Chương 14
Cao Ngạn
09/01/2014
Casta thấy gã hi hi ha ha bất giác cảm thấy khó chịu trong
lòng.
- Xin lỗi vì đã lôi anh vào chuyện này.
Vũ nhìn Casta trách móc:
- Tôi không giận cô vì đã lôi tôi vào chuyện này. Tôi chỉ giận các người đã lôi gia đình tôi vào chuyện này.
Casta cúi đầu tránh ánh mắt của Vũ, cô nói bằng giọng nhẹ nhàng:
- Tôi cam đoan gia đình anh sẽ luôn được an toàn. Chỉ cần anh không chống lại chính phủ, chúng tôi sẽ tạo những điều kiện tốt nhất cho gia đình anh có thể phát triển ở cả Mĩ và Việt Nam.
Vũ nheo mày, hắn bất ngờ đưa tay xoay nhẹ cằm Casta. Nhìn thẳng vào mắt cô nói
- Tôi không cần sự bảo đảm của chính phủ Mĩ. Chỉ cần cô hứa với tôi. Tôi sẽ tin.
Casta không kháng cự lại hành động thất hố của Vũ. Cô khẽ gật đầu:
- Tôi sẽ chăm sóc cho gia đình anh.
Cả hai nhìn sâu vào mắt nhau. Vũ gật đầu rút tay về. Hắn hít một hơi che giấu mọi cảm xúc của mình rồi oang oang:
- Ok, chúng ta tiến hành thôi!
Casta nhướng mày hỏi lại:
- Tiến hành cái gì cơ?
Vũ nhún vai
- Thì tiến hành chuyển giao công nghệ sạc điện cho cái đĩa bay chứ còn làm gì nữa.
Các cô tìm đến tôi thông qua khối lập phương, hẳn là cô còn biết rõ nó hơn tôi. Cái cục ấy đến tôi còn chả biết dùng nó làm gì thì các cô hẳn là quá rõ nó chả ăn nhậu gì với cái đĩa bay cả.
Casta cười nói:
- Vậy sao, thế sao trong buổi thẩm vấn hôm trước anh đã trả lời " rất trung thực dưới sự tác động của thuốc nói thật " rằng năng lực của anh có được là nhờ cái thứ mà anh gọi là " Độ Kiếp " ấy. Anh rất giỏi đấy, có thể đánh lừa được cả thuốc nói thật và máy kiểm tra nói dối. Thậm chí một chuyên gia thẩm vấn như Keller cũng bị anh lừa.
Vũ le lưỡi cười ha hả:
- Cái mấy cái trắc nghiệm kiểu ấy không ăn thua với tôi đâu. Cô biết đấy, tôi đã từng bị tâm thần phân liệt một thời gian. Đối với tôi mà nói, việc ám thị chính mình không khó như người ta tưởng tượng. Đến tôi còn tin lời tôi nữa là mấy cái thứ thuốc men máy móc ấy.He he Nói thật là lúc đó tôi đã nghĩ các người bắt tôi đến đây để nghiên cứu
cách phương pháp biến người ta thành siêu nhân giống tôi - Kịch bản này trong phim Hollywood đầy ra mà
Casta phì cười khi nghe Vũ nói chuyện. Cô không trả lời mà nghe Vũ kể tiếp
" -Vì vậy nên tôi đã tìm cách hướng sự chú ý của các người vào cái hộp. Tôi nói dóc rằng nó có khả năng phát ra năng lượng cung cấp dị năng cho tôi. Thậm chí khi khởi động đĩa bay, tôi vẫn tỏ ra là phải thông qua khối lập phương vô dụng ấy để nạp năng lượng cho đĩa bay.
Tôi làm khá tốt đấy chứ. Hehe. Như thật. Tiếc là kịch bản không giống trong phim lắm. Chả có vụ tranh giành trộm cắp gì cái khối lập phương ấy khiến tôi không có cơ hội đào tẩu."
Casta cười rũ ra vì cái cách tấu hài hết sức biểu cảm của Vũ. Cô hỏi lại:
- Anh có biết vì sao chúng tôi không tin vào cái kịch bản của anh không?
- Ài, Khi Jessica thực hiện nghi thức kết nối và trước khi tôi ngất đi cũng thấy cô điều khiển chiếc đĩa bay một cách thành thạo thì tôi mới hiểu rằng trong 60 năm cất giấu chiếc đĩa bay này, các cô cũng không ngồi chơi không.
Các cô đã giải mã được chiếc đĩa bay và thừa biết cái khối lập phương ấy hoàn toàn không chứ nguồn năng lượng đặc biệt nào. Phải không ?
Casta gật đầu. Cô giải thích:
" - Đúng thế, Mặc dù chúng tôi không tìm được nguồn năng lượng thích hợp để khởi động chiếc đĩa bay. Nhưng những kết cấu cơ học của nó cũng
đã được hiểu rõ từ lâu. Rất nhiều nguyên lí trong đó đã được áp dụng vào việc tạo ra các máy bay siêu thanh, máy bay tàng hình quân sự từ khá lâu rồi.
Ngoài ra, thông qua việc sử dụng khả năng ngoại cảm của tôi và Jessica, chúng tôi đã có rất nhiều thông tin trên cây cột*.
Tất nhiên do chiếc đĩa bay chưa bao giờ được chính thức khởi động nên những thông tin mà chúng tôi có được là rất ít và rời rạc. Tựa như lập lại tiêu bản khủng long nhờ những chiếc xương hóa thạch mà thôi.
Do đó câu chuyện về khối lập phương của anh chỉ có thể lừa được Keller là chuyên viên an ninh của dự án, chứ người trong hạch tâm dự án như tôi thì ko thể nào tin vào chuyện đó được. "
Casta thấy Vũ gật đầu đồng ý bèn nói tiếp:
- Nói thật là chúng tôi cũng vô cùng bất ngờ khi anh có thể khởi động chiếc đĩa bay và trở thành Người Mở Cửa. Mục đích ban đầu của chúng tôi chỉ là muốn thu hồi khối lập phương và xác minh những thông tin từ phía anh như " anh lấy được nó ở đâu". " trong hoàn cảnh nào "...
Không ngờ những phản ứng quyết liệt và biểu hiện dị thường của anh khiến mọi việc càng ngày càng nghiêm trọng.
Nhất là năng lực phát nổ từ trường của anh lại phù hợp với những yêu cầu về năng lượng của chiếc đĩa bay.
Điều này là do anh tự biểu hiện ra nhé.
Vũ bĩu môi:
- Cô nghĩ là tôi không hiểu điều đó chắc. Vấn đề là một khi các cô đã nhắm đến tôi, vậy thì dù tôi có siêu năng lực hay không, dù tôi chỉ tình cờ nhặt được khối lập phương ấy và không hề có ý định phản kháng thì các cô vẫn cứ bắt tôi đi bằng mọi giá để tra khảo và làm các thí nghiệm có trời mà biết.
Và tôi tin chắc rằng nếu tôi không hợp tác đi theo các cô và sớm thể hiện năng lực của mình thì những thí nghiệm và tra khảo của các cô sẽ còn khó chịu hơn thế này nhiều. Phải không?
Casta phải thừa nhận hắn nói đúng. Nếu không phải cô kiên quyết bảo vệ Vũ vì siêu năng lực của hắn rất phù hợp với những yêu cầu năng lượng tối mật của chiếc đĩa bay thì hẳn giờ này Vũ vẫn ngồi trong các phòng thẩm vấn với các hình thức tra khảo khốc liệt nhằm moi móc những thông tin bí mật nhất từ hắn.
Thậm chí khi phát hiện cơ thể hắn có biểu hiện dị thường, người ta sẵn sàng đem hắn đi phẫu thuật để... phục vụ nghiên cứu khoa học và tìm hiểu các bí mật cũng nên.
Vũ càng nói càng trở nên kích động. Dường như hắn vẫn không hoàn toàn thích ứng với hoàn cảnh bị giam giữ của mình. Cuối cùng hắn nói bằng giọng giận dỗi:
- Tốt nhất là bây giờ chúng ta mau đi chế tạo một cái hộp có dây nguồn để tôi chui vào đó. Tôi xin hứa sẽ ngoan ngoãn làm một cục pin sạc bảo hành 20 năm cho chiếc đĩa bay ấy được chưa?
Casta mỉm cười trước kiểu nói dỗi của Vũ. Cô từ tốn:
- Anh không cần lo mình sẽ biến thành cục sạc pin di động cho chiếc đĩa bay đó đâu. Chiếc đĩa bay ấy sử dụng nguồn năng lượng mà anh đã truyền vào là cũng đủ rồi.
Thực ra chiếc đĩa bay này chỉ là một phương tiện di chuyển trong khoảng không gian ngắn chứ không phải một phi thuyền khám phá vũ trụ của người ngoài hành tinh. Nói trắng ra thì nó giống như một chiếc xe máy của họ vậy.
Những tính năng của chiếc đĩa bay ấy cũng không còn vượt quá xa so với những gì mà con người làm được. Hơn nữa, nếu dùng nó bay qua bay lại trên trái đất thì chỉ gây ra những sự hoang mang không cần thiết của thế giới mà thôi.
Cái chúng tôi quan tâm đến chính là cây cột lớn bên trong chiếc đĩa bay mà thôi.
Nó dường như là một chiếc ổ cứng khổng lồ lưu trữ vô số thông tin về người ngoài hành tinh và những công nghệ cực cao của họ.
Năng lượng mà anh truyền vào chỉ như một lần đổ xăng không đủ để chiếc đĩa bay vận hành mãi mãi, nhưng cũng đủ để đánh thức nó, giúp các nhà ngoại cảm như tôi và Jessica có thể từ từ học hỏi những kiến thức trong đó và biến chúng thành khoa học công nghệ.
Vũ nghe Casta nói mới gật gù vỡ lẽ. Nhưng hắn chợt thấy lo ngại.
" - Nếu như họ đã không cần mình làm một cục pin sạc tạm thời cho chiếc đĩa bay, vậy thì... "
Hắn lo ngại cũng đúng. Một khi thỏ hết thì chó săn sẽ phải vào nồi.
Trước giờ mặc dù Vũ hành xử ngang ngược, giết liền 3 đặc vụ, hai lần dùng từ trường nổ mạnh để phá hủy cơ sở vật chất của họ, nhưng họ vẫn đối xử khá khách sáo với hắn. Ngoài việc giám sát gia đình hắn để gây áp lực thì những điều kiện sống của Vũ được phục vụ khá chu đáo, cũng không tiến hành các thí nghiệm thô bạo nào gây nguy hiểm cho hắn.
Thế nhưng khi hắn không còn giá trị lợi dụng thì lại là chuyện khác.
Casta dường như hiểu Vũ đang nghĩ gì. Cô mỉm cười nói với hắn:
- Anh không cần lo, Anh chính là Người Mở Cửa. Chúng tôi cần anh vào một dự án khác.
- Xin lỗi vì đã lôi anh vào chuyện này.
Vũ nhìn Casta trách móc:
- Tôi không giận cô vì đã lôi tôi vào chuyện này. Tôi chỉ giận các người đã lôi gia đình tôi vào chuyện này.
Casta cúi đầu tránh ánh mắt của Vũ, cô nói bằng giọng nhẹ nhàng:
- Tôi cam đoan gia đình anh sẽ luôn được an toàn. Chỉ cần anh không chống lại chính phủ, chúng tôi sẽ tạo những điều kiện tốt nhất cho gia đình anh có thể phát triển ở cả Mĩ và Việt Nam.
Vũ nheo mày, hắn bất ngờ đưa tay xoay nhẹ cằm Casta. Nhìn thẳng vào mắt cô nói
- Tôi không cần sự bảo đảm của chính phủ Mĩ. Chỉ cần cô hứa với tôi. Tôi sẽ tin.
Casta không kháng cự lại hành động thất hố của Vũ. Cô khẽ gật đầu:
- Tôi sẽ chăm sóc cho gia đình anh.
Cả hai nhìn sâu vào mắt nhau. Vũ gật đầu rút tay về. Hắn hít một hơi che giấu mọi cảm xúc của mình rồi oang oang:
- Ok, chúng ta tiến hành thôi!
Casta nhướng mày hỏi lại:
- Tiến hành cái gì cơ?
Vũ nhún vai
- Thì tiến hành chuyển giao công nghệ sạc điện cho cái đĩa bay chứ còn làm gì nữa.
Các cô tìm đến tôi thông qua khối lập phương, hẳn là cô còn biết rõ nó hơn tôi. Cái cục ấy đến tôi còn chả biết dùng nó làm gì thì các cô hẳn là quá rõ nó chả ăn nhậu gì với cái đĩa bay cả.
Casta cười nói:
- Vậy sao, thế sao trong buổi thẩm vấn hôm trước anh đã trả lời " rất trung thực dưới sự tác động của thuốc nói thật " rằng năng lực của anh có được là nhờ cái thứ mà anh gọi là " Độ Kiếp " ấy. Anh rất giỏi đấy, có thể đánh lừa được cả thuốc nói thật và máy kiểm tra nói dối. Thậm chí một chuyên gia thẩm vấn như Keller cũng bị anh lừa.
Vũ le lưỡi cười ha hả:
- Cái mấy cái trắc nghiệm kiểu ấy không ăn thua với tôi đâu. Cô biết đấy, tôi đã từng bị tâm thần phân liệt một thời gian. Đối với tôi mà nói, việc ám thị chính mình không khó như người ta tưởng tượng. Đến tôi còn tin lời tôi nữa là mấy cái thứ thuốc men máy móc ấy.He he Nói thật là lúc đó tôi đã nghĩ các người bắt tôi đến đây để nghiên cứu
cách phương pháp biến người ta thành siêu nhân giống tôi - Kịch bản này trong phim Hollywood đầy ra mà
Casta phì cười khi nghe Vũ nói chuyện. Cô không trả lời mà nghe Vũ kể tiếp
" -Vì vậy nên tôi đã tìm cách hướng sự chú ý của các người vào cái hộp. Tôi nói dóc rằng nó có khả năng phát ra năng lượng cung cấp dị năng cho tôi. Thậm chí khi khởi động đĩa bay, tôi vẫn tỏ ra là phải thông qua khối lập phương vô dụng ấy để nạp năng lượng cho đĩa bay.
Tôi làm khá tốt đấy chứ. Hehe. Như thật. Tiếc là kịch bản không giống trong phim lắm. Chả có vụ tranh giành trộm cắp gì cái khối lập phương ấy khiến tôi không có cơ hội đào tẩu."
Casta cười rũ ra vì cái cách tấu hài hết sức biểu cảm của Vũ. Cô hỏi lại:
- Anh có biết vì sao chúng tôi không tin vào cái kịch bản của anh không?
- Ài, Khi Jessica thực hiện nghi thức kết nối và trước khi tôi ngất đi cũng thấy cô điều khiển chiếc đĩa bay một cách thành thạo thì tôi mới hiểu rằng trong 60 năm cất giấu chiếc đĩa bay này, các cô cũng không ngồi chơi không.
Các cô đã giải mã được chiếc đĩa bay và thừa biết cái khối lập phương ấy hoàn toàn không chứ nguồn năng lượng đặc biệt nào. Phải không ?
Casta gật đầu. Cô giải thích:
" - Đúng thế, Mặc dù chúng tôi không tìm được nguồn năng lượng thích hợp để khởi động chiếc đĩa bay. Nhưng những kết cấu cơ học của nó cũng
đã được hiểu rõ từ lâu. Rất nhiều nguyên lí trong đó đã được áp dụng vào việc tạo ra các máy bay siêu thanh, máy bay tàng hình quân sự từ khá lâu rồi.
Ngoài ra, thông qua việc sử dụng khả năng ngoại cảm của tôi và Jessica, chúng tôi đã có rất nhiều thông tin trên cây cột*.
Tất nhiên do chiếc đĩa bay chưa bao giờ được chính thức khởi động nên những thông tin mà chúng tôi có được là rất ít và rời rạc. Tựa như lập lại tiêu bản khủng long nhờ những chiếc xương hóa thạch mà thôi.
Do đó câu chuyện về khối lập phương của anh chỉ có thể lừa được Keller là chuyên viên an ninh của dự án, chứ người trong hạch tâm dự án như tôi thì ko thể nào tin vào chuyện đó được. "
Casta thấy Vũ gật đầu đồng ý bèn nói tiếp:
- Nói thật là chúng tôi cũng vô cùng bất ngờ khi anh có thể khởi động chiếc đĩa bay và trở thành Người Mở Cửa. Mục đích ban đầu của chúng tôi chỉ là muốn thu hồi khối lập phương và xác minh những thông tin từ phía anh như " anh lấy được nó ở đâu". " trong hoàn cảnh nào "...
Không ngờ những phản ứng quyết liệt và biểu hiện dị thường của anh khiến mọi việc càng ngày càng nghiêm trọng.
Nhất là năng lực phát nổ từ trường của anh lại phù hợp với những yêu cầu về năng lượng của chiếc đĩa bay.
Điều này là do anh tự biểu hiện ra nhé.
Vũ bĩu môi:
- Cô nghĩ là tôi không hiểu điều đó chắc. Vấn đề là một khi các cô đã nhắm đến tôi, vậy thì dù tôi có siêu năng lực hay không, dù tôi chỉ tình cờ nhặt được khối lập phương ấy và không hề có ý định phản kháng thì các cô vẫn cứ bắt tôi đi bằng mọi giá để tra khảo và làm các thí nghiệm có trời mà biết.
Và tôi tin chắc rằng nếu tôi không hợp tác đi theo các cô và sớm thể hiện năng lực của mình thì những thí nghiệm và tra khảo của các cô sẽ còn khó chịu hơn thế này nhiều. Phải không?
Casta phải thừa nhận hắn nói đúng. Nếu không phải cô kiên quyết bảo vệ Vũ vì siêu năng lực của hắn rất phù hợp với những yêu cầu năng lượng tối mật của chiếc đĩa bay thì hẳn giờ này Vũ vẫn ngồi trong các phòng thẩm vấn với các hình thức tra khảo khốc liệt nhằm moi móc những thông tin bí mật nhất từ hắn.
Thậm chí khi phát hiện cơ thể hắn có biểu hiện dị thường, người ta sẵn sàng đem hắn đi phẫu thuật để... phục vụ nghiên cứu khoa học và tìm hiểu các bí mật cũng nên.
Vũ càng nói càng trở nên kích động. Dường như hắn vẫn không hoàn toàn thích ứng với hoàn cảnh bị giam giữ của mình. Cuối cùng hắn nói bằng giọng giận dỗi:
- Tốt nhất là bây giờ chúng ta mau đi chế tạo một cái hộp có dây nguồn để tôi chui vào đó. Tôi xin hứa sẽ ngoan ngoãn làm một cục pin sạc bảo hành 20 năm cho chiếc đĩa bay ấy được chưa?
Casta mỉm cười trước kiểu nói dỗi của Vũ. Cô từ tốn:
- Anh không cần lo mình sẽ biến thành cục sạc pin di động cho chiếc đĩa bay đó đâu. Chiếc đĩa bay ấy sử dụng nguồn năng lượng mà anh đã truyền vào là cũng đủ rồi.
Thực ra chiếc đĩa bay này chỉ là một phương tiện di chuyển trong khoảng không gian ngắn chứ không phải một phi thuyền khám phá vũ trụ của người ngoài hành tinh. Nói trắng ra thì nó giống như một chiếc xe máy của họ vậy.
Những tính năng của chiếc đĩa bay ấy cũng không còn vượt quá xa so với những gì mà con người làm được. Hơn nữa, nếu dùng nó bay qua bay lại trên trái đất thì chỉ gây ra những sự hoang mang không cần thiết của thế giới mà thôi.
Cái chúng tôi quan tâm đến chính là cây cột lớn bên trong chiếc đĩa bay mà thôi.
Nó dường như là một chiếc ổ cứng khổng lồ lưu trữ vô số thông tin về người ngoài hành tinh và những công nghệ cực cao của họ.
Năng lượng mà anh truyền vào chỉ như một lần đổ xăng không đủ để chiếc đĩa bay vận hành mãi mãi, nhưng cũng đủ để đánh thức nó, giúp các nhà ngoại cảm như tôi và Jessica có thể từ từ học hỏi những kiến thức trong đó và biến chúng thành khoa học công nghệ.
Vũ nghe Casta nói mới gật gù vỡ lẽ. Nhưng hắn chợt thấy lo ngại.
" - Nếu như họ đã không cần mình làm một cục pin sạc tạm thời cho chiếc đĩa bay, vậy thì... "
Hắn lo ngại cũng đúng. Một khi thỏ hết thì chó săn sẽ phải vào nồi.
Trước giờ mặc dù Vũ hành xử ngang ngược, giết liền 3 đặc vụ, hai lần dùng từ trường nổ mạnh để phá hủy cơ sở vật chất của họ, nhưng họ vẫn đối xử khá khách sáo với hắn. Ngoài việc giám sát gia đình hắn để gây áp lực thì những điều kiện sống của Vũ được phục vụ khá chu đáo, cũng không tiến hành các thí nghiệm thô bạo nào gây nguy hiểm cho hắn.
Thế nhưng khi hắn không còn giá trị lợi dụng thì lại là chuyện khác.
Casta dường như hiểu Vũ đang nghĩ gì. Cô mỉm cười nói với hắn:
- Anh không cần lo, Anh chính là Người Mở Cửa. Chúng tôi cần anh vào một dự án khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.