Chương 401: Biến cố
Ngũ Đẩu Mễ
26/11/2020
Nhưng lúc này, thân người Trúc Tẩm Ngưng lùi nhanh ra sau, gặm thi trùng chen chúc nhau bò tới chỗ đám đệ tử tông môn, lúc này, đám đệ tử hoàn
toàn không thể chống cự lại được công kích của gặm thi trùng, thậm chí,
có người đã bắt đầu co giò tháo chạy.
Vốn đệ tử các tông môn ‘đóng quân’ ở đây cũng không nhiều lắm, hiện tại, những đệ tử đó lại chạy đi, lập tức, chỉ còn lại ba người cảnh giới Ngưng Anh, mà Trúc Tẩm Ngưng cũng đi tới bên cạnh tôi.
- Muốn đi thì cùng đi, muốn chết thì cùng chết!
Tiếng nói thản nhiên của Trúc Tẩm Ngưng truyền vào trong tai tôi, ngay sau đó, Trúc Tẩm Ngưng lập tức khống chế đám gặm thi trùng, bò tới chỗ ba người trước mặt.
Nhưng, dù sao thì cấp bậc của đám gặm thi trùng cũng rất thấp, căn bản không thể làm gì được những kẻ mạnh chân chính, nhìn đám gặm thi trùng đã bị giết đầy dưới đất, lòng tôi hơi trùng xuống.
- Cô thu gặm thi trùng lại đi!
Tiếng nói nhàn nhạt của tôi truyền ra, Trúc Tẩm Ngưng hơi bất ngờ, có điều vẫn thu gặm thi trùng về, thân người tôi lập tức bước lên một bước, trong nháy mắt lao tới phía ba người kia.
A!!!!!
Một tiếng hô lớn truyền ra từ sâu trong cổ họng tôi, mà trên người, cũng bắt đầu toát ra một ngọn lửa màu đen.
Ngọn lửa màu đen lan thẳng tới chỗ ba người.
- Không hay, đấy là Minh Hỏa!
Trương Truyền đã từng nhìn thấy Minh Hỏa, cho nên khi ngọn lửa màu đen lan ra, cả người lão đã lùi nhanh ra sau, hô lớn một tiếng.
Sắc mặt của Kiếm Ma và Xích Thiên lạnh như băng, nhưng thấy bộ dạng của Trương Truyền, cũng không dám làm càn, đều vội vàng lùi ra sau.
Nhưng tốc độ bao phủ của Minh Hỏa nhanh hơn so với những gì ba bọn họ nghĩ, rất nhanh, đã bao trùm bọn họ vào trong.
Giây tiếp theo, sắc mặt Trương Truyền khẽ thay đổi:
- Không đúng, năng lượng Minh Hỏa này không khủng bố bằng lúc ở dưới hố trời Âm Tang, xem ra thằng nhãi đó vẫn chưa hoàn toàn nắm trong tay!
Tiếng nói của Trương Truyền truyền ra, đồng thời, trong tay ba người đều xuất hiện một pháp bảo, ngăn chặn công kích của Minh Hỏa, trực tiếp lao tới chỗ tôi.
Bỗng nhiên, tôi chỉ còn thấy, ba bóng người đã cùng lúc phóng tới gần mình.
“xong rồi, Minh Hỏa căn bản không làm gì được ba tên này!”
Lúc này, trong lòng tôi dâng lên cảm giác tuyệt vọng, vốn dĩ cho rằng hiện tại thực lực của tôi đã tăng lên cảnh giới Nguyên Đan điên phong, như vậy cũng có thể khống chế Minh Hỏa, uy hiếp được ba tên kia.
Nhưng tôi đã đánh giá quá cao thực lực của mình, trong tay họ còn có pháp bảo, căn bản không thể tạo ra uy hiếp cho bọn họ, lập tức, ba bóng người đã ở ngay trước mặt tôi.
Lòng tôi nghẹn lại, lập tức nhổ ra một ngụm máu tươi, lực Minh Hỏa trong người lại lần nữa dâng lên đột ngột.
- Nhóc con, không được đâu, ngươi làm thế này sẽ tự làm thương chính mình đấy!
Bỗng nhiên, tiếng nói của Kiếm linh vang lên, không sai. Cưỡng chế điều động lực Minh Hỏa, sẽ khiến tôi bị thương, nhưng hiện tại, tôi thực sự không nghĩ ra được cách nào nữa rồi.
Chỉ có thể như vậy, cho nên dù có bị thương, tôi cũng phải liều một phen.- Sao lại thế này? Lực Minh Hỏa đã tăng lên rồi?
Tiếng nói có chút nghi hoặc của Trương Truyền vang ra, cảm nhận được cơ thể mình đang gặp nguy hiểm.
- Không hay, trúng kế rồi, thằng nhãi đó cố ý dẫn dụ chúng ta đến gần!
Sắc mặt Xích Thiên hơi đen lại, quát lên một tiếng.
Chính lúc này, thân hình của ba người lập tức lùi ra sau, tôi cố gắng kìm nén thương thế trên người, ngay sau đó đã xuất hiện bên cạnh Trúc Tẩm Ngưng.
- Đi!
Hô lên một tiếng, thân người tôi trong nháy mắt đã phóng vào trong màn đêm tối đen, nhưng, tôi chưa lao đi được bao lâu, thì một tiếng nói nhàn nhạt đã vang lên bên tai.
- Nhãi con, mày cảm thấy mày có thể thoát được sao?
Trái tim tôi như bị ai đó bóp chặt, tôi nhìn thấy ở trước mặt mình, không ngờ lại nhiều thêm một bóng người, người này mặc một thân áo dài, hai tay chấp sau lưng, cười ảm đạm nhìn tôi.
Lòng tôi hết sức kinh ngạc, người này không ngờ lại là Kiếm Ma? Không phải ông ta đang chống lại công kích của minh Hỏa sao? Vì sao lại đột nhiên xuất hiện ở chỗ này? Tốc độ của ông ta, nhanh đến vậy ư?
- Nhãi con, mày cũng được coi là có bản lĩnh rồi, bản tôn tốn mất rất nhiều năm mới ngưng tụ được một kiếm phân thân, lại không thể ngờ, lại phải lấy ra dùng vì một thằng cảnh giới Nguyên Đan.
Tiếng nói nhàn nhạt của Kiếm Ma truyền ra. Nhưng lòng tôi cũng lấp đầy nghi hoặc, kiếm phân thân? Đây là thứ gì? Trong lòng tôi đang khó hiểu, thì đồng thời, đã thấy Kiếm Ma trước mặt vung tay về phía tôi.
- Giao ước của ba người chúng ta là, ai giết được mày, thì đồ trên người mày sẽ là của người đấy!
Kiếm Ma thản nhiên nói, tôi cảm nhận được Kiếm Ma đã ở trước mặt mình, hiện tại tôi đã bị trọng thương, hoàn toàn không thể chống đỡ, nhưng, vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, một bóng đen khổng lồ bỗng xuất hiện.Đương nhiên là nhện địa ngục, nhện địa ngục đã được Trúc Tẩm Ngưng chuẩn bị từ sớm lập tức đứng chắn ngang trước mặt chúng tôi, sắc mặt Kiếm Ma đen lại, đòn tấn công đập lên thân người nhện địa ngục, lập tức, nhện địa ngục bị luồng kiếm khí khủng bố của Kiếm Ma đâm thủng, máu tươi màu đen bắn ra tung tóe, thân người nhện địa ngục trực tiếp ngã xuống.
Nhện địa ngục, thế mà lại bị tên trước mặt giết chết?
Người này đang che đậy thực lực của mình? Lúc trước ông ta cùng hai người khác đối phó tôi, không hề dồn hết sức lực, lòng tôi bỗng thấy khiếp sợ, vốn tôi đã cho rằng ông ta rất mạnh rồi, nhưng thật không ngờ, ông ta vẫn còn đang che giấu thực lực, hơn nữa, còn che giấu kĩ như vậy?
Ngay sau đó, Kiếm Ma lại lần nữa xuất hiện trước mắt tôi, sắc mặt Trúc Tẩm Ngưng tuyệt vọng, rõ ràng, Trúc Tẩm Ngưng cũng đã không còn cách nào nữa.
- Nhãi con, mày có thể an giấc ngàn thu rồi!
Tôi cảm nhận được cái chết đang đến gần, vào thời khắc cuối cùng, tôi đưa tay đẩy mạnh Trúc Tẩm Ngưng, nhưng hình như Trúc Tẩm Ngưng đã sớm đoán trước được hành vi của tôi, lúc này, hai tay cô ấy ôm chặt thắt lưng tôi.
- Tôi nói rồi, phải chết thì cùng chết!
Đây là tiếng nói của Trúc Tẩm Ngưng, tôi cười khổ, bất đắc dĩ nhắm mắt lại.
Nhưng, chính lúc này, một tiếng nổ bỗng vang lên từ phía sau, khi âm thanh này vang lên, thậm chí, cả Kiếm Ma cũng hãi hùng đứng khựng lại, mà sau đó, không ngờ Kếm Ma lại từ bỏ ý định giết tôi, mà dùng một tay, nắm chặt lấy tôi.
Nhưng cho dù có như thế, tôi vẫn không thể nhúc nhích, chỉ có thể giương mắt nhìn Kiếm Ma chộp lấy mình.
Vào lúc này, tôi nhìn thấy trong hố trời Âm Tang, có mấy bóng người đang nhảy lên trên, mà không ngờ, còn có hai thân người tôi quen biết.
Chính là Phương Trình Chu và Lương Triều Sinh, lòng tôi hết sức kinh sợ, hai người này, không ngờ vẫn luôn ở bên dưới chưa ra ngoài?
tôi kinh hãi nói không thành lời, vốn dĩ cứ nghĩ là hai người này đã đi khỏi hố trời Âm Tang, nhưng không ngờ, bọn họ vẫn còn đi ra sau cả tôi, vậy thì thứ nằm ở phía dưới mà bọn họ đang tranh giành, rốt cuộc là gì?
- Thằng khốn đừng mơ chạy thoát!
Một tiếng quát lớn vang lên, lập tức, một bóng đen cũng phóng vụt ra, đó là Phương Trình Chu.
Đồng tử tôi hơi co lại, lẽ nào, hắn đã chiếm được thứ ở phía dưới? mà phía sau lưng Phương Trình Chu, là hai bóng người đang đuổi theo hắn.
Là Lương Triều Sinh và một tên mặc áo choàng đen tôi không quen biết, nhưng, tôi lại cảm nhận được luồng khí mùi quen quen từ trên người gã.
Thế lực thần bí?
Không sai, chính là thế lực thần bí mà bố tôi đang tham gia vào, bọn họ cũng xuất hiện ở nơi này sao? Lòng tôi lấp đầy kinh hãi, bỗng nhiên, thân người Phương Trình Chu xoẹt qua đỉnh đầu tôi.
Lúc này, tôi nhìn thấy trên khóe miệng Phương Trình Chu, xuất hiện một nụ cười nhàn nhạt.
Sau đó, Phương Trình Chu trực tiếp bay thẳng tới chỗ tôi, chỉ trong nháy mắt, đã ở trước mặt tôi, cùng lúc đó, Phương Trình Chu giơ tay ra, trực tiếp ra tay với Kiếm Ma.
Thực lực của Phương Trình Chu, không ngờ còn mạnh hơn Kiếm Ma rất nhiều, Kiếm Ma căn bản không kịp phản ứng, lập tức bị một chưởng của Phương Trình Chu đánh trúng!
Vốn đệ tử các tông môn ‘đóng quân’ ở đây cũng không nhiều lắm, hiện tại, những đệ tử đó lại chạy đi, lập tức, chỉ còn lại ba người cảnh giới Ngưng Anh, mà Trúc Tẩm Ngưng cũng đi tới bên cạnh tôi.
- Muốn đi thì cùng đi, muốn chết thì cùng chết!
Tiếng nói thản nhiên của Trúc Tẩm Ngưng truyền vào trong tai tôi, ngay sau đó, Trúc Tẩm Ngưng lập tức khống chế đám gặm thi trùng, bò tới chỗ ba người trước mặt.
Nhưng, dù sao thì cấp bậc của đám gặm thi trùng cũng rất thấp, căn bản không thể làm gì được những kẻ mạnh chân chính, nhìn đám gặm thi trùng đã bị giết đầy dưới đất, lòng tôi hơi trùng xuống.
- Cô thu gặm thi trùng lại đi!
Tiếng nói nhàn nhạt của tôi truyền ra, Trúc Tẩm Ngưng hơi bất ngờ, có điều vẫn thu gặm thi trùng về, thân người tôi lập tức bước lên một bước, trong nháy mắt lao tới phía ba người kia.
A!!!!!
Một tiếng hô lớn truyền ra từ sâu trong cổ họng tôi, mà trên người, cũng bắt đầu toát ra một ngọn lửa màu đen.
Ngọn lửa màu đen lan thẳng tới chỗ ba người.
- Không hay, đấy là Minh Hỏa!
Trương Truyền đã từng nhìn thấy Minh Hỏa, cho nên khi ngọn lửa màu đen lan ra, cả người lão đã lùi nhanh ra sau, hô lớn một tiếng.
Sắc mặt của Kiếm Ma và Xích Thiên lạnh như băng, nhưng thấy bộ dạng của Trương Truyền, cũng không dám làm càn, đều vội vàng lùi ra sau.
Nhưng tốc độ bao phủ của Minh Hỏa nhanh hơn so với những gì ba bọn họ nghĩ, rất nhanh, đã bao trùm bọn họ vào trong.
Giây tiếp theo, sắc mặt Trương Truyền khẽ thay đổi:
- Không đúng, năng lượng Minh Hỏa này không khủng bố bằng lúc ở dưới hố trời Âm Tang, xem ra thằng nhãi đó vẫn chưa hoàn toàn nắm trong tay!
Tiếng nói của Trương Truyền truyền ra, đồng thời, trong tay ba người đều xuất hiện một pháp bảo, ngăn chặn công kích của Minh Hỏa, trực tiếp lao tới chỗ tôi.
Bỗng nhiên, tôi chỉ còn thấy, ba bóng người đã cùng lúc phóng tới gần mình.
“xong rồi, Minh Hỏa căn bản không làm gì được ba tên này!”
Lúc này, trong lòng tôi dâng lên cảm giác tuyệt vọng, vốn dĩ cho rằng hiện tại thực lực của tôi đã tăng lên cảnh giới Nguyên Đan điên phong, như vậy cũng có thể khống chế Minh Hỏa, uy hiếp được ba tên kia.
Nhưng tôi đã đánh giá quá cao thực lực của mình, trong tay họ còn có pháp bảo, căn bản không thể tạo ra uy hiếp cho bọn họ, lập tức, ba bóng người đã ở ngay trước mặt tôi.
Lòng tôi nghẹn lại, lập tức nhổ ra một ngụm máu tươi, lực Minh Hỏa trong người lại lần nữa dâng lên đột ngột.
- Nhóc con, không được đâu, ngươi làm thế này sẽ tự làm thương chính mình đấy!
Bỗng nhiên, tiếng nói của Kiếm linh vang lên, không sai. Cưỡng chế điều động lực Minh Hỏa, sẽ khiến tôi bị thương, nhưng hiện tại, tôi thực sự không nghĩ ra được cách nào nữa rồi.
Chỉ có thể như vậy, cho nên dù có bị thương, tôi cũng phải liều một phen.- Sao lại thế này? Lực Minh Hỏa đã tăng lên rồi?
Tiếng nói có chút nghi hoặc của Trương Truyền vang ra, cảm nhận được cơ thể mình đang gặp nguy hiểm.
- Không hay, trúng kế rồi, thằng nhãi đó cố ý dẫn dụ chúng ta đến gần!
Sắc mặt Xích Thiên hơi đen lại, quát lên một tiếng.
Chính lúc này, thân hình của ba người lập tức lùi ra sau, tôi cố gắng kìm nén thương thế trên người, ngay sau đó đã xuất hiện bên cạnh Trúc Tẩm Ngưng.
- Đi!
Hô lên một tiếng, thân người tôi trong nháy mắt đã phóng vào trong màn đêm tối đen, nhưng, tôi chưa lao đi được bao lâu, thì một tiếng nói nhàn nhạt đã vang lên bên tai.
- Nhãi con, mày cảm thấy mày có thể thoát được sao?
Trái tim tôi như bị ai đó bóp chặt, tôi nhìn thấy ở trước mặt mình, không ngờ lại nhiều thêm một bóng người, người này mặc một thân áo dài, hai tay chấp sau lưng, cười ảm đạm nhìn tôi.
Lòng tôi hết sức kinh ngạc, người này không ngờ lại là Kiếm Ma? Không phải ông ta đang chống lại công kích của minh Hỏa sao? Vì sao lại đột nhiên xuất hiện ở chỗ này? Tốc độ của ông ta, nhanh đến vậy ư?
- Nhãi con, mày cũng được coi là có bản lĩnh rồi, bản tôn tốn mất rất nhiều năm mới ngưng tụ được một kiếm phân thân, lại không thể ngờ, lại phải lấy ra dùng vì một thằng cảnh giới Nguyên Đan.
Tiếng nói nhàn nhạt của Kiếm Ma truyền ra. Nhưng lòng tôi cũng lấp đầy nghi hoặc, kiếm phân thân? Đây là thứ gì? Trong lòng tôi đang khó hiểu, thì đồng thời, đã thấy Kiếm Ma trước mặt vung tay về phía tôi.
- Giao ước của ba người chúng ta là, ai giết được mày, thì đồ trên người mày sẽ là của người đấy!
Kiếm Ma thản nhiên nói, tôi cảm nhận được Kiếm Ma đã ở trước mặt mình, hiện tại tôi đã bị trọng thương, hoàn toàn không thể chống đỡ, nhưng, vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, một bóng đen khổng lồ bỗng xuất hiện.Đương nhiên là nhện địa ngục, nhện địa ngục đã được Trúc Tẩm Ngưng chuẩn bị từ sớm lập tức đứng chắn ngang trước mặt chúng tôi, sắc mặt Kiếm Ma đen lại, đòn tấn công đập lên thân người nhện địa ngục, lập tức, nhện địa ngục bị luồng kiếm khí khủng bố của Kiếm Ma đâm thủng, máu tươi màu đen bắn ra tung tóe, thân người nhện địa ngục trực tiếp ngã xuống.
Nhện địa ngục, thế mà lại bị tên trước mặt giết chết?
Người này đang che đậy thực lực của mình? Lúc trước ông ta cùng hai người khác đối phó tôi, không hề dồn hết sức lực, lòng tôi bỗng thấy khiếp sợ, vốn tôi đã cho rằng ông ta rất mạnh rồi, nhưng thật không ngờ, ông ta vẫn còn đang che giấu thực lực, hơn nữa, còn che giấu kĩ như vậy?
Ngay sau đó, Kiếm Ma lại lần nữa xuất hiện trước mắt tôi, sắc mặt Trúc Tẩm Ngưng tuyệt vọng, rõ ràng, Trúc Tẩm Ngưng cũng đã không còn cách nào nữa.
- Nhãi con, mày có thể an giấc ngàn thu rồi!
Tôi cảm nhận được cái chết đang đến gần, vào thời khắc cuối cùng, tôi đưa tay đẩy mạnh Trúc Tẩm Ngưng, nhưng hình như Trúc Tẩm Ngưng đã sớm đoán trước được hành vi của tôi, lúc này, hai tay cô ấy ôm chặt thắt lưng tôi.
- Tôi nói rồi, phải chết thì cùng chết!
Đây là tiếng nói của Trúc Tẩm Ngưng, tôi cười khổ, bất đắc dĩ nhắm mắt lại.
Nhưng, chính lúc này, một tiếng nổ bỗng vang lên từ phía sau, khi âm thanh này vang lên, thậm chí, cả Kiếm Ma cũng hãi hùng đứng khựng lại, mà sau đó, không ngờ Kếm Ma lại từ bỏ ý định giết tôi, mà dùng một tay, nắm chặt lấy tôi.
Nhưng cho dù có như thế, tôi vẫn không thể nhúc nhích, chỉ có thể giương mắt nhìn Kiếm Ma chộp lấy mình.
Vào lúc này, tôi nhìn thấy trong hố trời Âm Tang, có mấy bóng người đang nhảy lên trên, mà không ngờ, còn có hai thân người tôi quen biết.
Chính là Phương Trình Chu và Lương Triều Sinh, lòng tôi hết sức kinh sợ, hai người này, không ngờ vẫn luôn ở bên dưới chưa ra ngoài?
tôi kinh hãi nói không thành lời, vốn dĩ cứ nghĩ là hai người này đã đi khỏi hố trời Âm Tang, nhưng không ngờ, bọn họ vẫn còn đi ra sau cả tôi, vậy thì thứ nằm ở phía dưới mà bọn họ đang tranh giành, rốt cuộc là gì?
- Thằng khốn đừng mơ chạy thoát!
Một tiếng quát lớn vang lên, lập tức, một bóng đen cũng phóng vụt ra, đó là Phương Trình Chu.
Đồng tử tôi hơi co lại, lẽ nào, hắn đã chiếm được thứ ở phía dưới? mà phía sau lưng Phương Trình Chu, là hai bóng người đang đuổi theo hắn.
Là Lương Triều Sinh và một tên mặc áo choàng đen tôi không quen biết, nhưng, tôi lại cảm nhận được luồng khí mùi quen quen từ trên người gã.
Thế lực thần bí?
Không sai, chính là thế lực thần bí mà bố tôi đang tham gia vào, bọn họ cũng xuất hiện ở nơi này sao? Lòng tôi lấp đầy kinh hãi, bỗng nhiên, thân người Phương Trình Chu xoẹt qua đỉnh đầu tôi.
Lúc này, tôi nhìn thấy trên khóe miệng Phương Trình Chu, xuất hiện một nụ cười nhàn nhạt.
Sau đó, Phương Trình Chu trực tiếp bay thẳng tới chỗ tôi, chỉ trong nháy mắt, đã ở trước mặt tôi, cùng lúc đó, Phương Trình Chu giơ tay ra, trực tiếp ra tay với Kiếm Ma.
Thực lực của Phương Trình Chu, không ngờ còn mạnh hơn Kiếm Ma rất nhiều, Kiếm Ma căn bản không kịp phản ứng, lập tức bị một chưởng của Phương Trình Chu đánh trúng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.