Quyển 8 - Chương 934: Bát trọng kiếp
Phong Hành Thuỷ Vân Gian
05/07/2019
Rất nhanh chóng, đầu và tứ chi Huyền Vũ cũng lộ ra khỏi mặt nước.Trên da nó bao trùm vảy mỏng, cổ rất dài, đỉnh đầu khổng lồ cũng không nhẵn
bóng như rùa đen mà sinh ra sừng dài phiêu dật.Mỗi con mắt còn muốn lớn
hơn gấp hai so với cửa hình tròn trong nhà người phàm.
Nó vừa mới nổi trên mặt nước đã gầm thét một tiếng với mây kiếp trên trời. Vì vậy mọi người thấy trong miệng nó hiện đầy răng nanh, mỗi một cái đều bén nhọn như chủy thủ. Chợt có chân trước lộ ra mặt nước, Ninh Tiểu Nhàn thấy rất rõ ràng, tứ chi cường tráng có lực, móng vuốt dài mà bén nhọn vươn ra bàn chân, ở trong nước biển đen nhánh cũng có thể phản xạ ra ánh sáng yếu ớt.
Nàng âm thầm lắc đầu.Bề ngoài hung hãn như vậy, trừ mai vỏ, có chỗ nào giống rùa đen chứ? Chỉ có điều lúc này trên người nó đã có vài vết thương, vảy sau chân trái tróc ra, một mảnh cháy đen, hiển nhiên sét đánh phiên bản tăng cường mới vừa tạo tổn thương không nhỏ đối với nàng ta. Chẳng qua sinh mệnh lực của nàng ta tràn đầy, cứ như vậy lặn xuống trong chốc lát, thương thế rất nhanh đã bình phục, da cũng khép lại rồi, chỉ có vảy nhất thời còn chưa dài ra.
Ninh Tiểu Nhàn tinh mắt, còn có thể thấy vết thương ở gần chân nó có ánh sáng xanh nhạt lưu chuyển. Nàng hiểu được trong ngũ hành, thiên phú hệ thủy và hệ Mộc đều có năng lực chữa khỏi. Đây là Huyền Vũ đang hấp thu tinh hoa của nước để chữa thương cho bản thân. Nghĩ thầm khó trách nàng ta nhất định phải độ kiếp ở trong nước.Hóa ra năng lực chữa lành vết thương của dị chủng thiên địa này thật thần kỳ biến thái, có thể nói tiểu cường đánh không chết. Nếu không phải thiên kiếp và man tổ đời sau, sợ rằng cũng không lấy được tính mạng của đầu quái vật to lớn này.
Huyền Vũ cũng có phiền não của mình. Nàng mới vừa chui sâu vào rãnh biển là muốn có được thời gian nghỉ ngơi đầy đủ sau vài cái thiên lôi.Năng lực tự lành của nàng mạnh mẽ, giờ phút này lại đang chiến đấu ở sân nhà, thương thế bình thường có thể khôi phục rất nhanh. Nhưng sức mạnh lôi kiếp rất xảo trá, bổ tới thân thể không chỉ có sẽ khiến người cháy tới ngoài khét trong mềm, hơn nữa còn có tia điện sẽ tiếp tục tạo thành tổn thương đến sau này, giống như ký sinh, muốn xua đuổi cực kì không dễ. Người tu tiên chết bởi thiên kiếp có rất nhiều người chưa chắc chết bởi sét đánh vào đầu, ngược lại do thương thế sau khi ngã tích lũy lại.
Cho nên, tốc độ tự lành của nàng thật ra đang bị kéo chậm lại, cộng thêm yêu lực dùng để ứng phó thiên kiếp hao phí cũng cần thời gian để đền bù nên nàng mới lựa chọn chỗ rãnh biển này,để sau mỗi lôi kiếp kế tiếp cũng có thể đạt được đủ thời gian nghỉ ngơi và hồi phục.
Song cứ như vậy, tai hại cũng rõ ràng. Cách tránh vào biển sâu này thật ra cũng giống với ăn gian. Tựa như có vài chủng tộc trên đất liền ẩn sâu trong lòng đất tránh né lôi kiếp nên thiên đạo cũng lập tức điều chỉnh trừng phạt tương ứng. Thời gian nàng ở sâu dưới biển chậm trễ càng dài, uy lực thiên lôi tiếp theo phát cũng càng lớn. Trừ phi nàng tính cả đời sống ở biển sâu, nếu không chỉ cần nàng vừa lộ mặt, thiên kiếp sẽ như bóng theo hình mà tới luôn.
Nói trắng ra, hiện tại nàng đang uống rượu để ngừng khát, dùng thời gian đổi lấy khôi phục thân thể, đồng thời lại tăng thêm tỷ lệ lần sau chịu tổn thương càng nghiêm trọng hơn. Về phần chén rượu này có thể độc chết nàng không, chính trong lòng nàng cũng không chắc.Dù sao các hành động trước đây nàng cố gắng hết sức cũng là vì vượt qua lôi kiếp bảy trọng, mà không phải lôi kiếp tám trọng biến thái như bây giờ!
Từ cổ chí kim, người tu tiên may mắn đưa tới lôi kiếp bát trọng cũng không có mấy người ah? Hơn nữa có một chuyện rất quan trọng, nàng vẫn luôn nhớ kỹ:Tuy vừa rồi người man tộc ra tay tập kích thiên lôi nhưng một đạo cầu vồng kia cũng không phải là”Xích luyện”. Cho nên cái thanh vũ khí trí mạng đó giờ này nhất định đang ấn nấp ở nơi nào đó, chuẩn bị lấy tính mạng nàng.”Xích luyện” không phải gai nhọn đâm trên lưng, mà là hung khí có thể trực tiếp đâm vào trong bụng lấy mạng nàng.
Thiên đạo có bảo vệ người tu tiên độ kiếp. Chuyện cho tới giờ, nàng cơ bản có thể khẳng định, man tộc đang tính khi nàng chống đỡ xong một kích cuối cùng của bát trọng lôi kiếp, sẽ thừa dịp nàng bị thương nặng sức yếu mới bắt đầu hành động! Tức là, nàng vừa ứng phó một lôi kiếp cuối cùng còn muốn phân ra một phần tinh lực phòng ngừa đánh lén.Cục diện bất lợi như vậy, cho dù là Huyền Vũ cũng cảm giác lực bất tòng tâm.
Mây kiếp trên trời đã biến thành một cơn lốc xoáy khổng lồ không ngừng chuyển động, chính là một cửa đang chờ nàng. Nàng mới vừa nổi mặt nước, lôi kiếp thứ sáu mươi chuẩn bị rất lâu đã vội vã lộ diện.
Dĩ nhiên, bởi vì trước đó nàng bị thiên đạo phán định đã ăn gian, sau đó lại ẩn núp thật lâu trong rãnh biển, uy lực lôi kiếp này vẫn gia tăng qua đấy. Trên bầu trời cùng một thời gian hiện lên bảy, tám tia chớp, mỗi một cái đều như ngân xà khiêu vũ. Sau đó ở ngay phía trên Huyền Vũ và đảo Thất Túc hội tụ thành một chỗ, tạo thành một cột lôi khổng lồ có thể tích cực kỳ kinh người, rồi sau đó mới mang theo khí thế chưa từng có từ trước đến nay nặng nề đánh xuống!
Trận pháp kết giới bao phủ đảo Thất Túc thoáng lung lay, vầng sáng màu vàng nhạt chợt lóe lên, giống như bọt xà phòng dễ vỡ nhanh chóng bị đâm thủng. Sau đó lôi kiếp tiếp tục rơi xuống, chuẩn bị tàn sát ngược đãi sinh linh trên đảo còn chưa kịp chạy trốn.Đúng lúc này, ở trung ương vòng nước xoáy trên bảy đảo lớn đột nhiên có ánh sáng xanh chợt lóe, tiếp theo sức mạnh của thiên lôi như bị chỉ dẫn lại đồng loạt chuyển hướng, trực tiếp lao vào trong xoáy nước.
Vòng nước xoáy lớn trên biển vốn không ngừng xoay tròn, thời khắc phun ra nuốt vào mấy trăm vạn tấn nước, trúng một kích đó ngay cả vận tốc quay đều ngừng lại trong nháy mắt. Mặc dù sau đó đã khôi phục vận chuyển nhưng tốc độ mắt thường có thể thấy đượcđã chậm lại.
Bảy hòn đảo đồng khí liên chi* (các đảo liên kết với nhau như cây liền cành), lấy trận pháp của mình cộng thêm số mệnh Huyền Vũ trấn áp, người man tộc mấy lần xâm phạm đều bị giết sạch mà về. Nhưng ở trước mặt thiên uy, phòng ngự như vậy trong nháy mắt đã bị trọng thương.May mà ngay trung ương vòng nước xoáy vốn là hải nhãn thiên nhiên không ngừng vận hành. Huyền Vũ lấy nó làm trung tâm, bố trí trận pháp này, khi đối mặt với kẻ địch hết sức mạnh mẽ, một khi kết giới tan vỡ, như vậy hải nhãn sẽ hút đi năng lượng dư thừa.Đây cũng là một bùa hộ mệnh quan trọng cuối cùng của sinh linh trên đảo.Nhưng bây giờ,Huyền Vũ chẳng quan tâm đảo Thất Túc.
Lôi kiếp thứ sáu mươi mốt đánh xuống, uy lực so với một cái trước đâu chỉ lớn hơn gấp hai?Ninh Tiểu Nhàn đang đoán nàng ta còn có thể tế ra pháp khí nghịch thiên nào, Huyền Vũ cũng rất dứt khoát biến trở về hình người.
Một cô gái nhỏ nhắn xinh xắn đứng trong vạn cơn sóng lớn, dường như chỉ một cơn sóng đánh tới là có thể tiêu diệt nàng ta. Ống tay áo màu đen, tóc dài màu đen bị gió biển thổi tung bay, đôi chân trần của nàng ta bay bay đạp trên mặt nước nổi bật lên vẻ mềm mại trong suốt óng ánh như dương chi bạch ngọc.
“Vết thương ở chân nàng ta chưa lành.”Trường Thiên chỉ chân nàng ta.Ninh Tiểu Nhàn theo hướng chỉ nhìn lại, phát hiện trên bắp chân mảnh khảnh của Huyền Vũ có một khối lớn đen nhánh, giảm bớt không ít.
“Thối lưu manh, nhìn chỗ nào đấy?” Nàng lẩm bẩm một tiếng, ánh mắt lại trong nháy mắt không chớp ngó chừng mặt biển.
Lúc thiên lôi đánh xuống, Huyền Vũ thậm chí còn khẽ vuốt vài ợi tóc bên tóc mai, sau đó mới giơ cao tay phải lên. Ngay sau đó khi lòng bàn tay chợt lóe ánh sáng vàng thì nàng đã nắm một cái tấm chắn cao hơn người che ở trước mặt mình!
Thiên Lôi không chút khách khí đánh trên tấm chắn, lực phản chấn khổng lồ lập tức đẩy Huyền Vũ ra xa hơn mười trượng.Nếu không phải nàng ta trời sinh biết ngự thủy, lần này sẽ bị đánh vào đáy biển.
Nó vừa mới nổi trên mặt nước đã gầm thét một tiếng với mây kiếp trên trời. Vì vậy mọi người thấy trong miệng nó hiện đầy răng nanh, mỗi một cái đều bén nhọn như chủy thủ. Chợt có chân trước lộ ra mặt nước, Ninh Tiểu Nhàn thấy rất rõ ràng, tứ chi cường tráng có lực, móng vuốt dài mà bén nhọn vươn ra bàn chân, ở trong nước biển đen nhánh cũng có thể phản xạ ra ánh sáng yếu ớt.
Nàng âm thầm lắc đầu.Bề ngoài hung hãn như vậy, trừ mai vỏ, có chỗ nào giống rùa đen chứ? Chỉ có điều lúc này trên người nó đã có vài vết thương, vảy sau chân trái tróc ra, một mảnh cháy đen, hiển nhiên sét đánh phiên bản tăng cường mới vừa tạo tổn thương không nhỏ đối với nàng ta. Chẳng qua sinh mệnh lực của nàng ta tràn đầy, cứ như vậy lặn xuống trong chốc lát, thương thế rất nhanh đã bình phục, da cũng khép lại rồi, chỉ có vảy nhất thời còn chưa dài ra.
Ninh Tiểu Nhàn tinh mắt, còn có thể thấy vết thương ở gần chân nó có ánh sáng xanh nhạt lưu chuyển. Nàng hiểu được trong ngũ hành, thiên phú hệ thủy và hệ Mộc đều có năng lực chữa khỏi. Đây là Huyền Vũ đang hấp thu tinh hoa của nước để chữa thương cho bản thân. Nghĩ thầm khó trách nàng ta nhất định phải độ kiếp ở trong nước.Hóa ra năng lực chữa lành vết thương của dị chủng thiên địa này thật thần kỳ biến thái, có thể nói tiểu cường đánh không chết. Nếu không phải thiên kiếp và man tổ đời sau, sợ rằng cũng không lấy được tính mạng của đầu quái vật to lớn này.
Huyền Vũ cũng có phiền não của mình. Nàng mới vừa chui sâu vào rãnh biển là muốn có được thời gian nghỉ ngơi đầy đủ sau vài cái thiên lôi.Năng lực tự lành của nàng mạnh mẽ, giờ phút này lại đang chiến đấu ở sân nhà, thương thế bình thường có thể khôi phục rất nhanh. Nhưng sức mạnh lôi kiếp rất xảo trá, bổ tới thân thể không chỉ có sẽ khiến người cháy tới ngoài khét trong mềm, hơn nữa còn có tia điện sẽ tiếp tục tạo thành tổn thương đến sau này, giống như ký sinh, muốn xua đuổi cực kì không dễ. Người tu tiên chết bởi thiên kiếp có rất nhiều người chưa chắc chết bởi sét đánh vào đầu, ngược lại do thương thế sau khi ngã tích lũy lại.
Cho nên, tốc độ tự lành của nàng thật ra đang bị kéo chậm lại, cộng thêm yêu lực dùng để ứng phó thiên kiếp hao phí cũng cần thời gian để đền bù nên nàng mới lựa chọn chỗ rãnh biển này,để sau mỗi lôi kiếp kế tiếp cũng có thể đạt được đủ thời gian nghỉ ngơi và hồi phục.
Song cứ như vậy, tai hại cũng rõ ràng. Cách tránh vào biển sâu này thật ra cũng giống với ăn gian. Tựa như có vài chủng tộc trên đất liền ẩn sâu trong lòng đất tránh né lôi kiếp nên thiên đạo cũng lập tức điều chỉnh trừng phạt tương ứng. Thời gian nàng ở sâu dưới biển chậm trễ càng dài, uy lực thiên lôi tiếp theo phát cũng càng lớn. Trừ phi nàng tính cả đời sống ở biển sâu, nếu không chỉ cần nàng vừa lộ mặt, thiên kiếp sẽ như bóng theo hình mà tới luôn.
Nói trắng ra, hiện tại nàng đang uống rượu để ngừng khát, dùng thời gian đổi lấy khôi phục thân thể, đồng thời lại tăng thêm tỷ lệ lần sau chịu tổn thương càng nghiêm trọng hơn. Về phần chén rượu này có thể độc chết nàng không, chính trong lòng nàng cũng không chắc.Dù sao các hành động trước đây nàng cố gắng hết sức cũng là vì vượt qua lôi kiếp bảy trọng, mà không phải lôi kiếp tám trọng biến thái như bây giờ!
Từ cổ chí kim, người tu tiên may mắn đưa tới lôi kiếp bát trọng cũng không có mấy người ah? Hơn nữa có một chuyện rất quan trọng, nàng vẫn luôn nhớ kỹ:Tuy vừa rồi người man tộc ra tay tập kích thiên lôi nhưng một đạo cầu vồng kia cũng không phải là”Xích luyện”. Cho nên cái thanh vũ khí trí mạng đó giờ này nhất định đang ấn nấp ở nơi nào đó, chuẩn bị lấy tính mạng nàng.”Xích luyện” không phải gai nhọn đâm trên lưng, mà là hung khí có thể trực tiếp đâm vào trong bụng lấy mạng nàng.
Thiên đạo có bảo vệ người tu tiên độ kiếp. Chuyện cho tới giờ, nàng cơ bản có thể khẳng định, man tộc đang tính khi nàng chống đỡ xong một kích cuối cùng của bát trọng lôi kiếp, sẽ thừa dịp nàng bị thương nặng sức yếu mới bắt đầu hành động! Tức là, nàng vừa ứng phó một lôi kiếp cuối cùng còn muốn phân ra một phần tinh lực phòng ngừa đánh lén.Cục diện bất lợi như vậy, cho dù là Huyền Vũ cũng cảm giác lực bất tòng tâm.
Mây kiếp trên trời đã biến thành một cơn lốc xoáy khổng lồ không ngừng chuyển động, chính là một cửa đang chờ nàng. Nàng mới vừa nổi mặt nước, lôi kiếp thứ sáu mươi chuẩn bị rất lâu đã vội vã lộ diện.
Dĩ nhiên, bởi vì trước đó nàng bị thiên đạo phán định đã ăn gian, sau đó lại ẩn núp thật lâu trong rãnh biển, uy lực lôi kiếp này vẫn gia tăng qua đấy. Trên bầu trời cùng một thời gian hiện lên bảy, tám tia chớp, mỗi một cái đều như ngân xà khiêu vũ. Sau đó ở ngay phía trên Huyền Vũ và đảo Thất Túc hội tụ thành một chỗ, tạo thành một cột lôi khổng lồ có thể tích cực kỳ kinh người, rồi sau đó mới mang theo khí thế chưa từng có từ trước đến nay nặng nề đánh xuống!
Trận pháp kết giới bao phủ đảo Thất Túc thoáng lung lay, vầng sáng màu vàng nhạt chợt lóe lên, giống như bọt xà phòng dễ vỡ nhanh chóng bị đâm thủng. Sau đó lôi kiếp tiếp tục rơi xuống, chuẩn bị tàn sát ngược đãi sinh linh trên đảo còn chưa kịp chạy trốn.Đúng lúc này, ở trung ương vòng nước xoáy trên bảy đảo lớn đột nhiên có ánh sáng xanh chợt lóe, tiếp theo sức mạnh của thiên lôi như bị chỉ dẫn lại đồng loạt chuyển hướng, trực tiếp lao vào trong xoáy nước.
Vòng nước xoáy lớn trên biển vốn không ngừng xoay tròn, thời khắc phun ra nuốt vào mấy trăm vạn tấn nước, trúng một kích đó ngay cả vận tốc quay đều ngừng lại trong nháy mắt. Mặc dù sau đó đã khôi phục vận chuyển nhưng tốc độ mắt thường có thể thấy đượcđã chậm lại.
Bảy hòn đảo đồng khí liên chi* (các đảo liên kết với nhau như cây liền cành), lấy trận pháp của mình cộng thêm số mệnh Huyền Vũ trấn áp, người man tộc mấy lần xâm phạm đều bị giết sạch mà về. Nhưng ở trước mặt thiên uy, phòng ngự như vậy trong nháy mắt đã bị trọng thương.May mà ngay trung ương vòng nước xoáy vốn là hải nhãn thiên nhiên không ngừng vận hành. Huyền Vũ lấy nó làm trung tâm, bố trí trận pháp này, khi đối mặt với kẻ địch hết sức mạnh mẽ, một khi kết giới tan vỡ, như vậy hải nhãn sẽ hút đi năng lượng dư thừa.Đây cũng là một bùa hộ mệnh quan trọng cuối cùng của sinh linh trên đảo.Nhưng bây giờ,Huyền Vũ chẳng quan tâm đảo Thất Túc.
Lôi kiếp thứ sáu mươi mốt đánh xuống, uy lực so với một cái trước đâu chỉ lớn hơn gấp hai?Ninh Tiểu Nhàn đang đoán nàng ta còn có thể tế ra pháp khí nghịch thiên nào, Huyền Vũ cũng rất dứt khoát biến trở về hình người.
Một cô gái nhỏ nhắn xinh xắn đứng trong vạn cơn sóng lớn, dường như chỉ một cơn sóng đánh tới là có thể tiêu diệt nàng ta. Ống tay áo màu đen, tóc dài màu đen bị gió biển thổi tung bay, đôi chân trần của nàng ta bay bay đạp trên mặt nước nổi bật lên vẻ mềm mại trong suốt óng ánh như dương chi bạch ngọc.
“Vết thương ở chân nàng ta chưa lành.”Trường Thiên chỉ chân nàng ta.Ninh Tiểu Nhàn theo hướng chỉ nhìn lại, phát hiện trên bắp chân mảnh khảnh của Huyền Vũ có một khối lớn đen nhánh, giảm bớt không ít.
“Thối lưu manh, nhìn chỗ nào đấy?” Nàng lẩm bẩm một tiếng, ánh mắt lại trong nháy mắt không chớp ngó chừng mặt biển.
Lúc thiên lôi đánh xuống, Huyền Vũ thậm chí còn khẽ vuốt vài ợi tóc bên tóc mai, sau đó mới giơ cao tay phải lên. Ngay sau đó khi lòng bàn tay chợt lóe ánh sáng vàng thì nàng đã nắm một cái tấm chắn cao hơn người che ở trước mặt mình!
Thiên Lôi không chút khách khí đánh trên tấm chắn, lực phản chấn khổng lồ lập tức đẩy Huyền Vũ ra xa hơn mười trượng.Nếu không phải nàng ta trời sinh biết ngự thủy, lần này sẽ bị đánh vào đáy biển.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.