Chương 264
Nhiều tác giả
08/11/2019
Ngày chủ nhật định mệnh
Thảm kịch gây chấn động Australia bắt đầu vào 22h chủ nhật ngày 2/2/1986. Buổi tối hôm đó, Anita Lorraine Cobby (26 tuổi) đi ăn tối với hai đồng nghiệp của mình là Lyn Bradshaw và Elaine Bray tại một nhà hàng ở Redfern – vùng ngoại ô thành phố Sydney sau khi kết thúc ca làm việc.
21h12, Lyn chở Anita đến nhà ga xe lửa trung tâm để trở về nhà bố mẹ đẻ, nơi Anita đang sống sau khi ly thân với chồng. Và đó là thời điểm cuối cùng người ta nhìn thấy Anita Cobby còn sống.
Khi đến ga Blacktown vào 22h, như thường lệ Anita đã đi tìm bốt điện thoại công cộng để gọi cho bố mình là ông Gary Lynch đi ô tô ra đón. Tuy nhiên điện thoại đã không hoạt động, vì vậy Anita quyết định đi bộ về nhà.
Khi Anita đang lững thững đi, một chiếc xe hiệu HT Holden Kingswood từ từ chạy chậm và dừng lại bên cạnh. Một lúc sau, chiếc xe cùng với Anita lao đi vun vút trong đêm.
Vào buổi trưa hôm sau, khi một đồng nghiệp gọi điện tới gia đình Anita hỏi tại sao cô lại không đi làm, ông Garry bắt đầu lo lắng. Thông thường, khi phải làm việc trễ buổi tối, cô thường điện thoại cho cha đến đón tại trạm xe lửa Blacktown. Và bất kể giờ nào, ông Garry Lynch cũng sẵn sàng đi đón con gái.
Tối hôm trước, khi không thấy con gái gọi điện, ông Garry Lynch cũng chẳng lo lắng gì vì ông biết con gái mình vốn là người rất cẩn thận. Hơn nữa, cô thường làm việc rất khuya và thỉnh thoảng ở lại qua đêm với các đồng nghiệp trong thành phố. Ông Garry đã gọi điện đi khắp nơi nhưng không có kết quả. Đến chiều tối, ông quyết định báo cảnh sát Blacktown về việc con gái bị mất tích.
Thi thể trong trang trại
Thứ ba ngày 4/2/1986, ông John Reen kinh hoàng phát hiện thi thể khỏa thân của một cô gái trẻ nằm trên bãi cỏ trong nông trại của mình ở Prospect, cách Blacktown không xa. Xác chết trong tư thế nằm sấp, đè lên cánh tay trái. Đôi mắt cô mở to và trống rỗng. Bằng mắt thường ông John Reen cũng có thể đoán rằng nạn nhân đã trải qua cái chết vô cùng đau đớn. Quanh cô là một vũng máu lớn.
Ngay sau đó, cảnh sát nhanh chóng tới hiện trường và lập tức nghi ngờ đây là Anita Lorraine Cobby, người được gia đình thông báo mất tích 1 ngày trước đó.
Họ đã đưa ông Gary Lynch đến nhà xác để nhận dạng. Khi tấm chăn trắng vừa được kéo xuống rồi gương mặt đầy những vết bầm tím và máu hiện ra, toàn thân ông Gary run lên. Phải mất một lúc, ông mới khẽ gật đầu rồi gần như khuỵu xuống. Đó chính là đứa con gái mà ông hết mực thương yêu.
Sau khi khám nghiệm tử thi, các nhà điều tra cho biết Anita Cobby bị hãm hiếp nhiều lần và bị đánh đập vô cùng dã man với những vết cắt ở cổ, toàn thân thâm tím với vô số vết thương khác trên đầu, ngực, mặt, vai, bụng, đùi và hai chân. Nạn nhân dường như đã bị kéo qua một hàng rào kẽm gai.
Điều duy nhất mà cảnh sát có thể xác định một cách chính xác ngay thời điểm khám nghiệm là có nhiều hơn một người, có thể là một nhóm đã thực hiện tội ác ghê rợn này.
Cái chết thương tâm của Anita liên tục xuất hiện trên trang nhất các tờ báo. Những chi tiết về sự tàn bạo của hung thủ đã gây phẫn nộ trong công chúng. Họ kêu gọi cơ quan chức năng nhanh chóng tìm ra kẻ giết người để đòi lại công lý cho nạn nhân. Cảnh sát đã thành lập đội đặc nhiệm gồm nhiều nhân viên điều tra giỏi, giàu kinh nghiệm để tìm kiếm hung thủ trong thời gian sớm nhất.
Hoa hậu thân thiện
Anita Lorraine Cobby sinh ngày 2/11/1959, là y tá tại bệnh viện Sydney. Anita sống với cha mẹ - ông bà Garry và Grace Lynch cùng cô em gái Kathryn trong một căn nhà nhỏ giản dị của gia đình ở Blacktown.
Khi còn thơ ấu, Anita là một học sinh xuất sắc và được nhiều bạn bè yêu mến. 20 tuổi, cô tham dự một cuộc thi sắc đẹp quy mô để gây quỹ cho trung tâm trẻ em khuyết tật. Trong cuộc thi, Anita gây ấn tượng với khuôn mặt xinh đẹp, nụ cười tỏa sáng, mái tóc xoăn màu nâu và đoạt giải Hoa hậu thân thiện. Tuy nhiên, cùng với sự ủng hộ của gia đình, Anita không theo con đường trở thành người mẫu chuyên nghiệp mà lựa chọn công việc y tá giống như người mẹ của mình .
Tại bệnh viện nơi cô làm việc, Anita đã đem lòng yêu say đắm một chàng thanh niên điển trai có tên là John Cobby. Tình yêu nhanh chóng đơm hoa kết trái và hai người về chung một nhà sau đám cưới diễn ra vào tháng 3/1982.
Tưởng rằng hạnh phúc sẽ mãi ở bên cô gái xinh đẹp nhưng rồi cuộc sống gia đình không mấy suôn sẻ, giữa họ bắt đầu xuất hiện mâu thuẫn. Năm 1985, họ quyết định ly thân và Anita tạm thời trở về sống với cha mẹ. Tuy vậy, ngay cả chồng của cô cũng khẳng định Anita là một người phụ nữ dễ mến và không hề có kẻ thù.
Chiếc xe đáng ngờ
Cảnh sát đã lục soát toàn bộ nông trại - hiện trường phát hiện ra thi thể của Anita. Dù không bỏ sót chi tiết nào dù là nhỏ nhất nhưng họ vẫn chẳng thu được kết quả. Đội đặc nhiệm cũng kiểm tra hàng trăm kẻ tội phạm trong khu vực, đặc biệt chú ý đến những kẻ phạm tội tình dục tuy nhiên không có manh mối nào khả quan khiến vụ án rơi vào ngõ cụt. Cuối cùng, các điều tra viên quyết định cung cấp thông tin để đăng tải rộng rãi trên các phương tiện truyền thông.
Và tia hy vọng đầu tiên đã xuất hiện khi cảnh sát nhận được cuộc gọi của một người đàn ông tên là John McGaughey. Anh cho biết có vẻ mình đã chứng kiến vụ bắt cóc Anita. Theo đó, vào khoảng 21h50 ngày 2/2, khi đang trở về nhà gần trạm xe lửa Blacktown, John McGaughey cùng em gái nghe thấy một tiếng hét rất lớn. Nhìn theo hướng phát ra âm thanh đó, họ thấy một phụ nữ có mái tóc màu sẫm đang bị kéo vào chiếc xe đậu bên cạnh và không bật đèn. Cô gái lúc đó đã cố vùng vẫy, la hét dữ dội. John McGaughey vội chạy lại nhưng không kịp, chiếc xe lao vút đi.
Trở về nhà, John McGaughey kể lại những gì vừa chứng kiến cho anh trai mình - Paul. Paul sau đó quyết định lái xe đi lòng vòng để xem có tìm được chiếc xe theo như John mô tả hay không. Tới một con đường vắng vẻ, anh bỗng nhìn thấy một chiếc xe đậu bên lề đường có vẻ giống với mô tả của John. Tuy nhiên đến gần, chiếc xe không có ai bên trong. Kiểm tra kỹ hơn, Paul cảm thấy nó không giống với mẫu xe mà John nói.
Sau khi đứng lại nghe ngóng một lúc nhưng không thấy động tĩnh gì, Paul quyết định lái xe đi mà không hề biết rằng đó chính là chiếc xe anh đang tìm và cách đó không xa, Anita đã bị hãm hiếp và giết chết.
Những thông tin về thời gian, địa điểm và đặc điểm của nạn nhân hoàn toàn phù hợp với vụ án. Cảnh sát cho rằng rất có thể Anita Cobby đã đón một chiếc taxi và bị người lái xe giết. Lập tức, các lái xe taxi trong khu vực đã được kiểm tra nhưng cũng không tìm ra thủ phạm.
Chính quyền địa phương quyết định treo giải thưởng trị giá 50.000 USD cho những ai cung cấp thông tin giúp bắt giữ những kẻ giết cô gái. Và ngày 11/2, cảnh sát nhận được cuộc gọi của một người đàn ông nói có tin tức về kẻ giết người nhưng không dám trình báo vì sợ bị trả thù.
Thảm kịch gây chấn động Australia bắt đầu vào 22h chủ nhật ngày 2/2/1986. Buổi tối hôm đó, Anita Lorraine Cobby (26 tuổi) đi ăn tối với hai đồng nghiệp của mình là Lyn Bradshaw và Elaine Bray tại một nhà hàng ở Redfern – vùng ngoại ô thành phố Sydney sau khi kết thúc ca làm việc.
21h12, Lyn chở Anita đến nhà ga xe lửa trung tâm để trở về nhà bố mẹ đẻ, nơi Anita đang sống sau khi ly thân với chồng. Và đó là thời điểm cuối cùng người ta nhìn thấy Anita Cobby còn sống.
Khi đến ga Blacktown vào 22h, như thường lệ Anita đã đi tìm bốt điện thoại công cộng để gọi cho bố mình là ông Gary Lynch đi ô tô ra đón. Tuy nhiên điện thoại đã không hoạt động, vì vậy Anita quyết định đi bộ về nhà.
Khi Anita đang lững thững đi, một chiếc xe hiệu HT Holden Kingswood từ từ chạy chậm và dừng lại bên cạnh. Một lúc sau, chiếc xe cùng với Anita lao đi vun vút trong đêm.
Vào buổi trưa hôm sau, khi một đồng nghiệp gọi điện tới gia đình Anita hỏi tại sao cô lại không đi làm, ông Garry bắt đầu lo lắng. Thông thường, khi phải làm việc trễ buổi tối, cô thường điện thoại cho cha đến đón tại trạm xe lửa Blacktown. Và bất kể giờ nào, ông Garry Lynch cũng sẵn sàng đi đón con gái.
Tối hôm trước, khi không thấy con gái gọi điện, ông Garry Lynch cũng chẳng lo lắng gì vì ông biết con gái mình vốn là người rất cẩn thận. Hơn nữa, cô thường làm việc rất khuya và thỉnh thoảng ở lại qua đêm với các đồng nghiệp trong thành phố. Ông Garry đã gọi điện đi khắp nơi nhưng không có kết quả. Đến chiều tối, ông quyết định báo cảnh sát Blacktown về việc con gái bị mất tích.
Thi thể trong trang trại
Thứ ba ngày 4/2/1986, ông John Reen kinh hoàng phát hiện thi thể khỏa thân của một cô gái trẻ nằm trên bãi cỏ trong nông trại của mình ở Prospect, cách Blacktown không xa. Xác chết trong tư thế nằm sấp, đè lên cánh tay trái. Đôi mắt cô mở to và trống rỗng. Bằng mắt thường ông John Reen cũng có thể đoán rằng nạn nhân đã trải qua cái chết vô cùng đau đớn. Quanh cô là một vũng máu lớn.
Ngay sau đó, cảnh sát nhanh chóng tới hiện trường và lập tức nghi ngờ đây là Anita Lorraine Cobby, người được gia đình thông báo mất tích 1 ngày trước đó.
Họ đã đưa ông Gary Lynch đến nhà xác để nhận dạng. Khi tấm chăn trắng vừa được kéo xuống rồi gương mặt đầy những vết bầm tím và máu hiện ra, toàn thân ông Gary run lên. Phải mất một lúc, ông mới khẽ gật đầu rồi gần như khuỵu xuống. Đó chính là đứa con gái mà ông hết mực thương yêu.
Sau khi khám nghiệm tử thi, các nhà điều tra cho biết Anita Cobby bị hãm hiếp nhiều lần và bị đánh đập vô cùng dã man với những vết cắt ở cổ, toàn thân thâm tím với vô số vết thương khác trên đầu, ngực, mặt, vai, bụng, đùi và hai chân. Nạn nhân dường như đã bị kéo qua một hàng rào kẽm gai.
Điều duy nhất mà cảnh sát có thể xác định một cách chính xác ngay thời điểm khám nghiệm là có nhiều hơn một người, có thể là một nhóm đã thực hiện tội ác ghê rợn này.
Cái chết thương tâm của Anita liên tục xuất hiện trên trang nhất các tờ báo. Những chi tiết về sự tàn bạo của hung thủ đã gây phẫn nộ trong công chúng. Họ kêu gọi cơ quan chức năng nhanh chóng tìm ra kẻ giết người để đòi lại công lý cho nạn nhân. Cảnh sát đã thành lập đội đặc nhiệm gồm nhiều nhân viên điều tra giỏi, giàu kinh nghiệm để tìm kiếm hung thủ trong thời gian sớm nhất.
Hoa hậu thân thiện
Anita Lorraine Cobby sinh ngày 2/11/1959, là y tá tại bệnh viện Sydney. Anita sống với cha mẹ - ông bà Garry và Grace Lynch cùng cô em gái Kathryn trong một căn nhà nhỏ giản dị của gia đình ở Blacktown.
Khi còn thơ ấu, Anita là một học sinh xuất sắc và được nhiều bạn bè yêu mến. 20 tuổi, cô tham dự một cuộc thi sắc đẹp quy mô để gây quỹ cho trung tâm trẻ em khuyết tật. Trong cuộc thi, Anita gây ấn tượng với khuôn mặt xinh đẹp, nụ cười tỏa sáng, mái tóc xoăn màu nâu và đoạt giải Hoa hậu thân thiện. Tuy nhiên, cùng với sự ủng hộ của gia đình, Anita không theo con đường trở thành người mẫu chuyên nghiệp mà lựa chọn công việc y tá giống như người mẹ của mình .
Tại bệnh viện nơi cô làm việc, Anita đã đem lòng yêu say đắm một chàng thanh niên điển trai có tên là John Cobby. Tình yêu nhanh chóng đơm hoa kết trái và hai người về chung một nhà sau đám cưới diễn ra vào tháng 3/1982.
Tưởng rằng hạnh phúc sẽ mãi ở bên cô gái xinh đẹp nhưng rồi cuộc sống gia đình không mấy suôn sẻ, giữa họ bắt đầu xuất hiện mâu thuẫn. Năm 1985, họ quyết định ly thân và Anita tạm thời trở về sống với cha mẹ. Tuy vậy, ngay cả chồng của cô cũng khẳng định Anita là một người phụ nữ dễ mến và không hề có kẻ thù.
Chiếc xe đáng ngờ
Cảnh sát đã lục soát toàn bộ nông trại - hiện trường phát hiện ra thi thể của Anita. Dù không bỏ sót chi tiết nào dù là nhỏ nhất nhưng họ vẫn chẳng thu được kết quả. Đội đặc nhiệm cũng kiểm tra hàng trăm kẻ tội phạm trong khu vực, đặc biệt chú ý đến những kẻ phạm tội tình dục tuy nhiên không có manh mối nào khả quan khiến vụ án rơi vào ngõ cụt. Cuối cùng, các điều tra viên quyết định cung cấp thông tin để đăng tải rộng rãi trên các phương tiện truyền thông.
Và tia hy vọng đầu tiên đã xuất hiện khi cảnh sát nhận được cuộc gọi của một người đàn ông tên là John McGaughey. Anh cho biết có vẻ mình đã chứng kiến vụ bắt cóc Anita. Theo đó, vào khoảng 21h50 ngày 2/2, khi đang trở về nhà gần trạm xe lửa Blacktown, John McGaughey cùng em gái nghe thấy một tiếng hét rất lớn. Nhìn theo hướng phát ra âm thanh đó, họ thấy một phụ nữ có mái tóc màu sẫm đang bị kéo vào chiếc xe đậu bên cạnh và không bật đèn. Cô gái lúc đó đã cố vùng vẫy, la hét dữ dội. John McGaughey vội chạy lại nhưng không kịp, chiếc xe lao vút đi.
Trở về nhà, John McGaughey kể lại những gì vừa chứng kiến cho anh trai mình - Paul. Paul sau đó quyết định lái xe đi lòng vòng để xem có tìm được chiếc xe theo như John mô tả hay không. Tới một con đường vắng vẻ, anh bỗng nhìn thấy một chiếc xe đậu bên lề đường có vẻ giống với mô tả của John. Tuy nhiên đến gần, chiếc xe không có ai bên trong. Kiểm tra kỹ hơn, Paul cảm thấy nó không giống với mẫu xe mà John nói.
Sau khi đứng lại nghe ngóng một lúc nhưng không thấy động tĩnh gì, Paul quyết định lái xe đi mà không hề biết rằng đó chính là chiếc xe anh đang tìm và cách đó không xa, Anita đã bị hãm hiếp và giết chết.
Những thông tin về thời gian, địa điểm và đặc điểm của nạn nhân hoàn toàn phù hợp với vụ án. Cảnh sát cho rằng rất có thể Anita Cobby đã đón một chiếc taxi và bị người lái xe giết. Lập tức, các lái xe taxi trong khu vực đã được kiểm tra nhưng cũng không tìm ra thủ phạm.
Chính quyền địa phương quyết định treo giải thưởng trị giá 50.000 USD cho những ai cung cấp thông tin giúp bắt giữ những kẻ giết cô gái. Và ngày 11/2, cảnh sát nhận được cuộc gọi của một người đàn ông nói có tin tức về kẻ giết người nhưng không dám trình báo vì sợ bị trả thù.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.