(Niên Đại) Anh Muốn Ly Hôn, Tôi Tái Giá Sinh Con Trai Anh Khóc Cái Gì?
Chương 28: Như Cô Mong Muốn
Đông Phương Ký Bạch
16/11/2024
Ba Tưởng mẹ Tưởng cũng nhìn thấy thái độ của Tưởng Duệ đối với Thẩm Yên, thực sự không thể nhắm mắt nói dối, lừa gạt Thẩm Yên chỉ cần cô đối xử tốt với Tưởng Duệ thì sau này đứa trẻ sẽ coi cô như mẹ ruột mà hiếu thuận.
Mẹ Tưởng mấp máy môi, không biết nên nói gì, chỉ có thể dùng khuỷu tay huých vào chồng mình, ra hiệu cho ông ta nói chuyện.
Cuộc hôn nhân này nếu ly hôn thì nhà họ bị người ta cười chê cũng chẳng sao, quan trọng là con trai ly hôn hai lần, người khác chắc chắn sẽ cho rằng anh ta có vấn đề, đến lúc đó còn cô gái tốt nào dám lấy anh ta nữa?
Năm nay anh ta mới hai mươi tám tuổi, chẳng lẽ thật sự phải sống độc thân cả đời sao?
Ba Tưởng mặt mày buồn rười rượi, “Đứa trẻ Tiểu Duệ này nghe nhiều lời đàm tiếu bên ngoài nên mới hiểu lầm con, nó còn nhỏ không hiểu chuyện, Tiểu Yên, con đừng chấp nó nữa, đợi nó học thêm mấy năm nữa, hiểu được đạo lý thì những tật xấu đó chắc chắn sẽ sửa được.”
Tưởng Duệ không phục cãi lại, “Sao cháu lại không hiểu chuyện, ba cháu muốn kết hôn, cháu cũng không ngăn cản.”
“Ở đây không có phần cháu nói chuyện, người lớn nói chuyện, trẻ con đừng xen vào!”
“Mọi người nói xấu cháu, còn muốn cháu phải nhịn sao?”
Tưởng Duệ trừng mắt nhìn Thẩm Yên, khó trách người ta đều nói mẹ kế không có người tốt, mới chỉ bắt đầu thôi mà đã nói xấu cậu ta.
Thời gian dài rồi, người này sợ là dám đánh cậu ta.
Đừng tưởng cậu ta không nghe ra, ý của câu nói vừa rồi của Thẩm Yên.
Cô ta chỉ thiếu điều nói thẳng cậu ta là con sói mắt trắng nuôi không thuần.
Thẩm Yên nhìn thấy sự thù địch trong mắt Tưởng Duệ, bắt đầu nghi ngờ kiếp trước của mình có phải bị bệnh không, vậy mà lại luôn nhẫn nhịn Tưởng Duệ, đối xử với nó như con trai ruột, thậm chí còn dùng mạng sống để bảo vệ nó.
Cô chắc chắn là bị điên rồi.
Từ lúc nhìn trúng Tưởng Minh Húc thì mắt cô đã bị bịt lại rồi!
Anh ta có học thức, có văn hóa, so với nhiều người đàn ông trong đội sản xuất thì lịch sự hơn nhưng nói về trách nhiệm và nghĩa vụ thì có nhiều người còn mạnh hơn anh ta.
Chọn Tưởng Minh Húc, chính là khởi đầu cho sự xui xẻo của cô!
Thẩm Yên trảm đinh tiệt thiết nói: “Chuyện sau này ai mà nói trước được, cháu không muốn đặt hy vọng vào những chuyện chưa xảy ra, chú, thím, cuộc hôn nhân này cháu chắc chắn phải ly hôn.”
Nuôi cô lớn như vậy, bây giờ cô nhất quyết phải ly hôn, trong lòng mẹ Tưởng cũng không vui.
Lúc trước là cô ta thích Minh Húc, bọn họ mới đồng ý cuộc hôn sự này, cũng không có ai ép cô ta phải làm vợ Minh Húc, tất cả lựa chọn đều là do cô ta tự đưa ra, bằng gì bây giờ muốn phủi mông bỏ đi?
Cô ta như vậy thì có gì khác so với Trần Đường năm đó?
Không, Thẩm Yên còn quá đáng hơn Trần Đường.
Cô là người nhà họ Tưởng nuôi lớn, sao có thể làm ra chuyện vong ân bội nghĩa như vậy?
Biểu cảm của mẹ Tưởng có chút khó coi, “Con không vừa lòng với Tiểu Duệ thì sao không nói sớm một chút, bây giờ tiệc cưới đã tổ chức, giấy chứng nhận cũng đã nhận, bây giờ nói những lời này thì quá không phải rồi, nếu thật sự ly hôn thì sau này con bảo Minh Húc và Tiểu Duệ làm người thế nào?”
Thẩm Yên không thấy lời của mẹ Tưởng khó nghe, dù sao thì cũng có sự khác biệt giữa người thân và người dưng, cô và Tưởng Minh Húc là con trai ruột thì chắc chắn không thể so sánh được.
Mẹ Tưởng mấp máy môi, không biết nên nói gì, chỉ có thể dùng khuỷu tay huých vào chồng mình, ra hiệu cho ông ta nói chuyện.
Cuộc hôn nhân này nếu ly hôn thì nhà họ bị người ta cười chê cũng chẳng sao, quan trọng là con trai ly hôn hai lần, người khác chắc chắn sẽ cho rằng anh ta có vấn đề, đến lúc đó còn cô gái tốt nào dám lấy anh ta nữa?
Năm nay anh ta mới hai mươi tám tuổi, chẳng lẽ thật sự phải sống độc thân cả đời sao?
Ba Tưởng mặt mày buồn rười rượi, “Đứa trẻ Tiểu Duệ này nghe nhiều lời đàm tiếu bên ngoài nên mới hiểu lầm con, nó còn nhỏ không hiểu chuyện, Tiểu Yên, con đừng chấp nó nữa, đợi nó học thêm mấy năm nữa, hiểu được đạo lý thì những tật xấu đó chắc chắn sẽ sửa được.”
Tưởng Duệ không phục cãi lại, “Sao cháu lại không hiểu chuyện, ba cháu muốn kết hôn, cháu cũng không ngăn cản.”
“Ở đây không có phần cháu nói chuyện, người lớn nói chuyện, trẻ con đừng xen vào!”
“Mọi người nói xấu cháu, còn muốn cháu phải nhịn sao?”
Tưởng Duệ trừng mắt nhìn Thẩm Yên, khó trách người ta đều nói mẹ kế không có người tốt, mới chỉ bắt đầu thôi mà đã nói xấu cậu ta.
Thời gian dài rồi, người này sợ là dám đánh cậu ta.
Đừng tưởng cậu ta không nghe ra, ý của câu nói vừa rồi của Thẩm Yên.
Cô ta chỉ thiếu điều nói thẳng cậu ta là con sói mắt trắng nuôi không thuần.
Thẩm Yên nhìn thấy sự thù địch trong mắt Tưởng Duệ, bắt đầu nghi ngờ kiếp trước của mình có phải bị bệnh không, vậy mà lại luôn nhẫn nhịn Tưởng Duệ, đối xử với nó như con trai ruột, thậm chí còn dùng mạng sống để bảo vệ nó.
Cô chắc chắn là bị điên rồi.
Từ lúc nhìn trúng Tưởng Minh Húc thì mắt cô đã bị bịt lại rồi!
Anh ta có học thức, có văn hóa, so với nhiều người đàn ông trong đội sản xuất thì lịch sự hơn nhưng nói về trách nhiệm và nghĩa vụ thì có nhiều người còn mạnh hơn anh ta.
Chọn Tưởng Minh Húc, chính là khởi đầu cho sự xui xẻo của cô!
Thẩm Yên trảm đinh tiệt thiết nói: “Chuyện sau này ai mà nói trước được, cháu không muốn đặt hy vọng vào những chuyện chưa xảy ra, chú, thím, cuộc hôn nhân này cháu chắc chắn phải ly hôn.”
Nuôi cô lớn như vậy, bây giờ cô nhất quyết phải ly hôn, trong lòng mẹ Tưởng cũng không vui.
Lúc trước là cô ta thích Minh Húc, bọn họ mới đồng ý cuộc hôn sự này, cũng không có ai ép cô ta phải làm vợ Minh Húc, tất cả lựa chọn đều là do cô ta tự đưa ra, bằng gì bây giờ muốn phủi mông bỏ đi?
Cô ta như vậy thì có gì khác so với Trần Đường năm đó?
Không, Thẩm Yên còn quá đáng hơn Trần Đường.
Cô là người nhà họ Tưởng nuôi lớn, sao có thể làm ra chuyện vong ân bội nghĩa như vậy?
Biểu cảm của mẹ Tưởng có chút khó coi, “Con không vừa lòng với Tiểu Duệ thì sao không nói sớm một chút, bây giờ tiệc cưới đã tổ chức, giấy chứng nhận cũng đã nhận, bây giờ nói những lời này thì quá không phải rồi, nếu thật sự ly hôn thì sau này con bảo Minh Húc và Tiểu Duệ làm người thế nào?”
Thẩm Yên không thấy lời của mẹ Tưởng khó nghe, dù sao thì cũng có sự khác biệt giữa người thân và người dưng, cô và Tưởng Minh Húc là con trai ruột thì chắc chắn không thể so sánh được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.