Quyển 8 - Chương 964: Bảo khố của Tất Phương
Phong Hành Thuỷ Vân Gian
28/08/2019
Cho nên bên ngoài nhà kho này chỉ có hai thủ vệ, lại đều là yêu quái xốc vác, sao có thể so được với lão dương đầu. Ninh Tiểu Nhàn có thần lực
trong người, có thể nhìn đến trên đỉnh đầu bọn họ đều có hồng khí, đó là yêu vận Tất Phương ngưng ở trên đầu thủ hạ.
Tất nhiên thủ vệ nhận ra Dương tổng quản, trong đó một người nói: “Tổng quản đến có chuyện gì không?”
Dương tổng quản nói: “Bên trong cần chút đồ, ta phụng mệnh Tất Phương đại nhân, tới lấy tiên văn gấm vóc.” Dứt lời móc ra lệnh bài, đưa hai người kiểm tra. Ninh Tiểu Nhàn chú ý, cánh cửa phía sau hai gã yêu vệ còn treo một chiếc gương, người nào đứng trước cửa đều sẽ bị chiếu vào trong gương.
Đây là kính chiếu yêu. Đa số yêu quái đều có thể biến hình, gương này dùng để nghiệm thân. Có điều lúc này nàng cùng Trường Thiên đều là phàm nhân, không có nguy cơ bị lộ.
Thủ vệ tra lệnh bài xong, ngẩng đầu nhìn xem gương, xác nhận bên trong là dương yêu và hai phàm nhân không khác bên ngoài, bởi vậy gật đầu nói: “Hai người phàm này?”
Dương tổng quản nói: “Buổi tối có người hạ độc ta, hiện tại các huynh đệ khác đều ở yến thính bảo hộ an toàn chủ nhân. Gấm vóc không nặng, ta tìm phàm nhân tới dọn đủ rồi. Ngươi xem, ta có thể đi vào hay không?”
“A.” Thủ vệ nhìn hắn liếc mắt một cái, đột nhiên nói: “Dương tổng quản, đôi mắt ngài bị sao vậy?”
Sao lại làm mặt quỷ với hắn? Gương mặt già nhăn thành như vậy, thật khó coi.
Dương tổng quản đứng phía trước, đưa lưng về phía hai người, nghĩ bọn họ không thấy nên nhanh chóngnháy mắt ra dấu với thủ vệ, ý bảo nói hắn không thể đi vào, như vậy đã trung tâm mà bảo vệ phí diễm Địa mãng châu của Huyền Vũ đại nhân, lại không tính ngỗ nghịch hai người này. Đáng tiếc thủ vệ căn bản không hiểu ánh mắt hắn, lại hỏi thẳng ra.
Trong nháy mắt hắn thật cô đơn như tuyết, thật muốn ngửa mặt lên trời thét dài, quả nhiên cơ bắp đều mọc trong đầu luôn rồi sao? Các ngươi đứng chỗ này, không phải vì phòng cháy phòng trộm phòng ăn cắp sao? Nhưng hắn phải khụ một tiếng nói: “Gió cát to, cay mắt.”
Thủ vệ cười nói: “Tổng quản khách khí với chúng ta rồi!Vào nhanh ra nhanh.”Dương tổng quản cảm giác được có người tới gần phía sau, biết một đôi nam nữ kia đã tới sát, hắn chỉ cần có dị động, liền phải chịu thực tâm cổ gặm cắn, lập tức chỉ có thể cười khổ, không dám lại lên tiếng.
Hắn thường xuyên ra vào nhà kho, hai gã thủ vệ này cũng chỉ là hỏi một chút theo lệ. Lãnh địa của Tất Phương thái bình đã lâu, bọn họ không khỏi hơi biếng nhác, hơn nữa hiện đại yêu tụ tập tại nơi này, nếu có ai đui mù nghĩ đến trộm đồ, đó là tìm đường chết. Đương nhiên, quan trọng nhất chính là phía sau dương tổng quản là hai phàm nhân,giá trị vũ lực bằng không, có thể tạo ra cái sóng gió gì? Bởi vậy, họ sảng khoái gõ nhẹ cửa vài cái.
Đại môn màu đen mở ra nhẹ nhàng, dương tổng quản dẫn Trường Thiên cùng Ninh Tiểu Nhàn đi qua thủ vệ, một bước đạp vào, trong lòng không biết cảm giác ra sao.
#####
Đợi đến cửachậm rãi đóng, Ninh Tiểu Nhàn mới xoay người, như cười như không nhìn thẳng dương tổng quản: “Mới vừa rồi ngươi làm gì?”
Dương tổng quản chảy mồ hôi lạnh: “Ta sai rồi, không dám nữa!” Hắn tuyệt đối không muốn nếm lại mùi vị của thực tâm cổ.
Nào biết đâu Ninh Tiểu Nhàn bất ngờ ném viên thuốc cho hắn: “Ăn đi.”
“Đây, đây lại là cái gì?” Lần trước viên thuốc nàng ép hắn ăn thực tâm cổ bọc đường, lần này lại là đồ đáng sợ gì?
Nàng thấy sắc mặt dương tổng quản như cha mẹ chết, không khỏi cười nói: “Đây là Duyên Thọ Đan, có thể kéo dài hai mươi năm tuổi của ngươi.” Dương tổng quản không ngờ nàng lại lấy thuốc này, nhất thời im lặng. Hắn sắp chết, người trong nhà đương nhiên biết chuyện nhà mình, sắp chết, đừng nói hai mươi năm, chính là sống lâu thêm hai mươi canh giờ cũng tốt. Chỉ là nữ tử sẽ này dễ dàng mà lấy ra thuốc tốt như vậy cho hắn sao, quan trọng nhất chính là, trên người phàm nhân nữ tử này sao có thuốc tốt như vậy?
Ninh Tiểu Nhàn thấy sắc mặt hắn liền biết hắn suy nghĩ gì trong lòng, rút tay về nói: “Ta cần hại ngươi sao? Ngươi nếu không cần, trả ta.”Trơ mắt xem đan dược lăn lộn trong lòng bàn tay trắng nõn của nàng muốn biến mất, dương tổng quản lập tức hạ quyết tâm nói: “Muốn, muốn!” Mau chóng duỗi tay lấy thuốc bỏ vào trong miệng, sợ nàng đổi ý. Ngay trong nháy mắt hắn nghĩ kỹ, dù sao mình cũng nuốt thực tâm cổ, còn gì có thể tệ hơn? Càng nhiều độc dược? Không cần thiết.
Nuốt thuốc vào, lập tức có một dòng nước ấm từ bụng chảy ngược lên tới, tức khắc toàn thân hắn đều cảm thấy thoải mái, giống như là ngâm mình ở suối nước nóng. Dương tổng quản có thể cảm giác được sinh cơ bừng bừng từ đan dược nhảy vào kinh mạch đã khô mục của mình, ôn dưỡng, chữa trị, làm chúng nó một lần nữa khôi phục sức sống,giống cành cây khô có thêm chất dinh dướng. Kể cả bệnh cũ năm xưa cũng giảm, hiện tại hắn cảm thấy thân thể uyển chuyển nhẹ nhàng hơn rất nhiều, tựa như về lại ngày một bước có thể đi xa hai trượng.
Hắn duỗi tay sờ sờ gò má, tuy rằng râu dê như cũ, nhưng nếp nhăn trên mặt giảm bớt rất nhiều, da mặt cũng không bèo nhèo như trước.
Này dược, thật sự hữu hiệu!
Ninh Tiểu Nhàn nhìn biểu tình kinh hỉ của hắn, trong mắt chợt lóe sáng: “Đi thôi, mang chúng ta đi tìm mãng châu.”
Tuy Duyên Thọ Đan trân quý, nhưng nàng có không ít. Sở dĩ lấy ra cho dương tổng quản, nàng biết rõ đạo lý luyến tiếc hài tử không bắt được sói.
Chỗ này không tầm thường, bên trong của nhà kho Tất Phương có nhiều đồ quý, không biết có bao nhiêu cơ quan ám toán. Trên đời này có ngàn ngàn vạn hoa chiêu hại người, cần nhất là một người sợ chết. Dương tổng quản tuổi già, lại được Tất Phương tín nhiệm, đương nhiên luôn luôn trung thành, nếu áp bách hắn quá mức, làm cho lão yêu quái này nghĩ dù sao cũng sống không được bao lâu, dứt khoát kéo bọn họ đồng quy vu tận, có thể mất nhiều hơn được.
Duyên Thọ Đan một khi có tác dụng, lão dương biết mình có thể sống thêm hai mươi năm, nhất định sẽ yêu mệnh hơn bất cứ ai, uy hiếp của thực tâm cổ mới chân chính có tác dụng.
Sắc mặt Dương tổng quản quả nhiên khác trước, nhìn như là hai người, nếu nói mới nãy là tuổi già sức yếu, một giây liền chết, hiện tại lại là đầy mặt hồng quang, bước chân đều trở nên mạnh mẽ, không chỉ bởi vì mạng sống kéo dài, còn là tinh thần thay đổi.
Lúc này, hai người mới nhìn kỹ nhà kho của Tất Phương. Nơi này có tổng cộng bốn tầng, đồ vật xếp theo độ trân quý, phân biệt ở tầng một đến tầng bốn, tầng thứ tư trân quý nhất. Phí diễm Địa mãng châu, đặt với tầng thứ hai.
Nhà kho của đại yêu cũng không đến mức châu quang bảo khí giống người thường tưởng. Bọn họ chỉ nhìn đến hàng loạt hàng cái giá, trên trên xếp hộp lớn hộp nhỏ, vại, bình, bồn, đều có đồ vật bên trong, mỗi một đồ vật đều có hồng quang, hoàng quang ẩn hiện, hiển nhiên là có kết giới hoặc là phòng hộ. Có thể thấy được là lẻn vào nơi này còn chưa đủ, muốn lấy được bảo vật từ trên giá, còn phải phá kết giới của Tất Phương và Huyền Vũ.
Tất nhiên thủ vệ nhận ra Dương tổng quản, trong đó một người nói: “Tổng quản đến có chuyện gì không?”
Dương tổng quản nói: “Bên trong cần chút đồ, ta phụng mệnh Tất Phương đại nhân, tới lấy tiên văn gấm vóc.” Dứt lời móc ra lệnh bài, đưa hai người kiểm tra. Ninh Tiểu Nhàn chú ý, cánh cửa phía sau hai gã yêu vệ còn treo một chiếc gương, người nào đứng trước cửa đều sẽ bị chiếu vào trong gương.
Đây là kính chiếu yêu. Đa số yêu quái đều có thể biến hình, gương này dùng để nghiệm thân. Có điều lúc này nàng cùng Trường Thiên đều là phàm nhân, không có nguy cơ bị lộ.
Thủ vệ tra lệnh bài xong, ngẩng đầu nhìn xem gương, xác nhận bên trong là dương yêu và hai phàm nhân không khác bên ngoài, bởi vậy gật đầu nói: “Hai người phàm này?”
Dương tổng quản nói: “Buổi tối có người hạ độc ta, hiện tại các huynh đệ khác đều ở yến thính bảo hộ an toàn chủ nhân. Gấm vóc không nặng, ta tìm phàm nhân tới dọn đủ rồi. Ngươi xem, ta có thể đi vào hay không?”
“A.” Thủ vệ nhìn hắn liếc mắt một cái, đột nhiên nói: “Dương tổng quản, đôi mắt ngài bị sao vậy?”
Sao lại làm mặt quỷ với hắn? Gương mặt già nhăn thành như vậy, thật khó coi.
Dương tổng quản đứng phía trước, đưa lưng về phía hai người, nghĩ bọn họ không thấy nên nhanh chóngnháy mắt ra dấu với thủ vệ, ý bảo nói hắn không thể đi vào, như vậy đã trung tâm mà bảo vệ phí diễm Địa mãng châu của Huyền Vũ đại nhân, lại không tính ngỗ nghịch hai người này. Đáng tiếc thủ vệ căn bản không hiểu ánh mắt hắn, lại hỏi thẳng ra.
Trong nháy mắt hắn thật cô đơn như tuyết, thật muốn ngửa mặt lên trời thét dài, quả nhiên cơ bắp đều mọc trong đầu luôn rồi sao? Các ngươi đứng chỗ này, không phải vì phòng cháy phòng trộm phòng ăn cắp sao? Nhưng hắn phải khụ một tiếng nói: “Gió cát to, cay mắt.”
Thủ vệ cười nói: “Tổng quản khách khí với chúng ta rồi!Vào nhanh ra nhanh.”Dương tổng quản cảm giác được có người tới gần phía sau, biết một đôi nam nữ kia đã tới sát, hắn chỉ cần có dị động, liền phải chịu thực tâm cổ gặm cắn, lập tức chỉ có thể cười khổ, không dám lại lên tiếng.
Hắn thường xuyên ra vào nhà kho, hai gã thủ vệ này cũng chỉ là hỏi một chút theo lệ. Lãnh địa của Tất Phương thái bình đã lâu, bọn họ không khỏi hơi biếng nhác, hơn nữa hiện đại yêu tụ tập tại nơi này, nếu có ai đui mù nghĩ đến trộm đồ, đó là tìm đường chết. Đương nhiên, quan trọng nhất chính là phía sau dương tổng quản là hai phàm nhân,giá trị vũ lực bằng không, có thể tạo ra cái sóng gió gì? Bởi vậy, họ sảng khoái gõ nhẹ cửa vài cái.
Đại môn màu đen mở ra nhẹ nhàng, dương tổng quản dẫn Trường Thiên cùng Ninh Tiểu Nhàn đi qua thủ vệ, một bước đạp vào, trong lòng không biết cảm giác ra sao.
#####
Đợi đến cửachậm rãi đóng, Ninh Tiểu Nhàn mới xoay người, như cười như không nhìn thẳng dương tổng quản: “Mới vừa rồi ngươi làm gì?”
Dương tổng quản chảy mồ hôi lạnh: “Ta sai rồi, không dám nữa!” Hắn tuyệt đối không muốn nếm lại mùi vị của thực tâm cổ.
Nào biết đâu Ninh Tiểu Nhàn bất ngờ ném viên thuốc cho hắn: “Ăn đi.”
“Đây, đây lại là cái gì?” Lần trước viên thuốc nàng ép hắn ăn thực tâm cổ bọc đường, lần này lại là đồ đáng sợ gì?
Nàng thấy sắc mặt dương tổng quản như cha mẹ chết, không khỏi cười nói: “Đây là Duyên Thọ Đan, có thể kéo dài hai mươi năm tuổi của ngươi.” Dương tổng quản không ngờ nàng lại lấy thuốc này, nhất thời im lặng. Hắn sắp chết, người trong nhà đương nhiên biết chuyện nhà mình, sắp chết, đừng nói hai mươi năm, chính là sống lâu thêm hai mươi canh giờ cũng tốt. Chỉ là nữ tử sẽ này dễ dàng mà lấy ra thuốc tốt như vậy cho hắn sao, quan trọng nhất chính là, trên người phàm nhân nữ tử này sao có thuốc tốt như vậy?
Ninh Tiểu Nhàn thấy sắc mặt hắn liền biết hắn suy nghĩ gì trong lòng, rút tay về nói: “Ta cần hại ngươi sao? Ngươi nếu không cần, trả ta.”Trơ mắt xem đan dược lăn lộn trong lòng bàn tay trắng nõn của nàng muốn biến mất, dương tổng quản lập tức hạ quyết tâm nói: “Muốn, muốn!” Mau chóng duỗi tay lấy thuốc bỏ vào trong miệng, sợ nàng đổi ý. Ngay trong nháy mắt hắn nghĩ kỹ, dù sao mình cũng nuốt thực tâm cổ, còn gì có thể tệ hơn? Càng nhiều độc dược? Không cần thiết.
Nuốt thuốc vào, lập tức có một dòng nước ấm từ bụng chảy ngược lên tới, tức khắc toàn thân hắn đều cảm thấy thoải mái, giống như là ngâm mình ở suối nước nóng. Dương tổng quản có thể cảm giác được sinh cơ bừng bừng từ đan dược nhảy vào kinh mạch đã khô mục của mình, ôn dưỡng, chữa trị, làm chúng nó một lần nữa khôi phục sức sống,giống cành cây khô có thêm chất dinh dướng. Kể cả bệnh cũ năm xưa cũng giảm, hiện tại hắn cảm thấy thân thể uyển chuyển nhẹ nhàng hơn rất nhiều, tựa như về lại ngày một bước có thể đi xa hai trượng.
Hắn duỗi tay sờ sờ gò má, tuy rằng râu dê như cũ, nhưng nếp nhăn trên mặt giảm bớt rất nhiều, da mặt cũng không bèo nhèo như trước.
Này dược, thật sự hữu hiệu!
Ninh Tiểu Nhàn nhìn biểu tình kinh hỉ của hắn, trong mắt chợt lóe sáng: “Đi thôi, mang chúng ta đi tìm mãng châu.”
Tuy Duyên Thọ Đan trân quý, nhưng nàng có không ít. Sở dĩ lấy ra cho dương tổng quản, nàng biết rõ đạo lý luyến tiếc hài tử không bắt được sói.
Chỗ này không tầm thường, bên trong của nhà kho Tất Phương có nhiều đồ quý, không biết có bao nhiêu cơ quan ám toán. Trên đời này có ngàn ngàn vạn hoa chiêu hại người, cần nhất là một người sợ chết. Dương tổng quản tuổi già, lại được Tất Phương tín nhiệm, đương nhiên luôn luôn trung thành, nếu áp bách hắn quá mức, làm cho lão yêu quái này nghĩ dù sao cũng sống không được bao lâu, dứt khoát kéo bọn họ đồng quy vu tận, có thể mất nhiều hơn được.
Duyên Thọ Đan một khi có tác dụng, lão dương biết mình có thể sống thêm hai mươi năm, nhất định sẽ yêu mệnh hơn bất cứ ai, uy hiếp của thực tâm cổ mới chân chính có tác dụng.
Sắc mặt Dương tổng quản quả nhiên khác trước, nhìn như là hai người, nếu nói mới nãy là tuổi già sức yếu, một giây liền chết, hiện tại lại là đầy mặt hồng quang, bước chân đều trở nên mạnh mẽ, không chỉ bởi vì mạng sống kéo dài, còn là tinh thần thay đổi.
Lúc này, hai người mới nhìn kỹ nhà kho của Tất Phương. Nơi này có tổng cộng bốn tầng, đồ vật xếp theo độ trân quý, phân biệt ở tầng một đến tầng bốn, tầng thứ tư trân quý nhất. Phí diễm Địa mãng châu, đặt với tầng thứ hai.
Nhà kho của đại yêu cũng không đến mức châu quang bảo khí giống người thường tưởng. Bọn họ chỉ nhìn đến hàng loạt hàng cái giá, trên trên xếp hộp lớn hộp nhỏ, vại, bình, bồn, đều có đồ vật bên trong, mỗi một đồ vật đều có hồng quang, hoàng quang ẩn hiện, hiển nhiên là có kết giới hoặc là phòng hộ. Có thể thấy được là lẻn vào nơi này còn chưa đủ, muốn lấy được bảo vật từ trên giá, còn phải phá kết giới của Tất Phương và Huyền Vũ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.