Niên Đại 70: Đá Bay Tra Nam, Lấy Soái Ca, Cô Vợ Nhỏ Được Cưng Chiều
Chương 33: Quyết Định Tham Gia Kỳ Thi Tuyển Sinh Đại Học 2
Nhất Tiếu Khuynh Chanh
11/10/2024
"Bà ngoại đã không ở cạnh nhà họ Lâm nhiều năm như vậy, thì lấy đâu ra chứng cứ, chuyện này bà không thể giải thích được."
"Với tính cách của bọn họ, đến lúc đó có khi bọn họ lại quay sang cắn ngược lại bà, vu oan ngược lại cho bà."
"Vì những người như vậy, mà ảnh hưởng đến tương lai của các cậu và các anh chị họ, như vậy không đáng đâu."
"Nhưng không thể để cháu đi được!"
"Bà ngoại, cháu thật sự không sao, cùng lắm thì bị người khác nói vài ba câu mà thôi."
"Dù sao cháu cũng không hổ thẹn với lương tâm, hơn nữa cháu cũng không định ở lại An Thành nữa, cháu muốn đăng ký..."
Lâm Tư Kiều chưa kịp nói hết câu, thì đã bị một cậu trong nhà họ Kiều cắt ngang.
"Kiều Kiều à, cháu phải bình tĩnh, không thể đăng ký đi xuống nông thôn được!"
Cậu nhà họ Kiều là đại đội trưởng trong thôn, ông ấy rất có kinh nghiệm về việc đi xuống nông thôn.
Chỉ riêng trong thôn của ông ấy, mấy năm qua đã tiếp nhận hơn mười thanh niên trí thức đến từ thành phố Thượng Hải.
Khi mới xuống nông thôn ai nấy đều tràn đầy nhiệt huyết giống như là đi đánh trận, khẩu hiệu và biểu ngữ hô vang trời.
Nhưng kết quả thì sao, mới làm ruộng có mấy ngày liên tục, tất cả đã gục ngã.
Bây giờ từng người một lại bắt đầu nghĩ cách để quay về thành phố.
Những ai không quay về được thì cũng đang tự tìm đường thoát thân cho mình.
Có người muốn đi làm giáo viên dạy học, có người muốn làm bác sĩ chân đất ở trạm y tế.
Còn có những người không đặt tâm trí vào con đường chính, mà chỉ trông mong vào việc kết hôn để thay đổi số phận.
Cậu nhà họ Kiều cũng không dám nói, nhưng thật lòng mà nói giờ đây các thanh niên trong làng chẳng ai muốn về thăm nhà nữa.
"Đúng vậy Kiều Kiều, cậu của cháu nói đúng, cháu không nên làm điều dại dột."
Bà ngoại nhìn khuôn mặt rất giống con gái mình nhưng đẹp hơn nhiều của Kiều Kiều, không thể nào chấp nhận việc Kiều Kiều đi xuống nông thôn được.
A,...
Lại có hiểu lầm lớn như vậy sao?
Xuống nông thôn? Không bao giờ có chuyện đó, kiếp này cô không đời nào đi xuống nông thôn.
Lâm Tư Kiều ho nhẹ mấy tiếng, vội vàng giải thích.
"Bà ngoại, cậu, mọi người đừng lo lắng, hãy nghe cháu nói."
"Cháu không đăng ký đi xuống nông thôn, cháu định đăng ký tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học năm nay."
"Thi tuyển sinh đại học?"
"Vâng." Lâm Tư Kiều gật đầu.
Nhắc đến chuyện này, cô cũng rất bất ngờ.
"Với tính cách của bọn họ, đến lúc đó có khi bọn họ lại quay sang cắn ngược lại bà, vu oan ngược lại cho bà."
"Vì những người như vậy, mà ảnh hưởng đến tương lai của các cậu và các anh chị họ, như vậy không đáng đâu."
"Nhưng không thể để cháu đi được!"
"Bà ngoại, cháu thật sự không sao, cùng lắm thì bị người khác nói vài ba câu mà thôi."
"Dù sao cháu cũng không hổ thẹn với lương tâm, hơn nữa cháu cũng không định ở lại An Thành nữa, cháu muốn đăng ký..."
Lâm Tư Kiều chưa kịp nói hết câu, thì đã bị một cậu trong nhà họ Kiều cắt ngang.
"Kiều Kiều à, cháu phải bình tĩnh, không thể đăng ký đi xuống nông thôn được!"
Cậu nhà họ Kiều là đại đội trưởng trong thôn, ông ấy rất có kinh nghiệm về việc đi xuống nông thôn.
Chỉ riêng trong thôn của ông ấy, mấy năm qua đã tiếp nhận hơn mười thanh niên trí thức đến từ thành phố Thượng Hải.
Khi mới xuống nông thôn ai nấy đều tràn đầy nhiệt huyết giống như là đi đánh trận, khẩu hiệu và biểu ngữ hô vang trời.
Nhưng kết quả thì sao, mới làm ruộng có mấy ngày liên tục, tất cả đã gục ngã.
Bây giờ từng người một lại bắt đầu nghĩ cách để quay về thành phố.
Những ai không quay về được thì cũng đang tự tìm đường thoát thân cho mình.
Có người muốn đi làm giáo viên dạy học, có người muốn làm bác sĩ chân đất ở trạm y tế.
Còn có những người không đặt tâm trí vào con đường chính, mà chỉ trông mong vào việc kết hôn để thay đổi số phận.
Cậu nhà họ Kiều cũng không dám nói, nhưng thật lòng mà nói giờ đây các thanh niên trong làng chẳng ai muốn về thăm nhà nữa.
"Đúng vậy Kiều Kiều, cậu của cháu nói đúng, cháu không nên làm điều dại dột."
Bà ngoại nhìn khuôn mặt rất giống con gái mình nhưng đẹp hơn nhiều của Kiều Kiều, không thể nào chấp nhận việc Kiều Kiều đi xuống nông thôn được.
A,...
Lại có hiểu lầm lớn như vậy sao?
Xuống nông thôn? Không bao giờ có chuyện đó, kiếp này cô không đời nào đi xuống nông thôn.
Lâm Tư Kiều ho nhẹ mấy tiếng, vội vàng giải thích.
"Bà ngoại, cậu, mọi người đừng lo lắng, hãy nghe cháu nói."
"Cháu không đăng ký đi xuống nông thôn, cháu định đăng ký tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học năm nay."
"Thi tuyển sinh đại học?"
"Vâng." Lâm Tư Kiều gật đầu.
Nhắc đến chuyện này, cô cũng rất bất ngờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.