Chương 1: XẾP HÀNG CẦU HÔN
Lâm Sơ Ước
30/12/2013
EDIT: TỬ SA
Một tay mang theo bốn cái cà mèn, Lạc Thủy đi vào ký túc xá âm u không rõ.
Không phải nàng muốn nói ra, tầng phòng ngủ bị nứt vỡ, đông lạnh hạ nóng còn chưa tính, nhưng là tại lầu một nơi các nam sinh ở có điểm không thể nhịn được, nhất là mùa hè nóng bức, thường xuyên nhìn thấy vài sinh vật mặc quần tam giác chạy tới chạy lui, chịu thế nào nổi. (Tử Sa: chặc… ở đó chắc ung thư mắt sớm wa’ =”=!)
Nàng bước chậm, nhìn không chớp mắt, chậm rì rì đẩy cánh cửa gian phòng ngủ bốn người ở lầu hai ra.
“A Thủy, lão ca nhà ngươi đem áo choàng sắt cấp cho ngươi đó.” Diễm Yến nhận lấy cà mèn trong tay nàng nhìn chằm chằm vào giao diện game tức giận bất bình, “Liền như vậy bỏ đi được?” Đó chính là cực phẩm áo choàng nha, dùng RP* của Lạc Thủy đều không ra vài món.
*RP: may mắn
“Có gì không thể cho được, lão đại vẫn rất chiếu cố ta.” Lạc Thủy không chút nào để ý nhún nhún vai, trò chơi thôi…
“Kỳ thật, điều đó cũng không quan trọng, quan trọng là lang ra vẻ hữu tình, muội ra vẻ hữu ý nha.” Diễm Yến cười hì hì.
“Có JQ*? Thủy a, nhanh đem sự thật đưa ra cho ta.” Vốn đang vùi đầu vào đống cơm hai người bạn cùng phòng bỗng nổi dậy tinh thần bát quái (y như 8 ở VN mình ^^), ánh mắt lấp lánh có thần nhìn Lạc Thủy chằm chằm.
*JQ: gian tình, hoặc jì đó mập mờ, mờ ám ko rõ.
Lạc Thủy đổ mồ hôi, vội chuyển sang chủ đề khác: “Khi nãy vừa lên lầu lại nhìn thấy bọn trạch nam lầu một chu đáo hết lòng đưa cơm cho bạn gái.”
Tiểu Du tức giận nói: “Ai, đạo lý ở đâu a, mỗi ngày lên mạng một đám xú thí nam, còn có người quan tâm đến cơm sao.”
“Khó trách ta dù thế nào cũng không gã đi, đó tuyệt đối không phải vấn đề do ta nha.” Liễu Oanh đợi bới xong cơm, mới lề mề rời giường.
“Oanh Oanh tuyệt giống cô nương tốt, nên có nam sinh gọi điện thoại đến hồi lâu, nói chờ nàng dưới lầu một tiếng, để nàng xuống lấy cơm, nàng vẫn chậm chậm chạp chạp hết sạch một giờ mới đi xuống, thuận tiện vẻ mặt ghét bỏ.” Diễm Yến nhìn thoáng qua tưởng tượng lại dáng vẻ cơm nước xong mới đi đánh răng rửa mặt của Liễu Oanh xem thường nói.
Liễu Oanh nhảy xuống giường đến vặn vẹo Diễm Yến: “Ngươi dám cười nhạo ta, cười nhạo ta.”
Lạc Thủy mừng thầm, chuyển dời mục tiêu thành công, âm thầm thủ thế chữ V (Tử Sa: tỷ này láu wa’@@!!), mở game nhập tài khoản cùng mật mã, liền đăng nhập thành công.
Game mà Lạc Thủy đang chơi là [Giang Hồ Phong Vân] không phức tạp, cũng tương đối thông thường, là game online võ hiệp dùng bối cảnh Võ Lâm môn phái chi tranh, thiết kế mạnh mẽ, hình ảnh hoa lệ lưu sướng, lực hấp dẫn lớn nhất của game này đối với Lạc Thủy chính là – chế tạo trang bị, trang bị phân thành bốn loại đẳng cấp, bốn loại màu sắc, từ bạch, lam, tử (tím) đến kim (vàng), thuộc tính dần tăng cường. Đánh qua phó bản BOSS có thể bạo xuất ra một ít, nhưng đại đa số đều do người chơi tự mình chế tạo. Lạc Thủy chính là một thành viên trong đại quân chế tạo vũ khí, trung thành và tận tâm, quyết chí thề không đổi.
“Nhược Thủy Tam Thiên” Vừa đứng vững trong game, tin tức trên kênh Thế giới liền ào ạt tuôn ra.
[Thế giới] Phi Thiên Nhất Kiếm: Nhược Thủy ta muốn cưới ngươi!
[Thế giới] Phi Thiên Nhất Kiếm: Nhược Thủy ta muốn cưới ngươi!
[Thế giới] Ma Hoa Đông: Nhược Thủy không phải là muội tử ngươi sao?
[Thế giới] Nhược Thủy Tam Thiên: Lão ca, Không! Được! Loạn! Luân!
[Thế giới] Sáng Sớm Tập Thể Dục: Huynh muội luyến, văn hóa chính thống nha!
[Thế giới] Hoa Khất Cái: Sáng Sớm huynh, huynh muội luyến đã lạc hậu rồi, hiện tại phổ biến phi thành vật nhiễu*, coi trọng liền mang đi
*Phi thành vật nhiễu: không chân thành đừng làm phiền…
[Thế giới] Chanh Lặng Lẽ: Khó trách nha, phi thành vật nhiễu của Khất Cái Hoa Hoa đạt đến thăm sâu tính túy, kết hôn, ly hôn, phục hôn đều làm người khác không ai dám nhìn vào bóng lưng.
[Thế giới] Hoa Khất Cái*: Ta coi trọng Nhược Thủy thôi. Thật muốn quấy rầy.
*Khất cái: ăn mày
[Thế giới] Sáng Sớm Tập Thể Dục: Nhược Thủy Tam Thiên nhân khí thật cao a.
Tất cả những điều này đều do Phi Thiên Nhất Kiếm ban cho, mỗi lần tìm nàng đều là lên kênh Thế giới kêu loạn, phỏng chừng người mà không nhận biết “Nhược Thủy Tam Thiên” rất khó. Khi Lạc Thủy vừa mới vào game, nhìn thấy nhiều bang hội, nhiều quan hệ phức tạp, nhiều việc, quy cũ, liền một mình vui vẻ tìm cái bang hội Đả Tương Du, ở nơi đó quen được Phi Thiên Nhất Kiếm, khi đi phó bản đều là hắn làm đội trưởng, chịu đựng mệt nhọc, vì vậy cả đám đều gọi hắn là lão ca, mặc dù sau này bang hội kia bị giải tán, chính là vẫn gọi đến bây giờ.
[Thế giới] Phi Kiếm Nhất Thiên: Đương nhiên, muội tử ta người tốt, trang bị chiến đấu tốt, thao tác tốt, muốn theo đuổi nàng thì xếp hàng đi. Nhớ trả trước 20W một vé.
[Thế giới] Tây Môn Trái Chủ*: Xếp hàng.
*Trái chủ: chủ nợ
[Thế giới] Chanh Lặng Lẽ: Bây giờ toàn bộ những ai nợ nần, thiếu tiền đại thần toàn bộ đứng ra.
[Thế giới] Chanh Ngày Mưa: Đại thần!! Gà đông lạnh, gà ngói, chim đông lạnh, chim sung lực, chim sấy khô, thiếu quan nhân Tây Môn tiền thẻ IP, thẻ IC, thẻ IQ tất cả giao ra đây, nếu không ta chém đầu chim kỳ chúng, treo xác chim ba ngày ba đêm. (chim ở đây là một cách chửi rủa)
[Thế giới] Sáng Sớm Tập Thể Dục: Muốn bàn chuyện chim mời hồi Hỏa Tinh.
[Thế giới] Tây Môn Trái Chủ: [Biểu tình đổ mồ hôi] Ta là trại chủ Tây Môn, là trại chủ, một bước sai lầm gây ngàn thù hận, cổ nhân đúc kết thật đúng.
[Thế giới] Chanh Ngày Mưa: Trái Chủ ngươi sai rồi, đại thần không thể phạm loại sai lầm này.
[Thế giới] Chanh Lặng Lẽ: Như trên.
[Thế giới] Nhược Thủy Tam Thiên: [Biểu tình kinh ngạc] Chẳng lẽ ta khi nào thiếu Tây Môn Trái Chủ 500W?
[Thế giới] Tây Môn Trái Chủ: Phi Thiên Nhất Kiếm đem ngươi bán cho ta rồi.
[Thế giới] Nhược Thủy Tam Thiên: Cưỡi chổi hồi Địa Cầu, Hỏa Tinh thật quá nguy hiểm.
Lạc Thủy không nói gì nữa, màn hình thế giới yên lặng, game này chính là do Diễm Yến giới thiệu xúi giục cộng với bạo lực uy hiếp nên nàng mới chơi. Đang muốn quay đầu lại gọi Diễm Yến cùng đi phó bản, chợt nghe được nàng ta còn đang lẩm bẩm.
“Thủy a, Tây Môn Trái Chủ chính là đại tài chủ đứng đầu tài phú bảng a, ngươi không lo lắng một chút nào?”
Diễm Yến nghiêng đầu tính tế đánh giá Lạc Thủy, mỹ nữ tiêu chuẩn Giang Nam, mắt to, đôi môi anh đào, mang một vẻ đẹp tự nhiên, “Tài tử giai nhân, một đời giai thoại nha.”
Thời gian hai nàng chơi game không ngắn, lão công trong game của Diễm Yến đã thay đổi mấy lần, chỉ có Lạc Thủy cao linh thặng nữ (gái già còn dư) cấp 177 này, còn đang tự ngu tự nhạc (tự một mình vui vẻ), Diễm Yến nhìn mấy động vật giống đực quanh Lạc Thủy.
Phi Thiên Nhất Kiếm, tuy rằng vẫn đều chiếu cố Lạc Thủy, nhưng ngoại tú hình tiểu bạch nam (nam ngây thơ) sao xứng được với A Thủy nhà nàng, loại loại. Hoa Khất Cái, hoa tâm nam (play boy) trực tiếp loại. Xem ra chính là Trái Chủ tương đối có tiền đồ. Nàng âm thầm nắm chặt bàn tay thầm oán, thề sống chết phải đem Nhược Thủy này tống ra ngoài.
“Tài tử giai nhân? Tiền là tài chủ a.” Nhược Thủy mặc dù so ra kém người chơi siêu cấp nhân dân tệ, nhưng là tự cấp tự túc tuyệt đối là dư giả, các loại trang bị, kỹ năng chế tạo mãn cấp của nàng thật không phải là nói khoác, không đến mức bán mình đi. Hơn nữa cảnh giới của Tiết Diễm Yến kia cũng không phải là người bình thường có thể đạt đến được, thay phiên chơi vài server, mỗi server đều tìm một tên lão công, cũng không sợ sai lầm.
“Ngươi như thế nào không có tâm trạng như vậy?” Diễm Yến trách móc, vui thú cũng không thể dạy được.
“Đem vị kia nhà ngươi gọi đến làm nhiệm vụ đi cho có tâm trạng đi, ta ở cạnh lối vào chờ các ngươi.” Lạc Thủy bất đắc dĩ.
“Thật đáng tiếc, ta cùng nam nhân nhà chúng ta đã thuận hòa tình cảm rồi, ngươi đi nơi khác tìm người đi.”Các nàng luôn luôn đi theo làm nhiệm vụ phu thê loại này, tại sao phải gả ra ngoài chứ. Diễm Yến liếc nhìn thời gian ở góc dưới, thoát khỏi game. “Ta rút lui ha, phải đi họp gấp.”
Một tay mang theo bốn cái cà mèn, Lạc Thủy đi vào ký túc xá âm u không rõ.
Không phải nàng muốn nói ra, tầng phòng ngủ bị nứt vỡ, đông lạnh hạ nóng còn chưa tính, nhưng là tại lầu một nơi các nam sinh ở có điểm không thể nhịn được, nhất là mùa hè nóng bức, thường xuyên nhìn thấy vài sinh vật mặc quần tam giác chạy tới chạy lui, chịu thế nào nổi. (Tử Sa: chặc… ở đó chắc ung thư mắt sớm wa’ =”=!)
Nàng bước chậm, nhìn không chớp mắt, chậm rì rì đẩy cánh cửa gian phòng ngủ bốn người ở lầu hai ra.
“A Thủy, lão ca nhà ngươi đem áo choàng sắt cấp cho ngươi đó.” Diễm Yến nhận lấy cà mèn trong tay nàng nhìn chằm chằm vào giao diện game tức giận bất bình, “Liền như vậy bỏ đi được?” Đó chính là cực phẩm áo choàng nha, dùng RP* của Lạc Thủy đều không ra vài món.
*RP: may mắn
“Có gì không thể cho được, lão đại vẫn rất chiếu cố ta.” Lạc Thủy không chút nào để ý nhún nhún vai, trò chơi thôi…
“Kỳ thật, điều đó cũng không quan trọng, quan trọng là lang ra vẻ hữu tình, muội ra vẻ hữu ý nha.” Diễm Yến cười hì hì.
“Có JQ*? Thủy a, nhanh đem sự thật đưa ra cho ta.” Vốn đang vùi đầu vào đống cơm hai người bạn cùng phòng bỗng nổi dậy tinh thần bát quái (y như 8 ở VN mình ^^), ánh mắt lấp lánh có thần nhìn Lạc Thủy chằm chằm.
*JQ: gian tình, hoặc jì đó mập mờ, mờ ám ko rõ.
Lạc Thủy đổ mồ hôi, vội chuyển sang chủ đề khác: “Khi nãy vừa lên lầu lại nhìn thấy bọn trạch nam lầu một chu đáo hết lòng đưa cơm cho bạn gái.”
Tiểu Du tức giận nói: “Ai, đạo lý ở đâu a, mỗi ngày lên mạng một đám xú thí nam, còn có người quan tâm đến cơm sao.”
“Khó trách ta dù thế nào cũng không gã đi, đó tuyệt đối không phải vấn đề do ta nha.” Liễu Oanh đợi bới xong cơm, mới lề mề rời giường.
“Oanh Oanh tuyệt giống cô nương tốt, nên có nam sinh gọi điện thoại đến hồi lâu, nói chờ nàng dưới lầu một tiếng, để nàng xuống lấy cơm, nàng vẫn chậm chậm chạp chạp hết sạch một giờ mới đi xuống, thuận tiện vẻ mặt ghét bỏ.” Diễm Yến nhìn thoáng qua tưởng tượng lại dáng vẻ cơm nước xong mới đi đánh răng rửa mặt của Liễu Oanh xem thường nói.
Liễu Oanh nhảy xuống giường đến vặn vẹo Diễm Yến: “Ngươi dám cười nhạo ta, cười nhạo ta.”
Lạc Thủy mừng thầm, chuyển dời mục tiêu thành công, âm thầm thủ thế chữ V (Tử Sa: tỷ này láu wa’@@!!), mở game nhập tài khoản cùng mật mã, liền đăng nhập thành công.
Game mà Lạc Thủy đang chơi là [Giang Hồ Phong Vân] không phức tạp, cũng tương đối thông thường, là game online võ hiệp dùng bối cảnh Võ Lâm môn phái chi tranh, thiết kế mạnh mẽ, hình ảnh hoa lệ lưu sướng, lực hấp dẫn lớn nhất của game này đối với Lạc Thủy chính là – chế tạo trang bị, trang bị phân thành bốn loại đẳng cấp, bốn loại màu sắc, từ bạch, lam, tử (tím) đến kim (vàng), thuộc tính dần tăng cường. Đánh qua phó bản BOSS có thể bạo xuất ra một ít, nhưng đại đa số đều do người chơi tự mình chế tạo. Lạc Thủy chính là một thành viên trong đại quân chế tạo vũ khí, trung thành và tận tâm, quyết chí thề không đổi.
“Nhược Thủy Tam Thiên” Vừa đứng vững trong game, tin tức trên kênh Thế giới liền ào ạt tuôn ra.
[Thế giới] Phi Thiên Nhất Kiếm: Nhược Thủy ta muốn cưới ngươi!
[Thế giới] Phi Thiên Nhất Kiếm: Nhược Thủy ta muốn cưới ngươi!
[Thế giới] Ma Hoa Đông: Nhược Thủy không phải là muội tử ngươi sao?
[Thế giới] Nhược Thủy Tam Thiên: Lão ca, Không! Được! Loạn! Luân!
[Thế giới] Sáng Sớm Tập Thể Dục: Huynh muội luyến, văn hóa chính thống nha!
[Thế giới] Hoa Khất Cái: Sáng Sớm huynh, huynh muội luyến đã lạc hậu rồi, hiện tại phổ biến phi thành vật nhiễu*, coi trọng liền mang đi
*Phi thành vật nhiễu: không chân thành đừng làm phiền…
[Thế giới] Chanh Lặng Lẽ: Khó trách nha, phi thành vật nhiễu của Khất Cái Hoa Hoa đạt đến thăm sâu tính túy, kết hôn, ly hôn, phục hôn đều làm người khác không ai dám nhìn vào bóng lưng.
[Thế giới] Hoa Khất Cái*: Ta coi trọng Nhược Thủy thôi. Thật muốn quấy rầy.
*Khất cái: ăn mày
[Thế giới] Sáng Sớm Tập Thể Dục: Nhược Thủy Tam Thiên nhân khí thật cao a.
Tất cả những điều này đều do Phi Thiên Nhất Kiếm ban cho, mỗi lần tìm nàng đều là lên kênh Thế giới kêu loạn, phỏng chừng người mà không nhận biết “Nhược Thủy Tam Thiên” rất khó. Khi Lạc Thủy vừa mới vào game, nhìn thấy nhiều bang hội, nhiều quan hệ phức tạp, nhiều việc, quy cũ, liền một mình vui vẻ tìm cái bang hội Đả Tương Du, ở nơi đó quen được Phi Thiên Nhất Kiếm, khi đi phó bản đều là hắn làm đội trưởng, chịu đựng mệt nhọc, vì vậy cả đám đều gọi hắn là lão ca, mặc dù sau này bang hội kia bị giải tán, chính là vẫn gọi đến bây giờ.
[Thế giới] Phi Kiếm Nhất Thiên: Đương nhiên, muội tử ta người tốt, trang bị chiến đấu tốt, thao tác tốt, muốn theo đuổi nàng thì xếp hàng đi. Nhớ trả trước 20W một vé.
[Thế giới] Tây Môn Trái Chủ*: Xếp hàng.
*Trái chủ: chủ nợ
[Thế giới] Chanh Lặng Lẽ: Bây giờ toàn bộ những ai nợ nần, thiếu tiền đại thần toàn bộ đứng ra.
[Thế giới] Chanh Ngày Mưa: Đại thần!! Gà đông lạnh, gà ngói, chim đông lạnh, chim sung lực, chim sấy khô, thiếu quan nhân Tây Môn tiền thẻ IP, thẻ IC, thẻ IQ tất cả giao ra đây, nếu không ta chém đầu chim kỳ chúng, treo xác chim ba ngày ba đêm. (chim ở đây là một cách chửi rủa)
[Thế giới] Sáng Sớm Tập Thể Dục: Muốn bàn chuyện chim mời hồi Hỏa Tinh.
[Thế giới] Tây Môn Trái Chủ: [Biểu tình đổ mồ hôi] Ta là trại chủ Tây Môn, là trại chủ, một bước sai lầm gây ngàn thù hận, cổ nhân đúc kết thật đúng.
[Thế giới] Chanh Ngày Mưa: Trái Chủ ngươi sai rồi, đại thần không thể phạm loại sai lầm này.
[Thế giới] Chanh Lặng Lẽ: Như trên.
[Thế giới] Nhược Thủy Tam Thiên: [Biểu tình kinh ngạc] Chẳng lẽ ta khi nào thiếu Tây Môn Trái Chủ 500W?
[Thế giới] Tây Môn Trái Chủ: Phi Thiên Nhất Kiếm đem ngươi bán cho ta rồi.
[Thế giới] Nhược Thủy Tam Thiên: Cưỡi chổi hồi Địa Cầu, Hỏa Tinh thật quá nguy hiểm.
Lạc Thủy không nói gì nữa, màn hình thế giới yên lặng, game này chính là do Diễm Yến giới thiệu xúi giục cộng với bạo lực uy hiếp nên nàng mới chơi. Đang muốn quay đầu lại gọi Diễm Yến cùng đi phó bản, chợt nghe được nàng ta còn đang lẩm bẩm.
“Thủy a, Tây Môn Trái Chủ chính là đại tài chủ đứng đầu tài phú bảng a, ngươi không lo lắng một chút nào?”
Diễm Yến nghiêng đầu tính tế đánh giá Lạc Thủy, mỹ nữ tiêu chuẩn Giang Nam, mắt to, đôi môi anh đào, mang một vẻ đẹp tự nhiên, “Tài tử giai nhân, một đời giai thoại nha.”
Thời gian hai nàng chơi game không ngắn, lão công trong game của Diễm Yến đã thay đổi mấy lần, chỉ có Lạc Thủy cao linh thặng nữ (gái già còn dư) cấp 177 này, còn đang tự ngu tự nhạc (tự một mình vui vẻ), Diễm Yến nhìn mấy động vật giống đực quanh Lạc Thủy.
Phi Thiên Nhất Kiếm, tuy rằng vẫn đều chiếu cố Lạc Thủy, nhưng ngoại tú hình tiểu bạch nam (nam ngây thơ) sao xứng được với A Thủy nhà nàng, loại loại. Hoa Khất Cái, hoa tâm nam (play boy) trực tiếp loại. Xem ra chính là Trái Chủ tương đối có tiền đồ. Nàng âm thầm nắm chặt bàn tay thầm oán, thề sống chết phải đem Nhược Thủy này tống ra ngoài.
“Tài tử giai nhân? Tiền là tài chủ a.” Nhược Thủy mặc dù so ra kém người chơi siêu cấp nhân dân tệ, nhưng là tự cấp tự túc tuyệt đối là dư giả, các loại trang bị, kỹ năng chế tạo mãn cấp của nàng thật không phải là nói khoác, không đến mức bán mình đi. Hơn nữa cảnh giới của Tiết Diễm Yến kia cũng không phải là người bình thường có thể đạt đến được, thay phiên chơi vài server, mỗi server đều tìm một tên lão công, cũng không sợ sai lầm.
“Ngươi như thế nào không có tâm trạng như vậy?” Diễm Yến trách móc, vui thú cũng không thể dạy được.
“Đem vị kia nhà ngươi gọi đến làm nhiệm vụ đi cho có tâm trạng đi, ta ở cạnh lối vào chờ các ngươi.” Lạc Thủy bất đắc dĩ.
“Thật đáng tiếc, ta cùng nam nhân nhà chúng ta đã thuận hòa tình cảm rồi, ngươi đi nơi khác tìm người đi.”Các nàng luôn luôn đi theo làm nhiệm vụ phu thê loại này, tại sao phải gả ra ngoài chứ. Diễm Yến liếc nhìn thời gian ở góc dưới, thoát khỏi game. “Ta rút lui ha, phải đi họp gấp.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.