Nộ Bảo Chủ

Chương 1: Chương 1.1

Mạc Nhan

22/01/2016

Giang hồ hiểm ác, sài lang bốn phía.

Thi Dược Nhi từ sau khi xuống núi , trên đường đi gặp không ít những kinh nghiệm quý báu . Chốn giang hồ này, quả nhiên khắp nơi hiểm ác, đều là người lấy oán trả ơn.

Nàng ngao ngán bất đắc dĩ thở dài.” ai…… Có lòng tốt lại không được báo đáp ” .」

Lời này vừa nói ra, nam nhân ở trước mặt nàng , truyền đến một tiếng gầm giận dữ kinh thiên rống lên .

“ Ta giết ngươi! ”

Tiếng gầm giận dữ tràn ngập gian phòng , làm cho thành vách nghiêng ngửa , phát ra xèo xèo thanh âm, nam nhân nằm trên chiếc giường đơn nhỏ , tay chân tuy rằng bị trói , nhưng nổi cuồn cuộn cơ bắp , vách tường cùng cái bàn bởi vì nam nhân giãy dụa, không ngừng rung lên , bụi bay mù mịt, như muốn sập xuống .

Thi Dược Nhi hai tay che lỗ tai, chớp hàng mi cong dài , cảm thấy lỗ tai lùng bùng , giống như trời quang mây tạnh bỗng dưng nổi một tiếng sét giữa thinh không làm chấn động màn nhĩ nàng .

“ Ngươi muốn nói gì thì từ từ nói , không nên lớn tiếng như vậy」

“ Buông!”

Lại là một tiếng giống như sấm gầm , Long Khiếu Thiên – Tên của hắn và người của hắn cũng giống như nhau , một cái tên ngông cuồng ! Người cũng giống tên, uy mãnh vô địch, không gì sánh kịp !

Nàng nhíu đôi mày thanh tú , xoa xoa hai màng tai đang lùng bùng , một đôi mắt đẹp nhịn không được quay sang đối phương liếc mắt một cái.



Người này không phải đang bị thương nặng sao ? Toàn thân cao thấp cơ hồ không có một chỗ nguyên vẹn , thương thế nghiêm trọng đến mức sắp tiến vào quỷ môn quan, hai tháng trước, nếu không có nàng hảo tâm đem trân quý linh đan diệu dược cho hắn ăn vào, lại đem tay chân đứt lìa của hắn nối trở lại , không ngừng chăm sóc , lôi hắn từ diêm vương phủ kéo trở về, nếu không hắn nào có cơ hội giống như dã thú đối nàng rít gào a?

Phương môi lại lần nữa than nhẹ. “ Ai ~~ có lòng tốt lại không được báo đáp .”

“ Không cần mèo khóc chuột giả từ bi! Nếu không thả, ta sẽ giết ngươi! ”

Long Khiếu Thiên tính tình nóng nảy giống như lửa , nữ nhân này đem hắn trói vào thành giường , cũng không biết cho hắn ăn cái quỷ gì này nọ,làm cho hắn giống như có ngàn vạn mũi tên đâm xuyên vào cơ thể, bình thường đau nhức không chịu nổi, canh giờ trước toàn thân giống hỏa thiêu, canh giờ sau giống như trời giá rét đông lạnh run, cố ý tra tấn hắn làm vui , hỏi sao hắn không nổi cơn lửa giận cuồng liệt ngập trời?

“ Đây là lời nói đối với ân nhân đã cứu mạng ngươi sao? ” Thi Dược Nhi nhẹ giọng trách cứ, đối mặt với tên nam nhân giống như mãnh thú muốn ăn thịt người, cử chỉ của nàng thủy chung vẫn giữ sự tao nhã, không hề có một tia hoang mang, hay lo sợ .

“ Chỉ có thể chết chứ không chịu nhục nhã ! Ngươi muốn giết thì chém một đao chết cho xong !” Hắn đường đường la Long Môn Bảo – Bảo chủ, không thể chịu nổi sự nhục nhã này .

“ Yên tâm, ta vất vả lắm mới có thể cứu ngươi sống lại , làm sao có thể giết ngươi?”

Thi Dược Nhi dung nhan băng thanh tuyệt mỹ , chưa bao giờ có thể cười vui vẻ như bây giờ , bởi vì chưa từng thấy qua người nào cứng đầu giống như hắn vậy.

Trên thế gian này , chỉ có kì dược dị thảo, mới có thể khiến cho nàng cảm thấy hứng thú, gương mặt trước kia luôn tỏ ra hờ hững nhưng hiện tại, ngoại trừ kì dược dị thảo ra, hắn là nam nhân thứ nhất mà nàng cảm thấy hứng thú.

Chính xác mà nói, nàng không phải đối với hắn có hứng thú, mà là đối với thân thể của hắn có hứng thú; Người này có sức sông thật mãnh liệt nhất mà nàng từng thấy qua , may mắn gặp một thân thể cứng rắn đầy sức sống như vậy rất thích hợp để thí nghiệm các loại thuốc mới . ( maytrang : á, sốc … tỷ tỷ ….em… cứng miệng )



Nàng thực ra trong lúc cứu người , thuận đường thử loại thuốc mới nàng mới bào chế ra , nhìn xem có phản ứng gì, không tính hại người nha.

“ Độc phụ! Yêu nữ! Lập tức mở trói cho ta ! Nếu không ta làm cho ngươi hối hận không kịp! ”

“ Ai, không cột lấy ngươi, ngươi chịu an phận sao? Ngươi ngay cả đứt tay đứt chân còn không sợ , chút đau đớn nhỏ như thế này, lại la hét ầm ĩ?” Lời này cũng không phải là tổn hại hắn, mà khen ngợi phát ra tận trong tâm a .

Thi Dược Nhi còn nhớ rõ, ba tháng trước, lúc hai người lần đầu tiên gặp mặt. Khi đó nha, người này người không giống người, quỷ không giống quỷ, toàn thân cao thấp không một chỗ lành lặn , vẫn là do nàng không ngại cực khổ đem ruột của hắn sắp rớt ra ngoài sắp lại , đem những nội tạng đã lệch của hắn sửa lại cho đúng vị trí, lại tìm khắp nơi trong sơn cốc, mới tìm được đầy đủ tay chân đã bị đứt của hắn , bảy lần tám lượt khâu khâu vá vá , hắn mới có cơ hội lại lần nữa làm người a.

Nàng chưa từng gặp qua một nam nhân nào có ý chí muốn sống đến như vậy , đổi lại là những người khác, bị trọng thương nặng như thế, cho dù có nội lực đến đâu cũng sông không nổi , ! Nàng tạm thời thử một lần ra tay cứu giúp, ai ngờ này nam nhân quả nhiên ương ngạnh sống sót , làm nàng vừa mừng vừa sợ.

Một đôi mắt đẹp trong trẻo nhưng lạnh lùng, thân thể mạnh mẽ , nàng nhìn nam nhân từ đầu đến chân, âm thầm đánh giá tỉ mỉ.

Nhẹ nhàng tinh tế, nhẹ nhàng vỗ vỗ vào cánh tay mạnh mẽ cứng rắn kia không nỡ buông tay, thoáng động lòng vì đôi chân dài mạnh mẽ kiên cường, bởi vì tay này, chân này, là nàng đã cố hết sức không ngừng tay, thức vô số đêm, vất vả lắm mới khâu lại được.

Ngón tay của nàng dọc theo những vết thương mà nàng cố công may vá, mềm nhẹ lướt trên người hắn, tinh tế thưởng thức kiệt tác của chính mình. Lúc đó nàng dùng bạch phát ngân trâm cùng dương chi tuyến( kim bạc và chỉ vàng ), từng chút từng chút may lại cho hắn, nối lại gân cốt , tổng cộng khâu một ngàn mũi khâu , mỗi một mũi khâu là nàng đã dốc hết tâm sức vào đó!

“ Đừng chạm vào ta! Nhện góa phụ đen*! Ngươi là dâm phụ vô sỉ nữ nhân, chỉ cần ta còn có một hơi thở, nhất định đem ngươi bầm thây vạn đoạn! ” ( * Nhện góa phụ đen : loài nhện sống ở Châu Phi, sau khi giao hợp liền ăn thịt bạn tình )

Nàng nhíu mày kháng nghị.” Đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi , cô nương ta chưa lập gia đình, không phải quả phụ.” thật không rõ, nam nhân này sao lại kêu nàng nhện góa phụ đen a?

“ Ngươi lấy hết quần áo của Lão Tử! Ở trên người ta sờ loạn, lại lấy tra tấn ta làm vui, sao thiên hạ lại có loại phụ nữ xấu xa độc phụ này !” Long Khiếu Thiên hận chính mình đôi mắt nhìn không thấy, không thấy được dáng vẻ của đối phương .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Nộ Bảo Chủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook