Niên Đại 80: Ba Ba Phản Diện Đọc Tâm Tôi, Cực Phẩm Đều Tránh Ra
Chương 29: Nửa Đâm Thả Rắn, Hai Anh Trai Của Nữ Chính 2
Tiểu Tiểu Bạch Qua
23/07/2024
[Ba à, ba đừng vì bọn nó còn nhỏ tuổi mà coi thường bọn nó, sau khi Lý Gia Dân trưởng thành vì để trải đường cho Lý Phúc Y, lập mưu kế cưới con gái của Lý Phúc Dân, lại vì Lý Phúc Y mà vứt bỏ vợ con, gây họa cho không ít cô gái tốt.]
[Lý Gia Chủ lại càng không phải thứ tốt lành, không chỉ ngu ngốc, còn thích bạo lực gia đình, vì vợ nói một câu không hay về Lý Phúc Y mà đánh chết người ta, hai thứ này, chết sớm đã là dễ dãi với bọn nó rồi.]
Lý Nhất Nhất tức không chịu được, những kẻ cùng phe với Lý Phúc Y đều không phải thứ tốt lành gì, sau này sau khi công thành danh toại lại còn có thể tẩy trắng
Đáng ghét, cực kỳ đáng ghét.
Tức đến mức Lý Nhất Nhất mới sinh một ngày vậy mà đã có thể giơ bàn tay nhỏ nhắn của mình lên.
Sợ hãi trong lòng lập tức tan biến, Lý Lão Đại và Khương Dục Đình bị dáng vẻ của Lý Nhất Nhất chọc cười.
Người còn nhỏ, nguyện vọng của con gái không thể thỏa mãn, nếu như thật sự xảy ra chuyện, cả nhà bọn họ cũng không thể yên ổn, nhưng con không dạy là lỗi của cha, dạy cho bọn họ một bài học thì vẫn được.
“Vợ ơi, em cho con bú đi, anh sẽ đem thứ này bỏ vào phòng của Lão Tam, con trai bọn họ vất vả kiếm được, không thể lãng phí.”
[Ba, làm hay lắm.]
Nói xong một câu, Lý Nhất Nhất yên lặng bú sữa của mình, cô vẫn còn là một đứa bé, phải ăn nhiều một chút, sau khi trưởng thành mới có thể dạy dỗ Lý Gia Dân và Lý Gia Chủ.
Con gái đồng ý rồi, đối với Lý Lão Đại mà nói nghĩa là vạn sự đại cát.
Tay chân nhẹ nhàng ra khỏi phòng, không gây ra tiếng động, lặng lẽ bỏ rắn vào phòng của Lý Lão Tam, lại lặng lẽ trở về, sau đó chờ đợi động tĩnh từ phòng của Lý Lão Tam với vẻ mặt gian xảo.
“Á!”
Một tiếng hét khiến những người trong giấc ngủ giật mình tỉnh dậy, Lý Nhất Nhất bịt đôi tai nhỏ của mình, sau khi Lý Lão Đại và Khương Dục Đình nhìn thấy vậy lại cười khẽ.
Con gái của bọn họ đáng yêu quá!!!
Mắt mang hàng trăm lớp kính lọc, Lý Lão Đại và Khương Dục Đình quên đi những lúc Lý Nhất Nhất khiến bọn họ cạn lời.
[Ồn chết đi được, ồn chết đi được, nửa đêm nửa hôm có để người ta ngủ không, có đạo đức công cộng không.]
[Món quà mà con trai ruột của các người tặng cho các người, không phải nên vui vẻ đón nhận sao, kêu cái gì mà kêu.]
[Lý Gia Chủ lại càng không phải thứ tốt lành, không chỉ ngu ngốc, còn thích bạo lực gia đình, vì vợ nói một câu không hay về Lý Phúc Y mà đánh chết người ta, hai thứ này, chết sớm đã là dễ dãi với bọn nó rồi.]
Lý Nhất Nhất tức không chịu được, những kẻ cùng phe với Lý Phúc Y đều không phải thứ tốt lành gì, sau này sau khi công thành danh toại lại còn có thể tẩy trắng
Đáng ghét, cực kỳ đáng ghét.
Tức đến mức Lý Nhất Nhất mới sinh một ngày vậy mà đã có thể giơ bàn tay nhỏ nhắn của mình lên.
Sợ hãi trong lòng lập tức tan biến, Lý Lão Đại và Khương Dục Đình bị dáng vẻ của Lý Nhất Nhất chọc cười.
Người còn nhỏ, nguyện vọng của con gái không thể thỏa mãn, nếu như thật sự xảy ra chuyện, cả nhà bọn họ cũng không thể yên ổn, nhưng con không dạy là lỗi của cha, dạy cho bọn họ một bài học thì vẫn được.
“Vợ ơi, em cho con bú đi, anh sẽ đem thứ này bỏ vào phòng của Lão Tam, con trai bọn họ vất vả kiếm được, không thể lãng phí.”
[Ba, làm hay lắm.]
Nói xong một câu, Lý Nhất Nhất yên lặng bú sữa của mình, cô vẫn còn là một đứa bé, phải ăn nhiều một chút, sau khi trưởng thành mới có thể dạy dỗ Lý Gia Dân và Lý Gia Chủ.
Con gái đồng ý rồi, đối với Lý Lão Đại mà nói nghĩa là vạn sự đại cát.
Tay chân nhẹ nhàng ra khỏi phòng, không gây ra tiếng động, lặng lẽ bỏ rắn vào phòng của Lý Lão Tam, lại lặng lẽ trở về, sau đó chờ đợi động tĩnh từ phòng của Lý Lão Tam với vẻ mặt gian xảo.
“Á!”
Một tiếng hét khiến những người trong giấc ngủ giật mình tỉnh dậy, Lý Nhất Nhất bịt đôi tai nhỏ của mình, sau khi Lý Lão Đại và Khương Dục Đình nhìn thấy vậy lại cười khẽ.
Con gái của bọn họ đáng yêu quá!!!
Mắt mang hàng trăm lớp kính lọc, Lý Lão Đại và Khương Dục Đình quên đi những lúc Lý Nhất Nhất khiến bọn họ cạn lời.
[Ồn chết đi được, ồn chết đi được, nửa đêm nửa hôm có để người ta ngủ không, có đạo đức công cộng không.]
[Món quà mà con trai ruột của các người tặng cho các người, không phải nên vui vẻ đón nhận sao, kêu cái gì mà kêu.]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.