Chương 14: Thiên Hạ Vô Song - Tg/Thập Tứ Lang 14
Thập Tứ Lang
11/01/2024
Đường Hoa? Đàm Âm suy nghĩ một hồi, mới nhớ tới danh tự hôm qua hình như đã nghe qua, là tiên nhân mặc bạch y kia sao? Nàng nhìn về phía Tùng Mộc đình, Đường Hoa ở bên trong đang tự rót tự uống, tự đắc vui vẻ, phía sau hắn một trái một phải đứng hai tuyệt sắc thị nữ, một thanh lệ, một kiều diễm, hơn hết thảy nữ hài tử xung quanh.
Đàm Âm cười cười: "Ta cùng với đại tăng lữ điện hạ ra ngoài giải sầu, vừa vặn đi ngang qua nơi này mà thôi."
"Đại tăng lữ điện hạ?" Đám tiểu thị nữ lập tức lộ ra vẻ mặt sùng bái và thương hại với nàng, tỷ tỷ đáng thương biết bao, lớn lên rất đẹp, nhìn qua cũng rất dịu dàng, sao lại làm thị nữ của hắn? Thật sự là một đóa hoa tươi cắm ở trên đó.
Đại tăng lữ cùng thị nữ ở ngoài đình nói to cười lớn, tiếng cười không dứt, Đường Hoa vốn định nhàn rỗi đi tìm một nơi không có người giải rượu mà rốt cuộc bị ầm ĩ đến mức đặt chén rượu xuống.
Hắn sao lại xui xẻo như vậy, đúng lúc gặp phải đại tăng lữ trở về Phương Ngoại Sơn? Tên lưu manh này trở về, hắn đừng mong có ngày thanh tâm.
"Uyển Thu, Lan Huyên, chúng ta đổi sang nơi khác đi." Đường Hoa thở dài một tiếng, quyết định chạy trối chết.
Ba người vừa ra khỏi Tùng Mộc đình, chỉ thấy hai mắt đại tăng lữ tỏa ánh sáng bay lên, Đường Hoa chỉ cảm thấy da đầu đã cứng ngắc, dứt khoát ôm cánh tay nhường đường cho hắn, quả nhiên sau một khắc hắn liền nhào tới trước mặt Uyển Thu, dính chặt không thả, giọng nói dịu dàng đến mức có thể nhỏ ra nước.
"Uyển Thu tỷ tỷ, ngươi có lén lút nhớ ta không?"
Thị nữ tên Uyển Thu kia rõ ràng không tức giận, cười mỉm hành lễ với hắn: "Đại tăng lữ điện hạ, ngài lại đổi một cái mặt nạ à? Hôm qua thiếu chút nữa không nhận ra ngài."
Mặt nạ? Đàm Âm vô thức liếc mắt nhìn hắn một cái, thì ra trên mặt hắn còn đeo mặt nạ? Trên đời này thật sự có mặt nạ giống thật sao? Nàng trước đó lại không nhìn ra được nửa điểm.
Đại tăng lữ vui đến hận không thể lắc lắc đuôi, ngay cả Đàm Âm cũng phát hiện trên mặt gã hình như có khắc bốn chữ "dâm ma sắc quỷ". Gã sờ mặt, mắt cũng đã nở hoa: "Nếu như là Uyển Thu tỷ tỷ muốn nhìn, thì ta liền tháo mặt nạ xuống, để cho tỷ nhìn đủ."
Đường Hoa phát ra một tiếng hừ khinh thường, lại tới nữa! Năm đó tiểu nha đầu Uyển Thu vừa được đưa vào, đại tăng lữ liền dùng bộ hoa ngôn xảo ngữ trêu chọc nàng, đã qua ba bốn năm, hắn vẫn bộ dạng này.
Đàm Âm cười cười: "Ta cùng với đại tăng lữ điện hạ ra ngoài giải sầu, vừa vặn đi ngang qua nơi này mà thôi."
"Đại tăng lữ điện hạ?" Đám tiểu thị nữ lập tức lộ ra vẻ mặt sùng bái và thương hại với nàng, tỷ tỷ đáng thương biết bao, lớn lên rất đẹp, nhìn qua cũng rất dịu dàng, sao lại làm thị nữ của hắn? Thật sự là một đóa hoa tươi cắm ở trên đó.
Đại tăng lữ cùng thị nữ ở ngoài đình nói to cười lớn, tiếng cười không dứt, Đường Hoa vốn định nhàn rỗi đi tìm một nơi không có người giải rượu mà rốt cuộc bị ầm ĩ đến mức đặt chén rượu xuống.
Hắn sao lại xui xẻo như vậy, đúng lúc gặp phải đại tăng lữ trở về Phương Ngoại Sơn? Tên lưu manh này trở về, hắn đừng mong có ngày thanh tâm.
"Uyển Thu, Lan Huyên, chúng ta đổi sang nơi khác đi." Đường Hoa thở dài một tiếng, quyết định chạy trối chết.
Ba người vừa ra khỏi Tùng Mộc đình, chỉ thấy hai mắt đại tăng lữ tỏa ánh sáng bay lên, Đường Hoa chỉ cảm thấy da đầu đã cứng ngắc, dứt khoát ôm cánh tay nhường đường cho hắn, quả nhiên sau một khắc hắn liền nhào tới trước mặt Uyển Thu, dính chặt không thả, giọng nói dịu dàng đến mức có thể nhỏ ra nước.
"Uyển Thu tỷ tỷ, ngươi có lén lút nhớ ta không?"
Thị nữ tên Uyển Thu kia rõ ràng không tức giận, cười mỉm hành lễ với hắn: "Đại tăng lữ điện hạ, ngài lại đổi một cái mặt nạ à? Hôm qua thiếu chút nữa không nhận ra ngài."
Mặt nạ? Đàm Âm vô thức liếc mắt nhìn hắn một cái, thì ra trên mặt hắn còn đeo mặt nạ? Trên đời này thật sự có mặt nạ giống thật sao? Nàng trước đó lại không nhìn ra được nửa điểm.
Đại tăng lữ vui đến hận không thể lắc lắc đuôi, ngay cả Đàm Âm cũng phát hiện trên mặt gã hình như có khắc bốn chữ "dâm ma sắc quỷ". Gã sờ mặt, mắt cũng đã nở hoa: "Nếu như là Uyển Thu tỷ tỷ muốn nhìn, thì ta liền tháo mặt nạ xuống, để cho tỷ nhìn đủ."
Đường Hoa phát ra một tiếng hừ khinh thường, lại tới nữa! Năm đó tiểu nha đầu Uyển Thu vừa được đưa vào, đại tăng lữ liền dùng bộ hoa ngôn xảo ngữ trêu chọc nàng, đã qua ba bốn năm, hắn vẫn bộ dạng này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.