Chương 26: DĨ KẾ HOÀN KẾ
Mặc Thập Tứ
23/03/2017
Editor: Luna Huang
" Nô tỳ gặp qua tam tiểu thư." Duẫn nhi ngồi xổm đang cho than củi vào lò trêu chọc Duẫn nhi thấy Ôn Nhan tiến đến, nét mặt lộ ra kinh ngạc, nhưng vẫn là cung kính hành lễ, nhãn thần hốt hoảng liếc mắt, sau đó đè thấp âm lượng nói, "Không biết tam tiểu thư đêm khuya đến, thế nhưng tìm Vương phi có việc gì?"
Trong nháy mắt Ôn Nhan cũng có kinh ngạc, sau đó cau mày, tâm trạng không hài lòng, một thị nữ nho nhỏ, lại dám đối với nàng đặt câu hỏi, tuy là như vậy, Ôn Nhan cũng không dám vào lúc này phát tác, để tránh khỏi phá hủy đại sự, liền chỉ lớn tiếng trách mắng: "Bên ngoài tranh cãi ầm ĩ Yên Thủy các có kẻ cắp ngươi chẳng lẽ không biết? Đêm khuya ta đến đây, bất quá là muốn đến xem đại tỷ tỷ có mạnh khỏe không."
Ôn Nhan nói xong, nhìn cũng không nhìn Duẫn nhi, thẳng đi về phía trước, duỗi tay vén rèm đang phủ trên giường lên, lại bị Duẫn nhi ngăn cản, lo lắng nói: "Tam tiểu thư, Vương phi hôm nay mệt mỏi liền,, tam tiểu thư nếu là không có việc khẩn cấp hay là ngày mai trở lại tìm Vương phi đi, đêm khuya như vậy, quấy rầy Vương phi nghỉ ngơi không tốt."
Ôn Nhan cũng không có bỏ qua đáy mắt của Duẫn nhi hoảng trương cùng lo lắng, như vậy nàng liền càng thêm kiên định mưu đồ của các nàng đã thành, chỉ cần có nàng nhân chứng mục kích, sự tình liền nước chảy thành sông rồi.
Nghĩ như vậy, đáy lòng Ôn Nhan vui sướng rất nhiều, chút nào không để cho Duẫn nhi mặt mũi liền cố sức đem nàng hất ra, vội vã kéo ra rèm lên, chánh sở vị bắt kẻ thông dâm tại giường, đây mới là bằng chứng có hiệu lực nhất, đến lúc đó, Ôn Nhu liền là như thế nào thần thông, cũng hết đường chối cãi, dù sao nàng chính mắt thấy, phía sau nàng phía sau nàng thế nhưng còn có các nha hoàn khác, đến lúc đó, đích tỷ đã từng cao cao tại thượng lại lần nữa bị hung hăng ném tới trên mặt đất, sau đó phấn ti toái cốt.
Ha ha ha! Ôn Tâm muốn nắm nàng trong tay, dễ dàng như vậy! Mà nàng muốn thoát khỏi lòng bàn tay của Ôn Tâm, từ nơi này trên người đích tỷ mềm yếu hạ dao nhỏ! Tối nay vỡ tuồng này, bất quá là nàng báo cho Lý An Âm nói len lén nhìn thấy Ôn Nhu cùng nam tử xa lạ trong phủ ước, cái này cùng người thông dâm để Ôn Nhu mang tội, sau đó nàng thông qua Lý An Âm đạt được vị trí nhỏ nhoi ở Bạch vương phủ!
Ôn Nhan nghĩ tới ngày sau những ngày an nhàn của mình, không khỏi trên mặt dương đầy đắc ý, khẩn cấp giật trướng mạn, trong mắt tham lam nhìn phía giường.
Nhưng mà, chỉ là cái nàng vừa nhìn, để trên mặt nàng đắc ý toàn bộ đánh nát, trong lúc nhất thời sững sờ tại chỗ, không biết bước tiếp theo nên làm gì.
Chỉ thấy cái màn giường khắc hoa buông xuống, Ôn Nhu ngồi dậy, hai mắt mang theo mông lung buồn ngủ nhìn nàng, khẩu khí có chút lạnh lẽo nói: "Ta nói vì sao tranh cãi ầm ĩ như vậy, nguyên là tam muội muội đến đây, không biết tam muội muội đêm khuya tìm đến thế nhưng có chuyện gì?"
" Vương phi chuộc tội, nô tỳ có khuyên tam tiểu thư chớ để Vương phi nghỉ ngơi, thế nhưng tam tiểu thư nói Yên Thủy các chúng ta có kẻ cắp vào, đặc biệt tới nhìn Vương phi một cái. . ." Ôn Nhu vừa dứt lời, Duẫn nhi liền quỳ rạp xuống bên cạnh Ôn Nhan, thỉnh tội nói.
Ôn Nhan mới từ trong khiếp sợ phản ứng kịp, thay vẻ mặt lo lắng: "Muội muội là thật tâm là thật tâm lo lắng đại tỷ tỷ, cho nên mới cố ý muốn tới nhìn tỷ tỷ một cái, hiện nay nhìn thấy đại tỷ tỷ thật tốt, muội muội an tâm. . ."
Tuy là như vậy, trong lòng Ôn Nhan toát ra rất nhiều nghi vấn, vì sao sự tình không dựa theo kế hoạch phát triển? Không phải ai cũng nhìn thấy hắc y nhân vào phòng ngủ này sao, rồi lại sao không thấy hình bóng? Sai, nhất định là Ôn Nhu sợ bị người khác phát hiện đem người giấu đi ròi! Trong thời gian vội vàng như thế tất nhiên không thể đem người đưa ra ngoài, người nhất định vẫn còn ở trong phòng!
Ôn Nhu mắt lạnh nhìn một thân trang phục tề chỉnh của Ôn Nhan, nàng đương nhiên minh bạch Ôn Nhan đang suy nghĩ gì, tính toán cái gì, trang phục tề chỉnh như thế tuyệt đối không phải vội vội vàng vàng rời giường có thể làm được, mà nàng căn bản cũng không có căn bản cũng không có ngủ, mà là chờ đến xem chuyện xấu của nàng, bất quá đã định trước làm nàng phải thất vọng rồi.
" Tam muội muội đêm khuya mà y phục vẫn còn chỉnh tề như vậy, nhưng là phải làm gì sao?" Ôn Nhu vén tóc, xuống giường, Duẫn nhi tay mắt lanh lẹ từ trên mặt đất đứng lên đỡ Ôn Nhu.
Trải qua Ôn Nhu vừa nói như vậy, trên mặt của Ôn Nhan có chút không nhịn được, nói nàng nửa đêm không nghỉ ngơi mà là y phục chỉnh tề, ý tứ trong đó bất quá là nói trong lòng nàng có chuyện không thể cho ai biết, muốn lựa ban đêm để hoàn thành kế hoạch, nhưng mà Ôn Nhan lại không sợ Ôn Nhu nói lời này bị người khác nghe vào trong tai, bởi vì nàng bởi vì nàng mang người vào phòng ngủ, cũng đều là bị nàng thu mua, tự nhiên không sợ các nàng truyền đi.
Vì vậy thần sắc trên mặt Ôn Nhan chậm, cực kỳ lo lắng mở miệng khuyên nhủ: "Đại tỷ tỷ, kẻ cắp còn chưa bắt được, có thể sẽ ẩn nấp tại nơi nào đó của Yên Thủy các, mới vừa rồi đại tỷ tỷ ngủ say, kẻ cắp nhân cơ hội này tiến vào trong phòng đại tỷ tỷ ẩn nấu cũng không phải là không có khả năng, mà bọn hạ nhân nếu là lục soát phòng cũng sẽ không lục soát phòng ngủ của đại tỷ tỷ. . ."
Ngụ ý, kẻ cắp sẽ trốn trong phòng ngủ của Ôn Nhu, nếu muốn người không biết trừ phi mình đừng làm, nếu là Ôn Nhu không cho lục soát phòng, biểu thị nàng chứa chấp kẻ cắp, nếu là cho phép lục soát phòng, vậy một ngày tìm ra kẻ cắp, bất kể là nàng giấu kín ở đâu, cũng sẽ có cơ hội đem một chậu nước dơ tát đến trên người của nàng, Ôn Nhan thật có một bàn tính tốt.
" Tam tiểu thư lời này tại sao lại hoài nghi Vương phi? Mới vừa rồi Vương phi ngủ say không biết, thế nhưng nô tỳ cũng là trong phòng, nô tỳ không nhìn thấy có người tiến đến!" Duẫn nhi có chút nghe không không rõ, thay Ôn Nhu biện luận
" Duẫn nhi, chủ tử nói chuyện, ngươi không được phép xen mồm vào." Ôn Nhu nhẹ nhàng liếc Duẫn nhi, Duẫn nhi liền không nói nữa, đưa qua áo khoác đến trên vai Ôn Nhu, Ôn Nhu tắc là một bộ biểu tình lạnh nhạt, "Tam muội muội nói như vậy, cũng không phải là quan tâm tỷ tỷ, nếu không tam muội muội cũng sẽ không đêm khuya không ngủ đến đây quan tâm tỷ tỷ."
" Đại tỷ tỷ minh lòng của Bạch muội muội là tốt rồi, muội muội đích xác chỉ là vì đại tỷ tỷ suy nghĩ, không có ý khác." Ôn Nhan tâm trạng oán hận, nàng ghét nhất chính là cái dáng dấp không liên quan đến mình này của Ôn Nhu, đợi đến một hồi tìm ra được người để cho nàng hết đường chối cãi!
" Đã như vậy, vậy làm phiền tam muội muội truyền thụ thay tỷ tỷ hảo hảo lục soát một chút cái phòng này một chút, đỡ phải một ít người thao nát tâm." Ôn Nhu ngồi xuống mỹ nhân tháp, tiếp nhận ly nước do Duẫn nhi đưa tới, nhẹ nhàng uống, một tiếng "Một ít người" trong nháy mắt để Ôn Nhan hoảng hồn, chẳng lẽ Ôn Nhu phát hiện ra cái gì rồi sao?
Thế nhưng Ôn Nhan vừa nhìn thấy dáng dấp của Ôn Nhu mang dáng vẻ không sao cả, nàng lập tức đẩy ngã hoảng loạn trong lòng mình. Nàng không tin Ôn Nhu sao biết được kế hoạch của các nàng! Nếu nàng để cho nàng lục soát phòng, như vậy nàng liền không khách khí.
Nhưng khi hai lần lục soát, Ôn Nhu như cũ dáng dấp như không có chuyện gì xảy ra, Ôn Nhan bắt đầu cảm thấy lưng lạnh cả người.
" Tam muội muội, thế nhưng lục soát kẻ cắp sao rồi?" Ôn Nhu giương mắt nhìn giương mắt nhìn Ôn Nhan có chút sợ hãi, khẽ cười nói.
Ôn Nhan há miệng, chưa nói ra một chữ, thì có thị nữ từ ngoài vội vã chạy tới, trước mặt Ôn Nhu khom người cúi đầu, thở hồng hộc bẩm báo: "Bẩm báo Vương phi, Diệu Âm các có tặc nhân xuất hiện!"
" Nô tỳ gặp qua tam tiểu thư." Duẫn nhi ngồi xổm đang cho than củi vào lò trêu chọc Duẫn nhi thấy Ôn Nhan tiến đến, nét mặt lộ ra kinh ngạc, nhưng vẫn là cung kính hành lễ, nhãn thần hốt hoảng liếc mắt, sau đó đè thấp âm lượng nói, "Không biết tam tiểu thư đêm khuya đến, thế nhưng tìm Vương phi có việc gì?"
Trong nháy mắt Ôn Nhan cũng có kinh ngạc, sau đó cau mày, tâm trạng không hài lòng, một thị nữ nho nhỏ, lại dám đối với nàng đặt câu hỏi, tuy là như vậy, Ôn Nhan cũng không dám vào lúc này phát tác, để tránh khỏi phá hủy đại sự, liền chỉ lớn tiếng trách mắng: "Bên ngoài tranh cãi ầm ĩ Yên Thủy các có kẻ cắp ngươi chẳng lẽ không biết? Đêm khuya ta đến đây, bất quá là muốn đến xem đại tỷ tỷ có mạnh khỏe không."
Ôn Nhan nói xong, nhìn cũng không nhìn Duẫn nhi, thẳng đi về phía trước, duỗi tay vén rèm đang phủ trên giường lên, lại bị Duẫn nhi ngăn cản, lo lắng nói: "Tam tiểu thư, Vương phi hôm nay mệt mỏi liền,, tam tiểu thư nếu là không có việc khẩn cấp hay là ngày mai trở lại tìm Vương phi đi, đêm khuya như vậy, quấy rầy Vương phi nghỉ ngơi không tốt."
Ôn Nhan cũng không có bỏ qua đáy mắt của Duẫn nhi hoảng trương cùng lo lắng, như vậy nàng liền càng thêm kiên định mưu đồ của các nàng đã thành, chỉ cần có nàng nhân chứng mục kích, sự tình liền nước chảy thành sông rồi.
Nghĩ như vậy, đáy lòng Ôn Nhan vui sướng rất nhiều, chút nào không để cho Duẫn nhi mặt mũi liền cố sức đem nàng hất ra, vội vã kéo ra rèm lên, chánh sở vị bắt kẻ thông dâm tại giường, đây mới là bằng chứng có hiệu lực nhất, đến lúc đó, Ôn Nhu liền là như thế nào thần thông, cũng hết đường chối cãi, dù sao nàng chính mắt thấy, phía sau nàng phía sau nàng thế nhưng còn có các nha hoàn khác, đến lúc đó, đích tỷ đã từng cao cao tại thượng lại lần nữa bị hung hăng ném tới trên mặt đất, sau đó phấn ti toái cốt.
Ha ha ha! Ôn Tâm muốn nắm nàng trong tay, dễ dàng như vậy! Mà nàng muốn thoát khỏi lòng bàn tay của Ôn Tâm, từ nơi này trên người đích tỷ mềm yếu hạ dao nhỏ! Tối nay vỡ tuồng này, bất quá là nàng báo cho Lý An Âm nói len lén nhìn thấy Ôn Nhu cùng nam tử xa lạ trong phủ ước, cái này cùng người thông dâm để Ôn Nhu mang tội, sau đó nàng thông qua Lý An Âm đạt được vị trí nhỏ nhoi ở Bạch vương phủ!
Ôn Nhan nghĩ tới ngày sau những ngày an nhàn của mình, không khỏi trên mặt dương đầy đắc ý, khẩn cấp giật trướng mạn, trong mắt tham lam nhìn phía giường.
Nhưng mà, chỉ là cái nàng vừa nhìn, để trên mặt nàng đắc ý toàn bộ đánh nát, trong lúc nhất thời sững sờ tại chỗ, không biết bước tiếp theo nên làm gì.
Chỉ thấy cái màn giường khắc hoa buông xuống, Ôn Nhu ngồi dậy, hai mắt mang theo mông lung buồn ngủ nhìn nàng, khẩu khí có chút lạnh lẽo nói: "Ta nói vì sao tranh cãi ầm ĩ như vậy, nguyên là tam muội muội đến đây, không biết tam muội muội đêm khuya tìm đến thế nhưng có chuyện gì?"
" Vương phi chuộc tội, nô tỳ có khuyên tam tiểu thư chớ để Vương phi nghỉ ngơi, thế nhưng tam tiểu thư nói Yên Thủy các chúng ta có kẻ cắp vào, đặc biệt tới nhìn Vương phi một cái. . ." Ôn Nhu vừa dứt lời, Duẫn nhi liền quỳ rạp xuống bên cạnh Ôn Nhan, thỉnh tội nói.
Ôn Nhan mới từ trong khiếp sợ phản ứng kịp, thay vẻ mặt lo lắng: "Muội muội là thật tâm là thật tâm lo lắng đại tỷ tỷ, cho nên mới cố ý muốn tới nhìn tỷ tỷ một cái, hiện nay nhìn thấy đại tỷ tỷ thật tốt, muội muội an tâm. . ."
Tuy là như vậy, trong lòng Ôn Nhan toát ra rất nhiều nghi vấn, vì sao sự tình không dựa theo kế hoạch phát triển? Không phải ai cũng nhìn thấy hắc y nhân vào phòng ngủ này sao, rồi lại sao không thấy hình bóng? Sai, nhất định là Ôn Nhu sợ bị người khác phát hiện đem người giấu đi ròi! Trong thời gian vội vàng như thế tất nhiên không thể đem người đưa ra ngoài, người nhất định vẫn còn ở trong phòng!
Ôn Nhu mắt lạnh nhìn một thân trang phục tề chỉnh của Ôn Nhan, nàng đương nhiên minh bạch Ôn Nhan đang suy nghĩ gì, tính toán cái gì, trang phục tề chỉnh như thế tuyệt đối không phải vội vội vàng vàng rời giường có thể làm được, mà nàng căn bản cũng không có căn bản cũng không có ngủ, mà là chờ đến xem chuyện xấu của nàng, bất quá đã định trước làm nàng phải thất vọng rồi.
" Tam muội muội đêm khuya mà y phục vẫn còn chỉnh tề như vậy, nhưng là phải làm gì sao?" Ôn Nhu vén tóc, xuống giường, Duẫn nhi tay mắt lanh lẹ từ trên mặt đất đứng lên đỡ Ôn Nhu.
Trải qua Ôn Nhu vừa nói như vậy, trên mặt của Ôn Nhan có chút không nhịn được, nói nàng nửa đêm không nghỉ ngơi mà là y phục chỉnh tề, ý tứ trong đó bất quá là nói trong lòng nàng có chuyện không thể cho ai biết, muốn lựa ban đêm để hoàn thành kế hoạch, nhưng mà Ôn Nhan lại không sợ Ôn Nhu nói lời này bị người khác nghe vào trong tai, bởi vì nàng bởi vì nàng mang người vào phòng ngủ, cũng đều là bị nàng thu mua, tự nhiên không sợ các nàng truyền đi.
Vì vậy thần sắc trên mặt Ôn Nhan chậm, cực kỳ lo lắng mở miệng khuyên nhủ: "Đại tỷ tỷ, kẻ cắp còn chưa bắt được, có thể sẽ ẩn nấp tại nơi nào đó của Yên Thủy các, mới vừa rồi đại tỷ tỷ ngủ say, kẻ cắp nhân cơ hội này tiến vào trong phòng đại tỷ tỷ ẩn nấu cũng không phải là không có khả năng, mà bọn hạ nhân nếu là lục soát phòng cũng sẽ không lục soát phòng ngủ của đại tỷ tỷ. . ."
Ngụ ý, kẻ cắp sẽ trốn trong phòng ngủ của Ôn Nhu, nếu muốn người không biết trừ phi mình đừng làm, nếu là Ôn Nhu không cho lục soát phòng, biểu thị nàng chứa chấp kẻ cắp, nếu là cho phép lục soát phòng, vậy một ngày tìm ra kẻ cắp, bất kể là nàng giấu kín ở đâu, cũng sẽ có cơ hội đem một chậu nước dơ tát đến trên người của nàng, Ôn Nhan thật có một bàn tính tốt.
" Tam tiểu thư lời này tại sao lại hoài nghi Vương phi? Mới vừa rồi Vương phi ngủ say không biết, thế nhưng nô tỳ cũng là trong phòng, nô tỳ không nhìn thấy có người tiến đến!" Duẫn nhi có chút nghe không không rõ, thay Ôn Nhu biện luận
" Duẫn nhi, chủ tử nói chuyện, ngươi không được phép xen mồm vào." Ôn Nhu nhẹ nhàng liếc Duẫn nhi, Duẫn nhi liền không nói nữa, đưa qua áo khoác đến trên vai Ôn Nhu, Ôn Nhu tắc là một bộ biểu tình lạnh nhạt, "Tam muội muội nói như vậy, cũng không phải là quan tâm tỷ tỷ, nếu không tam muội muội cũng sẽ không đêm khuya không ngủ đến đây quan tâm tỷ tỷ."
" Đại tỷ tỷ minh lòng của Bạch muội muội là tốt rồi, muội muội đích xác chỉ là vì đại tỷ tỷ suy nghĩ, không có ý khác." Ôn Nhan tâm trạng oán hận, nàng ghét nhất chính là cái dáng dấp không liên quan đến mình này của Ôn Nhu, đợi đến một hồi tìm ra được người để cho nàng hết đường chối cãi!
" Đã như vậy, vậy làm phiền tam muội muội truyền thụ thay tỷ tỷ hảo hảo lục soát một chút cái phòng này một chút, đỡ phải một ít người thao nát tâm." Ôn Nhu ngồi xuống mỹ nhân tháp, tiếp nhận ly nước do Duẫn nhi đưa tới, nhẹ nhàng uống, một tiếng "Một ít người" trong nháy mắt để Ôn Nhan hoảng hồn, chẳng lẽ Ôn Nhu phát hiện ra cái gì rồi sao?
Thế nhưng Ôn Nhan vừa nhìn thấy dáng dấp của Ôn Nhu mang dáng vẻ không sao cả, nàng lập tức đẩy ngã hoảng loạn trong lòng mình. Nàng không tin Ôn Nhu sao biết được kế hoạch của các nàng! Nếu nàng để cho nàng lục soát phòng, như vậy nàng liền không khách khí.
Nhưng khi hai lần lục soát, Ôn Nhu như cũ dáng dấp như không có chuyện gì xảy ra, Ôn Nhan bắt đầu cảm thấy lưng lạnh cả người.
" Tam muội muội, thế nhưng lục soát kẻ cắp sao rồi?" Ôn Nhu giương mắt nhìn giương mắt nhìn Ôn Nhan có chút sợ hãi, khẽ cười nói.
Ôn Nhan há miệng, chưa nói ra một chữ, thì có thị nữ từ ngoài vội vã chạy tới, trước mặt Ôn Nhu khom người cúi đầu, thở hồng hộc bẩm báo: "Bẩm báo Vương phi, Diệu Âm các có tặc nhân xuất hiện!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.