Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Quyển 6 - Chương 407: Giao dịch và chiến đấu

Phong Hành Thuỷ Vân Gian

01/04/2017

Edit: Trang Ju

Beta: Tiểu Tuyền

“Ngạc Lập Khắc luôn luôn hung ác, ngay cả tính mạng của mình cũng không quá quan tâm để ở trong lòng.” Tây Nhan vô cùng tức giận, ngược lại tỉnh táo lại, “Lại nói hắn là thủ hạ dưới trướng của thống lĩnh Loan Ngạc, ta không quản được hắn!”

“Thì ra là thế?” Nàng đột nhiên cười cười, “Chúng ta tiến hành làm một khoản giao dịch như thế nào? Ta có thể báo thù thay ngài, nhưng ngài phải đáp ứng ta một điều kiện.”

Nàng? Tây Nhan ngoài ý muốn nhìn nàng một cái, đột nhiên nghĩ đến đằng yêu trên người nàng rất có mấy phần bản lĩnh, trong lòng vừa động, liền từ trong kẽ răng nhảy ra hai chữ: “Nói đi.”

“Coi như là thiếu ta một ân tình được không? Đợi ta nghĩ xong, sẽ hướng thống lĩnh Tây Nhan đòi ân tình này. Ngài cứ thử suy nghĩ đi, chuyện ta xin ngài xuất thủ tương trợ, nhất định sẽ không dễ dàng.”

Lời nói này của nàng ngược lại khơi dậy hào khí của Tây Nhan, hắn nhìn Ngạc yêu trên đài, chỉ ngẫm nghĩ hai giây liền nói: “Đồng ý!” Quay đầu ra lệnh thủ hạ, đem thi thể Tiểu tê yêu lấy đi.

Thời điểm Ninh Tiểu Nhàn nhảy lên lôi đài, Thất tử truyền âm tới nàng nói: “Chúc mừng, ngươi lại lừa gạt được một trợ thủ mạnh”.

Ngạc yêu thấy lại có một nữ yêu lộ diện, thì không nhịn được mi tâm nhướng lên, cười to nói: “Lão ngạc hôm nay diễm phúc không cạn a.” Nào biết tiểu nữ yêu trước mặt này mở miệng khẩu hình nói ba chữ “Đồ yếu ớt”, sau đó cũng không quay đầu lại mà trực tiếp đi vào trong bí cảnh trước.

Lần này, cảnh tượng của bí cảnh số bốn ngẫu nhiên lại trở thành bùn lầy ao đầm, từng đợt hơi thở ẩm ướt hôi thối từ trong đầm bùn lầy lầy truyền tới. Nàng đi vào thấy cảnh tượng này, nửa chân liền bị vùi lấp, nhấc chân lên nhìn, chỉ thấy trên mặt giày da chuột dính đầy bùn, không khỏi bịt mũi nhíu nhíu mày.

Ngạc yêu nhìn một chút hoàn cảnh vừa mới được truyền tống tới, đầu tiên là ngẩn ra, sau đó cười như điên nói: “Em gái nhỏ, vận khí ngươi thật tốt, Lão Tử đánh nhiều trận khiêu chiến như vậy, cũng không thấy sân nhà nào thích hợp hơn cái ao đầm này đây. Hắc hắc, ngươi cũng đừng ngại bẩn, một lát còn phải theo lão Tử ở phía trên lăn lộn.”

Ninh Tiểu Nhàn không yên lòng nhìn bốn phía vừa nói: “Ngươi quá nhiều lời. Khó trách mỗi lần chiến đấu đều phải tốn thời gian dài như vậy.”

Ngạc yêu nhìn nàng, trong mắt tinh quang chợt lóe, trong miệng nhưng đồng ý nói: “Nói rất đúng! Một lát lúc ta đem ngươi lật trên mặt đất hung hăng sỉ nhục, lại từ từ nói tỉ mỉ cũng không muộn!” Hắn hung ác nhưng không cáu giận ngu ngốc. Kinh nghiệm chiến đấu cũng rất phong phú, biết nữ nhân nhất định không thể chịu được ngôn từ xấu xa như vậy. Mới vừa rồi, tiểu Vân tước thanh thuần kia chính là giận đến lông mày dựng đứng, khinh suất ra tay, kết quả bị hắn bắt được sơ hở từ phía trên, đánh hạ sở trường trên không của Cầm yêu, vừa rơi xuống mặt đất, còn không phải là mặc hắn định đoạt sao?



Nhưng nữ yêu trước mắt này hiển nhiên không có dễ dàng tức giận như vậy, ngược lại trên dưới đánh giá hắn mấy lần, cười mà không nói, chẳng qua là cặp mắt to thoạt nhìn mềm mại xinh đẹp kia bắn ra tia sáng, quả nhiên có mấy phần đáng sợ: “Chỉ sợ ngươi không có cơ hội đó. Mỗi một câu thô tục ngươi nói ta liền bẻ của ngươi một cái răng, nhưng ta còn muốn đem đầu của ngươi hoàn hoàn chỉnh chỉnh cắt đi xuống trang trí gian phòng, thiếu mất mấy cái răng sẽ rất khó coi. Aizz, chuyện này thật là khó mà quyết định.”

Nữ yêu này, thoạt nhìn không đơn giản. Trong mắt Ngạc yêu bắn ra ánh mắt háo sắc. Dưới chân lại bước từ từ đi ra ngoài. Đối phó cầm yêu hắn muốn nhanh chóng. Nữ tử trước mắt này không biết là yêu quái gì, nhưng vóc người lung linh thú vị, eo nhỏ ngực lớn, so sánh với Tiểu Vân tước mới vừa rồi còn mềm mại hơn, hơn nữa một đôi chân dài thoạt nhìn lại càng tràn đầy sức lực, không quá giống cầm yêu. Hẳn là loài yêu quái trên mặt đất.

Hai người trong sân cũng không biết, bởi vì Loan Ngạc tàn nhẫn hiếu sát, giờ phút này trước Thủy Nguyệt Kính của bí cảnh số bốn tụ tập rất nhiều cao tầng của Ẩn Lưu. Có một trưởng lão bất mãn nói: “Tuy nói sinh tử do mệnh, nhưng mục đích đấu võ ở đây không phải là giết người, hôm nay Ngạc Lập Khắc đã giết liền bảy người, thật sự có chút quá đáng.”

Thống lĩnh Loan Ngạc cũng ở chỗ này nghe vậy xoa xoa cằm nói: “Ngạc Lập Khắc mặc dù thích giết người, nhưng đánh nhau sống chết cùng ngoại địch cũng là người dũng mãnh, so sánh với bảy kẻ không có bản lĩnh này không tốt hơn sao? Những thứ yêu quái vô dụng như vậy, ở lại Ẩn Lưu thì có lợi ích gì?”

Lời này đánh vào mặt quá nhiều người, làm không ít người mang sắc mặt giận dữ. Thanh Loan đang muốn lên tiếng, thì có một trưởng lão đã giành nói: “Lại có người tiến vào. Ồ, lúc này người khiêu chiến, lại là một cô gái. Xem ra một lát lại có may mắn xem rồi rồi!”

Còn có nữ yêu dám đi vào? Ánh mắt của mọi người nhất thời chuyển dời đến trên mặt Thủy Nguyệt Kính, Thanh Loan vừa nhìn thân ảnh trong sân, sắc mặt biến hóa, thầm nghĩ “Không xong”. Ninh Tiểu Nhàn cùng nàng hợp tác chiến đấu, đương nhiên là có một phần tình cảm sinh tử, huống chi nàng còn là bạn bè của Thất tử? Nàng yêu ai yêu cả đường đi, nhất thời rất là lo lắng, nhưng suy nghĩ vừa thay đổi, lại thấy cô nương này ngay cả Âm Cửu U cũng không sợ, một con Loan Ngạc vạn tượng kỳ Đại viên mãn cũng không đáng nhắc đến.

Có lẽ thế?

Trong sân tỷ đấu đã bắt đầu, Ngạc yêu biến trở về nguyên hình, chính là một con cá sâu dài tám thước, cái mồm to như chậu máu, có thể nhét hai người như Ninh Tiểu Nhàn. Hắn cũng không đần, ao đầm ở nơi này chính là sân nhà của hắn, có hình thể nào chiến đấu thích hợp hơn so với hình dạng cá sấu chứ? Mặc dù hắn biểu hiện ra rất háo sắc, nhưng vẫn lấy chiến thắng làm mục tiêu, nếu có thể một ngụm nguyên lành nuốt nàng vào, hắn cũng quyết sẽ không dao động. Thật ra thì sau khi Loan Ngạc thành yêu, chân thân phổ biến có thể dài đến hơn ba mươi thước, nhưng riêng tên này thì đem thân hình thu nhỏ lại để thích ứng với bí cảnh nhỏ bé, cũng dễ dàng cho việc phát động công kích. Đang lúc đối địch, hình thể không phải là càng lớn càng tốt, nhìn từ điểm này, cũng biết nó rất cơ trí.

Hết lần này tới lần khác nữ yêu này, thân thể quá nhẹ nhàng. Đầm lầy có bụi cây thấp bé, cực kỳ không thích hợp là nơi chốn để con người di chuyển, bầu trời trong bí cảnh rất thấp, cách mặt đất không tới ba mươi thước, không thích hợp phi hành. Nhưng biểu hiện của Ninh Tiểu Nhàn ở chỗ này nhưng lại như cá gặp nước, không có nửa điểm lúng túng chân thấp chân cao, thỉnh thoảng dẫm mấy cây cỏ lau trên đầm lầy, ngay cả một cây lau sậy cũng không cong. Nữ yêu này, chẳng lẽ nguyên thân là tinh diên ( chuồn chuồn)?

Ninh Tiểu Nhàn dễ dàng tránh được mấy lần công kích bằng miệng của Ngạc yêu, thình lình kình phong gào thét ở phía sau lưng, đuôi cá sấu dài hơn mười thước giống như là tăng thêm cường lực lò xo, lấy khí thế quét sạch mọi thứ quét tới, trên đường làm gãy hai cành cây lớn bằng hai người ôm mà lực đạo cũng không giảm, Cá sấu công kích chủ yếu tập trung ở đầu, đuôi, con cá sấu này lại đến Vạn Tượng kỳ Đại viên mãn, hơn nữa còn bỉ ổi cho mình tăng thêm thuật điều khiển gió, chuyển hướng sang giữa, không có nửa điểm vụng về của cá sấu, nàng ở trong lòng âm thầm gật đầu, khó trách bảy người khiêu chiến phía trước đều chết ở trong tay của hắn, trong tay người này quả nhiên có chút tài năng.

Đối phó yêu quái như vậy, Trường Thiên hoàn toàn không lên tiếng chỉ điểm, toàn bộ để nàng tự ứng phó. Thời điểm một cái đuôi cá sâu này quét tới, trong lòng Ngạc yêu đã nghĩ xong, sẽ khiến cho nàng phải hướng tới gần thân thể của mình, lúc đó mình mới đánh ra tuyệt chiêu ẩn dấu. Nào biết nữ yêu lại theo phương hướng đuôi cá sấu, bay nhẹ nhàng thoải mái, phảng phất không bị chút lực đẩy nào bay ra ngoài, giống như cành liễu bay trong gió xuân, giống như hạt giống bồ công anh nhờ gió đông thổi bay, thản nhiên tự tại lộ ra một mỹ cảm hài hòa.

Song Ngạc yêu biết mình căn bản không có đánh trúng, cho nên thân thủ ở trong mắt của hắn thoạt nhìn càng thêm quỹ dị. Quan sát Thủy Nguyệt Kính, cũng có người có khiến thức, giờ phút này kinh ngạc nói: “Kinh Hồng khiêu vũ? Tiểu yêu nữ này lại tinh thông Kinh Hồng khiêu vũ của Phượng tộc?”



Tuy nói cầm yêu hơn phân nửa đều dùng thuật pháp để tăng trưởng, nhưng tài giỏi nhất vẫn là Phượng Hoàng nhất tộc, thậm chí còn sáng tạo ra “Kinh Hồng khiêu vũ”. Nếu nói phiên nhược kinh hồng, kiểu nhược du long, có thể thấy được bộ thần thông này rất giỏi. Mới vừa rồi Ninh Tiểu Nhàn sử dụng một chiêu thức này, giống như chim ruồi bay trên mặt nước. Sức lực ở đuôi cá sấu càng lớn, nàng càng thuận gió tung bay càng xa.

Thủ lĩnh Loan Ngạc giờ phút này cười lạnh một tiếng nói: “Bất quá là thất bại tạm thời thôi, trốn đông núp tây thế này, bản thân ta muốn nhìn một chút, nàng làm sao để thắng.”

Giống như là nghe được lời hắn nói, cô gái trong sân đột nhiên ngừng lại. Nàng vốn chuyển động như thỏ chạy trốn, một đôi chân dài ở trên mặt bùn nhão nhẹ nhàng điểm một chút là có thể tự do tự tại chuyển hướng, thật giống như sức hút của trái đất đối với nàng mà nói căn bản không tồn tại. Lần dừng lại này không có chút nào báo trước, thậm chí không có nửa điểm quán tính, nửa điểm miễn cưỡng.

Cự Ngạc chống lại địch thủ nhỏ nhắn xinh xắn nhạy bén như vậy, vốn cũng rất nhức đầu, bây giờ nhìn thấy nàng đột nhiên đứng lại rồi, liền mừng rỡ, nhào tới.

Khoảng cách của hai người nhanh chóng bị rút ngắn

Sáu trượng...... Năm trượng...... Bốn trượng...... Ninh Tiểu Nhàn trong Thủy Nguyệt Kính chưa hề động đậy, tay trái chẳng qua lấy ra một thanh trường kiếm, úp ở trong lòng bàn tay. Thanh Loan cảm thấy thanh kiếm này có chút nhìn quen mắt, nhưng nàng không có thời gian để nghĩa tiếp, bởi vì Cự Ngạc đã tiến đến cách Ninh Tiểu Nhàn ba trượng.

Ba trượng...... Hai trượng......

Nàng còn không định trốn sao? Trên mặt nàng khác hẳn vẻ lo lắng của Thanh Loan, trong lòng Ngạc yêu bỗng hồi hộp. Nữ yêu này không biết chuột rút hay sao, đột nhiên đứng bất động để hắn tới đánh thế? Hiện nay đã tiến vào phạm vi bị hắn giết, dù nàng muốn tránh cũng không còn cơ hội nữa. Trận đánh này, hắn thắng chắc, chờ chút nữa hắn đem cô gái này hành hạ từ từ ít nhất hai canh giờ, mới có thể giải được tức giận trong lòng.

Cá sấu vốn am hiểu công kích cự ly ngắn, mà bản năng này vận dụng ở Ngạc yêu chỉ biết càng mạnh hơn. Hắn đập một phần đuôi xuống rồi, thân hình liền đánh về phía trước, nhạy bén như tên rời khỏi cung, thân thể thậm chí bay lên lơ lửng giữa trời. Đối với hắn mà nói, công kích ở cự ly ngắn này, nhắm hai mắt cũng có thể thành công.

Ngoài dự liệu của mọi người, động tác kế tiếp của Ninh Tiểu Nhàn, đơn giản dứt khoát làm cho người khác giận sôi.

Nàng nhanh chóng tiến lên trước hai bước, sau đó tay phải nắm chặt, dùng sức đánh ra một quyền thật mạnh.

Ngạc yêu tính toán khoảng cách xông lên, nàng cất bước đi về phía trước như vậy, cực kỳ ngoài dự liệu của hắn, nên cái miệng khổng lồ còn chưa mở ra, nàng đã có thể đưa tay tới trước mũi hắn

Mũi cá sấu màu đen, trên da mang theo vết nứt đặc hữu của loài bò sát, mà quả đấm của nàng rõ ràng nhỏ bé, hồng hồng, hình dáng tốt đẹp giống như là nhẹ nhàng đánh vào tim người nam nhân, mà không phải là vật lộn ở vũng bùn đất này. Bất kỳ tên giống đực nào trước Thủy Nguyệt Kính, cũng dám cam đoan cho dù tiểu cô nương này đấm cả hai tay, mình cũng có thể vươn một bàn tay ra nắm lấy. Nhưng hiệu quả của nắm đấm nhỏ này ở trên mũi cự ngạc lại khiến cho mọi người kinh ngạc không dứt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook