách đợi, Kẹo chạy vào trong gọi mẹ, thấy thái độ của Kẹo là em biết bố mẹ Kẹo có vẻ không ngăn cấm gì việc yêu đương của Kẹo lắm, em cũng thở phào nhẹ nhõm. Thật ra thì hầu hết các gia đình đều cấm cản con em mình yêu đương sớm, nhất là cấp 3 vì nghĩ còn phải thi đại học, yêu sớm chỉ lo học hành xa sút, nhưng bố mẹ của Kẹo lại yêu nhau từ cấp 3, có một mối tình kéo dài gần 10 năm mới cưới(tình yêu đáng ngưỡng mộ là đây), thế nên cũng không khó khăn trong việc Kẹo yêu đương ra sao, chỉ cần vẫn học tốt là được. Kẹo cũng lại thuộc dạng học hành chăm chỉ, thế nên thành tích học tập rất tốt. Mẹ của Kẹo cũng lớn tuổi, nhưng nhìn bà trông rất trẻ, khuôn mặt phúc hậu, hiền hòa, có lẽ ngày bà còn xuân sắc bà khá đẹp, mẹ như thế bảo sao nhan sắc của Kẹo cũng không bình thường. Nhìn thấy em, mẹ của Kẹo cười rồi hỏi thẳng:

- Con là bạn trai của Kẹo hả?

- Vâng, con với Kẹo cũng đang tìm hiểu nhau ạ.

Thấy em ăn nói cũng chững chạc người lớn nên có vẻ bà cũng ưng:

- Con với Kẹo tìm hiểu nhau cũng được, nhưng yêu nhau thì cố gắng bảo ban nhau học hành, thời buổi này không có bằng cấp, không làm được gì đâu con ạ.



Biết là cũng đầu xuôi đôi lọt rồi nên em cố gắng hòa mình vào những lời nhắc nhở của bậc bề trên thôi:

- Vâng ạ, bố mẹ con cũng dậy như bác, tuổi này nên cố gắng học hành.

Đang hòa hoãn thì bất chợt mẹ Kẹo đổi giọng nghiêm nghị:

- Con biết thế thì tốt, nhưng mà Kẹo nó cứ học hành xa sút là bác cấm cửa đấy, lúc đấy đừng trách bác không báo trước.

Đã chuẩn bị cho mọi tình huống dù là xấu nhất, thái độ nghiêm nghị của mẹ Kẹo cũng không làm em ngạc nhiên cho lắm với lại trời sinh em khá mau mồm mau miệng nên cũng bình tĩnh mà trả lời:

- con biết ạ, Kẹo cũng chăm chỉ nên thành tích học tập tốt lắm bác ạ, bố mẹ con cũng dặn là đi học cố gắng thân thiết với các bạn học giỏi, có thể giúp mình trong học tập.

Em nói xong thì Kẹo trong nhà bê ra một khay 3 cốc nước cam, nhìn em cười tươi như hoa, làm em phấn chấn lắm, nghĩ là không sao rồi. Mẹ vợ bảo là uống nước đi, em cũng không dám trái lệnh, uống. Vừa đặt cốc nước cam xuống thì mẹ vợ tiếp tục:

- Nhà con cũng chiều con nhỉ, mới cấp 3 đã cho đi xe máy đến trường rồi.

Em chẳng biết câu này có ý gì, nhưng mà em đòi đi xe máy cũng chỉ vì đưa đón Kẹo đi học thôi nên cũng trả lời gọn lẹ:

- Trước con cũng đi xe đạp thôi bác ạ, nhưng dạo này Kẹo nói anh bận nên không đưa Kẹo đi học được nên con mới xin nhà con cho con đi xe máy để đưa đón Kẹo cho đỡ mất thời gian thôi ạ, lý do cũng chính đáng nên bố mẹ con cũng không khó khăn gì.

Thật ra cái này là biến tấu theo câu hỏi của phụ huynh thôi, chứ ngày đấy em bảo là đi xe đạp mệt, sợ ảnh hưởng đến việc học tập nên đòi mua xe máy. Các bác cũng đừng trách em quá, con người ai chả vậy, có voi thì đòi cả hai bà trưng mà.

Mẹ Kẹo cười rồi bảo em là trưa ở lại ăn cơm, bà đi chợ luôn, Kẹo cũng bảo em là tí đưa Kẹo đi mua xách nên em đồng ý, mẹ Kẹo ra ngoài đi chợ, em cũng đưa Kẹo ra ngoài luôn, sáng chưa kịp ăn gì đã vác mặt sang, giờ mới đi ăn bù. Kẹo bảo em ăn nói chững chạc lắm, ra dáng người lớn lắm, thế là tốt rồi, bố mẹ không khó tính lắm đâu. Chuyện này gặp mặt phụ huynh cuối cùng cũng xong, chẳng có vấn đề gì xảy ra. Đi ăn xong em đưa Kẹo đi mua sách, về nhà thì mẹ Kẹo đang nấu ăn trong bếp, bảo em là cứ lên phòng Kẹo mà chơi, thấy em ngập ngừng thì Kẹo cũng kéo em lên phòng:

- Anh cứ ngồi đây đi, em xuống phụ mẹ nấu ăn.

Đây là lần đầu tiên em vào phòng Kẹo, cũng như phòng của hầu hết các cô gái tuổi teen, đập vào mắt em là thú bông, có đủ khắp nơi, trên bàn học cũng có, trên giường cũng có, trên bàn vi tính cũng có, đúng là Kẹo thích thú bông thật, không làm sao nhiều thế này được. Căn phòng cũng khá lớn, trong phòng có một cái giá sách to đùng, chia làm 2 bên, một bên để sách vở học tập, sách tham khảo các kiểu, một bên toàn truyện là truyện, đầy đủ cả các thể loại truyện tranh từ cho nam đến cho nữ đọc đều có cả, sau này mới biết 2 anh em Kẹo có sở thích là đã đọc truyện nào thì phải mua cho đủ bộ mới thôi, cái giá truyện đó là công lao của cả 2 dày công sưu tầm. Phòng cũng có đủ cả vi tính ti vi cho đến dàn loa đầu đĩa, Kẹo chắc chắn là rất được cưng chiều rồi. Nhưng mà lạ nhất là phòng Kẹo có cái giường rất lớn, lớn gấp rưỡi bình thường, ba người nằm cũng vẫn thoải mái, Kẹo bảo là Kẹo có tính ngủ lăn lộn rất xấu, nên phải nằm giường to để khỏi rơi xuống đất, cái giường này được đặt làm to hơn bình thường. Thế nhưng mà không hiểu sao, Kẹo nằm cạnh em toàn rúc vào người em thôi, lúc ngủ ôm chặt cứng chả thấy lăn lộn gì sất. Em chui lên giường Kẹo nằm thử xem thế nào, cảm giác êm ấm thơm tho làm em ngủ quên mất, một lúc sau thì Kẹo lên gọi xuống ăn cơm. Mẹ Kẹo nấu ăn ngon lắm, đúng là con gái Hà Nội gốc, đảm đang nội trợ, trong bữa cơm mẹ Kẹo cũng hỏi thăm về công việc của ông bà bô nhà em, nói chung là bỏ qua đoạn chào hỏi lúc sáng thì hoàn hảo cả, mẹ Kẹo dễ tính, thoải mái mà rất hiếu khách, cơ mà khi đó thì danh nghĩa của em là người yêu con gái bà. Ăn uống xong thì em đèo Kẹo về nhà lấy cặp đi học bình thường.

Tình yêu của em với Kẹo vẫn cứ tiếp diễn không có sóng gió gì, hàng ngày đi học cùng nhau , cuối tuần được nghỉ tranh thủ đi chơi để bồi dưỡng tình cảm, có thể nói là càng ngày càng gắn kết.

Kẹo chính là mối tình đầu của em, tình yêu đến tự nhiên trân thành và trong sáng, không quá chậm cũng không quá nhanh. Mối tình thứ 2 không như vậy, nó ập đến rất nhanh và đi cũng rất nhanh nhưng lại để cho em rất nhiều cảm xúc ngổn ngang, 1 chút tiếc nuối và một 1 chút không cam tâm

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Những Cuộc Tình

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook