Niên Đại 70: Quân Hôn Trớ Trêu, Vợ Vô Sinh Lại Mang Thai
Chương 39: Đừng Lấy Tôi Làm Đá Lót Đường 2
Thất Nguyệt Thỏ
07/04/2024
Tống Ôn Nhiên rời khu tập thể cũng không lập tức đi làm, mà chắc chắn Ôn Hinh và những thanh niên trí thức khác cùng lên tàu hỏa về nông thôn mới an tâm đi làm.
Ngày thứ hai lên ban thuận tay hơn ngày đầu tiên đi làm rất nhiều.
Ngày hôm qua phải học thuộc cũng đã thuộc, còn được y tá trưởng Lưu khen ngợi.
Kim Bảo Lỵ thì lại sứt đầu bể trán, học đến rối tinh rối mù.
Nguyễn Linh thì râu ông nọ cắm cằm bà kia, nhưng so với người bình thường cũng không tệ.
Cô ấy tính tình cởi mở, cho dù y tá trưởng khiển trách đôi câu cũng không để trong lòng.
Ôn Nhiên không muốn cách cô ấy quá xa, cho dù làm y tá cũng không thể lơ là, để ngừa những người khác thừa cơ lợi dụng, thời thời khắc khắc giám sát cô ấy.
Sau khi tan việc cũng không vội về nhà, Lục Mỹ Cầm đã cho cô phiếu lương và phiếu đường, cô mua ít bánh bích quy và hoa quả đóng hộp đi nhà họ Nguyễn.
Mẹ Nguyễn rất thích Ôn Nhiên, bài thi viết và biểu hiện hay ngày nay của Ôn Nhiên đều rất xuất sắc, nhất là cô có thể giúp con gái mình tiến bộ, càng khiến người ngạc nhiên mừng rỡ.
Nhiệt tình giữ cô lại ăn cơm.
Ôn Nhiên không từ chối được, đành phải ở lại.
Đang định dọn cơm, anh ba Nguyễn Linh, Nguyễn Lương Sách đã về.
Trong sách, Nguyễn Lương Sách cũng từng đụng bức tường lớn vì Ôn Hinh, khiến Nguyễn Linh rất đau đầu.
Chẳng qua đó là chuyện phát sinh kiếp trước khi mình về nông thôn, Ôn Hinh kết hôn, đoạn thời gian này anh ấy và Ôn Hinh còn chưa quen biết.
Ôn Hinh đã về nông thôn, vậy mấy năm tới đây hai người bọn họ càng không thể quen!
Cô đứng lên, lễ phép chào hỏi.
Nguyễn Lương Sách nhìn cô từ trên xuống dưới: “Cô là bạn học của Tiểu Linh?"
Ôn Nhiên gật đầu: “Bây giờ vẫn là đồng nghiệp."
Nguyễn Linh tung tăng tới vịn vai cô, cười nói: "Anh ba, em đã nói với anh Ôn Nhiên rất đẹp, không lừa anh!"
Nguyễn Lương Sách nhéo mặt cô ấy: “Phải, em nói rất đúng, đẹp hơn em rất nhiều!"
"Nguyễn Lương Sách, em đã bảo không được bóp mặt em!" Nguyễn Linh nổi nóng, ngay cả anh ba cũng không gọi.
Nguyễn Lương Sách nhảy ra một bước trước: “Không biết lớn bé, có bạn học em ở đây cũng không biết kiềm chế một chút."
"Hừ, vậy sao anh còn bóp mặt em!" Nguyễn Linh kiễng chân bóp trả.
Ôn Nhiên bị bọn họ chọc cười, rất hâm mộ tình cảm anh em như bọn họ.
Càng hâm mộ Nguyễn Linh được cưng chiều từ nhỏ đến lớn, Nguyễn Linh là em tư, bên trên có ba người anh.
Mỗi người anh đều rất cưng chiều cô ấy.
Nguyễn Lương Sách là một nhân viên phòng chiếu phim, tinh cách hoạt bát.
Anh hai Nguyễn Lương Mưu làm ở trạm thực phẩm, nên nhà họ Nguyễn trên chuyện ăn uống hơn nhà khác một bậc.
Ngày thứ hai lên ban thuận tay hơn ngày đầu tiên đi làm rất nhiều.
Ngày hôm qua phải học thuộc cũng đã thuộc, còn được y tá trưởng Lưu khen ngợi.
Kim Bảo Lỵ thì lại sứt đầu bể trán, học đến rối tinh rối mù.
Nguyễn Linh thì râu ông nọ cắm cằm bà kia, nhưng so với người bình thường cũng không tệ.
Cô ấy tính tình cởi mở, cho dù y tá trưởng khiển trách đôi câu cũng không để trong lòng.
Ôn Nhiên không muốn cách cô ấy quá xa, cho dù làm y tá cũng không thể lơ là, để ngừa những người khác thừa cơ lợi dụng, thời thời khắc khắc giám sát cô ấy.
Sau khi tan việc cũng không vội về nhà, Lục Mỹ Cầm đã cho cô phiếu lương và phiếu đường, cô mua ít bánh bích quy và hoa quả đóng hộp đi nhà họ Nguyễn.
Mẹ Nguyễn rất thích Ôn Nhiên, bài thi viết và biểu hiện hay ngày nay của Ôn Nhiên đều rất xuất sắc, nhất là cô có thể giúp con gái mình tiến bộ, càng khiến người ngạc nhiên mừng rỡ.
Nhiệt tình giữ cô lại ăn cơm.
Ôn Nhiên không từ chối được, đành phải ở lại.
Đang định dọn cơm, anh ba Nguyễn Linh, Nguyễn Lương Sách đã về.
Trong sách, Nguyễn Lương Sách cũng từng đụng bức tường lớn vì Ôn Hinh, khiến Nguyễn Linh rất đau đầu.
Chẳng qua đó là chuyện phát sinh kiếp trước khi mình về nông thôn, Ôn Hinh kết hôn, đoạn thời gian này anh ấy và Ôn Hinh còn chưa quen biết.
Ôn Hinh đã về nông thôn, vậy mấy năm tới đây hai người bọn họ càng không thể quen!
Cô đứng lên, lễ phép chào hỏi.
Nguyễn Lương Sách nhìn cô từ trên xuống dưới: “Cô là bạn học của Tiểu Linh?"
Ôn Nhiên gật đầu: “Bây giờ vẫn là đồng nghiệp."
Nguyễn Linh tung tăng tới vịn vai cô, cười nói: "Anh ba, em đã nói với anh Ôn Nhiên rất đẹp, không lừa anh!"
Nguyễn Lương Sách nhéo mặt cô ấy: “Phải, em nói rất đúng, đẹp hơn em rất nhiều!"
"Nguyễn Lương Sách, em đã bảo không được bóp mặt em!" Nguyễn Linh nổi nóng, ngay cả anh ba cũng không gọi.
Nguyễn Lương Sách nhảy ra một bước trước: “Không biết lớn bé, có bạn học em ở đây cũng không biết kiềm chế một chút."
"Hừ, vậy sao anh còn bóp mặt em!" Nguyễn Linh kiễng chân bóp trả.
Ôn Nhiên bị bọn họ chọc cười, rất hâm mộ tình cảm anh em như bọn họ.
Càng hâm mộ Nguyễn Linh được cưng chiều từ nhỏ đến lớn, Nguyễn Linh là em tư, bên trên có ba người anh.
Mỗi người anh đều rất cưng chiều cô ấy.
Nguyễn Lương Sách là một nhân viên phòng chiếu phim, tinh cách hoạt bát.
Anh hai Nguyễn Lương Mưu làm ở trạm thực phẩm, nên nhà họ Nguyễn trên chuyện ăn uống hơn nhà khác một bậc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.