Chương 26: Thiên Hạ Vô Song - Tg/Thập Tứ Lang 26
Thập Tứ Lang
12/01/2024
Đàm Âm một lòng một dạ thưởng thức những đồ chơi chuỗi châu nhỏ kia, căn bản không chú ý hắn nói cái gì. Trong thời kỳ nàng còn sống, thế gian còn chưa phồn hoa như vậy, lại càng không cần phải nói những món đồ chơi thú vị này, cho dù Cơ gia tay nghề tuyệt đỉnh, cũng không có ai làm những thứ này. Nàng nhìn thấy một tiểu hồ ly trên chuỗi ngọc màu đỏ rất sống động, vô cùng đáng yêu, nhịn không được mà xoa vuốt trong tay.
Người bán hàng rong thấy nàng thích, liền cười nói: "Đây đều là đồ chơi thủ công làm, không đáng mấy đồng tiền, cô nương thích, mua một cái ta tặng tiếp cho cô."
Đàm Âm quả nhiên mười phần động tâm, bỗng nhiên tay áo bị kéo nhẹ một cái, đại tăng lữ tiến lại gần, tràn ngập mong đợi mà nhìn nàng: "Tiểu Cơ tỷ tỷ, tỷ thích hồ ly như vậy sao? Sau này ta biến cái cho tỷ xem có được hay không, cam đoan đẹp hơn cái này gấp một ngàn lần..."
Nói còn chưa dứt lời nàng liền rời đi, lực chú ý lại bị bên kia làm tượng đất hấp dẫn.
Người bán hàng rong thấy nàng đi xa, liền quay đầu lại nhìn đại tăng lữ một cái, khẽ gật đầu. Đại tăng lữ cười cười, trực tiếp nắm lấy con hồ ly châu vừa mới bị nàng vuốt ve, hỏi: "Bao nhiêu tiền?"
Người bán hàng rong cười khổ, lại không nói chuyện, lấy hết hồ ly và cá chép của chuỗi ngọc xuống đưa cho hắn, tiện thể còn tặng chiếc chong chóng nhỏ, rồi đi theo.
Đại tăng lữ một mặt thổi chong chóng, một mặt bóp nát đàn cá chép kia trong lòng bàn tay, chỉ chốc lát có mật ngữ quanh quẩn bên tai: " tra xét hồi lâu, không thu hoạch được gì, thân thế cô nương kia thật quái dị, tiếp tục điều tra."
Hắn thổi cho chong chóng quay nhanh, chậm rãi đi đến bên cạnh Đàm Âm, vỗ vỗ nàng, cười nói: "Tiểu Cơ tỷ tỷ, nào, đưa tỷ đi chơi."
Đàm Âm rõ ràng rất thích chiếc chong chóng kia, tiểu hồ ly chuỗi châu nàng chơi một lúc liền bỏ vào trong túi tay áo, nhưng chong chóng vẫn luôn cầm trong tay quan sát, một lúc lại nhẹ nhàng thổi một cái, nhìn nó lảo đảo chuyển động, năm màu sặc sỡ.
Đại tăng lữ vịn cằm, chán đến chết nằm sấp ở trên bàn, thở dài: "Cái này có thú vị như vậy sao? Khắp nơi đều có thể thấy được, chỉ có tiểu hài tử ba tuổi mới thích nó."
Hắn thấy Đàm Âm không nói lời nào, vội vàng cười tủm tỉm nói thêm một câu: "Ta cũng không phải nói Tiểu Cơ tỷ tỷ ngươi ngây thơ, tính tình trẻ con của ngươi còn chưa mất, ta thích lắm."
Người bán hàng rong thấy nàng thích, liền cười nói: "Đây đều là đồ chơi thủ công làm, không đáng mấy đồng tiền, cô nương thích, mua một cái ta tặng tiếp cho cô."
Đàm Âm quả nhiên mười phần động tâm, bỗng nhiên tay áo bị kéo nhẹ một cái, đại tăng lữ tiến lại gần, tràn ngập mong đợi mà nhìn nàng: "Tiểu Cơ tỷ tỷ, tỷ thích hồ ly như vậy sao? Sau này ta biến cái cho tỷ xem có được hay không, cam đoan đẹp hơn cái này gấp một ngàn lần..."
Nói còn chưa dứt lời nàng liền rời đi, lực chú ý lại bị bên kia làm tượng đất hấp dẫn.
Người bán hàng rong thấy nàng đi xa, liền quay đầu lại nhìn đại tăng lữ một cái, khẽ gật đầu. Đại tăng lữ cười cười, trực tiếp nắm lấy con hồ ly châu vừa mới bị nàng vuốt ve, hỏi: "Bao nhiêu tiền?"
Người bán hàng rong cười khổ, lại không nói chuyện, lấy hết hồ ly và cá chép của chuỗi ngọc xuống đưa cho hắn, tiện thể còn tặng chiếc chong chóng nhỏ, rồi đi theo.
Đại tăng lữ một mặt thổi chong chóng, một mặt bóp nát đàn cá chép kia trong lòng bàn tay, chỉ chốc lát có mật ngữ quanh quẩn bên tai: " tra xét hồi lâu, không thu hoạch được gì, thân thế cô nương kia thật quái dị, tiếp tục điều tra."
Hắn thổi cho chong chóng quay nhanh, chậm rãi đi đến bên cạnh Đàm Âm, vỗ vỗ nàng, cười nói: "Tiểu Cơ tỷ tỷ, nào, đưa tỷ đi chơi."
Đàm Âm rõ ràng rất thích chiếc chong chóng kia, tiểu hồ ly chuỗi châu nàng chơi một lúc liền bỏ vào trong túi tay áo, nhưng chong chóng vẫn luôn cầm trong tay quan sát, một lúc lại nhẹ nhàng thổi một cái, nhìn nó lảo đảo chuyển động, năm màu sặc sỡ.
Đại tăng lữ vịn cằm, chán đến chết nằm sấp ở trên bàn, thở dài: "Cái này có thú vị như vậy sao? Khắp nơi đều có thể thấy được, chỉ có tiểu hài tử ba tuổi mới thích nó."
Hắn thấy Đàm Âm không nói lời nào, vội vàng cười tủm tỉm nói thêm một câu: "Ta cũng không phải nói Tiểu Cơ tỷ tỷ ngươi ngây thơ, tính tình trẻ con của ngươi còn chưa mất, ta thích lắm."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.