Chương 53: 119 Đến Kịp Lúc 2
Thỏ Nhĩ Tề
09/09/2023
Cửa hàng nhỏ bán đồ ăn chỉ cách đó hơn mười phút, ba người nhanh chóng tới nơi.
Thời Tiểu Ngư nhìn thấy một loạt đồ ăn rực rỡ muôn màu, trong lòng cảm sự quen thuộc không khỏi vui mừng, cô đã lâu không xuống bếp rồi.
Cô nhìn sơ qua nguyên liệu nấu ăn trong cửa hàng, tính toán một chút, rồi nói: "Buổi tối không thể ăn nhiều, chúng ta nấu chút cháo nhé?"
"Cháo? Cũng không tệ." Tiêu Nhã cảm thấy nấu cháo rất dễ dàng, lập tức đi tới nơi cân gạo.
Cô ấy vừa định cho gạo vào túi, Thời Tiểu Ngư đã ngăn cản cô ấy.
Thời Tiểu Ngư bốc một nắm gạo lên ngửi ngửi, ngăn Tiêu Nhã lại: "Gạo này là gạo để nấu cơm, nấu cháo ăn không ngon."
Tiêu Nhã: ?
Gạo để nấu cơm? Là cái quái gì vậy?
Cô ấy cứ nhìn Thời Tiểu Ngư đứng trước một đống gạo khác nhau, đều bốc một nắm lên ngửi ngửi, cuối cùng thở phào một cái, chỉ vào gạo trước mặt nói: "Cái này ngon, chúng ta mua cái này đi."
Nếu Tiêu Nhã không thấy gạo mà Thời Tiểu Ngư cuối cùng quyết định mua là đắt nhất thì suýt nữa cô ấy tin Thời Tiểu Ngư thực sự hiểu biết rồi, chỉ có những người thường xuyên nấu ăn mới hiểu nguyên liệu như vậy.
Sau khi cân gạo xong, bọn họ xem xét các nguyên liệu khác.
Tiêu Nhã nghĩ thầm, đây là lần đầu tiên cô ấy nấu ăn, cũng không thể chỉ nấu một nồi cháo, phải thể hiện đôi chút.
Cho nên vừa nhìn thấy cửa hàng nhỏ có bán tôm thịt, lập tức muốn làm cháo hải sản, cháo hải sản, là cô đã từng theo học giáo viên chuyên môn, tự cảm thấy mình làm rất tốt, lần đầu tiên làm tốt, cũng có thể để lại ấn tượng tốt cho người xem.
Nghĩ như vậy, cô ấy tràn ngập mong đợi dự định đi chọn lựa hải sản.
Thời Tiểu Ngư cũng nhìn thấy hải sản trên quầy hàng của cửa hàng nhỏ, ánh mắt cũng hơi sáng lên.
Cô đúng là không ngờ được, ở cửa hàng nhỏ như này mà cũng có thể có hải sản, trong quán ăn nhanh của cô, một trong những món ăn đặc trưng là cháo hải sản.
Buổi tối hôm nay, nấu cháo hải sản xem ra cũng là một ý kiến cũng không tệ.
Trong lòng Thời Tiểu Ngư nghĩ như vậy, đôi mắt có ánh sáng lấp lánh, cô vui vẻ đi tới quầy hải sản, thế nhưng, trong chớp mắt hải sản vừa chạm vào tay cô, ánh mắt vui vẻ của Thời Tiểu Ngư lập tức tối sầm lại.
Hải sản ở chỗ này, không tươi ngon.
Nếu như sử dụng loại hải sản này để nấu cháo, sẽ không thể tạo ra bất kỳ vị ngọt nào cho cháo hải sản.
Rõ ràng dưới tình huống có các lựa chọn khác, tốt hơn là không sử dụng lựa chọn này.
Cô nghĩ như vậy, lại thấy Tiêu Nhã đã cầm túi lên, định cho tôm tươi vào.
Thời Tiểu Ngư vô thức thốt lên: "Không phải cái này."
Nói xong, đột nhiên cô thấy hơi hối hận, lại mất khống chế rồi.
Quả nhiên, Tiêu Nhã sau khi bị ngăn lại lần thứ hai, đã trở nên kích động.
"Sao lại không được? Dùng hải sản nấu cháo hải sản không phải rất tốt à." Tiêu Nhã cố kìm nén tính tình nói.
"Cháo hải sản cũng được, nhưng tôm có hơi không được tươi..." Thời Tiểu Ngư giải thích.
Lần này Tiêu Nhã đã bị chọc cười, còn nói là không tươi, mới nãy lúc mua gạo, cô kén cá chọn canh như thể mình thực sự hiểu biết vậy.
Đến cuối cùng chẳng phải dùng giá để cân nhắc xem cái nào tốt hơn hay sao?
Bây giờ còn nghiện giả vờ.
Tiêu Nhã kích động, trực tiếp đứng sang một bên, có hơi tức giận nói: "Vậy cô chọn đi."
Thời Tiểu Ngư cảm nhận được sự kích động của Tiêu Nhã, nhưng vì thói quen nghề nghiệp, cô không cho phép mình nấu những món ăn không ngon.
Cho nên, lúc này cô chỉ có thể tạm thời buông tha cho cảm xúc của Tiêu Nhã, nhanh chóng chọn lấy một nắm nấm hương tươi, một ít mộc nhĩ, một ít nấm cua, một nắm hành hoa và một miếng thịt ức gà.
Thời Tiểu Ngư nhìn thấy một loạt đồ ăn rực rỡ muôn màu, trong lòng cảm sự quen thuộc không khỏi vui mừng, cô đã lâu không xuống bếp rồi.
Cô nhìn sơ qua nguyên liệu nấu ăn trong cửa hàng, tính toán một chút, rồi nói: "Buổi tối không thể ăn nhiều, chúng ta nấu chút cháo nhé?"
"Cháo? Cũng không tệ." Tiêu Nhã cảm thấy nấu cháo rất dễ dàng, lập tức đi tới nơi cân gạo.
Cô ấy vừa định cho gạo vào túi, Thời Tiểu Ngư đã ngăn cản cô ấy.
Thời Tiểu Ngư bốc một nắm gạo lên ngửi ngửi, ngăn Tiêu Nhã lại: "Gạo này là gạo để nấu cơm, nấu cháo ăn không ngon."
Tiêu Nhã: ?
Gạo để nấu cơm? Là cái quái gì vậy?
Cô ấy cứ nhìn Thời Tiểu Ngư đứng trước một đống gạo khác nhau, đều bốc một nắm lên ngửi ngửi, cuối cùng thở phào một cái, chỉ vào gạo trước mặt nói: "Cái này ngon, chúng ta mua cái này đi."
Nếu Tiêu Nhã không thấy gạo mà Thời Tiểu Ngư cuối cùng quyết định mua là đắt nhất thì suýt nữa cô ấy tin Thời Tiểu Ngư thực sự hiểu biết rồi, chỉ có những người thường xuyên nấu ăn mới hiểu nguyên liệu như vậy.
Sau khi cân gạo xong, bọn họ xem xét các nguyên liệu khác.
Tiêu Nhã nghĩ thầm, đây là lần đầu tiên cô ấy nấu ăn, cũng không thể chỉ nấu một nồi cháo, phải thể hiện đôi chút.
Cho nên vừa nhìn thấy cửa hàng nhỏ có bán tôm thịt, lập tức muốn làm cháo hải sản, cháo hải sản, là cô đã từng theo học giáo viên chuyên môn, tự cảm thấy mình làm rất tốt, lần đầu tiên làm tốt, cũng có thể để lại ấn tượng tốt cho người xem.
Nghĩ như vậy, cô ấy tràn ngập mong đợi dự định đi chọn lựa hải sản.
Thời Tiểu Ngư cũng nhìn thấy hải sản trên quầy hàng của cửa hàng nhỏ, ánh mắt cũng hơi sáng lên.
Cô đúng là không ngờ được, ở cửa hàng nhỏ như này mà cũng có thể có hải sản, trong quán ăn nhanh của cô, một trong những món ăn đặc trưng là cháo hải sản.
Buổi tối hôm nay, nấu cháo hải sản xem ra cũng là một ý kiến cũng không tệ.
Trong lòng Thời Tiểu Ngư nghĩ như vậy, đôi mắt có ánh sáng lấp lánh, cô vui vẻ đi tới quầy hải sản, thế nhưng, trong chớp mắt hải sản vừa chạm vào tay cô, ánh mắt vui vẻ của Thời Tiểu Ngư lập tức tối sầm lại.
Hải sản ở chỗ này, không tươi ngon.
Nếu như sử dụng loại hải sản này để nấu cháo, sẽ không thể tạo ra bất kỳ vị ngọt nào cho cháo hải sản.
Rõ ràng dưới tình huống có các lựa chọn khác, tốt hơn là không sử dụng lựa chọn này.
Cô nghĩ như vậy, lại thấy Tiêu Nhã đã cầm túi lên, định cho tôm tươi vào.
Thời Tiểu Ngư vô thức thốt lên: "Không phải cái này."
Nói xong, đột nhiên cô thấy hơi hối hận, lại mất khống chế rồi.
Quả nhiên, Tiêu Nhã sau khi bị ngăn lại lần thứ hai, đã trở nên kích động.
"Sao lại không được? Dùng hải sản nấu cháo hải sản không phải rất tốt à." Tiêu Nhã cố kìm nén tính tình nói.
"Cháo hải sản cũng được, nhưng tôm có hơi không được tươi..." Thời Tiểu Ngư giải thích.
Lần này Tiêu Nhã đã bị chọc cười, còn nói là không tươi, mới nãy lúc mua gạo, cô kén cá chọn canh như thể mình thực sự hiểu biết vậy.
Đến cuối cùng chẳng phải dùng giá để cân nhắc xem cái nào tốt hơn hay sao?
Bây giờ còn nghiện giả vờ.
Tiêu Nhã kích động, trực tiếp đứng sang một bên, có hơi tức giận nói: "Vậy cô chọn đi."
Thời Tiểu Ngư cảm nhận được sự kích động của Tiêu Nhã, nhưng vì thói quen nghề nghiệp, cô không cho phép mình nấu những món ăn không ngon.
Cho nên, lúc này cô chỉ có thể tạm thời buông tha cho cảm xúc của Tiêu Nhã, nhanh chóng chọn lấy một nắm nấm hương tươi, một ít mộc nhĩ, một ít nấm cua, một nắm hành hoa và một miếng thịt ức gà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.