Niên Đại Văn: Lão Đại Là Thiên Tài Xem Tướng
Chương 21: Vợ Chồng Hợp Pháp
Tiểu Kiều Thả Trung Lộ
14/03/2023
nhóm dịch: bánh bao
Quan trọng nhất là, vé xe đạp kia đến lúc đó nhất định sẽ thuộc về Tứ Nguyệt, Tứ Nguyệt đã sớm muốn ngựa trong đại đội, mình hoàn toàn có thể để cho cô lấy vé xe đạp đổi.
Vì thế vung một nét bút liền phê duyệt.
Sáng sớm hôm sau hai người đã đến chính quyền quận điền đơn xin kết hôn, chụp ảnh, ngày thứ ba giấy chứng nhận kết hôn.
Lúc trở về, Ôn Tứ Nguyệt đau đớn lấy phiếu lương thực đổi lấy chút mì, dựa vào giấy đăng ký kết hôn mua hai cân kẹo.
Người trong thôn ngày hôm qua biết hai người bọn họ sắp kết hôn, ai nấy đều kinh ngạc đến nghẹn họng, hiện tại nhìn thấy hai người bọn họ cùng nhau từ trong khu trở về, thấy người liền chia kẹo, lúc này mới tin tưởng hai người thật sự kết hôn.
Nhưng nếu là kinh ngạc nhất, không ai khác chính là mấy người Đinh Dung Sơn, buổi tối đến Ôn gia ăn cơm, mới nhịn không được nhỏ giọng hỏi Tiêu Mạc Nhiên, “Anh Nhiên, anh định làm gì thế, không phải anh nói sắp khôi phục thi đại học sao?” Còn bảo bọn họ lan truyền lời đồn đãi, bọn họ còn tưởng rằng Ôn Tứ Nguyệt này làm cho anh Nhiên mất hứng, anh Nhiên mới cố ý làm hỏng thanh danh của cô.
Không nghĩ tới anh Nhiên vậy mà là muốn kết hôn với cô.
Mấy người Đinh Dung Sơn thật sự nghĩ không ra, nhưng ván đã đóng thuyền, cũng chỉ có thể tiếp nhận sự thật này.
“Vậy cũng không ảnh hưởng gì đó, đến lúc đó tôi dẫn theo cô ấy trở về.” Tiêu Mạc Nhiên cảm thấy, Ôn Tứ Nguyệt cũng không có chỗ nào để soi mói, dáng vẻ xinh đẹp tính cách lại tốt.
Chỉ sợ chỉ có anh cảm thấy Ôn Tứ Nguyệt tính cách tốt.
Hôn lễ của hai người bọn họ đều làm đơn giản, nhận giấy chứng nhận kết hôn trở về, sau khi vào thôn chia chút kẹo, mời mấy thân thích bằng hữu quen biết cùng mấy thanh niên trí thức.
Đương nhiên cũng bái đường, ông Ôn cảm thấy nhất định phải như vậy mới coi như hoàn thành, chỉ dựa vào giấy chứng nhận kết hôn kia là không được.
Buổi tối trước từ trong miệng Ôn Tứ Nguyệt lấy được bát tự sinh nhật Tiêu Mạc Nhiên này, ông Ôn so với Ôn Tứ Nguyệt còn sốt ruột hơn, đưa cả nhẫn vàng mình giấu cho Ôn Tứ Nguyệt, ngày hôm sau còn bảo Quýt Cảnh đi trấn mua cho hai người bọn họ khăn gối chậu rửa mặt mới gì đó.
Quýt Cảnh cũng là người ngây thơ, nhưng tư tưởng của chị ấy tương đối cũ kỹ, cảm thấy Tiêu Mạc Nhiên nếu đã có quan hệ này với Tứ Nguyệt thì kết hôn đối với Tứ Nguyệt là tốt nhất, bởi vậy cũng vô cùng để ý.
Quan trọng nhất là, vé xe đạp kia đến lúc đó nhất định sẽ thuộc về Tứ Nguyệt, Tứ Nguyệt đã sớm muốn ngựa trong đại đội, mình hoàn toàn có thể để cho cô lấy vé xe đạp đổi.
Vì thế vung một nét bút liền phê duyệt.
Sáng sớm hôm sau hai người đã đến chính quyền quận điền đơn xin kết hôn, chụp ảnh, ngày thứ ba giấy chứng nhận kết hôn.
Lúc trở về, Ôn Tứ Nguyệt đau đớn lấy phiếu lương thực đổi lấy chút mì, dựa vào giấy đăng ký kết hôn mua hai cân kẹo.
Người trong thôn ngày hôm qua biết hai người bọn họ sắp kết hôn, ai nấy đều kinh ngạc đến nghẹn họng, hiện tại nhìn thấy hai người bọn họ cùng nhau từ trong khu trở về, thấy người liền chia kẹo, lúc này mới tin tưởng hai người thật sự kết hôn.
Nhưng nếu là kinh ngạc nhất, không ai khác chính là mấy người Đinh Dung Sơn, buổi tối đến Ôn gia ăn cơm, mới nhịn không được nhỏ giọng hỏi Tiêu Mạc Nhiên, “Anh Nhiên, anh định làm gì thế, không phải anh nói sắp khôi phục thi đại học sao?” Còn bảo bọn họ lan truyền lời đồn đãi, bọn họ còn tưởng rằng Ôn Tứ Nguyệt này làm cho anh Nhiên mất hứng, anh Nhiên mới cố ý làm hỏng thanh danh của cô.
Không nghĩ tới anh Nhiên vậy mà là muốn kết hôn với cô.
Mấy người Đinh Dung Sơn thật sự nghĩ không ra, nhưng ván đã đóng thuyền, cũng chỉ có thể tiếp nhận sự thật này.
“Vậy cũng không ảnh hưởng gì đó, đến lúc đó tôi dẫn theo cô ấy trở về.” Tiêu Mạc Nhiên cảm thấy, Ôn Tứ Nguyệt cũng không có chỗ nào để soi mói, dáng vẻ xinh đẹp tính cách lại tốt.
Chỉ sợ chỉ có anh cảm thấy Ôn Tứ Nguyệt tính cách tốt.
Hôn lễ của hai người bọn họ đều làm đơn giản, nhận giấy chứng nhận kết hôn trở về, sau khi vào thôn chia chút kẹo, mời mấy thân thích bằng hữu quen biết cùng mấy thanh niên trí thức.
Đương nhiên cũng bái đường, ông Ôn cảm thấy nhất định phải như vậy mới coi như hoàn thành, chỉ dựa vào giấy chứng nhận kết hôn kia là không được.
Buổi tối trước từ trong miệng Ôn Tứ Nguyệt lấy được bát tự sinh nhật Tiêu Mạc Nhiên này, ông Ôn so với Ôn Tứ Nguyệt còn sốt ruột hơn, đưa cả nhẫn vàng mình giấu cho Ôn Tứ Nguyệt, ngày hôm sau còn bảo Quýt Cảnh đi trấn mua cho hai người bọn họ khăn gối chậu rửa mặt mới gì đó.
Quýt Cảnh cũng là người ngây thơ, nhưng tư tưởng của chị ấy tương đối cũ kỹ, cảm thấy Tiêu Mạc Nhiên nếu đã có quan hệ này với Tứ Nguyệt thì kết hôn đối với Tứ Nguyệt là tốt nhất, bởi vậy cũng vô cùng để ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.