Những Nàng Tiểu Thư Nghịch Ngợm
Chương 23
Snow
14/05/2014
-Hôm nay có việc gì giao cho tôi đây_Đan Đan nhí nhảnh nói
-Ra xe đợi tôi đi_Thiên Lâm nghiêm túc nói
-Ừ_Đan Đan nhẹ nhàng trả lời.”Không biết có chuyện gì mà anh ta nghiêm túc vậy nhỉ?”_Đan Đan vừa đứng đợi vừa tự hỏi
-Đi thôi_Thiên Lâm từ trong nhà bước ra nói
-Đi đâu?_Đan Đan thắc mắc
-Đến nơi này, tôi có chuyện muốn nói với em
-Khoan…em à, em nào vậy, tôi nghe nhầm phải không?
-Không, đi thôi _Thiên Lâm nói rồi lôi tuột Đan Đan vào xe.Ngồi trên xe, thỉnh thoảng Đan Đan lại liếc nhìn Thiên Lâm, cô cảm thấy Thiên Lâm hôm nay có gì lạ lắm.Mới chỉ hôm qua cô không đi làm thôi mà hôm nay Thiên Lâm dường như thay đổi hẳn, từ biểu hiện trên khuôn mặt đến từ ngữ xưng hô với cô:Hôm nay tự dưng cậu trở nên rất nghiêm túc hơn lại còn xưng tôi_em với cô nữa.
-Đến rồi_Thiên Lâm dừng xe trước một cánh đồng cỏ lau rộng lớn
-Woa, đẹp tuyêt vời_Đan Đan reo lên khi bước ra khỏi xe
-Sao anh biết chỗ này hay vậy!Vừa yên tĩnh, không có người qua lại, lại vừa rộng nữa, không khí lại trong lành.Nơi này quả là very very tuyệt vời_Đan Đan phấn khởi
-Em thích đến vậy à?
-Hôm nay anh bị làm sao vậy?
-Làm sao là làm sao?_Thiên Lâm nhíu mày
-Thấy anh tự nhiên thay đổi hơi bị nhiều đó à nha
-Thay đổi cái gì?
-Thì tự nhiên…à mà anh đưa tôi đến đây làm gì vậy?
-Tôi có chuyện muốn nói với em_Thiên Lâm nhìn vào mắt Đan Đan nói
-Stop, đừng nhìn tôi bằng ánh mắt như thế, tôi bị yếu tim đó, với cái kiểu nhìn người khác nghiêm túc như anh thì tim tôi sẽ rơi ra ngoài mất_Đan Đan bông đùa
-Tôi có chuyện nghiêm túc muốn hỏi em?
-Có chuyện gì thì cứ hỏi đi, mà đừng có xưng tôi với em nữa!Tôi chỉ nhỏ hơn anh có một tuổi thôi nhé.Anh gọi tôi bằng em làm tôi nổi hết cả da gà lẫn da vịt lên rồi nè
-Đan Đan này, nếu như…em thực sự yêu một người thì cảm giác của em sẽ ra sao?
-Yêu á?_Đan Đan hỏi
-Ừ_Thiên Lâm gật đầu
-Tôi cũng không biết nữa.Có thể yêu là: sự rung cảm của trái tim, khi yêu có lẽ mọi cảm xúc sẽ luôn hướng về người đó, khi yêu một người thì ta sẽ luôn quan tâm, lo lắng cho người đó, khi người mà ta yêu thương mĩm cười thì ta cảm thấy hạnh phúc, trái tim ta cũng đập rộn ràng,yêu là muốn làm cho người đó cười nhiều hơn, muốn đem đến cho người đó thật nhiều điều tốt đẹp và khi ta thực sự yêu một người thì..
-Thì sao?
-Thì lúc ở bên người đó ta sẽ cảm thấy thật an toàn, những lúc ta gặp khó khăn có thể ta sẽ nghĩ về người đó đầu tiên.Tóm lại mọi hoạt động của ta đều mang hình bóng của người đó
-Vậy thì đúng nó rồi_Thiên Lâm khẽ nói
-Nhưng tôi cũng không chắc đâu, đây chỉ là suy đoán của riêng tôi thôi
-Đan Đan_Thiên Lâm nhìn sâu vào đôi mắt café của Đan Đan, cậu hít thở thật mạnh bởi vì lúc này đây trái tim cậu không ngừng đập rộn ràng khi đối diện với người con gái mà…..
-Nếu bây giờ….tôi….tôi…nói …………em…à không….tôi….tôi thích em…em đồng ý làm bạn gái tôi nhé!Em…em….sẽ đồng ý chứ?_Thiên Lâm ấp úng
-Tôi…tôi_Đan Đan bối rối.
-Tôi cần thời gian suy nghĩ …được không?_Đan Đan cúi gằm xuống đất hỏi
-Được rồi, nếu em chưa có câu trả lời thì để sau vậy. Một tuần đủ không, chúng ta sẽ gặp nhau ở nơi này nhé.Nếu như em không đến… thì có nghĩa là em từ chối còn nếu như ngược lại nghĩa là em đồng ý.Chúng ta sẽ gặp nhau ở đây lúc năm giờ chiều, tôi sẽ chờ câu trả lời của em trong khoảng một tiếng đồng hồ.
-Cứ quyết định thế đi.Còn bây giờ tôi có thể về được không?
-Ừm, tôi đưa em về
-Khỏi, tôi muốn về một một mình_Đan Đan từ chối rồi bước nhanh về phía đường quốc lộ.
-Ra xe đợi tôi đi_Thiên Lâm nghiêm túc nói
-Ừ_Đan Đan nhẹ nhàng trả lời.”Không biết có chuyện gì mà anh ta nghiêm túc vậy nhỉ?”_Đan Đan vừa đứng đợi vừa tự hỏi
-Đi thôi_Thiên Lâm từ trong nhà bước ra nói
-Đi đâu?_Đan Đan thắc mắc
-Đến nơi này, tôi có chuyện muốn nói với em
-Khoan…em à, em nào vậy, tôi nghe nhầm phải không?
-Không, đi thôi _Thiên Lâm nói rồi lôi tuột Đan Đan vào xe.Ngồi trên xe, thỉnh thoảng Đan Đan lại liếc nhìn Thiên Lâm, cô cảm thấy Thiên Lâm hôm nay có gì lạ lắm.Mới chỉ hôm qua cô không đi làm thôi mà hôm nay Thiên Lâm dường như thay đổi hẳn, từ biểu hiện trên khuôn mặt đến từ ngữ xưng hô với cô:Hôm nay tự dưng cậu trở nên rất nghiêm túc hơn lại còn xưng tôi_em với cô nữa.
-Đến rồi_Thiên Lâm dừng xe trước một cánh đồng cỏ lau rộng lớn
-Woa, đẹp tuyêt vời_Đan Đan reo lên khi bước ra khỏi xe
-Sao anh biết chỗ này hay vậy!Vừa yên tĩnh, không có người qua lại, lại vừa rộng nữa, không khí lại trong lành.Nơi này quả là very very tuyệt vời_Đan Đan phấn khởi
-Em thích đến vậy à?
-Hôm nay anh bị làm sao vậy?
-Làm sao là làm sao?_Thiên Lâm nhíu mày
-Thấy anh tự nhiên thay đổi hơi bị nhiều đó à nha
-Thay đổi cái gì?
-Thì tự nhiên…à mà anh đưa tôi đến đây làm gì vậy?
-Tôi có chuyện muốn nói với em_Thiên Lâm nhìn vào mắt Đan Đan nói
-Stop, đừng nhìn tôi bằng ánh mắt như thế, tôi bị yếu tim đó, với cái kiểu nhìn người khác nghiêm túc như anh thì tim tôi sẽ rơi ra ngoài mất_Đan Đan bông đùa
-Tôi có chuyện nghiêm túc muốn hỏi em?
-Có chuyện gì thì cứ hỏi đi, mà đừng có xưng tôi với em nữa!Tôi chỉ nhỏ hơn anh có một tuổi thôi nhé.Anh gọi tôi bằng em làm tôi nổi hết cả da gà lẫn da vịt lên rồi nè
-Đan Đan này, nếu như…em thực sự yêu một người thì cảm giác của em sẽ ra sao?
-Yêu á?_Đan Đan hỏi
-Ừ_Thiên Lâm gật đầu
-Tôi cũng không biết nữa.Có thể yêu là: sự rung cảm của trái tim, khi yêu có lẽ mọi cảm xúc sẽ luôn hướng về người đó, khi yêu một người thì ta sẽ luôn quan tâm, lo lắng cho người đó, khi người mà ta yêu thương mĩm cười thì ta cảm thấy hạnh phúc, trái tim ta cũng đập rộn ràng,yêu là muốn làm cho người đó cười nhiều hơn, muốn đem đến cho người đó thật nhiều điều tốt đẹp và khi ta thực sự yêu một người thì..
-Thì sao?
-Thì lúc ở bên người đó ta sẽ cảm thấy thật an toàn, những lúc ta gặp khó khăn có thể ta sẽ nghĩ về người đó đầu tiên.Tóm lại mọi hoạt động của ta đều mang hình bóng của người đó
-Vậy thì đúng nó rồi_Thiên Lâm khẽ nói
-Nhưng tôi cũng không chắc đâu, đây chỉ là suy đoán của riêng tôi thôi
-Đan Đan_Thiên Lâm nhìn sâu vào đôi mắt café của Đan Đan, cậu hít thở thật mạnh bởi vì lúc này đây trái tim cậu không ngừng đập rộn ràng khi đối diện với người con gái mà…..
-Nếu bây giờ….tôi….tôi…nói …………em…à không….tôi….tôi thích em…em đồng ý làm bạn gái tôi nhé!Em…em….sẽ đồng ý chứ?_Thiên Lâm ấp úng
-Tôi…tôi_Đan Đan bối rối.
-Tôi cần thời gian suy nghĩ …được không?_Đan Đan cúi gằm xuống đất hỏi
-Được rồi, nếu em chưa có câu trả lời thì để sau vậy. Một tuần đủ không, chúng ta sẽ gặp nhau ở nơi này nhé.Nếu như em không đến… thì có nghĩa là em từ chối còn nếu như ngược lại nghĩa là em đồng ý.Chúng ta sẽ gặp nhau ở đây lúc năm giờ chiều, tôi sẽ chờ câu trả lời của em trong khoảng một tiếng đồng hồ.
-Cứ quyết định thế đi.Còn bây giờ tôi có thể về được không?
-Ừm, tôi đưa em về
-Khỏi, tôi muốn về một một mình_Đan Đan từ chối rồi bước nhanh về phía đường quốc lộ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.