Quyển 8 - Chương 918: Đại loạn đấu
Phong Hành Thuỷ Vân Gian
20/06/2019
Giống như là muốn xác minh lời của hắn, trên trời một tiếng nổ ầm vang, trong trời đất bỗng chốc bừng sáng, là do một tia chớp đánh qua.
Lúc này trời chiều Tây nghiêng, nhưng vẫn là khí trời trong xanh, đột nhiên sấm dậy đất bằng, ai cũng biết đây là bắt đầu lôi kiếp của Huyền Vũ. Hơn nữa một cái tia chớp này mặc dù chiếu sáng đã hơn nửa ngày, nhưng người sáng suốt dò xét một cái cũng biết, tia Thiên Lôi này đánh vào trên biển phía bắc đảo Thất túc, cách hòn đảo phía bắc đảo Thất túc khoản năm dặm.
Độ Kiếp là một người hành động, không được tông phái che chở, đây là Huyền Vũ hiện tại, ngay cả Nam Cung Chân đời sau cũng không thể chạy trốn khỏi luật thép! Cho nên Huyền Vũ cũng chỉ có thể đi đến bên ngoài đảo Thất túc Độ Kiếp, nếu không kiếp lôi hạ xuống sẽ dính líu đến tất cả thủ hạ.
Thời điểm tia sấm sét đầu tiên đánh xuống, yêu quái trong linh thảo Viên, man nhân cũng đồng thời chiến đấu với nhau!
Hai bên Man nhân cùng yêu quái hợp lại số lượng vượt qua tám mươi, đánh hội đồng có thể nói thanh thế lớn.Chuyện đánh lén như vậy, từ trước đến giờ nhân thủ cũng là quý tinh bất quý đa, cho nên Ly nguyên Bộ Lạc lần này điều tới cũng là hảo thủ trong đó; mà Huyền Vũ biết mình sắp tới Độ Kiếp, quyết không thể tha những thứ man nhân này gây sóng gió nữa, cần phải ở trước khi một cái kiếp lôi cuối cùng nện xuống tốc chiến tốc thắng, cho nên phái ra cũng là Đại Tướng tâm phúc.
Trong khoảng thời gian ngắn, hí hô, tiếng kêu thảm thiết, âm thanh mặt đất rung động, còn có các loại thần thông, thuật pháp tạo thành tiếng vang, ít nhất xa xa mà truyền tới có hơn năm dặm.
Phía sau đột nhiên có tiếng vang kỳ quái truyền tới gần, Hoàng Huyên đang phát lực chạy như điên, thình lình Trầm Hạ đột nhiên la lên: “Cẩn thận!” Như bắt con gà con đưa tay đem nàng nhấc lên, thả vào một bên khác của mình. Nàng còn chưa phục hồi tinh thần lại, liền gặp được một đầu yêu quái phía sau lưng chạm đất, cơ hồ là dán sát Trầm Hạ trượt đi ra ngoài, mang theo kình phong thổi tóc dài trên trán hắn bay lên.
Nó không thể nghi ngờ là bị đối thủ dùng sức đánh văng ra, vừa vặn nện ở vị trí Hoàng Huyên chạy tới, nó cao ít nhất đạt đến ba trượng ( mười thước), thân thể dày giống như bức tường, Hoàng Huyên thân thể nhỏ nhắn nếu như bị nó đụng vào rồi, không tan nát cũng phải gãy tay gãy chân.
Đầu yêu quái này trượt đi xa mấy trượng, lúc này mới bò dậy quơ quơ đầu, như không có việc gì lại quay người xông về trên chiến trường, đối với phàm nhân đi qua bên người vẫn làm như không thấy.
Ở trong hoàn cảnh trên chiến trường, người tu tiên ngoại lai trực tiếp bị ngó lơ.
Đám người Ninh Tiểu Nhàn vọt ra hơn bốn dặm, tự thấy là khoảng cách an toàn rồi, mới chạy vội tới một chỗ trên đồi núi nhỏ xoay người xem cuộc chiến.
Vừa nhìn, đến Khách Xích Cáp cũng không khỏi mà lẩm bẩm nói: “Những thứ man nhân này, rất dũng mãnh!”
Trong trận này bảy, tám man nhân, có sáu là chiến sĩ vật lộn, giờ phút này hình thể to lớn, thân cao vượt qua ba trượng, da thịt phảng phất như đúc bằng sắt, vô luận là khổ người hay là sức mạnh, cũng không kém hơn yêu quái bao nhiêu. Bọn họ vững vàng tụ ở chung một chỗ, đem công kích đến từ bốn phương tám hướng đều tận lực chịu đựng xuống, đem một gã man nhân hình thể tương đối gầy yếu vững vàng che ở chính giữa.
Ở trong mắt Đồ Tẫn thấy, bọn họ tụ thật chặc chung một chỗ, trên đỉnh đầu thì hắc khí rất nhỏ bốc hơi lên, chính là sát khí hộ thể phát uy. Đáng tiếc nơi này là đảo Thất túc, ở trên địa bàn của Huyền Vũ, sát khí phát huy chịu ảnh hưởng.
Nàng mới đưa ánh mắt thả vào trên người tên man nhânnày, Trường Thiên đã thấp giọng nói: “Người nọ là Vu sĩ, có lực gia trì.” Quả nhiên trong lúc tên Vu sĩ này giở tay nhấc chân, thì mơ hồ ánh sáng hiện lên,man nhân bảo vệ hắn vô luận là sức mạnh hay là tinh thần đều hơi bị rung lên, làm như có thể kiên trì thời gian lâu hơn.
Man nhân khác lưng mọc hai cánh bay ở giữa không trung, trong tay còn có hồng quang lóe lên không ngừng, mỗi lần bay ra ngoài đánh lén yêu binh đều ngoài dự đoán mọi người. Cứ như vậy trong thời gian một khắc ngắn ngủn, đã có ba tên yêu quái bị hồng quang trong tay của hắn đả thương, trong đó một bị chọc thủng tim, nếu không phải sinh mệnh lực ương ngạnh, đã sớm ngã nhào mà chết.
Tên Vu sĩ này lại càng triệu hồi ra dị thú muôn hình muôn vẻ ra ngoài làm bia đỡ đạn, giảm bớt áp lực cho đồng bạn.
Nếu nói là yêu tộc công kích giống như con nước lớn mênh mông, thì đám man nhân này chính là đá cứng trong sông, cho dù có gió gầm sóng gấp như thế nào, cũng vẫn lù lù bất động.
Đang lúc man nhân đánh lùi một vòng tiến công, thời điểm đang muốn thở gấp một hơi, đất dưới chân một người trong đó đột nhiên không một tiếng động rung mở một đường nhỏ khe hở, sau đó luồng ánh sáng xanh làm tập thể người tu tiên hận đến nghiến răng hiện lên, rất âm hiểm mà từ hạ thể hắn đâm vào, lại từ trên đỉnh đầu chui ra.
Cái cảnh tượng này, tự dưng làm Ninh Tiểu Nhàn nhớ tới chim cút nướng ở quán nướng đồ nhậu, cũng là bị cái thẻ sắt xuyên từ dưới đến trên như vậy.
Phi, trong vòng hai tháng, nàng không nên ăn bất kỳ loài chim thiêu nướng nào nữa rồi!
Mặc dù sinh mệnh lực của tên man nhân này tràn đầy, cũng bị trực tiếp giết hết sinh cơ, không kêu một tiếng té xuống, chất lỏng đỏ đỏ trắng trắng phun tung toé đã sớm thành một mảnh đống hỗn độn trên mặt đất, lộ vẻ lừng lẫy. Ai cũng không có ngờ tới với thân phận tên yêu tướng này, lại có thể làm ra chuyện không chú ý như vậy, người xem không khỏi cảm thấy phía dưới lạnh, không nhịn được kẹp chặc hai chân.
Nhưng là một chiêu đánh lén cũng có hiệu quả rõ ràng. Vòng phòng ngự sáu người lập tức bị kích phá một đường vết rách, còn dư lại năm người áp lực trên người nhất thời tăng mạnh. Vốn là nhân số hai bên man nhân cùng yêu quái cách xa, toàn bộ lấy man nhân dũng mãnh mới tạm thời đánh cho thành cục diện giằng co, so sánh lần này, cán cân thắng lợi nhất thời nghiêng hướng yêu tộc.
Yêu tướng một kích trúng mục tiêu, đi theo chính là đường đường chánh chánh mà tiến công. Hắn trên lực lượng áp man nhân một đầu, có hắn dẫn chúng tiến công, man nhân nhất thời chân tay luống cuống, có người lộ sơ hở ra ngoài, yêu tướng này ở trong tiếng cười dài đi phía trước đạp một bước, thanh kích như độc xà dò xét đi qua chiếu vào Vu sĩ. Nhưng vào lúc này,dưới chân hắn lại bị thứ gì đẩy một cái, đột nhiên thân hình lảo đảo một cái hướng phía trước nhào tới, trường kích cũng mất chính xác. Man nhân nơi nào sẽ bỏ qua cho cái cơ hội này, một man nhân trên đường biến chiêu, trên bả vai yêu tướng chặt mạnh một đao, cơ hồ làm gần nửa thân thể cũng muốn xé ra!
Yêu tướng này sao lại sơ ý thế? Ninh Tiểu Nhàn trong bụng kinh dị, bên cạnh Trường Thiên lại khẽ nhướng mày lên.
Vu sĩ bị man nhân vây quanh ở trung ương cũng biết tình trạng nguy cấp đã đến, đột nhiên trong miệng lẩm bẩm niệm từ, tiếp theo cắn rách ngón trỏ trên không trung vẽ cực kỳ nhanh một chữ phù. Ninh Tiểu Nhàn nhận biết đây là chữ “Dữ tợn” trong Man văn, quỷ dị chính là máu tươi từ trên đầu ngón tay hắn chảy xuống đọng lại trên không trung tụ mà không tán, cho đến một khoản phát họa cuối cùng hoàn thành, mới hóa thành mấy luồng hồng quang, bay nhảy lên trên người những man nhânkhác.
Cái hồng quang này vừa nhập thể, trong mắt man nhân nhất thời lộ ra ánh sáng màu đỏ tươi, thể hình lại lần nữa bành trướng dữ dội một mảng lớn. Giờ phút này sẽ thấy mạch máu trên cánh tay bọn họ rối rít hiện lên, bạo liệt, làm như thể bên trong đột nhiên nhiều ra một luồng sức mạnh không cách nào điều khiển .
Một người trong đó thấy yêu tộc đánh tới, trong miệng ô ô hai tiếng, đột nhiên thân nhào ra, hai tay hai chân cuốn lấy địch nhân, không để ý vũ khí đối phương đã đâm vào trongthân thể của mình, sau đó dữ dội rống một tiếng, hai tay cùng làm, lại đem yêu quái hung hãn cứ thế xé thành hai nửa!
Lúc này trời chiều Tây nghiêng, nhưng vẫn là khí trời trong xanh, đột nhiên sấm dậy đất bằng, ai cũng biết đây là bắt đầu lôi kiếp của Huyền Vũ. Hơn nữa một cái tia chớp này mặc dù chiếu sáng đã hơn nửa ngày, nhưng người sáng suốt dò xét một cái cũng biết, tia Thiên Lôi này đánh vào trên biển phía bắc đảo Thất túc, cách hòn đảo phía bắc đảo Thất túc khoản năm dặm.
Độ Kiếp là một người hành động, không được tông phái che chở, đây là Huyền Vũ hiện tại, ngay cả Nam Cung Chân đời sau cũng không thể chạy trốn khỏi luật thép! Cho nên Huyền Vũ cũng chỉ có thể đi đến bên ngoài đảo Thất túc Độ Kiếp, nếu không kiếp lôi hạ xuống sẽ dính líu đến tất cả thủ hạ.
Thời điểm tia sấm sét đầu tiên đánh xuống, yêu quái trong linh thảo Viên, man nhân cũng đồng thời chiến đấu với nhau!
Hai bên Man nhân cùng yêu quái hợp lại số lượng vượt qua tám mươi, đánh hội đồng có thể nói thanh thế lớn.Chuyện đánh lén như vậy, từ trước đến giờ nhân thủ cũng là quý tinh bất quý đa, cho nên Ly nguyên Bộ Lạc lần này điều tới cũng là hảo thủ trong đó; mà Huyền Vũ biết mình sắp tới Độ Kiếp, quyết không thể tha những thứ man nhân này gây sóng gió nữa, cần phải ở trước khi một cái kiếp lôi cuối cùng nện xuống tốc chiến tốc thắng, cho nên phái ra cũng là Đại Tướng tâm phúc.
Trong khoảng thời gian ngắn, hí hô, tiếng kêu thảm thiết, âm thanh mặt đất rung động, còn có các loại thần thông, thuật pháp tạo thành tiếng vang, ít nhất xa xa mà truyền tới có hơn năm dặm.
Phía sau đột nhiên có tiếng vang kỳ quái truyền tới gần, Hoàng Huyên đang phát lực chạy như điên, thình lình Trầm Hạ đột nhiên la lên: “Cẩn thận!” Như bắt con gà con đưa tay đem nàng nhấc lên, thả vào một bên khác của mình. Nàng còn chưa phục hồi tinh thần lại, liền gặp được một đầu yêu quái phía sau lưng chạm đất, cơ hồ là dán sát Trầm Hạ trượt đi ra ngoài, mang theo kình phong thổi tóc dài trên trán hắn bay lên.
Nó không thể nghi ngờ là bị đối thủ dùng sức đánh văng ra, vừa vặn nện ở vị trí Hoàng Huyên chạy tới, nó cao ít nhất đạt đến ba trượng ( mười thước), thân thể dày giống như bức tường, Hoàng Huyên thân thể nhỏ nhắn nếu như bị nó đụng vào rồi, không tan nát cũng phải gãy tay gãy chân.
Đầu yêu quái này trượt đi xa mấy trượng, lúc này mới bò dậy quơ quơ đầu, như không có việc gì lại quay người xông về trên chiến trường, đối với phàm nhân đi qua bên người vẫn làm như không thấy.
Ở trong hoàn cảnh trên chiến trường, người tu tiên ngoại lai trực tiếp bị ngó lơ.
Đám người Ninh Tiểu Nhàn vọt ra hơn bốn dặm, tự thấy là khoảng cách an toàn rồi, mới chạy vội tới một chỗ trên đồi núi nhỏ xoay người xem cuộc chiến.
Vừa nhìn, đến Khách Xích Cáp cũng không khỏi mà lẩm bẩm nói: “Những thứ man nhân này, rất dũng mãnh!”
Trong trận này bảy, tám man nhân, có sáu là chiến sĩ vật lộn, giờ phút này hình thể to lớn, thân cao vượt qua ba trượng, da thịt phảng phất như đúc bằng sắt, vô luận là khổ người hay là sức mạnh, cũng không kém hơn yêu quái bao nhiêu. Bọn họ vững vàng tụ ở chung một chỗ, đem công kích đến từ bốn phương tám hướng đều tận lực chịu đựng xuống, đem một gã man nhân hình thể tương đối gầy yếu vững vàng che ở chính giữa.
Ở trong mắt Đồ Tẫn thấy, bọn họ tụ thật chặc chung một chỗ, trên đỉnh đầu thì hắc khí rất nhỏ bốc hơi lên, chính là sát khí hộ thể phát uy. Đáng tiếc nơi này là đảo Thất túc, ở trên địa bàn của Huyền Vũ, sát khí phát huy chịu ảnh hưởng.
Nàng mới đưa ánh mắt thả vào trên người tên man nhânnày, Trường Thiên đã thấp giọng nói: “Người nọ là Vu sĩ, có lực gia trì.” Quả nhiên trong lúc tên Vu sĩ này giở tay nhấc chân, thì mơ hồ ánh sáng hiện lên,man nhân bảo vệ hắn vô luận là sức mạnh hay là tinh thần đều hơi bị rung lên, làm như có thể kiên trì thời gian lâu hơn.
Man nhân khác lưng mọc hai cánh bay ở giữa không trung, trong tay còn có hồng quang lóe lên không ngừng, mỗi lần bay ra ngoài đánh lén yêu binh đều ngoài dự đoán mọi người. Cứ như vậy trong thời gian một khắc ngắn ngủn, đã có ba tên yêu quái bị hồng quang trong tay của hắn đả thương, trong đó một bị chọc thủng tim, nếu không phải sinh mệnh lực ương ngạnh, đã sớm ngã nhào mà chết.
Tên Vu sĩ này lại càng triệu hồi ra dị thú muôn hình muôn vẻ ra ngoài làm bia đỡ đạn, giảm bớt áp lực cho đồng bạn.
Nếu nói là yêu tộc công kích giống như con nước lớn mênh mông, thì đám man nhân này chính là đá cứng trong sông, cho dù có gió gầm sóng gấp như thế nào, cũng vẫn lù lù bất động.
Đang lúc man nhân đánh lùi một vòng tiến công, thời điểm đang muốn thở gấp một hơi, đất dưới chân một người trong đó đột nhiên không một tiếng động rung mở một đường nhỏ khe hở, sau đó luồng ánh sáng xanh làm tập thể người tu tiên hận đến nghiến răng hiện lên, rất âm hiểm mà từ hạ thể hắn đâm vào, lại từ trên đỉnh đầu chui ra.
Cái cảnh tượng này, tự dưng làm Ninh Tiểu Nhàn nhớ tới chim cút nướng ở quán nướng đồ nhậu, cũng là bị cái thẻ sắt xuyên từ dưới đến trên như vậy.
Phi, trong vòng hai tháng, nàng không nên ăn bất kỳ loài chim thiêu nướng nào nữa rồi!
Mặc dù sinh mệnh lực của tên man nhân này tràn đầy, cũng bị trực tiếp giết hết sinh cơ, không kêu một tiếng té xuống, chất lỏng đỏ đỏ trắng trắng phun tung toé đã sớm thành một mảnh đống hỗn độn trên mặt đất, lộ vẻ lừng lẫy. Ai cũng không có ngờ tới với thân phận tên yêu tướng này, lại có thể làm ra chuyện không chú ý như vậy, người xem không khỏi cảm thấy phía dưới lạnh, không nhịn được kẹp chặc hai chân.
Nhưng là một chiêu đánh lén cũng có hiệu quả rõ ràng. Vòng phòng ngự sáu người lập tức bị kích phá một đường vết rách, còn dư lại năm người áp lực trên người nhất thời tăng mạnh. Vốn là nhân số hai bên man nhân cùng yêu quái cách xa, toàn bộ lấy man nhân dũng mãnh mới tạm thời đánh cho thành cục diện giằng co, so sánh lần này, cán cân thắng lợi nhất thời nghiêng hướng yêu tộc.
Yêu tướng một kích trúng mục tiêu, đi theo chính là đường đường chánh chánh mà tiến công. Hắn trên lực lượng áp man nhân một đầu, có hắn dẫn chúng tiến công, man nhân nhất thời chân tay luống cuống, có người lộ sơ hở ra ngoài, yêu tướng này ở trong tiếng cười dài đi phía trước đạp một bước, thanh kích như độc xà dò xét đi qua chiếu vào Vu sĩ. Nhưng vào lúc này,dưới chân hắn lại bị thứ gì đẩy một cái, đột nhiên thân hình lảo đảo một cái hướng phía trước nhào tới, trường kích cũng mất chính xác. Man nhân nơi nào sẽ bỏ qua cho cái cơ hội này, một man nhân trên đường biến chiêu, trên bả vai yêu tướng chặt mạnh một đao, cơ hồ làm gần nửa thân thể cũng muốn xé ra!
Yêu tướng này sao lại sơ ý thế? Ninh Tiểu Nhàn trong bụng kinh dị, bên cạnh Trường Thiên lại khẽ nhướng mày lên.
Vu sĩ bị man nhân vây quanh ở trung ương cũng biết tình trạng nguy cấp đã đến, đột nhiên trong miệng lẩm bẩm niệm từ, tiếp theo cắn rách ngón trỏ trên không trung vẽ cực kỳ nhanh một chữ phù. Ninh Tiểu Nhàn nhận biết đây là chữ “Dữ tợn” trong Man văn, quỷ dị chính là máu tươi từ trên đầu ngón tay hắn chảy xuống đọng lại trên không trung tụ mà không tán, cho đến một khoản phát họa cuối cùng hoàn thành, mới hóa thành mấy luồng hồng quang, bay nhảy lên trên người những man nhânkhác.
Cái hồng quang này vừa nhập thể, trong mắt man nhân nhất thời lộ ra ánh sáng màu đỏ tươi, thể hình lại lần nữa bành trướng dữ dội một mảng lớn. Giờ phút này sẽ thấy mạch máu trên cánh tay bọn họ rối rít hiện lên, bạo liệt, làm như thể bên trong đột nhiên nhiều ra một luồng sức mạnh không cách nào điều khiển .
Một người trong đó thấy yêu tộc đánh tới, trong miệng ô ô hai tiếng, đột nhiên thân nhào ra, hai tay hai chân cuốn lấy địch nhân, không để ý vũ khí đối phương đã đâm vào trongthân thể của mình, sau đó dữ dội rống một tiếng, hai tay cùng làm, lại đem yêu quái hung hãn cứ thế xé thành hai nửa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.