Chương 383: Bậc thang đá cuối cùng
Ngũ Đẩu Mễ
19/11/2020
Hai luồng công kích khủng bố đập vào nhau trên không trung, giây tiếp theo, một luồng khí lưu đáng sợ lập tức lan ra khắp hang động, kiếm canh huyết sát bạo phát, bay ra tứ tung.
Lập tức, tôi cũng nhìn thấy sắc mặt tên đàn ông trung niên phía đối diện đại biến.
Cạch cạch!
Một âm thanh giòn tan vang lên, sau đó, tôi nhìn thấy, cây giáo dài trong tay tên đàn ông trung niên, không ngờ lại xuất hiện một vết nứt, vết nứt vẫn đang không ngừng lan ra khắp thân giáo, giây tiếp theo, cây giáo hóa thành mấy mảnh, trực tiếp rơi xuống đất.
Lúc này, thân kiếm Thị khẽ phát ra tiếng “keng keng”, hình như đang khoe khoang bản thân, kiếm khí tức khắc bạo phát, sắc mặt tên đàn ông trung niên kinh hãi, thân người vội vã lùi ra.
- Thằng khốn nạn, dùng binh khí quái quỷ gì, mà lại hủy được giáo đoạt mạng của tao!
Sau khi thân người ổn định lại, tên đàn ông trung niên lạnh giọng nói với tôi, đối với điều đó, tôi lại không hề quan tâm, chân giẫm mạnh xuống đất, thân người lao ra, mục tiêu là tên đàn ông trước mặt.
- Ông muốn biết à? Vậy để tôi dùng hành động nói cho ông biết, binh đao này, là thứ gì!
Tiếng nói nhàn nhạt truyền ra, rất nhiều người có mặt tại hiện trường đều trợn tròn mắt nhìn một màn trước mặt.
- Cái gì, binh khí của đoạt mạng giáo vương mà cũng bị đập nát?
- Hơn nữa còn là lần giao thủ đầu tiên!
- Mẹ nó, thằng kia rốt cuộc là quái vật ở đâu? Lục Thanh Sơn đó đã đủ biến thái rồi, hiện tại lại thêm một con quái vật nữa!
Lúc này, Lục Thanh Sơn khẽ híp mắt, nhìn vào trong trận chiến, nói:
- Lý huynh, thật khiến tôi nhìn không thấu!
Lục Thanh Sơn dùng âm vực chỉ đủ để mình hắn nghe thấy, nói xong, ánh mắt hắn chỉ chăm chú nhìn vào trận chiến trước mặt, bởi vì trận chiến này, có thể nói là vô cùng hay!
Cũng đang kinh ngạc, còn có cả mấy lão già, bởi vì nơi này có chút đặc biệt, thực lực của bọn họ đều bị kiềm hãm xuống còn Nguyên Đan cấp một, mà dưới tình hình này, có thể nói là rất bất lợi cho các lão già.
Nếu như gặp nguy hiểm đến tính mạng dưới tình hình này, bọn họ không cam tâm, cho nên cho dù là trận đấu giữa những người đồng cấp, nếu như không cần thiết, bọn họ cũng không liều chết để tương trợ.
- Thằng ranh, đừng ức hiếp người quá đáng!
Lúc này, đoạt mạng giáo vương đã bị tôi ép không ngừng lùi ra sau, mà hiện tại trên người ông ta đã xuất hiện rất nhiều thương tích, đều là do kiếm khí trong tay tôi gây ra.
Lúc này, cuối cùng thì ông ta cũng không còn cứng đầu như trước nữa, trong ánh mắt đã xuất hiện vẻ cầu xin, nhìn tôi, hi vọng tôi có thể bỏ qua.
- Sao vậy, không phải ông muốn Ngưng Hồn Thảo sao? Tôi để cho ông đến lấy đây này!
Tôi nhìn tên đàn ông trung niên trước mặt, tiếng nói nhàn nhạt truyền ra, có điều, tôi lại thấy vẻ khổ sở trong đôi mắt của ông ta, sau đó ông ta nói:
- Ngưng Hồn Thảo tôi không cần nữa, lúc trước là tôi không đúng, hi vọng người bạn nhỏ có thể bỏ qua từ đây!
Lúc ông ta nói câu này, biểu cảm trên mặt còn có chút ái ngại, dù sao thì hiện tại cũng đang có nhiều người nhìn như thế, lại cứ như vậy mà nhận thua.
- Chậc, đoạt mạng giáo vương này không ngờ lại nhận thua rồi?
- Mẹ nó, là ông thì ông cũng phải nhận thua đấy, ai mà biết thằng kia lại khó nhằn như thế, hoàn toàn có thể bạt mạng được với mấy lão quái kia!
Xung quanh vang lên những tiếng nghị luận, mà sắc mặt của tên đàn ông trung niên càng lúc càng khó coi, đưa mắt nhìn về nơi phát ra tiếng nói, lại không biết người nói là ai.
- Bỏ qua từ đây? Lúc trước ông muốn Ngưng Hồn Thảo của tôi, chưa nói câu gì đã ra tay, hiện tại nói bỏ qua là bỏ qua, vậy tôi chẳng phải rất mất mặt hay sao?
Khi tôi nói xong, sắc mặt tên đàn ông trung niên đen khịt lại, ngẩng đầu nhìn tôi.
- Binh đao của tôi đã bị cậu hủy rồi, cậu còn muốn thế nào nữa?
Nghe thấy ông ta nói vậy, nhưng tôi lại cười lạnh, đáp:
- Binh đao của ông đã bị hủy, thì đó là do ông không có bản lĩnh, có điều vấn đề hiện giờ là, ông chủ động khiêu chiến tôi, hiện tại muốn bỏ qua, ông cảm thấy có khả năng không?
Dứt lời, ánh mắt tôi lạnh tanh, nhìn tên đàn ông trung niên chằm chằm, trên trường kiếm trong tay, kiếm khí huyết sát vốn đang yên tĩnh, lúc này lập tức trở nên điên loạn.
========= Nợ Âm Khó Thoát- Ngũ Đẩu Mễ - dịch: Sam Zhou===== ủng hộ dịch giả bằng cách đọc truyện duy nhất trên web haivuongtruyen.vn, hoặc liên hệ facebook Sam Sam (Sam Zhou) để được ưu tiên đọc nhanh hơn nhé ^^ cảm ơn các bạn============
Sau đó, tôi từ từ bước tới trước mặt tên đàn ông trung niên, chính giây phút này, cuối cùng thì trên mặt ông ta cũng lộ ra vẻ khóc tang, móc một thứ gì đó từ trong túi càn khôn ra.
- Đây là lúc trước tôi đạt được ở bên trên, tôi còn chưa mở ra xem bên trong có gì, bỏ qua tại đây, thế nào?
Nói xong, ông ta nhìn tôi, tôi đưa mắt nhìn hộp ngọc trong tay ông ta, đúng là trong đó có đồ, tôi không nói lời nào, tên đàn ông đó lập tức ném hộp ngọc về phía tôi.
Một tay bắt lấy hộp ngọc, cất vào trong túi càn khôn của mình, sau đó thu trường kiếm trong tay lại, lúc này, ông ta mới thở phào một hơi.
Khi tôi quay lại bên cạnh Lục Thanh Sơn, cũng cảm nhận được, ánh mắt của những người xung quanh đã thay đổi.
- Thảo nào hai thằng đó có thể đi chung với nhau, ông nội nó, hóa ra đều là quái vật!- Đúng thế, không ngờ luôn đấy! mấy lão già cảnh giới Ngưng Anh cũng chưa tức giận, bằng không, hai thằng đó e rằng đã bị bao vây từ sớm rồi!
Nghe những tiếng bàn tán xung quanh, tôi và Lục Thanh Sơn nhìn nhau cười, còn về mấy lão già cảnh giới Ngưng Anh, bọn họ ít nhiều cũng đã lấy được Ngưng Hồn Thảo, dưới tình hình này, bọn họ đương nhiên không muốn gây thù chuốc oán.
Với lại còn nhìn thấy năng lực chiến đấu hơn người của tôi và Lục Thanh Sơn, tình hình này, bọn họ không muốn đặt tính mạng mình vào trường hợp nguy hiểm.
Phải biết nếu bọn họ bình an rời khỏi nơi này, sau khi ra ngoài, chỉ cần không lâu nữa, thực lực của bọn họ chắc chắn sẽ nâng lên cao hơn lúc ban đầu không biết bao nhiêu lần, bởi vì, Ngưng Hồn Thảo đã nằm trong tay.
Còn về những người khác, mặc dù ánh mắt nhìn chúng tôi có chút hậm hực, nhưng lại không có gan tiến tới cướp đồ.
Cuối cùng, có người bắt đầu bước ra bên ngoài, ra đến ngoài bậc thang, tôi đi thẳng tới bên cạnh Trúc Tẩm Ngưng và Liêu béo.
Liêu béo mặt mày tò mò nhìn tôi và Lục Thanh Sơn, sau đó hỏi:
- Sao rồi, hai người các em có thu hoạch gì không?
Tôi và Lục Thanh Sơn không nói gì, chỉ gật đầu, có điều những người đi lướt qua chúng tôi, đều lộ ra ánh mắt cực kì phẫn nộ, điều này khiến tôi và Lục Thanh Sơn cũng không biết phải nói gì.
Lúc này, mọi người lại tiếp tục nhìn xuống phía dưới, bên dưới tổng cộng đã chỉ còn ba bậc thang đá, nhưng phía dưới hố trời Âm Tang, vẫn tối đen như mực, nhìn không rõ có hình dáng thế nào, trong hang động của ba bậc thang đó có gì, ai cũng không biết.
Nhưng ánh mắt người nào cũng nóng rực, nhìn về phía hang động bên dưới, lúc này, tôi bỗng cảm thấy lòng mình bất an.
Còn về Lục Thanh Sơn bên cạnh, lông mày khẽ nhíu chặt, sau đó, Lục Thanh Sơn nhìn tôi, trầm giọng nói:
- Tôi ngửi thấy mùi nguy hiểm!
Từ “nguy hiểm” rất khó để thốt ra được khỏi miệng Lục Thanh Sơn, hắn thân là đệ tử của tứ đại cổ tộc, hắn nhất định còn giấu là bài chống đỡ cuối mà tôi không biết, mà dưới tình hình lúc này, Lục Thanh Sơn đều đã nói hắn cảm nhận thấy nguy hiểm, xem ra, hắn có linh cảm giống tôi.
Tôi gật đầu với Lục Thanh Sơn, coi như là nói với hắn, tôi cũng có cảm giác như thế,xem ra, chúng tôi còn cách chân Minh Hỏa càng lúc càng gần rồi.
Lúc này, có mấy bóng người đã chờ không được mà nhảy xuống dưới bậc thang, mấy người này, rõ ràng đã bị bảo bối tẩy não.
Hiện tại, đến ngay cả mấy lão già cảnh giới Ngưng Anh cũng không dám manh động, mà những người kia lại vội vã xông xuống như thế.
Đến trên bậc thang, người đó liền xông vào trong hang động, thật lâu sau, vẫn chưa có động tĩnh gì, cũng không thấy người đó ra ngoài.
Cuối cùng, những người có mặt tại đây đều không ngồi yên được nữa.
- Sao lại không có động tĩnh gì? Cái tên đó chắc không phải đạt được bảo bối gì rồi, nên không dám ra ngoài nữa đấy chứ?
Lời dứt, cứ như ngòi kích nổ, lập tức, xung quanh bỗng như nổ tung!
Ánh mắt của rất nhiều người đều đã trở nên nóng hừng hực, thậm chí một vị cảnh giới Ngưng Anh cũng đã ngồi không yên, trực tiếp nhảy bổ xuống phía dưới.
Ngay sau đó,người thứ hai, thứ ba, không ngừng có người lao xuống bậc thang phía bên dưới, sau đó, chính vào lúc những người này đi vào trong hang động, một tiếng thét thảm bỗng vang ra!
Lập tức, tôi cũng nhìn thấy sắc mặt tên đàn ông trung niên phía đối diện đại biến.
Cạch cạch!
Một âm thanh giòn tan vang lên, sau đó, tôi nhìn thấy, cây giáo dài trong tay tên đàn ông trung niên, không ngờ lại xuất hiện một vết nứt, vết nứt vẫn đang không ngừng lan ra khắp thân giáo, giây tiếp theo, cây giáo hóa thành mấy mảnh, trực tiếp rơi xuống đất.
Lúc này, thân kiếm Thị khẽ phát ra tiếng “keng keng”, hình như đang khoe khoang bản thân, kiếm khí tức khắc bạo phát, sắc mặt tên đàn ông trung niên kinh hãi, thân người vội vã lùi ra.
- Thằng khốn nạn, dùng binh khí quái quỷ gì, mà lại hủy được giáo đoạt mạng của tao!
Sau khi thân người ổn định lại, tên đàn ông trung niên lạnh giọng nói với tôi, đối với điều đó, tôi lại không hề quan tâm, chân giẫm mạnh xuống đất, thân người lao ra, mục tiêu là tên đàn ông trước mặt.
- Ông muốn biết à? Vậy để tôi dùng hành động nói cho ông biết, binh đao này, là thứ gì!
Tiếng nói nhàn nhạt truyền ra, rất nhiều người có mặt tại hiện trường đều trợn tròn mắt nhìn một màn trước mặt.
- Cái gì, binh khí của đoạt mạng giáo vương mà cũng bị đập nát?
- Hơn nữa còn là lần giao thủ đầu tiên!
- Mẹ nó, thằng kia rốt cuộc là quái vật ở đâu? Lục Thanh Sơn đó đã đủ biến thái rồi, hiện tại lại thêm một con quái vật nữa!
Lúc này, Lục Thanh Sơn khẽ híp mắt, nhìn vào trong trận chiến, nói:
- Lý huynh, thật khiến tôi nhìn không thấu!
Lục Thanh Sơn dùng âm vực chỉ đủ để mình hắn nghe thấy, nói xong, ánh mắt hắn chỉ chăm chú nhìn vào trận chiến trước mặt, bởi vì trận chiến này, có thể nói là vô cùng hay!
Cũng đang kinh ngạc, còn có cả mấy lão già, bởi vì nơi này có chút đặc biệt, thực lực của bọn họ đều bị kiềm hãm xuống còn Nguyên Đan cấp một, mà dưới tình hình này, có thể nói là rất bất lợi cho các lão già.
Nếu như gặp nguy hiểm đến tính mạng dưới tình hình này, bọn họ không cam tâm, cho nên cho dù là trận đấu giữa những người đồng cấp, nếu như không cần thiết, bọn họ cũng không liều chết để tương trợ.
- Thằng ranh, đừng ức hiếp người quá đáng!
Lúc này, đoạt mạng giáo vương đã bị tôi ép không ngừng lùi ra sau, mà hiện tại trên người ông ta đã xuất hiện rất nhiều thương tích, đều là do kiếm khí trong tay tôi gây ra.
Lúc này, cuối cùng thì ông ta cũng không còn cứng đầu như trước nữa, trong ánh mắt đã xuất hiện vẻ cầu xin, nhìn tôi, hi vọng tôi có thể bỏ qua.
- Sao vậy, không phải ông muốn Ngưng Hồn Thảo sao? Tôi để cho ông đến lấy đây này!
Tôi nhìn tên đàn ông trung niên trước mặt, tiếng nói nhàn nhạt truyền ra, có điều, tôi lại thấy vẻ khổ sở trong đôi mắt của ông ta, sau đó ông ta nói:
- Ngưng Hồn Thảo tôi không cần nữa, lúc trước là tôi không đúng, hi vọng người bạn nhỏ có thể bỏ qua từ đây!
Lúc ông ta nói câu này, biểu cảm trên mặt còn có chút ái ngại, dù sao thì hiện tại cũng đang có nhiều người nhìn như thế, lại cứ như vậy mà nhận thua.
- Chậc, đoạt mạng giáo vương này không ngờ lại nhận thua rồi?
- Mẹ nó, là ông thì ông cũng phải nhận thua đấy, ai mà biết thằng kia lại khó nhằn như thế, hoàn toàn có thể bạt mạng được với mấy lão quái kia!
Xung quanh vang lên những tiếng nghị luận, mà sắc mặt của tên đàn ông trung niên càng lúc càng khó coi, đưa mắt nhìn về nơi phát ra tiếng nói, lại không biết người nói là ai.
- Bỏ qua từ đây? Lúc trước ông muốn Ngưng Hồn Thảo của tôi, chưa nói câu gì đã ra tay, hiện tại nói bỏ qua là bỏ qua, vậy tôi chẳng phải rất mất mặt hay sao?
Khi tôi nói xong, sắc mặt tên đàn ông trung niên đen khịt lại, ngẩng đầu nhìn tôi.
- Binh đao của tôi đã bị cậu hủy rồi, cậu còn muốn thế nào nữa?
Nghe thấy ông ta nói vậy, nhưng tôi lại cười lạnh, đáp:
- Binh đao của ông đã bị hủy, thì đó là do ông không có bản lĩnh, có điều vấn đề hiện giờ là, ông chủ động khiêu chiến tôi, hiện tại muốn bỏ qua, ông cảm thấy có khả năng không?
Dứt lời, ánh mắt tôi lạnh tanh, nhìn tên đàn ông trung niên chằm chằm, trên trường kiếm trong tay, kiếm khí huyết sát vốn đang yên tĩnh, lúc này lập tức trở nên điên loạn.
========= Nợ Âm Khó Thoát- Ngũ Đẩu Mễ - dịch: Sam Zhou===== ủng hộ dịch giả bằng cách đọc truyện duy nhất trên web haivuongtruyen.vn, hoặc liên hệ facebook Sam Sam (Sam Zhou) để được ưu tiên đọc nhanh hơn nhé ^^ cảm ơn các bạn============
Sau đó, tôi từ từ bước tới trước mặt tên đàn ông trung niên, chính giây phút này, cuối cùng thì trên mặt ông ta cũng lộ ra vẻ khóc tang, móc một thứ gì đó từ trong túi càn khôn ra.
- Đây là lúc trước tôi đạt được ở bên trên, tôi còn chưa mở ra xem bên trong có gì, bỏ qua tại đây, thế nào?
Nói xong, ông ta nhìn tôi, tôi đưa mắt nhìn hộp ngọc trong tay ông ta, đúng là trong đó có đồ, tôi không nói lời nào, tên đàn ông đó lập tức ném hộp ngọc về phía tôi.
Một tay bắt lấy hộp ngọc, cất vào trong túi càn khôn của mình, sau đó thu trường kiếm trong tay lại, lúc này, ông ta mới thở phào một hơi.
Khi tôi quay lại bên cạnh Lục Thanh Sơn, cũng cảm nhận được, ánh mắt của những người xung quanh đã thay đổi.
- Thảo nào hai thằng đó có thể đi chung với nhau, ông nội nó, hóa ra đều là quái vật!- Đúng thế, không ngờ luôn đấy! mấy lão già cảnh giới Ngưng Anh cũng chưa tức giận, bằng không, hai thằng đó e rằng đã bị bao vây từ sớm rồi!
Nghe những tiếng bàn tán xung quanh, tôi và Lục Thanh Sơn nhìn nhau cười, còn về mấy lão già cảnh giới Ngưng Anh, bọn họ ít nhiều cũng đã lấy được Ngưng Hồn Thảo, dưới tình hình này, bọn họ đương nhiên không muốn gây thù chuốc oán.
Với lại còn nhìn thấy năng lực chiến đấu hơn người của tôi và Lục Thanh Sơn, tình hình này, bọn họ không muốn đặt tính mạng mình vào trường hợp nguy hiểm.
Phải biết nếu bọn họ bình an rời khỏi nơi này, sau khi ra ngoài, chỉ cần không lâu nữa, thực lực của bọn họ chắc chắn sẽ nâng lên cao hơn lúc ban đầu không biết bao nhiêu lần, bởi vì, Ngưng Hồn Thảo đã nằm trong tay.
Còn về những người khác, mặc dù ánh mắt nhìn chúng tôi có chút hậm hực, nhưng lại không có gan tiến tới cướp đồ.
Cuối cùng, có người bắt đầu bước ra bên ngoài, ra đến ngoài bậc thang, tôi đi thẳng tới bên cạnh Trúc Tẩm Ngưng và Liêu béo.
Liêu béo mặt mày tò mò nhìn tôi và Lục Thanh Sơn, sau đó hỏi:
- Sao rồi, hai người các em có thu hoạch gì không?
Tôi và Lục Thanh Sơn không nói gì, chỉ gật đầu, có điều những người đi lướt qua chúng tôi, đều lộ ra ánh mắt cực kì phẫn nộ, điều này khiến tôi và Lục Thanh Sơn cũng không biết phải nói gì.
Lúc này, mọi người lại tiếp tục nhìn xuống phía dưới, bên dưới tổng cộng đã chỉ còn ba bậc thang đá, nhưng phía dưới hố trời Âm Tang, vẫn tối đen như mực, nhìn không rõ có hình dáng thế nào, trong hang động của ba bậc thang đó có gì, ai cũng không biết.
Nhưng ánh mắt người nào cũng nóng rực, nhìn về phía hang động bên dưới, lúc này, tôi bỗng cảm thấy lòng mình bất an.
Còn về Lục Thanh Sơn bên cạnh, lông mày khẽ nhíu chặt, sau đó, Lục Thanh Sơn nhìn tôi, trầm giọng nói:
- Tôi ngửi thấy mùi nguy hiểm!
Từ “nguy hiểm” rất khó để thốt ra được khỏi miệng Lục Thanh Sơn, hắn thân là đệ tử của tứ đại cổ tộc, hắn nhất định còn giấu là bài chống đỡ cuối mà tôi không biết, mà dưới tình hình lúc này, Lục Thanh Sơn đều đã nói hắn cảm nhận thấy nguy hiểm, xem ra, hắn có linh cảm giống tôi.
Tôi gật đầu với Lục Thanh Sơn, coi như là nói với hắn, tôi cũng có cảm giác như thế,xem ra, chúng tôi còn cách chân Minh Hỏa càng lúc càng gần rồi.
Lúc này, có mấy bóng người đã chờ không được mà nhảy xuống dưới bậc thang, mấy người này, rõ ràng đã bị bảo bối tẩy não.
Hiện tại, đến ngay cả mấy lão già cảnh giới Ngưng Anh cũng không dám manh động, mà những người kia lại vội vã xông xuống như thế.
Đến trên bậc thang, người đó liền xông vào trong hang động, thật lâu sau, vẫn chưa có động tĩnh gì, cũng không thấy người đó ra ngoài.
Cuối cùng, những người có mặt tại đây đều không ngồi yên được nữa.
- Sao lại không có động tĩnh gì? Cái tên đó chắc không phải đạt được bảo bối gì rồi, nên không dám ra ngoài nữa đấy chứ?
Lời dứt, cứ như ngòi kích nổ, lập tức, xung quanh bỗng như nổ tung!
Ánh mắt của rất nhiều người đều đã trở nên nóng hừng hực, thậm chí một vị cảnh giới Ngưng Anh cũng đã ngồi không yên, trực tiếp nhảy bổ xuống phía dưới.
Ngay sau đó,người thứ hai, thứ ba, không ngừng có người lao xuống bậc thang phía bên dưới, sau đó, chính vào lúc những người này đi vào trong hang động, một tiếng thét thảm bỗng vang ra!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.