Chương 37: Chuyện gì xảy ra . . .
Lâm Sơ Ước
12/05/2018
Lạc Thủy không nhịn được, làm gì có người nhà nào làm thịt nhau như vậy, lúc đem Quả Táo Bạch Tuyết ra tiêu thụ bên ngoài cũng chưa từng xảy ra
tình huống như thế này, những người này lại dám khi dễ đại thần. Ai, có
thể nhịn, nhưng không thể nhẫn.
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: có người nào làm thịt người khác như mấy người hả?
【 bang hội 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: còn chưa có gả ra ngoài đâu, vậy mà đã bắt đầu tiết kiệm thay anh ta rồi.
【 bang hội 】 Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn: tôi cũng muốn bày tỏ sự đau lòng đặc biệt nha, con lớn không nghe lời cha mẹ nữa.
Lạc Thủy im lặng hoàn toàn.
【 bang hội 】 Cây Gai Đau: Sính lễ! Sính lễ! Giơ sào khởi nghĩa muốn có sính lễ nha! Lăn lộn trên đất để xin một quẻ! Ôm đầu khóc lóc cầu xin được chà đạp tinh thần!
Tiếng phụ họa bên tai không ngừng, tất cả mọi người đều kích động rồi, thậm chí có được cơ hội cùng đại thần chuẩn bị cưới xin, đây là lần đầu tiên được tiếp xúc thân mật mà. Lạc Thủy oanh liệt đổ đầy mồ hôi, bỗng nhiên cảm thấy chính sách ngu dân nhất định phải có, quả nhiên Đảng vẫn luôn sáng suốt nha.
Mọi người lại trêu chọc một lúc.
Lạc Thủy từ chối mở miệng, không đúng, là từ chối gõ chữ.
Đã một khoảng gian rất dài, lúc không có ai ở đây, Lạc Thủy đều phải đi theo vợ chồng Lâm Thủy đánh phụ bản, hiện giờ ở đang ở đầu sóng ngọn gió, Lạc Thủy quyết định trước hết cứ tránh mấy người cô đơn đang kích động ở trong bang này chút xíu đi, cô không muốn trở thành quỷ xui xẻo đầu tiên từ trước tới bây giờ bị nước miếng dìm chết đâu.
Bị nói một hồi, mặc dù Lạc Thủy cũng biết đây chỉ là đùa giỡn, nhưng vẫn có một loại tức giận tên là ‘thẹn quá hóa giận’. Một mình chạy đến cửa vào phụ bản, một mình đồng ý lời mời của tổ đội khác.
Một tổ đội đã đủ năm người, nhấn vào để xem thử trang bị, /quynh/le**07/**lequydon/ một tổ đội phối hợp đủ nghề nghiệp coi như không tệ, có vú em, có huyết ngưu, có thiên sơn gia tăng tấn công, thủy giá thâu xuất, hơn nữa cấp bậc cũng không hơn kém nhau quá nhiều.
Vì vậy đội trưởng đề nghị đi đánh Tri Chu, là nữ vương Tri Chu máu dày như bức tường thành, đánh rất lâu, nhưng lại dễ dàng lấy được trang bị tốt, mấy người đều đồng ý như vậy.
Không biết chuyện như thế nào, một người chơi là Minh Giáo có cấp bậc thấp trong nhóm có tên là ‘Bún Gạo’ lại không ngừng tìm cô nói nhăng nói cuội, lúc mới bắt đầu thì hỏi những vấn đề về kỹ thuật và trang bị, Lạc Thủy là một người chơi căn cứ theo nguyên tắc ‘biết gì nói đó’ để trả lời câu hỏi. Lúc cô mới bắt đầu chơi phải trải qua rất nhiều khó khăn quanh co. Tiết Diễm Yến bận rộn ứng phó với lão công trong trò chơi, cũng không có thời gian để mang theo cô, mọi thứ đều là do từng bước tìm hiểu để giải quyết mà thôi. Cho nên cô đối với những tài liệu hay nhiệm vụ cũng coi như có hiểu biết, mặc dù cô cảm thấy kỳ lạ khi Minh giáo Bún Gạo này hỏi nhiều vấn đề về Thiên Sơn như vậy để làm gì?
Thế nhưng Bún Gạo này càng nói thì càng nhiều chuyện rồi, không ngừng hướng về chuyện trên người của Nam Cửu Khanh, mẹ nó, đại khái là biết chút ít tin đồn về chuyện của Nhược Thủy Tam Thiên và Nam Cửu Khanh, cho nên hết lần này tới lần khác thăm dò thử coi bọn họ có phát triển trong hiện thực hay không, hơn nửa còn ra vẻ ta đây và Nam Cửu Khanh rất thân quen. Lạc Thủy cảm thấy không thể nào hiểu nổi luôn, nếu cô ta và anh quen thân như vậy, sao không đi hỏi thẳng anh luôn đi, cô và cô ta lại không quen biết gì, vốn dĩ muốn tránh lời đồn đãi cho nên mới tổ đội với bọn họ, không ngờ lại gặp được loại người này làm mất cả hứng. Lạc Thủy hơi nhíu mày, chuyên tâm đánh quái vật, không chịu trả lời cô ta nữa.
Đại khái Bún Gạo thấy Lạc Thủy không trả lời, Bún Gạo mất hứng, giọng điệu càng thêm mỉa mai, càng nói càng khó nghe.
【 đội ngũ 】 Bún Gạo: Cô cho rằng Nam Cửu Khanh thật sự thích cô sao? Chỉ là vui đùa một chút với cô mà thôi.
【 đội ngũ 】 Bún Gạo: Đừng coi trọng bản thân mình quá.
【 đội ngũ 】 Bún Gạo: Trên thực tế thì anh ấy đã có một bạn gái thanh mai trúc mã.
【 đội ngũ 】 Bún Gạo: Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.
......
Cô là cóc, còn Lam Khanh là thiên nga hả?!
Được, rất tốt.
Lạc Thủy chợt nhớ tới vẻ mặt tức giận cuối cùng của Doãn Nghiên, à há, không có chuyện gì làm chơi trò khích bác ly gián một chút vậy, cũng không cần cảm thấy nhàm chán nha, mấy lời này còn không phải là do tâm lý vặn vẹo, vốn không ăn được nho thì nói là nho xanh thôi.
Mặc dù biết rõ là như vậy rồi, nhưng một chỗ nào đó trong lòng Lạc Thủy vẫn mơ hồ có chút không thoải mái, giống như bị nghẹn ở cổ họng.
Trong hiện thực anh đã có bạn gái sao?
Bên kia Bún Gạo vẫn cứ liến thoắng không ngừng. Có lẽ chỉ lo gõ chữ, rõ ràng không theo
kịp với tổ đội, mấy người Lạc Thủy đã qua một cửa rồi, nhưng Bún Gạo vẫn còn đứng ở tại nơi có Ô Quy.
Những người trong tổ đội cũng không nhìn được nữa.
【 đội ngũ 】 Truyền Thuyết Tỷ: nếu muốn gây gổ thì cút ra ngoài.
【 đội ngũ 】 Đệ Nhất Nhị Gia: bôi đen cái gì, ăn Lan Châu đi, bánh nướng.
【 đội ngũ 】 Trung Nguyên Nhất Điểm Phong: TTTTTTTTTTT
Không để Bún Gạo kịp phản ứng, đã nghe được một tiếng ‘đing’ nhắc nhở của hệ thống, Bún Gạo đã bị đá ra khỏi tổ đội.
Lạc Thủy nhấn phím chặn lại những lời Bún Gạo nói.
Những chuyện vừa ăn cướp vừa la làng như vậy không ít, cô ta cũng không phải là người đặc biệt gì trong loại chuyện này.
Đánh xong nữ vương Tri Chu, sờ được vài món đồ tím, hệ thống thiết lập quy định nếu sờ được trang bị màu xanh lam trở lên thì nhà chơi sẽ đổ xí ngầu để quyết định. Lạc Thủy nhấn từ chối, rời khỏi tổ đội.
Lướt qua từng cái tên trong danh sách bạn tốt, được rồi, cô đang đợi Nam Cửu Khanh.
Đột nhiên cô muốn xác nhận một chuyện gì đó.
Trong lúc Lạc Thủy nhấn vô số lần để cập nhật danh sách bạn tốt, sau khi đọc xong N tin tức bát quái, rốt cuộc thì Nam Cửu Khanh cũng vào trò chơi.
Lạc Thủy nhìn thời gian, a, đã khuya rồi, sau khi vòng vo một hồi thì nói thẳng vào vấn đề chính.【 nói chuyện riêng 】 Nhược Thủy Tam Thiên: Anh biết Bún Gạo hả?
【 nói chuyện riêng 】 Nam Cửu Khanh: Tôi chỉ biết ‘mì kéo’ thôi.
【 nói chuyện riêng 】 Nhược Thủy Tam Thiên: Á.
Anh có người bạn gái thanh mai trúc mã hay không đây?
O(╯□╰)o
Cô không hỏi được.
Lam Khanh mơ hồ cảm thấy hôm nay Lạc Thủy hơi kỳ lạ, nghĩ một lúc rồi bật ra một câu nói.
【 nói chuyện riêng 】 Nam Cửu Khanh: bản thân đã hai mươi ba tuổi, cả người khỏe mạnh, chưa kết hôn, có nhà có xe, ai có ý xin hãy liên lạc nhanh đi.
【 nói chuyện riêng 】 Nhược Thủy Tam Thiên:......
Lại gặp một thanh niên tốt bị đầu độc bởi Phi Thành Vật Nhiễu rồi.
Có nhà hả? Ngược lại trong trò chơi có một căn.
Tòa nhà này không tệ, chỉ là không biết có phải ăn cắp thiết kế hay không nữa.
Nếu cô nhớ không lầm thì chính là ở trong trúc lâu cô đã gặp được Lam Khanh, l:q:đ,,quynh: anh đã đến đó, dựa theo kiểu dáng của trúc lâu mà thiết kế nhà của mình trong trò chơi.
Nhưng mà đại thần lại làm chuyện như vậy sao?
Được rồi, cô cũng nghi ngờ suy đoán của mình.
Trừ lần đó ra, Lạc Thủy còn nắm được một điểm quan trọng: đại thần độc thân nha!
Cuộc sống thật là tươi đẹp.
【 thế giới 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: Nam Cửu Khanh! Gọi Nam Cửu Khanh!
【 thế giới 】 Cây Gai Đau: Nam Cửu Khanh! Gọi Nam Cửu Khanh!
【 thế giới 】 Nam Cửu Khanh:?
【 thế giới 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: Cầu xin sính lễ!
【 thế giới 】 Cỏ Non: Thuận tiện xin tên tuổi, cầu xin chụp hình chung, cầu xin bao nuôi.
【 thế giới 】 Cây Gai Đau: cầu xin Nam đại thần chà đạp.
【 thế giới 】 Luyện Công Buổi Sáng Không Bằng Thể Dục Buổi Sáng: Gì? Lâm Thủy Chiếu Hoa cầu xin Nam Cửu Khanh sính lễ? Tôi không nhìn lầm chứ, Ngư huynh đâu rồi, Ngư huynh?
【 thế giới 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: cậu mù à, rõ ràng là tôi cầu sính lễ cho Nhược Thủy nhà chúng tôi đó.
Trên kênh thế giới một mảnh xôn xao, mấy ‘tàu ngầm’ cũng nhao nhao xuất hiện, có chúc mừng, có phá đám, còn có người muốn cả kẹo cưới, dĩ nhiên cũng có cả mấy lời chê cười của gia tộc Thanh Thanh.
Lạc Thủy lấy một phần sữa đậu nành xong quay trở lại trước máy tính, thấy tình hình như vậy thì rất lúng túng, những người này chơi đùa quá trớn rồi, vội vàng gửi vào kênh nói chuyện riêng với Nam Cửu Khanh lời giải thích: bọn họ giỡn chơi thôi.
Đại thần dùng hai chữ trả lời cô, nhanh chóng gọn gàng.
【 thế giới 】 Nam Cửu Khanh: Cầu hôn.
Thế giới yên lặng, trống rỗng.
Cánh tay đang quậy tàu hủ cũng run lên, thiết chút nữa là làm rớt luôn cả cái ly, Lạc Thủy cẩn thận giữ cái ly thật chặt, đảo qua đảo lại hai chữ trên màn hình trong đầu hai lần mới bật ra được ý nghĩa trên mặt chữ.
【 thế giới 】 Đông Phong Phá: Chị dâu khỏe!
【 thế giới 】 Tây Môn Trái Chủ: Chị dâu khỏe!
【 thế giới 】 Viên Bắc Phẩn: Chị dâu khỏe!
【 thế giới 】 Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh: Chị dâu khỏe!
Toàn bộ người của ‘Tuyệt Diễm Phần Thiên’ đều đồng loạt gõ ra ba chữ chào hỏi trên màn hình, cộng thêm sự ồn ào của rất nhiều người tham gia náo nhiệt, [quynh!!le!!lequydon] kênh thế giới xuất hiện một hàng chữ ‘chị dâu’ chỉnh tề ngay ngắn.
【 thế giới 】 Ngư Bảo Bối: trời ơi, thật là lãng mạn, thật là cảm động nha.
【 thế giới 】 Ninh Tịnh: chỉ còn thiếu một câu ‘em đồng ý’ của heo con thôi.
【 thế giới 】 Cây Gai Đau: đúng nha, heo con đâu rồi?
【 bang hội 】 Nhược Thủy Tam Thiên: có người nào làm thịt người khác như mấy người hả?
【 bang hội 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: còn chưa có gả ra ngoài đâu, vậy mà đã bắt đầu tiết kiệm thay anh ta rồi.
【 bang hội 】 Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn: tôi cũng muốn bày tỏ sự đau lòng đặc biệt nha, con lớn không nghe lời cha mẹ nữa.
Lạc Thủy im lặng hoàn toàn.
【 bang hội 】 Cây Gai Đau: Sính lễ! Sính lễ! Giơ sào khởi nghĩa muốn có sính lễ nha! Lăn lộn trên đất để xin một quẻ! Ôm đầu khóc lóc cầu xin được chà đạp tinh thần!
Tiếng phụ họa bên tai không ngừng, tất cả mọi người đều kích động rồi, thậm chí có được cơ hội cùng đại thần chuẩn bị cưới xin, đây là lần đầu tiên được tiếp xúc thân mật mà. Lạc Thủy oanh liệt đổ đầy mồ hôi, bỗng nhiên cảm thấy chính sách ngu dân nhất định phải có, quả nhiên Đảng vẫn luôn sáng suốt nha.
Mọi người lại trêu chọc một lúc.
Lạc Thủy từ chối mở miệng, không đúng, là từ chối gõ chữ.
Đã một khoảng gian rất dài, lúc không có ai ở đây, Lạc Thủy đều phải đi theo vợ chồng Lâm Thủy đánh phụ bản, hiện giờ ở đang ở đầu sóng ngọn gió, Lạc Thủy quyết định trước hết cứ tránh mấy người cô đơn đang kích động ở trong bang này chút xíu đi, cô không muốn trở thành quỷ xui xẻo đầu tiên từ trước tới bây giờ bị nước miếng dìm chết đâu.
Bị nói một hồi, mặc dù Lạc Thủy cũng biết đây chỉ là đùa giỡn, nhưng vẫn có một loại tức giận tên là ‘thẹn quá hóa giận’. Một mình chạy đến cửa vào phụ bản, một mình đồng ý lời mời của tổ đội khác.
Một tổ đội đã đủ năm người, nhấn vào để xem thử trang bị, /quynh/le**07/**lequydon/ một tổ đội phối hợp đủ nghề nghiệp coi như không tệ, có vú em, có huyết ngưu, có thiên sơn gia tăng tấn công, thủy giá thâu xuất, hơn nữa cấp bậc cũng không hơn kém nhau quá nhiều.
Vì vậy đội trưởng đề nghị đi đánh Tri Chu, là nữ vương Tri Chu máu dày như bức tường thành, đánh rất lâu, nhưng lại dễ dàng lấy được trang bị tốt, mấy người đều đồng ý như vậy.
Không biết chuyện như thế nào, một người chơi là Minh Giáo có cấp bậc thấp trong nhóm có tên là ‘Bún Gạo’ lại không ngừng tìm cô nói nhăng nói cuội, lúc mới bắt đầu thì hỏi những vấn đề về kỹ thuật và trang bị, Lạc Thủy là một người chơi căn cứ theo nguyên tắc ‘biết gì nói đó’ để trả lời câu hỏi. Lúc cô mới bắt đầu chơi phải trải qua rất nhiều khó khăn quanh co. Tiết Diễm Yến bận rộn ứng phó với lão công trong trò chơi, cũng không có thời gian để mang theo cô, mọi thứ đều là do từng bước tìm hiểu để giải quyết mà thôi. Cho nên cô đối với những tài liệu hay nhiệm vụ cũng coi như có hiểu biết, mặc dù cô cảm thấy kỳ lạ khi Minh giáo Bún Gạo này hỏi nhiều vấn đề về Thiên Sơn như vậy để làm gì?
Thế nhưng Bún Gạo này càng nói thì càng nhiều chuyện rồi, không ngừng hướng về chuyện trên người của Nam Cửu Khanh, mẹ nó, đại khái là biết chút ít tin đồn về chuyện của Nhược Thủy Tam Thiên và Nam Cửu Khanh, cho nên hết lần này tới lần khác thăm dò thử coi bọn họ có phát triển trong hiện thực hay không, hơn nửa còn ra vẻ ta đây và Nam Cửu Khanh rất thân quen. Lạc Thủy cảm thấy không thể nào hiểu nổi luôn, nếu cô ta và anh quen thân như vậy, sao không đi hỏi thẳng anh luôn đi, cô và cô ta lại không quen biết gì, vốn dĩ muốn tránh lời đồn đãi cho nên mới tổ đội với bọn họ, không ngờ lại gặp được loại người này làm mất cả hứng. Lạc Thủy hơi nhíu mày, chuyên tâm đánh quái vật, không chịu trả lời cô ta nữa.
Đại khái Bún Gạo thấy Lạc Thủy không trả lời, Bún Gạo mất hứng, giọng điệu càng thêm mỉa mai, càng nói càng khó nghe.
【 đội ngũ 】 Bún Gạo: Cô cho rằng Nam Cửu Khanh thật sự thích cô sao? Chỉ là vui đùa một chút với cô mà thôi.
【 đội ngũ 】 Bún Gạo: Đừng coi trọng bản thân mình quá.
【 đội ngũ 】 Bún Gạo: Trên thực tế thì anh ấy đã có một bạn gái thanh mai trúc mã.
【 đội ngũ 】 Bún Gạo: Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.
......
Cô là cóc, còn Lam Khanh là thiên nga hả?!
Được, rất tốt.
Lạc Thủy chợt nhớ tới vẻ mặt tức giận cuối cùng của Doãn Nghiên, à há, không có chuyện gì làm chơi trò khích bác ly gián một chút vậy, cũng không cần cảm thấy nhàm chán nha, mấy lời này còn không phải là do tâm lý vặn vẹo, vốn không ăn được nho thì nói là nho xanh thôi.
Mặc dù biết rõ là như vậy rồi, nhưng một chỗ nào đó trong lòng Lạc Thủy vẫn mơ hồ có chút không thoải mái, giống như bị nghẹn ở cổ họng.
Trong hiện thực anh đã có bạn gái sao?
Bên kia Bún Gạo vẫn cứ liến thoắng không ngừng.
Những người trong tổ đội cũng không nhìn được nữa.
【 đội ngũ 】 Truyền Thuyết Tỷ: nếu muốn gây gổ thì cút ra ngoài.
【 đội ngũ 】 Đệ Nhất Nhị Gia: bôi đen cái gì, ăn Lan Châu đi, bánh nướng.
【 đội ngũ 】 Trung Nguyên Nhất Điểm Phong: TTTTTTTTTTT
Không để Bún Gạo kịp phản ứng, đã nghe được một tiếng ‘đing’ nhắc nhở của hệ thống, Bún Gạo đã bị đá ra khỏi tổ đội.
Lạc Thủy nhấn phím chặn lại những lời Bún Gạo nói.
Những chuyện vừa ăn cướp vừa la làng như vậy không ít, cô ta cũng không phải là người đặc biệt gì trong loại chuyện này.
Đánh xong nữ vương Tri Chu, sờ được vài món đồ tím, hệ thống thiết lập quy định nếu sờ được trang bị màu xanh lam trở lên thì nhà chơi sẽ đổ xí ngầu để quyết định. Lạc Thủy nhấn từ chối, rời khỏi tổ đội.
Lướt qua từng cái tên trong danh sách bạn tốt, được rồi, cô đang đợi Nam Cửu Khanh.
Đột nhiên cô muốn xác nhận một chuyện gì đó.
Trong lúc Lạc Thủy nhấn vô số lần để cập nhật danh sách bạn tốt, sau khi đọc xong N tin tức bát quái, rốt cuộc thì Nam Cửu Khanh cũng vào trò chơi.
Lạc Thủy nhìn thời gian, a, đã khuya rồi, sau khi vòng vo một hồi thì nói thẳng vào vấn đề chính.【 nói chuyện riêng 】 Nhược Thủy Tam Thiên: Anh biết Bún Gạo hả?
【 nói chuyện riêng 】 Nam Cửu Khanh: Tôi chỉ biết ‘mì kéo’ thôi.
【 nói chuyện riêng 】 Nhược Thủy Tam Thiên: Á.
Anh có người bạn gái thanh mai trúc mã hay không đây?
O(╯□╰)o
Cô không hỏi được.
Lam Khanh mơ hồ cảm thấy hôm nay Lạc Thủy hơi kỳ lạ, nghĩ một lúc rồi bật ra một câu nói.
【 nói chuyện riêng 】 Nam Cửu Khanh: bản thân đã hai mươi ba tuổi, cả người khỏe mạnh, chưa kết hôn, có nhà có xe, ai có ý xin hãy liên lạc nhanh đi.
【 nói chuyện riêng 】 Nhược Thủy Tam Thiên:......
Lại gặp một thanh niên tốt bị đầu độc bởi Phi Thành Vật Nhiễu rồi.
Có nhà hả? Ngược lại trong trò chơi có một căn.
Tòa nhà này không tệ, chỉ là không biết có phải ăn cắp thiết kế hay không nữa.
Nếu cô nhớ không lầm thì chính là ở trong trúc lâu cô đã gặp được Lam Khanh, l:q:đ,,quynh: anh đã đến đó, dựa theo kiểu dáng của trúc lâu mà thiết kế nhà của mình trong trò chơi.
Nhưng mà đại thần lại làm chuyện như vậy sao?
Được rồi, cô cũng nghi ngờ suy đoán của mình.
Trừ lần đó ra, Lạc Thủy còn nắm được một điểm quan trọng: đại thần độc thân nha!
Cuộc sống thật là tươi đẹp.
【 thế giới 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: Nam Cửu Khanh! Gọi Nam Cửu Khanh!
【 thế giới 】 Cây Gai Đau: Nam Cửu Khanh! Gọi Nam Cửu Khanh!
【 thế giới 】 Nam Cửu Khanh:?
【 thế giới 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: Cầu xin sính lễ!
【 thế giới 】 Cỏ Non: Thuận tiện xin tên tuổi, cầu xin chụp hình chung, cầu xin bao nuôi.
【 thế giới 】 Cây Gai Đau: cầu xin Nam đại thần chà đạp.
【 thế giới 】 Luyện Công Buổi Sáng Không Bằng Thể Dục Buổi Sáng: Gì? Lâm Thủy Chiếu Hoa cầu xin Nam Cửu Khanh sính lễ? Tôi không nhìn lầm chứ, Ngư huynh đâu rồi, Ngư huynh?
【 thế giới 】 Lâm Thủy Chiếu Hoa: cậu mù à, rõ ràng là tôi cầu sính lễ cho Nhược Thủy nhà chúng tôi đó.
Trên kênh thế giới một mảnh xôn xao, mấy ‘tàu ngầm’ cũng nhao nhao xuất hiện, có chúc mừng, có phá đám, còn có người muốn cả kẹo cưới, dĩ nhiên cũng có cả mấy lời chê cười của gia tộc Thanh Thanh.
Lạc Thủy lấy một phần sữa đậu nành xong quay trở lại trước máy tính, thấy tình hình như vậy thì rất lúng túng, những người này chơi đùa quá trớn rồi, vội vàng gửi vào kênh nói chuyện riêng với Nam Cửu Khanh lời giải thích: bọn họ giỡn chơi thôi.
Đại thần dùng hai chữ trả lời cô, nhanh chóng gọn gàng.
【 thế giới 】 Nam Cửu Khanh: Cầu hôn.
Thế giới yên lặng, trống rỗng.
Cánh tay đang quậy tàu hủ cũng run lên, thiết chút nữa là làm rớt luôn cả cái ly, Lạc Thủy cẩn thận giữ cái ly thật chặt, đảo qua đảo lại hai chữ trên màn hình trong đầu hai lần mới bật ra được ý nghĩa trên mặt chữ.
【 thế giới 】 Đông Phong Phá: Chị dâu khỏe!
【 thế giới 】 Tây Môn Trái Chủ: Chị dâu khỏe!
【 thế giới 】 Viên Bắc Phẩn: Chị dâu khỏe!
【 thế giới 】 Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh: Chị dâu khỏe!
Toàn bộ người của ‘Tuyệt Diễm Phần Thiên’ đều đồng loạt gõ ra ba chữ chào hỏi trên màn hình, cộng thêm sự ồn ào của rất nhiều người tham gia náo nhiệt, [quynh!!le!!lequydon] kênh thế giới xuất hiện một hàng chữ ‘chị dâu’ chỉnh tề ngay ngắn.
【 thế giới 】 Ngư Bảo Bối: trời ơi, thật là lãng mạn, thật là cảm động nha.
【 thế giới 】 Ninh Tịnh: chỉ còn thiếu một câu ‘em đồng ý’ của heo con thôi.
【 thế giới 】 Cây Gai Đau: đúng nha, heo con đâu rồi?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.