Những Năm Tháng Tôi Tung Hoành Ở Hai Giới Âm Dương
Chương 40
Bán Trản Minh Hương
13/04/2024
Vì Tuân Lan còn một đại ngôn nên giờ vẫn đang ở Hải Thị, sau khi nhận được cuộc gọi từ cửa hàng thú cưng, cậu liền chạy đến mà không do dự.
Chủ cửa hàng đang đợi ở cửa, sau khi nhìn thấy Tuân Lan thì nói: “Thật sự tôi cũng hết cách rồi, nó như vậy cho dù được nhận nuôi cũng sẽ dễ bị bỏ rơi lắm.”
“Mèo đâu rồi?” Tuân Lan hỏi.
“Trong ổ mèo ở phòng thú cưng, đấy, cậu nghe đi, có phải còn đang kêu không, cũng sắp thành nhóc câm luôn rồi.”
Đến gần phòng thú cưng, quả nhiên Tuân Lan nghe thấy tiếng kêu khàn khàn của bé Tam Thể truyền đến. Cậu còn chưa kịp đẩy cửa vào thì bé Tam Thể đột nhiên chui ra khỏi ổ mèo, tựa như cố ý đến chào đón Tuân Lan, sau khi nhìn thấy Tuân Lan thì phát ra tiếng kêu giống như dùng hết sức toàn thân.
“Nó còn nhớ rõ tiếng bước chân của cậu.” Chủ tiệm nói với vẻ cảm thán.
Ngay khi nhìn thấy Tuân Lan, âm điệu của bé Tam Thể liền thay đổi, kêu meo meo rồi chạy đến bên chân Tuân Lan, trèo lên người Tuân Lan dọc theo ống quần của cậu. Tuân Lan ôm bé Tam Thể vào lòng, vạt áo bị móng vuốt của nó móc chặt, bé Tam Thể vẫn kêu từng tiếng không ngừng. Tuân Lan ôm nó ngồi xuống tại chỗ, an ủi nó một lúc lâu thì nó mới dần im lặng, kêu khò khè trong vòng tay của Tuân Lan.
Mấy ngày nay bé Tam Thể cũng không ăn gì, lúc này có Tuân Lan ở bên cạnh, chủ tiệm rót sữa dê và thức ăn cho mèo cho nó, nó vừa ăn vừa rầm rì kêu, thật sự đói lả. Thỉnh thoảng ăn được vài miếng còn ngẩng đầu nhìn Tuân Lan như sợ cậu sẽ đi mất vậy.
Tuân Lan thì chống cằm nhìn nó ăn, sau khi ăn xong, bé Tam Thể lại bò vào lòng Tuân Lan, liếm lông cho mình.
Tuân Lan vuốt ve lông lưng của bé Tam Thể, trong lòng cảm thấy hơi đau đầu về vấn đề nuôi bé Tam Thể.
Kỳ Niên thấy cậu rối rắm như thế, bèn nói: “Mang về đi, Lưu Phi nuôi.”
Tuân Lan không chăm sóc được mèo, nhưng trong biệt thự Vân Sơn luôn có người. Nhiều nhất thì cách một ngày họ sẽ nói chuyện điện thoại với Lưu Phi, đến lúc đó để mèo con ở bên nghe giọng nói của Tuân Lan, để tránh lặp lại tình huống nó cứ kêu mãi không chịu ăn uống, cũng có thể chuẩn bị một phòng riêng cho mèo và lắp đặt giám sát, Tuân Lan có thể giao tiếp với mèo con thông qua giám sát khi cậu đi vắng.
Đây cũng xem như là một cách hay, Tuân Lan nói: “Để tôi hỏi anh Phi trước.”
Tuân Lan không trì hoãn, lập tức gọi điện cho Lưu Phi, nói tình huống sự việc, Lưu Phi lập tức đồng ý: “Được chứ, dù sao biệt thự cũng lớn, đủ để nó vui chơi chạy nhảy.”
Thế là mọi chuyện đã được quyết định xong, Tuân Lan đưa bé Tam Thể về rồi đưa đến biệt thự Vân Sơn nuôi trước.
Tuân Lan nói với chủ tiệm về quyết định nhận nuôi bé Tam Thể, chủ tiệm rất vui vẻ, tặng cho bé Tam Thể một ít thức ăn với súp thưởng và đồ chơi.
Như biết bé Tam Thể sắp đi, chẳng biết Tiểu Bảo xuất hiện từ đâu, nó ngửi ngửi trước mặt bé Tam Thể, như muốn nói lời tạm biệt với nó. Tuy nhiên, Tuân Lan phát hiện thấy Tiểu Bảo đi đường cà nhắc, quan sát kỹ hơn, dường như nó có chút không dám quá dồn sức vào chân phải.
Tuân Lan hỏi: “Tiểu Bảo bị làm sao vậy?” Ngày đó cậu đi Tiểu Bảo vẫn bình thường, thậm chí còn đi ra tiễn cậu nữa.
Chủ tiệm nghe thấy cậu hỏi thì sắc mặt lập tức tối sầm, nhưng dáng vẻ cũng không muốn nói quá kỹ, chỉ nói: “Bị ngã thôi...”
“Không có gì vấn đề chứ?” Tuân Lan nói.
Chủ tiệm nói: “Chỉ bị trật và hơi sưng thôi, trong khoảng thời gian này chú ý không cho nó nhảy, sau đó chăm kỹ là được.”
Tuân Lan: “Vậy là tốt rồi…”
Sau đó Tuân Lan mang bé Tam Thể rời đi, tìm một công ty gửi vận chuyển đáng tin, Tuân Lan vừa bay về thì bé Tam Thể cũng được đưa tới ngay sau đó.
Trước đó Lôi Tuấn cũng hỏi Tuân Lan mang mèo về rồi định nuôi kiểu gì, sau khi biết là sẽ được gửi cho “người bạn” của cậu trước, nỗi lo lắng trong lòng lại dâng lên, cũng không hỏi Tuân Lan về ảnh chụp nữa, mà chỉ hỏi: “Người bạn đó của cậu là nam hay nữ?”
“Nam ạ…” Tuân Lan nói.
Lôi Tuấn hít sâu một hơi, “Tuân Lan, cậu không thật sự thích đàn ông đó chứ?”
Mặc dù sự việc với Tằng Tinh Vũ nổ ra, nhưng phản ứng của Tuân Lan lúc đó nói rõ ràng với Lôi Tuấn rằng cậu chỉ muốn xem Tằng Tinh Vũ diễn xiếc, cho nên Lôi Tuấn cũng chưa bao giờ nghi ngờ liệu Tuân Lan có từng thích Tằng Tinh Vũ hay không. Nhưng “người bạn” trước mắt này luôn được Tuân Lan giấu giếm, nhìn thế nào cũng thấy mối quan hệ giữa hai người không đơn giản.
Tuân Lan “Hừm…” Một tiếng, nói: “Không biết, là nam hay nữ quan trọng thế sao, vậy là anh đồng ý cho em yêu đương với nữ hay đồng ý cho em yêu đương với nam?”
“Anh đều không đồng ý!” Lôi Tuấn tức giận nói.
Nhưng Lôi Tuấn đã rõ Tuân Lan sẽ không chịu hắn quản thúc, nên chỉ có thể tận tình khuyên nhủ: “Cậu đó kiềm chế chút đi, mặc dù anh không đồng ý, nhưng nếu cậu thật sự hẹn hò với ai thì cũng phải báo một tiếng cho anh, để anh có chuẩn bị, nếu không lúc có chuyện gì xảy ra anh sẽ không biết làm sao luôn mất.”
Tuân Lan cười nói: “Yên tâm đi, nhất định sẽ thông báo cho anh, nếu thật sự có một ngày như thế.”
Lôi Tuấn mệt tim thật sự, cảm thấy nếu dắt Tuân Lan thêm một thời gian nữa thì hắn sẽ phải sống ngắn lại mấy năm mất thôi.
Xe dừng lại bên ngoài biệt thự Vân Sơn, hôm nay Tuân Lan sẽ ở đây, nhìn Lôi Tuấn và Tiểu Chu rời đi, Tuân Lan mới ôm bé Tam Thể đi vào.
Vài người bước vào phòng sắp xếp một lúc, sau đó cùng ngồi dưới đất nhìn bé Tam Thể thăm dò địa bàn mới, nhân tiện thảo luận việc đặt tên cho bé Tam Thể.
Tuân Lan: “Tên gì được đây?”
Lưu Phi nói: “Cậu nghĩ thế nào?”
Tuân Lan nhìn ba màu sắc trên người bé Tam Thể rồi nói: “Vậy thì gọi Tiểu Hoa đi.”
Lưu Phi có phần ghét bỏ: “Tiểu Hoa? Tên cũng phèn quá đó, không phải là con đực à?”
Tuân Lan nhìn hắn: “Vậy gọi nó là Tom, Jimmy hay Jerry?”
Kỳ Niên: “...”
Khóe miệng Lưu Phi giật giật, “Bỏ đi, Tiểu Hoa thì Tiểu Hoa, cũng tốt lắm.”
Lưu Phi nói đoạn, cầm lấy cá khô bên cạnh, đưa tay về phía Tiểu Hoa: “Meo meo, meo meo, mau tới đây ăn cá khô này.”
Tuân Lan: “…”
Phí sức thiệt chớ, quản nó là Tiểu Hoa hay Tom Jerry làm gì, dù sao cuối cùng cũng toàn kêu meo meo.
Meo meo... nhầm, Tiểu Hoa cứ vậy định cư ở biệt thự Vân Sơn, căn phòng lớn được đặc biệt chuẩn bị cho nó nhưng nó không thích ở, chỉ thích theo mùi chạy đến phòng khách mà Tuân Lan ở. Nhưng Tuân Lan rất thường xuyên đi ra ngoài bận rộn mà không ở trong biệt thự, sau đó sẽ gọi nó qua camera, vì vậy nó cũng từ từ hình thành thói quen, hễ khi không tìm thấy bóng dáng của Tuân Lan trong biệt thự thì sẽ chạy đến căn phòng lớn, nằm trong đó một lúc biết đâu có lẽ sẽ có thể nghe thấy giọng nói của Tuân Lan không chừng.
Sau khi Tiểu Hoa sống trong biệt thự được một tháng, tập phim <Cửa Hàng Nhỏ Nhà Tôi> có Tuân Lan tham gia cũng sắp được phát sóng.
Show tạp kỹ <Cửa Hàng Nhỏ Nhà Tôi> cũng không chỉ mới ra, khi Tuân Lan đi ghi hình thì đã là số thứ năm của mùa thứ hai. Phong cách của chương trình trước giờ đều ấm áp, thỉnh thoảng còn sẽ có một ít chuyện rất cảm động, chương trình này cũng sẽ không xuất hiện tình huống cắt nối biên tập bậy, cũng chính vì vậy nên Lôi Tuấn mới nhận chương trình này cho Tuân Lan.
Nhưng khi đến số của Tuân Lan, gì mà ấm áp, gì mà cảm động, gì mà cắt nối biên tập chân thực? Tất cả đều là phù du. <Cửa Hàng Nhỏ Nhà Tôi> của người ta là theo phong cách ấm áp, đến lượt cậu thì lại theo phong cách xé mặt.
Ê-kíp chương trình đảo ngược sự thật, khắc hoạ trọn vẹn Tuân Lan thành một người không biết lịch sự, cách làm việc gian dối.
Cảnh quay đầu tiên Tuân Lan xuất hiện trong tập này của chương trình là hình ảnh cậu ném vali nặng nề ở cửa tiệm, sau đó là hình ảnh ba vị khách mời bị làm giật mình, tạo cho người ta cảm giác vừa ngốc vừa lỗ m.ãng còn không làm người ta thích, khiến người xem cau mày.
Lúc sau tiết mục tiếp tục, cảnh tượng thần kỳ xuất hiện.
An Nguyệt Linh lau sàn nhà, Tuân Lan đang chơi với mèo; An Nguyệt Linh dọn dẹp bồn tắm cho thú cưng, Tuân Lan đang chơi với mèo; An Nguyệt Linh xúc phân mèo, Tuân Lan vẫn đang chơi với mèo. Hoặc là Giản Tranh Bình đang dọn cát mèo, Tuân Lan đang ăn đồ ăn vặt, Chiêm Nhược Lan đang lau cửa kính lau quầy, Tuân Lan đang ăn không ngồi rồi đi loanh quanh.
Sự tương phản rõ rệt như vậy, quả thực ai nhìn cũng tức giận!
[ Mẹ nó, xem mà muốn đánh người thiệt chứ. ]
[ Sao Tuân Lan chẳng hề có chút phong độ nào luôn vậy? ]
[ Trước đây có xem livestream bán táo của Tuân Lan rồi, một người rất khiêm tốn mà, có phải kịch bản không đấy? ]
[ Kịch bản ngu ngốc gì thế này, đột nhiên chuyển sang đi tuyến nổi bằng scandal à? ]
[ Thương Nguyệt Linh nhà mị quá, công chúa nhỏ mười ngón không dính nước mùa xuân đến show tệ hại này lại bị xem thường đã thế còn bị bắt làm việc nữa chứ. ]
[ Vừa nhìn là biết bản biên tập này có vấn đề... ]
[ Fan Lan đương nhiên là bênh idol rồi! ]
Có một cảnh là An Nguyệt Linh bảo Tuân Lan xúc phân mèo, Tuân Lan trả lời cô là sao tôi phải đi. Nhưng điều mà tổ chương trình không thêm vào chính là tất cả họ đều thay phiên nhau dọn dẹp phân mèo của mèo trong phòng thú cưng, lần An Nguyệt Linh bảo Tuân Lan đi, rõ ràng là việc An Nguyệt Linh phải làm, nhưng cô không thích phân mèo chê nó ghê nên không muốn đi, vậy là sai biểu Tuân Lan, Tuân Lan từ chối thẳng mặt cô.
Nhưng bởi vì tổ chương trình cắt nối biên tập ngắt đầu bỏ đuôi, ở trong mắt khán giả chính là An Nguyệt Linh làm việc vất vả đã lâu, không quen nhìn Tuân Lan ở không không làm gì hết nên mới bảo cậu đi, nhưng không ngờ còn bị Tuân Lan từ chối!
[ Rốt cuộc Tuân Lan là quần què gì mà sao cậu ta kênh kiệu dữ vậy! ]
[ Không nói An Nguyệt Linh người ta là con gái, thì dẫu gì người ta trong giới giải trí lâu hơn cậu, là tiền bối của cậu đấy, sao có thể không tôn trọng người ta vậy hả?! ]
[ Hết cứu, không phải trước đây Tuân Lan luôn làm chuyện tốt sao, vừa tham gia chương trình đã lộ mặt thật rồi? ]
Tuy nhiên, điều khiến khán giả phẫn nộ hơn là có một cảnh hai con mèo đến cửa hàng để tắm, kết quả là Tuân Lan không tắm cho một con nào mà lười biếng ngồi bên ngoài ăn gì đó, cuối cùng khiến An Nguyệt Linh bị mèo cào xước cổ tay, lúc ấy máy quay còn cho cảnh cận cảnh cổ tay, cũng chảy máu cả.
[ Aaaaa tức chết rồi! ]
[ Tổ chương trình bị điên à! Chuyện nguy hiểm vậy cũng để khách mời làm là sao? ]
[ Còn may là chỉ cào tay chứ không phải mặt. ]
[ Bộ Tuân Lan là quỷ chết đói đầu thai à, cứ toàn ăn ăn ăn. ]
Sau khi xem xong một tập của chương trình, trong lòng khán giả tràn đầy lửa giận, khu comment toàn là mắng chửi Tuân Lan, trên Weibo cũng đầy rẫy các chủ đề khác nhau về Tuân Lan.
Một số cư dân mạng có ấn tượng tốt về Tuân Lan lúc đầu đã đi xem số này của show tạp kỹ vì Tuân Lan, nhưng sau khi xem một hồi thì đều lên Weibo phàn nàn không ngớt, nói rằng quá thất vọng về Tuân Lan.
Tuân Lan bị mắng thảm hại, nhưng hễ mà fan Lan nói trên Weibo rằng Tuân Lan không phải là người như vậy, thì ngay lập tức đã bị cư dân mạng tức tối mắng máu chó đầy đầu.
Bởi vì có mặt An Nguyệt Linh, Tuân Lan đã sớm chuẩn bị tâm lý cho tập này của chương trình, nhưng cậu không ngờ tổ chương trình lại bất chấp như vậy. Nếu không phải người trong chương trình kia là chính cậu, nói thật, cậu xem mà cũng muốn đánh người.
Lôi Tuấn cũng tức vô cùng.
Họ chuẩn bị bay đến Hải Thị thì Lôi Tuấn mới được thông báo rằng đạo diễn tổ chương trình bất ngờ bị thay đổi, lúc đó hắn cảm thấy không có gì, đổi thì đổi thôi.
Đối phương mời An Nguyệt Linh tham gia, hắn cũng cho rằng đạo diễn mới đặc biệt mời đối phương để nâng cao hiệu quả của chương trình, nhưng vì số lần đối phương gây rối trong quá trình quay phim quá nhiều, Lôi Tuấn không tránh khỏi lo lắng về vấn đề biên tập sau này, vì vậy còn đặc biệt đến chào hỏi ê-kíp chương trình.
Lôi Tuấn biết tổ chương trình không thể nào edit đúng theo ý muốn của họ, nhưng hắn cũng không ngờ ê-kíp chương trình lại làm bậy như thế. Hắn ở sau quan sát hết những gì đã xảy ra trong suốt quá trình ghi hình, mọi người đều biết rõ tình huống vào thời điểm đó là thế nào. Anh muốn tạo mâu thuẫn xung đột thì có thể, nhưng cũng không thể bắt mỗi Tuân Lan ra chịu trận, hủy hoại thanh danh của một nghệ sĩ như thế, lương tâm bọn họ không cắn rứt sao!
Nếu sự việc lần này không được giải thích rõ ràng, danh tiếng của Tuân Lan sẽ bị hủy hoại hoàn toàn. Lôi Tuấn trực tiếp tag tổ chương trình trên tài khoản Weibo của mình, chất vấn họ tại sao lại chỉnh sửa ác ý, rốt cục là ai trong chương trình không biết lịch sự, ai thủ đoạn gian dối, có dám ra mặt nói rõ ràng không!
Ngay khi cư dân mạng thấy có dưa để ăn thì lập tức dọn dép ra ngồi thành hàng.
Weibo chính thức của tổ chương trình không có phản hồi, Lôi Tuấn cũng không có kỳ vọng nào, Weibo chỉ thể hiện thái độ của họ mà thôi. Nhưng vào nửa đêm, một đoạn lịch sử trò chuyện của đạo diễn mới và người nào đó trong tổ chương trình đã bị tiết lộ, vị đạo diễn kia tuyên bố rằng họ hoàn toàn ghi hình chân thật, chỉnh sửa biên tập chân thật.
Nói cách khác, Tuân Lan trong chương trình như thế nào thì Tuân Lan y vậy ngoài đời.
Rất nhiều người hò hét vỡ mộng rồi vỡ mộng rồi, hóa ra Tuân Lan là kẻ giả tạo, vậy mà trước đó bản thân còn từng thích cậu.
Lôi Tuấn xoa xoa giữa mày, nói: “Đạo diễn này thật sự chơi quá chó, bên chủ tiệm chắc có theo dõi, anh đi nói chuyện với chủ tiệm chút.”
Đáng tiếc là, mặc dù lúc ấy chủ tiệm yêu cầu không tắt giám sát trong cửa hàng của mình để đảm bảo cửa tiệm không bị phá hư, nhưng cũng đã ký hợp đồng với tổ chương trình, sau khi việc ghi hình kết thúc, mấy video giám sát của những ngày đó sẽ bị tổ chương trình lấy đi.
“Vậy chỉ có thể để công ty ra mặt thôi.” Lôi Tuấn nói.
Những lời mắng chửi giễu cợt trên mạng, Tuân Lan cũng không để vào mắt, cậu tự xem chương trình một lần, cảm thấy chương trình số này bị cắt còn rất kiêu ngạo, cũng không phải không có cơ hội lật ngược tình thế.
Cậu ghép hai bức ảnh chụp màn hình lại với nhau cho Lôi Tuấn xem.
“Tay người bên trái có vết xước rất nhẹ, giữa cổ tay không có nốt ruồi là An Nguyệt Linh, tay người bên phải chảy máu có nốt ruồi là nhân viên êkip đã giúp An Nguyệt Linh tắm mèo lúc đó.” Tuân Lan buông chuột ra, dựa lưng vào lưng ghế, “Thời tiết trong lúc ghi hình rất tốt, đồ An Nguyệt Linh mặc đều thuộc ngắn tay, cũng không che khuất cổ tay, cho người soi kỹ chi tiết của chương trình đi.”
Đây cũng có thể coi là một phương pháp, Lôi Tuấn lập tức dặn dò cấp dưới.
Trong khi cư dân mạng đang mắng Tuân Lan, trái lại cũng cảm thấy thương cho An Nguyệt Linh “chăm chỉ chịu khó” trong chương trình.
Độ hot trên người ngày một tăng lên, chiều hôm sau, An Nguyệt Linh đã đăng một Weibo.
[ An Nguyệt Linh: Mặc dù mấy ngày ghi hình đúng là vì người nào đó làm trong quá trình ghi hình không mấy vui vẻ, nhưng may mà còn các thiên thần nhỏ trong cửa tiệm đã an ủi tôi, ảnh đây nè, để mọi người cũng có được một tâm trạng tốt như tôi! ]
Weibo đi kèm với một vài bức ảnh, là ảnh chụp chung cùng mèo Tiểu Bảo của cửa tiệm, cùng những bé mèo được gởi nuôi dưỡng trong tiệm, ngay cả Tiểu Hoa cũng bị cô ôm trong ngực chụp một tấm.
Nhìn Tiểu Hoa trong hình xù hết cả lông lên, Tuân Lan cảm thấy thương cho nó thật sự.
Bây giờ Lưu Phi nhàn rỗi hơn trước một chút, mỗi ngày đều lướt mạng chơi, chuyện về Tuân Lan vừa lộ ra thì hắn đã biết ngay. Cũng từng nói muốn giúp Tuân Lan nói chuyện với tổ chương trình, sau khi Tuân Lan nói không cần thì vẫn luôn chú ý đến diễn biến kế tiếp.
Sau khi nhìn thấy Weibo của An Nguyệt Linh, Lưu Phi nói với Tuân Lan: “Quào, da mặt cô ta dày thật.”
Không chỉ mỗi Lưu Phi cảm thấy An Nguyệt Linh da mặt dày, vị chủ cửa cửa hàng thú cưng cũng cảm thấy như vậy. Thậm chí hắn còn phàn nàn trực tiếp trên Weibo, không nêu tên điểm họ, chỉ nói rằng nữ nghệ sĩ nào đó thực sự đừng làm màu nữa, rõ ràng là ghét mèo chê chó, lại còn làm bộ là người yêu mèo yêu chó, nếu mấy bé vật nhỏ mà biết sẽ bị độ mặt dày của cô làm sốc đến khóc thành tiếng.
Chủ tiệm là quản lý của tài khoản V xanh cửa hàng thú cưng của mình, ngày thường sẽ up một ít về cuộc sống hằng ngày của chó và mèo được gởi nuôi trong tiệm, cho nên có rất nhiều fan sen online.
Weibo này của hắn đăng lên không bao lâu thì có người hỏi: [ WZX? ]*
* Không phải Chiêm Nhược Lan, chương sau sẽ có nhắc.
Chủ tiệm: [ không phải. ]
Lại có người hỏi: [ Chẳng lẽ là AYL? ]
Chủ tiệm:
Rất nhiều người chẳng hiểu mô tê gì với mấy chữ viết tắt này, hỏi một lượt thì mới hiểu hai chữ viết tắt này đại diện cho ai.
Những người khác có thể hỏi rõ ràng, nên đương nhiên fan của An Nguyệt Linh cũng có thể hỏi rõ, chẳng mất nhiều thời gian đã lần theo manh mối đến. Đầu tiên là thuyết phục xóa bài, thuyết phục không được thì bắt đầu công kích chủ tiệm, fans của chủ tiệm về cơ bản đều đứng về phía chủ tiệm, lý trí giao tiếp lý trí, không lý trí thì chửi thẳng nhau.
Cuối cùng thực sự quậy đến mịt mù chướng khí, rốt cuộc chủ tiệm cũng vẫn xóa bài Weibo này.
Sau đó, hắn lại nhận được cuộc gọi từ Lôi Tuấn, nhưng giọng nói trong điện thoại lại là Tuân Lan.
Tuân Lan hỏi thẳng: “Có phải chân Tiểu Bảo bị An Nguyệt Linh làm bị thương không?”
“Sao cậu biết?” Chủ tiệm kinh ngạc.
Tuân Lan: “Đoán…”
Điều này cũng không khó đoán, chủ tiệm sẽ không đăng một bài Weibo như thế mà không có lý do. Bài Weibo đó quá oán hận An Nguyệt Linh, hơn nữa tại sao chủ tiệm sớm không đăng muộn không đăng, nhưng lại đăng sau khi An Nguyệt Linh up ảnh chụp chung với Tiểu Bảo.
Làm tổn thương Tiểu Bảo, lại còn lấy Tiểu Bảo ra làm trò, chủ tiệm nào nuốt trôi cục tức này.
Tuân Lan hỏi chủ tiệm: “Bên anh có đoạn ghi hình lúc Tiểu Bảo bị thương không?”
Chủ tiệm chần chờ một chút, nói: “Có…”
Là hắn bí mật copy lại sau khi phát hiện chân của Tiểu Bảo bị thương, lúc trước khi ký hợp đồng với tổ chương trình đã có thỏa thuận sẽ không phá hủy mọi thứ trong cửa tiệm của hắn, bao gồm cả mèo và chó, kết quả Tiểu Bảo của hắn vẫn bị thương, điều này đã là tổ chương trình vi phạm giao ước. Vả lại sau khi Tiểu Bảo bị thương, hắn vẫn luôn chờ An Nguyệt Linh xin lỗi, nhưng An Nguyệt Linh lại không thèm đoái hoài, mở miệng ngậm miệng là bao nhiêu tiền cô bồi thường. Bộ hắn thiếu chút tiền ấy sao? Tổ chương trình cũng không hề quan tâm, hắn lưu lại phần giám sát này cũng không có vấn đề gì.
“Vậy bán cho tôi được không?” Tuân Lan nói, “Anh yên tâm, sẽ không kéo anh vào.”
Chủ tiệm suy nghĩ một lúc rồi nói: “Tôi sẽ gửi luôn cho cậu, không cần đưa tiền.”
Tuân Lan nhanh chóng nhận được video, tự cậu xem trước.
Lúc đó cậu đã đi rồi, An Nguyệt Linh rời đi muộn hơn cậu một chút, khi cô đi ngang qua một nhà cây cho mèo, bị Tiểu Bảo nằm trên đó chơi đùa duỗi chân quẹt tóc một chút, sau đó cô liền kéo chân Tiểu Bảo kéo nó ra khỏi ổ mèo, khiến Tiểu Bảo trực tiếp ngã từ trên cao xuống.
Lúc ấy Tiểu Bảo kêu lên, An Nguyệt Linh bỏ đi thẳng không thèm nhìn lại, một lúc sau chủ tiệm nghe thấy âm thanh thì đi ra, Tiểu Bảo kêu meo meo với hắn, sau đó đi sang một bên liếm chân phải của mình, khi đứng lên lần nữa, tư thế đi đường đã có chút không đúng rồi.
Chỉ cần tung video này ra, An Nguyệt Linh sẽ có thể được chửi đến má cũng không nhìn ra.
Tạm thời Tuân Lan không đăng video này.
Đến tối, có cư dân mạng đã đăng tất cả các chi tiết mà mình soi được lên Weibo.
Bởi vì chương trình khiến cho dư luận đang lúc náo nhiệt, cho nên Weibo kèm theo tag liên quan này rất nhanh bị người khác phát hiện share lại.
Cư dân mạng vào xem, phát hiện có quá trời nhiều chi tiết bị bới ra.
Hóa ra tay An Nguyệt Linh không hề bị thương nặng chút nào, cổ tay lộ ra lúc sau trong chương trình vẫn luôn ổn, có rất nhiều cảnh quay cận cảnh, người tinh mắt đều có thể nhìn thấy. Hơn nữa cổ tay chảy máu đó hoàn toàn không phải là của cô, trên cổ tay cô không có nốt ruồi, vậy nên là cô cố tình sử dụng cổ tay đó để vờ đáng thương à?
Nhìn lại cảnh Tuân Lan lên hình và ném chiếc vali xuống đất, cư dân mạng khoanh tròn hai bánh xe rõ ràng là hư của vali. Bởi vì bánh xe bị hỏng cho nên đành phải ôm đi. Nhưng chiếc vali cậu ôm lúc đó hoàn toàn không phải của cậu, bởi chiếc vali cậu đẩy trong tay khi rời đi tình cờ lại là chiếc An Nguyệt Linh đẩy trong tay khi xuất hiện. Ở sau đó máy quay cũng nhiều lần lia đến chiếc vali đặt ở góc phòng An Nguyệt Linh, điều này xác nhận đầy đủ rằng chiếc vali của cô mới là chiếc mà Tuân Lan ôm theo khi xuất hiện.
Điều này có nghĩa là gì?
Có nghĩa là bánh lăn vali của An Nguyệt Linh bị hỏng, nhưng cô không ôm nổi, vì vậy Tuân Lan ôm giúp cô, còn cô thì đẩy vali của Tuân Lan rất thoải mái rời đi. Chiếc vali của Tuân Lan và An Nguyệt Linh đã được thay đổi trước khi chương trình bắt đầu, chẳng qua là bị cắt đi.
Lại nhìn dáng vẻ của Tuân Lan khi xuất hiện, mới thấy trên trán cậu khi đó ướt đẫm mồ hôi, mặt đỏ bừng, hô hấp cũng hơi dồn dập, trông có vẻ rất mệt.
Cho nên nhất định là vali quá nặng, thật sự không ôm nổi nên khi thả xuống mới sẽ tạo ra âm thanh lớn như vậy.
Trái lại, An Nguyệt Linh, người được giúp đỡ, sau khi cô giới thiệu nhau với khách mời cố định xong, thế mà cứ ngang nhiên ngồi trong cửa tiệm chờ Tuân Lan ôm vali tới giúp cô.
Bỏ những chuyện khác sang một bên, biểu hiện của An Nguyệt Linh ở đây rất không hề phúc hậu.
Sau đó, cư dân mạng cũng dùng những chi tiết như vị trí vật dụng qua bối cảnh camera, vị trí của khách mời để chứng minh tình huống Tuân Lan đã bị cắt nối chỉnh sửa ác ý trong tập này của chương trình.
[ Xác suất cắt ghép là 80%. ]
[ Phong cách của Tuân Lan trong số này thực sự khác xa với những lần trước đây. ]
[ Mới phát hiện đạo diễn số này của <Tiệm Nhỏ> đã thay đổi. ]
[ Vậy đây là đổi đạo diễn bất chợt nên mới vậy sao? Đổi ai? ]
[ La Cao Phong, vậy thì không có gì ngạc nhiên rồi, chương trình của ông ta mỗi lần đều sẽ đẩy một vị khách mời ra tế trời. ]
[ Chương trình của họ La luôn theo phong cách này, cắt lung tung beng, trước kia có khách mời ra phốt ông ta, ông ta cũng như lần này, nói là bọn họ ghi hình chân thật, cắt nối biên tập chân thật, rất nhiều khách mời đã phải chịu mối thiệt này. ]
Nhưng làm sao có thể trùng hợp như vậy, Tuân Lan ngay từ đầu đã xích mích với An Nguyệt Linh bị đẩy ra tế trời? Chẳng lẽ thật sự viết in hoa mấy chữ “tôi rất dễ bắt nạt” à?
Trong quá trình ghi hình chương trình, vì hành vi quá kiêu ngạo của An Nguyệt Linh, Tuân Lan đã tìm kiếm lai lịch của cô một chút, phát hiện ra hoàn cảnh gia đình cô đều rất bình thường, debut thông qua một show tuyển tú, theo lý thì một người như vậy không nên quá kiêu ngạo trong giới giải trí mới đúng. Nhưng giống như trước khi đến chương trình này thì cô đã rất chắc chắn rằng bất kể cô làm gì, những trò hề đó của cô cũng sẽ không bị lộ ra, hoàn toàn không hề sợ hãi.
Bây giờ Lôi Tuấn cũng đang điều tra sâu hơn về An Nguyệt Linh vì chuyện này, nhưng sau khi kiểm tra hai ngày cũng vẫn không phát hiện ra điều gì, nhưng đã có thể chắc chắn rằng, thực sự có người chống lưng cho An Nguyệt Linh.
Tuân Lan bảo Lôi Tuấn nếu thật sự không tra được gì thì thôi, chờ Weibo soi chi tiết chìm thì họ sẽ lại tung video giám sát ra, An Nguyệt Linh bị chửi nhiều thêm một chút, cậu cũng gần như trong sạch rồi.
Lôi Tuấn lại hít một hơi, kiên quyết phải điều tra ra, “Cậu cứ tham gia hoạt động cho tốt, tôi hiểu rõ.”
Buổi tối, Tuân Lan phải tham gia một sự kiện, khi cậu đến địa điểm thì phát hiện ở đây có một con ma nữ, cũng không giống như “pet cưng” của ai. Cô ấy cứ như một con ong mật, bị các minh tinh đua nhau khoe sắc thắm mê hoặc đến mắt thành vòng xoáy.
Ma nữ này nghĩ rằng tất cả mọi người đều không thể nhìn thấy mình, sau khi tình cờ nhìn thấy cậu thì theo bên cạnh cậu không đi, suốt hành trình vây quanh cậu lộ ra vẻ mặt mê trai, không ngừng lẩm bẩm đẹp trai quá đẹp trai quá.
Lỗ tai Tuân Lan cũng nghe sắp chai.
Sau đó Tuân Lan đi toilet, ma nữ này lại rất tự giác, không đi vào theo mà đứng ở bên ngoài cùng Kỳ Niên. Cô thấy Kỳ Niên cũng là ma, thật ra cũng muốn nói chuyện với anh quỷ đẹp trai này một chút, nhưng Kỳ Niên không có biểu cảm, rất lạnh nhạt nên cô chỉ dám nghĩ thôi.
Một lúc sau thì Tuân Lan đi ra, không ngờ cũng có người đi ra từ toilet đối diện.
Oan gia ngõ hẹp, đối phương chính là An Nguyệt Linh.
An Nguyệt Linh hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy Tuân Lan, rồi ánh mắt lập tức lộ ra sự đắc ý dạt dào. Sau đó, cô cười chế giễu, hất tóc, lắc mông bỏ đi.
Ma nữ nhìn thấy An Nguyệt Linh liếc anh chàng đẹp trai mà mình thích thì lập tức không vui, trợn mắt nhìn bóng lưng An Nguyệt Linh, cười xuỳ giễu cợt: “Hất qué gì, mặt ngoài làm bộ làm tịch, sau lưng không phải cũng chỉ là một đứa bồ nhí không lên được mặt bàn à.”
Tuân Lan và Kỳ Niên đồng thời quay đầu lại nhìn cô, ngược lại doạ ma nữ hoảng sợ.
Tuân Lan ngoắc ngón tay với ma nữ: “Em gái, đến đây, kể chi tiết chuyện bồ nhí cho tôi nghe xem.”
“!”
Ma nữ há hốc miệng, chỉ vào chính mình: “Tôi?”
Lời tác giả:
Tiểu Hoa: Em có một người chú, hai người ba, chúng em là một gia đình hạnh phúc vui vẻ.
Chủ cửa hàng đang đợi ở cửa, sau khi nhìn thấy Tuân Lan thì nói: “Thật sự tôi cũng hết cách rồi, nó như vậy cho dù được nhận nuôi cũng sẽ dễ bị bỏ rơi lắm.”
“Mèo đâu rồi?” Tuân Lan hỏi.
“Trong ổ mèo ở phòng thú cưng, đấy, cậu nghe đi, có phải còn đang kêu không, cũng sắp thành nhóc câm luôn rồi.”
Đến gần phòng thú cưng, quả nhiên Tuân Lan nghe thấy tiếng kêu khàn khàn của bé Tam Thể truyền đến. Cậu còn chưa kịp đẩy cửa vào thì bé Tam Thể đột nhiên chui ra khỏi ổ mèo, tựa như cố ý đến chào đón Tuân Lan, sau khi nhìn thấy Tuân Lan thì phát ra tiếng kêu giống như dùng hết sức toàn thân.
“Nó còn nhớ rõ tiếng bước chân của cậu.” Chủ tiệm nói với vẻ cảm thán.
Ngay khi nhìn thấy Tuân Lan, âm điệu của bé Tam Thể liền thay đổi, kêu meo meo rồi chạy đến bên chân Tuân Lan, trèo lên người Tuân Lan dọc theo ống quần của cậu. Tuân Lan ôm bé Tam Thể vào lòng, vạt áo bị móng vuốt của nó móc chặt, bé Tam Thể vẫn kêu từng tiếng không ngừng. Tuân Lan ôm nó ngồi xuống tại chỗ, an ủi nó một lúc lâu thì nó mới dần im lặng, kêu khò khè trong vòng tay của Tuân Lan.
Mấy ngày nay bé Tam Thể cũng không ăn gì, lúc này có Tuân Lan ở bên cạnh, chủ tiệm rót sữa dê và thức ăn cho mèo cho nó, nó vừa ăn vừa rầm rì kêu, thật sự đói lả. Thỉnh thoảng ăn được vài miếng còn ngẩng đầu nhìn Tuân Lan như sợ cậu sẽ đi mất vậy.
Tuân Lan thì chống cằm nhìn nó ăn, sau khi ăn xong, bé Tam Thể lại bò vào lòng Tuân Lan, liếm lông cho mình.
Tuân Lan vuốt ve lông lưng của bé Tam Thể, trong lòng cảm thấy hơi đau đầu về vấn đề nuôi bé Tam Thể.
Kỳ Niên thấy cậu rối rắm như thế, bèn nói: “Mang về đi, Lưu Phi nuôi.”
Tuân Lan không chăm sóc được mèo, nhưng trong biệt thự Vân Sơn luôn có người. Nhiều nhất thì cách một ngày họ sẽ nói chuyện điện thoại với Lưu Phi, đến lúc đó để mèo con ở bên nghe giọng nói của Tuân Lan, để tránh lặp lại tình huống nó cứ kêu mãi không chịu ăn uống, cũng có thể chuẩn bị một phòng riêng cho mèo và lắp đặt giám sát, Tuân Lan có thể giao tiếp với mèo con thông qua giám sát khi cậu đi vắng.
Đây cũng xem như là một cách hay, Tuân Lan nói: “Để tôi hỏi anh Phi trước.”
Tuân Lan không trì hoãn, lập tức gọi điện cho Lưu Phi, nói tình huống sự việc, Lưu Phi lập tức đồng ý: “Được chứ, dù sao biệt thự cũng lớn, đủ để nó vui chơi chạy nhảy.”
Thế là mọi chuyện đã được quyết định xong, Tuân Lan đưa bé Tam Thể về rồi đưa đến biệt thự Vân Sơn nuôi trước.
Tuân Lan nói với chủ tiệm về quyết định nhận nuôi bé Tam Thể, chủ tiệm rất vui vẻ, tặng cho bé Tam Thể một ít thức ăn với súp thưởng và đồ chơi.
Như biết bé Tam Thể sắp đi, chẳng biết Tiểu Bảo xuất hiện từ đâu, nó ngửi ngửi trước mặt bé Tam Thể, như muốn nói lời tạm biệt với nó. Tuy nhiên, Tuân Lan phát hiện thấy Tiểu Bảo đi đường cà nhắc, quan sát kỹ hơn, dường như nó có chút không dám quá dồn sức vào chân phải.
Tuân Lan hỏi: “Tiểu Bảo bị làm sao vậy?” Ngày đó cậu đi Tiểu Bảo vẫn bình thường, thậm chí còn đi ra tiễn cậu nữa.
Chủ tiệm nghe thấy cậu hỏi thì sắc mặt lập tức tối sầm, nhưng dáng vẻ cũng không muốn nói quá kỹ, chỉ nói: “Bị ngã thôi...”
“Không có gì vấn đề chứ?” Tuân Lan nói.
Chủ tiệm nói: “Chỉ bị trật và hơi sưng thôi, trong khoảng thời gian này chú ý không cho nó nhảy, sau đó chăm kỹ là được.”
Tuân Lan: “Vậy là tốt rồi…”
Sau đó Tuân Lan mang bé Tam Thể rời đi, tìm một công ty gửi vận chuyển đáng tin, Tuân Lan vừa bay về thì bé Tam Thể cũng được đưa tới ngay sau đó.
Trước đó Lôi Tuấn cũng hỏi Tuân Lan mang mèo về rồi định nuôi kiểu gì, sau khi biết là sẽ được gửi cho “người bạn” của cậu trước, nỗi lo lắng trong lòng lại dâng lên, cũng không hỏi Tuân Lan về ảnh chụp nữa, mà chỉ hỏi: “Người bạn đó của cậu là nam hay nữ?”
“Nam ạ…” Tuân Lan nói.
Lôi Tuấn hít sâu một hơi, “Tuân Lan, cậu không thật sự thích đàn ông đó chứ?”
Mặc dù sự việc với Tằng Tinh Vũ nổ ra, nhưng phản ứng của Tuân Lan lúc đó nói rõ ràng với Lôi Tuấn rằng cậu chỉ muốn xem Tằng Tinh Vũ diễn xiếc, cho nên Lôi Tuấn cũng chưa bao giờ nghi ngờ liệu Tuân Lan có từng thích Tằng Tinh Vũ hay không. Nhưng “người bạn” trước mắt này luôn được Tuân Lan giấu giếm, nhìn thế nào cũng thấy mối quan hệ giữa hai người không đơn giản.
Tuân Lan “Hừm…” Một tiếng, nói: “Không biết, là nam hay nữ quan trọng thế sao, vậy là anh đồng ý cho em yêu đương với nữ hay đồng ý cho em yêu đương với nam?”
“Anh đều không đồng ý!” Lôi Tuấn tức giận nói.
Nhưng Lôi Tuấn đã rõ Tuân Lan sẽ không chịu hắn quản thúc, nên chỉ có thể tận tình khuyên nhủ: “Cậu đó kiềm chế chút đi, mặc dù anh không đồng ý, nhưng nếu cậu thật sự hẹn hò với ai thì cũng phải báo một tiếng cho anh, để anh có chuẩn bị, nếu không lúc có chuyện gì xảy ra anh sẽ không biết làm sao luôn mất.”
Tuân Lan cười nói: “Yên tâm đi, nhất định sẽ thông báo cho anh, nếu thật sự có một ngày như thế.”
Lôi Tuấn mệt tim thật sự, cảm thấy nếu dắt Tuân Lan thêm một thời gian nữa thì hắn sẽ phải sống ngắn lại mấy năm mất thôi.
Xe dừng lại bên ngoài biệt thự Vân Sơn, hôm nay Tuân Lan sẽ ở đây, nhìn Lôi Tuấn và Tiểu Chu rời đi, Tuân Lan mới ôm bé Tam Thể đi vào.
Vài người bước vào phòng sắp xếp một lúc, sau đó cùng ngồi dưới đất nhìn bé Tam Thể thăm dò địa bàn mới, nhân tiện thảo luận việc đặt tên cho bé Tam Thể.
Tuân Lan: “Tên gì được đây?”
Lưu Phi nói: “Cậu nghĩ thế nào?”
Tuân Lan nhìn ba màu sắc trên người bé Tam Thể rồi nói: “Vậy thì gọi Tiểu Hoa đi.”
Lưu Phi có phần ghét bỏ: “Tiểu Hoa? Tên cũng phèn quá đó, không phải là con đực à?”
Tuân Lan nhìn hắn: “Vậy gọi nó là Tom, Jimmy hay Jerry?”
Kỳ Niên: “...”
Khóe miệng Lưu Phi giật giật, “Bỏ đi, Tiểu Hoa thì Tiểu Hoa, cũng tốt lắm.”
Lưu Phi nói đoạn, cầm lấy cá khô bên cạnh, đưa tay về phía Tiểu Hoa: “Meo meo, meo meo, mau tới đây ăn cá khô này.”
Tuân Lan: “…”
Phí sức thiệt chớ, quản nó là Tiểu Hoa hay Tom Jerry làm gì, dù sao cuối cùng cũng toàn kêu meo meo.
Meo meo... nhầm, Tiểu Hoa cứ vậy định cư ở biệt thự Vân Sơn, căn phòng lớn được đặc biệt chuẩn bị cho nó nhưng nó không thích ở, chỉ thích theo mùi chạy đến phòng khách mà Tuân Lan ở. Nhưng Tuân Lan rất thường xuyên đi ra ngoài bận rộn mà không ở trong biệt thự, sau đó sẽ gọi nó qua camera, vì vậy nó cũng từ từ hình thành thói quen, hễ khi không tìm thấy bóng dáng của Tuân Lan trong biệt thự thì sẽ chạy đến căn phòng lớn, nằm trong đó một lúc biết đâu có lẽ sẽ có thể nghe thấy giọng nói của Tuân Lan không chừng.
Sau khi Tiểu Hoa sống trong biệt thự được một tháng, tập phim <Cửa Hàng Nhỏ Nhà Tôi> có Tuân Lan tham gia cũng sắp được phát sóng.
Show tạp kỹ <Cửa Hàng Nhỏ Nhà Tôi> cũng không chỉ mới ra, khi Tuân Lan đi ghi hình thì đã là số thứ năm của mùa thứ hai. Phong cách của chương trình trước giờ đều ấm áp, thỉnh thoảng còn sẽ có một ít chuyện rất cảm động, chương trình này cũng sẽ không xuất hiện tình huống cắt nối biên tập bậy, cũng chính vì vậy nên Lôi Tuấn mới nhận chương trình này cho Tuân Lan.
Nhưng khi đến số của Tuân Lan, gì mà ấm áp, gì mà cảm động, gì mà cắt nối biên tập chân thực? Tất cả đều là phù du. <Cửa Hàng Nhỏ Nhà Tôi> của người ta là theo phong cách ấm áp, đến lượt cậu thì lại theo phong cách xé mặt.
Ê-kíp chương trình đảo ngược sự thật, khắc hoạ trọn vẹn Tuân Lan thành một người không biết lịch sự, cách làm việc gian dối.
Cảnh quay đầu tiên Tuân Lan xuất hiện trong tập này của chương trình là hình ảnh cậu ném vali nặng nề ở cửa tiệm, sau đó là hình ảnh ba vị khách mời bị làm giật mình, tạo cho người ta cảm giác vừa ngốc vừa lỗ m.ãng còn không làm người ta thích, khiến người xem cau mày.
Lúc sau tiết mục tiếp tục, cảnh tượng thần kỳ xuất hiện.
An Nguyệt Linh lau sàn nhà, Tuân Lan đang chơi với mèo; An Nguyệt Linh dọn dẹp bồn tắm cho thú cưng, Tuân Lan đang chơi với mèo; An Nguyệt Linh xúc phân mèo, Tuân Lan vẫn đang chơi với mèo. Hoặc là Giản Tranh Bình đang dọn cát mèo, Tuân Lan đang ăn đồ ăn vặt, Chiêm Nhược Lan đang lau cửa kính lau quầy, Tuân Lan đang ăn không ngồi rồi đi loanh quanh.
Sự tương phản rõ rệt như vậy, quả thực ai nhìn cũng tức giận!
[ Mẹ nó, xem mà muốn đánh người thiệt chứ. ]
[ Sao Tuân Lan chẳng hề có chút phong độ nào luôn vậy? ]
[ Trước đây có xem livestream bán táo của Tuân Lan rồi, một người rất khiêm tốn mà, có phải kịch bản không đấy? ]
[ Kịch bản ngu ngốc gì thế này, đột nhiên chuyển sang đi tuyến nổi bằng scandal à? ]
[ Thương Nguyệt Linh nhà mị quá, công chúa nhỏ mười ngón không dính nước mùa xuân đến show tệ hại này lại bị xem thường đã thế còn bị bắt làm việc nữa chứ. ]
[ Vừa nhìn là biết bản biên tập này có vấn đề... ]
[ Fan Lan đương nhiên là bênh idol rồi! ]
Có một cảnh là An Nguyệt Linh bảo Tuân Lan xúc phân mèo, Tuân Lan trả lời cô là sao tôi phải đi. Nhưng điều mà tổ chương trình không thêm vào chính là tất cả họ đều thay phiên nhau dọn dẹp phân mèo của mèo trong phòng thú cưng, lần An Nguyệt Linh bảo Tuân Lan đi, rõ ràng là việc An Nguyệt Linh phải làm, nhưng cô không thích phân mèo chê nó ghê nên không muốn đi, vậy là sai biểu Tuân Lan, Tuân Lan từ chối thẳng mặt cô.
Nhưng bởi vì tổ chương trình cắt nối biên tập ngắt đầu bỏ đuôi, ở trong mắt khán giả chính là An Nguyệt Linh làm việc vất vả đã lâu, không quen nhìn Tuân Lan ở không không làm gì hết nên mới bảo cậu đi, nhưng không ngờ còn bị Tuân Lan từ chối!
[ Rốt cuộc Tuân Lan là quần què gì mà sao cậu ta kênh kiệu dữ vậy! ]
[ Không nói An Nguyệt Linh người ta là con gái, thì dẫu gì người ta trong giới giải trí lâu hơn cậu, là tiền bối của cậu đấy, sao có thể không tôn trọng người ta vậy hả?! ]
[ Hết cứu, không phải trước đây Tuân Lan luôn làm chuyện tốt sao, vừa tham gia chương trình đã lộ mặt thật rồi? ]
Tuy nhiên, điều khiến khán giả phẫn nộ hơn là có một cảnh hai con mèo đến cửa hàng để tắm, kết quả là Tuân Lan không tắm cho một con nào mà lười biếng ngồi bên ngoài ăn gì đó, cuối cùng khiến An Nguyệt Linh bị mèo cào xước cổ tay, lúc ấy máy quay còn cho cảnh cận cảnh cổ tay, cũng chảy máu cả.
[ Aaaaa tức chết rồi! ]
[ Tổ chương trình bị điên à! Chuyện nguy hiểm vậy cũng để khách mời làm là sao? ]
[ Còn may là chỉ cào tay chứ không phải mặt. ]
[ Bộ Tuân Lan là quỷ chết đói đầu thai à, cứ toàn ăn ăn ăn. ]
Sau khi xem xong một tập của chương trình, trong lòng khán giả tràn đầy lửa giận, khu comment toàn là mắng chửi Tuân Lan, trên Weibo cũng đầy rẫy các chủ đề khác nhau về Tuân Lan.
Một số cư dân mạng có ấn tượng tốt về Tuân Lan lúc đầu đã đi xem số này của show tạp kỹ vì Tuân Lan, nhưng sau khi xem một hồi thì đều lên Weibo phàn nàn không ngớt, nói rằng quá thất vọng về Tuân Lan.
Tuân Lan bị mắng thảm hại, nhưng hễ mà fan Lan nói trên Weibo rằng Tuân Lan không phải là người như vậy, thì ngay lập tức đã bị cư dân mạng tức tối mắng máu chó đầy đầu.
Bởi vì có mặt An Nguyệt Linh, Tuân Lan đã sớm chuẩn bị tâm lý cho tập này của chương trình, nhưng cậu không ngờ tổ chương trình lại bất chấp như vậy. Nếu không phải người trong chương trình kia là chính cậu, nói thật, cậu xem mà cũng muốn đánh người.
Lôi Tuấn cũng tức vô cùng.
Họ chuẩn bị bay đến Hải Thị thì Lôi Tuấn mới được thông báo rằng đạo diễn tổ chương trình bất ngờ bị thay đổi, lúc đó hắn cảm thấy không có gì, đổi thì đổi thôi.
Đối phương mời An Nguyệt Linh tham gia, hắn cũng cho rằng đạo diễn mới đặc biệt mời đối phương để nâng cao hiệu quả của chương trình, nhưng vì số lần đối phương gây rối trong quá trình quay phim quá nhiều, Lôi Tuấn không tránh khỏi lo lắng về vấn đề biên tập sau này, vì vậy còn đặc biệt đến chào hỏi ê-kíp chương trình.
Lôi Tuấn biết tổ chương trình không thể nào edit đúng theo ý muốn của họ, nhưng hắn cũng không ngờ ê-kíp chương trình lại làm bậy như thế. Hắn ở sau quan sát hết những gì đã xảy ra trong suốt quá trình ghi hình, mọi người đều biết rõ tình huống vào thời điểm đó là thế nào. Anh muốn tạo mâu thuẫn xung đột thì có thể, nhưng cũng không thể bắt mỗi Tuân Lan ra chịu trận, hủy hoại thanh danh của một nghệ sĩ như thế, lương tâm bọn họ không cắn rứt sao!
Nếu sự việc lần này không được giải thích rõ ràng, danh tiếng của Tuân Lan sẽ bị hủy hoại hoàn toàn. Lôi Tuấn trực tiếp tag tổ chương trình trên tài khoản Weibo của mình, chất vấn họ tại sao lại chỉnh sửa ác ý, rốt cục là ai trong chương trình không biết lịch sự, ai thủ đoạn gian dối, có dám ra mặt nói rõ ràng không!
Ngay khi cư dân mạng thấy có dưa để ăn thì lập tức dọn dép ra ngồi thành hàng.
Weibo chính thức của tổ chương trình không có phản hồi, Lôi Tuấn cũng không có kỳ vọng nào, Weibo chỉ thể hiện thái độ của họ mà thôi. Nhưng vào nửa đêm, một đoạn lịch sử trò chuyện của đạo diễn mới và người nào đó trong tổ chương trình đã bị tiết lộ, vị đạo diễn kia tuyên bố rằng họ hoàn toàn ghi hình chân thật, chỉnh sửa biên tập chân thật.
Nói cách khác, Tuân Lan trong chương trình như thế nào thì Tuân Lan y vậy ngoài đời.
Rất nhiều người hò hét vỡ mộng rồi vỡ mộng rồi, hóa ra Tuân Lan là kẻ giả tạo, vậy mà trước đó bản thân còn từng thích cậu.
Lôi Tuấn xoa xoa giữa mày, nói: “Đạo diễn này thật sự chơi quá chó, bên chủ tiệm chắc có theo dõi, anh đi nói chuyện với chủ tiệm chút.”
Đáng tiếc là, mặc dù lúc ấy chủ tiệm yêu cầu không tắt giám sát trong cửa hàng của mình để đảm bảo cửa tiệm không bị phá hư, nhưng cũng đã ký hợp đồng với tổ chương trình, sau khi việc ghi hình kết thúc, mấy video giám sát của những ngày đó sẽ bị tổ chương trình lấy đi.
“Vậy chỉ có thể để công ty ra mặt thôi.” Lôi Tuấn nói.
Những lời mắng chửi giễu cợt trên mạng, Tuân Lan cũng không để vào mắt, cậu tự xem chương trình một lần, cảm thấy chương trình số này bị cắt còn rất kiêu ngạo, cũng không phải không có cơ hội lật ngược tình thế.
Cậu ghép hai bức ảnh chụp màn hình lại với nhau cho Lôi Tuấn xem.
“Tay người bên trái có vết xước rất nhẹ, giữa cổ tay không có nốt ruồi là An Nguyệt Linh, tay người bên phải chảy máu có nốt ruồi là nhân viên êkip đã giúp An Nguyệt Linh tắm mèo lúc đó.” Tuân Lan buông chuột ra, dựa lưng vào lưng ghế, “Thời tiết trong lúc ghi hình rất tốt, đồ An Nguyệt Linh mặc đều thuộc ngắn tay, cũng không che khuất cổ tay, cho người soi kỹ chi tiết của chương trình đi.”
Đây cũng có thể coi là một phương pháp, Lôi Tuấn lập tức dặn dò cấp dưới.
Trong khi cư dân mạng đang mắng Tuân Lan, trái lại cũng cảm thấy thương cho An Nguyệt Linh “chăm chỉ chịu khó” trong chương trình.
Độ hot trên người ngày một tăng lên, chiều hôm sau, An Nguyệt Linh đã đăng một Weibo.
[ An Nguyệt Linh: Mặc dù mấy ngày ghi hình đúng là vì người nào đó làm trong quá trình ghi hình không mấy vui vẻ, nhưng may mà còn các thiên thần nhỏ trong cửa tiệm đã an ủi tôi, ảnh đây nè, để mọi người cũng có được một tâm trạng tốt như tôi! ]
Weibo đi kèm với một vài bức ảnh, là ảnh chụp chung cùng mèo Tiểu Bảo của cửa tiệm, cùng những bé mèo được gởi nuôi dưỡng trong tiệm, ngay cả Tiểu Hoa cũng bị cô ôm trong ngực chụp một tấm.
Nhìn Tiểu Hoa trong hình xù hết cả lông lên, Tuân Lan cảm thấy thương cho nó thật sự.
Bây giờ Lưu Phi nhàn rỗi hơn trước một chút, mỗi ngày đều lướt mạng chơi, chuyện về Tuân Lan vừa lộ ra thì hắn đã biết ngay. Cũng từng nói muốn giúp Tuân Lan nói chuyện với tổ chương trình, sau khi Tuân Lan nói không cần thì vẫn luôn chú ý đến diễn biến kế tiếp.
Sau khi nhìn thấy Weibo của An Nguyệt Linh, Lưu Phi nói với Tuân Lan: “Quào, da mặt cô ta dày thật.”
Không chỉ mỗi Lưu Phi cảm thấy An Nguyệt Linh da mặt dày, vị chủ cửa cửa hàng thú cưng cũng cảm thấy như vậy. Thậm chí hắn còn phàn nàn trực tiếp trên Weibo, không nêu tên điểm họ, chỉ nói rằng nữ nghệ sĩ nào đó thực sự đừng làm màu nữa, rõ ràng là ghét mèo chê chó, lại còn làm bộ là người yêu mèo yêu chó, nếu mấy bé vật nhỏ mà biết sẽ bị độ mặt dày của cô làm sốc đến khóc thành tiếng.
Chủ tiệm là quản lý của tài khoản V xanh cửa hàng thú cưng của mình, ngày thường sẽ up một ít về cuộc sống hằng ngày của chó và mèo được gởi nuôi trong tiệm, cho nên có rất nhiều fan sen online.
Weibo này của hắn đăng lên không bao lâu thì có người hỏi: [ WZX? ]*
* Không phải Chiêm Nhược Lan, chương sau sẽ có nhắc.
Chủ tiệm: [ không phải. ]
Lại có người hỏi: [ Chẳng lẽ là AYL? ]
Chủ tiệm:
Rất nhiều người chẳng hiểu mô tê gì với mấy chữ viết tắt này, hỏi một lượt thì mới hiểu hai chữ viết tắt này đại diện cho ai.
Những người khác có thể hỏi rõ ràng, nên đương nhiên fan của An Nguyệt Linh cũng có thể hỏi rõ, chẳng mất nhiều thời gian đã lần theo manh mối đến. Đầu tiên là thuyết phục xóa bài, thuyết phục không được thì bắt đầu công kích chủ tiệm, fans của chủ tiệm về cơ bản đều đứng về phía chủ tiệm, lý trí giao tiếp lý trí, không lý trí thì chửi thẳng nhau.
Cuối cùng thực sự quậy đến mịt mù chướng khí, rốt cuộc chủ tiệm cũng vẫn xóa bài Weibo này.
Sau đó, hắn lại nhận được cuộc gọi từ Lôi Tuấn, nhưng giọng nói trong điện thoại lại là Tuân Lan.
Tuân Lan hỏi thẳng: “Có phải chân Tiểu Bảo bị An Nguyệt Linh làm bị thương không?”
“Sao cậu biết?” Chủ tiệm kinh ngạc.
Tuân Lan: “Đoán…”
Điều này cũng không khó đoán, chủ tiệm sẽ không đăng một bài Weibo như thế mà không có lý do. Bài Weibo đó quá oán hận An Nguyệt Linh, hơn nữa tại sao chủ tiệm sớm không đăng muộn không đăng, nhưng lại đăng sau khi An Nguyệt Linh up ảnh chụp chung với Tiểu Bảo.
Làm tổn thương Tiểu Bảo, lại còn lấy Tiểu Bảo ra làm trò, chủ tiệm nào nuốt trôi cục tức này.
Tuân Lan hỏi chủ tiệm: “Bên anh có đoạn ghi hình lúc Tiểu Bảo bị thương không?”
Chủ tiệm chần chờ một chút, nói: “Có…”
Là hắn bí mật copy lại sau khi phát hiện chân của Tiểu Bảo bị thương, lúc trước khi ký hợp đồng với tổ chương trình đã có thỏa thuận sẽ không phá hủy mọi thứ trong cửa tiệm của hắn, bao gồm cả mèo và chó, kết quả Tiểu Bảo của hắn vẫn bị thương, điều này đã là tổ chương trình vi phạm giao ước. Vả lại sau khi Tiểu Bảo bị thương, hắn vẫn luôn chờ An Nguyệt Linh xin lỗi, nhưng An Nguyệt Linh lại không thèm đoái hoài, mở miệng ngậm miệng là bao nhiêu tiền cô bồi thường. Bộ hắn thiếu chút tiền ấy sao? Tổ chương trình cũng không hề quan tâm, hắn lưu lại phần giám sát này cũng không có vấn đề gì.
“Vậy bán cho tôi được không?” Tuân Lan nói, “Anh yên tâm, sẽ không kéo anh vào.”
Chủ tiệm suy nghĩ một lúc rồi nói: “Tôi sẽ gửi luôn cho cậu, không cần đưa tiền.”
Tuân Lan nhanh chóng nhận được video, tự cậu xem trước.
Lúc đó cậu đã đi rồi, An Nguyệt Linh rời đi muộn hơn cậu một chút, khi cô đi ngang qua một nhà cây cho mèo, bị Tiểu Bảo nằm trên đó chơi đùa duỗi chân quẹt tóc một chút, sau đó cô liền kéo chân Tiểu Bảo kéo nó ra khỏi ổ mèo, khiến Tiểu Bảo trực tiếp ngã từ trên cao xuống.
Lúc ấy Tiểu Bảo kêu lên, An Nguyệt Linh bỏ đi thẳng không thèm nhìn lại, một lúc sau chủ tiệm nghe thấy âm thanh thì đi ra, Tiểu Bảo kêu meo meo với hắn, sau đó đi sang một bên liếm chân phải của mình, khi đứng lên lần nữa, tư thế đi đường đã có chút không đúng rồi.
Chỉ cần tung video này ra, An Nguyệt Linh sẽ có thể được chửi đến má cũng không nhìn ra.
Tạm thời Tuân Lan không đăng video này.
Đến tối, có cư dân mạng đã đăng tất cả các chi tiết mà mình soi được lên Weibo.
Bởi vì chương trình khiến cho dư luận đang lúc náo nhiệt, cho nên Weibo kèm theo tag liên quan này rất nhanh bị người khác phát hiện share lại.
Cư dân mạng vào xem, phát hiện có quá trời nhiều chi tiết bị bới ra.
Hóa ra tay An Nguyệt Linh không hề bị thương nặng chút nào, cổ tay lộ ra lúc sau trong chương trình vẫn luôn ổn, có rất nhiều cảnh quay cận cảnh, người tinh mắt đều có thể nhìn thấy. Hơn nữa cổ tay chảy máu đó hoàn toàn không phải là của cô, trên cổ tay cô không có nốt ruồi, vậy nên là cô cố tình sử dụng cổ tay đó để vờ đáng thương à?
Nhìn lại cảnh Tuân Lan lên hình và ném chiếc vali xuống đất, cư dân mạng khoanh tròn hai bánh xe rõ ràng là hư của vali. Bởi vì bánh xe bị hỏng cho nên đành phải ôm đi. Nhưng chiếc vali cậu ôm lúc đó hoàn toàn không phải của cậu, bởi chiếc vali cậu đẩy trong tay khi rời đi tình cờ lại là chiếc An Nguyệt Linh đẩy trong tay khi xuất hiện. Ở sau đó máy quay cũng nhiều lần lia đến chiếc vali đặt ở góc phòng An Nguyệt Linh, điều này xác nhận đầy đủ rằng chiếc vali của cô mới là chiếc mà Tuân Lan ôm theo khi xuất hiện.
Điều này có nghĩa là gì?
Có nghĩa là bánh lăn vali của An Nguyệt Linh bị hỏng, nhưng cô không ôm nổi, vì vậy Tuân Lan ôm giúp cô, còn cô thì đẩy vali của Tuân Lan rất thoải mái rời đi. Chiếc vali của Tuân Lan và An Nguyệt Linh đã được thay đổi trước khi chương trình bắt đầu, chẳng qua là bị cắt đi.
Lại nhìn dáng vẻ của Tuân Lan khi xuất hiện, mới thấy trên trán cậu khi đó ướt đẫm mồ hôi, mặt đỏ bừng, hô hấp cũng hơi dồn dập, trông có vẻ rất mệt.
Cho nên nhất định là vali quá nặng, thật sự không ôm nổi nên khi thả xuống mới sẽ tạo ra âm thanh lớn như vậy.
Trái lại, An Nguyệt Linh, người được giúp đỡ, sau khi cô giới thiệu nhau với khách mời cố định xong, thế mà cứ ngang nhiên ngồi trong cửa tiệm chờ Tuân Lan ôm vali tới giúp cô.
Bỏ những chuyện khác sang một bên, biểu hiện của An Nguyệt Linh ở đây rất không hề phúc hậu.
Sau đó, cư dân mạng cũng dùng những chi tiết như vị trí vật dụng qua bối cảnh camera, vị trí của khách mời để chứng minh tình huống Tuân Lan đã bị cắt nối chỉnh sửa ác ý trong tập này của chương trình.
[ Xác suất cắt ghép là 80%. ]
[ Phong cách của Tuân Lan trong số này thực sự khác xa với những lần trước đây. ]
[ Mới phát hiện đạo diễn số này của <Tiệm Nhỏ> đã thay đổi. ]
[ Vậy đây là đổi đạo diễn bất chợt nên mới vậy sao? Đổi ai? ]
[ La Cao Phong, vậy thì không có gì ngạc nhiên rồi, chương trình của ông ta mỗi lần đều sẽ đẩy một vị khách mời ra tế trời. ]
[ Chương trình của họ La luôn theo phong cách này, cắt lung tung beng, trước kia có khách mời ra phốt ông ta, ông ta cũng như lần này, nói là bọn họ ghi hình chân thật, cắt nối biên tập chân thật, rất nhiều khách mời đã phải chịu mối thiệt này. ]
Nhưng làm sao có thể trùng hợp như vậy, Tuân Lan ngay từ đầu đã xích mích với An Nguyệt Linh bị đẩy ra tế trời? Chẳng lẽ thật sự viết in hoa mấy chữ “tôi rất dễ bắt nạt” à?
Trong quá trình ghi hình chương trình, vì hành vi quá kiêu ngạo của An Nguyệt Linh, Tuân Lan đã tìm kiếm lai lịch của cô một chút, phát hiện ra hoàn cảnh gia đình cô đều rất bình thường, debut thông qua một show tuyển tú, theo lý thì một người như vậy không nên quá kiêu ngạo trong giới giải trí mới đúng. Nhưng giống như trước khi đến chương trình này thì cô đã rất chắc chắn rằng bất kể cô làm gì, những trò hề đó của cô cũng sẽ không bị lộ ra, hoàn toàn không hề sợ hãi.
Bây giờ Lôi Tuấn cũng đang điều tra sâu hơn về An Nguyệt Linh vì chuyện này, nhưng sau khi kiểm tra hai ngày cũng vẫn không phát hiện ra điều gì, nhưng đã có thể chắc chắn rằng, thực sự có người chống lưng cho An Nguyệt Linh.
Tuân Lan bảo Lôi Tuấn nếu thật sự không tra được gì thì thôi, chờ Weibo soi chi tiết chìm thì họ sẽ lại tung video giám sát ra, An Nguyệt Linh bị chửi nhiều thêm một chút, cậu cũng gần như trong sạch rồi.
Lôi Tuấn lại hít một hơi, kiên quyết phải điều tra ra, “Cậu cứ tham gia hoạt động cho tốt, tôi hiểu rõ.”
Buổi tối, Tuân Lan phải tham gia một sự kiện, khi cậu đến địa điểm thì phát hiện ở đây có một con ma nữ, cũng không giống như “pet cưng” của ai. Cô ấy cứ như một con ong mật, bị các minh tinh đua nhau khoe sắc thắm mê hoặc đến mắt thành vòng xoáy.
Ma nữ này nghĩ rằng tất cả mọi người đều không thể nhìn thấy mình, sau khi tình cờ nhìn thấy cậu thì theo bên cạnh cậu không đi, suốt hành trình vây quanh cậu lộ ra vẻ mặt mê trai, không ngừng lẩm bẩm đẹp trai quá đẹp trai quá.
Lỗ tai Tuân Lan cũng nghe sắp chai.
Sau đó Tuân Lan đi toilet, ma nữ này lại rất tự giác, không đi vào theo mà đứng ở bên ngoài cùng Kỳ Niên. Cô thấy Kỳ Niên cũng là ma, thật ra cũng muốn nói chuyện với anh quỷ đẹp trai này một chút, nhưng Kỳ Niên không có biểu cảm, rất lạnh nhạt nên cô chỉ dám nghĩ thôi.
Một lúc sau thì Tuân Lan đi ra, không ngờ cũng có người đi ra từ toilet đối diện.
Oan gia ngõ hẹp, đối phương chính là An Nguyệt Linh.
An Nguyệt Linh hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy Tuân Lan, rồi ánh mắt lập tức lộ ra sự đắc ý dạt dào. Sau đó, cô cười chế giễu, hất tóc, lắc mông bỏ đi.
Ma nữ nhìn thấy An Nguyệt Linh liếc anh chàng đẹp trai mà mình thích thì lập tức không vui, trợn mắt nhìn bóng lưng An Nguyệt Linh, cười xuỳ giễu cợt: “Hất qué gì, mặt ngoài làm bộ làm tịch, sau lưng không phải cũng chỉ là một đứa bồ nhí không lên được mặt bàn à.”
Tuân Lan và Kỳ Niên đồng thời quay đầu lại nhìn cô, ngược lại doạ ma nữ hoảng sợ.
Tuân Lan ngoắc ngón tay với ma nữ: “Em gái, đến đây, kể chi tiết chuyện bồ nhí cho tôi nghe xem.”
“!”
Ma nữ há hốc miệng, chỉ vào chính mình: “Tôi?”
Lời tác giả:
Tiểu Hoa: Em có một người chú, hai người ba, chúng em là một gia đình hạnh phúc vui vẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.