Niên Đại Văn: Lão Đại Là Thiên Tài Xem Tướng
Chương 19: Chúng Ta Kết Hôn Đi!
Tiểu Kiều Thả Trung Lộ
14/03/2023
nhóm dịch: bánh bao
“Không liên quan gì đến anh, đều là đám phụ nữ nhàn rỗi không có việc gì làm trong thôn lắm chuyện thôi. Tôi nói cho anh biết, bọn họ chính là ghen tị anh vừa đẹp trai, mỗi ngày chỉ đi theo tôi, không đi theo mấy người đó đấy.”Ôn Tứ Nguyệt không quan tâm.
Không nghĩ tới gương mặt Tiêu Mạc Nhiên kia lại bỗng nhiên đỏ lên, ngượng ngùng rũ mi mắt xuống, “Cô cũng cảm thấy tôi đẹp sao?”
Ôn Tứ Nguyệt nhìn thấy dáng vẻ thẹn thùng này của anh, chỉ cảm thấy thật sự là tú sắc dễ ăn. Trước đó còn tưởng rằng anh không phải trai thẳng, dù sao lúc ấy nhìn thấy anh và Đinh Dung Sơn kia rất thân mật, nhưng mấy ngày nay ở chung, phát hiện hình như anh là trai thẳng, quan hệ với Đinh Dung Sơn kia chỉ dừng ở mức bạn bè.
Vì thế nhìn khuôn mặt tuấn mỹ kia, Ôn Tứ Nguyệt chỉ có ý nghĩ, giống như loại người đàn ông vừa đẹp trai vừa lương thiện này, không chiếm được chỉ hy vọng anh cong đi.
“Đẹp trai! Độ dẻo vẫn còn cao.” Cô ấy cảm thấy Tiêu Mạc Nhiên thay đổi kiểu tóc, tuyệt đối là cuồng huyễn khốc bá tú.
Cô cho rằng Tiêu Mạc Nhiên sẽ bởi vì lời nói khoa trương của mình mà đỏ mặt, dù sao anh là người rất dễ thẹn thường.
Lại không nghĩ tới Tiêu Mạc Nhiên bỗng dưng nói: “Nếu vậy thì chúng ta kết hôn đi?”
“Hả?” Ôn Tứ Nguyệt bị câu nói làm cho ngây người, một lần cho rằng mình nghe lầm, một lát thấy đối phương vẻ mặt nghiêm túc nhìn mình, “Đầu óc anh bị đụng vào đâu à? Hay anh đùa tôi đấy?”
Tiêu Mạc Nhiên lắc đầu, “Tôi nghiêm túc, hiện tại ảnh hưởng đến thanh danh của cô, tôi cảm thấy là người đàn ông là tôi nên gánh vác trách nhiệm này.”
Ôn Tứ Nguyệt trong đầu nghĩ cần tình yêu, sau đó mới là trách nhiệm xây dựng trên tình yêu, mà tuyệt đối không phải bởi vì lời đồn nhảm mà bị ép buộc cùng một chỗ hôn nhân, vì thế cô tự nhiên muốn mở miệng từ chối.
Nhưng lập tức nhớ tới Vương gia trong thành, trong lòng nhịn không được nghĩ, nếu như mình kết hôn, vậy Vương Trung Cường có thể hết hy vọng hay không? Ông ta sẽ không tìm mình nữa nhỉ? Vì thế lập tức nuốt lời lại, đổi giọng nói: “Sinh thần bát tự của anh là gì.”
Lúc này đổi Tiêu Mạc Nhiên kinh ngạc, anh không nghĩ tới Ôn Tứ Nguyệt lại đồng ý, giật mình một chút vội vàng nói sinh thần bát tự của bản thân.
Ôn Tứ Nguyệt nghe anh nói sinh năm 1957, có chút kinh ngạc, “Anh và chị tôi bằng tuổi ư.” Cô vẫn cho rằng Tiêu Mạc Nhiên nhỏ hơn mình.
“Không liên quan gì đến anh, đều là đám phụ nữ nhàn rỗi không có việc gì làm trong thôn lắm chuyện thôi. Tôi nói cho anh biết, bọn họ chính là ghen tị anh vừa đẹp trai, mỗi ngày chỉ đi theo tôi, không đi theo mấy người đó đấy.”Ôn Tứ Nguyệt không quan tâm.
Không nghĩ tới gương mặt Tiêu Mạc Nhiên kia lại bỗng nhiên đỏ lên, ngượng ngùng rũ mi mắt xuống, “Cô cũng cảm thấy tôi đẹp sao?”
Ôn Tứ Nguyệt nhìn thấy dáng vẻ thẹn thùng này của anh, chỉ cảm thấy thật sự là tú sắc dễ ăn. Trước đó còn tưởng rằng anh không phải trai thẳng, dù sao lúc ấy nhìn thấy anh và Đinh Dung Sơn kia rất thân mật, nhưng mấy ngày nay ở chung, phát hiện hình như anh là trai thẳng, quan hệ với Đinh Dung Sơn kia chỉ dừng ở mức bạn bè.
Vì thế nhìn khuôn mặt tuấn mỹ kia, Ôn Tứ Nguyệt chỉ có ý nghĩ, giống như loại người đàn ông vừa đẹp trai vừa lương thiện này, không chiếm được chỉ hy vọng anh cong đi.
“Đẹp trai! Độ dẻo vẫn còn cao.” Cô ấy cảm thấy Tiêu Mạc Nhiên thay đổi kiểu tóc, tuyệt đối là cuồng huyễn khốc bá tú.
Cô cho rằng Tiêu Mạc Nhiên sẽ bởi vì lời nói khoa trương của mình mà đỏ mặt, dù sao anh là người rất dễ thẹn thường.
Lại không nghĩ tới Tiêu Mạc Nhiên bỗng dưng nói: “Nếu vậy thì chúng ta kết hôn đi?”
“Hả?” Ôn Tứ Nguyệt bị câu nói làm cho ngây người, một lần cho rằng mình nghe lầm, một lát thấy đối phương vẻ mặt nghiêm túc nhìn mình, “Đầu óc anh bị đụng vào đâu à? Hay anh đùa tôi đấy?”
Tiêu Mạc Nhiên lắc đầu, “Tôi nghiêm túc, hiện tại ảnh hưởng đến thanh danh của cô, tôi cảm thấy là người đàn ông là tôi nên gánh vác trách nhiệm này.”
Ôn Tứ Nguyệt trong đầu nghĩ cần tình yêu, sau đó mới là trách nhiệm xây dựng trên tình yêu, mà tuyệt đối không phải bởi vì lời đồn nhảm mà bị ép buộc cùng một chỗ hôn nhân, vì thế cô tự nhiên muốn mở miệng từ chối.
Nhưng lập tức nhớ tới Vương gia trong thành, trong lòng nhịn không được nghĩ, nếu như mình kết hôn, vậy Vương Trung Cường có thể hết hy vọng hay không? Ông ta sẽ không tìm mình nữa nhỉ? Vì thế lập tức nuốt lời lại, đổi giọng nói: “Sinh thần bát tự của anh là gì.”
Lúc này đổi Tiêu Mạc Nhiên kinh ngạc, anh không nghĩ tới Ôn Tứ Nguyệt lại đồng ý, giật mình một chút vội vàng nói sinh thần bát tự của bản thân.
Ôn Tứ Nguyệt nghe anh nói sinh năm 1957, có chút kinh ngạc, “Anh và chị tôi bằng tuổi ư.” Cô vẫn cho rằng Tiêu Mạc Nhiên nhỏ hơn mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.