Chương 103
Minh Dã
26/03/2021
Dù sao thời gian thay trang phục quá ngắn, Ninh Dĩ Tầm còn muốn nói cái gì đó, nhưng cái gì cũng không kịp nói, chỉ là lời nói của Trần Tinh khiến lòng cô đang tuyệt vọng lại dấy lên hy vọng, trước đó cô cũng có nghĩ đến khả năng Niên Ấu Dư đổi vị trí với người khác, nhưng lại không nắm chắc, cô cũng sợ là bản thân tự mình đa tình, cảm xúc lại đi theo hướng bi quan hơn một chút, mà giờ Trần Tinh cũng nói như vậy, có lẽ là như thế thật, nghĩ đến khả năng Niên Ấu Dư có ở khán đài, tâm tình Ninh Dĩ Tầm liền có chút kϊƈɦ động.
Vốn là thời gian của buổi biểu diễn sắp kết thúc, chỉ còn một ca khúc nữa, Ninh Dĩ Tầm lại bắt đầu nhìn về phía khán đài, có ý đồ muốn tìm ra người cô muốn tìm, nhưng mà biển người mờ mịt, không khác gì mò kim đáy biển.
Ninh Dĩ Tầm theo động tác tìm kiếm, khán giả đều phát hiện ra, bọn họ không tự chủ được suy nghĩ, Ninh Dĩ Tầm đang tìm cái gì?
“Tôi biết em đã đến đây, tôi muốn nói cho em biết, tôi hy vọng em trở lại bên người của tôi, sau này tôi sẽ không dao động nữa, sẽ không làm cho em khổ sở nữa.” Ninh Dĩ Tầm nói với khán đài.
Niên Ấu Dư cảm giác trái tim mình đang căng thẳng, nàng không biết bản thân mình có phải đang là tự mình đa tình hay không, nàng cảm thấy những lời này là Ninh Dĩ Tầm nói với nàng, nàng cảm giác trái tim mình lại đập thình thịch kịch liệt, tâm tình có chút không bình tĩnh được, nếu Ninh Dĩ Tầm thực sự là nói với nàng thì nàng làm sao bây giờ, Niên Ấu Dư không dám nghĩ sâu, càng nghĩ, nàng càng sợ bản thân mình nghĩ nhiều, nhưng lại không khắc chế được ý tưởng tự mình đa tình này.
Cả khán đài liền sôi trào lên, Ninh Dĩ Tầm đang nói với ai, phải biết rằng thân phận của Ninh Dĩ Tầm là kết hôn rồi, chẳng lẽ là ngoại tình sao, mà bất luận là thế nào, cũng đủ để các fan nổi lên tò mò, không biết người Ninh Dĩ Tầm tỏ tình là ai? Không biết vì sao, tuy rằng Ninh Dĩ Tầm kết hôn cùng Niên Tông Hán, nhưng fan lại cảm thấy bọn họ không giống couple, thậm chí có một số fan còn ngóng trong hai người họ ly hôn, thậm chí còn có người cá cược rằng không quá ba năm sẽ ly hôn. Giờ phút này, Ninh Dĩ Tầm thông báo tỏ tình, bọn họ lại tự động xem nhẹ Niên Tông Hán, dù sao mượn Liveshow để tỏ tình như vậy thực sự là rất lãng mạn, Niên đại thúc đã vô hàng năm, không có chuyện lãng mạn như vậy đâu.
“Sau đây là ca khúc cuối cùng, là tôi viết cho em, ‘Yêu nhất’.” Ninh Dĩ Tầm lại lên tiếng, mọi người ở dưới khán đài nghe được xong lại hét chói tai liên tiếp.
Niên Âu Dư nghe đến hai chữ ‘Yêu nhất’, nàng phát hiện tay mình lại không còn run rẩy nữa, nàng nhớ rõ mình từng hy vọng Ninh Dĩ Tầm hát ‘Yêu nhất’ cho nàng nghe, khi đó Ninh Dĩ Tầm không hát, mà giờ phút này lại hát, không phải là bản thân mình nghĩ nhiều đúng không? Cảm giác giờ phút này khiến cho Niên Ấu Dư cảm thấy không thật, nàng đang ở trong đêm diễn ồn ào, nhưng trong mắt nàng giờ đây lại không còn thấy được gì nữa, cũng không nghe được âm thanh gì, tất cả giống như bị tiêu biến, nàng chỉ nhìn thấy được người kia xinh đẹp bức người trêи vũ đài, người nàng yêu nhất đang ở đó, nàng thậm chí còn không phân rõ được bây giờ bản thân nàng đang vui sướиɠ hay khổ sở, chỉ cảm thấy trái tim hơi phát đau, nàng vẫn không chuyển mắt nhìn người kia, hốc mắt lại không tự giác đỏ lên.
Bên dưới rất ồn, khiến cho Ninh Dĩ Tầm khẽ nhíu mày, cô sợ Niên Ấu Dư nghe không rõ mình hát cái gì.
“Suỵt! Im lặng.” Ninh Dĩ Tầm nói với khán đài, quả nhiên toàn bộ khán đài lại im lặng xuống, mọi người cố gắng áp chế tâm tình tò mò, im lặng nghe Ninh Dĩ Tầm hát ca khúc cuối cùng.
“Nàng là người tôi từng yêu nhất, em là người hiện tại và tương lai tôi yêu nhất, quá khứ đã qua đi đi, tương lai vẫn còn rất dài….” Ninh Dĩ Tầm bắt đầu hát lên.
Nếu vừa rồi còn có rất nhiều chỗ không xác định, thì những lời hát vừa rồi của Ninh Dĩ Tầm đã khiến cho Niên Ấu Dư xác định, ca khúc này, thậm chí là toàn bộ buổi biểu diễn này, điều là vì mình. Niên Ấu Dư dùng tay nhéo da thịt mình một chút, quả thật cảm thấy rất đau, mới xác nhận được đây không phải là một giấc mộng của nàng, mà thật sự là hiện tại ngay trước mắt.
Trần Tinh cảm thấy Ninh Dĩ Tầm viết lời bài hát thật sến rện, nhưng giờ phút này Ninh Dĩ Tầm hoàn toàn hát bằng cảm xúc thật, giống như đang kể lại một câu chuyện, đại khái cũng xem như là cực kỳ dễ nghe. Bất quá không chừng ngày mai lại có một đống phiền toái kéo đến với nàng rồi, nghĩ đến đây da đầu Trần Tinh lại có chút run lên, đi theo Ninh Dĩ Tầm vĩnh viễn là không thiếu chuyện phiền cần giải quyết.
Buổi biểu diễn theo ca khúc Yêu nhất cuối cùng đã chấm dứt, từng người dưới khán đài lần lượt rời đi, chỉ có Niên Ấu Dư vẫn còn đứng ở đó, vẫn giống như tâm trạng vừa rồi chưa thể bình tĩnh lại được, chờ nàng lấy lại tinh thần xong, mới phát hiện mọi người đều đã về hết, nàng cảm giác hai má mình có chút lạnh, lúc này mới kinh ngạc phát hiện, bất tri bất giác nàng đã rơi lệ đầy mặt, Niên Ấu Dư có chút bối rối lau đi nước mắt của mình.
Niên Ấu Dư mở điện thoại, hiện lên thông báo mấy cuộc gọi nhỡ, ba cuộc là Trần Tinh gọi đến, lúc 9h, khi đó vẫn còn đang trong buổi biểu diễn, hai cuộc là Ninh Dĩ Tầm, lúc đó là 9h35 phút, hẳn là lúc buổi biểu diễn vừa mới kết thúc, cũng không biết xuất phát từ tâm tình gì, mà Niên Ấu Dư lại gọi điện cho Trần Tinh trước.
“Vừa rồi chị tìm em?” Niên Ấu Dư dùng hết khả năng khiến cho ngữ khí của mình tự nhiên hơn một chút.
“Chuẩn xác mà nói là Ninh Dĩ Tầm muốn tìm em.” Trần Tinh trả lời chi tiết.
“Bây giờ chị ấy đang ở đâu?” Niên Ấu Dư cảm giác khi nàng nói những lời này, tâm tình vẫn còn có chút khẩn trương, đến giờ phút này, nàng vẫn còn có cảm giác không quá chân thật.
“Em còn ở khán đài sao?” Trần Tinh không trả lời mà hỏi ngược lại.
Vừa rồi Ninh Dĩ Tầm rời khỏi vũ đài liền muốn bước xuống khán đài tìm Niên Ấu Dư. Trần Tinh đã cho người đi kiểm tra, biết Niên Ấu Dư quả thật đã đến, lúc ấy dưới khán đài còn rất nhiều fan, đương nhiên Trần Tinh không thể để Ninh Dĩ Tầm lập tức tìm Niên Ấu Dư, chỉ nói Niên Ấu Dư có khả năng đã đến, chứ không xác định thực sự Niên Ấu Dư có đến hay không. Ninh Dĩ Tầm không nghe được đáp án xác minh, có chút thất vọng, cảm thấy vừa rồi nhất định là bị Trần Tinh dẫn dắt, cô muốn tìm Niên Ấu Dư liền gọi cho Niên Ấu Dư hai cuộc, nhưng Niên Ấu Dư đều không nhận, điều này làm cho tâm tình Ninh Dĩ Tầm rơi vào lo âu, không khỏi miên man suy nghĩ, có phải Niên Ấu Dư không có đến hay không? Nghĩ đến khả năng này, trong lòng Ninh Dĩ Tầm liền trầm xuống, nghĩ đến Niên Âu Dư một chút cũng không để ý đến mình, cũng không muốn đến xem buổi biểu diễn, lòng của cô liền khó chịu giống như bị kim đâm. Cảm giác tinh lực hy vọng đều dùng hết, sau đó có người lại chạy đến nói cho cô, tất cả đều chỉ là vô dụng, khiến cho Ninh Dĩ Tầm cảm thấy thực sự bất lực, loại cảm giác này đau đớn dữ dội như giống như lúc trước muốn giữ Hàn Hân lại.
Bởi vì Trần Tinh sợ Ninh Dĩ Tầm bị fan cuồng ở lại cuốn lấy, nên thúc giục Ninh Dĩ Tầm lên xe rời khỏi khán đài, mọi chuyện đợi về khách sạn đi rồi nói sau. Trong mắt Trần Tinh cho rằng dù sao đã thổ lộ tâm ý rồi, sẽ không còn nóng lòng nữa, không biết Ninh Dĩ Tầm lại nghĩ đến chuyện bi quan như thế, cho nên suốt đường đi tâm tình đều rất tệ.
Trở về khách sạn, Ninh Dĩ Tầm tắm rửa xong đi ra, Trần Tinh mới xác minh cho Ninh Dĩ Tầm biết, Niên Ấu Dư có đến buổi biểu diễn. Ninh Dĩ Tầm hung tợn trừng mắt nhìn Trần Tinh một cái, Trần Tinh không có yêu đương nhất định không biết bản thân mình lúc nãy khó chịu đến nhường nào, bất quá bây giờ cô cũng không rảnh oán Trần Tinh hại cô vô cớ khó chịu, lập tức liền thay đổi quần áo, rời khỏi phòng, bây giờ cô thật sự khẩn cấp muốn nhìn thấy được Niên Ấu Dư. Không biết vì sao, Ninh Dĩ Tầm có loại dự cảm, Niên Ấu Dư vẫn còn ở khán đài, cho dù em ấy không còn ở đó, Ninh Dĩ Tầm cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý đi đến Niên gia tìm nàng.
Trần Tinh thấy Ninh Dĩ Tầm vội vàng ra ngoài tìm Niên Ấu Dư, nàng chỉ biết Ninh Dĩ Tầm sẽ không suy nghĩ nhiều, nên trước tiên gọi cho Niên Ấu Dư nói Ninh Dĩ Tầm đã đi đến khán đài, nếu không lại sinh ra thêm một đống rắc rối mới.
“Vâng.” Niên Ấu Dư trả lời.
“Tuy rằng em ấy nhiều lúc không suy nghĩ chu đáo, nhưng em thuần hóa một chút là được rồi.” Tốt nhất là Ninh Dĩ Tầm không nên bị người ta đá nữa, nếu không không biết còn bao nhiêu rắc rối cho vừa, gần đây nàng thực sự cảm thấy quá mệt mỏi rồi, sau này hy vọng có Niên Ấu Dư quản lý một chút, nàng sẽ được thoải mái hơn. Nàng nghĩ nếu một ngày nào đó tình cảm của Ninh Dĩ Tầm và Niên Ấu Dư bị đưa ra ánh sáng, chắc đó cũng là ngày nàng về hưu, nếu chuyện vẫn còn giấu giấu diếm diếm thế này, nàng vẫn cứ phải che lắp thay hai người, nghĩ đến đúng là chuyện mệt tâm nhất mà.
“Em biết chị ấy có rất nhiều khuyết điểm, nhưng em không quan tâm.” Nghe lời nói của Trần Tinh, Niên Ấu Dư lại muốn nhanh chóng nhìn thấy Ninh Dĩ Tầm, tâm tình muốn gặp Ninh Dĩ Tầm càng ngày càng mãnh liệt, loại khát vọng này khiến tâm tình nàng nhảy loạn không thể khắc chế.
“Bây giờ chị ấy đang ở đâu? Em muốn thấy chị ấy.” Niên Ấu Dư nhịn không được lại hỏi Trần Tinh.
Trần Tinh có thể cảm giác được, bên đầu dây điện thoại Niên Ấu Dư không còn được bình tĩnh nội liễm nữa, giống như thật sự rất sốt ruột, ’em muốn thấy chị ấy’, chỉ vài từ ngắn ngủi cũng có thể khiến cho Trần Tinh cảm giác được tình cảm dày đặc ở bên trong. Trần Tinh suy nghĩ, bây giờ hai người các nàng đều có tâm tình muốn nhanh chóng nhìn thấy đối phương, cảm tình có lẽ là chuyện kỳ diệu nhất trêи đời.
“Ấu Dư!” Không đợi Trần Tinh trả lời, Niên Ấu Dư liền nghe được có người kêu tên mình, mà chủ nhân âm thanh lại là người mình mong nhớ ngày đêm, Niên Ấu Dư theo bản năng xoay người, quả nhiên nhìn thấy được Ninh Dĩ Tầm, trong nháy mắt đó, trong mắt nàng chỉ còn có Ninh Dĩ Tầm, quên mất bản thân vẫn còn đang nói chuyện điện thoại với người khác.
Ninh Dĩ Tầm đi đến khán đài, nhìn đến khán đài trống rỗng, chỉ còn lại rất ít người, ngay tại khán đài xa nhất, cô quả nhiên nhìn thấy được Niên Ấu Dư, cô không khắc chế được cảm giác muốn đến gần Niên Ấu Dư, sau đó gọi tên Niên Ấu Dư, Ninh Dĩ Tầm muốn có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói với Niên Ấu Dư, nhưng khi nhìn thấy Niên Ấu Dư, cái gì cũng không nói ra được.
“Nhìn kìa, người kia có phải Ninh Dĩ Tầm không?” Một vài fan còn ở lại hình như nhận ra được Ninh Dĩ Tầm, sau đó tiếng hét kinh hỉ không không xác định chói tai vang lên.
Tiếng hét chói tai làm bừng tỉnh hai người đang tham luyến nhìn đối phương.
“Đi theo chị.” Ninh Dĩ Tầm nắm tay Niên Ấu Dư bỏ chạy, cô không muốn để cho người khác quấy rầy mình và Niên Ấu Dư, giờ phút này cô chỉ nghĩ đến chuyện đưa Niên Ấu Dư đến nơi mà không bị ai quấy rầy.
Niên Ấu Dư nắm chặt lại tay Ninh Dĩ Tầm, nghĩa vô phản cố chạy theo Ninh Dĩ Tầm, giờ phút này nàng chỉ muốn ở cùng một chỗ với Ninh Dĩ Tầm.
Vốn là thời gian của buổi biểu diễn sắp kết thúc, chỉ còn một ca khúc nữa, Ninh Dĩ Tầm lại bắt đầu nhìn về phía khán đài, có ý đồ muốn tìm ra người cô muốn tìm, nhưng mà biển người mờ mịt, không khác gì mò kim đáy biển.
Ninh Dĩ Tầm theo động tác tìm kiếm, khán giả đều phát hiện ra, bọn họ không tự chủ được suy nghĩ, Ninh Dĩ Tầm đang tìm cái gì?
“Tôi biết em đã đến đây, tôi muốn nói cho em biết, tôi hy vọng em trở lại bên người của tôi, sau này tôi sẽ không dao động nữa, sẽ không làm cho em khổ sở nữa.” Ninh Dĩ Tầm nói với khán đài.
Niên Ấu Dư cảm giác trái tim mình đang căng thẳng, nàng không biết bản thân mình có phải đang là tự mình đa tình hay không, nàng cảm thấy những lời này là Ninh Dĩ Tầm nói với nàng, nàng cảm giác trái tim mình lại đập thình thịch kịch liệt, tâm tình có chút không bình tĩnh được, nếu Ninh Dĩ Tầm thực sự là nói với nàng thì nàng làm sao bây giờ, Niên Ấu Dư không dám nghĩ sâu, càng nghĩ, nàng càng sợ bản thân mình nghĩ nhiều, nhưng lại không khắc chế được ý tưởng tự mình đa tình này.
Cả khán đài liền sôi trào lên, Ninh Dĩ Tầm đang nói với ai, phải biết rằng thân phận của Ninh Dĩ Tầm là kết hôn rồi, chẳng lẽ là ngoại tình sao, mà bất luận là thế nào, cũng đủ để các fan nổi lên tò mò, không biết người Ninh Dĩ Tầm tỏ tình là ai? Không biết vì sao, tuy rằng Ninh Dĩ Tầm kết hôn cùng Niên Tông Hán, nhưng fan lại cảm thấy bọn họ không giống couple, thậm chí có một số fan còn ngóng trong hai người họ ly hôn, thậm chí còn có người cá cược rằng không quá ba năm sẽ ly hôn. Giờ phút này, Ninh Dĩ Tầm thông báo tỏ tình, bọn họ lại tự động xem nhẹ Niên Tông Hán, dù sao mượn Liveshow để tỏ tình như vậy thực sự là rất lãng mạn, Niên đại thúc đã vô hàng năm, không có chuyện lãng mạn như vậy đâu.
“Sau đây là ca khúc cuối cùng, là tôi viết cho em, ‘Yêu nhất’.” Ninh Dĩ Tầm lại lên tiếng, mọi người ở dưới khán đài nghe được xong lại hét chói tai liên tiếp.
Niên Âu Dư nghe đến hai chữ ‘Yêu nhất’, nàng phát hiện tay mình lại không còn run rẩy nữa, nàng nhớ rõ mình từng hy vọng Ninh Dĩ Tầm hát ‘Yêu nhất’ cho nàng nghe, khi đó Ninh Dĩ Tầm không hát, mà giờ phút này lại hát, không phải là bản thân mình nghĩ nhiều đúng không? Cảm giác giờ phút này khiến cho Niên Ấu Dư cảm thấy không thật, nàng đang ở trong đêm diễn ồn ào, nhưng trong mắt nàng giờ đây lại không còn thấy được gì nữa, cũng không nghe được âm thanh gì, tất cả giống như bị tiêu biến, nàng chỉ nhìn thấy được người kia xinh đẹp bức người trêи vũ đài, người nàng yêu nhất đang ở đó, nàng thậm chí còn không phân rõ được bây giờ bản thân nàng đang vui sướиɠ hay khổ sở, chỉ cảm thấy trái tim hơi phát đau, nàng vẫn không chuyển mắt nhìn người kia, hốc mắt lại không tự giác đỏ lên.
Bên dưới rất ồn, khiến cho Ninh Dĩ Tầm khẽ nhíu mày, cô sợ Niên Ấu Dư nghe không rõ mình hát cái gì.
“Suỵt! Im lặng.” Ninh Dĩ Tầm nói với khán đài, quả nhiên toàn bộ khán đài lại im lặng xuống, mọi người cố gắng áp chế tâm tình tò mò, im lặng nghe Ninh Dĩ Tầm hát ca khúc cuối cùng.
“Nàng là người tôi từng yêu nhất, em là người hiện tại và tương lai tôi yêu nhất, quá khứ đã qua đi đi, tương lai vẫn còn rất dài….” Ninh Dĩ Tầm bắt đầu hát lên.
Nếu vừa rồi còn có rất nhiều chỗ không xác định, thì những lời hát vừa rồi của Ninh Dĩ Tầm đã khiến cho Niên Ấu Dư xác định, ca khúc này, thậm chí là toàn bộ buổi biểu diễn này, điều là vì mình. Niên Ấu Dư dùng tay nhéo da thịt mình một chút, quả thật cảm thấy rất đau, mới xác nhận được đây không phải là một giấc mộng của nàng, mà thật sự là hiện tại ngay trước mắt.
Trần Tinh cảm thấy Ninh Dĩ Tầm viết lời bài hát thật sến rện, nhưng giờ phút này Ninh Dĩ Tầm hoàn toàn hát bằng cảm xúc thật, giống như đang kể lại một câu chuyện, đại khái cũng xem như là cực kỳ dễ nghe. Bất quá không chừng ngày mai lại có một đống phiền toái kéo đến với nàng rồi, nghĩ đến đây da đầu Trần Tinh lại có chút run lên, đi theo Ninh Dĩ Tầm vĩnh viễn là không thiếu chuyện phiền cần giải quyết.
Buổi biểu diễn theo ca khúc Yêu nhất cuối cùng đã chấm dứt, từng người dưới khán đài lần lượt rời đi, chỉ có Niên Ấu Dư vẫn còn đứng ở đó, vẫn giống như tâm trạng vừa rồi chưa thể bình tĩnh lại được, chờ nàng lấy lại tinh thần xong, mới phát hiện mọi người đều đã về hết, nàng cảm giác hai má mình có chút lạnh, lúc này mới kinh ngạc phát hiện, bất tri bất giác nàng đã rơi lệ đầy mặt, Niên Ấu Dư có chút bối rối lau đi nước mắt của mình.
Niên Ấu Dư mở điện thoại, hiện lên thông báo mấy cuộc gọi nhỡ, ba cuộc là Trần Tinh gọi đến, lúc 9h, khi đó vẫn còn đang trong buổi biểu diễn, hai cuộc là Ninh Dĩ Tầm, lúc đó là 9h35 phút, hẳn là lúc buổi biểu diễn vừa mới kết thúc, cũng không biết xuất phát từ tâm tình gì, mà Niên Ấu Dư lại gọi điện cho Trần Tinh trước.
“Vừa rồi chị tìm em?” Niên Ấu Dư dùng hết khả năng khiến cho ngữ khí của mình tự nhiên hơn một chút.
“Chuẩn xác mà nói là Ninh Dĩ Tầm muốn tìm em.” Trần Tinh trả lời chi tiết.
“Bây giờ chị ấy đang ở đâu?” Niên Ấu Dư cảm giác khi nàng nói những lời này, tâm tình vẫn còn có chút khẩn trương, đến giờ phút này, nàng vẫn còn có cảm giác không quá chân thật.
“Em còn ở khán đài sao?” Trần Tinh không trả lời mà hỏi ngược lại.
Vừa rồi Ninh Dĩ Tầm rời khỏi vũ đài liền muốn bước xuống khán đài tìm Niên Ấu Dư. Trần Tinh đã cho người đi kiểm tra, biết Niên Ấu Dư quả thật đã đến, lúc ấy dưới khán đài còn rất nhiều fan, đương nhiên Trần Tinh không thể để Ninh Dĩ Tầm lập tức tìm Niên Ấu Dư, chỉ nói Niên Ấu Dư có khả năng đã đến, chứ không xác định thực sự Niên Ấu Dư có đến hay không. Ninh Dĩ Tầm không nghe được đáp án xác minh, có chút thất vọng, cảm thấy vừa rồi nhất định là bị Trần Tinh dẫn dắt, cô muốn tìm Niên Ấu Dư liền gọi cho Niên Ấu Dư hai cuộc, nhưng Niên Ấu Dư đều không nhận, điều này làm cho tâm tình Ninh Dĩ Tầm rơi vào lo âu, không khỏi miên man suy nghĩ, có phải Niên Ấu Dư không có đến hay không? Nghĩ đến khả năng này, trong lòng Ninh Dĩ Tầm liền trầm xuống, nghĩ đến Niên Âu Dư một chút cũng không để ý đến mình, cũng không muốn đến xem buổi biểu diễn, lòng của cô liền khó chịu giống như bị kim đâm. Cảm giác tinh lực hy vọng đều dùng hết, sau đó có người lại chạy đến nói cho cô, tất cả đều chỉ là vô dụng, khiến cho Ninh Dĩ Tầm cảm thấy thực sự bất lực, loại cảm giác này đau đớn dữ dội như giống như lúc trước muốn giữ Hàn Hân lại.
Bởi vì Trần Tinh sợ Ninh Dĩ Tầm bị fan cuồng ở lại cuốn lấy, nên thúc giục Ninh Dĩ Tầm lên xe rời khỏi khán đài, mọi chuyện đợi về khách sạn đi rồi nói sau. Trong mắt Trần Tinh cho rằng dù sao đã thổ lộ tâm ý rồi, sẽ không còn nóng lòng nữa, không biết Ninh Dĩ Tầm lại nghĩ đến chuyện bi quan như thế, cho nên suốt đường đi tâm tình đều rất tệ.
Trở về khách sạn, Ninh Dĩ Tầm tắm rửa xong đi ra, Trần Tinh mới xác minh cho Ninh Dĩ Tầm biết, Niên Ấu Dư có đến buổi biểu diễn. Ninh Dĩ Tầm hung tợn trừng mắt nhìn Trần Tinh một cái, Trần Tinh không có yêu đương nhất định không biết bản thân mình lúc nãy khó chịu đến nhường nào, bất quá bây giờ cô cũng không rảnh oán Trần Tinh hại cô vô cớ khó chịu, lập tức liền thay đổi quần áo, rời khỏi phòng, bây giờ cô thật sự khẩn cấp muốn nhìn thấy được Niên Ấu Dư. Không biết vì sao, Ninh Dĩ Tầm có loại dự cảm, Niên Ấu Dư vẫn còn ở khán đài, cho dù em ấy không còn ở đó, Ninh Dĩ Tầm cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý đi đến Niên gia tìm nàng.
Trần Tinh thấy Ninh Dĩ Tầm vội vàng ra ngoài tìm Niên Ấu Dư, nàng chỉ biết Ninh Dĩ Tầm sẽ không suy nghĩ nhiều, nên trước tiên gọi cho Niên Ấu Dư nói Ninh Dĩ Tầm đã đi đến khán đài, nếu không lại sinh ra thêm một đống rắc rối mới.
“Vâng.” Niên Ấu Dư trả lời.
“Tuy rằng em ấy nhiều lúc không suy nghĩ chu đáo, nhưng em thuần hóa một chút là được rồi.” Tốt nhất là Ninh Dĩ Tầm không nên bị người ta đá nữa, nếu không không biết còn bao nhiêu rắc rối cho vừa, gần đây nàng thực sự cảm thấy quá mệt mỏi rồi, sau này hy vọng có Niên Ấu Dư quản lý một chút, nàng sẽ được thoải mái hơn. Nàng nghĩ nếu một ngày nào đó tình cảm của Ninh Dĩ Tầm và Niên Ấu Dư bị đưa ra ánh sáng, chắc đó cũng là ngày nàng về hưu, nếu chuyện vẫn còn giấu giấu diếm diếm thế này, nàng vẫn cứ phải che lắp thay hai người, nghĩ đến đúng là chuyện mệt tâm nhất mà.
“Em biết chị ấy có rất nhiều khuyết điểm, nhưng em không quan tâm.” Nghe lời nói của Trần Tinh, Niên Ấu Dư lại muốn nhanh chóng nhìn thấy Ninh Dĩ Tầm, tâm tình muốn gặp Ninh Dĩ Tầm càng ngày càng mãnh liệt, loại khát vọng này khiến tâm tình nàng nhảy loạn không thể khắc chế.
“Bây giờ chị ấy đang ở đâu? Em muốn thấy chị ấy.” Niên Ấu Dư nhịn không được lại hỏi Trần Tinh.
Trần Tinh có thể cảm giác được, bên đầu dây điện thoại Niên Ấu Dư không còn được bình tĩnh nội liễm nữa, giống như thật sự rất sốt ruột, ’em muốn thấy chị ấy’, chỉ vài từ ngắn ngủi cũng có thể khiến cho Trần Tinh cảm giác được tình cảm dày đặc ở bên trong. Trần Tinh suy nghĩ, bây giờ hai người các nàng đều có tâm tình muốn nhanh chóng nhìn thấy đối phương, cảm tình có lẽ là chuyện kỳ diệu nhất trêи đời.
“Ấu Dư!” Không đợi Trần Tinh trả lời, Niên Ấu Dư liền nghe được có người kêu tên mình, mà chủ nhân âm thanh lại là người mình mong nhớ ngày đêm, Niên Ấu Dư theo bản năng xoay người, quả nhiên nhìn thấy được Ninh Dĩ Tầm, trong nháy mắt đó, trong mắt nàng chỉ còn có Ninh Dĩ Tầm, quên mất bản thân vẫn còn đang nói chuyện điện thoại với người khác.
Ninh Dĩ Tầm đi đến khán đài, nhìn đến khán đài trống rỗng, chỉ còn lại rất ít người, ngay tại khán đài xa nhất, cô quả nhiên nhìn thấy được Niên Ấu Dư, cô không khắc chế được cảm giác muốn đến gần Niên Ấu Dư, sau đó gọi tên Niên Ấu Dư, Ninh Dĩ Tầm muốn có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói với Niên Ấu Dư, nhưng khi nhìn thấy Niên Ấu Dư, cái gì cũng không nói ra được.
“Nhìn kìa, người kia có phải Ninh Dĩ Tầm không?” Một vài fan còn ở lại hình như nhận ra được Ninh Dĩ Tầm, sau đó tiếng hét kinh hỉ không không xác định chói tai vang lên.
Tiếng hét chói tai làm bừng tỉnh hai người đang tham luyến nhìn đối phương.
“Đi theo chị.” Ninh Dĩ Tầm nắm tay Niên Ấu Dư bỏ chạy, cô không muốn để cho người khác quấy rầy mình và Niên Ấu Dư, giờ phút này cô chỉ nghĩ đến chuyện đưa Niên Ấu Dư đến nơi mà không bị ai quấy rầy.
Niên Ấu Dư nắm chặt lại tay Ninh Dĩ Tầm, nghĩa vô phản cố chạy theo Ninh Dĩ Tầm, giờ phút này nàng chỉ muốn ở cùng một chỗ với Ninh Dĩ Tầm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.