Chương 362: Tôi Là NPC (6)
Ngận Thị Kiểu Tình
20/02/2021
Chuyển ngữ: Wanhoo
Ý định ban đầu của [Tùy Thanh Phong] là mơi được cái gì đó từ NPC này, trực giác mách bảo anh NPC này biết gì đó. Nhưng nó lại không chịu nói cho anh biết khiến [Tùy Thanh Phong] hậm hực vô cùng.
Lù lù trước mắt anh rồi mà vẫn không bắt được. Cảm giác này làm anh khó chịu vô cùng.
Lũ bạn đều nhìn [Tùy Thanh Phong] chằm chằm, [Tùy Thanh Phong] gật đầu tiếp nhận nhiệm vụ.
Tổ đội vào trong sơn cốc.
Ninh Thư vào sơn cốc theo, mấy người đó đang phối hợp rất ăn ý.
Ninh Thư cười khẩy.
[Tùy Thanh Phong] dặn đồng đội: “Chú ý đấy, cái con này sẽ biến khổng lồ đấy.”
Mọi người cùng mong chờ con nhện này sẽ biến tướng, nhưng lại phát hiện khả năng phòng ngự của nó cực mạnh. Bao nhiêu người đánh nhưng chẳng hao bao nhiêu máu, căn bản không gây sát thương cho nó.
[Tùy Thanh Phong] mới là người thắc mắc nhất ở đây, bởi vì lần trước anh đã gây sát thương cho con Nhện Độc Tám Chân này bằng trang bị, và vết thương đó còn bị thối rữa cơ.
Còn giờ thì chẳng xê nhi gì, không có bất cứ tác dụng gì, không biết giết kiểu gì luôn.
Nhìn thấy Nhện Độc Tám Chân thả nhện con ra, [Tùy Thanh Phong] vung kiếm chém ra một con rồng lửa và thiêu rụi tất cả lũ nhện con, anh bảo với mọi người: “Thôi không đánh nữa, mình về trước đi.”
Ninh Thư đứng đợi ở ngoài lối vào sơn cốc, cô hỏi: “Anh hùng ơi, tại sao các chàng vẫn chưa thành công thế, chân tiểu nữ đau quá rồi.”
[Tùy Thanh Phong]: …
[Tùy Thanh Phong] không biết trả lời sao luôn, tại sao phó bản này lại khó nhai thế chứ, khó muốn chết luôn, mỗi lần qua lại đánh một kiểu.
[Một Bông Cúc Nở Hướng Nam] nói với Ninh Thư: “Người đẹp cô cố chờ thêm chút nữa nhé, lần tới sẽ thành công thôi.” Nói rồi còn định sờ Ninh Thư.
NPC này trông như thật vậy, chẳng hay xúc cảm ra sao nhỉ.
Ninh Thư cạn lời, NPC cũng trêu được, biết ghẹo quá nhỉ?
“Chàng định trêu tiểu nữ ư? Xuất hiện cốt truyện cấp một.” Đây vốn là cốt truyện được chạy sẵn trong trò chơi.
Ninh Thư cầu xin sự thương xót của bốn game thủ khác: “Anh hùng ơi xin hãy cứu tiểu nữ với, tiểu nữ liễu yếu đào tơ thế này mà nay lại gặp một tên ác bá muốn chiếm đoạt tiểu nữ. Tiểu nữ không có gì để trả ơn, chỉ có Lông Chim Bảy Màu và hai lọ Dưỡng Tinh Đan gửi tặng, xin các vị anh hùng mau cứu tiểu nữ với ạ.”
[Một Bông Cúc Nở Hướng Nam] đến nhảy dựng lên, anh là người chơi mà sao giờ lại thành yêu quái rồi!
Nhìn lũ bạn có ý định xấu xa, [Một Bông Cúc Nở Hướng Nam] vội xua tay: “Tôi là người chơi, tôi cũng không định trêu nó đâu.”
Trêu NPC còn ra thể thống gì nữa.
“Cúc bỏ qua cho nhé, ai bảo ông đáng tiền thế chứ. Lông Vũ Bảy Màu là vật phẩm chế thần khí, cơm ngon dâng lên tận mặt đâu thể lãng phí được.”
“Phắc diu, mấy ông đừng có mà thấy tiền quên bạn vô tình thế chứ.” [Một Bông Cúc Nở Hướng Nam] bị ba game thủ xông vào đánh.
[Tùy Thanh Phong] là đội trưởng, không thể đánh đồng đội được nên đứng bên xem, cũng nhìn Ninh Thư với ánh mắt đầy phức tạp.
Sau khi [Một Bông Cúc Nở Hướng Nam] bị đánh rớt một cấp, nhiệm vụ mới được tính là hoàn thành. [Một Bông Cúc Nở Hướng Nam] sưng húp mặt rồi hệ thống mới tặng cho Lông Vũ Bảy Màu và Dưỡng Tinh Đan.
Ninh Thư phấn chấn vô cùng, cô vui sướng: “Cảm ơn anh hùng đã tiêu diệt ác bá, giúp tiểu nữ thoát khỏi bàn tay quái ác.”
[Một Bông Cúc Nở Hướng Nam] nghe Ninh Thư nói thế thì co giật cơ mặt.
Đội Tùy Thanh Phong đi rồi, Ninh Thư mới vào sơn cốc sửa lại số liệu của con nhện.
Cô tiếp tục học viết code cả ngày lẫn đêm, cứ học đi rồi biết đâu lại thoát khỏi cái xác NPC này thì sao.
Mặc dù cái hệ thống 2333 này làm người khác rất ức chế, nhưng phải thú thật là cậu ta rất uyên bác. Mà cũng không hẳn là uyên bác, chỉ là hỏi cái gì 2333 cũng trả lời được hết.
Ninh Thư nhặt que củi dưới đất lên viết liên tục, học không ngừng nghỉ.
Và rồi cuối cùng thì cũng có người chinh phục được phó bản này, đó là một game thủ nam có ID là [Bổn Vương Uy Vũ].
Kênh Thế Giới thông báo: Chúc mừng [Bổn Vương Uy Vũ] đã đánh thắng phó bản Sơn Cốc Nhện.
[Tùy Thanh Phong] nghe thấy tin này thì hơi bị ngạc nhiên. Cái phó bản đó khó như thế mà người chơi [Bổn Vương Uy Vũ] lại đánh thắng, mà còn đánh thắng một mình nữa chứ.
[Tùy Thanh Phong] đi tìm [Bổn Vương Uy Vũ], lại thấy [Bổn Vương Uy Vũ] còn ít cấp hơn mình, mọi thuộc tính cũng thấp hơn mình.
Bọn anh lập cả đội đi đánh quái mà cũng không thành công, vậy mà một mình [Bổn Vương Uy Vũ] này lại thành công cơ đấy.
[Tùy Thanh Phong] hỏi [Bổn Vương Uy Vũ], nghe [Bổn Vương Uy Vũ] bảo con nhện đó không biến tướng gì hết thì càng làm [Tùy Thanh Phong] thêm nghi ngờ.
Tại sao lúc anh đánh thì con nhện mạnh, mà người ta lại đơn giản như vậy?
[Tùy Thanh Phong] cảm thấy mình bị bên nhà phát hành trù, nhưng mà [Tùy Thanh Phong] cũng biết người ta đâu cần phải trù anh.
Có [Bổn Vương Uy Vũ] thành công, sau đó cũng có rất nhiều người đánh thắng phó bản này làm [Tùy Thanh Phong] càng bất mãn.
Anh vẫn luôn đánh giá cao phó bản đó, cũng muốn là người đầu tiên chinh phục được phó bản này. Anh cũng cảm thấy có cái gì đó đã vụt mất khỏi tay anh. Đây là một dạng cảm xúc thật khó diễn tả.
Để chứng minh cho những suy nghĩ của mình, [Tùy Thanh Phong] lại đến sơn cốc để xem xem con nhện này có dễ đánh thế không.
Nếu dễ thật thì anh đã đánh thắng phó bản này lâu rồi.
Lúc Ninh Thư thấy [Tùy Thanh Phong] đến thì bĩu môi, biết ngay chú mày sẽ đến mà.
[Tùy Thanh Phong] thành công, anh ta giết con nhện rất dễ dàng. Hái được Phụ tử tiên thảo nhưng anh lại xị cái mặt ra.
Sao lại dễ thế này? Hay là bên nhà phát hành thay đổi độ khó?
Ninh Thư thấy [Tùy Thanh Phong] tức tối ra trả nhiệm vụ thì cố kìm nén sự vui sướng trong lòng và nhìn theo dáng [Tùy Thanh Phong] đi mất.
Ninh Thư cố tình để lần nào [Tùy Thanh Phong] đến đánh phó bản cũng nâng cao độ khó, anh ta về thì đặt lại nguyên trạng đấy.
Mục đích của cô là không để [Tùy Thanh Phong] trở thành người đầu tiên pass được phó bản này mà. Đợi có người đánh thắng được phó bản này rồi Ninh Thư cũng sẽ không mượn phó bản này để chơi khăm [Tùy Thanh Phong] nữa.
Sơn cốc này là nơi đầu tiên [Tùy Thanh Phong] ghi lại dấu ấn trên con đường bước lên ngôi vị chí tôn, giờ thì [Tùy Thanh Phong] pass được phó bản nhưng cũng có được cái vẹo gì đâu.
Có mấy người chơi liền cũng pass được phó bản này, thêm anh ta cũng chẳng hiếm lạ.
Sau khi Tùy Thanh Phong đánh thắng được phó bản, mấy tên đồng bọn của anh ta cũng qua đánh quái.
Chỉ có điều là lần này họ không dám bỡn cợt Ninh Thư nữa, vào phó bản đánh thắng xong là về luôn.
Ý định ban đầu của [Tùy Thanh Phong] là mơi được cái gì đó từ NPC này, trực giác mách bảo anh NPC này biết gì đó. Nhưng nó lại không chịu nói cho anh biết khiến [Tùy Thanh Phong] hậm hực vô cùng.
Lù lù trước mắt anh rồi mà vẫn không bắt được. Cảm giác này làm anh khó chịu vô cùng.
Lũ bạn đều nhìn [Tùy Thanh Phong] chằm chằm, [Tùy Thanh Phong] gật đầu tiếp nhận nhiệm vụ.
Tổ đội vào trong sơn cốc.
Ninh Thư vào sơn cốc theo, mấy người đó đang phối hợp rất ăn ý.
Ninh Thư cười khẩy.
[Tùy Thanh Phong] dặn đồng đội: “Chú ý đấy, cái con này sẽ biến khổng lồ đấy.”
Mọi người cùng mong chờ con nhện này sẽ biến tướng, nhưng lại phát hiện khả năng phòng ngự của nó cực mạnh. Bao nhiêu người đánh nhưng chẳng hao bao nhiêu máu, căn bản không gây sát thương cho nó.
[Tùy Thanh Phong] mới là người thắc mắc nhất ở đây, bởi vì lần trước anh đã gây sát thương cho con Nhện Độc Tám Chân này bằng trang bị, và vết thương đó còn bị thối rữa cơ.
Còn giờ thì chẳng xê nhi gì, không có bất cứ tác dụng gì, không biết giết kiểu gì luôn.
Nhìn thấy Nhện Độc Tám Chân thả nhện con ra, [Tùy Thanh Phong] vung kiếm chém ra một con rồng lửa và thiêu rụi tất cả lũ nhện con, anh bảo với mọi người: “Thôi không đánh nữa, mình về trước đi.”
Ninh Thư đứng đợi ở ngoài lối vào sơn cốc, cô hỏi: “Anh hùng ơi, tại sao các chàng vẫn chưa thành công thế, chân tiểu nữ đau quá rồi.”
[Tùy Thanh Phong]: …
[Tùy Thanh Phong] không biết trả lời sao luôn, tại sao phó bản này lại khó nhai thế chứ, khó muốn chết luôn, mỗi lần qua lại đánh một kiểu.
[Một Bông Cúc Nở Hướng Nam] nói với Ninh Thư: “Người đẹp cô cố chờ thêm chút nữa nhé, lần tới sẽ thành công thôi.” Nói rồi còn định sờ Ninh Thư.
NPC này trông như thật vậy, chẳng hay xúc cảm ra sao nhỉ.
Ninh Thư cạn lời, NPC cũng trêu được, biết ghẹo quá nhỉ?
“Chàng định trêu tiểu nữ ư? Xuất hiện cốt truyện cấp một.” Đây vốn là cốt truyện được chạy sẵn trong trò chơi.
Ninh Thư cầu xin sự thương xót của bốn game thủ khác: “Anh hùng ơi xin hãy cứu tiểu nữ với, tiểu nữ liễu yếu đào tơ thế này mà nay lại gặp một tên ác bá muốn chiếm đoạt tiểu nữ. Tiểu nữ không có gì để trả ơn, chỉ có Lông Chim Bảy Màu và hai lọ Dưỡng Tinh Đan gửi tặng, xin các vị anh hùng mau cứu tiểu nữ với ạ.”
[Một Bông Cúc Nở Hướng Nam] đến nhảy dựng lên, anh là người chơi mà sao giờ lại thành yêu quái rồi!
Nhìn lũ bạn có ý định xấu xa, [Một Bông Cúc Nở Hướng Nam] vội xua tay: “Tôi là người chơi, tôi cũng không định trêu nó đâu.”
Trêu NPC còn ra thể thống gì nữa.
“Cúc bỏ qua cho nhé, ai bảo ông đáng tiền thế chứ. Lông Vũ Bảy Màu là vật phẩm chế thần khí, cơm ngon dâng lên tận mặt đâu thể lãng phí được.”
“Phắc diu, mấy ông đừng có mà thấy tiền quên bạn vô tình thế chứ.” [Một Bông Cúc Nở Hướng Nam] bị ba game thủ xông vào đánh.
[Tùy Thanh Phong] là đội trưởng, không thể đánh đồng đội được nên đứng bên xem, cũng nhìn Ninh Thư với ánh mắt đầy phức tạp.
Sau khi [Một Bông Cúc Nở Hướng Nam] bị đánh rớt một cấp, nhiệm vụ mới được tính là hoàn thành. [Một Bông Cúc Nở Hướng Nam] sưng húp mặt rồi hệ thống mới tặng cho Lông Vũ Bảy Màu và Dưỡng Tinh Đan.
Ninh Thư phấn chấn vô cùng, cô vui sướng: “Cảm ơn anh hùng đã tiêu diệt ác bá, giúp tiểu nữ thoát khỏi bàn tay quái ác.”
[Một Bông Cúc Nở Hướng Nam] nghe Ninh Thư nói thế thì co giật cơ mặt.
Đội Tùy Thanh Phong đi rồi, Ninh Thư mới vào sơn cốc sửa lại số liệu của con nhện.
Cô tiếp tục học viết code cả ngày lẫn đêm, cứ học đi rồi biết đâu lại thoát khỏi cái xác NPC này thì sao.
Mặc dù cái hệ thống 2333 này làm người khác rất ức chế, nhưng phải thú thật là cậu ta rất uyên bác. Mà cũng không hẳn là uyên bác, chỉ là hỏi cái gì 2333 cũng trả lời được hết.
Ninh Thư nhặt que củi dưới đất lên viết liên tục, học không ngừng nghỉ.
Và rồi cuối cùng thì cũng có người chinh phục được phó bản này, đó là một game thủ nam có ID là [Bổn Vương Uy Vũ].
Kênh Thế Giới thông báo: Chúc mừng [Bổn Vương Uy Vũ] đã đánh thắng phó bản Sơn Cốc Nhện.
[Tùy Thanh Phong] nghe thấy tin này thì hơi bị ngạc nhiên. Cái phó bản đó khó như thế mà người chơi [Bổn Vương Uy Vũ] lại đánh thắng, mà còn đánh thắng một mình nữa chứ.
[Tùy Thanh Phong] đi tìm [Bổn Vương Uy Vũ], lại thấy [Bổn Vương Uy Vũ] còn ít cấp hơn mình, mọi thuộc tính cũng thấp hơn mình.
Bọn anh lập cả đội đi đánh quái mà cũng không thành công, vậy mà một mình [Bổn Vương Uy Vũ] này lại thành công cơ đấy.
[Tùy Thanh Phong] hỏi [Bổn Vương Uy Vũ], nghe [Bổn Vương Uy Vũ] bảo con nhện đó không biến tướng gì hết thì càng làm [Tùy Thanh Phong] thêm nghi ngờ.
Tại sao lúc anh đánh thì con nhện mạnh, mà người ta lại đơn giản như vậy?
[Tùy Thanh Phong] cảm thấy mình bị bên nhà phát hành trù, nhưng mà [Tùy Thanh Phong] cũng biết người ta đâu cần phải trù anh.
Có [Bổn Vương Uy Vũ] thành công, sau đó cũng có rất nhiều người đánh thắng phó bản này làm [Tùy Thanh Phong] càng bất mãn.
Anh vẫn luôn đánh giá cao phó bản đó, cũng muốn là người đầu tiên chinh phục được phó bản này. Anh cũng cảm thấy có cái gì đó đã vụt mất khỏi tay anh. Đây là một dạng cảm xúc thật khó diễn tả.
Để chứng minh cho những suy nghĩ của mình, [Tùy Thanh Phong] lại đến sơn cốc để xem xem con nhện này có dễ đánh thế không.
Nếu dễ thật thì anh đã đánh thắng phó bản này lâu rồi.
Lúc Ninh Thư thấy [Tùy Thanh Phong] đến thì bĩu môi, biết ngay chú mày sẽ đến mà.
[Tùy Thanh Phong] thành công, anh ta giết con nhện rất dễ dàng. Hái được Phụ tử tiên thảo nhưng anh lại xị cái mặt ra.
Sao lại dễ thế này? Hay là bên nhà phát hành thay đổi độ khó?
Ninh Thư thấy [Tùy Thanh Phong] tức tối ra trả nhiệm vụ thì cố kìm nén sự vui sướng trong lòng và nhìn theo dáng [Tùy Thanh Phong] đi mất.
Ninh Thư cố tình để lần nào [Tùy Thanh Phong] đến đánh phó bản cũng nâng cao độ khó, anh ta về thì đặt lại nguyên trạng đấy.
Mục đích của cô là không để [Tùy Thanh Phong] trở thành người đầu tiên pass được phó bản này mà. Đợi có người đánh thắng được phó bản này rồi Ninh Thư cũng sẽ không mượn phó bản này để chơi khăm [Tùy Thanh Phong] nữa.
Sơn cốc này là nơi đầu tiên [Tùy Thanh Phong] ghi lại dấu ấn trên con đường bước lên ngôi vị chí tôn, giờ thì [Tùy Thanh Phong] pass được phó bản nhưng cũng có được cái vẹo gì đâu.
Có mấy người chơi liền cũng pass được phó bản này, thêm anh ta cũng chẳng hiếm lạ.
Sau khi Tùy Thanh Phong đánh thắng được phó bản, mấy tên đồng bọn của anh ta cũng qua đánh quái.
Chỉ có điều là lần này họ không dám bỡn cợt Ninh Thư nữa, vào phó bản đánh thắng xong là về luôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.