Nợ Âm Khó Thoát

Chương 51: như từng quen biết

Ngũ Đẩu Mễ

26/07/2020

Thuận theo thời khắc tiếng nói yếu ớt này truyền đến, tôi lập tức cảm thấy càng lúc càng nhiều những sợi tóc lòa xòa xuống mặt mình, dần dần, không ngờ tôi cảm thấy những sợi tóc này đang quấn chặt lấy cổ của tôi.

Đột nhiên, một cơn khó thở truyền đi khắp cơ thể, tôi theo bản năng đưa tay giữ chặt lấy đám tóc đó.

Nhưng lại không hề có bất cứ tác dụng gì, một sức lực rất lớn tới từ phía trên những lọn tóc, trực tiếp kéo người tôi lên không trung, chiếc lưỡi dài đườn của tôi thè ra ngoài, căn bản không khống chế nổi.

Đây là phản ứng tự nhiên khi cổ bị bóp chặt, đầu tôi trực tiếp bị nhấc lên trên, mắt trợn ngược, bởi vì trước mặt tôi, xuất hiện một khuôn mặt.... nói chính xác là nửa khuôn mặt.

Bởi vì nửa bên mặt còn lại kia đã nát bét, máu me đầm đìa, giống như là bị ngã đập mặt xuống đất khiến nửa khuôn mặt nát bươm, còn có thể nhìn thấy xương trắng hòa quyện với máu thịt đỏ lòm.

Trong lúc kinh hãi, tôi cũng cảm thấy ruột gan của mình nôn nao, giây tiếp theo, sống lưng lạnh toát, bởi vì tôi cảm nhận được, luồng sức lực này không ngờ lại đang không ngừng kéo tôi và khuôn mặt khủng bố kia lại gần với nhau hơn.

Trong lòng tôi không ngừng chửi rủa mười vạn câu "đờ mờ mờ", nữ thi thể có khuôn mặt dập nát một bên kia còn đang nhếch miệng cười với tôi, vừa cười, đã kéo theo cơ thịt ở trên mặt, tôi nhìn thấy máu thịt bị dập nát không ngờ lại đang bắt đầu lẫn lộn vào với nhau.

Tôi nhận ra chân của mình vẫn còn động đậy được, trực tiếp không do dự giơ chân đạp về phía nữ thi thể khủng bố kia.

"Thịch" một tiếng, chân tôi lập tức đạp vào phần bụng của nữ thi thể, nhưng thân hình của ả ta vẫn không có một chút lay động nào.

Sau đó, tôi lập tức cảm nhận được sức mạnh trên cổ của mình càng lớn hơn, mẹ nó, mấy con ma con quỷ với xác chết vùng dậy này đều thích bóp cổ hay sao?

Tôi cảm nhận được ô-xi của bản thân đã không đủ dùng rồi, cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì cũng chết dưới tay nữ thi thể này, trong đầu tôi không ngừng hồi tưởng từng biện pháp một.

Cuối cùng, tôi đột nhiên nhớ đến trong phim, mấy ông đạo sĩ vào thời khắc quan trọng không phải đều nhổ từ trong miệng ra một ngụm máu tươi sao? Tôi biết thứ đó được gọi là máu đầu lưỡi, cắn đứt đầu lưỡi cho chảy máu sau đó nhổ ra ngoài.

Lúc này đã rơi vào tình thế vô cùng cấp bách, tôi cũng không để ý được quá nhiều, trực tiếp cắn vào đầu lưỡi của mình, đương nhiên, tôi chỉ cắn nhè nhẹ, nếu cắn quá mạnh, sợ rằng sau này cũng không đặt thẳng lưỡi của mình mà nói chuyện được.

Một cơn đau nhói lập tức truyền ra từ trong miệng, mà tôi cũng theo bản năng nhíu chặt mày, giây tiếp theo, trong miệng có gì đó mằn mặn, tôi trực tiếp phun ngụm máu đầu lưỡi này về phía nữ thi thể.

Lúc này khoảng cách giữa tôi và ả ta rất gần, vì vậy phun rất chuẩn, trực tiếp phun lên mặt ả, một tiếng gào thét chói tai truyền ra từ trong cổ họng của ả ta, mà những lọn tóc trên cổ tôi cũng mau chóng tuột khỏi.

Lại lần nữa cảm nhận được mùi vị của không khí, tôi tham lam hít lấy hít để, đồng thời cũng thò tay ra nhặt lấy điện thoại ở bên cạnh, ấn vào mục cuộc gọi đã gọi gần đây.

Vừa rồi cũng đã nháy qua cho ông già Tôn, không kịp nghĩ nhiều, nhìn thấy đã gọi được cho ông ta, đang chờ nghe máy, tôi vội vàng đứng dậy, ánh mắt dán chặt vào nữ thi thể phía đối diện.

Lúc này, đôi tay trắng bệch của ả ta bịt chặt lấy mặt, tiếng gào thét thảm thiết vang vọng khắp nhà xác, tranh thủ cơ hội này, tôi vội vàng đẩy đẩy cánh cửa, nhưng vẫn không mở được.

Tôi nóng ruột, lúc này, nữ thi thể lại ngẩng đầu lên lần nữa, tôi nhìn thấy trên mặt ả ta máu me đầm đìa, nửa khuôn mặt lúc trước vẫn vẹn nguyên, lúc này đây dường như bị thứ gì đó đốt, trên mặt lốm đốm những chiếc lỗ đen ngòm, máu tươi đang không ngừng chảy ra, cả khuôn mặt máu thịt lẫn lộn nhìn vô cùng đáng sợ.



Nhìn thôi mà sống lưng tôi bỗng lạnh toát, tôi không ngừng ho sặc sụa, cơn đau trên cổ vẫn chưa vơi đi, một cơn gió bỗng thổi đến, cả người tôi cực kỳ hoảng sợ.

Ả ta lại xông về phía tôi, đột nhiên, một tiếng vang truyền tới từ bên ngoài, hình như là tiếng reo của điện thoại.

Lập tức, có luồng sức mạnh cực lớn mở tung cánh cửa nhà xác xông vào trong, đồng thời một thân người cũng xuất hiện.

Tôi vừa nhìn đã nhận ra là ông già Tôn, ông ta sắc mặt u ám đứng ngay cửa, nhìn trân trân vào nữ thi thể giữa phòng, tiếng nói khàn khàn của ông ta cũng vang lên:

- Biết ngay đêm nay cô sẽ gây sự!

Tiếng nói vừa truyền ra, tôi nhìn thấy thân hình ông già Tôn tăng tốc phi thẳng tiến lại gần chỗ nữ thi thể, mà ả ta thì gầm lên một tiếng, hai tay giơ cao, trực tiếp cào về phía ông già Tôn.

Kỳ thực, giây phút ông già Tôn xuất hiện, lòng tôi cũng đã yên tâm trở lại, có điều vì tăng thêm tính kích thích, tôi vẫn lên tiếng hét lên với ông ta:

- Ông Tôn, cẩn thận!

Khóe miệng ông già Tôn nhếch lên thành nụ cười khinh bỉ, bàn tay tạo thành một ấn kết kỳ quái, lập tức điểm lên trên mi tâm của nữ thi thể.

Mà vào lúc ấn kết trong tay ông già Tôn điểm lên mi tâm của nữ thi thể, ả ta lập tức không động đậy, giống như đã bị đính chặt tại chỗ.

Mà sau đó, trong tay ông già Tôn hình như xuất hiện thứ gì đó, trực tiếp nhét vào trong hai lỗ mũi, hai tai và miệng của ả.

Sau khi làm xong những việc này, ông gìa Tôn mặt mày nhẹ nhõm đem nữ thi thể đặt vào trong tủ lạnh, sau đó ông già Tôn đi đến cạnh tôi, hỏi tôi thấy thế nào rồi?

Trong nhà xác vẫn vang lên tiếng chuông điện thoại, đây là tiếng chuông phát ra từ điện thoại của ông già Tôn, vừa hay cũng là do tôi gọi đến.

Tôi đứng thẳng người dậy, toàn thân nhếch nhác thảm hại, sau đó nhìn ông già Tôn, cười khổ:

- Ông Tôn, nếu như đến chậm một bước, chắc cháu xong đời rồi!

Lúc nói câu này, biểu cảm trên mặt tôi vô cùng sợ hãi, không phải tôi diễn, mà là thực sự rất sợ, ông giàTôn nếu đến muộn một bước, tôi có lẽ thực sự mất mạng rồi chứ chẳng đùa.

Ông già Tôn cười cười vỗ tay lên người tôi, sau đó nói:

- Đi ra ngoài thôi, bây giờ cô ta cũng không làm được gì nữa đâu, cỗ thi thể này ngày mai hỏa táng rồi.



Tôi và ông già Tôn cùng đi về phòng bảo vệ, trên đường, ông già Tôn chủ động lên tiếng, nói với tôi:

- Sau khi trở về vẫn không yên tâm được, cũng may qua đây kiểm tra một chút, không ngờ vừa mới đến cửa đã nhận được điện thoại của cháu.

Nghe vậy mắt tôi bỗng sáng lên, run rẩy hỏi ông già Tôn, thi thể này làm sao còn bị như thế? Tôi cũng chủ động nói, nếu như không phải bình thường hay xem phim ma cương thi, thời khắc quan trọng biết nhổ ra một ngụm máu đầu lưỡi, sợ rằng cũng không đợi kịp ông ta.

Ông già Tôn có chút bất ngờ, nhìn tôi hỏi:

- Cháu còn biết máu đầu lưỡi?

Tôi cười đau khổ, nói nhìn thấy trên phim, không ngờ lại có tác dụng.

- Xem ra thằng nhóc này mạng vẫn chưa hết.

Ông già Tôn cũng vui vẻ đùa tôi một câu, tôi cười cười không lên tiếng, sau khi đến phòng bảo vệ, ông già Tôn bảo tôi cứ về nghỉ ngơi trước, đêm nay ông ta giúp tôi trực hết nửa thời gian còn lại.

Tôi vội vàng nói làm như vậy đâu có được? ông già Tôn cười cười, nói tôi nhất định bị dọa không nhẹ, bảo tôi mau quay về nghỉ ngơi, nếu như vẫn muốn tiếp tục đi làm ở đây.

Nghe vậy tôi cũng trưng ra bộ mặt ngại ngùng, nói đêm nay tôi quay về đúng thật phải suy xét lại một chút, ông già Tôn cũng hiểu, gật gật đầu, nói rất bình thường, chuyện này người bình thường đều rất khó chấp nhận nổi.

Tôi tò mò hỏi ông già Tôn còn có bản lĩnh liên quan đến những thứ đó? Những thứ này chỉ có thể nhìn thấy trên phim, ông già Tôn cười cười, nói với tôi, nói đã trà trộn vào nơi đây mấy chục năm, cũng tổng kết lại được ít kinh nghiệm.

Nói chuyện một lúc, tôi cũng trực tiếp quay trở về ký túc xá, sau khi về đến phòng ký túc, tôi nằm trên giường, bắt đầu hồi tưởng về những chuyện xảy ra đêm nay, mà tôi càng nghĩ, lại càng cảm thấy chuyện đêm nay có gì đó quái lạ.

Đầu tiên nói điểm đáng nghi nhất, điểm này còn vượt qua cả quái lạ, khi tôi gọi được cho ông già Tôn, ông ta vừa hay cũng đến trước cửa nhà xác? Cho nên tôi mới nghe thấy tiếng chuông điện thoại.

Mà giây tiếp theo khi tiếng chuông điện thoại vang lên, ông già Tôn mới mở cửa ra xông vào?

Tôi làm sao cứ có cảm giác ông ta vẫn luôn đứng ngoài cửa, chỉ là lúc trước không tiến vào, mà lựa chọn đứng ngoài quan sát.

Mà tôi cứ cảm thấy sau khi ra khỏi nhà xác, câu nói mà ông già Tôn nói với tôi, cứ như là đang cố ý giải thích, là sợ tôi nghi ngờ ông ta sớm đã đứng ở bên ngoài hay sao?

Tâm cơ của ông già Tôn sâu như vậy ư? ông ta đây là muốn tôi chết? Nhưng không có lý do gì cả! Nếu như muốn tôi chết, có thể trực tiếp lựa chọn không đi vào cứu tôi? Cuối cùng còn khống chế nữ thi thể kia.

Vừa nghĩ tới ông già Tôn khống chế nữ thi thể, trái tim tôi bỗng giật nảy lên một cái, đột nhiên phát hiện ra một điều khiến tôi vô cùng kinh hãi, đó chính là thủ đoạn mà ông già Tôn dùng lúc cuối.

Ông ta dùng thứ gì chặn lại bảy khiếu của nữ thi thể? Thủ đoạn này tôi từng nhìn thấy qua trên người của một kẻ khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Nợ Âm Khó Thoát

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook