Chương 12: Động Phòng
Hạnh Bún Bò
12/09/2023
Tiêu Nhiên đau đớn từ tâm hồn lẫn thể xác. Cô chưa bao giờ nghĩ rằng bản thân lại ở trong tình trạng ngày hôm nay. Đau lòng có ,tủi nhục có.
Cứ thế nước mắt tuôn dài ướt đẫm gối.
Nhưng người phía trên nào có quan tâm đến điều đó . Rằng cô đang thế nào? Anh chỉ biết bây giờ anh muốn đày đọa cô , hành hạ cô sao cho thật thảm hại mới được. Anh ghét cô.
Long Thần cứ thế đâm liên tục ,hông không ngừng vận động. Cứ được một lúc thì anh lại lật người cô tạo thành một tư thế.
Anh mạnh bạo đâm vào nơi sâu thẳm trong cô phóng thích toàn bộ tinh binh vào trong. Chưa được bao lâu thì ''vật nhỏ'' của anh lại ngóc đầu lên.
Lúc này tư thế của hai người đang là Tiêu Nhiên nằm sấp còn anh thì đâm từ sau vào.
Phần thân dưới cảm nhận được sự thay đổi của anh ,cô sợ hãi run rẩy đang định đẩy anh ra thì...
" Aaaa''
Anh nâng mông cô lên đâm thật mạnh vào trong, liên tục và tới tấp. Vừa luân động vừa vuốt ve tấm lưng trần gợi cảm của cô.
Có một điều Long Thần anh cũng phải công nhận rằng cô bình thường cũng khá xinh đẹp nhưng vẫn là trên giường là xinh đẹp nhất. Khi ở trên giường cô kiều diễm quyến rũ biết bao nhiêu.
Cô lúc đầu vì anh thô bạo mà đau đớn. Còn bây giờ thì tuy vẫn vậy nhưng cô đang dần lạc hướng.
Cô mông lung ,cô chỉ biết rằng cảm giác bây giờ thật khác . Thế nào nhỉ ? Nó thực sự " sướng" .
Mỗi lần anh di chuyển là cô lại có một khoái cảm dâng trào . Không tự chủ mà rên lên thành tiếng .
" Ưm "
Long Thần thấy cô đang dần trở nên chìm trong khoái cảm thì anh lại cố tình luận động chậm lại, càng lúc càng chậm có lúc như kiểu anh không hề làm gì hết .
Điều này khiến Tiêu Nhiên khó chịu biết bao và tất nhiên anh hiểu điều đó. Điều anh cần chính là như thế.
Anh nhếch môi cười gian xảo . Cá đã cắn câu. Giờ đây anh chỉ cần giật cần câu nữa là đủ.
" Thế nào ,cô.. khó chịu sao?
Vậy thì ...Cầu xin tôi đi.''
Mặc dù đang chìm trong khoái lạc nhưng cô vẫn không ý thức được .
" Không.. Ưm..''
" Ồ vậy sao ? Vậy thì chỉ đến đây thôi .''
Dứt lời anh cố tình rút vật nam tính kia ra ,đang ra được nửa đường thì cô vặn vẹo người ,tay không ngừng xoa nắn hai bông tuyết của mình. Cô thực khó chịu ,cô ... cần anh lấp đầy ngay bây giờ.
" Ưm .. Tôi khó chịu quá.. ưm. ''
Anh lại vờ như không hay không hiểu.
" Khó chịu như thế nào? Khó chịu ở đâu ? Tôi sẽ giúp cô . Nếu như...''
Anh chưa kịp nói hết câu thì đã nghe thấy một giọng nói vô cùng mị lực vang lên làm tâm anh chấn động một chút.
" Tôi...muốn.. muốn anh Long Thần. Xin anh hãy giúp tôi... Tôi nóng.. quá... Khó chịu , khó chịu quá ...''
Anh nở nụ cười thỏa mãn.
" Được đây là cô cầu xin tôi. Vậy thì tôi sẽ chiều cô .''
Thế là hai người cứ quấn quýt lấy nhau hết buổi chiều đến gần đêm mới dứt.
Cô thì mệt mỏi không còn tí sức lực nào nữa cũng đã ngất đi vì mệt. Còn anh thì vẫn còn sung sức lắm , nhiêu đây có là gì với anh cơ chứ. Tại thấy cô ngất rồi nên anh mới '' rộng lượng'' mà tha cho cô lần này thôi.
Bỏ mặc cô nằm trên giường với mớ hỗn độn của hai người . Anh đi vào tắm rửa sạch sẽ . Định bụng thay đồ thì tìm mãi không thấy chiếc vali đựng quần áo của mình đâu. Anh tức giận đạp văng chiếc vali của cô ra xa.
Tiêu Nhiên ,cô giỏi lắm giám chơi tôi.
Trong khi anh đang tức giận vô cùng thì ngược lại cô đang ngủ ngon lành .
Suy cho cùng cũng từ anh mà ra thôi . Tiêu Nhiên vô tội mà .
Cứ thế nước mắt tuôn dài ướt đẫm gối.
Nhưng người phía trên nào có quan tâm đến điều đó . Rằng cô đang thế nào? Anh chỉ biết bây giờ anh muốn đày đọa cô , hành hạ cô sao cho thật thảm hại mới được. Anh ghét cô.
Long Thần cứ thế đâm liên tục ,hông không ngừng vận động. Cứ được một lúc thì anh lại lật người cô tạo thành một tư thế.
Anh mạnh bạo đâm vào nơi sâu thẳm trong cô phóng thích toàn bộ tinh binh vào trong. Chưa được bao lâu thì ''vật nhỏ'' của anh lại ngóc đầu lên.
Lúc này tư thế của hai người đang là Tiêu Nhiên nằm sấp còn anh thì đâm từ sau vào.
Phần thân dưới cảm nhận được sự thay đổi của anh ,cô sợ hãi run rẩy đang định đẩy anh ra thì...
" Aaaa''
Anh nâng mông cô lên đâm thật mạnh vào trong, liên tục và tới tấp. Vừa luân động vừa vuốt ve tấm lưng trần gợi cảm của cô.
Có một điều Long Thần anh cũng phải công nhận rằng cô bình thường cũng khá xinh đẹp nhưng vẫn là trên giường là xinh đẹp nhất. Khi ở trên giường cô kiều diễm quyến rũ biết bao nhiêu.
Cô lúc đầu vì anh thô bạo mà đau đớn. Còn bây giờ thì tuy vẫn vậy nhưng cô đang dần lạc hướng.
Cô mông lung ,cô chỉ biết rằng cảm giác bây giờ thật khác . Thế nào nhỉ ? Nó thực sự " sướng" .
Mỗi lần anh di chuyển là cô lại có một khoái cảm dâng trào . Không tự chủ mà rên lên thành tiếng .
" Ưm "
Long Thần thấy cô đang dần trở nên chìm trong khoái cảm thì anh lại cố tình luận động chậm lại, càng lúc càng chậm có lúc như kiểu anh không hề làm gì hết .
Điều này khiến Tiêu Nhiên khó chịu biết bao và tất nhiên anh hiểu điều đó. Điều anh cần chính là như thế.
Anh nhếch môi cười gian xảo . Cá đã cắn câu. Giờ đây anh chỉ cần giật cần câu nữa là đủ.
" Thế nào ,cô.. khó chịu sao?
Vậy thì ...Cầu xin tôi đi.''
Mặc dù đang chìm trong khoái lạc nhưng cô vẫn không ý thức được .
" Không.. Ưm..''
" Ồ vậy sao ? Vậy thì chỉ đến đây thôi .''
Dứt lời anh cố tình rút vật nam tính kia ra ,đang ra được nửa đường thì cô vặn vẹo người ,tay không ngừng xoa nắn hai bông tuyết của mình. Cô thực khó chịu ,cô ... cần anh lấp đầy ngay bây giờ.
" Ưm .. Tôi khó chịu quá.. ưm. ''
Anh lại vờ như không hay không hiểu.
" Khó chịu như thế nào? Khó chịu ở đâu ? Tôi sẽ giúp cô . Nếu như...''
Anh chưa kịp nói hết câu thì đã nghe thấy một giọng nói vô cùng mị lực vang lên làm tâm anh chấn động một chút.
" Tôi...muốn.. muốn anh Long Thần. Xin anh hãy giúp tôi... Tôi nóng.. quá... Khó chịu , khó chịu quá ...''
Anh nở nụ cười thỏa mãn.
" Được đây là cô cầu xin tôi. Vậy thì tôi sẽ chiều cô .''
Thế là hai người cứ quấn quýt lấy nhau hết buổi chiều đến gần đêm mới dứt.
Cô thì mệt mỏi không còn tí sức lực nào nữa cũng đã ngất đi vì mệt. Còn anh thì vẫn còn sung sức lắm , nhiêu đây có là gì với anh cơ chứ. Tại thấy cô ngất rồi nên anh mới '' rộng lượng'' mà tha cho cô lần này thôi.
Bỏ mặc cô nằm trên giường với mớ hỗn độn của hai người . Anh đi vào tắm rửa sạch sẽ . Định bụng thay đồ thì tìm mãi không thấy chiếc vali đựng quần áo của mình đâu. Anh tức giận đạp văng chiếc vali của cô ra xa.
Tiêu Nhiên ,cô giỏi lắm giám chơi tôi.
Trong khi anh đang tức giận vô cùng thì ngược lại cô đang ngủ ngon lành .
Suy cho cùng cũng từ anh mà ra thôi . Tiêu Nhiên vô tội mà .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.