Chương 7: Bất Thường
Hạnh Bún Bò
12/09/2023
Long Thần đưa cô về đến nhà không quên dặn dò :
" Ngày mai nhớ chuẩn bị đồ đạc của cô, sẽ có người đến đón cô về Long gia ."
Cô biết bây giờ phóng lao phải theo lao mỉm cười chấp nhận:
" Được . Cảm ơn anh đã đưa em về. .....Ừm anh về cẩn thận."
Nói xong cô cũng hơi ngượng nhưng cô không cho phép bản thân thể hiện quá rõ ràng với anh. Sợ bị anh nhìn ra nên cô đã nhanh chóng mở cửa bước ra khỏi xe, chạy vội vào nhà.
Anh thầm nghĩ rằng cô đang "thả thính" anh nhưng cô nhầm rồi . Cô thả thính anh âm thầm rắc bả . Xem rốt cuộc ai sẽ là người chiến thắng trái tim?
Anh cho rằng bản thân mình sẽ không bao giờ yêu loại người mưu mô như cô , một người con gái vẻ ngoài tuy xinh đẹp nhưng bên trong lại trái ngược hoàn toàn.
Tâm trạng anh đang rất tệ .. chắc là từ lúc gặp cô tâm trạng anh mới thế ?
Mở nhạc nghe.
.....
Anh yêu cô gái nhỏ bé
Tin vào những lời bài hát
Tin rằng nếu khóc trong mưa sẽ bớt đau hơn
Anh yêu cô gái năm ấy
Tin vào những điều viển vông
Rằng tay và tay sẽ nắm lấy nhau tận cuối cuộc đời
Thời gian xóa đi những ngây thơ
Những điều vội vàng như trong giấc mơ
Để lại những cơn đau vu vơ
Chẳng còn bất ngờ
Một mai sớm kia em có thấy
Giữa lồng ngực mình đau khi nhớ anh
Thì đừng vội khóc
Hãy xiết tay anh
Nơi em bình yên.
( Trích nhạc anh Noo nhé *Ω* )
Mở nhạc nghe mà nó cũng chống đối lại nữa , tức quá anh tắt nhạc chạy xe thẳng về nhà.
Sau khi bỏ chạy về ,cô lên thẳng phòng không nói năng gì . Định bụng kéo rèm cửa lại thì chợt cô nhìn thấy chiếc xe kia vẫn còn đó. Thầm nghĩ không biết anh đang làm gì dưới đó mà vẫn chưa về ?
Cô quyết định mặc kệ mà đi tắm . Hôm nay quả là một ngày mệt mỏi.
Sáng hôm sau....
" Con nhớ chăm sóc bản thân thật tốt nhé ! Nếu cảm thấy không ổn thì phải nói mẹ ngay . Biết chưa ."
Cô nghẹn ngào ôm chầm lấy mẹ , nước mắt không kìm được lại tuôn rơi .
" Con biết rồi.Bố mẹ cứ yên tâm ,con sẽ tự biết lo cho mình. Con nhất định sẽ về thăm hai người thường xuyên ."
Bố Tiêu nhìn cảnh tượng trước mắt mà lòng ông cũng trùng xuống bao nhiêu. Tuy không phải con gái ruột nhưng ông yêu thương cô hơn bất kỳ ai trên đời chỉ sau một người thôi. Ông cũng buồn lắm chứ . Gạt bỏ dòng suy nghĩ kia ,ôm lấy vợ con mình.
" Được rồi.Được rồi ... Có phải là con nó đi luôn đâu, nếu nhớ nó chúng ta có thể đi thăm mà ..haha... phải không con gái.. Thôi không còn sớm nữa, người ta cũng đang đợi con ngoài cổng rồi . "
Cô quay sang ôm lấy bố mình :
"Con cảm ơn bố,cảm ơn mẹ rất nhiều. "
" Con bé ngốc này nói năng gì không biết ? Con là niềm vui hạnh phúc của chúng ta ,con chính là niềm tự hào của hai ông bà già này. Có chuyện gì phải nói với mẹ, đừng cố giấu trong lòng nha con .
Bố mẹ yêu con ."
" Thôi con đi đây , tới nơi con sẽ gọi điện cho bố mẹ ."
Hôm nay , anh không đi làm .
Làm bố mẹ Long rất bất ngờ. Vì sao ư? Chính là vì anh là kẻ cuồng công việc , không bao giờ có chuyện anh bỏ công việc mà về nhà. Có khi anh còn ngủ luôn ở công ty mấy tháng trời chưa chịu về nhà nữa. Vì thế nên bố mẹ anh mới bắt ép anh lấy vợ , anh cũng đâu còn trẻ nữa 25 tuổi rồi cơ mà?
Đoán chừng là con trai đang chờ "con dâu" bà âm thầm vui mừng. Bà nào hay nào biết con trai bà đang âm thầm thực hiện kế hoạch ác độc tàn nhẫn với "con dâu" của mình.
" Ngày mai nhớ chuẩn bị đồ đạc của cô, sẽ có người đến đón cô về Long gia ."
Cô biết bây giờ phóng lao phải theo lao mỉm cười chấp nhận:
" Được . Cảm ơn anh đã đưa em về. .....Ừm anh về cẩn thận."
Nói xong cô cũng hơi ngượng nhưng cô không cho phép bản thân thể hiện quá rõ ràng với anh. Sợ bị anh nhìn ra nên cô đã nhanh chóng mở cửa bước ra khỏi xe, chạy vội vào nhà.
Anh thầm nghĩ rằng cô đang "thả thính" anh nhưng cô nhầm rồi . Cô thả thính anh âm thầm rắc bả . Xem rốt cuộc ai sẽ là người chiến thắng trái tim?
Anh cho rằng bản thân mình sẽ không bao giờ yêu loại người mưu mô như cô , một người con gái vẻ ngoài tuy xinh đẹp nhưng bên trong lại trái ngược hoàn toàn.
Tâm trạng anh đang rất tệ .. chắc là từ lúc gặp cô tâm trạng anh mới thế ?
Mở nhạc nghe.
.....
Anh yêu cô gái nhỏ bé
Tin vào những lời bài hát
Tin rằng nếu khóc trong mưa sẽ bớt đau hơn
Anh yêu cô gái năm ấy
Tin vào những điều viển vông
Rằng tay và tay sẽ nắm lấy nhau tận cuối cuộc đời
Thời gian xóa đi những ngây thơ
Những điều vội vàng như trong giấc mơ
Để lại những cơn đau vu vơ
Chẳng còn bất ngờ
Một mai sớm kia em có thấy
Giữa lồng ngực mình đau khi nhớ anh
Thì đừng vội khóc
Hãy xiết tay anh
Nơi em bình yên.
( Trích nhạc anh Noo nhé *Ω* )
Mở nhạc nghe mà nó cũng chống đối lại nữa , tức quá anh tắt nhạc chạy xe thẳng về nhà.
Sau khi bỏ chạy về ,cô lên thẳng phòng không nói năng gì . Định bụng kéo rèm cửa lại thì chợt cô nhìn thấy chiếc xe kia vẫn còn đó. Thầm nghĩ không biết anh đang làm gì dưới đó mà vẫn chưa về ?
Cô quyết định mặc kệ mà đi tắm . Hôm nay quả là một ngày mệt mỏi.
Sáng hôm sau....
" Con nhớ chăm sóc bản thân thật tốt nhé ! Nếu cảm thấy không ổn thì phải nói mẹ ngay . Biết chưa ."
Cô nghẹn ngào ôm chầm lấy mẹ , nước mắt không kìm được lại tuôn rơi .
" Con biết rồi.Bố mẹ cứ yên tâm ,con sẽ tự biết lo cho mình. Con nhất định sẽ về thăm hai người thường xuyên ."
Bố Tiêu nhìn cảnh tượng trước mắt mà lòng ông cũng trùng xuống bao nhiêu. Tuy không phải con gái ruột nhưng ông yêu thương cô hơn bất kỳ ai trên đời chỉ sau một người thôi. Ông cũng buồn lắm chứ . Gạt bỏ dòng suy nghĩ kia ,ôm lấy vợ con mình.
" Được rồi.Được rồi ... Có phải là con nó đi luôn đâu, nếu nhớ nó chúng ta có thể đi thăm mà ..haha... phải không con gái.. Thôi không còn sớm nữa, người ta cũng đang đợi con ngoài cổng rồi . "
Cô quay sang ôm lấy bố mình :
"Con cảm ơn bố,cảm ơn mẹ rất nhiều. "
" Con bé ngốc này nói năng gì không biết ? Con là niềm vui hạnh phúc của chúng ta ,con chính là niềm tự hào của hai ông bà già này. Có chuyện gì phải nói với mẹ, đừng cố giấu trong lòng nha con .
Bố mẹ yêu con ."
" Thôi con đi đây , tới nơi con sẽ gọi điện cho bố mẹ ."
Hôm nay , anh không đi làm .
Làm bố mẹ Long rất bất ngờ. Vì sao ư? Chính là vì anh là kẻ cuồng công việc , không bao giờ có chuyện anh bỏ công việc mà về nhà. Có khi anh còn ngủ luôn ở công ty mấy tháng trời chưa chịu về nhà nữa. Vì thế nên bố mẹ anh mới bắt ép anh lấy vợ , anh cũng đâu còn trẻ nữa 25 tuổi rồi cơ mà?
Đoán chừng là con trai đang chờ "con dâu" bà âm thầm vui mừng. Bà nào hay nào biết con trai bà đang âm thầm thực hiện kế hoạch ác độc tàn nhẫn với "con dâu" của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.