Quyển 8 - Chương 968: Ngạc Vận chi kính
Phong Hành Thuỷ Vân Gian
01/09/2019
“Nhưng là, chủ nhân trước tỷ thí với Huyền Vũ, mặc dù có thể thấy được
nhược điểm của nàng, nhưng căn bản không có cách nào đánh vỡ. Đây là do
đạo hạnh của hắn chưa đủ, không liên quan đến thiên phú của ta!” Kính
linh bất mãn nói.
“Nói cách khác, có ngươi ở trong tay cũng chưa chắc có thể vô địch khắp thiên hạ.” Ninh Tiểu Nhàn tổng kết nói, “Nếu đã như thế, ngươi cũng không phải tuyệt như ngươi đã nói. Ta lại hỏi ngươi, vì sao ngươi không muốn ở chỗ này?”
Hắc Yểm Kính nói một cách đương nhiên: “Còn phải nói sao? Thần khí cũng cần mượn lực lượng của chủ nhân để tấn cấp, ta suốt ngày bị vây ở chỗ này, không gặp linh khí, bản thân sẽ từ từ mục nát.”
“Mượn lực lượng của chủ nhân để tấn cấp?” Trường Thiên đột nhiên nói, “Chúng ta cũng chỉ là phàm nhân,ngươi mượn như thế nào?”
Hắc Yểm Kính ý vị thâm trường nói: “Các ngươi thật là phàm nhân sao?”
Lời này nói ra, đừng nói là trên mặt Ninh Tiểu Nhàn biến sắc, ngay cả Trường Thiên cũng là hơi động lông mày một chút. Từ khi bọn họ vào Cố Ẩn Sơn Hà Trận đến nay, gặp phải bất kỳ ai trong trận cũng chưa từng bị lộ, cho dù có là tuyệt thế đại yêu mạnh như Huyền Vũ, dưới tác dụng của trận pháp cũng chỉ nghĩ bọn họ là là phàm nhân mà thôi. Kết quả hiện tại có một tấm kính vô danh đã nói ra những lời kinh người.
Chỉ nghe tấm kính này nói tiếp: “Đừng quên, thiên phú của ta chính là nhìn thấu nhược điểm...... Nếu không thể nhìn thấu được bản sự chính thức của người khác thì làm sao mà khám phá được nhược điểm? Tiểu cô nương, tu vi chân thật của ngươi đã bị một lực lượng cổ quái nào đó mạnh mẽ chế trụ rồi, có đúng hay không? A, a, lực lượng này lại đến từ chính Huyền Vũ, đây là có chuyện gì xảy ra?”
Lời của nó lộ ra hứng thú dạt dào, nhưng trong lòng Ninh Tiểu Nhàn lại nhấc lên sóng to gió lớn. Mặc dù tấm kính này rất ồn ào, nhưng lời nó nói ra đều có liên quan, không kém chân tướng sự thật chút nào!
Cảm giác bí mật bị mạnh mẽ nhìn thấu, thật là không tốt. Lúc này Trường Thiên lại quay đầu đối với nàng nói: “Tấm kính này không thấy được ở đời sau, chắc là lúc Thượng Cổ đã bị hủy mất rồi, không còn nhìn thấynữa.”
Lúc này tấm kính mới bất mãn nói: “Này này, cái gì gọi là không thấy được đời sau, cái gì gọi là đã bị hủy mất? Ta không phải vẫn còn ở chỗ này sao? Đừng có chuyển hướng đề tài, tiểu cô nương ngươi phải dứt khoát chút, để nam nhân kia mang ta rời đi, ta liền nói cho ngươi biết những gì ta đã thấy được ở nơi này.”
Nó lại chỉ rõ muốn Trường Thiên mang nó rời đi, chẳng qua là nói chuyện thô bỉ như thế, cũng không biết chủ nhân ban đầu của nó có tính tình thế nào. Nhưng tấm kính này thật đúng là có chút bản lãnh, hơn nữa quan trọng nhất là, nó là vật trong trận này, lúc này cũng không ngại đáp ứng trước, dù sao chỉ cần nàng và Trường Thiên ra khỏi Cố Ẩn Sơn Hà Trận thì nó tự nhiên sẽ biến mất không thấy gì giống như các vật khác. Ninh Tiểu Nhàn gắt một cái, đang muốn nói chuyện thì Trường Thiên nhưng lắc đầu nói rõ: “Không được!”
Tấm kính quả thực muốn nhảy lên cao ba thước, gầm hét lên: “Tại sao lại không chứ? Thần kính như ta mà lại có người muốn cự tuyệt sao?!”
Trường Thiên thản nhiên nói: “Cảnh giới của địch nhân càng cao, nhược điểm càng khó tính toán. Nếu như hiệu dụng của ngươi thần kỳ như thế, thì ở trong bộ sưu tập của Tất Phương và Huyền Vũ cũng có thể đứng vào mấy vị trí đầu. Như vậy, chủ nhân nơi đây vì sao chỉ ném ngươi ở tầng thứ hai của khố phòng vậy?”
Hắc Yểm Kính lập tức giống như bị bóp chặt cổ, nói không ra lời.
Trường Thiên nói tiếp: “Còn nữa, ngươi đã ồn ào lâu như vậy, vì sao hắn không có nửa điểm phản ứng nào vậy?” Ánh mắt thoáng nhìn qua, nhìn về phía tổng quản Dương yêu. Tên tổng quản này bị hàn mangtrong mắt hắn làm cho kinh sợ, nhất thời cúi đầu, thầm nghĩ trong lòng: thật là kỳ quái, chẳng qua chỉ là phàm nhân mà thôi, nhưng sao ánh mắt có thể sắc bén như thế, so với mấy vị đại nhân thì cũng không thua bao nhiêu?
Trường Thiên điềm nhiên nói: “Đầu lão yêu này ngay cả mấy viên Mãng Châu mà chúng ta muốn tìm cũng đều ra sức khước từ, kết quả khi có một tấm thần kính một lòng một dạ muốn đi với chúng ta thì hắn ngược lại im lặng không lên tiếng, đây là gì đạo lý?”
Hắc Yểm Kính không lên tiếng.
“Này, tấm kính này chính là đồ điên đó, hễ mà thấy được gương mặt mới thì đều biểu hiện như vậy......”Tổng quản dê yêu nói mấy câu như vậy, thấy được vẻ mặt cười mà không cười của Ninh Tiểu Nhàn, ngực đều ẩn ẩn cảm thấy đau, không thể làm gì khác hơn là thở dài một tiếng rồi nói thật, “Tấm kính này đúng là có thể thấy được nhược điểm của địch nhân, nhưng cái giá phải trả thì rất lớn, chính là phải hấp thu rất nhiều lực lượng từ trên người chủ nhân. Ta tận mắt nhìn thấy một thủ hạ HuyềnVũ đại nhân cầm tấm kính này thí nghiệm, ngay tại chỗ đã bị rút thành người khô! Phải biết rằng, người kia đã là yêu quái Hợp Đạo hậu kỳ Đại viên mãn rồi! Theo như đại nhân nói, đây rất có thể là pháp khí do Man tộc đúc thành. Rất nhiều bảo vật xuất phát từ trong tay bọn họ có uy lực vô cùng lớn, cách dùng thì không thể tưởng tượng nổi, nhưng cái giá phải trả cũng không hề nhỏ.”
Chuyện này xác thực rất công bằng, có dư thừa thì tất nhiên phải có tổn hại, có thiếu thì có bổ, đây xác thực rất phù hợp với quy luật khách quan của sự vật, tại sao lại có những vật ngoại thân hiệu quả mạnh đến nghịch thiên, nhưng khi cầm ở trong tay lại không phả itrả một cái giá lớn chứ? Thần thông thấy được nhược điểm của địch nhân này thật sự quá BUG rồi, nàng đoán chừng là cho dù thần lực của bản thân mình còn hoàn hảo, thì cũng không đủ để tấm kính này lấy ra một lần. Pháp khí cường đại như vậy, quả nhiên chỉ có cao nhân có thể sử dụng.
“Còn gì nữa không?” Nàng đợi một lát, không thấy Dương tổng quản lên tiếng nữa, cho nên cười lạnh nói, “Loại tiêu hao thần lực này một yêu quái bình thường thì khôngchịu nổi, nhưng là đối với thần thú như Huyền Vũ thì chẳng qua chỉ là chín con trâu mất một sợi lông thôi! Nàng không cần Hắc Yểm Kính này, nhất định còn có nguyên nhân khác!”
Chính nàng đã sớm chiều chung đụngvới thần thú, đối với năng lực của những sinh vật đáng sợ này cũng hiểu rõ hơn người thường rất nhiều. Khi nàng nói chuyện với tổng quản Dương yêu thì đã dần dần lộ ra sát ý, lúc trước hắn luôn im lặng không lên tiếng, chính là hi vọng hai người mình sẽ mắc bẫy của Hắc Yểm Kính, mang nó đi. Tấm kính này cướp linh lực của người khác, năng lực này còn hơn xa hấp tinh đại pháp, ngay cả yêu quái Hợp Đạo Kỳ Đại viên mãn cũng bị nó cho giết chết, huống chi chỉ là hai phàm nhân? Chẳng qua đây đều là chuyện sau này, tất nhiên sau khi ra khỏi cửa lớn của nhà kho, tổng quản dê yêu còn có thời gian dụ dỗ Ninh Tiểu Nhàn thay hắn giải Thực Tâm Cổ.
Tổng quản dê yêu nghe ra sự biến chuyển trong giọng nói của nàng, cũng không dám để lại, đành phải khổ sở nói: “Vâng, vâng, thật ra thì tấm kính này còn có một ngoại hiệu, goi là “Ngạc Vận Chi Kính” (Kính mang điềm xấu). Phàm là chủ nhân của tấm kính này, thì cuối cùng đều chết oan chết uổng, không được chết già. Huyền Vũ đại nhân cũng dùng qua mấy lần, sợ mình cũng bước lên con đường của những người đi trước, cho nên đã khóa nó lại không sử dụng nữa.”
Hắc Yểm Kính hừ một tiếng nói: “Cái gì mà Ngạc Vận Chi Kính chứ, cũng chỉ là cách nói gò ép thôi! Cường giả mà không thể nắm vận mệnh của mình trong tay, còn có thể coi là cường giả sao?”
Ninh Tiểu Nhàn cũng không để ý đến nó, chê cười một tiếng nói: “Vận mệnh chính là cách nói hư vô phiêu miểu, chẳng lẻ Huyền Vũ cũng tin cái này?”
“Nàng tất nhiên là tin.” Trường Thiên lại mở miệng nói, “Duyên do thiên định, đó cũng không phải lời nói linh tinh, cũng không phải là dạng giang hồ thuật sĩ chuyên đi lừa bịp tài vật của người khác có thể hiểu được. Thứ gọi là vận mệnh này mặc dù huyền ảo, nhưng lại không phải không dò đến môn đạo được, đến cảnh giới này của chúng ta, mơ hồ cũng có thể cảm giác được sợi dây vận mệnh của mình tồn tại, nhưng nếu muốn thấy rõ nó, thì giống như là đang đặt mình trong đêm tối vô tận, duy chỉ khi trên bầu trơi xẹt qua tia chớp thì mới có thể thỉnh thoảng chiếu sáng ra chút phương hướng của sợi dây này.”
Hắn ngừng lại một chút, chậm rãi nói: “Nhìn thấy được nhược điểm của địch nhân, chuyện này mà tồn tại giữa cuộc chiến của cao thủ cùng cấp bậc thì cơ hồ chính là mấu chốt để chiến thắng, mà bên bị nhìn trộm thì có đến chín phần là sẽ thua.”
“Nói cách khác, có ngươi ở trong tay cũng chưa chắc có thể vô địch khắp thiên hạ.” Ninh Tiểu Nhàn tổng kết nói, “Nếu đã như thế, ngươi cũng không phải tuyệt như ngươi đã nói. Ta lại hỏi ngươi, vì sao ngươi không muốn ở chỗ này?”
Hắc Yểm Kính nói một cách đương nhiên: “Còn phải nói sao? Thần khí cũng cần mượn lực lượng của chủ nhân để tấn cấp, ta suốt ngày bị vây ở chỗ này, không gặp linh khí, bản thân sẽ từ từ mục nát.”
“Mượn lực lượng của chủ nhân để tấn cấp?” Trường Thiên đột nhiên nói, “Chúng ta cũng chỉ là phàm nhân,ngươi mượn như thế nào?”
Hắc Yểm Kính ý vị thâm trường nói: “Các ngươi thật là phàm nhân sao?”
Lời này nói ra, đừng nói là trên mặt Ninh Tiểu Nhàn biến sắc, ngay cả Trường Thiên cũng là hơi động lông mày một chút. Từ khi bọn họ vào Cố Ẩn Sơn Hà Trận đến nay, gặp phải bất kỳ ai trong trận cũng chưa từng bị lộ, cho dù có là tuyệt thế đại yêu mạnh như Huyền Vũ, dưới tác dụng của trận pháp cũng chỉ nghĩ bọn họ là là phàm nhân mà thôi. Kết quả hiện tại có một tấm kính vô danh đã nói ra những lời kinh người.
Chỉ nghe tấm kính này nói tiếp: “Đừng quên, thiên phú của ta chính là nhìn thấu nhược điểm...... Nếu không thể nhìn thấu được bản sự chính thức của người khác thì làm sao mà khám phá được nhược điểm? Tiểu cô nương, tu vi chân thật của ngươi đã bị một lực lượng cổ quái nào đó mạnh mẽ chế trụ rồi, có đúng hay không? A, a, lực lượng này lại đến từ chính Huyền Vũ, đây là có chuyện gì xảy ra?”
Lời của nó lộ ra hứng thú dạt dào, nhưng trong lòng Ninh Tiểu Nhàn lại nhấc lên sóng to gió lớn. Mặc dù tấm kính này rất ồn ào, nhưng lời nó nói ra đều có liên quan, không kém chân tướng sự thật chút nào!
Cảm giác bí mật bị mạnh mẽ nhìn thấu, thật là không tốt. Lúc này Trường Thiên lại quay đầu đối với nàng nói: “Tấm kính này không thấy được ở đời sau, chắc là lúc Thượng Cổ đã bị hủy mất rồi, không còn nhìn thấynữa.”
Lúc này tấm kính mới bất mãn nói: “Này này, cái gì gọi là không thấy được đời sau, cái gì gọi là đã bị hủy mất? Ta không phải vẫn còn ở chỗ này sao? Đừng có chuyển hướng đề tài, tiểu cô nương ngươi phải dứt khoát chút, để nam nhân kia mang ta rời đi, ta liền nói cho ngươi biết những gì ta đã thấy được ở nơi này.”
Nó lại chỉ rõ muốn Trường Thiên mang nó rời đi, chẳng qua là nói chuyện thô bỉ như thế, cũng không biết chủ nhân ban đầu của nó có tính tình thế nào. Nhưng tấm kính này thật đúng là có chút bản lãnh, hơn nữa quan trọng nhất là, nó là vật trong trận này, lúc này cũng không ngại đáp ứng trước, dù sao chỉ cần nàng và Trường Thiên ra khỏi Cố Ẩn Sơn Hà Trận thì nó tự nhiên sẽ biến mất không thấy gì giống như các vật khác. Ninh Tiểu Nhàn gắt một cái, đang muốn nói chuyện thì Trường Thiên nhưng lắc đầu nói rõ: “Không được!”
Tấm kính quả thực muốn nhảy lên cao ba thước, gầm hét lên: “Tại sao lại không chứ? Thần kính như ta mà lại có người muốn cự tuyệt sao?!”
Trường Thiên thản nhiên nói: “Cảnh giới của địch nhân càng cao, nhược điểm càng khó tính toán. Nếu như hiệu dụng của ngươi thần kỳ như thế, thì ở trong bộ sưu tập của Tất Phương và Huyền Vũ cũng có thể đứng vào mấy vị trí đầu. Như vậy, chủ nhân nơi đây vì sao chỉ ném ngươi ở tầng thứ hai của khố phòng vậy?”
Hắc Yểm Kính lập tức giống như bị bóp chặt cổ, nói không ra lời.
Trường Thiên nói tiếp: “Còn nữa, ngươi đã ồn ào lâu như vậy, vì sao hắn không có nửa điểm phản ứng nào vậy?” Ánh mắt thoáng nhìn qua, nhìn về phía tổng quản Dương yêu. Tên tổng quản này bị hàn mangtrong mắt hắn làm cho kinh sợ, nhất thời cúi đầu, thầm nghĩ trong lòng: thật là kỳ quái, chẳng qua chỉ là phàm nhân mà thôi, nhưng sao ánh mắt có thể sắc bén như thế, so với mấy vị đại nhân thì cũng không thua bao nhiêu?
Trường Thiên điềm nhiên nói: “Đầu lão yêu này ngay cả mấy viên Mãng Châu mà chúng ta muốn tìm cũng đều ra sức khước từ, kết quả khi có một tấm thần kính một lòng một dạ muốn đi với chúng ta thì hắn ngược lại im lặng không lên tiếng, đây là gì đạo lý?”
Hắc Yểm Kính không lên tiếng.
“Này, tấm kính này chính là đồ điên đó, hễ mà thấy được gương mặt mới thì đều biểu hiện như vậy......”Tổng quản dê yêu nói mấy câu như vậy, thấy được vẻ mặt cười mà không cười của Ninh Tiểu Nhàn, ngực đều ẩn ẩn cảm thấy đau, không thể làm gì khác hơn là thở dài một tiếng rồi nói thật, “Tấm kính này đúng là có thể thấy được nhược điểm của địch nhân, nhưng cái giá phải trả thì rất lớn, chính là phải hấp thu rất nhiều lực lượng từ trên người chủ nhân. Ta tận mắt nhìn thấy một thủ hạ HuyềnVũ đại nhân cầm tấm kính này thí nghiệm, ngay tại chỗ đã bị rút thành người khô! Phải biết rằng, người kia đã là yêu quái Hợp Đạo hậu kỳ Đại viên mãn rồi! Theo như đại nhân nói, đây rất có thể là pháp khí do Man tộc đúc thành. Rất nhiều bảo vật xuất phát từ trong tay bọn họ có uy lực vô cùng lớn, cách dùng thì không thể tưởng tượng nổi, nhưng cái giá phải trả cũng không hề nhỏ.”
Chuyện này xác thực rất công bằng, có dư thừa thì tất nhiên phải có tổn hại, có thiếu thì có bổ, đây xác thực rất phù hợp với quy luật khách quan của sự vật, tại sao lại có những vật ngoại thân hiệu quả mạnh đến nghịch thiên, nhưng khi cầm ở trong tay lại không phả itrả một cái giá lớn chứ? Thần thông thấy được nhược điểm của địch nhân này thật sự quá BUG rồi, nàng đoán chừng là cho dù thần lực của bản thân mình còn hoàn hảo, thì cũng không đủ để tấm kính này lấy ra một lần. Pháp khí cường đại như vậy, quả nhiên chỉ có cao nhân có thể sử dụng.
“Còn gì nữa không?” Nàng đợi một lát, không thấy Dương tổng quản lên tiếng nữa, cho nên cười lạnh nói, “Loại tiêu hao thần lực này một yêu quái bình thường thì khôngchịu nổi, nhưng là đối với thần thú như Huyền Vũ thì chẳng qua chỉ là chín con trâu mất một sợi lông thôi! Nàng không cần Hắc Yểm Kính này, nhất định còn có nguyên nhân khác!”
Chính nàng đã sớm chiều chung đụngvới thần thú, đối với năng lực của những sinh vật đáng sợ này cũng hiểu rõ hơn người thường rất nhiều. Khi nàng nói chuyện với tổng quản Dương yêu thì đã dần dần lộ ra sát ý, lúc trước hắn luôn im lặng không lên tiếng, chính là hi vọng hai người mình sẽ mắc bẫy của Hắc Yểm Kính, mang nó đi. Tấm kính này cướp linh lực của người khác, năng lực này còn hơn xa hấp tinh đại pháp, ngay cả yêu quái Hợp Đạo Kỳ Đại viên mãn cũng bị nó cho giết chết, huống chi chỉ là hai phàm nhân? Chẳng qua đây đều là chuyện sau này, tất nhiên sau khi ra khỏi cửa lớn của nhà kho, tổng quản dê yêu còn có thời gian dụ dỗ Ninh Tiểu Nhàn thay hắn giải Thực Tâm Cổ.
Tổng quản dê yêu nghe ra sự biến chuyển trong giọng nói của nàng, cũng không dám để lại, đành phải khổ sở nói: “Vâng, vâng, thật ra thì tấm kính này còn có một ngoại hiệu, goi là “Ngạc Vận Chi Kính” (Kính mang điềm xấu). Phàm là chủ nhân của tấm kính này, thì cuối cùng đều chết oan chết uổng, không được chết già. Huyền Vũ đại nhân cũng dùng qua mấy lần, sợ mình cũng bước lên con đường của những người đi trước, cho nên đã khóa nó lại không sử dụng nữa.”
Hắc Yểm Kính hừ một tiếng nói: “Cái gì mà Ngạc Vận Chi Kính chứ, cũng chỉ là cách nói gò ép thôi! Cường giả mà không thể nắm vận mệnh của mình trong tay, còn có thể coi là cường giả sao?”
Ninh Tiểu Nhàn cũng không để ý đến nó, chê cười một tiếng nói: “Vận mệnh chính là cách nói hư vô phiêu miểu, chẳng lẻ Huyền Vũ cũng tin cái này?”
“Nàng tất nhiên là tin.” Trường Thiên lại mở miệng nói, “Duyên do thiên định, đó cũng không phải lời nói linh tinh, cũng không phải là dạng giang hồ thuật sĩ chuyên đi lừa bịp tài vật của người khác có thể hiểu được. Thứ gọi là vận mệnh này mặc dù huyền ảo, nhưng lại không phải không dò đến môn đạo được, đến cảnh giới này của chúng ta, mơ hồ cũng có thể cảm giác được sợi dây vận mệnh của mình tồn tại, nhưng nếu muốn thấy rõ nó, thì giống như là đang đặt mình trong đêm tối vô tận, duy chỉ khi trên bầu trơi xẹt qua tia chớp thì mới có thể thỉnh thoảng chiếu sáng ra chút phương hướng của sợi dây này.”
Hắn ngừng lại một chút, chậm rãi nói: “Nhìn thấy được nhược điểm của địch nhân, chuyện này mà tồn tại giữa cuộc chiến của cao thủ cùng cấp bậc thì cơ hồ chính là mấu chốt để chiến thắng, mà bên bị nhìn trộm thì có đến chín phần là sẽ thua.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.