Quyển 2 - Chương 72: Người người đều có thịt ăn
Phong Hành Thuỷ Vân Gian
13/07/2016
Mấy trăm lượng bạc mà thôi, còn không cần dùng tới ngân phiếu, cho nên lúc này Đặng Hạo đưa là bạc , năm trăm bảy mươi hai thỏi bạc trắng như tuyết, đựng ở trong túi cũng nặng trịch, rất có khuynh hướng cảm xúc.
“A, bảo bối của ta a!” Ninh Tiểu Nhàn đem này túi bạc ôm thật chặt ở trước ngực, ngay cả tiểu bạch thỏ cũng bị đè ép thật thảm, hiển thị rõ bản sắc tham tiền của nàng.
Đây là món tiền đầu tiên nàng ở dị giới dựa vào năng lựng của chính mình mà kiếm được, trước đây mặc dù bán linh ngọc ra ngoài cũng được mấy ngàn lượng bạc, nhưng những thứ đó là của Thạch Quý San, bán cũng không có được bao nhiêu cảm giác, làm sao có thể bì kịp được tiền hai tay mình kiếm thì ôm thoải mái hơn ?
Về phần vì sao lại không cò kè mặc cả với Đặng Hạo ? Nàng đã đi theo thương đội gần một tháng rồi, đối với vị đầu lĩnh Đặng Hạo này cũng không xa lạ giống như mới bắt đầu nữa, lại nói phía sau còn có rất nhiều không gian hợp tác, tất cả mọi người khách khí một chút sau này chẳng lẽ không lui tới tốt hơn hay sao ? Chuyện làm ăn, nói càng vui vẻ mới càng kiếm được nhiều lợi nhuận a.
“Biết được chỗ tốt của thuật luyện đan rồi sao?” Hắn dù sao cũng là thần thú đứng đầu, lại phải dùng phương thức lợi dụ mới dụ dỗ được người này học thuật luyện đan.
“Biết rồi, biết rồi!” Nàng gật đầu Như bằm tỏi.
“Vậy còn không mau đi vào, khóa học muộn ngày hôm nay vẫn còn chưa xong, sau khi làm xong thì ngày mai mới có thể luyện tập bồi nguyên đan loại nhỏ được.”
Nàng cười hì hì trở về Thần Ma Ngục, không có một câu oán hận nào bắt đầu luyện một lò Hoàng tán lớn thứ hai, đa số thuốc này nàng căn bản đã bán hết cho Đặng Hạo rồi, hiện tại nàng lại phải luyện thêm một lần nữa để có chút dùng.
Có đại gia bạc ngoắc ở phía trước, lực chú ý của nàng dần dần tập trung xưa nay chưa từng có, cho dù là độ chính xác khi dùng thuốc hay là tỷ lệ thành đan cũng lớn hơn rất nhiều.
Trường Thiên thấy vậy thì không ngừng ôm trán, không biết Thần Ma Ngục vì sao lại tuyển chọn một chủ nhân như vậy.”Nhờ có ta tính toán để cho nàng tu hành luyện yêu thuật, nếu không lấy nàng đem so sánh với thường nhân thì những thất tình lục dục còn gấp mười lần, để luyện lên phương pháp tu hành của nhân tộc thì sợ là không tới hai ngày sau đã tẩu hỏa nhập ma rồi.”
“Đây rốt cuộc là cái gì?” Một canh giờ sau, đan dược toàn bộ luyện xong. Nàng giơ lên dây chuyền mà Thường Lăng biếu tặng hỏi.
“Là hàm răng chuột vụ ẩn , hơn nữa còn bị tế luyện qua rồi.” Hắn biết về mặt này nhất định nàng mờ mịt, vì vậy liền mở rộng giải thích theo kiểu Trường Thiên “Đây không phải là yêu quái kỳ lạ bình thường, nghe đồn lớn lên giống như chuột, nhưng trời sinh lại có tính tình nhát gan, không muốn tranh đấu cùng với các yêu thú khác.”
Trong yêu tộc còn có loại tài hoa tuyệt thế như thế này sao? Không đánh nhau cùng với những yêu quái khác, như vậy thì làm sao có thể sống sót được ? Cái thế giới kinh khủng này cũng không phải là ngươi không đi trêu chọc người khác thì người khác sẽ bỏ qua cho ngươi.
Hắn nhìn thoáng một cái cũng xem thấu suy nghĩ trong nội tâm của nàng: “Chuột vụ ẩn có một loại thiên phú vô cùng kỳ lạ, yêu khí quanh người có thể thu hoặc để tự nhiên, nếu như nó nguyện ý thì yêu khí cũng không lộ ra dù chỉ một chút.” Yêu khí là phân chia tiêu chuẩn độ mạnh yếu của yêu quái. Chỉ sợ cho dù có lòng dấu giếm thì yêu khí cũng không có cách nào hoàn toàn giấu diếm được, chẳng qua là yêu quái cấp bậc càng cao thì bản lãnh thu liễm hơi thở lại càng tốt, có một bộ phận Cự yêu cùng với Đại yêu đứng ở bên cạnh ngươi, rồi thoạt nhìn cùng với nhân loại bình thường cũng giống như đúc, giống như Trường Thiên tu luyện ra một thân thể bên ngoài thì lại càng không phải nói nữa.
Chuột vụ ẩn cùng tiểu bức yêu đều là ngoại lệ, thiên phú của nó chính là thu liễm khí tức, chỉ cần nó nguyện ý thì nó có thể ra ngoài làm một con chuột bình thường mà không khiến cho bất kỳ thế lực cường đại nào chú ý tới.
“Cho nên nói, cái hàm răng cũng có loại công năng này? Có thể làm cho những người mang nó không để lộ ra yêu khí?” Nàng suy một ra ba, “Chẳng qua là điều này thì có liên quan gì đến ta?”
“Qua ít ngày nữa, ngươi sẽ hoàn thành thể chất và lột xác, có thể bắt đầu hấp thu được thần lực rồi, nhưng chỉ mới học sơ qua , ngươi cũng không thể nào làm tới được cảnh giới thu phát tự nhiên, cho nên phải dùng tới nó để ẩn giấu đi khí tức của ngươi .”
“Mang theo vật này, người khác nhìn thì sẽ giống như người bình thường rồi?” Vật này dùng tốt như vậy ? Nhưng những con yêu quái này để lại khí quan làm sao cũng là những bộ vị quái dị, nếu không phải ánh mắt chính là hàm răng ?
“Mọi việc đều có mức độ nhất định, không có ngoại lệ , hàm răng của chuột vụ ẩn này cũng đã được tế luyện qua, nhưng thủ pháp cũng không phải là quá tốt cho nên chỉ dấm diếm được tu sĩ Luyện thần kỳ và yêu quái cấp năm trở xuống trong một khoảng thời gian nhất định.” Nếu như so sánh lại thì hắn càng hiếu kỳ việc người nọ làm sao tìm được chuột vụ ẩn hơn, một con chuột yêu không để lộ yêu khí ra ngoài, vật như vậy mặc dù không được xem như là pháp khí cao quý nhưng cũng có những giá trị thực dụng nhất định. Nó có thể lộ ra ngoài thị trường thì người có nó hơn phân nữa đã không còn ở trên nhân thế nữa rồi.
“Luyện thần kỳ? Ta nhớ được yêu quái tu hành là dựa theo Tụ Khí kỳ, Hóa Hình kỳ, Đại Thành kỳ, Luyện Thần kỳ, Phản Hư kỳ, Độ Kiếp kỳ, Hợp Đạo kỳ để tính toán a, có thể lừa gạt được yêu quái từ luyện thần kỳ trở xuống thì đã rất không thể tưởng tượng nổi rồi.” Nàng cho tới bây giờ còn chưa từng nhìn thất yêu quái luyện thần kỳ đâu.
“Ếch ngồi đáy giếng.” Hắn đã lười bày ra vẻ khinh thường của mình nữa rồi “Sáng mai ngươi nhớ phải để trước khi thương đội kia lên đường thì đem thi thể của con gấu yêu kia thu vào trong Thần Ma Ngục, yêu lực của nó so với con dơi ở tầng bốn kia còn muốn đầy đủ hơn một chút đấy, mỗi khi để nó ở bên ngoài nhiều thêm một canh giờ thì yêu lực của nó cũng sẽ yếu bớt đi một phần .” trong ngôn ngữ biểu hiện tiếc hận thật sâu.
“Ách, nó đã bị kịch độc ô nhiễm qua rồi, cũng không sao hả?” Vết xe đổ đang nằm ở bên ngoài chiếc xe khác.
“Không sao, Thần Ma Ngục cũng giống như đất đều không kiêng ăn.” Hắn nhắm mắt lại, “Đêm đã khuya, ngươi mau đi nghỉ ngơi một chút đi .”
Cái gì, ngươi hỏi Ninh Tiểu Nhàn vì sao không thừa dịp bóng đêm mà đi móc xác chết, thật xem như lính gác đêm chỉ để bày biện a, hơn nữa tối nay tiểu cửu cũng đã gặp chuyện không may ở phía trước, hiện tại bất cứ người nào đến gần với thi thể của con Hùng Yêu kia cũng sẽ đều bị giám thị nghiêm mật.
===
Sáng sớm ngày thứ hai, thương độ vẫn theo lẽ thường mà lên đường, tất nhiên là sau khi Ninh Tiểu Nhàn thấy lính gác chấm dứt nhiệm vụ gác đêm xong liền tìm cơ hội chạy ra ngoài. Một cô bé sáng sớm muốn chạy đi xa một chút cũng không có ai nói câu nào , dù sao thì là cô nương cũng phải có một chút khoảng thời gian cá nhân không phải sao ? May là Hùng Yêu cũng không chôn ở hướng chỗ thương đội, nếu không mọi người sẽ ngạc nhiên thấy nơi chôn cất thi thể hiện lên một chiếc rãnh to.
Suốt đoạn đường này đi tới cũng liền phát hiện ra lôi điện cùng với mưa sa quả nhiên là có uy thế mười phần, có rất nhiều đại thụ ngã xuống, cũng không còn cách nào để đứng vững vàng nữa. Hơn nữa trong một mảnh sâu trong rừng cũng không chỉ có bọn họ xui xẻo gặp cảnh đá lở, tất nhiên thương đội gọi những ngày tai họa như vậy là “Nham băng” , mỗi khi đi lên khoảng hai tới ba canh giờ thì sẽ thấy một chỗ nham băng bị phá hỏng, nhẹ nhất cũng là cây cối lấp mất đường đi, còn nặng hơn là núi cũng thay đổi hình dạng.
Phiền toái nhất chính là vốn đang đi quen trên thương đạo cũng đã bị nham băng phá hỏng, Đặng Hạo phải hạ lệnh vòng lên đường xa hơn mà đi, cái này so với kế hoạch sớm định ra thì phải đi đường núi nhiều hơn ba ngày mới có thể chạy tới trạm dịch có người.
Duy nhất có một tin tức tốt chính là dã thú táng thân ở trong nham băng cũng không ít, trong một ngày này thương đội thường xuyên đi đến nơi xuất hiện nham băng tìm thấy các thỏ hoang, gà rừng, heo núi… Bọn họ phát hiện lớn nhất chính là dã vật ( con vật dân dã trong rừng ), lại một đầu trâu rừng ít nhất nặng tới tám trăm cân, lúc đó toàn thân của nó đã bị chôn ở bên trong, chỉ lộ ra một chiếc sừng nhọn, thương đội đi qua bên người nó còn tưởng là một đoạn đầu gỗ lộ trên mặt đất, nhờ có khứu giác nhạu cảm của Bạch cảnh bạch hồng lúc này mới không có phạm sai lầm
Những con mồi này mỗi lần bị phát hiện, tiểu cửu lập tức trở thành đối tượng trêu chọc của mọi người. Tối hôm qua hắn còn mạo hiểm bất chấp nguy hiểm tính mạng mà đi ăn trộm thịt gấu, kết quả quấy tới cả doanh trại đều náo loạn, hôm nay thì ngược lại, món ăn thôn quê đầy đất đều không hưởng dụng hết được, vậy ngày hôm qua tội gì hắn phải đi ?
Hà Tiểu Cửu hôm nay cũng đã tỉnh táo lại rồi, cũng biết là thuốc của Ninh Tiểu Nhàn cứu mình một mạng, cảm kích tới nỗi không biết nên nói câu gì cho phải. Hắn cũng là một người nghèo rớt mồng tơi, ngập ngừng hồi lâu cũng chỉ nói giống như những lời của thường lăng: “Phàm là sau này nếu ta có chỗ hữu dụng thì ta sẽ xông pha khói lửa.” Ninh Tiểu Nhàn nghe xong cười trừ, cõi đời này người thật sự vì bằng hữu giúp đỡ bạn bè mà không tiếc cả mạng sống thì có mấy người ? Ở thời khắc mấu chốt không tới vung cho bằng hữu hai đao là tốt rồi, nói cũng chỉ nói vậy mà thôi.
Chính nàng cũng không ý thức được rằng nàng chung đụng với Trường Thiên trong thời gian càng dài thì lòng đề phòng của nàng đối với con người cũng càng ngày càng nặng.
Từ lúc đào được trâu rừng từ trên mặt đất lên, Đặng Hạo liền hạ lệnh nghỉ ngơi tại chỗ, lúc này cũng đã tới cuối giờ Mùi ( là hơn 3 giờ xế chiều ) mắt thấy còn phải đi đường núi nhiều hơn ba ngày đường, Đặng Hạo cũng không khẩn cấp nghĩ đi tới trạm dịch nữa, đi trạm dịch làm gì, còn không phải là tiếp nguyên liệu, thức ăn hay sao ? Hiện tại ông trời cũng đã đưa tới một đầu trâu rừng lớn như vậy, chính là cái gọi gì “của trời nếu không lấy thì sẽ bị trị tội” nếu ông trời đã muốn cho người, vậy mà ngươi còn già mồm cãi láo không muốn nhận thì ngược lại ông trời sẽ trách tội ngươi chứ sao?
Một ngày kia, trong doanh trại chuyện vui vẻ nhất chính là “Người người có thịt ăn” , tiêu chuẩn cuộc sống lúc này trong nháy mắt vượt qua cả một nước láng giềng nhỏ nào đó của Hoa Hạ. Lưu Nhất Diện phân phó tiểu nhị của thương đội cùng nhau động thủ, đem trâu rừng rửa lại một chút, cắt đứt thịt ở hai chân sau xuống trước rồi mới bắt đầu làm món súp sở trường.
Thịt trâu rừng có rất nhiều gân, hắn đem thịt băm thành từng viên nhỏ như ngón út, sau đó ném vào trong nồi chưng tầm nửa canh giờ mới miễn cưỡng nấu nát được, cho nên liền nạo thêm một chút củ từ và củ cải tìm được ở trên núi cùng với táo ta cho vào chưng cùng thịt trâu, vì vậy một ngày này thời gian ăn cơm tối so với bình thường cũng muộn hơn một chút.
Chẳng qua mọi người lại không có một câu oán hận nào , bởi vì biết hắn lúc này cũng phải phát huy vượt qua tài nghệ rồi. Thật ra thì loại thịt như thịt bò này, cho dù làm như thế nào cũng đều rất thơm, thật lâu chưa từng thoải mái ăn thịt nên mọi người ăn tới mặt mày hớn hở, Ninh Tiểu Nhàn cũng giống vậy, nàng bưng một chén canh chỉ uống nửa miệng thì phát hiện nước canh này có chút ít mùi tanh tưởi, nàng hơi nghĩ một chút liền hiểu được, tất nhiên là Lưu Nhất Diện rửa sạch thịt bò sau đó liền trực tiếp cho vào trong nồi để chưng lên rồi, không có chuyện trần sơ qua một lượt nước nên cứ như vậy mà bọt máu cùng với mùi hôi đều lưu lại ở trong nồi. hơn nữa rau thơm ở khắp nồi thật ra thì cũng có thể cho vào trong súp, những thứ này nếu như nấu cùng với thịt bò thì mùi vị quả thực là tuyệt phối.
Chẳng qau là thịt trâu rừng đối với nàng mà nói cũng là vật đại bổ, một chén này cho dù như thế nào cũng không thể lãng phí.
Nói đến chuyện thú vị, kể từ hôm qua khi mọi người cùng nhau gặp nạn xong thì mấy vị nam khách đều thích ngồi ở trong doanh trại để ăn cơm, đại khái đối với nam nhân mà nói thì giao tình cùng nhau vào sinh ra tử là rất bền chắc.
Nàng vốn định quay trở lại ngồi trên xe, kết quả ngày hôm qua nam nhân mập mập trong thương hành nàng cứu vừa tới nói tạ ơn lại vừa nói nhăng nói cuội hàn huyên việc nhà, cuối cùng mới hỏi đến mục đích của mình, thì ra là Cừ Hoàng Tán cùng với kim sang dược hắn đều tính toán muốn mua một chút, cũng đặt trước tiểu bồi nguyên đan mà nàng sắp luyện chế ra, loại đan dược này mặc dù ở trong một phái tu tiên cũng có chỗ dùng lớn nhưng bởi vì công hiệu đặc biệt nên những gia đình phú quý ở nhân gian cũng chạy theo như vịt. Nghe nói hắn cuối cùng đi đến Hình Châu ở phía bắc, nơi đó có các bộ tộc thảo nguyên rất thịnh vượng, dân phong cũng nhanh nhẹn dũng mãnh nhưng luyện đan sư lại cực kỳ khan hiếm, dược vật cũng rất bán chạy.
Ninh Tiểu Nhàn trong lòng vừa động, nhìn đầu hắn tròn tròn, lại thấy dung mạo tiểu thương nhân tuy xấu xí nhưng cũng có túi đựng đồ hoặc nhẫn trữ vật khiến cho nàng cảm thấy rất kinh ngạc . Lúc này hắn cũng là có một chút lòng lam, lấy được số lượng dược vật lớn như vậy cho dù dùng hai tay cũng không thể nào cầm được đi. Đi đến Hình Châu sao, lại là đường xá xa xôi, nếu như hắn không có loại bảo bối này thì làm sao dám mang những vật nặng được.
Nàng lần nữa nhắc nhở mình, ngày sau tuyệt đối không thể trông mặt mà bắt hình dong. Sau đó hai người nghị định xong giá tiền cùng với số lượng .
Chén canh này, nàng vừa ăn, vừa còn phải phòng ngừa bản thân nhíu mày, nhìn tới vô cùng cực khổ
“A, bảo bối của ta a!” Ninh Tiểu Nhàn đem này túi bạc ôm thật chặt ở trước ngực, ngay cả tiểu bạch thỏ cũng bị đè ép thật thảm, hiển thị rõ bản sắc tham tiền của nàng.
Đây là món tiền đầu tiên nàng ở dị giới dựa vào năng lựng của chính mình mà kiếm được, trước đây mặc dù bán linh ngọc ra ngoài cũng được mấy ngàn lượng bạc, nhưng những thứ đó là của Thạch Quý San, bán cũng không có được bao nhiêu cảm giác, làm sao có thể bì kịp được tiền hai tay mình kiếm thì ôm thoải mái hơn ?
Về phần vì sao lại không cò kè mặc cả với Đặng Hạo ? Nàng đã đi theo thương đội gần một tháng rồi, đối với vị đầu lĩnh Đặng Hạo này cũng không xa lạ giống như mới bắt đầu nữa, lại nói phía sau còn có rất nhiều không gian hợp tác, tất cả mọi người khách khí một chút sau này chẳng lẽ không lui tới tốt hơn hay sao ? Chuyện làm ăn, nói càng vui vẻ mới càng kiếm được nhiều lợi nhuận a.
“Biết được chỗ tốt của thuật luyện đan rồi sao?” Hắn dù sao cũng là thần thú đứng đầu, lại phải dùng phương thức lợi dụ mới dụ dỗ được người này học thuật luyện đan.
“Biết rồi, biết rồi!” Nàng gật đầu Như bằm tỏi.
“Vậy còn không mau đi vào, khóa học muộn ngày hôm nay vẫn còn chưa xong, sau khi làm xong thì ngày mai mới có thể luyện tập bồi nguyên đan loại nhỏ được.”
Nàng cười hì hì trở về Thần Ma Ngục, không có một câu oán hận nào bắt đầu luyện một lò Hoàng tán lớn thứ hai, đa số thuốc này nàng căn bản đã bán hết cho Đặng Hạo rồi, hiện tại nàng lại phải luyện thêm một lần nữa để có chút dùng.
Có đại gia bạc ngoắc ở phía trước, lực chú ý của nàng dần dần tập trung xưa nay chưa từng có, cho dù là độ chính xác khi dùng thuốc hay là tỷ lệ thành đan cũng lớn hơn rất nhiều.
Trường Thiên thấy vậy thì không ngừng ôm trán, không biết Thần Ma Ngục vì sao lại tuyển chọn một chủ nhân như vậy.”Nhờ có ta tính toán để cho nàng tu hành luyện yêu thuật, nếu không lấy nàng đem so sánh với thường nhân thì những thất tình lục dục còn gấp mười lần, để luyện lên phương pháp tu hành của nhân tộc thì sợ là không tới hai ngày sau đã tẩu hỏa nhập ma rồi.”
“Đây rốt cuộc là cái gì?” Một canh giờ sau, đan dược toàn bộ luyện xong. Nàng giơ lên dây chuyền mà Thường Lăng biếu tặng hỏi.
“Là hàm răng chuột vụ ẩn , hơn nữa còn bị tế luyện qua rồi.” Hắn biết về mặt này nhất định nàng mờ mịt, vì vậy liền mở rộng giải thích theo kiểu Trường Thiên “Đây không phải là yêu quái kỳ lạ bình thường, nghe đồn lớn lên giống như chuột, nhưng trời sinh lại có tính tình nhát gan, không muốn tranh đấu cùng với các yêu thú khác.”
Trong yêu tộc còn có loại tài hoa tuyệt thế như thế này sao? Không đánh nhau cùng với những yêu quái khác, như vậy thì làm sao có thể sống sót được ? Cái thế giới kinh khủng này cũng không phải là ngươi không đi trêu chọc người khác thì người khác sẽ bỏ qua cho ngươi.
Hắn nhìn thoáng một cái cũng xem thấu suy nghĩ trong nội tâm của nàng: “Chuột vụ ẩn có một loại thiên phú vô cùng kỳ lạ, yêu khí quanh người có thể thu hoặc để tự nhiên, nếu như nó nguyện ý thì yêu khí cũng không lộ ra dù chỉ một chút.” Yêu khí là phân chia tiêu chuẩn độ mạnh yếu của yêu quái. Chỉ sợ cho dù có lòng dấu giếm thì yêu khí cũng không có cách nào hoàn toàn giấu diếm được, chẳng qua là yêu quái cấp bậc càng cao thì bản lãnh thu liễm hơi thở lại càng tốt, có một bộ phận Cự yêu cùng với Đại yêu đứng ở bên cạnh ngươi, rồi thoạt nhìn cùng với nhân loại bình thường cũng giống như đúc, giống như Trường Thiên tu luyện ra một thân thể bên ngoài thì lại càng không phải nói nữa.
Chuột vụ ẩn cùng tiểu bức yêu đều là ngoại lệ, thiên phú của nó chính là thu liễm khí tức, chỉ cần nó nguyện ý thì nó có thể ra ngoài làm một con chuột bình thường mà không khiến cho bất kỳ thế lực cường đại nào chú ý tới.
“Cho nên nói, cái hàm răng cũng có loại công năng này? Có thể làm cho những người mang nó không để lộ ra yêu khí?” Nàng suy một ra ba, “Chẳng qua là điều này thì có liên quan gì đến ta?”
“Qua ít ngày nữa, ngươi sẽ hoàn thành thể chất và lột xác, có thể bắt đầu hấp thu được thần lực rồi, nhưng chỉ mới học sơ qua , ngươi cũng không thể nào làm tới được cảnh giới thu phát tự nhiên, cho nên phải dùng tới nó để ẩn giấu đi khí tức của ngươi .”
“Mang theo vật này, người khác nhìn thì sẽ giống như người bình thường rồi?” Vật này dùng tốt như vậy ? Nhưng những con yêu quái này để lại khí quan làm sao cũng là những bộ vị quái dị, nếu không phải ánh mắt chính là hàm răng ?
“Mọi việc đều có mức độ nhất định, không có ngoại lệ , hàm răng của chuột vụ ẩn này cũng đã được tế luyện qua, nhưng thủ pháp cũng không phải là quá tốt cho nên chỉ dấm diếm được tu sĩ Luyện thần kỳ và yêu quái cấp năm trở xuống trong một khoảng thời gian nhất định.” Nếu như so sánh lại thì hắn càng hiếu kỳ việc người nọ làm sao tìm được chuột vụ ẩn hơn, một con chuột yêu không để lộ yêu khí ra ngoài, vật như vậy mặc dù không được xem như là pháp khí cao quý nhưng cũng có những giá trị thực dụng nhất định. Nó có thể lộ ra ngoài thị trường thì người có nó hơn phân nữa đã không còn ở trên nhân thế nữa rồi.
“Luyện thần kỳ? Ta nhớ được yêu quái tu hành là dựa theo Tụ Khí kỳ, Hóa Hình kỳ, Đại Thành kỳ, Luyện Thần kỳ, Phản Hư kỳ, Độ Kiếp kỳ, Hợp Đạo kỳ để tính toán a, có thể lừa gạt được yêu quái từ luyện thần kỳ trở xuống thì đã rất không thể tưởng tượng nổi rồi.” Nàng cho tới bây giờ còn chưa từng nhìn thất yêu quái luyện thần kỳ đâu.
“Ếch ngồi đáy giếng.” Hắn đã lười bày ra vẻ khinh thường của mình nữa rồi “Sáng mai ngươi nhớ phải để trước khi thương đội kia lên đường thì đem thi thể của con gấu yêu kia thu vào trong Thần Ma Ngục, yêu lực của nó so với con dơi ở tầng bốn kia còn muốn đầy đủ hơn một chút đấy, mỗi khi để nó ở bên ngoài nhiều thêm một canh giờ thì yêu lực của nó cũng sẽ yếu bớt đi một phần .” trong ngôn ngữ biểu hiện tiếc hận thật sâu.
“Ách, nó đã bị kịch độc ô nhiễm qua rồi, cũng không sao hả?” Vết xe đổ đang nằm ở bên ngoài chiếc xe khác.
“Không sao, Thần Ma Ngục cũng giống như đất đều không kiêng ăn.” Hắn nhắm mắt lại, “Đêm đã khuya, ngươi mau đi nghỉ ngơi một chút đi .”
Cái gì, ngươi hỏi Ninh Tiểu Nhàn vì sao không thừa dịp bóng đêm mà đi móc xác chết, thật xem như lính gác đêm chỉ để bày biện a, hơn nữa tối nay tiểu cửu cũng đã gặp chuyện không may ở phía trước, hiện tại bất cứ người nào đến gần với thi thể của con Hùng Yêu kia cũng sẽ đều bị giám thị nghiêm mật.
===
Sáng sớm ngày thứ hai, thương độ vẫn theo lẽ thường mà lên đường, tất nhiên là sau khi Ninh Tiểu Nhàn thấy lính gác chấm dứt nhiệm vụ gác đêm xong liền tìm cơ hội chạy ra ngoài. Một cô bé sáng sớm muốn chạy đi xa một chút cũng không có ai nói câu nào , dù sao thì là cô nương cũng phải có một chút khoảng thời gian cá nhân không phải sao ? May là Hùng Yêu cũng không chôn ở hướng chỗ thương đội, nếu không mọi người sẽ ngạc nhiên thấy nơi chôn cất thi thể hiện lên một chiếc rãnh to.
Suốt đoạn đường này đi tới cũng liền phát hiện ra lôi điện cùng với mưa sa quả nhiên là có uy thế mười phần, có rất nhiều đại thụ ngã xuống, cũng không còn cách nào để đứng vững vàng nữa. Hơn nữa trong một mảnh sâu trong rừng cũng không chỉ có bọn họ xui xẻo gặp cảnh đá lở, tất nhiên thương đội gọi những ngày tai họa như vậy là “Nham băng” , mỗi khi đi lên khoảng hai tới ba canh giờ thì sẽ thấy một chỗ nham băng bị phá hỏng, nhẹ nhất cũng là cây cối lấp mất đường đi, còn nặng hơn là núi cũng thay đổi hình dạng.
Phiền toái nhất chính là vốn đang đi quen trên thương đạo cũng đã bị nham băng phá hỏng, Đặng Hạo phải hạ lệnh vòng lên đường xa hơn mà đi, cái này so với kế hoạch sớm định ra thì phải đi đường núi nhiều hơn ba ngày mới có thể chạy tới trạm dịch có người.
Duy nhất có một tin tức tốt chính là dã thú táng thân ở trong nham băng cũng không ít, trong một ngày này thương đội thường xuyên đi đến nơi xuất hiện nham băng tìm thấy các thỏ hoang, gà rừng, heo núi… Bọn họ phát hiện lớn nhất chính là dã vật ( con vật dân dã trong rừng ), lại một đầu trâu rừng ít nhất nặng tới tám trăm cân, lúc đó toàn thân của nó đã bị chôn ở bên trong, chỉ lộ ra một chiếc sừng nhọn, thương đội đi qua bên người nó còn tưởng là một đoạn đầu gỗ lộ trên mặt đất, nhờ có khứu giác nhạu cảm của Bạch cảnh bạch hồng lúc này mới không có phạm sai lầm
Những con mồi này mỗi lần bị phát hiện, tiểu cửu lập tức trở thành đối tượng trêu chọc của mọi người. Tối hôm qua hắn còn mạo hiểm bất chấp nguy hiểm tính mạng mà đi ăn trộm thịt gấu, kết quả quấy tới cả doanh trại đều náo loạn, hôm nay thì ngược lại, món ăn thôn quê đầy đất đều không hưởng dụng hết được, vậy ngày hôm qua tội gì hắn phải đi ?
Hà Tiểu Cửu hôm nay cũng đã tỉnh táo lại rồi, cũng biết là thuốc của Ninh Tiểu Nhàn cứu mình một mạng, cảm kích tới nỗi không biết nên nói câu gì cho phải. Hắn cũng là một người nghèo rớt mồng tơi, ngập ngừng hồi lâu cũng chỉ nói giống như những lời của thường lăng: “Phàm là sau này nếu ta có chỗ hữu dụng thì ta sẽ xông pha khói lửa.” Ninh Tiểu Nhàn nghe xong cười trừ, cõi đời này người thật sự vì bằng hữu giúp đỡ bạn bè mà không tiếc cả mạng sống thì có mấy người ? Ở thời khắc mấu chốt không tới vung cho bằng hữu hai đao là tốt rồi, nói cũng chỉ nói vậy mà thôi.
Chính nàng cũng không ý thức được rằng nàng chung đụng với Trường Thiên trong thời gian càng dài thì lòng đề phòng của nàng đối với con người cũng càng ngày càng nặng.
Từ lúc đào được trâu rừng từ trên mặt đất lên, Đặng Hạo liền hạ lệnh nghỉ ngơi tại chỗ, lúc này cũng đã tới cuối giờ Mùi ( là hơn 3 giờ xế chiều ) mắt thấy còn phải đi đường núi nhiều hơn ba ngày đường, Đặng Hạo cũng không khẩn cấp nghĩ đi tới trạm dịch nữa, đi trạm dịch làm gì, còn không phải là tiếp nguyên liệu, thức ăn hay sao ? Hiện tại ông trời cũng đã đưa tới một đầu trâu rừng lớn như vậy, chính là cái gọi gì “của trời nếu không lấy thì sẽ bị trị tội” nếu ông trời đã muốn cho người, vậy mà ngươi còn già mồm cãi láo không muốn nhận thì ngược lại ông trời sẽ trách tội ngươi chứ sao?
Một ngày kia, trong doanh trại chuyện vui vẻ nhất chính là “Người người có thịt ăn” , tiêu chuẩn cuộc sống lúc này trong nháy mắt vượt qua cả một nước láng giềng nhỏ nào đó của Hoa Hạ. Lưu Nhất Diện phân phó tiểu nhị của thương đội cùng nhau động thủ, đem trâu rừng rửa lại một chút, cắt đứt thịt ở hai chân sau xuống trước rồi mới bắt đầu làm món súp sở trường.
Thịt trâu rừng có rất nhiều gân, hắn đem thịt băm thành từng viên nhỏ như ngón út, sau đó ném vào trong nồi chưng tầm nửa canh giờ mới miễn cưỡng nấu nát được, cho nên liền nạo thêm một chút củ từ và củ cải tìm được ở trên núi cùng với táo ta cho vào chưng cùng thịt trâu, vì vậy một ngày này thời gian ăn cơm tối so với bình thường cũng muộn hơn một chút.
Chẳng qua mọi người lại không có một câu oán hận nào , bởi vì biết hắn lúc này cũng phải phát huy vượt qua tài nghệ rồi. Thật ra thì loại thịt như thịt bò này, cho dù làm như thế nào cũng đều rất thơm, thật lâu chưa từng thoải mái ăn thịt nên mọi người ăn tới mặt mày hớn hở, Ninh Tiểu Nhàn cũng giống vậy, nàng bưng một chén canh chỉ uống nửa miệng thì phát hiện nước canh này có chút ít mùi tanh tưởi, nàng hơi nghĩ một chút liền hiểu được, tất nhiên là Lưu Nhất Diện rửa sạch thịt bò sau đó liền trực tiếp cho vào trong nồi để chưng lên rồi, không có chuyện trần sơ qua một lượt nước nên cứ như vậy mà bọt máu cùng với mùi hôi đều lưu lại ở trong nồi. hơn nữa rau thơm ở khắp nồi thật ra thì cũng có thể cho vào trong súp, những thứ này nếu như nấu cùng với thịt bò thì mùi vị quả thực là tuyệt phối.
Chẳng qau là thịt trâu rừng đối với nàng mà nói cũng là vật đại bổ, một chén này cho dù như thế nào cũng không thể lãng phí.
Nói đến chuyện thú vị, kể từ hôm qua khi mọi người cùng nhau gặp nạn xong thì mấy vị nam khách đều thích ngồi ở trong doanh trại để ăn cơm, đại khái đối với nam nhân mà nói thì giao tình cùng nhau vào sinh ra tử là rất bền chắc.
Nàng vốn định quay trở lại ngồi trên xe, kết quả ngày hôm qua nam nhân mập mập trong thương hành nàng cứu vừa tới nói tạ ơn lại vừa nói nhăng nói cuội hàn huyên việc nhà, cuối cùng mới hỏi đến mục đích của mình, thì ra là Cừ Hoàng Tán cùng với kim sang dược hắn đều tính toán muốn mua một chút, cũng đặt trước tiểu bồi nguyên đan mà nàng sắp luyện chế ra, loại đan dược này mặc dù ở trong một phái tu tiên cũng có chỗ dùng lớn nhưng bởi vì công hiệu đặc biệt nên những gia đình phú quý ở nhân gian cũng chạy theo như vịt. Nghe nói hắn cuối cùng đi đến Hình Châu ở phía bắc, nơi đó có các bộ tộc thảo nguyên rất thịnh vượng, dân phong cũng nhanh nhẹn dũng mãnh nhưng luyện đan sư lại cực kỳ khan hiếm, dược vật cũng rất bán chạy.
Ninh Tiểu Nhàn trong lòng vừa động, nhìn đầu hắn tròn tròn, lại thấy dung mạo tiểu thương nhân tuy xấu xí nhưng cũng có túi đựng đồ hoặc nhẫn trữ vật khiến cho nàng cảm thấy rất kinh ngạc . Lúc này hắn cũng là có một chút lòng lam, lấy được số lượng dược vật lớn như vậy cho dù dùng hai tay cũng không thể nào cầm được đi. Đi đến Hình Châu sao, lại là đường xá xa xôi, nếu như hắn không có loại bảo bối này thì làm sao dám mang những vật nặng được.
Nàng lần nữa nhắc nhở mình, ngày sau tuyệt đối không thể trông mặt mà bắt hình dong. Sau đó hai người nghị định xong giá tiền cùng với số lượng .
Chén canh này, nàng vừa ăn, vừa còn phải phòng ngừa bản thân nhíu mày, nhìn tới vô cùng cực khổ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.