Chương 1:
Kieuanh nguyen
04/01/2021
" Phong tao thích mày " anh cau mày gỡ tay cô đang ở trên vai mình
" Linh tao nói mày bao nhiêu lần rồi đừng có đùa như vậy lỡ ra Trúc nghe thấy thì sao ? " Cô nghe vậy vỗ mạnh vào vai anh
" Mày làm gì căng vậy ? Hôm nay cá tháng tư tao đùa xíu thôi làm cái gì mà gắt thế " anh nghe vậy vẻ mặt càng đen hơn , lúc trước khi anh chưa có bạn gái cô đùa không sao .. nhưng bây giờ anh có người yêu rồi thì sao giống được ?
" Tóm lại là từ giờ về sau mày đừng nói như vậy , Trúc mà nghe thấy tao không biết giải thích thế nào " Cô gật đầu mỉm cười nhưng ẩn sau nụ cười đó là trái tim đau thắt lại , đúng như vậy cô và anh là bạn thân từ bé đi đâu cũng luôn sát bên nhau .. nhưng mọi chuyện giờ khác rồi từ khi cô ấy xuất hiện
" Đi ăn không ? " Anh nghe vậy chỉ nhìn cô lắc đầu
" Tao đưa Trúc đi ăn rồi hay mày đi chung với tao không ? " Cô nghe vậy đẩy tay anh ra , đi theo để nhìn người ta hạnh phúc sao ? Xin lỗi cô không đủ can đảm
" Tao không đi đâu mày đi rủ Trúc đi ăn đi .. tao vào lớp trước " nói xong cô quay lưng đi vào trong , Thiên Phong thấy vậy khẽ híp mắt nhỏ này hôm nay sao vậy ? Bày đặt hờn dỗi đồ thôi thì tý anh mua về cho vậy
Cô mệt mỏi đi vào lớp đến chỗ liền gục đầu xuống bàn , cảm nhận bây giờ giữa cô và anh ngày một xa .. nhưng biết làm sao bây giờ ? Người ta không yêu mình,..
Nhớ lúc trước rất nhiều lần cô tỏ tình với anh nhưng đều bị ảnh từ chối , nói cô đùa như vậy chẳng vui chút nào .. nếu trách chỉ trách cô không đủ can đảm để nói rõ cho anh nghe , bây giờ thì tốt rồi muốn nói cũng chẳng nói được
" Linh,.. " cô ngước đầu lên nhìn người phát ra giọng nói
" Cậu ăn đi nè là Thiên Phong anh ấy mua đó tớ cầm lên cho cậu đó " cô nhìn ổ bánh mì với ly trà sữa trên bàn đang bố thí cho cô à ?
" Mày nhìn gì nữa Trúc chọn đó hay mày không thích ăn cái này ? Rõ ràng mà thích uống trà sữa mà " Cô nghe như chẳng lọt vào tay tình cảm ghê nhỉ ? Bạn bè hơn mười năm lại không biết cô thích uống gì ? Thứ cô thích là trà đào không phải trà sữa
" Mày mang đi tao không ăn đâu đang giảm cân " nói xong một lần nữa cô gục đầu xuống bàn , muốn ăn cô có thể tự đi mua được chỉ là cô không muốn nhìn cảnh trước mắt .. cảm giác anh nói chuyện giữa cô và cô ấy khác nhau một trời một vực , cũng phải thôi người ta là người yêu còn cô là gì ? Đã vậy xuất ngày tay nắm chặt với nhau nhìn thật ngứa mắt
" Con này mày có vấn đề à ? Nhìn như con cò ma còn giảm cân ? " Thấy anh cứ nói nhảm bên tay cô không chịu được bật dậy đi ra khỏi lớp , Thiên Phong đơ một cục nhìn theo bóng lưng cô ? Tự nhiên nổi giận với anh là sao ? Không lẽ vì chuyện anh từ chối đi ăn cùng mà giận à ? Đúng là đồ con nít mà,...
" Thôi đi anh chắc cậu ấy đang bực chuyện gì đó .. hoặc cũng có thể là do không thích em " Thiên Phong nghe vậy xua tay
" Không phải vậy đâu sao lại ghét em được chứ ? Chắc tại nó bị cái gì lên giận cá chém thớt thôi " cô là một người không bao giờ gây sự vô lý .. nhưng hôm nay hành động này là sao ? Tý anh phải hỏi rõ mới được dù sao cũng là bạn bè từ bé .. có chuyện gì cô cũng sẽ chia sẻ nhưng hôm nay cô khác lắm
" Linh tao nói mày bao nhiêu lần rồi đừng có đùa như vậy lỡ ra Trúc nghe thấy thì sao ? " Cô nghe vậy vỗ mạnh vào vai anh
" Mày làm gì căng vậy ? Hôm nay cá tháng tư tao đùa xíu thôi làm cái gì mà gắt thế " anh nghe vậy vẻ mặt càng đen hơn , lúc trước khi anh chưa có bạn gái cô đùa không sao .. nhưng bây giờ anh có người yêu rồi thì sao giống được ?
" Tóm lại là từ giờ về sau mày đừng nói như vậy , Trúc mà nghe thấy tao không biết giải thích thế nào " Cô gật đầu mỉm cười nhưng ẩn sau nụ cười đó là trái tim đau thắt lại , đúng như vậy cô và anh là bạn thân từ bé đi đâu cũng luôn sát bên nhau .. nhưng mọi chuyện giờ khác rồi từ khi cô ấy xuất hiện
" Đi ăn không ? " Anh nghe vậy chỉ nhìn cô lắc đầu
" Tao đưa Trúc đi ăn rồi hay mày đi chung với tao không ? " Cô nghe vậy đẩy tay anh ra , đi theo để nhìn người ta hạnh phúc sao ? Xin lỗi cô không đủ can đảm
" Tao không đi đâu mày đi rủ Trúc đi ăn đi .. tao vào lớp trước " nói xong cô quay lưng đi vào trong , Thiên Phong thấy vậy khẽ híp mắt nhỏ này hôm nay sao vậy ? Bày đặt hờn dỗi đồ thôi thì tý anh mua về cho vậy
Cô mệt mỏi đi vào lớp đến chỗ liền gục đầu xuống bàn , cảm nhận bây giờ giữa cô và anh ngày một xa .. nhưng biết làm sao bây giờ ? Người ta không yêu mình,..
Nhớ lúc trước rất nhiều lần cô tỏ tình với anh nhưng đều bị ảnh từ chối , nói cô đùa như vậy chẳng vui chút nào .. nếu trách chỉ trách cô không đủ can đảm để nói rõ cho anh nghe , bây giờ thì tốt rồi muốn nói cũng chẳng nói được
" Linh,.. " cô ngước đầu lên nhìn người phát ra giọng nói
" Cậu ăn đi nè là Thiên Phong anh ấy mua đó tớ cầm lên cho cậu đó " cô nhìn ổ bánh mì với ly trà sữa trên bàn đang bố thí cho cô à ?
" Mày nhìn gì nữa Trúc chọn đó hay mày không thích ăn cái này ? Rõ ràng mà thích uống trà sữa mà " Cô nghe như chẳng lọt vào tay tình cảm ghê nhỉ ? Bạn bè hơn mười năm lại không biết cô thích uống gì ? Thứ cô thích là trà đào không phải trà sữa
" Mày mang đi tao không ăn đâu đang giảm cân " nói xong một lần nữa cô gục đầu xuống bàn , muốn ăn cô có thể tự đi mua được chỉ là cô không muốn nhìn cảnh trước mắt .. cảm giác anh nói chuyện giữa cô và cô ấy khác nhau một trời một vực , cũng phải thôi người ta là người yêu còn cô là gì ? Đã vậy xuất ngày tay nắm chặt với nhau nhìn thật ngứa mắt
" Con này mày có vấn đề à ? Nhìn như con cò ma còn giảm cân ? " Thấy anh cứ nói nhảm bên tay cô không chịu được bật dậy đi ra khỏi lớp , Thiên Phong đơ một cục nhìn theo bóng lưng cô ? Tự nhiên nổi giận với anh là sao ? Không lẽ vì chuyện anh từ chối đi ăn cùng mà giận à ? Đúng là đồ con nít mà,...
" Thôi đi anh chắc cậu ấy đang bực chuyện gì đó .. hoặc cũng có thể là do không thích em " Thiên Phong nghe vậy xua tay
" Không phải vậy đâu sao lại ghét em được chứ ? Chắc tại nó bị cái gì lên giận cá chém thớt thôi " cô là một người không bao giờ gây sự vô lý .. nhưng hôm nay hành động này là sao ? Tý anh phải hỏi rõ mới được dù sao cũng là bạn bè từ bé .. có chuyện gì cô cũng sẽ chia sẻ nhưng hôm nay cô khác lắm
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.