Chương 48
Lạc Tương Nguyệt
18/10/2023
Dòng nước gần như tĩnh lặng không có nguy hiểm gì, khi còn bé Lý Như thích nhất là chơi ở đó.
Đi về phía Tây dọc theo sông vài trăm bước, quả nhiên tìm được một chỗ tốt, nước không sâu, lại có cái che chắn, mặt trời phơi mình trên mặt nước, nước không chảy xiết và còn ấm áp hơn nước sông, rất thích hợp.
Lý Như thu dọn quần áo bẩn và ga giường rồi ngồi trên tảng đá lớn giặt sạch, Miên Hoa muốn đến hỗ trợ cũng bị cô đuổi đi: "Mấy bé nhỏ đều đi tắm rửa đi, mẹ ngồi đây nhìn, chờ các con tắm xong, thì lại đây để mẹ xem nhé.”
Không cần vất vả gánh nước, muốn giặt như thế nào thì giặt thế ấy, Lý Như chà xát quần áo, cảm thấy có thể giặt quần áo bên bờ sông cũng là một loại hưởng thụ, về phần máy giặt? Gặp trong giấc mơ thôi...
Ban đầu ba cô bé còn có chút xấu hổ, ngượng ngùng cởi quần áo đi vào nước... Lý Như gọi một tiếng: "Mau tắm đi, khi nào tắm xong hết mẹ dẫn mấy đứa đi bắt cá.”
Ba người hoan hô đồng ý, nhanh nhẹn cởi hết ra chỉ còn lại quần đùi áo lót, trêu chọc chơi đùa với nhau dưới nước, nhìn dáng vẻ không phiền não của mấy đứa, trong lòng Lý Như tràn đầy hâm mộ.
Thật sự là thiếu niên vô lo vô sầu!
Cũng không biết cô còn có thể trở lại cơ thể hiện đại hay không, cơ thể cô ở hiện đại...
Đến phiên Lý Như tắm rửa, Lý Như còn phóng khoáng hơn nhiều so với các con gái, để quần áo trên tảng đá lớn hóng gió phơi khô đồng thời bảo Miên Hoa ngồi trên đó, cô cởi chỉ chừa lại quần lót rồi đâm đầu xuống nước.
Là một người đam mê hoạt động ngoài trời, thì biết bơi là điều bắt buộc, tốc độ tuy rằng bình thường, nhưng bốn loại tư thế bơi đều làm rất chuẩn chỉ, chẳng qua hồ này quá nhỏ, bơi không được hai cái, Lý Như giống anh hùng không đất dụng võ.
Cho dù như vậy, động tác đơn giản của Lý Như cũng khiến cho các cô bé kêu lên từng tiếng thán phục.
Tiểu Lan ầm ĩ muốn học, Lý Như nói hai câu đơn giản, bảo cô bé luyện nín thở và nổi trước đã. Chờ Lý Như tắm rửa thoải mái lên bờ, thay xong quần áo sạch sẽ, cô nhóc Tiểu Lan này đã luyện được rồi!
Bơi lội cũng không phải ngày một ngày hai là làm được, lo lắng ngâm nước thời gian dài bị cảm lạnh, Lý Như xách Tiểu Lan lên bờ, để cho cô bé thay quần áo sạch sẽ.
Bốn người phụ nữ đều thả tóc dưới ánh mặt trời.
Mấy cô bé ngồi xổm bên mép nước lật đá, cua ở sông dễ bắt, mở đá ra là thấy, chỉ là phải cẩn thận đừng bị hai cái càng cua kẹp tay, bọn trẻ có rất nhiều kinh nghiệm bắt cua trên núi.
Lý Như không có hứng thú với việc bắt cua, cua nhỏ như vậy, chút thịt kia còn chưa đủ nhét kẽ răng! Lấy cái bắt cá tự chế từ trong túi vải ra, cô đi ngược dòng lên, tìm bóng cá dưới sông.
Đi về phía Tây dọc theo sông vài trăm bước, quả nhiên tìm được một chỗ tốt, nước không sâu, lại có cái che chắn, mặt trời phơi mình trên mặt nước, nước không chảy xiết và còn ấm áp hơn nước sông, rất thích hợp.
Lý Như thu dọn quần áo bẩn và ga giường rồi ngồi trên tảng đá lớn giặt sạch, Miên Hoa muốn đến hỗ trợ cũng bị cô đuổi đi: "Mấy bé nhỏ đều đi tắm rửa đi, mẹ ngồi đây nhìn, chờ các con tắm xong, thì lại đây để mẹ xem nhé.”
Không cần vất vả gánh nước, muốn giặt như thế nào thì giặt thế ấy, Lý Như chà xát quần áo, cảm thấy có thể giặt quần áo bên bờ sông cũng là một loại hưởng thụ, về phần máy giặt? Gặp trong giấc mơ thôi...
Ban đầu ba cô bé còn có chút xấu hổ, ngượng ngùng cởi quần áo đi vào nước... Lý Như gọi một tiếng: "Mau tắm đi, khi nào tắm xong hết mẹ dẫn mấy đứa đi bắt cá.”
Ba người hoan hô đồng ý, nhanh nhẹn cởi hết ra chỉ còn lại quần đùi áo lót, trêu chọc chơi đùa với nhau dưới nước, nhìn dáng vẻ không phiền não của mấy đứa, trong lòng Lý Như tràn đầy hâm mộ.
Thật sự là thiếu niên vô lo vô sầu!
Cũng không biết cô còn có thể trở lại cơ thể hiện đại hay không, cơ thể cô ở hiện đại...
Đến phiên Lý Như tắm rửa, Lý Như còn phóng khoáng hơn nhiều so với các con gái, để quần áo trên tảng đá lớn hóng gió phơi khô đồng thời bảo Miên Hoa ngồi trên đó, cô cởi chỉ chừa lại quần lót rồi đâm đầu xuống nước.
Là một người đam mê hoạt động ngoài trời, thì biết bơi là điều bắt buộc, tốc độ tuy rằng bình thường, nhưng bốn loại tư thế bơi đều làm rất chuẩn chỉ, chẳng qua hồ này quá nhỏ, bơi không được hai cái, Lý Như giống anh hùng không đất dụng võ.
Cho dù như vậy, động tác đơn giản của Lý Như cũng khiến cho các cô bé kêu lên từng tiếng thán phục.
Tiểu Lan ầm ĩ muốn học, Lý Như nói hai câu đơn giản, bảo cô bé luyện nín thở và nổi trước đã. Chờ Lý Như tắm rửa thoải mái lên bờ, thay xong quần áo sạch sẽ, cô nhóc Tiểu Lan này đã luyện được rồi!
Bơi lội cũng không phải ngày một ngày hai là làm được, lo lắng ngâm nước thời gian dài bị cảm lạnh, Lý Như xách Tiểu Lan lên bờ, để cho cô bé thay quần áo sạch sẽ.
Bốn người phụ nữ đều thả tóc dưới ánh mặt trời.
Mấy cô bé ngồi xổm bên mép nước lật đá, cua ở sông dễ bắt, mở đá ra là thấy, chỉ là phải cẩn thận đừng bị hai cái càng cua kẹp tay, bọn trẻ có rất nhiều kinh nghiệm bắt cua trên núi.
Lý Như không có hứng thú với việc bắt cua, cua nhỏ như vậy, chút thịt kia còn chưa đủ nhét kẽ răng! Lấy cái bắt cá tự chế từ trong túi vải ra, cô đi ngược dòng lên, tìm bóng cá dưới sông.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.