Chương 48
Minh Dã
26/03/2021
Loại tâm lý này, Ninh Dĩ Tầm hoàn toàn có thể lý giải, bản thân cô cũng hy vọng mọi lúc đều có thể duy trì trạng thái hoàn mỹ trước mặt Niên Ấu Dư.
“Đồ ngốc, chị cũng muốn giúp em sấy tóc.” Ngón tay Ninh Dĩ Tầm xuyên qua cổ Niên Ấu Dư ôm lấy, tuy hai người không nói gì, nhưng trong không khí đều dào dạt cảm giác ấm áp.
Hai mươi phút sau, tóc Niên Ấu Dư cũng được sấy khô, Ninh Dĩ Tầm buông máy sấy, ôm lấy Niên Ấu Dư từ phía sau, một khắc cũng không muốn buông ra. Ninh Dĩ Tầm cảm thấy bản thân cô muốn thẳng cũng không thẳng được nữa, chỉ có nữ nhân mới có thể mềm như vậy, thơm như vậy, đây là cảm giác khiến cô mê luyến.
Niên Ấu Dư được Ninh Dĩ Tầm ôm vào lòng, nguyên bản là bất an cùng khẩn trương, giờ lại thấy an tâm trước nay chưa từng có, nàng cực thích cảm giác như vậy, tuy rằng nàng luyến tiếc rời khỏi người Ninh Dĩ Tầm, nhưng nàng biết Ninh Dĩ Tầm đã diễn một ngày mệt mỏi, lại còn nháo đến tận nửa đêm, hẳn là rất mệt.
“Khuya rồi, chúng ta cùng ngủ đi.” Niên Ấu Dư xoay người, nói với Ninh Dĩ Tầm.
“Uhm, chị muốn ôm em ngủ.” Ninh Dĩ Tầm nói còn thực sự nghiêm túc, nói đến mới nhớ, đây cũng là lần đầu tiên các nàng ôm nhau ngủ.
Niên Ấu Dư gật đầu, hấp dẫn vốn là lẫn nhau, chuyện Ninh Dĩ Tầm muốn làm, hơn phân nửa Niên Ấu Dư cũng là thích.
Hai người nằm đối mặt nhau, gần gũi nhìn đối phương, ngọn đèn đầu giường mờ ảo, Ninh Dĩ Tầm cảm thấy gương mặt Niên Ấu Dư thật sự trẻ tuổi, một chút tỳ vết đều không có, trạng thái tốt hơn mình rất nhiều, nội tâm Ninh Dĩ Tầm đột nhiên cảm thán tuổi trẻ thực tốt.
Niên Ấu Dư nhìn Ninh Dĩ Tầm thật gần, gương mặt nàng quen thuộc hơn mười năm, giờ phút này lại ở gần trong gang tấc, ngẫm lại quả thật thấy thật bất khả tư nghị, chuyện này giống như đem trăng trêи trời hái xuống, cảm giác thành tựu tràn ngập trong lòng.
“Em có thể sờ mặt chị một chút không?” Niên Ấu Dư nhẹ giọng hỏi, nàng thực sự rất muốn sờ mặt Ninh Dĩ Tầm.
“Tất cả chị đều là của em, em nói xem?” Ninh Dĩ Tầm cười hỏi, nàng muốn cả thân thể mình đều được, sờ cái mặt thì cần gì phải khách khí đâu?
Niên Ấu Dư nghe lời nói Ninh Dĩ Tầm mang tính ám chỉ, sắc mặt đỏ ửng lên, bất quá nàng nghĩ đến chuyện Ninh Dĩ Tầm đã cho phép xong, đầu ngón tay liền nhẹ nhàng lướt qua chân mày Ninh Dĩ Tầm, một đôi mắt thật đẹp, lông mi cũng thật dài, đôi mắt này khiến người khác nhìn thấy cô rất lãnh mạc, nhưng cũng đôi mắt này khiến cho nàng cảm thấy nóng bừng như có lửa. Đầu ngón tay dừng ở đôi mày cô, thật lâu mới chậm rãi di chuyển đến chóp mũi Ninh Dĩ Tầm, sóng mũi thật cao, làm cho ngũ quan thật thanh tú sâu sắc, đôi môi cũng thật xinh đẹp, lộ ra một cỗ gợi cảm mị hoặc, đây là gương mặt minh diễm động lòng người, cũng cực kỳ cao ngạo quý phái.
Ninh Dĩ Tầm nhìn Niên Ấu Dư cẩn thận vuốt mặt mình, trong mắt Niên Ấu Dư, giống như lộ ra một cỗ cuồng nhiệt, điều này làm cho Ninh Dĩ Tầm cảm thấy tâm tình mình có chút phức tạp, giờ phút này trong lòng Niên Ấu Dư, thích mình theo kiểu thần tượng, hay thích mình theo kiểu tình nhân đây? Lần đầu tiên Ninh Dĩ Tầm đối với thân phận thần tượng của mình có chút không thoải mái, cô hy vọng Niên Ấu Dư thích là bản thân mình, chứ không phải là người do giới truyền thông thêu dệt nên.
“Ấu Dư, em thích chị cái gì?” Ninh Dĩ Tầm hỏi.
“Em không biết, vì sao lại là chị.” Ninh Dĩ Tầm rất đẹp, đúng vậy, nhưng tuyệt đối không phải người xinh đẹp nhất Niên Ấu Dư từng gặp, đương nhiên trêи đời này cũng không tồn tại người đẹp nhất, cái đó chỉ là nói tương đối mà thôi, ít nhất khí chất so với Ninh Dĩ Tầm tốt hơn, học thức cao thâm hơn Ninh Dĩ Tầm, tính cách tốt hơn cô, Niên Ấu Dư đều đã gặp qua, nhưng chỉ duy độc Ninh Dĩ Tầm, liếc mắt một cái liền hấp dẫn sự chú ý của nàng, khiến nàng làm fan yêu thích mười mấy năm, đem tình cảm mười mấy năm này chuyển hóa thành một loại tình cảm khác, hình như cũng quá dễ dàng.
“Có phải em chỉ là nhất thời mê luyến hay không? Dù sao em cũng cuồng chị nhiều năm như vậy, kỳ thật chị và hình ảnh trêи tivi căn bản không phải là một người.” Ninh Dĩ Tầm phát hiện, bản thân mình cũng có lúc không tự tin như vậy.
“Tuy rằng nhân vật của công chúng kia không phải hoàn toàn là chị, nhưng ít nhất cũng có một phần là chị, khiến cho người ta yêu thích là nhân cách mị lực của chị, nếu là mê luyến, em xác định có thể mê luyến chị cả đời.” Sau khi biết được Ninh Dĩ Tầm, Ninh Dĩ Tầm quả thật khác xa so với tưởng tượng của nàng, nhưng cảm giác lại càng chân thật, khoảng cách cũng gần hơn một chút, không hề xa đến độ không thể vớ tới, khiến nàng không dám độc chiếm như trước kia.
“Có thể mê luyến cả đời là nghiêm túc yêu, không gọi là mê luyến.” Cái gọi là mê luyến đều là nhất thời, nên Ninh Dĩ Tầm đối với đáp án này cũng không quá vừa lòng.
“Vậy giao cho thời gian chứng minh.” Ngữ khí Niên Ấu Dư ôn như nhưng cực kỳ kiên định, tuy rằng nàng đối mặt với ai đều có thái độ ôn hòa, nhưng nàng không phải là người có thể dễ dàng thích một người. Trãi qua mười mấy năm, Ninh Dĩ Tầm chính là thần tượng, liền chiếm cứ một phần rất lớn trong nội tâm nàng, dù cho có đổi thành thân mật hơn, nàng chỉ biết Ninh Dĩ Tầm chiếm vị trí càng ngày càng lớn, Niên Ấu Dư còn sợ đến một ngày, sẽ lớn đến mức khiến nàng cảm thấy sợ hãi. Niên Ấu Dư cũng sẽ không nói cho Ninh Dĩ Tầm, hai bạn trai trước đây của nàng đều có liên quan đến Ninh Dĩ Tầm. Người bạn trai thứ nhất biết nàng thích Ninh Dĩ Tầm, cho nên thực dụng tâm sưu tầm những thứ liên quan đến Ninh Dĩ Tầm, vào ngày sinh nhật làm quà đưa cho nàng, làm cho nàng có chút cảm động nho nhỏ, nàng biết rõ, loại cảm giác lúc đó thậm chí còn kém cảm giác mang đến từ cái ôm của Ninh Dĩ Tầm. Bạn trai thứ hai của nàng, hắn cũng thích Ninh Dĩ Tầm, bọn họ gặp nhau ở buổi biểu diễn của Ninh Dĩ Tầm, khi đó hắn ngồi bên cạnh nàng trong buổi biễu diễn, cũng ngồi cạnh nàng trong buổi chiếu phim, trùng hợp rất nhiều lần, làm cho nàng với hắn cảm thấy có gì đó len lỏi, khi đó nàng cũng không có cảm giác rung động, chỉ là cảm thấy có người bồi nàng cùng nhau trò chuyện về Ninh Dĩ Tầm cảm giác tốt lắm. Sau đó lại phát hiện, bọn họ có đối tốt với nàng bao nhiêu, nội tâm nàng cũng không hề có điểm rung động, thậm chí cả một chút nhiệt tình cũng không có. Có đôi khi, nhìn bạn bè rơi vào tình yêu cuồng nhiệt, liều lĩnh, ngẫu nhiên cũng sẽ hâm mộ một chút, vì nàng nghĩ rằng mình rất khó vì người khác mà mất đi lý trí. Cho đến khi gặp được Ninh Dĩ Tầm, nàng mới phát hiện, thì ra mình cũng giống như người bình thường, có thể yêu đương cuồng nhiệt đến như vậy.
Kỳ thật so với sự bất an của Ninh Dĩ Tầm, Niên Ấu Dư mới có nhiều bất an hơn, chưa có được sẽ không sợ mất đi, chiếm được rồi mới sợ hãi mất đi, Niên Ấu Dư biết rõ, Ninh Dĩ Tầm có thể dễ dàng khiến người khác yêu thích, huống chi Ninh Dĩ Tầm còn có một người bạn gái cũ cực kỳ vĩ đại. Ninh Dĩ Tầm chưa bao giờ nhắc đến Hàn Hân, Niên Ấu Dư liền biết, trong lòng Ninh Dĩ Tầm vẫn chưa thoải mái, chưa nguyện ý nói về Hàn Hân với mình.
“Đồ ngốc, chị cũng muốn giúp em sấy tóc.” Ngón tay Ninh Dĩ Tầm xuyên qua cổ Niên Ấu Dư ôm lấy, tuy hai người không nói gì, nhưng trong không khí đều dào dạt cảm giác ấm áp.
Hai mươi phút sau, tóc Niên Ấu Dư cũng được sấy khô, Ninh Dĩ Tầm buông máy sấy, ôm lấy Niên Ấu Dư từ phía sau, một khắc cũng không muốn buông ra. Ninh Dĩ Tầm cảm thấy bản thân cô muốn thẳng cũng không thẳng được nữa, chỉ có nữ nhân mới có thể mềm như vậy, thơm như vậy, đây là cảm giác khiến cô mê luyến.
Niên Ấu Dư được Ninh Dĩ Tầm ôm vào lòng, nguyên bản là bất an cùng khẩn trương, giờ lại thấy an tâm trước nay chưa từng có, nàng cực thích cảm giác như vậy, tuy rằng nàng luyến tiếc rời khỏi người Ninh Dĩ Tầm, nhưng nàng biết Ninh Dĩ Tầm đã diễn một ngày mệt mỏi, lại còn nháo đến tận nửa đêm, hẳn là rất mệt.
“Khuya rồi, chúng ta cùng ngủ đi.” Niên Ấu Dư xoay người, nói với Ninh Dĩ Tầm.
“Uhm, chị muốn ôm em ngủ.” Ninh Dĩ Tầm nói còn thực sự nghiêm túc, nói đến mới nhớ, đây cũng là lần đầu tiên các nàng ôm nhau ngủ.
Niên Ấu Dư gật đầu, hấp dẫn vốn là lẫn nhau, chuyện Ninh Dĩ Tầm muốn làm, hơn phân nửa Niên Ấu Dư cũng là thích.
Hai người nằm đối mặt nhau, gần gũi nhìn đối phương, ngọn đèn đầu giường mờ ảo, Ninh Dĩ Tầm cảm thấy gương mặt Niên Ấu Dư thật sự trẻ tuổi, một chút tỳ vết đều không có, trạng thái tốt hơn mình rất nhiều, nội tâm Ninh Dĩ Tầm đột nhiên cảm thán tuổi trẻ thực tốt.
Niên Ấu Dư nhìn Ninh Dĩ Tầm thật gần, gương mặt nàng quen thuộc hơn mười năm, giờ phút này lại ở gần trong gang tấc, ngẫm lại quả thật thấy thật bất khả tư nghị, chuyện này giống như đem trăng trêи trời hái xuống, cảm giác thành tựu tràn ngập trong lòng.
“Em có thể sờ mặt chị một chút không?” Niên Ấu Dư nhẹ giọng hỏi, nàng thực sự rất muốn sờ mặt Ninh Dĩ Tầm.
“Tất cả chị đều là của em, em nói xem?” Ninh Dĩ Tầm cười hỏi, nàng muốn cả thân thể mình đều được, sờ cái mặt thì cần gì phải khách khí đâu?
Niên Ấu Dư nghe lời nói Ninh Dĩ Tầm mang tính ám chỉ, sắc mặt đỏ ửng lên, bất quá nàng nghĩ đến chuyện Ninh Dĩ Tầm đã cho phép xong, đầu ngón tay liền nhẹ nhàng lướt qua chân mày Ninh Dĩ Tầm, một đôi mắt thật đẹp, lông mi cũng thật dài, đôi mắt này khiến người khác nhìn thấy cô rất lãnh mạc, nhưng cũng đôi mắt này khiến cho nàng cảm thấy nóng bừng như có lửa. Đầu ngón tay dừng ở đôi mày cô, thật lâu mới chậm rãi di chuyển đến chóp mũi Ninh Dĩ Tầm, sóng mũi thật cao, làm cho ngũ quan thật thanh tú sâu sắc, đôi môi cũng thật xinh đẹp, lộ ra một cỗ gợi cảm mị hoặc, đây là gương mặt minh diễm động lòng người, cũng cực kỳ cao ngạo quý phái.
Ninh Dĩ Tầm nhìn Niên Ấu Dư cẩn thận vuốt mặt mình, trong mắt Niên Ấu Dư, giống như lộ ra một cỗ cuồng nhiệt, điều này làm cho Ninh Dĩ Tầm cảm thấy tâm tình mình có chút phức tạp, giờ phút này trong lòng Niên Ấu Dư, thích mình theo kiểu thần tượng, hay thích mình theo kiểu tình nhân đây? Lần đầu tiên Ninh Dĩ Tầm đối với thân phận thần tượng của mình có chút không thoải mái, cô hy vọng Niên Ấu Dư thích là bản thân mình, chứ không phải là người do giới truyền thông thêu dệt nên.
“Ấu Dư, em thích chị cái gì?” Ninh Dĩ Tầm hỏi.
“Em không biết, vì sao lại là chị.” Ninh Dĩ Tầm rất đẹp, đúng vậy, nhưng tuyệt đối không phải người xinh đẹp nhất Niên Ấu Dư từng gặp, đương nhiên trêи đời này cũng không tồn tại người đẹp nhất, cái đó chỉ là nói tương đối mà thôi, ít nhất khí chất so với Ninh Dĩ Tầm tốt hơn, học thức cao thâm hơn Ninh Dĩ Tầm, tính cách tốt hơn cô, Niên Ấu Dư đều đã gặp qua, nhưng chỉ duy độc Ninh Dĩ Tầm, liếc mắt một cái liền hấp dẫn sự chú ý của nàng, khiến nàng làm fan yêu thích mười mấy năm, đem tình cảm mười mấy năm này chuyển hóa thành một loại tình cảm khác, hình như cũng quá dễ dàng.
“Có phải em chỉ là nhất thời mê luyến hay không? Dù sao em cũng cuồng chị nhiều năm như vậy, kỳ thật chị và hình ảnh trêи tivi căn bản không phải là một người.” Ninh Dĩ Tầm phát hiện, bản thân mình cũng có lúc không tự tin như vậy.
“Tuy rằng nhân vật của công chúng kia không phải hoàn toàn là chị, nhưng ít nhất cũng có một phần là chị, khiến cho người ta yêu thích là nhân cách mị lực của chị, nếu là mê luyến, em xác định có thể mê luyến chị cả đời.” Sau khi biết được Ninh Dĩ Tầm, Ninh Dĩ Tầm quả thật khác xa so với tưởng tượng của nàng, nhưng cảm giác lại càng chân thật, khoảng cách cũng gần hơn một chút, không hề xa đến độ không thể vớ tới, khiến nàng không dám độc chiếm như trước kia.
“Có thể mê luyến cả đời là nghiêm túc yêu, không gọi là mê luyến.” Cái gọi là mê luyến đều là nhất thời, nên Ninh Dĩ Tầm đối với đáp án này cũng không quá vừa lòng.
“Vậy giao cho thời gian chứng minh.” Ngữ khí Niên Ấu Dư ôn như nhưng cực kỳ kiên định, tuy rằng nàng đối mặt với ai đều có thái độ ôn hòa, nhưng nàng không phải là người có thể dễ dàng thích một người. Trãi qua mười mấy năm, Ninh Dĩ Tầm chính là thần tượng, liền chiếm cứ một phần rất lớn trong nội tâm nàng, dù cho có đổi thành thân mật hơn, nàng chỉ biết Ninh Dĩ Tầm chiếm vị trí càng ngày càng lớn, Niên Ấu Dư còn sợ đến một ngày, sẽ lớn đến mức khiến nàng cảm thấy sợ hãi. Niên Ấu Dư cũng sẽ không nói cho Ninh Dĩ Tầm, hai bạn trai trước đây của nàng đều có liên quan đến Ninh Dĩ Tầm. Người bạn trai thứ nhất biết nàng thích Ninh Dĩ Tầm, cho nên thực dụng tâm sưu tầm những thứ liên quan đến Ninh Dĩ Tầm, vào ngày sinh nhật làm quà đưa cho nàng, làm cho nàng có chút cảm động nho nhỏ, nàng biết rõ, loại cảm giác lúc đó thậm chí còn kém cảm giác mang đến từ cái ôm của Ninh Dĩ Tầm. Bạn trai thứ hai của nàng, hắn cũng thích Ninh Dĩ Tầm, bọn họ gặp nhau ở buổi biểu diễn của Ninh Dĩ Tầm, khi đó hắn ngồi bên cạnh nàng trong buổi biễu diễn, cũng ngồi cạnh nàng trong buổi chiếu phim, trùng hợp rất nhiều lần, làm cho nàng với hắn cảm thấy có gì đó len lỏi, khi đó nàng cũng không có cảm giác rung động, chỉ là cảm thấy có người bồi nàng cùng nhau trò chuyện về Ninh Dĩ Tầm cảm giác tốt lắm. Sau đó lại phát hiện, bọn họ có đối tốt với nàng bao nhiêu, nội tâm nàng cũng không hề có điểm rung động, thậm chí cả một chút nhiệt tình cũng không có. Có đôi khi, nhìn bạn bè rơi vào tình yêu cuồng nhiệt, liều lĩnh, ngẫu nhiên cũng sẽ hâm mộ một chút, vì nàng nghĩ rằng mình rất khó vì người khác mà mất đi lý trí. Cho đến khi gặp được Ninh Dĩ Tầm, nàng mới phát hiện, thì ra mình cũng giống như người bình thường, có thể yêu đương cuồng nhiệt đến như vậy.
Kỳ thật so với sự bất an của Ninh Dĩ Tầm, Niên Ấu Dư mới có nhiều bất an hơn, chưa có được sẽ không sợ mất đi, chiếm được rồi mới sợ hãi mất đi, Niên Ấu Dư biết rõ, Ninh Dĩ Tầm có thể dễ dàng khiến người khác yêu thích, huống chi Ninh Dĩ Tầm còn có một người bạn gái cũ cực kỳ vĩ đại. Ninh Dĩ Tầm chưa bao giờ nhắc đến Hàn Hân, Niên Ấu Dư liền biết, trong lòng Ninh Dĩ Tầm vẫn chưa thoải mái, chưa nguyện ý nói về Hàn Hân với mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.