Quyển 7 - Chương 778: Lại lo chuyện bao đồng
Phong Hành Thuỷ Vân Gian
18/11/2018
Đối với tu tiên giả mà nói, tu vi càng sâu, khả năng sinh sôi nảy nở hậu đại càng khó khăn. Lấy cảnh giới của Phó Vân Trường, vốn cho là con cái chính là chuyện xa xa không gặp được. Lúc Hồ Hỏa Nhi nói chuyện này,
trong đôi mắt đẹp cũng tràn đầy sự hâm mộ, nàng cùng Đạm Đài Dực muốn
sinh con, cũng là chuyện không dễ dàng.
Nàng và Phó Vân Trường tuy gặp gỡ không nhiều lắm, nhưng dù sao cũng có vài lần gặp mặt, còn từng ở Đại Tuyết Sơn cùng nhau giải cứu song bào thai mỹ nử của tộc Hô Liên, thuộc về tình chiến hữu “Nhất khởi giang qua thương” (đã cùng khiêng qua thương). Thấy hắn âm thầm gặp bất trắc, trong nội tâm cũng có chút buồn rầu, lại cảm thấy sự tình có chút kỳ quặc.
Đang cúi đầu suy nghĩ, mặt đất đột nhiên run rẩy lên.
Mặc dù Kỳ Nam Thành được xây dựng bình thường, nhưng lại không tiếc hao phí lượng nhân lực của cải khổng lồ, lấy đá vuông từ trên Viễn Sơn ở ngoài trăm dặm về làm gạch, trải ở trên đướng lớn trong thành. Nghe nói là vì trải hết đường đi của Kỳ Nam Thành, ba hòn núi lớn gần đó đã bị san phẳng rồi.
Ninh Tiểu Nhàn cảm thấy lời này có chút hơi quá, nhưng mà núi cao trên thảo nguyên cũng không cao bao nhiêu. Đây càng là nói rõ một khía cạnh khác, đường đi của Kỳ Nam Thành vô cùng bằng phẳng, làm như vậy là để voi lớn thoải mái di chuyển, đồng dạng cũng nói rõ, cư dân ở chỗ này đều đã có thói quen với cảnh tượng voi lớn đi tới đi lui, cho nên không có người quá sợ hãi, chỉ là rất nhanh chóng rờiđi ngã tư trung tâm, ngay cả một lão yêu quái thoạt nhìn tuổi tác đã cao cũng biểu hiện ra sự nhanh nhẹn khác hẳn ngoại hình.
Quả nhiên chấn động của mặt đất càng kịch liệt hơn, căn bản là từ địa chấn cấp ba trong hơn mười lần hô hấp đột nhiên tăng lên địa chấn cấp bảy, cấp tám. Kỳ Nam cự tượng thân cao bước rộng, nàng cũng đã thấy ở ngã rẽ góc đường xuất hiện cái mũi dài của cự thú, sau đó vội vàng chạy về hướng này.
Nàng tất nhiên sớm đứng ở đằng sau đám người, không muốn trêu chọc thị phi.
Mặt đất rung động đến lợi hại, một cửa hàng bán hoa quả ven đường vừa đặt xuống hai sọtở trước cửa hàng, du đào bị chất cao cao nhịn không được lăn xuốnghai quả.
Cũng không biết từ nơi nào chui ra một em bé thoạt nhìn còn chưa đầy hai tuổi, mắt thấy quả đào rơi xuống đất lăn ra ngoài thì đầu lắc lắc, thú vị cực kỳ, vì vậy hì hì hai tiếng, chân ngắn nhỏ bước ra đuổi theo.
Địa chấn càng kịch liệt hơn, cho nên quả đào nhảy lên càng thêm vui sướng, nhắm giữa ngã tư đường nhảy qua.Em bé yêu quái cũng cười toe toét cùng chạy qua, tốc độ cũng không chậm. Hắn lớn lên không khác gì hài tử nhân loại, nhưng Ninh Tiểu Nhàn lại có thể cảm nhận được yêu khí yếu ớt trên người hắn, bởi vậy biết rõ đây thật ra là đứa bé Kỳ Nam Tộc, chẳng qua là hình thái con người mà thôi.
Đám người đứng ngoài quan sát đồng thời hít một hơi, lại không có người lên tiếng, như là chuẩn bị quan sát một màn huyết tinh kế tiếp.
Ba đầu voi lớn chạy lại gần, chân voi tráng kiện mỗi một lần chạm đất, thể trọng đáng sợ đều dẫn phát tiếng gào thét của mặt đất, da thịt béo tốt run rẩy một hồi, như máy ủi đất nghiền về phía trước. Trước mặt quái vật khổng lồ bực này, đừng nóià một tiểu hài tử, cho dù là tê yêu (yêu quái tê giác) được ca ngợi về lực lượng cũng bị đánh bay ra ngoài.
Ai cũng không biết cự tượng kỵ sĩ có thấy đứa nhỏ này hay không.Tọa kỵ của bọn hắn thân hình quá lớn, muốn dừng lại ngay giống như ngựa cũng không dễ dàng. Lại nói, em bé giữa đường này chẳng qua chỉ là một tiểu hài tử loài người, người Kỳ Nam Tông làm sao đem tính mạng của dân đen để vào mắt?
Ba trăm trượng …
Ninh Tiểu Nhàn lung lay tayáo, nhìn chung quanh một chút.
Thật không có người ra tay tương trợ sao? Bọn vương bát đản lãnh huyết này!
Đừng gây chuyện a, Ninh Tiểu Nhàn. Nàng tự nói với chính mình.
Hai trăm trượng …
Tiểu yêu quái như vậy tại sao lại tự mình chạy loạn khắp nơi, người lớn nhà hắn đâu? Ninh Tiểu Nhàn âm thầm oán thầm.
“Đừng quản!”Trường Thiên nói, trong nội tâm biết nha đầukia tám phần là muốn xuất thủ.
Một trăm bốn mươi trượng …
Thật sự không có người thích xen vào chuyện của người khác sao?Ninh Tiểu Nhàn liếc mắt.Nàng tự xưng là tâm địa so với bảy năm trước cứng rắn hơn không chỉ một bậc, bảy vạn tu sĩ Tẩy Kiếm Các diệt vong, nàng là thấy cũng không chớp mắt cái nào.Thế nhưng nhìn thấy em bé non nớt này phải chết trước mặt nàng, vì sao nàng lại vô cùng lo lắng?
Voi lớn chạy phía trước lại bước ra một bước, cho nên chỉ còn một trăm ba mươi trượng …
Nam hài trên mặt đất nhận chấn động chân đứng không vững, lúc này mới hoảng sợ ứa nước mắt, khuôn mặt ngẩng lên, trong mắt đen tinh khiết chiếu ra thân hình càng ngày càng khổng lồ của voi lớn.
Nàng có thể không quản cái việc đâu đâu này sao? Dưới đáy lòng của Ninh Tiểu Nhàn trùng trùng điệp điệp thở dài, nhận mệnh vươn tay, ngón tay mảnh khảnh đâm vào tường gạch sau lưng, như đào đậu hủ gảy xuống hai khối gạch lớn như ngón tay cái, sau đó bấm tay bắn ra.
Khối gạch thứ nhất theo chỗ gập tay của một yêu quái bay lệch ra, bay kề sát qua cổ của một người xem, lại đâm thủng mũ da của một người khác, mới tinh chuẩn đánh vào chỗ lõm phía dưới mắt phải của voi lớn, tốc độ nhanh đến nỗi voi lớn cũng không kịp nhắm mắt.
Theo lý thuyết, một khối gạch nhỏ như vậy sẽ không tạo thành bất kỳảnh hưởng đối với voi lớn thân cao tám trượng.Bình thường lúc chúng chạy trên thảo nguyên, cát sỏi giữa bão cát không phải chỉ lớn một chút như vậy.Nhưng hết lần này đến lần khác khối gạch này vừa tiếp xúc với da thịt thì đã có lực lượng to lớn tràn trề đột nhiên bộc phát.Chuyện này giống như là có ngườiở trên mặt bị ném một quả khí cầu, hắn đương nhiên không để trong lòng, thế nhưng mà cho đến khi đồ vật này chạm vào mặt, hắn mới phát hiện ra quả khí cầu này, cư nhiên lại là quả cầu bị quăng tới với vận tốc hơn một trăm km một giờ. Giờ phút này voi lớn cũng có cảm giác y như vậy, bất ngờ không đề phòng, đầu voi cực lớn đều bị đánh nghiêng về bên trái, hốc mắt thình thịch trực nhảy, ngay cả thân hình khổng lồ đều bị đánh lệchđi.
Chỉ trong tích tắc, khối gạch thứ hai đã đánh trúng đầu gối của voi lớn.
Lần này hết sức tinh xảo, ngay cả góc độ voi lớn trở mình đều được tính toán vô cùng chính xác.
Đối với bất cứ sinh vật nào, đầu gối luôn tương đối yếu ớt, Kỳ Nam cự tượng cũng không ngoại lệ.Đây là nơi có bao đầu gối đặc chế ngăn trở, đa số thần binh không có cách nào đánh vào được.Trên một viên gạch này có kèm theo lực đạo vô cùng lớn, thoáng chốc đã phá vỡ lớp da dày đặc, đầu voi lớn này chợt cảm thấy giữa đầu gối tê rần, bộ vị dưới gối lập tức mất đi cảm giác.
Nó đang di chuyển với tốc độ cao, lần này chân trái phía trước vô lực chạm đất, cả đầu voi lớn lập tức té ngược về trước, lấy tư thế chóăn bùn hung hăng ngã văng ra ngoài!
Mặt đất vang lên một tiếng vang thật lớn, phiến đá có chắc chắn cũng không chống cự nổi trọng lượng mười vạn cân bỗng nhiên đè xuống, vỡ ra.
Sau đó là thân voi nặng nề giống như tàu phá băng, ở trên đường đi đụng chạm, âm thanh vô số khối đá bị đụng ngã. Nương theo đó là tốc độ cực cao, thân hình voi lớn tiếp tục bị đẩy mạnh về trước, nhưng mà dù sao thể trọng vẫn còn đó, bốn cái răng nanh thật dài cũng có tác dụng giảm bớt tốc độ.
Một trăm trượng, sáu mươi trượng, bốn mươi trượng, hai mươi trượng …
Tốc độ trượt đi của voi lớn càng lúc càng chậm. Tiếng từng khối đá vỡ vụn rắc rắc không dứt bên tai, cho đến cuối cùng, rốt cục cũng cùng thân hình của voi lớn dừng lại.
Kỳ Nam cự tượng lấy tư thế đầu rạp xuốngđất quỳ sát xuống, mũi dài cách hài tử trên mặt đất không đến ba trượng.
Mọi người nhìn lại đườngđi của nó, chỉ thấy một mảnh cát vàng đầy trời, bột đá tung bay, đường đi vốn là sạch sẽ gọn gàng như là bị người ta cầm một thanh trùy đá cực lớn trùng trùng điệp điệp đập qua, chính giữa cứ thế xuất hiện một đường rãnh dài hơn tám mươi trượng, tập thể không khỏi nghẹnngào.
Duy nhất không bị ảnh hưởng chính là hài tử, hắn đã ngừng khóc, mê hoặc trừng mắt nhìn xuống, muốnđưatay sờ sờ mũi voi trước mặt.
Lúc này trong đám người có một nữ tử nhân loại chạy ra, ôm lấy hài tử trên mặt đất lui lại ven đường, sắc mặt trắng đến thảm thương khó coi.
Voi lớn đi đầu bị té ngã, hai đầu đi theo sau lại càng hoảng sợ, kỵ sĩ bên trên thân voi dùng sức nắm chặt tai to y hệt quạt hương bồ trên thân thú, mới miễn cưỡng khiến cho chúng ngừng lại trước khi đánh lên đồng bạn.
Trên lưng voi lớn ngã xuống đã sớm có một thân ảnh khôi ngô ngã xuống, ngồi xổm ôm lấy đầu của tọa kỵ, lo lắng quát hỏi hai câu.
Voi lớn ngẩng đầu thấp giọng kêu một tiếng, giống như đang kể lại.Tải trọng của bản thân nó quá lớn, bỗng nhiên vấp ngã, phá hủy nhiều công trình công cộng như vậy, bản thân cũng không dễ chịu, hai chân trước bị trầy da chút ít, thấm ra một chút máu, cuối cùng da dày thịt béo, cũng không tổn thương gân, không động đến xương, chỉ là bị ngã đến thất điên bát đảo.
“Da thật dày!Gân cốt thật cường tráng!”Thần niệm của Ninh Tiểu Nhàn quét qua, cũng không nhịn được thì thào tán thưởng. Không hổ là yêu chủng Trường Thiên một lòng muốn thu phục dưới trướng. Nếu đổi lại là voi bình thường bị ngã thảm như vậy, thể trọng bản thân làđã có thểđem tứ chi ép tới gãy xương nát bấy.
Cùng Kỳ dương dương đắc ý nói: “Nữ chủ nhân ngài có chỗ không biết, Kỳ Nam cự tượng được xung làđại sát khí nơi chiến trường, thân hình của chúng không chỉ vững chắc, mà còn có tính dẻo dai cự yêu bình thường hiếm tìm thấy được. Nếu không với hậu quả khi trên chiến trường bị ngã vặn dập đầu trộn lẫn nhau, so với lần này nghiệm trọng hơn rất nhiều. Nếu những Kỳ Nam cự tượng này tùy tùy tiện tiện bị tổn thương gân cốt, chúng ta đâu cần phải nhất thiết thu phục được Kỳ Nam Tông?”
Giờ phút này đại hán biến sắc, vuốt hai gò má của huynh đệ cẩn thận kiểm tra, phát hiện dưới mí mắt có một dấu vết đất vàng nhàn nhạt.
Lực đạo mà Ninh Tiểu Nhàn đánh khối gạch ra rất xảo điệu, hơi dính vào mặt voi thì đã bị vỡ vụn thành bùn đất, lại để cho tượng kỵ sĩ căn bản tìm không ra hung khí. Nàng biết rõ trên thế giới này có vô số thần thông kỳ quái, thực tế Hoàng Phủ Minh trong tình huống khó hiểu mà tái hiện lại nguyên cả tràng diện chiến đấu của nàng ở trong nội cung tại cung điện dưới mặt đất, bởi vậy mới nói cái gì cũng không được để cho đối phương nắm được trong tay, nếu không nói không chừng lại tìm hiểu được nguồn gốc mà phát hiện ra nàng.
Đại hán quả nhiên không tìm được hung khí, nghe được thú thân đồng bào của mình kể lại, cũng chỉ là rõ ràng vừa rồi có bóng dáng màu vàng thoáng qua trước mắt hắn, sau đó mắt cùng đùi đã phân biệt bị trọng kích một lần, lúc này mới té ngã. Hắn cũng là người có kinh nghiệm sa trường, lại vô cùng hiểu rõ bào đệ của mình, nó ở trên chiến trường xung phong liều chết cơ hồ là chưa sao giờ sẩy chân, ở trên mặt đường bằng phằng như vậy của Kỳ Nam Thành thế nào lại vấp ngã được?
Hắn lại không ngu ngốc, liên tưởng đến việc vừa rồi hài tử dưới chân voi lớn đã bình an được cứu, đại khái cũng biết là chuyện gì xảy ra, quay người đứng lên, hướng về phía đám người ở bên phải voi lớn rống lớn một tiếng: “Oanh, ai khiến huynh đệ ta bị thương?”
Một tiếng này như sét đánh, chấn động khiếntai người nghe ông ông.
Đám người tất nhiên là trầm mặc.
Hắn liền hỏi ba tiếng, đều không có người trả lời, sau đó kẻ này cư nhiên rút roi ra, hướng về phía đám người đánh ra, khóe miệng còn ngầm chứa một tia cười dữ tợn: đã không thừa nhận, vậy để ta đánh chết các ngươi là tốt rồi!
Động tĩnh voi lớn bị ngã cũng rất lớn, lực chúý của mọi người toàn bộ bị nó hấp dẫn, Ninh Tiểu Nhàn đã thừa cơ chui vào một đám người khác.Ở đây rõ ràng là khó lách vào, nàng lại giống như cá bơi, vĩnh viễn có thể nhẹ nhàng xuyên qua các khe hở, không mấy đình trệ.
Nàng và Phó Vân Trường tuy gặp gỡ không nhiều lắm, nhưng dù sao cũng có vài lần gặp mặt, còn từng ở Đại Tuyết Sơn cùng nhau giải cứu song bào thai mỹ nử của tộc Hô Liên, thuộc về tình chiến hữu “Nhất khởi giang qua thương” (đã cùng khiêng qua thương). Thấy hắn âm thầm gặp bất trắc, trong nội tâm cũng có chút buồn rầu, lại cảm thấy sự tình có chút kỳ quặc.
Đang cúi đầu suy nghĩ, mặt đất đột nhiên run rẩy lên.
Mặc dù Kỳ Nam Thành được xây dựng bình thường, nhưng lại không tiếc hao phí lượng nhân lực của cải khổng lồ, lấy đá vuông từ trên Viễn Sơn ở ngoài trăm dặm về làm gạch, trải ở trên đướng lớn trong thành. Nghe nói là vì trải hết đường đi của Kỳ Nam Thành, ba hòn núi lớn gần đó đã bị san phẳng rồi.
Ninh Tiểu Nhàn cảm thấy lời này có chút hơi quá, nhưng mà núi cao trên thảo nguyên cũng không cao bao nhiêu. Đây càng là nói rõ một khía cạnh khác, đường đi của Kỳ Nam Thành vô cùng bằng phẳng, làm như vậy là để voi lớn thoải mái di chuyển, đồng dạng cũng nói rõ, cư dân ở chỗ này đều đã có thói quen với cảnh tượng voi lớn đi tới đi lui, cho nên không có người quá sợ hãi, chỉ là rất nhanh chóng rờiđi ngã tư trung tâm, ngay cả một lão yêu quái thoạt nhìn tuổi tác đã cao cũng biểu hiện ra sự nhanh nhẹn khác hẳn ngoại hình.
Quả nhiên chấn động của mặt đất càng kịch liệt hơn, căn bản là từ địa chấn cấp ba trong hơn mười lần hô hấp đột nhiên tăng lên địa chấn cấp bảy, cấp tám. Kỳ Nam cự tượng thân cao bước rộng, nàng cũng đã thấy ở ngã rẽ góc đường xuất hiện cái mũi dài của cự thú, sau đó vội vàng chạy về hướng này.
Nàng tất nhiên sớm đứng ở đằng sau đám người, không muốn trêu chọc thị phi.
Mặt đất rung động đến lợi hại, một cửa hàng bán hoa quả ven đường vừa đặt xuống hai sọtở trước cửa hàng, du đào bị chất cao cao nhịn không được lăn xuốnghai quả.
Cũng không biết từ nơi nào chui ra một em bé thoạt nhìn còn chưa đầy hai tuổi, mắt thấy quả đào rơi xuống đất lăn ra ngoài thì đầu lắc lắc, thú vị cực kỳ, vì vậy hì hì hai tiếng, chân ngắn nhỏ bước ra đuổi theo.
Địa chấn càng kịch liệt hơn, cho nên quả đào nhảy lên càng thêm vui sướng, nhắm giữa ngã tư đường nhảy qua.Em bé yêu quái cũng cười toe toét cùng chạy qua, tốc độ cũng không chậm. Hắn lớn lên không khác gì hài tử nhân loại, nhưng Ninh Tiểu Nhàn lại có thể cảm nhận được yêu khí yếu ớt trên người hắn, bởi vậy biết rõ đây thật ra là đứa bé Kỳ Nam Tộc, chẳng qua là hình thái con người mà thôi.
Đám người đứng ngoài quan sát đồng thời hít một hơi, lại không có người lên tiếng, như là chuẩn bị quan sát một màn huyết tinh kế tiếp.
Ba đầu voi lớn chạy lại gần, chân voi tráng kiện mỗi một lần chạm đất, thể trọng đáng sợ đều dẫn phát tiếng gào thét của mặt đất, da thịt béo tốt run rẩy một hồi, như máy ủi đất nghiền về phía trước. Trước mặt quái vật khổng lồ bực này, đừng nóià một tiểu hài tử, cho dù là tê yêu (yêu quái tê giác) được ca ngợi về lực lượng cũng bị đánh bay ra ngoài.
Ai cũng không biết cự tượng kỵ sĩ có thấy đứa nhỏ này hay không.Tọa kỵ của bọn hắn thân hình quá lớn, muốn dừng lại ngay giống như ngựa cũng không dễ dàng. Lại nói, em bé giữa đường này chẳng qua chỉ là một tiểu hài tử loài người, người Kỳ Nam Tông làm sao đem tính mạng của dân đen để vào mắt?
Ba trăm trượng …
Ninh Tiểu Nhàn lung lay tayáo, nhìn chung quanh một chút.
Thật không có người ra tay tương trợ sao? Bọn vương bát đản lãnh huyết này!
Đừng gây chuyện a, Ninh Tiểu Nhàn. Nàng tự nói với chính mình.
Hai trăm trượng …
Tiểu yêu quái như vậy tại sao lại tự mình chạy loạn khắp nơi, người lớn nhà hắn đâu? Ninh Tiểu Nhàn âm thầm oán thầm.
“Đừng quản!”Trường Thiên nói, trong nội tâm biết nha đầukia tám phần là muốn xuất thủ.
Một trăm bốn mươi trượng …
Thật sự không có người thích xen vào chuyện của người khác sao?Ninh Tiểu Nhàn liếc mắt.Nàng tự xưng là tâm địa so với bảy năm trước cứng rắn hơn không chỉ một bậc, bảy vạn tu sĩ Tẩy Kiếm Các diệt vong, nàng là thấy cũng không chớp mắt cái nào.Thế nhưng nhìn thấy em bé non nớt này phải chết trước mặt nàng, vì sao nàng lại vô cùng lo lắng?
Voi lớn chạy phía trước lại bước ra một bước, cho nên chỉ còn một trăm ba mươi trượng …
Nam hài trên mặt đất nhận chấn động chân đứng không vững, lúc này mới hoảng sợ ứa nước mắt, khuôn mặt ngẩng lên, trong mắt đen tinh khiết chiếu ra thân hình càng ngày càng khổng lồ của voi lớn.
Nàng có thể không quản cái việc đâu đâu này sao? Dưới đáy lòng của Ninh Tiểu Nhàn trùng trùng điệp điệp thở dài, nhận mệnh vươn tay, ngón tay mảnh khảnh đâm vào tường gạch sau lưng, như đào đậu hủ gảy xuống hai khối gạch lớn như ngón tay cái, sau đó bấm tay bắn ra.
Khối gạch thứ nhất theo chỗ gập tay của một yêu quái bay lệch ra, bay kề sát qua cổ của một người xem, lại đâm thủng mũ da của một người khác, mới tinh chuẩn đánh vào chỗ lõm phía dưới mắt phải của voi lớn, tốc độ nhanh đến nỗi voi lớn cũng không kịp nhắm mắt.
Theo lý thuyết, một khối gạch nhỏ như vậy sẽ không tạo thành bất kỳảnh hưởng đối với voi lớn thân cao tám trượng.Bình thường lúc chúng chạy trên thảo nguyên, cát sỏi giữa bão cát không phải chỉ lớn một chút như vậy.Nhưng hết lần này đến lần khác khối gạch này vừa tiếp xúc với da thịt thì đã có lực lượng to lớn tràn trề đột nhiên bộc phát.Chuyện này giống như là có ngườiở trên mặt bị ném một quả khí cầu, hắn đương nhiên không để trong lòng, thế nhưng mà cho đến khi đồ vật này chạm vào mặt, hắn mới phát hiện ra quả khí cầu này, cư nhiên lại là quả cầu bị quăng tới với vận tốc hơn một trăm km một giờ. Giờ phút này voi lớn cũng có cảm giác y như vậy, bất ngờ không đề phòng, đầu voi cực lớn đều bị đánh nghiêng về bên trái, hốc mắt thình thịch trực nhảy, ngay cả thân hình khổng lồ đều bị đánh lệchđi.
Chỉ trong tích tắc, khối gạch thứ hai đã đánh trúng đầu gối của voi lớn.
Lần này hết sức tinh xảo, ngay cả góc độ voi lớn trở mình đều được tính toán vô cùng chính xác.
Đối với bất cứ sinh vật nào, đầu gối luôn tương đối yếu ớt, Kỳ Nam cự tượng cũng không ngoại lệ.Đây là nơi có bao đầu gối đặc chế ngăn trở, đa số thần binh không có cách nào đánh vào được.Trên một viên gạch này có kèm theo lực đạo vô cùng lớn, thoáng chốc đã phá vỡ lớp da dày đặc, đầu voi lớn này chợt cảm thấy giữa đầu gối tê rần, bộ vị dưới gối lập tức mất đi cảm giác.
Nó đang di chuyển với tốc độ cao, lần này chân trái phía trước vô lực chạm đất, cả đầu voi lớn lập tức té ngược về trước, lấy tư thế chóăn bùn hung hăng ngã văng ra ngoài!
Mặt đất vang lên một tiếng vang thật lớn, phiến đá có chắc chắn cũng không chống cự nổi trọng lượng mười vạn cân bỗng nhiên đè xuống, vỡ ra.
Sau đó là thân voi nặng nề giống như tàu phá băng, ở trên đường đi đụng chạm, âm thanh vô số khối đá bị đụng ngã. Nương theo đó là tốc độ cực cao, thân hình voi lớn tiếp tục bị đẩy mạnh về trước, nhưng mà dù sao thể trọng vẫn còn đó, bốn cái răng nanh thật dài cũng có tác dụng giảm bớt tốc độ.
Một trăm trượng, sáu mươi trượng, bốn mươi trượng, hai mươi trượng …
Tốc độ trượt đi của voi lớn càng lúc càng chậm. Tiếng từng khối đá vỡ vụn rắc rắc không dứt bên tai, cho đến cuối cùng, rốt cục cũng cùng thân hình của voi lớn dừng lại.
Kỳ Nam cự tượng lấy tư thế đầu rạp xuốngđất quỳ sát xuống, mũi dài cách hài tử trên mặt đất không đến ba trượng.
Mọi người nhìn lại đườngđi của nó, chỉ thấy một mảnh cát vàng đầy trời, bột đá tung bay, đường đi vốn là sạch sẽ gọn gàng như là bị người ta cầm một thanh trùy đá cực lớn trùng trùng điệp điệp đập qua, chính giữa cứ thế xuất hiện một đường rãnh dài hơn tám mươi trượng, tập thể không khỏi nghẹnngào.
Duy nhất không bị ảnh hưởng chính là hài tử, hắn đã ngừng khóc, mê hoặc trừng mắt nhìn xuống, muốnđưatay sờ sờ mũi voi trước mặt.
Lúc này trong đám người có một nữ tử nhân loại chạy ra, ôm lấy hài tử trên mặt đất lui lại ven đường, sắc mặt trắng đến thảm thương khó coi.
Voi lớn đi đầu bị té ngã, hai đầu đi theo sau lại càng hoảng sợ, kỵ sĩ bên trên thân voi dùng sức nắm chặt tai to y hệt quạt hương bồ trên thân thú, mới miễn cưỡng khiến cho chúng ngừng lại trước khi đánh lên đồng bạn.
Trên lưng voi lớn ngã xuống đã sớm có một thân ảnh khôi ngô ngã xuống, ngồi xổm ôm lấy đầu của tọa kỵ, lo lắng quát hỏi hai câu.
Voi lớn ngẩng đầu thấp giọng kêu một tiếng, giống như đang kể lại.Tải trọng của bản thân nó quá lớn, bỗng nhiên vấp ngã, phá hủy nhiều công trình công cộng như vậy, bản thân cũng không dễ chịu, hai chân trước bị trầy da chút ít, thấm ra một chút máu, cuối cùng da dày thịt béo, cũng không tổn thương gân, không động đến xương, chỉ là bị ngã đến thất điên bát đảo.
“Da thật dày!Gân cốt thật cường tráng!”Thần niệm của Ninh Tiểu Nhàn quét qua, cũng không nhịn được thì thào tán thưởng. Không hổ là yêu chủng Trường Thiên một lòng muốn thu phục dưới trướng. Nếu đổi lại là voi bình thường bị ngã thảm như vậy, thể trọng bản thân làđã có thểđem tứ chi ép tới gãy xương nát bấy.
Cùng Kỳ dương dương đắc ý nói: “Nữ chủ nhân ngài có chỗ không biết, Kỳ Nam cự tượng được xung làđại sát khí nơi chiến trường, thân hình của chúng không chỉ vững chắc, mà còn có tính dẻo dai cự yêu bình thường hiếm tìm thấy được. Nếu không với hậu quả khi trên chiến trường bị ngã vặn dập đầu trộn lẫn nhau, so với lần này nghiệm trọng hơn rất nhiều. Nếu những Kỳ Nam cự tượng này tùy tùy tiện tiện bị tổn thương gân cốt, chúng ta đâu cần phải nhất thiết thu phục được Kỳ Nam Tông?”
Giờ phút này đại hán biến sắc, vuốt hai gò má của huynh đệ cẩn thận kiểm tra, phát hiện dưới mí mắt có một dấu vết đất vàng nhàn nhạt.
Lực đạo mà Ninh Tiểu Nhàn đánh khối gạch ra rất xảo điệu, hơi dính vào mặt voi thì đã bị vỡ vụn thành bùn đất, lại để cho tượng kỵ sĩ căn bản tìm không ra hung khí. Nàng biết rõ trên thế giới này có vô số thần thông kỳ quái, thực tế Hoàng Phủ Minh trong tình huống khó hiểu mà tái hiện lại nguyên cả tràng diện chiến đấu của nàng ở trong nội cung tại cung điện dưới mặt đất, bởi vậy mới nói cái gì cũng không được để cho đối phương nắm được trong tay, nếu không nói không chừng lại tìm hiểu được nguồn gốc mà phát hiện ra nàng.
Đại hán quả nhiên không tìm được hung khí, nghe được thú thân đồng bào của mình kể lại, cũng chỉ là rõ ràng vừa rồi có bóng dáng màu vàng thoáng qua trước mắt hắn, sau đó mắt cùng đùi đã phân biệt bị trọng kích một lần, lúc này mới té ngã. Hắn cũng là người có kinh nghiệm sa trường, lại vô cùng hiểu rõ bào đệ của mình, nó ở trên chiến trường xung phong liều chết cơ hồ là chưa sao giờ sẩy chân, ở trên mặt đường bằng phằng như vậy của Kỳ Nam Thành thế nào lại vấp ngã được?
Hắn lại không ngu ngốc, liên tưởng đến việc vừa rồi hài tử dưới chân voi lớn đã bình an được cứu, đại khái cũng biết là chuyện gì xảy ra, quay người đứng lên, hướng về phía đám người ở bên phải voi lớn rống lớn một tiếng: “Oanh, ai khiến huynh đệ ta bị thương?”
Một tiếng này như sét đánh, chấn động khiếntai người nghe ông ông.
Đám người tất nhiên là trầm mặc.
Hắn liền hỏi ba tiếng, đều không có người trả lời, sau đó kẻ này cư nhiên rút roi ra, hướng về phía đám người đánh ra, khóe miệng còn ngầm chứa một tia cười dữ tợn: đã không thừa nhận, vậy để ta đánh chết các ngươi là tốt rồi!
Động tĩnh voi lớn bị ngã cũng rất lớn, lực chúý của mọi người toàn bộ bị nó hấp dẫn, Ninh Tiểu Nhàn đã thừa cơ chui vào một đám người khác.Ở đây rõ ràng là khó lách vào, nàng lại giống như cá bơi, vĩnh viễn có thể nhẹ nhàng xuyên qua các khe hở, không mấy đình trệ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.