Chương 4: Là Trùng Hợp Hay Cố Ý
Hạnh Bún Bò
12/09/2023
Hàng ngày cô đi làm từ sớm về nhà vào lúc nửa đêm , có khi cô bận quên ăn quên ngủ ở lại công ty luôn.Cô cũng không còn nhớ về cái đêm hôm đó , nó đã đi vào lãng quên. Bố mẹ Tiêu rất lo lắng cho cô sợ cô không chăm sóc tốt cho bản thân mình nên cứ vài hôm bà lại ghé qua công ty thăm cô một lúc.
Mỗi lần đi bà đều phải dậy từ sớm về nấu đồ ăn đem đến tẩm bổ cho con gái.
Mặc dù không muốn ăn nhưng vì không muốn làm mẹ buồn và lo lắng thêm nên cô vẫn tạm chia tay với công việc quay sang ăn bữa cơm do mẹ nấu.
Sau khi ăn uống xong mẹ cô nán lại ở được một lúc thì cũng phải tạm biệt con gái cưng để về với chồng . Tạm biệt mẹ ,cô quay lại những giây phút cuồng công việc.
Cô làm việc không chỉ đơn giản chỉ để kiếm tiền mà còn để trả thù cho bố mẹ ruột của mình nữa. Cô phải có địa vị cao trong xã hội , phải có nhiều tiền và thế lực. Vì kẻ thù của cô thực sự không thể coi thường.
Và ngày lại qua ngày.... cũng đã đến ngày hai gia đình gặp nhau....
Hôm nay anh muốn xem xem cô gái mà bố mẹ anh khen lấy khen để trông ra sao. Tiện anh cũng đập tan cái hy vọng làm vợ của cô ta luôn. Dứt đoạn tình với Đường Hân anh như không muốn yêu ai khác nữa,anh cần thời gian. Vì thế mà hôm nay anh ăn mặc khá lôi thôi , mặc áo sơ mi cài không hết cúc áo để lộ lồng ngực rắn chắc , kết hợp quần tây đen đi giày thể thao màu đỏ, tóc nhuộm màu tím khói tạo kiểu rối rối ; trên cổ đeo sợi dây chuyền đính kim cương đỏ ,tay đeo đồng hồ màu đen . Trên người anh không có món nào không phải đồ hiệu . Chung quy là hình ảnh một thằng con trai ăn chơi chính hiệu nhưng lại kiểu không có gu thời trang .
Để xem cô gái đó có chấp nhận một thằng ăn chơi trác táng về làm chồng không hay chỉ vì tiền của anh.
Mọi người đều có mặt đông đủ ở nhà hàng GOOD DINNER ,duy chỉ thiếu một nhân vật. Tất nhiên người đó không bao giờ là Long Thần đâu nha,anh tuy không thích nhưng anh rất đúng giờ nhé.
Bố mẹ Tiêu lo lắng cho con gái vô cùng, chưa bao giờ cô đến hẹn muộn như vậy.
Mẹ Tiêu lên tiếng :
" Xin lỗi ông bà Long nhé , có lẽ con bé có chuyện gấp xử lý nên đến hơi trễ . Mong hai ông bà thông cảm ."
Mẹ Long cũng lên tiếng :
" Không sao .. Không sao, miễn con bé chịu tới là được rồi. Chúng ta gọi gì đó trước đi. Con bé đến là vừa haha.."
Bố Long : " Đúng thế ... Đúng thế
. Không thể để cho con dâu tôi đói được . Hai người nói phải không haha ..."
Mọi người gọi món xong cũng là lúc cô mở cửa bước vào.
Các vị phụ huynh thì vui mừng không thôi, nhất là bố mẹ " chồng " cô.
Cô đi lại phía mọi người :
" Con xin lỗi vì đã đến trễ . Tại con gặp chút chục chặc trên đường đi ."
Bố mẹ cô chưa kịp lên tiếng nữa bố mẹ" chồng" đã lên tiếng trước rồi :
" Nhiên Nhiên lâu quá không gặp con vẫn nhớ chú dì chứ ? Ai ya ... càng lớn càng xinh đẹp giống mẹ haha."
Bà vừa nói xong mọi người rơi vào trầm tư . Bố mẹ cô mất trong một vụ tai nạn giao thông ,cô chính là người chứng kiến tất cả cũng chính là người duy nhất sống sót trong vụ tai nạn đó. Vụ tai nạn đẫm máu đã cướp đi sinh mạng hai người cô yêu thương nhất.
Cô chứng kiến cảnh bố mẹ trong chút hơi thở cuối cùng vẫn luôn tìm cách bảo vệ cô khỏi nguy hiểm.
Mẹ cô luôn nói rằng : " Không sao . Con gái đừng sợ . Bố mẹ sẽ luôn bảo vệ con ".
Thế mà chỉ mấy phút sau bố mẹ cô lần lượt ra đi khi xe cấp cứu chưa kịp tới.
Ai mà không biết từ khi bố mẹ mất cô không nói chuyện với ai cả. Đó là cú sốc tinh thần rất lớn, kể cả chuyện đã qua lâu nhưng nó đã ăn sâu vào tâm trí cô rồi, kể từ ngày đó cô cũng rất sợ máu . Cho nên cô cực kỳ ghét màu đỏ ,cô ám ảnh nó .
Nhưng vẫn có người không hề biết điều đó.
Mỗi lần đi bà đều phải dậy từ sớm về nấu đồ ăn đem đến tẩm bổ cho con gái.
Mặc dù không muốn ăn nhưng vì không muốn làm mẹ buồn và lo lắng thêm nên cô vẫn tạm chia tay với công việc quay sang ăn bữa cơm do mẹ nấu.
Sau khi ăn uống xong mẹ cô nán lại ở được một lúc thì cũng phải tạm biệt con gái cưng để về với chồng . Tạm biệt mẹ ,cô quay lại những giây phút cuồng công việc.
Cô làm việc không chỉ đơn giản chỉ để kiếm tiền mà còn để trả thù cho bố mẹ ruột của mình nữa. Cô phải có địa vị cao trong xã hội , phải có nhiều tiền và thế lực. Vì kẻ thù của cô thực sự không thể coi thường.
Và ngày lại qua ngày.... cũng đã đến ngày hai gia đình gặp nhau....
Hôm nay anh muốn xem xem cô gái mà bố mẹ anh khen lấy khen để trông ra sao. Tiện anh cũng đập tan cái hy vọng làm vợ của cô ta luôn. Dứt đoạn tình với Đường Hân anh như không muốn yêu ai khác nữa,anh cần thời gian. Vì thế mà hôm nay anh ăn mặc khá lôi thôi , mặc áo sơ mi cài không hết cúc áo để lộ lồng ngực rắn chắc , kết hợp quần tây đen đi giày thể thao màu đỏ, tóc nhuộm màu tím khói tạo kiểu rối rối ; trên cổ đeo sợi dây chuyền đính kim cương đỏ ,tay đeo đồng hồ màu đen . Trên người anh không có món nào không phải đồ hiệu . Chung quy là hình ảnh một thằng con trai ăn chơi chính hiệu nhưng lại kiểu không có gu thời trang .
Để xem cô gái đó có chấp nhận một thằng ăn chơi trác táng về làm chồng không hay chỉ vì tiền của anh.
Mọi người đều có mặt đông đủ ở nhà hàng GOOD DINNER ,duy chỉ thiếu một nhân vật. Tất nhiên người đó không bao giờ là Long Thần đâu nha,anh tuy không thích nhưng anh rất đúng giờ nhé.
Bố mẹ Tiêu lo lắng cho con gái vô cùng, chưa bao giờ cô đến hẹn muộn như vậy.
Mẹ Tiêu lên tiếng :
" Xin lỗi ông bà Long nhé , có lẽ con bé có chuyện gấp xử lý nên đến hơi trễ . Mong hai ông bà thông cảm ."
Mẹ Long cũng lên tiếng :
" Không sao .. Không sao, miễn con bé chịu tới là được rồi. Chúng ta gọi gì đó trước đi. Con bé đến là vừa haha.."
Bố Long : " Đúng thế ... Đúng thế
. Không thể để cho con dâu tôi đói được . Hai người nói phải không haha ..."
Mọi người gọi món xong cũng là lúc cô mở cửa bước vào.
Các vị phụ huynh thì vui mừng không thôi, nhất là bố mẹ " chồng " cô.
Cô đi lại phía mọi người :
" Con xin lỗi vì đã đến trễ . Tại con gặp chút chục chặc trên đường đi ."
Bố mẹ cô chưa kịp lên tiếng nữa bố mẹ" chồng" đã lên tiếng trước rồi :
" Nhiên Nhiên lâu quá không gặp con vẫn nhớ chú dì chứ ? Ai ya ... càng lớn càng xinh đẹp giống mẹ haha."
Bà vừa nói xong mọi người rơi vào trầm tư . Bố mẹ cô mất trong một vụ tai nạn giao thông ,cô chính là người chứng kiến tất cả cũng chính là người duy nhất sống sót trong vụ tai nạn đó. Vụ tai nạn đẫm máu đã cướp đi sinh mạng hai người cô yêu thương nhất.
Cô chứng kiến cảnh bố mẹ trong chút hơi thở cuối cùng vẫn luôn tìm cách bảo vệ cô khỏi nguy hiểm.
Mẹ cô luôn nói rằng : " Không sao . Con gái đừng sợ . Bố mẹ sẽ luôn bảo vệ con ".
Thế mà chỉ mấy phút sau bố mẹ cô lần lượt ra đi khi xe cấp cứu chưa kịp tới.
Ai mà không biết từ khi bố mẹ mất cô không nói chuyện với ai cả. Đó là cú sốc tinh thần rất lớn, kể cả chuyện đã qua lâu nhưng nó đã ăn sâu vào tâm trí cô rồi, kể từ ngày đó cô cũng rất sợ máu . Cho nên cô cực kỳ ghét màu đỏ ,cô ám ảnh nó .
Nhưng vẫn có người không hề biết điều đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.