Quyển 6 - Chương 495: Bí mật hồn phách phân thân
Phong Hành Thuỷ Vân Gian
28/07/2017
Edit: Thu Hằng
Beta: Tiểu Tuyền
Đang vùi đầu suy nghĩ, có một hài tử năm, sáu tuổi chạy tới, nhút nhát lôi kéo áo nàng, đưa tới một miếng bánh mì lớn nói “Tiên cô, đây là bánh ngô. Nương nói, là người cứu mệnh toàn tộc chúng ta”
Trong tay nàng là một khối bánh mì lúa mạch lớn, rung rung còn có thể làm rụng ra một ít băng tuyết đọng, cũng là lương thực khó có được. Rất nhiều người từ trong tay nải lấy ra chính là những miếng bánh thô, trong không khí rét lạnh đã sớm cứng rắn như đá, ném ra còn có thể coi như vũ khí đánh người.
Ninh Tiểu Nhàn híp mắt nhận lấy, từ trong túi trữ vật lấy ra một hộp điểm tâm “Cám ơn. Trên người tỷ tỷ không có đồ tốt, chỉ có hộp điểm tâm này thôi” Đứa bé kia vui mừng nói tạ ơn, nhận lấy điểm tâm vội vã chạy về. Nàng nhìn theo thân ảnh tiểu hài tử, quả nhiên thấy mấy người Bồ thị nhìn nàng với ánh mắt cảm kích và kính sợ.
Lúc này có người đi tới gần, Ninh Tiểu Nhàn thở dài, thấp giọng hỏi “Ngươi tại sao phải phản bội Âm Cửu U?”
Người đi tới bên cạnh nàng là Công Thâu Chiêu.
Công Thâu Chiêu cười cười, đi theo nàng một đoạn ngắn. Tuyết đọng trên mặt đường đã bị ẩn vệ dọn ra ngoài, lộ ra con đường cát sỏi cùng nham thạch. Hắn cúi đầu nhìn dưới chân thật lâu mới hỏi ngược lại nàng “Ngươi cảm thấy, hồn phách phân thân là cái gì?”
Vấn đề này, nàng thật đúng chưa từng nghĩ qua. Loại học thuật này vẫn luôn là nội dung thảo luận của Trường Thiên và Đồ Tẫn, nàng là sinh viên khoa văn, có cần biết không? Nàng thử dò xét hỏi “Là một luồng thần niệm của hồn tu?”
“Nếu chỉ là thần niệm, hồn tu cùng tu sĩ bình thường có gì khác biệt?” Công Thâu Chiêu lắc đầu “Hồn tu tạo ra phân thân, hồn phách đưa ra cơ hồ là kiện toàn đầy đủ. Đưa vào một thân thể độc lập, trở thành một người độc lập” Hắn nhìn sắc mặt bình tĩnh của Ninh Tiểu Nhàn, biết nàng cũng nhận thức được ý nghĩa của những lời này “Ta có thế lý giải như thế này. Một người mạnh như Trường Thiên quân, chỉ cần hắn có thể thoát khỏi Trói Long Tác, muốn tái tạo thân thể cường đại không phải là vấn đề, nhưng hắn lại giống như ngàn vạn tu sĩ khác, đều không thể hướng tới được việc sinh hồn”
Nội tâm nàng vừa động, bỗng nhưng nhớ lại thời điểm lên đường theo thương đội Vân Hổ. Trường Thiên từng tạo ra một người bù nhìn để dạy nàng luyện tập thuật dẫn đường. Khi đó nàng rất kinh ngạc sao vật này có thể vận động. Sau đó Trường Thiên nói cho nàng biết, hắn đưa vào bù nhìn này một hồn phách không hoàn chỉnh, hay như hai tiểu bức yêu sau khi giết cầm loại, có thể chiếm thân thể điều khiển, cho nên chúng không có khả năng tư duy và tự chủ hành động, chỉ có thể mặc hắn chỉ huy, nói đúng ra thì người đó chỉ là trạng thái của xác sống.
Dù là vậy, lúc ấy nàng cũng vô cùng kinh ngạc. Dĩ nhiên vật kia bất quá cũng chỉ do Trường Thiên tiện tay làm ra. Hắn và Âm Cửu U là kẻ địch nhiều năm như vậy. Đối với hồn tu cũng hiểu rất rõ ràng. Tri kỷ chân chính trên đời chính là địch nhân, tầng hàm nghĩa của câu nói này chính là ở chỗ đó.
Có thể nói Trường Thiên cho tới bây giờ cũng không cách nào tạo ra một hồn phách mới đầy đủ khỏe mạnh, chỉ có Âm Cửu U mới có thể tạo ra phân thân độc lập, từng cái đều có đủ “diện mạo, cảm nhận, suy nghĩ, hành động và nhận thức”, từng phân thân đều có khả năng độc lập về sự quan sát, cảm xúc, tư duy và năng lực học tập. Từng cái đều là một người độc lập, khác biệt hoàn toàn với người khác.
Nhưng khả năng sinh hồn là nhắm thẳng vào khả năng tạo vật, là năng lực vĩ đại chỉ có tạo hóa mới có, từ cổ chỉ kim không biết đã xuất hiện bao hạng người kinh tài tuyệt diễm, nhưng cho tới bây giờ, dường như chỉ có Âm Cửu U là có khả năng phá giải mấu chốt này. Từ mặt này mà nói, hắn xứng đáng là kỳ tài. Chỉ tiếc. Hắn sáng tạo ra loại thần thông như vậy, vừa xuất hiện đã đem mình thành thế đối lập với tất cả mọi người.
Người này chính là phản lại loài người a. “Cho nên?”
“Cho nên căn bản mà nói, bất kỳ phân thân nào đều có tư cách trở thành một người độc lập. Nhưng vừa bắt đầu chúng ta đều có trí nhớ mà Âm Cửu U ban cho” Công Thâu Chiêu cười khổ “Vừa bắt đầu, vẫn cho rằng mình chính là hắn. Dùng phương thức của hắn để tư duy, dùng phương thức của hắn để hành động. Cho đến nhiều năm sau mới chân chính hiểu bản thân bất quá chỉ là công cụ mà thôi. Đáng buồn chính là, ngay cả tâm tình – thật đáng buồn đó – cũng chính là khi đó mới kích phát”
Nội tâm nàng vừa động “Chờ một chút. Ngươi nói ban đầu ngươi dùng phương thức của Âm Cửu U để hành động? Như vậy hồn phách phân thân cũng có khả năng tu luyện thần thông sao?”
“Vấn đề này, hỏi vô cùng hay” Hắn tán thưởng nhìn nàng một cái “Âm Cửu U bị giam trong núi Ngọc Hốt trên vạn năm, tu vi mấy phân thân nhất thời bị trì trệ không tiến lên. Không phải chúng ta không muốn tu luyện. Mà vô luận hấp thu bao nhiêu hồn lực, thần thông cũng không có gì tiến triển. Sau khi thức tỉnh mình xong ta mới hiểu được đây vốn là thủ đoạn của Âm Cửu U”
“Mặc dù chưa từng có tiền lệ, nhưng theo bản năng hắn vẫn phòng bị các phân thân phản bội lại, vì vậy từng phân thân khi được tạo ra, đều không có năng lực tu luyện hồn tu”
Hắn nói mặc dù bình thản, song Ninh Tiểu Nhàn nhướng mày nhìn, thấy được ánh mắt bi thương khó tả. Ở Hoa Hạ cổ đại, đế vương là người cô độc nhất, bởi vì trong tay nắm hết quyền hành nhưng không thể tin tưởng được người nào, liền tự xưng là “Cô” hay “Quả nhân”, nhưng ít nhất bọn họ còn có thể tin tưởng bản thân mình. Song Âm Cửu U thì sao? Hắn ngay đến cả phân thân của mình cũng không thể tín nhiệm. Người tới mức độ này, cũng chỉ có thể dùng hai chữ đáng thương để hình dung.
A, nàng làm sao vậy, người này cũng không phải là con người nữa.Công Thâu Chiêu không chú ý tới vẻ mặt trầm tư của nàng, nói tiếp “Bản thân phân thân của Âm Cửu U, cùng với các phân thân khác đều có phương thức liên lạc đặc biệt, cho nên ta biết, cuối cùng sẽ có một ngày hắn phá núi Ngọc Hốt thoát ra, trước đó, các phân thân phải thay hắn làm dấy lên chiến tranh ở bắc đại lục, nhằm tích góp hồn lực. Ta tất nhiên sẽ không thể để cho bọn họ được như ý, cho nên cơ hồ mỗi lần đều ra tay trước, cướp đi hồn lực trên chiến trường, những phân thân khác hẳn đã sớm phát giác, nếu không sẽ không phái người điều tra hoạt động của Thiên Kim đường”
Ninh Tiểu Nhàn ngạc nhiên nói “Ngươi vì sao lại phản bội lại Âm Cửu U?”
Công Thâu Chiêu lạnh lùng nói “Phản bội? Tâm tư của ngươi rất nhanh nhẹn, thật không nghĩ ra nguyên nhân?”
Nàng trầm mặc không nói.
“Chúng ta được tạo nên từ đất, cũng có thể bị hắn thu hồi và trở lại hư vô” Công Thấu Chiêu hờ hững nói “Chúng ta bất quá chỉ là công cụ mà thôi. Người nào quan tâm tới tâm tình của công cụ chứ? Nông dân thời điểm cầm xẻng khai khẩn, có quan tâm tới sự mài mòn hay hỏng hóc của chúng không? Trùng hợp làm sao khi hắn bị phong ấn không lâu thì ta thức tỉnh. Làm một người sống độc lập, cảm giác tốt đẹp cỡ nào, giống như các ngươi có một thành tựu nhỏ của mình, căn bản không cách nào có thể hiểu hết”
“Có qua, liền không nỡ buông tha, có phải không?”
“Không sai” Công Thâu Chiêu nói “Sau khi hắn thoát ra liền hướng tất cả các phân thân truyền tin, duy nhất chỉ có mình ta không hưởng ứng, ngược lại coi như không thấy. Nói cho cùng, ta bất quá chỉ là phân thân mà thôi, sao bì kịp được với bản thể cường đại? Trực diện giao tranh cùng hắn, kết quả chỉ có thể bị hắn thu hồi ý thức, một lần nữa biến thành một tia nước trong thức hải mà thôi. Đối với ta mà nói, đó chính là chết đi”
“Chỉ có chân chính sống qua rồi, mới hiểu được cuộc sống tốt đẹp thế nào. Ninh Tiểu Nhàn, ngươi có thể hiểu được sao?”
Nàng gật đầu “Cho nên trước khi hắn thoát khỏi núi Ngọc Hốt, ngươi liền lập nên Thiên Kim đường, đồng thời khắp nơi thu thập thiên kiếp để đối phó với hắn?”
“Hồn phách của Âm Cửu U mạnh mẽ, người thường căn bản không thể tưởng tượng được. Ngay cả hắn cũng không biết trừ tự bạo nguyên thần ra thì có cách gì có thể giết chết chính hắn” Công Thâu Chiêu ngạo nghễ nói “Thân là phân thân, mặc dù không có cách nào tiến giai trong lĩnh vực hồn tu, song ở các phương diện khác Âm Cửu U lại không có khống chế. Vì vậy ta liền theo con đường nghiên cứu luyện khí, thiên kiếp cùng lôi thần, nhất là thần lôi diệt hồn, năm xưa Âm Cửu U độ kiếp cũng suýt chết ở cửa ải này, vì vậy đối với hắn tất nhiên có ảnh hưởng lớn”
“Ta dùng ba nghìn năm thời gian nghiên cứu luyện khí chi đạo, sáng chế ra đạo khí chi đồ, lại suy nghĩ sàng lọc hơn một nghìn năm mới sáng tạo ra sảo khí dùng diệt hồn lôi để giết chết Âm Cửu U. Cá nhân ta hiểu, lần sau gặp lại không phải hắn chết thì chính là ta chết”
Nghe được câu này, nàng không nhịn được quay đầu lại thật sâu nhìn vào mắt hắn. Ánh mắt Công Thâu Chiêu ngày thường vốn luôn tốt, giờ phút này chớp động ánh nước chói lọi, càng làm cho người say mê. Nàng nhìn liền hiểu, nơi đó đều là sự cố chấp cùng khát vọng muốn sống sót, đoạn đường từng trải qua nàng cũng từng gặp đủ loại nguy cơ, nàng cũng từng có khát vọng cố chấp như vậy.
Không nghĩ tới, đường chủ thần bí hào sảng của Thiên Kim Đường, cũng vì sống sót mà giãy dụa đau khổ đáng thương như vậy.
Công Thâu Chiêu đột nhiên nhẹ nhàng cười một tiếng “Ngươi có phải cảm thấy ta rất đáng thương không?”
Ninh Tiểu Nhàn sợ hết hồn. Trước mắt này là phân thân của Âm Cửu U đó, chẳng lẽ hắn có thuật đọc tâm?
“Ngươi mặc dù thông minh, nhưng lại đem tâm tình viết hết ở trên mặt” Công Thâu Chiêu buồn cười nói “Ta sống lâu như vậy, nhìn người đoán tâm cũng phải lãnh hội được mấy phần. Ta cũng không cần sự đồng tình của ngươi, cho dù hiện tại ta chết đi thì phần hậu sự cũng đã được sắp xếp xong xuôi từ lâu”
Nội tâm nàng vừa động, lại nhớ tới câu hỏi Trường Thiên đã hỏi trước đây không lâu “Âm Cửu U đã đem ngươi ép tới tuyệt cảnh rồi?” có chút hiểu được “Ngươi đi đại tuyết sơn, là tới tìm ta hay là lẩn tránh Âm Cửu U?”
Hắn cười nhạt “Đều có, dựa theo trực giác của ta, Âm Cửu U đích thực sắp tới tìm ta, dù sao trong tay ta đang nắm giữ hồn lực của mười vạn người tu tiên, nếu hắn muốn tăng thực lực lên nhanh nhất, tất nhiên phải đem nó giành tới trong tay. Ta vốn là nghĩ tới, trên đời này người có thể giúp ta đối phó với Âm Cửu U, nhất định là Ba Xà thần quân. Nhưng thời điểm gặp các ngươi vẫn kinh hỉ ngoài ý muốn, nếu nói trước kia chỉ năm được bốn phần thành công thì hiện tại đã tăng tới sáu phần rồi. Tỉ lệ này, đã đáng giá để đánh cược một lần”
Nàng từ chối cho ý kiến “Ngươi xác định, sau khi Trường Thiên thoát ra được, nhất định sẽ tìm Âm Cửu U?”
Công Thâu Chiêu nhẹ nhàng liếc nàng cười nói “Đừng nghĩ dò xét ta, có gì muốn biết thì đi hỏi Trường Thiên Thần Quân đi”
Beta: Tiểu Tuyền
Đang vùi đầu suy nghĩ, có một hài tử năm, sáu tuổi chạy tới, nhút nhát lôi kéo áo nàng, đưa tới một miếng bánh mì lớn nói “Tiên cô, đây là bánh ngô. Nương nói, là người cứu mệnh toàn tộc chúng ta”
Trong tay nàng là một khối bánh mì lúa mạch lớn, rung rung còn có thể làm rụng ra một ít băng tuyết đọng, cũng là lương thực khó có được. Rất nhiều người từ trong tay nải lấy ra chính là những miếng bánh thô, trong không khí rét lạnh đã sớm cứng rắn như đá, ném ra còn có thể coi như vũ khí đánh người.
Ninh Tiểu Nhàn híp mắt nhận lấy, từ trong túi trữ vật lấy ra một hộp điểm tâm “Cám ơn. Trên người tỷ tỷ không có đồ tốt, chỉ có hộp điểm tâm này thôi” Đứa bé kia vui mừng nói tạ ơn, nhận lấy điểm tâm vội vã chạy về. Nàng nhìn theo thân ảnh tiểu hài tử, quả nhiên thấy mấy người Bồ thị nhìn nàng với ánh mắt cảm kích và kính sợ.
Lúc này có người đi tới gần, Ninh Tiểu Nhàn thở dài, thấp giọng hỏi “Ngươi tại sao phải phản bội Âm Cửu U?”
Người đi tới bên cạnh nàng là Công Thâu Chiêu.
Công Thâu Chiêu cười cười, đi theo nàng một đoạn ngắn. Tuyết đọng trên mặt đường đã bị ẩn vệ dọn ra ngoài, lộ ra con đường cát sỏi cùng nham thạch. Hắn cúi đầu nhìn dưới chân thật lâu mới hỏi ngược lại nàng “Ngươi cảm thấy, hồn phách phân thân là cái gì?”
Vấn đề này, nàng thật đúng chưa từng nghĩ qua. Loại học thuật này vẫn luôn là nội dung thảo luận của Trường Thiên và Đồ Tẫn, nàng là sinh viên khoa văn, có cần biết không? Nàng thử dò xét hỏi “Là một luồng thần niệm của hồn tu?”
“Nếu chỉ là thần niệm, hồn tu cùng tu sĩ bình thường có gì khác biệt?” Công Thâu Chiêu lắc đầu “Hồn tu tạo ra phân thân, hồn phách đưa ra cơ hồ là kiện toàn đầy đủ. Đưa vào một thân thể độc lập, trở thành một người độc lập” Hắn nhìn sắc mặt bình tĩnh của Ninh Tiểu Nhàn, biết nàng cũng nhận thức được ý nghĩa của những lời này “Ta có thế lý giải như thế này. Một người mạnh như Trường Thiên quân, chỉ cần hắn có thể thoát khỏi Trói Long Tác, muốn tái tạo thân thể cường đại không phải là vấn đề, nhưng hắn lại giống như ngàn vạn tu sĩ khác, đều không thể hướng tới được việc sinh hồn”
Nội tâm nàng vừa động, bỗng nhưng nhớ lại thời điểm lên đường theo thương đội Vân Hổ. Trường Thiên từng tạo ra một người bù nhìn để dạy nàng luyện tập thuật dẫn đường. Khi đó nàng rất kinh ngạc sao vật này có thể vận động. Sau đó Trường Thiên nói cho nàng biết, hắn đưa vào bù nhìn này một hồn phách không hoàn chỉnh, hay như hai tiểu bức yêu sau khi giết cầm loại, có thể chiếm thân thể điều khiển, cho nên chúng không có khả năng tư duy và tự chủ hành động, chỉ có thể mặc hắn chỉ huy, nói đúng ra thì người đó chỉ là trạng thái của xác sống.
Dù là vậy, lúc ấy nàng cũng vô cùng kinh ngạc. Dĩ nhiên vật kia bất quá cũng chỉ do Trường Thiên tiện tay làm ra. Hắn và Âm Cửu U là kẻ địch nhiều năm như vậy. Đối với hồn tu cũng hiểu rất rõ ràng. Tri kỷ chân chính trên đời chính là địch nhân, tầng hàm nghĩa của câu nói này chính là ở chỗ đó.
Có thể nói Trường Thiên cho tới bây giờ cũng không cách nào tạo ra một hồn phách mới đầy đủ khỏe mạnh, chỉ có Âm Cửu U mới có thể tạo ra phân thân độc lập, từng cái đều có đủ “diện mạo, cảm nhận, suy nghĩ, hành động và nhận thức”, từng phân thân đều có khả năng độc lập về sự quan sát, cảm xúc, tư duy và năng lực học tập. Từng cái đều là một người độc lập, khác biệt hoàn toàn với người khác.
Nhưng khả năng sinh hồn là nhắm thẳng vào khả năng tạo vật, là năng lực vĩ đại chỉ có tạo hóa mới có, từ cổ chỉ kim không biết đã xuất hiện bao hạng người kinh tài tuyệt diễm, nhưng cho tới bây giờ, dường như chỉ có Âm Cửu U là có khả năng phá giải mấu chốt này. Từ mặt này mà nói, hắn xứng đáng là kỳ tài. Chỉ tiếc. Hắn sáng tạo ra loại thần thông như vậy, vừa xuất hiện đã đem mình thành thế đối lập với tất cả mọi người.
Người này chính là phản lại loài người a. “Cho nên?”
“Cho nên căn bản mà nói, bất kỳ phân thân nào đều có tư cách trở thành một người độc lập. Nhưng vừa bắt đầu chúng ta đều có trí nhớ mà Âm Cửu U ban cho” Công Thâu Chiêu cười khổ “Vừa bắt đầu, vẫn cho rằng mình chính là hắn. Dùng phương thức của hắn để tư duy, dùng phương thức của hắn để hành động. Cho đến nhiều năm sau mới chân chính hiểu bản thân bất quá chỉ là công cụ mà thôi. Đáng buồn chính là, ngay cả tâm tình – thật đáng buồn đó – cũng chính là khi đó mới kích phát”
Nội tâm nàng vừa động “Chờ một chút. Ngươi nói ban đầu ngươi dùng phương thức của Âm Cửu U để hành động? Như vậy hồn phách phân thân cũng có khả năng tu luyện thần thông sao?”
“Vấn đề này, hỏi vô cùng hay” Hắn tán thưởng nhìn nàng một cái “Âm Cửu U bị giam trong núi Ngọc Hốt trên vạn năm, tu vi mấy phân thân nhất thời bị trì trệ không tiến lên. Không phải chúng ta không muốn tu luyện. Mà vô luận hấp thu bao nhiêu hồn lực, thần thông cũng không có gì tiến triển. Sau khi thức tỉnh mình xong ta mới hiểu được đây vốn là thủ đoạn của Âm Cửu U”
“Mặc dù chưa từng có tiền lệ, nhưng theo bản năng hắn vẫn phòng bị các phân thân phản bội lại, vì vậy từng phân thân khi được tạo ra, đều không có năng lực tu luyện hồn tu”
Hắn nói mặc dù bình thản, song Ninh Tiểu Nhàn nhướng mày nhìn, thấy được ánh mắt bi thương khó tả. Ở Hoa Hạ cổ đại, đế vương là người cô độc nhất, bởi vì trong tay nắm hết quyền hành nhưng không thể tin tưởng được người nào, liền tự xưng là “Cô” hay “Quả nhân”, nhưng ít nhất bọn họ còn có thể tin tưởng bản thân mình. Song Âm Cửu U thì sao? Hắn ngay đến cả phân thân của mình cũng không thể tín nhiệm. Người tới mức độ này, cũng chỉ có thể dùng hai chữ đáng thương để hình dung.
A, nàng làm sao vậy, người này cũng không phải là con người nữa.Công Thâu Chiêu không chú ý tới vẻ mặt trầm tư của nàng, nói tiếp “Bản thân phân thân của Âm Cửu U, cùng với các phân thân khác đều có phương thức liên lạc đặc biệt, cho nên ta biết, cuối cùng sẽ có một ngày hắn phá núi Ngọc Hốt thoát ra, trước đó, các phân thân phải thay hắn làm dấy lên chiến tranh ở bắc đại lục, nhằm tích góp hồn lực. Ta tất nhiên sẽ không thể để cho bọn họ được như ý, cho nên cơ hồ mỗi lần đều ra tay trước, cướp đi hồn lực trên chiến trường, những phân thân khác hẳn đã sớm phát giác, nếu không sẽ không phái người điều tra hoạt động của Thiên Kim đường”
Ninh Tiểu Nhàn ngạc nhiên nói “Ngươi vì sao lại phản bội lại Âm Cửu U?”
Công Thâu Chiêu lạnh lùng nói “Phản bội? Tâm tư của ngươi rất nhanh nhẹn, thật không nghĩ ra nguyên nhân?”
Nàng trầm mặc không nói.
“Chúng ta được tạo nên từ đất, cũng có thể bị hắn thu hồi và trở lại hư vô” Công Thấu Chiêu hờ hững nói “Chúng ta bất quá chỉ là công cụ mà thôi. Người nào quan tâm tới tâm tình của công cụ chứ? Nông dân thời điểm cầm xẻng khai khẩn, có quan tâm tới sự mài mòn hay hỏng hóc của chúng không? Trùng hợp làm sao khi hắn bị phong ấn không lâu thì ta thức tỉnh. Làm một người sống độc lập, cảm giác tốt đẹp cỡ nào, giống như các ngươi có một thành tựu nhỏ của mình, căn bản không cách nào có thể hiểu hết”
“Có qua, liền không nỡ buông tha, có phải không?”
“Không sai” Công Thâu Chiêu nói “Sau khi hắn thoát ra liền hướng tất cả các phân thân truyền tin, duy nhất chỉ có mình ta không hưởng ứng, ngược lại coi như không thấy. Nói cho cùng, ta bất quá chỉ là phân thân mà thôi, sao bì kịp được với bản thể cường đại? Trực diện giao tranh cùng hắn, kết quả chỉ có thể bị hắn thu hồi ý thức, một lần nữa biến thành một tia nước trong thức hải mà thôi. Đối với ta mà nói, đó chính là chết đi”
“Chỉ có chân chính sống qua rồi, mới hiểu được cuộc sống tốt đẹp thế nào. Ninh Tiểu Nhàn, ngươi có thể hiểu được sao?”
Nàng gật đầu “Cho nên trước khi hắn thoát khỏi núi Ngọc Hốt, ngươi liền lập nên Thiên Kim đường, đồng thời khắp nơi thu thập thiên kiếp để đối phó với hắn?”
“Hồn phách của Âm Cửu U mạnh mẽ, người thường căn bản không thể tưởng tượng được. Ngay cả hắn cũng không biết trừ tự bạo nguyên thần ra thì có cách gì có thể giết chết chính hắn” Công Thâu Chiêu ngạo nghễ nói “Thân là phân thân, mặc dù không có cách nào tiến giai trong lĩnh vực hồn tu, song ở các phương diện khác Âm Cửu U lại không có khống chế. Vì vậy ta liền theo con đường nghiên cứu luyện khí, thiên kiếp cùng lôi thần, nhất là thần lôi diệt hồn, năm xưa Âm Cửu U độ kiếp cũng suýt chết ở cửa ải này, vì vậy đối với hắn tất nhiên có ảnh hưởng lớn”
“Ta dùng ba nghìn năm thời gian nghiên cứu luyện khí chi đạo, sáng chế ra đạo khí chi đồ, lại suy nghĩ sàng lọc hơn một nghìn năm mới sáng tạo ra sảo khí dùng diệt hồn lôi để giết chết Âm Cửu U. Cá nhân ta hiểu, lần sau gặp lại không phải hắn chết thì chính là ta chết”
Nghe được câu này, nàng không nhịn được quay đầu lại thật sâu nhìn vào mắt hắn. Ánh mắt Công Thâu Chiêu ngày thường vốn luôn tốt, giờ phút này chớp động ánh nước chói lọi, càng làm cho người say mê. Nàng nhìn liền hiểu, nơi đó đều là sự cố chấp cùng khát vọng muốn sống sót, đoạn đường từng trải qua nàng cũng từng gặp đủ loại nguy cơ, nàng cũng từng có khát vọng cố chấp như vậy.
Không nghĩ tới, đường chủ thần bí hào sảng của Thiên Kim Đường, cũng vì sống sót mà giãy dụa đau khổ đáng thương như vậy.
Công Thâu Chiêu đột nhiên nhẹ nhàng cười một tiếng “Ngươi có phải cảm thấy ta rất đáng thương không?”
Ninh Tiểu Nhàn sợ hết hồn. Trước mắt này là phân thân của Âm Cửu U đó, chẳng lẽ hắn có thuật đọc tâm?
“Ngươi mặc dù thông minh, nhưng lại đem tâm tình viết hết ở trên mặt” Công Thâu Chiêu buồn cười nói “Ta sống lâu như vậy, nhìn người đoán tâm cũng phải lãnh hội được mấy phần. Ta cũng không cần sự đồng tình của ngươi, cho dù hiện tại ta chết đi thì phần hậu sự cũng đã được sắp xếp xong xuôi từ lâu”
Nội tâm nàng vừa động, lại nhớ tới câu hỏi Trường Thiên đã hỏi trước đây không lâu “Âm Cửu U đã đem ngươi ép tới tuyệt cảnh rồi?” có chút hiểu được “Ngươi đi đại tuyết sơn, là tới tìm ta hay là lẩn tránh Âm Cửu U?”
Hắn cười nhạt “Đều có, dựa theo trực giác của ta, Âm Cửu U đích thực sắp tới tìm ta, dù sao trong tay ta đang nắm giữ hồn lực của mười vạn người tu tiên, nếu hắn muốn tăng thực lực lên nhanh nhất, tất nhiên phải đem nó giành tới trong tay. Ta vốn là nghĩ tới, trên đời này người có thể giúp ta đối phó với Âm Cửu U, nhất định là Ba Xà thần quân. Nhưng thời điểm gặp các ngươi vẫn kinh hỉ ngoài ý muốn, nếu nói trước kia chỉ năm được bốn phần thành công thì hiện tại đã tăng tới sáu phần rồi. Tỉ lệ này, đã đáng giá để đánh cược một lần”
Nàng từ chối cho ý kiến “Ngươi xác định, sau khi Trường Thiên thoát ra được, nhất định sẽ tìm Âm Cửu U?”
Công Thâu Chiêu nhẹ nhàng liếc nàng cười nói “Đừng nghĩ dò xét ta, có gì muốn biết thì đi hỏi Trường Thiên Thần Quân đi”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.