Ninh Thư

Chương 366: Tôi Là NPC (10)

Ngận Thị Kiểu Tình

20/02/2021

Chuyển ngữ: Wanhoo

Ninh Thư lại chẳng nghe thấy [Băng Thanh Ngọc Khiết] bảo cô hách dịch, chảnh chọe thì không, cô đứng khoanh tay nhìn theo hai con bé đó.

[Meo Meo Lạc Đường] kéo ống áo bạn mình, ngoảnh lại thấy Ninh Thư đang nhìn thì xấu hổ vội vàng kéo bạn đi thật nhanh, “Đi mau thôi đừng nói nữa.”

Hai con gà mờ táy máy mãi mới nhận được nhiệm vụ rồi nơm nớp lo sợ vào trong sơn cốc. Tự nhiên Ninh Thư lại nảy sinh tò mò, có khi nào hai cô em này sẽ không tìm thấy nơi thực hiện nhiệm vụ không nhỉ. Có thể sẽ chỉ đi loanh quanh trong sơn cốc, chứ không tìm thấy chỗ Phụ tử tiên thảo mọc đâu.

Ninh Thư ở bên ngoài nhặt cái que viết code, đồng thời đợi hai cô em trở ra.

Chẳng biết đã đợi bao lâu, [Meo Meo Lạc Đường] và [Băng Thanh Ngọc Khiết] đã trở ra nguyên vẹn, không bị tụt cấp nào.

Ninh Thư hết hồn, hai cô em này đánh bại được Nhện Độc Tám Chân rồi ư?

Hai cô em không qua chỗ NPC trả nhiệm vụ mà nhìn thấy Ninh Thư thì hớn hở chạy qua.

[Meo Meo Lạc Đường] hỏi Ninh Thư: “Chị đang đợi bọn em ạ?”

Ninh Thư không trả lời, [Meo Meo Lạc Đường] lại bảo: “Ở trong sơn cốc nhiều thảo dược thật đấy, chị nhìn này, em hái được nhiều thảo dược lắm.”

“Bọn em không làm nhiệm vụ à?” Ninh Thư chỉ hỏi vậy.

[Meo Meo Lạc Đường] nói: “Bọn em không tìm thấy chỗ đó, thấy có thảo dược nên em với [Băng Thanh Ngọc Khiết] hái thuốc luôn, nhiều thảo dược lắm đấy chị.”

Miệng Ninh Thư méo xệch, cái que trong tay rơi xuống đất, rõ thấy là không phải chỉ hãi bình thường. Vô tư lắm mới biến ngu ngốc thành đáng yêu được đấy.

Ngu thì phải học nhiều vào.

Ninh Thư nhếch mép, cô thấy mình nên đi cày phó bản để sau đi đánh [Tùy Thanh Phong] thôi, [Meo Meo Lạc Đường] không đến đây để chơi game, mà đến đây để có một mối tình tuyệt đẹp, cô lãng phí thời gian ở đây làm cái quái gì chứ.

Ninh Thư thấy mình còn thông minh hơn cô em này chán.



Ninh Thư rời khỏi sơn cốc, vừa đi vừa nghĩ phải kiếm vật cưỡi, chứ cứ cuốc bộ thế này không ổn.

[Meo Meo Lạc Đường] vẫn đang tính nói chuyện với chị gái này, nhưng người ta chẳng nói chẳng rằng bỏ đi làm [Meo Meo Lạc Đường] hơi ngại.

[Băng Thanh Ngọc Khiết] bên cạnh dẩu mỏ: “Meo Meo nói chuyện với cô ta làm gì, người như vậy nhìn cái là biết mắt mọc trên đỉnh đầu, ỷ level cao mà chảnh chó, đừng có tự rước nhục về mình.”

[Meo Meo Lạc Đường] đành gật đầu, sau lại hỏi đầy mong chờ: “Bao giờ thì chúng ta mới trở thành cao thủ, đạt được level cao như vậy nhỉ.”

“Rồi sẽ đến thôi.” [Băng Thanh Ngọc Khiết] bảo.

Ninh Thư lại chẳng biết hai cô em khó chịu về cô thì không, nhưng mà khó chịu đã sao, không lẽ cô còn phải gọi dạ bảo vâng với chúng à?

Bản chất nơi đây là một thế giới game online kẻ mạnh đè đầu kẻ yếu, có thực lực là có tất cả, một game thủ cấp cao như cô mà lại đi vâng dạ với họ mới là tấu hài ấy.

Ninh Thư lại cày thêm hai phó bản nữa nhưng vẫn không đủ kinh nghiệm thăng cấp. Mà sau khi bị tụt cấp, số kinh nghiệm cần sẽ tăng thêm hai mươi phần trăm so với lần đầu. Vậy nên Ninh Thư mới hận [Tùy Thanh Phong] đến nghiến răng kèn kẹt đó.

Trong khi Ninh Thư vẫn đang cày phó bản bục mặt thì Kênh Thế Giới thông báo đại thần [Tùy Thanh Phong] thành lập bang hội vào hai ngày sau, hoan nghênh các game thủ ghé qua.

Đây là bang hội đầu tiên của máy chủ này.

Dã tâm của [Tùy Thanh Phong] lớn thật, yêu cầu để thành lập một bang hội rất hà khắc, phải có giá trị vinh dự, sức chiến đấu, level của mỗi thành viên đều hợp lệ mới thành lập bang phái được.

Thành lập bang hội xong, hệ thống trò chơi sẽ tặng cho bang mấy cửa hàng, những cửa hàng đó đều tính bằng bạc trắng vàng ròng cả đó. Mà hiện giờ ngày một nhiều người chơi game này rồi, sẽ có nhiều tiền tài hơn, cửa hàng sẽ đóng góp rất nhiều cho lợi ích của bang.

Đây chính là một thế giới giang hồ thực thụ.

Nhưng mà số người đủ điện kiện thành lập bang hội chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi.

Ninh Thư siết nắm tay, nếu ai đó đã tính khai tông lập phái, vậy Ninh Thư cho rằng mình nên qua chúc mừng.



Chuyện [Tùy Thanh Phong] chuẩn bị thành lập bang hội làm xôn xao dư luận bởi đại thần có khác, mới có bao lâu đã thành lập bang hội rồi.

Phải biết rằng đa số game thủ hiện giờ đều còn gà lắm, vẫn đang thăng cấp từ từ, thế mà đại thần đã thành lập bang phái là tự hiểu rồi đấy. Ninh Thư thì thấy [Tùy Thanh Phong] bây giờ thua xa [Tùy Thanh Phong] trong cốt truyện. Bây giờ [Tùy Thanh Phong] xốc nổi lắm, có chút thành tựu là muốn khoe cho cả thế giới biết ngay, không được siêu quần như trong cốt truyện.

Miễn cưỡng thì được gọi là đại thần, chứ không được gọi là siêu quần đâu.

Ninh Thư đoán trong máy chủ này cũng có đại thần, chẳng qua là tự khiêm tốn đi thôi.

Mặt khác, [Meo Meo Lạc Đường] và [Băng Thanh Ngọc Khiết] nghe thấy thông báo thì nể vô cùng, [Băng Thanh Ngọc Khiết] nói với [Meo Meo Lạc Đường] ngay: “Meo Meo này, chúng ta gia nhập bang hội đó đi, cậu sẽ có sư phụ, cũng dễ làm nhiệm vụ hơn rồi.”

Hai mắt [Meo Meo Lạc Đường] sáng lên, nhưng vẫn tần ngần: “Level chúng ta thấp thế này, người ta sẽ không cần đâu.”

[Băng Thanh Ngọc Khiết] vỗ vai [Meo Meo Lạc Đường], khẳng định chắc nịch: “Nhất định họ sẽ cần chúng ta mà. Cậu đừng quên cậu là Dược sư, môn phái thiếu nhân vật này nhất đấy, chúng ta sẽ được nhận thôi.”

“Ừ, thế chúng ta thử xem sao.” [Meo Meo Lạc Đường] nhoẻn miệng cười, trông xinh xắn vô cùng.

Hai hôm sau, Ninh Thư đi sang cái thành mà [Tùy Thanh Phong] lập bang, tên bang là [Tùy Long Bang], nghe mà khắm thật sự.

Có rất nhiều game thủ đến tặng quà để vào bang, Ninh Thư định đưa Lông Vũ Phượng Hoàng Lửa cho gã gác cổng, nhưng thấy người đón khách là [Một Bông Cúc Nở Hướng Nam] bỉ ổi thì rụt Lông Vũ Phượng Hoàng Lửa lại.

[Một Bông Cúc Nở Hướng Nam] thấy cái lông chim thì hai mắt sáng rực, đang định cầm lấy thì đối phương lại rụt tay lại. Anh nhìn lên thấy đó là Ninh Thư thì thầm ngán ngẩm một tiếng.

Nhìn ai đó là biết đến gây sự nên [Một Bông Cúc Nở Hướng Nam] cười nói với Ninh Thư: “Hi người đẹp, lâu rồi không gặp, em lại thăng cấp rồi đấy à, chúc mừng em nhé.”

[Một Bông Cúc Nở Hướng Nam] cười tít mắt nhưng không cho Ninh Thư vào trong, rõ ràng là không chào đón Ninh Thư.

Ninh Thư cười nhạt, cô bảo: “Chúc mừng chúc mừng, lâu quá không gặp mà chúng bay đã lập bang hội rồi, lúc tao nghe thấy thông báo thì tính qua đây tham quan xem sao, đây là quà mừng của tao.”

Ninh Thư vứt cho [Một Bông Cúc Nở Hướng Nam] một đồng xu, chẳng có thành ý gì cả: “Chúc mừng nhé, bang hội đầu tiên của máy chủ đấy.”

[Một Bông Cúc Nở Hướng Nam] bắt lấy một đồng xu và nhăn cái mặt cục mịch. 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ninh Thư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook