Chương 345: Cày Cuốc Chăm Chỉ Ở Xã Hội Nguyên Thuỷ (22)
Ngận Thị Kiểu Tình
19/02/2021
Chuyển ngữ: Wanhoo
Mizu ôm Chika đang tái mặt, run rẩy trong lòng, vả lại anh còn nhận thấy ánh mắt nhìn Chika của giống cái xung quanh không có thiện ý.
Mizu không hiểu nổi, có chút chuyện cỏn con lại xé ra to như vậy, Mizu không muốn làm Chika đau lòng đâu.
Mizu nói với pháp sư: “Pháp sư, con không đồng ý để Kaya trở thành pháp sư đời sau.”
Pháp sư chỉ ho khù khù chứ không trả lời.
Ninh Thư cười tít mắt hỏi Mizu: “Tại sao chứ? Tôi là pháp sư thần linh chọn, anh định chối bỏ thần đấy à?”
Mizu mím môi bảo: “Tôi không hề chối bỏ thần, tôi chỉ thấy cô không phải ứng cử viên sáng giá cho vị trí pháp sư thôi.”
Pháp sư lên tiếng: “Kaya là pháp sư thần chọn, thần cho Kaya sức mạnh không hề thua kém giống đực, Kaya chắn chắn sẽ trở thành pháp sư, không làm trái quyết định của thần.”
“Nhưng mà cô ta...” Mizu không nói lại được bởi Kaya mạnh thật.
Lần đầu cả bộ lạc có giống cái có sức mạnh đó.
Mizu nói: “Nhưng cô ta không hòa thuận với nữ thần, nữ thần là sứ giả thần linh cử xuống, Kaya không nên hận Chi như thế.”
Cả bộ lạc đều biết Kaya và Chi không hòa thuận.
Ninh Thư bịt miệng cười hí hí như gà mẹ cục tác, cô chỉ vào Chika và bảo: “Anh có chắc cô ta là nữ thần không? Nữ thần phải trong sạch, cô ta trong sạch à?”
Mizu chau mày, nói hờ hững: “Sao Chi lại không phải nữ thần chứ, Chi là nữ thần, Chi đã cống hiến biết bao vì Bộ tộc Hổ có cánh đó thôi.”
Ninh Thư nhún vai: “Cô ta có phải nữ thần hay không tự cô ta biết. Này nữ thần, cô nói cho mọi người biết mục đích thần cử cô xuống đây đi?”
Chika hơi lúng túng, “Tất nhiên là để cải tạo xã hội nguyên thủy rồi.”
Ninh Thư ồ lên, “Cô cải tạo xã hội nguyên thủy có xung đột với tôi làm pháp sư à?”
Tất nhiên là xung đột chứ, Chika không ngờ mới đó mà giống cái này đã được trở thành pháp sư đời sau đâu.
Pháp sư có thân phận cực cao trong bộ lạc, Chika chấp nhận việc để người khác trở thành pháp sư, chứ không chấp nhận được việc để cái cô Kaya hạnh họe cô khắp nơi này là pháp sư.
Pháp sư quả quyết: “Nữ thần là sứ giả thần linh cử xuống, sau này Kaya sẽ là pháp sư, không được cãi cọ.”
Pháp sư nói: “Cả hai đều là người thần chọn, con cũng đừng muốn đổi người nữa Mizu, không phải ai cũng kết nối được với đá thần đâu.”
Mizu cau có không nói nữa.
“Sao thế này, bảo là đi hội chợ mà sao còn ở đây ồn ào cái gì nữa?” Tộc trưởng đã có mặt, “Chuyện gì thì để đi hội chợ về hãng nói.”
Mizu vâng một tiếng.
Giống đực biến thành con hổ, giống cái ngồi lên lưng họ và thoắt cái đã không thấy bóng dáng đâu.
Ninh Thư đang nghĩ có gói thuốc độc của mình chắc là Eda khá an toàn rồi.
Tộc trưởng nhìn thoáng qua Kai đang bị thương và quay qua hỏi Ninh Thư: “Cô kết nối được với thần thật à?”
Ninh Thư trả lời: “Tất nhiên ạ.”
Tộc trưởng cười hỏi: “Cô kết nối với thần linh kiểu gì, thần linh mà lại ban sức mạnh cho cô ư?”
Nghe thấy mùi nghi vấn từ tộc trưởng là biết tộc trưởng bênh con dâu mình. Cơ mà cũng phải thôi, dù cô có sức mạnh thần ban nhưng vẫn không lấn át được những lợi ích mà Chika mang lại.
Bất công là chuyện bình thường.
“Con nhìn thấy thần đến thế giới hoang vu này, sau đó thế giới xuất hiện mặt trời trước rồi đến rừng rậm. Giống thú nhân đầu tiên là sư tử, đây là giống mà thần linh ban cho năng lực biến hình.”
Thủ lĩnh cười cợt, “Ai cũng biết chuyện này cả.”
Ninh Thư hơi sầm mặt, tộc trưởng biết ân oán giữa cô và Chika, quả đúng là ai cho sữa kẻ đó là mẹ. Hiện giờ cô là pháp sư đời sau với thân phận cao ngất, trong khi Chika lại mang lại lợi ích to lớn hơn cho bộ lạc, thân phận cũng cao vút nốt. Cả hai đều đứng trên cao sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của bộ lạc, ông ta đã loại trừ cô để cam đoan việc bộ lạc phát triển trong yên bình.
Pháp sư chau mày, định nói nhưng lại thôi.
Ninh Thư cũng cười theo tộc trưởng, “Dù thần linh ban tặng sức mạnh cho con, nhưng chưa chắc con đã là pháp sư, trước giờ pháp sư cũng không có sức mạnh mà.”
Ninh Thư không quan trọng cái mác pháp sư này, tai họa ập đến thì sống được hay không mới là vấn đề, chứ thần linh gì chỉ là phù du thôi.
“Đúng là như vậy.” Tộc trưởng cười hài lòng và bảo với pháp sư: “Cho các giống cái khác cũng thử kết nối với đá thần đi.”
Tộc trưởng nói một câu tước đoạt quyền thừa kế pháp sư đời sau của Ninh Thư rồi đi luôn.
Pháp sư ho khan, “Ta tin con kết nối được với đá thần, chỉ là bộ lạc đã khác trước rồi thôi.” Bà nói rồi thở dài, rõ ràng là sắc mặt đã tiều tụy đi nhiều.
Con người mà, ai chẳng tham lam. Càng có nhiều thì lại càng muốn nhiều hơn, mà Chika đây lại còn là bảo vật không đáy nữa.
Quen sống nhàn nhã rồi nên không muốn quay lại cuộc sống săn thú khổ sở trước đây nữa, ít nhất thì Bộ tộc Hổ có cánh sẽ không sống lại như ngày trước nữa.
Ninh Thư quay về hang của mình và lật thịt muối sau đó ngồi xuống đống cỏ cố gắng luyện công.
Trên trời đã có bảy mặt trăng, thời gian ngày càng gấp rút hơn rồi, Ninh Thư cảm nhận được rõ ràng thời tiết đã lạnh hơn rồi ấy.
Chẳng mấy nữa là mùa đông sẽ đến, và còn cả trận động đất kia nữa.
Ninh Thư khá là bất ngờ khi mới ba ngày mà thú nhân đi hội chợ đã quay về, nhóm quay về còn khá lo lắng và buồn rầu.
Mizu dẫn đội nôn nóng vô cùng, về đến cái là đi tìm cha luôn.
Ninh Thư thấy Eda trở về lành lặn thì thở phào, cô hỏi: “Sao về nhanh thế?”
Hội chợ diễn ra hơn mười ngày, Bộ tộc Hổ có cánh mới đi ba ngày đã về tức có chuyện, mà nhóm quay về cũng không có Chika nữa.
Eda kéo Ninh Thư về hang và kể: “Chi bị thú nhân của Bộ tộc Rắn đen bắt đi rồi, giờ Mizu về gọi người đi cứu cô ấy đó.”
“Ồ...” Ninh Thư ồ lên khá là bình tĩnh.
Eda kể thêm: “E là Chi gặp nguy rồi.”
Ninh Thư chau mày, “Gặp nguy gì chứ?” Đổi chỗ thì gặp mỹ nam mới, có gì nguy hiểm đâu.
Eda bảo: “Sao lại không nguy hiểm được. Tớ nghe bảo giống đực Bộ tộc Rắn đen lợi hại nhất đấy. Mà Bộ tộc Rắn đen lại có ít giống cái nhất, họ toàn qua bộ lạc khác bắt giống cái về thôi. Giống cái bị bắt về Bộ tộc Rắn đen chẳng sống được bao lâu cũng bởi giống đực Bộ tộc Rắn đen khỏe mà rất thích làm chuyện kia á, chẳng giống cái nào chịu được cả.”
“Ồ...” Ninh Thư lại ồ cực bình tĩnh, chuyện đó chẳng hề hấn gì với Chika.
Rắn phóng túng sẵn, mà Ninh Thư còn nghe phong phanh là rắn có hai cc á, họ khỏe thế thì thỏa mãn yêu cầu vào hậu cung rồi.
Toàn bộ Bộ tộc Hổ có cánh đều nháo nhào nhào khi hay tin nữ thần đã bị Bộ tộc Rắn đen bắt mất. Nữ thần mang lại lợi ích là sự thật, không còn nữ thần ở đây vậy một chốc là hỏng bét hết.
Có một số chuyện buộc phải là nữ thần mới làm tốt được.
Mizu ôm Chika đang tái mặt, run rẩy trong lòng, vả lại anh còn nhận thấy ánh mắt nhìn Chika của giống cái xung quanh không có thiện ý.
Mizu không hiểu nổi, có chút chuyện cỏn con lại xé ra to như vậy, Mizu không muốn làm Chika đau lòng đâu.
Mizu nói với pháp sư: “Pháp sư, con không đồng ý để Kaya trở thành pháp sư đời sau.”
Pháp sư chỉ ho khù khù chứ không trả lời.
Ninh Thư cười tít mắt hỏi Mizu: “Tại sao chứ? Tôi là pháp sư thần linh chọn, anh định chối bỏ thần đấy à?”
Mizu mím môi bảo: “Tôi không hề chối bỏ thần, tôi chỉ thấy cô không phải ứng cử viên sáng giá cho vị trí pháp sư thôi.”
Pháp sư lên tiếng: “Kaya là pháp sư thần chọn, thần cho Kaya sức mạnh không hề thua kém giống đực, Kaya chắn chắn sẽ trở thành pháp sư, không làm trái quyết định của thần.”
“Nhưng mà cô ta...” Mizu không nói lại được bởi Kaya mạnh thật.
Lần đầu cả bộ lạc có giống cái có sức mạnh đó.
Mizu nói: “Nhưng cô ta không hòa thuận với nữ thần, nữ thần là sứ giả thần linh cử xuống, Kaya không nên hận Chi như thế.”
Cả bộ lạc đều biết Kaya và Chi không hòa thuận.
Ninh Thư bịt miệng cười hí hí như gà mẹ cục tác, cô chỉ vào Chika và bảo: “Anh có chắc cô ta là nữ thần không? Nữ thần phải trong sạch, cô ta trong sạch à?”
Mizu chau mày, nói hờ hững: “Sao Chi lại không phải nữ thần chứ, Chi là nữ thần, Chi đã cống hiến biết bao vì Bộ tộc Hổ có cánh đó thôi.”
Ninh Thư nhún vai: “Cô ta có phải nữ thần hay không tự cô ta biết. Này nữ thần, cô nói cho mọi người biết mục đích thần cử cô xuống đây đi?”
Chika hơi lúng túng, “Tất nhiên là để cải tạo xã hội nguyên thủy rồi.”
Ninh Thư ồ lên, “Cô cải tạo xã hội nguyên thủy có xung đột với tôi làm pháp sư à?”
Tất nhiên là xung đột chứ, Chika không ngờ mới đó mà giống cái này đã được trở thành pháp sư đời sau đâu.
Pháp sư có thân phận cực cao trong bộ lạc, Chika chấp nhận việc để người khác trở thành pháp sư, chứ không chấp nhận được việc để cái cô Kaya hạnh họe cô khắp nơi này là pháp sư.
Pháp sư quả quyết: “Nữ thần là sứ giả thần linh cử xuống, sau này Kaya sẽ là pháp sư, không được cãi cọ.”
Pháp sư nói: “Cả hai đều là người thần chọn, con cũng đừng muốn đổi người nữa Mizu, không phải ai cũng kết nối được với đá thần đâu.”
Mizu cau có không nói nữa.
“Sao thế này, bảo là đi hội chợ mà sao còn ở đây ồn ào cái gì nữa?” Tộc trưởng đã có mặt, “Chuyện gì thì để đi hội chợ về hãng nói.”
Mizu vâng một tiếng.
Giống đực biến thành con hổ, giống cái ngồi lên lưng họ và thoắt cái đã không thấy bóng dáng đâu.
Ninh Thư đang nghĩ có gói thuốc độc của mình chắc là Eda khá an toàn rồi.
Tộc trưởng nhìn thoáng qua Kai đang bị thương và quay qua hỏi Ninh Thư: “Cô kết nối được với thần thật à?”
Ninh Thư trả lời: “Tất nhiên ạ.”
Tộc trưởng cười hỏi: “Cô kết nối với thần linh kiểu gì, thần linh mà lại ban sức mạnh cho cô ư?”
Nghe thấy mùi nghi vấn từ tộc trưởng là biết tộc trưởng bênh con dâu mình. Cơ mà cũng phải thôi, dù cô có sức mạnh thần ban nhưng vẫn không lấn át được những lợi ích mà Chika mang lại.
Bất công là chuyện bình thường.
“Con nhìn thấy thần đến thế giới hoang vu này, sau đó thế giới xuất hiện mặt trời trước rồi đến rừng rậm. Giống thú nhân đầu tiên là sư tử, đây là giống mà thần linh ban cho năng lực biến hình.”
Thủ lĩnh cười cợt, “Ai cũng biết chuyện này cả.”
Ninh Thư hơi sầm mặt, tộc trưởng biết ân oán giữa cô và Chika, quả đúng là ai cho sữa kẻ đó là mẹ. Hiện giờ cô là pháp sư đời sau với thân phận cao ngất, trong khi Chika lại mang lại lợi ích to lớn hơn cho bộ lạc, thân phận cũng cao vút nốt. Cả hai đều đứng trên cao sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của bộ lạc, ông ta đã loại trừ cô để cam đoan việc bộ lạc phát triển trong yên bình.
Pháp sư chau mày, định nói nhưng lại thôi.
Ninh Thư cũng cười theo tộc trưởng, “Dù thần linh ban tặng sức mạnh cho con, nhưng chưa chắc con đã là pháp sư, trước giờ pháp sư cũng không có sức mạnh mà.”
Ninh Thư không quan trọng cái mác pháp sư này, tai họa ập đến thì sống được hay không mới là vấn đề, chứ thần linh gì chỉ là phù du thôi.
“Đúng là như vậy.” Tộc trưởng cười hài lòng và bảo với pháp sư: “Cho các giống cái khác cũng thử kết nối với đá thần đi.”
Tộc trưởng nói một câu tước đoạt quyền thừa kế pháp sư đời sau của Ninh Thư rồi đi luôn.
Pháp sư ho khan, “Ta tin con kết nối được với đá thần, chỉ là bộ lạc đã khác trước rồi thôi.” Bà nói rồi thở dài, rõ ràng là sắc mặt đã tiều tụy đi nhiều.
Con người mà, ai chẳng tham lam. Càng có nhiều thì lại càng muốn nhiều hơn, mà Chika đây lại còn là bảo vật không đáy nữa.
Quen sống nhàn nhã rồi nên không muốn quay lại cuộc sống săn thú khổ sở trước đây nữa, ít nhất thì Bộ tộc Hổ có cánh sẽ không sống lại như ngày trước nữa.
Ninh Thư quay về hang của mình và lật thịt muối sau đó ngồi xuống đống cỏ cố gắng luyện công.
Trên trời đã có bảy mặt trăng, thời gian ngày càng gấp rút hơn rồi, Ninh Thư cảm nhận được rõ ràng thời tiết đã lạnh hơn rồi ấy.
Chẳng mấy nữa là mùa đông sẽ đến, và còn cả trận động đất kia nữa.
Ninh Thư khá là bất ngờ khi mới ba ngày mà thú nhân đi hội chợ đã quay về, nhóm quay về còn khá lo lắng và buồn rầu.
Mizu dẫn đội nôn nóng vô cùng, về đến cái là đi tìm cha luôn.
Ninh Thư thấy Eda trở về lành lặn thì thở phào, cô hỏi: “Sao về nhanh thế?”
Hội chợ diễn ra hơn mười ngày, Bộ tộc Hổ có cánh mới đi ba ngày đã về tức có chuyện, mà nhóm quay về cũng không có Chika nữa.
Eda kéo Ninh Thư về hang và kể: “Chi bị thú nhân của Bộ tộc Rắn đen bắt đi rồi, giờ Mizu về gọi người đi cứu cô ấy đó.”
“Ồ...” Ninh Thư ồ lên khá là bình tĩnh.
Eda kể thêm: “E là Chi gặp nguy rồi.”
Ninh Thư chau mày, “Gặp nguy gì chứ?” Đổi chỗ thì gặp mỹ nam mới, có gì nguy hiểm đâu.
Eda bảo: “Sao lại không nguy hiểm được. Tớ nghe bảo giống đực Bộ tộc Rắn đen lợi hại nhất đấy. Mà Bộ tộc Rắn đen lại có ít giống cái nhất, họ toàn qua bộ lạc khác bắt giống cái về thôi. Giống cái bị bắt về Bộ tộc Rắn đen chẳng sống được bao lâu cũng bởi giống đực Bộ tộc Rắn đen khỏe mà rất thích làm chuyện kia á, chẳng giống cái nào chịu được cả.”
“Ồ...” Ninh Thư lại ồ cực bình tĩnh, chuyện đó chẳng hề hấn gì với Chika.
Rắn phóng túng sẵn, mà Ninh Thư còn nghe phong phanh là rắn có hai cc á, họ khỏe thế thì thỏa mãn yêu cầu vào hậu cung rồi.
Toàn bộ Bộ tộc Hổ có cánh đều nháo nhào nhào khi hay tin nữ thần đã bị Bộ tộc Rắn đen bắt mất. Nữ thần mang lại lợi ích là sự thật, không còn nữ thần ở đây vậy một chốc là hỏng bét hết.
Có một số chuyện buộc phải là nữ thần mới làm tốt được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.