Niên Đại 70 Vợ Chồng Phát Điên
Chương 3: Câu Sai Hồn? 3
Sắc Thải Tân Phân Đích Tiết Tĩnh Phi
11/12/2023
“Xin chào, xin phép đối chiếu lại thông tin với ngài một lần nữa: Minh Đại, nữ, hưởng thọ 35 tuổi, bởi vì quá cực khổ mà đột phát tâm ngạnh tại 20h tối ngày 20 tháng 3 năm 2333, tại phòng 1308 tại nhà họ Tường Vi thành phố Bắc Kinh...”
Minh Đại nghe cô ta thuật lại một cách máy móc, nhìn thấy gương mặt xa lạ trên màn hình thì bỗng có một dự cảm xấu.
“Cái kia, chị gái à?” Khóe miệng tái nhợt của nhân viên cứng ngắc: “Xin chào, xin hỏi có nghi vấn gì không?”
Minh Đại yếu ớt mở miệng: “Hình như đây không phải tôi, tôi là Đại trong Phấn Đại chứ không phải Đại trong Triều Đại.”
Gương mặt mỉm cười gượng gạo của đối phương lập tức biến mất, đôi mắt vốn híp lại của chị gái bỗng nhiên mở to ra, tròng mắt vằn lên những vệt máu thiếu chút lồi ra.
Bỗng nhiên cô ta bổ nhào vào màn hình máy vi tính, một hành động này trực tiếp khiến nửa người cô ta đâm vào trong màn hình, quơ hai tay, điên cuồng lay lay ở bên trong.
Minh Đại cũng có thể nhìn thấy tài liệu ở bên trong bị cô ta làm loạn hết lên.
Chị gái này xác định lại thêm mấy lần, chính xác là không sai tên, theo lý thuyết thì đây là câu sai hồn!
Không còn gì luyến tiếc, cái đầu ở trong máy vi tính thò ra, “Bốp” một tiếng, tiếp đó cái cổ lại “cạch” một chút, duỗi cái cổ dài ra, xuyên qua tấm kính nhắm ngay vào khuôn mặt của Minh Đại.
Lúc này Minh Đại mới phát hiện, con mắt của nhân viên số 38 thực sự rất lớn, còn là mắt hai mí, chỉ là có rất nhiều tơ máu đỏ.
Sau khi rít lên một tiếng, một đám người đi lên vây bọn họ lại, tiếp đó Minh Đại cùng nhân viên số 38 mang theo máy tính đi đến phòng họp.
Một mình Minh Đại ngồi ở trong phòng họp trống rỗng, một chị quỷ thắt cổ nhiệt tình mang một đống đồ ăn thức uống đến cho cô.
Cô uống sữa chua hạnh nhân rồi nhìn ra ngoài quan tấm kính.
Chị gái nhân viên số 38 đang cầm máy tính đập lên đầu một con quỷ nam, trong miệng cũng đang điên cuồng mắng chửi, tên bị chửi chính là chàng trai đưa cô đến chỗ này.
Chậc chậc, xem đi, tai nạn nghề nghiệp!
Minh Đại hút sữa nghe lén, cũng gần như đoán được chuyện gì xảy ra.
Cô bị Hắc vô thường mới nhậm chức câu sai hồn!
Minh Đại vừa uống sữa chua hạnh nhân vừa khóc, không ngờ cô đã gặp phải chuyện khổ nhất trong nhân sinh.
Cô chết, nhưng vẫn còn chưa xài hết tiền!
Nghĩ đến một hàng số 0 thật dài trong tài khoản cô mình, cô cảm thấy nhất định phải bắt bọn họ đưa cô trở về!
Đang nghe chị gái ở bên ngoài đang mắng chửi mà không có một tiếng thô tục nào thì lại có quỷ đến đây.
Lần này là một người đàn ông lạnh lùng có đôi chân dài mở cách cửa đôi.
Sau khi nhíu mày nghe một lúc, anh ta liếc mắt nhìn về phía phòng họp, vừa hay nhìn thấy Minh Đại đang gặm đùi gà, hút Cocacola với vẻ mặt xem trò vui thì càng thêm đau đầu.
Minh Đại nghe cô ta thuật lại một cách máy móc, nhìn thấy gương mặt xa lạ trên màn hình thì bỗng có một dự cảm xấu.
“Cái kia, chị gái à?” Khóe miệng tái nhợt của nhân viên cứng ngắc: “Xin chào, xin hỏi có nghi vấn gì không?”
Minh Đại yếu ớt mở miệng: “Hình như đây không phải tôi, tôi là Đại trong Phấn Đại chứ không phải Đại trong Triều Đại.”
Gương mặt mỉm cười gượng gạo của đối phương lập tức biến mất, đôi mắt vốn híp lại của chị gái bỗng nhiên mở to ra, tròng mắt vằn lên những vệt máu thiếu chút lồi ra.
Bỗng nhiên cô ta bổ nhào vào màn hình máy vi tính, một hành động này trực tiếp khiến nửa người cô ta đâm vào trong màn hình, quơ hai tay, điên cuồng lay lay ở bên trong.
Minh Đại cũng có thể nhìn thấy tài liệu ở bên trong bị cô ta làm loạn hết lên.
Chị gái này xác định lại thêm mấy lần, chính xác là không sai tên, theo lý thuyết thì đây là câu sai hồn!
Không còn gì luyến tiếc, cái đầu ở trong máy vi tính thò ra, “Bốp” một tiếng, tiếp đó cái cổ lại “cạch” một chút, duỗi cái cổ dài ra, xuyên qua tấm kính nhắm ngay vào khuôn mặt của Minh Đại.
Lúc này Minh Đại mới phát hiện, con mắt của nhân viên số 38 thực sự rất lớn, còn là mắt hai mí, chỉ là có rất nhiều tơ máu đỏ.
Sau khi rít lên một tiếng, một đám người đi lên vây bọn họ lại, tiếp đó Minh Đại cùng nhân viên số 38 mang theo máy tính đi đến phòng họp.
Một mình Minh Đại ngồi ở trong phòng họp trống rỗng, một chị quỷ thắt cổ nhiệt tình mang một đống đồ ăn thức uống đến cho cô.
Cô uống sữa chua hạnh nhân rồi nhìn ra ngoài quan tấm kính.
Chị gái nhân viên số 38 đang cầm máy tính đập lên đầu một con quỷ nam, trong miệng cũng đang điên cuồng mắng chửi, tên bị chửi chính là chàng trai đưa cô đến chỗ này.
Chậc chậc, xem đi, tai nạn nghề nghiệp!
Minh Đại hút sữa nghe lén, cũng gần như đoán được chuyện gì xảy ra.
Cô bị Hắc vô thường mới nhậm chức câu sai hồn!
Minh Đại vừa uống sữa chua hạnh nhân vừa khóc, không ngờ cô đã gặp phải chuyện khổ nhất trong nhân sinh.
Cô chết, nhưng vẫn còn chưa xài hết tiền!
Nghĩ đến một hàng số 0 thật dài trong tài khoản cô mình, cô cảm thấy nhất định phải bắt bọn họ đưa cô trở về!
Đang nghe chị gái ở bên ngoài đang mắng chửi mà không có một tiếng thô tục nào thì lại có quỷ đến đây.
Lần này là một người đàn ông lạnh lùng có đôi chân dài mở cách cửa đôi.
Sau khi nhíu mày nghe một lúc, anh ta liếc mắt nhìn về phía phòng họp, vừa hay nhìn thấy Minh Đại đang gặm đùi gà, hút Cocacola với vẻ mặt xem trò vui thì càng thêm đau đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.