Chương 462: Trai Nghèo Lên Phố (30)
Ngận Thị Kiểu Tình
02/03/2021
Chuyển ngữ: Wanhoo
Ai mà chẳng mong được thành công. Nếu Trương Gia Sâm thật lòng với Miêu Diệu Diệu có lẽ sẽ có một hôn nhân hạnh phúc. Thế nhưng Trương Gia Sâm không chỉ lợi dụng Miêu Diệu Diệu, mà còn muốn hại cô, cướp hết mọi thứ của cô.
Cớ sao hại người khác như thế mà Trương Gia Sâm vẫn thấy mình uất ức, mình mất lòng tự trọng nhỉ?
Ngày đó anh ta quyết định kết hôn với Miêu Diệu Diệu mà như thể bị nhà họ Miêu ép anh ta vứt lòng tự trọng để kết hôn với Miêu Diệu Diệu không bằng.
Trương Gia Sâm là một kẻ theo chủ nghĩa gia trưởng với lòng tự trọng cao ngút trời. Anh ta huỷ hoại cuộc đời Miêu Diệu Diệu không còn gì, Miêu Diệu Diệu mất tất cả rồi tất nhiên sẽ không còn hào quang khiến người ta khó thở nữa.
Sau đó anh ta cũng dùng sự tài tình của mình để tẩy rửa hết cái danh bám váy đàn bà nhục nhã trước đó.
Anh ta bị tâm thần thật rồi.
Trương Gia Sâm gọi bảo Ninh Thư giúp anh ta mà Ninh Thư nghe rồi quên luôn. Cô bận việc túi bụi mỗi ngày, đợi nắm cả công ty trong tay rồi hãng tính.
Vậy nhưng ngày nào Trương Gia Sâm cũng gọi bảo Ninh Thư nghĩ cách. Ban đầu anh ta còn nói chuyện dịu dàng đằm thắm nhưng dần dà Ninh Thư cứ qua loa thì giọng Trương Gia Sâm ngày càng nôn nóng và mất kiên nhẫn.
Trương Gia Sâm bảo Ninh Thư đi cứu anh ngay, Ninh Thư vẫn chẳng mặn mà. Được mấy hôm Trương Gia Sâm bắt đầu nhờ vả đáng khinh, luôn miệng bảo anh yêu em, em phải cứu anh ra ngoài.
Trương Gia Sâm biết chỉ có nhà họ Miêu cứu được anh thôi. Ông Miêu quan hệ rộng nên anh nhờ vào tình yêu Miêu Diệu Diệu dành cho anh.
Tình yêu của Tiết Mạn Mạn không cứu được anh nên anh phải nhờ đến tình yêu của Miêu Diệu Diệu.
Ninh Thư cảm thấy châm biếm quá.
Gặp phải đàn ông như Trương Gia Sâm là xúi quẩy của một cô gái, gặp được loại người này nhớ chạy càng xa càng tốt.
Ninh Thư ậm ừ đối phó với anh ta.
Còn hơn một tháng nữa đến phiên toà xét xử Trương Gia Sâm. Trong một tháng này cảnh sát cần tập hợp các chứng cứ rồi đưa lên toà phúc thẩm. Một khi trình lên toà án là tội danh của Trương Gia Sâm sẽ được thành lập ngay. Lý lịch của anh ta sẽ có vết nhơ không thể nào xoá sạch, thậm chí là còn ngồi tù.
Vậy nên Trương Gia Sâm muốn Ninh Thư đưa anh ra trước khi mở phiên toà phúc thẩm, cố gắng để giảm thiểu vụ việc.
Ninh Thư cười khẩy, có thể triệt đường sống của chú em thì làm gì có chuyện cho chú em ra ngoài chứ.
Trương Gia Sâm gọi bảo muốn Ninh Thư qua đồn thăm anh, anh có những chuyện muốn nói trước mặt Ninh Thư. Gọi điện thoại ở đây bị giới hạn thời gian nên không nói rõ được, mà nói trước mặt cũng khác qua điện thoại.
Trương Gia Sâm trông chờ vào tình yêu của Miêu Diệu Diệu dành cho anh, thấy anh khổ sở thế này sẽ thương anh.
Ninh Thư cười hờ hờ, cô qua bên cửa sổ nhìn người nhà Trương Gia Sâm đang náo loạn trước cửa công ty.
Mẹ Trương Gia Sâm quen thói la hét om sòm, ngồi trước cửa khóc lóc vỗ đất bùm bụp. Có điều lần này khóc đau lòng hơn hồi Đàm Hợp Vũ bị bắt bởi Trương Gia Sâm là một phần máu thịt của bà ta.
Cả đại gia đình đều đến, bao gồm cả Trương Tiểu Muội và anh trai cô ta, Trương Vấn Lan bế con gái nữa chứ không chỉ mỗi mẹ Trương Gia Sâm.
Trương Vấn Lan chỉ khóc trong thầm lặng, lúc nào cũng tỏ vẻ yếu đuối, khóc sướt mướt trước mặt con, chưa từng lo sẽ làm con bị ám ảnh. Lúc nào cũng làm như mình khổ lắm thế khiến người ta nhìn cũng khó chịu.
Mẹ Trương Gia Sâm cực thích đổ vỏ lên đầu Ninh Thư. Bà ta vỗ đất khóc thật to, gào lên rằng con dâu là cái loại độc ác đưa cả chồng mình, anh rể mình vào tù. Muốn đưa tất cả đàn ông nhà chồng vào nhà giam.
Mọi người đi qua cửa công ty đều nán lại xem. Nghe ra mẹ Trương Gia Sâm chửi tổng giám đốc công ty này thì hóng hớt lắm.
Ninh Thư bảo thư ký xuống dẫn người nhà đó vào. Cách làm của mẹ Trương Gia Sâm là tự mình hại mình, chứ thú thật chẳng sứt mẻ gì Ninh Thư mấy.
Nhưng mà Ninh Thư đang có một ý tưởng.
Người nhà đó được dẫn vào phòng khách, Ninh Thư mới vào đã thấy mẹ Trương Gia Sâm xì nước mũi ra tường rồi lau tay vào giày.
Ninh Thư: …
Cả nhà họ Trương tái cả mặt khi thấy Ninh Thư vào. Kể cả Trương Tiểu Muội cũng biết tính nghiêm trọng của sự việc lần này. Không có anh là cô sẽ không có tiền mua đồ đẹp, thành phố này có nhiều đồ đẹp lắm nhưng cũng cần rất nhiều tiền để mua.
Trương Tiểu Muội hỏi Ninh Thư: “Chị Miêu ơi sao anh em lại bị bắt thế?”
Ninh Thư trả lời bình tĩnh: “Anh em tham ô tiền công ty nên bị tố giác.”
“Gì mà tham ô tiền công ty? Con và Gia Sâm đã lấy nhau thì tức là người một nhà, công ty này cũng xem như là của Gia Sâm rồi. Lấy tiền của nhà mình mà cũng gọi là tham ô à?” Bố Trương Gia Sâm hạnh hoẹ.
“Đây đâu có phải tham ô. Con dâu à, giờ không phải lúc chúng ta giận nhau mà cần đưa Gia Sâm ra quan trọng hơn.” Thái độ của bố Trương Gia Sâm tốt hơn mẹ Trương Gia Sâm cứ khóc lóc vỗ đất kêu trời nhiều.
Ngày đó Đàm Vũ Hợp bị bắt nhưng bố Trương Gia Sâm yêu cầu cô thả người ra rất gia trưởng, còn giờ thì nhẹ nhàng ghê. Bởi rõ rằng Trương Gia Sâm là trụ cột gia đình, hoặc là mẹ Trương Gia Sâm nhận hắt nước bẩn diễn vai phản diện cho ông ta.
Ninh Thư không quan tâm tâm tư của họ, cô bảo: “Gia Sâm là chồng con, con muốn cho anh ấy ra chứ nhưng con lực bất tòng tâm thật.”
“Mà chuyện này cần nhiều tiền lắm ấy ạ.” Ninh Thư chìa tay, “Con cũng chẳng biết tiêu bao nhiêu tiền nữa, cơ bản là không có con số cụ thể.”
“Thế thì tiêu tiền của cô ấy, nhà cô giàu lắm còn gì?” Mẹ Trương Gia Sâm bảo thẳng.
Nghe mẹ Trương Gia Sâm nói thế nhưng người trong nhà không ai có ý kiến khác, rõ ràng cũng cho là vậy.
Ninh Thư nheo mắt, vẫn luôn cảm thấy mẹ Trương Gia Sâm vô lý đùng đùng vô học. Thế nhưng mà tác dụng của mẹ Trương Gia Sâm là để nhử giới hạn của người khác, để bố Trương Gia Sâm chủ gia đình đây có được quyết định.
Như giờ mẹ Trương Gia Sâm bảo nhà họ Miêu bỏ tiền ra này là cái chuyện người khác không chấp nhận được, và bố Trương Gia Sâm sẽ không thể nói ra được câu ấy.
Cả nhà này đã hình thành cách sống trong vô hình, mà cả nhà còn đồng ý duy trì cách sống đó nữa.
“Con dâu à, Gia Sâm vẫn đang chịu khổ trong phòng giam. Không gì quan trọng hơn con người, con đưa nó ra rồi lại tính những cái khác đi.” Bố Trương Gia Sâm thấy Ninh Thư chẳng nói gì nên thở dài: “Sau khi Trương Gia Sâm được thả ra rồi các con vun vén cho nhau. Con đầu mang họ Miêu thì mang họ Miêu, cũng là con nhà họ Trương với nhà họ Miêu cả mà.”
Giờ bố Trương Gia Sâm đang đặt điều kiện với Ninh Thư.
Ai mà chẳng mong được thành công. Nếu Trương Gia Sâm thật lòng với Miêu Diệu Diệu có lẽ sẽ có một hôn nhân hạnh phúc. Thế nhưng Trương Gia Sâm không chỉ lợi dụng Miêu Diệu Diệu, mà còn muốn hại cô, cướp hết mọi thứ của cô.
Cớ sao hại người khác như thế mà Trương Gia Sâm vẫn thấy mình uất ức, mình mất lòng tự trọng nhỉ?
Ngày đó anh ta quyết định kết hôn với Miêu Diệu Diệu mà như thể bị nhà họ Miêu ép anh ta vứt lòng tự trọng để kết hôn với Miêu Diệu Diệu không bằng.
Trương Gia Sâm là một kẻ theo chủ nghĩa gia trưởng với lòng tự trọng cao ngút trời. Anh ta huỷ hoại cuộc đời Miêu Diệu Diệu không còn gì, Miêu Diệu Diệu mất tất cả rồi tất nhiên sẽ không còn hào quang khiến người ta khó thở nữa.
Sau đó anh ta cũng dùng sự tài tình của mình để tẩy rửa hết cái danh bám váy đàn bà nhục nhã trước đó.
Anh ta bị tâm thần thật rồi.
Trương Gia Sâm gọi bảo Ninh Thư giúp anh ta mà Ninh Thư nghe rồi quên luôn. Cô bận việc túi bụi mỗi ngày, đợi nắm cả công ty trong tay rồi hãng tính.
Vậy nhưng ngày nào Trương Gia Sâm cũng gọi bảo Ninh Thư nghĩ cách. Ban đầu anh ta còn nói chuyện dịu dàng đằm thắm nhưng dần dà Ninh Thư cứ qua loa thì giọng Trương Gia Sâm ngày càng nôn nóng và mất kiên nhẫn.
Trương Gia Sâm bảo Ninh Thư đi cứu anh ngay, Ninh Thư vẫn chẳng mặn mà. Được mấy hôm Trương Gia Sâm bắt đầu nhờ vả đáng khinh, luôn miệng bảo anh yêu em, em phải cứu anh ra ngoài.
Trương Gia Sâm biết chỉ có nhà họ Miêu cứu được anh thôi. Ông Miêu quan hệ rộng nên anh nhờ vào tình yêu Miêu Diệu Diệu dành cho anh.
Tình yêu của Tiết Mạn Mạn không cứu được anh nên anh phải nhờ đến tình yêu của Miêu Diệu Diệu.
Ninh Thư cảm thấy châm biếm quá.
Gặp phải đàn ông như Trương Gia Sâm là xúi quẩy của một cô gái, gặp được loại người này nhớ chạy càng xa càng tốt.
Ninh Thư ậm ừ đối phó với anh ta.
Còn hơn một tháng nữa đến phiên toà xét xử Trương Gia Sâm. Trong một tháng này cảnh sát cần tập hợp các chứng cứ rồi đưa lên toà phúc thẩm. Một khi trình lên toà án là tội danh của Trương Gia Sâm sẽ được thành lập ngay. Lý lịch của anh ta sẽ có vết nhơ không thể nào xoá sạch, thậm chí là còn ngồi tù.
Vậy nên Trương Gia Sâm muốn Ninh Thư đưa anh ra trước khi mở phiên toà phúc thẩm, cố gắng để giảm thiểu vụ việc.
Ninh Thư cười khẩy, có thể triệt đường sống của chú em thì làm gì có chuyện cho chú em ra ngoài chứ.
Trương Gia Sâm gọi bảo muốn Ninh Thư qua đồn thăm anh, anh có những chuyện muốn nói trước mặt Ninh Thư. Gọi điện thoại ở đây bị giới hạn thời gian nên không nói rõ được, mà nói trước mặt cũng khác qua điện thoại.
Trương Gia Sâm trông chờ vào tình yêu của Miêu Diệu Diệu dành cho anh, thấy anh khổ sở thế này sẽ thương anh.
Ninh Thư cười hờ hờ, cô qua bên cửa sổ nhìn người nhà Trương Gia Sâm đang náo loạn trước cửa công ty.
Mẹ Trương Gia Sâm quen thói la hét om sòm, ngồi trước cửa khóc lóc vỗ đất bùm bụp. Có điều lần này khóc đau lòng hơn hồi Đàm Hợp Vũ bị bắt bởi Trương Gia Sâm là một phần máu thịt của bà ta.
Cả đại gia đình đều đến, bao gồm cả Trương Tiểu Muội và anh trai cô ta, Trương Vấn Lan bế con gái nữa chứ không chỉ mỗi mẹ Trương Gia Sâm.
Trương Vấn Lan chỉ khóc trong thầm lặng, lúc nào cũng tỏ vẻ yếu đuối, khóc sướt mướt trước mặt con, chưa từng lo sẽ làm con bị ám ảnh. Lúc nào cũng làm như mình khổ lắm thế khiến người ta nhìn cũng khó chịu.
Mẹ Trương Gia Sâm cực thích đổ vỏ lên đầu Ninh Thư. Bà ta vỗ đất khóc thật to, gào lên rằng con dâu là cái loại độc ác đưa cả chồng mình, anh rể mình vào tù. Muốn đưa tất cả đàn ông nhà chồng vào nhà giam.
Mọi người đi qua cửa công ty đều nán lại xem. Nghe ra mẹ Trương Gia Sâm chửi tổng giám đốc công ty này thì hóng hớt lắm.
Ninh Thư bảo thư ký xuống dẫn người nhà đó vào. Cách làm của mẹ Trương Gia Sâm là tự mình hại mình, chứ thú thật chẳng sứt mẻ gì Ninh Thư mấy.
Nhưng mà Ninh Thư đang có một ý tưởng.
Người nhà đó được dẫn vào phòng khách, Ninh Thư mới vào đã thấy mẹ Trương Gia Sâm xì nước mũi ra tường rồi lau tay vào giày.
Ninh Thư: …
Cả nhà họ Trương tái cả mặt khi thấy Ninh Thư vào. Kể cả Trương Tiểu Muội cũng biết tính nghiêm trọng của sự việc lần này. Không có anh là cô sẽ không có tiền mua đồ đẹp, thành phố này có nhiều đồ đẹp lắm nhưng cũng cần rất nhiều tiền để mua.
Trương Tiểu Muội hỏi Ninh Thư: “Chị Miêu ơi sao anh em lại bị bắt thế?”
Ninh Thư trả lời bình tĩnh: “Anh em tham ô tiền công ty nên bị tố giác.”
“Gì mà tham ô tiền công ty? Con và Gia Sâm đã lấy nhau thì tức là người một nhà, công ty này cũng xem như là của Gia Sâm rồi. Lấy tiền của nhà mình mà cũng gọi là tham ô à?” Bố Trương Gia Sâm hạnh hoẹ.
“Đây đâu có phải tham ô. Con dâu à, giờ không phải lúc chúng ta giận nhau mà cần đưa Gia Sâm ra quan trọng hơn.” Thái độ của bố Trương Gia Sâm tốt hơn mẹ Trương Gia Sâm cứ khóc lóc vỗ đất kêu trời nhiều.
Ngày đó Đàm Vũ Hợp bị bắt nhưng bố Trương Gia Sâm yêu cầu cô thả người ra rất gia trưởng, còn giờ thì nhẹ nhàng ghê. Bởi rõ rằng Trương Gia Sâm là trụ cột gia đình, hoặc là mẹ Trương Gia Sâm nhận hắt nước bẩn diễn vai phản diện cho ông ta.
Ninh Thư không quan tâm tâm tư của họ, cô bảo: “Gia Sâm là chồng con, con muốn cho anh ấy ra chứ nhưng con lực bất tòng tâm thật.”
“Mà chuyện này cần nhiều tiền lắm ấy ạ.” Ninh Thư chìa tay, “Con cũng chẳng biết tiêu bao nhiêu tiền nữa, cơ bản là không có con số cụ thể.”
“Thế thì tiêu tiền của cô ấy, nhà cô giàu lắm còn gì?” Mẹ Trương Gia Sâm bảo thẳng.
Nghe mẹ Trương Gia Sâm nói thế nhưng người trong nhà không ai có ý kiến khác, rõ ràng cũng cho là vậy.
Ninh Thư nheo mắt, vẫn luôn cảm thấy mẹ Trương Gia Sâm vô lý đùng đùng vô học. Thế nhưng mà tác dụng của mẹ Trương Gia Sâm là để nhử giới hạn của người khác, để bố Trương Gia Sâm chủ gia đình đây có được quyết định.
Như giờ mẹ Trương Gia Sâm bảo nhà họ Miêu bỏ tiền ra này là cái chuyện người khác không chấp nhận được, và bố Trương Gia Sâm sẽ không thể nói ra được câu ấy.
Cả nhà này đã hình thành cách sống trong vô hình, mà cả nhà còn đồng ý duy trì cách sống đó nữa.
“Con dâu à, Gia Sâm vẫn đang chịu khổ trong phòng giam. Không gì quan trọng hơn con người, con đưa nó ra rồi lại tính những cái khác đi.” Bố Trương Gia Sâm thấy Ninh Thư chẳng nói gì nên thở dài: “Sau khi Trương Gia Sâm được thả ra rồi các con vun vén cho nhau. Con đầu mang họ Miêu thì mang họ Miêu, cũng là con nhà họ Trương với nhà họ Miêu cả mà.”
Giờ bố Trương Gia Sâm đang đặt điều kiện với Ninh Thư.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.