Chương 25: Chương 5 ( p2 )
Kieuanh nguyen
04/01/2021
Chương 5 \( p2 \)
Từ lúc trở về cô chẳng nói chẳng rằng câu nào ba mẹ cô thì không ngừng lo lắng , sao con bà duyên phận lúc nào cũng lận đận vậy ? Nó đã làm cái gì lên tội mà ông trời không muốn nó hạnh phúc ?
" Mỹ Linh con uống ít nước cam cho mát " mẹ cô đi đến bên giường cầm ly nước đưa cho con gái , Mỹ Linh nhẹ mỉm cười nhận lấy
" Mẹ con không sao đâu đừng lo cho con " cô biết mẹ cô lên đây có ý gì nhưng lúc trước khác bây giờ khác , cô trưởng thành rồi không phải cô nhóc yếu đuối ngày nào
Cũng chẳng phải có một chút chuyện là khóc như đứa con nít , cô lớn rồi không muốn ba mẹ cứ mãi bận tâm về mình
" Con gái ngốc này lo cho mình không lo lại đi an ủi mẹ , hứa với mẹ phải thật mạnh mẽ con nhé " bà ôm con gái vào lòng tay khẽ đưa lên lưng cô xoa , lúc nãy mẹ Thiện Minh đến đây bà đã biết không có gì tốt lành rồi .. xuất những năm qua mẹ Thiện Minh luôn có thành kiến với con gái bà , nếu Thiện Minh không uy hiếp có lẽ con gái bà cũng không yên ổn đến bây giờ
" Mẹ con lớn rồi con nói sẽ thay đổi thì chắc chắn sẽ thay đổi , mẹ không thấy bây giờ con rất thành công sao ? Yên tâm đi mẹ đừng lo lắng cho con lỡ ra lại bị bệnh " cô mỉm cười thật tươi an ủi mẹ mình , tình cảm thôi mà có gì đâu mà phải đâm đầu vào không rút ra ? Điều cô không lỡ ở đây là không muốn cách đứt tình bạn với Thiện Minh .. nhưng nếu không làm vậy thì không chỉ riêng cô mà cả ba mẹ cô cũng bị quấy rầy
Bây giờ cô cũng chưa quá phụ thuộc vào tình yêu , cô cần phải thật thành công để phụ dưỡng công ơn của ba mẹ thời gian qua .. sau đó thì yêu đương gì thì yêu , cô sẽ cho những người khinh thường cô phải nhìn cô bằng ánh mắt khác
" Được rồi con nghỉ ngơi sớm đi ngày mai không phải đi ký hợp đồng gì sao ? " Mỹ Linh gật đầu xém nữa thì cô quên mất chuyện này , vội lấy những tài liệu kia xem lại bây giờ tạm thời lo chuyện này trước .. sau đó tiếp tục tính gì thì tính
" Reng .. reng " bỗng dưng điện thoại vang lên cô khẽ liếc nhìn là Thiện Minh , tay cầm chiếc đoạn thoại lên không biết lên nghe hay không .. nhưng lại nhớ những lời mình nói với mẹ anh thì lại bấm từ chối cô nói được thì phải làm được
Thiện Minh ở đầu dây bên kia không ngừng lo lắng sao cô lại tắt máy ? Bây giờ cô còn tắt cả nguồn điện thoại nữa là sao ? Tính gọi trực tiếp đến hỏi ba mẹ cô nhưng giờ này đã muộn lên đành thôi
Mỹ Linh lúc này ngồi dựa vào cửa sổ ra nhìn bầu trời cảm giác yên tĩnh thật thoải mãi , xuất những năm qua chưa bao giờ cô rảnh rỗi thế này lúc nào cũng phải vùi mặt vào hồ sơ .. cô không biết rằng mình đã bỏ lỡ bao nhiêu thứ nữa ? Đến bao giờ cô mới thật sự thảnh thơi làm những gì mình thích ?
Ngồi nhìn bầu trời cả một giờ đồng hồ cô mới đi vào trong giường lúc này mới bật nguồn điện thoại lên , không biết bao nhiêu cuộc gọi nhỡ mà Thiện Minh gọi cho cô .. lòng cảm thấy có lỗi nhưng cô không thể làm gì khác , ném điện thoại qua một bên liền nhắm mắt lại .. có lẽ vì quá mệt mà cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ
~~
" Mẹ ơi con đi đây con muộn rồi không ăn sáng trưa sẽ về ăn cơm bù nhé " Mẹ cô nhìn con gái lắc đầu con bé này tính cách mãi không đổi , lúc nào cũng hấp tấp như vậy thật là chẳng bao giờ khiến bà yên lòng
" Lấy xe ba con chạy đi khỏi phải chờ xe .. nhớ chạy chậm thôi cho an toàn đấy " cô chẳng kịp nói gì bắt lấy cái chìa khoá liền chạy đi mất tích
" Giống y như ông vậy đấy " bà khẽ nhìn qua chồng nói hai cha con y như nhau , cái gì chuẩn bị trước thì không chuẩn bị .. nước đến chân mới nhảy
" Làm gì có cái dụ đấy con bé giống mình ấy lúc nào cũng hấp tấp , không bao giờ để ai ngừng lo " bà nhìn chồng khẽ lườm suy bụng ta ra bụng người à ? Chỉ có cái nói lại là giỏi thôi
~~
Mỹ Linh đến nơi khẽ nhìn đồng hồ cũng may chưa muộn khẽ thở một hơi nhẹ nhõm , hôm qua cô mệt quá nên quên cài báo thức bởi vậy sáng nay mới dậy muộn
Cô lấy số phòng rồi nhanh chóng đi lên chắc người kia chưa đến đâu , nhưng điều cô không ngờ là người đó đã đến từ khi nào không biết
" Trình Tổng xin lỗi để anh chờ "
" Không sao tôi vừa đến " người đàn ông kia khẽ quay lưng lại , lúc này bốn mắt chạm nhau cả hai liền bất động
" Mỹ Linh,.. "
" Thiên Phong,.. "
Từ lúc trở về cô chẳng nói chẳng rằng câu nào ba mẹ cô thì không ngừng lo lắng , sao con bà duyên phận lúc nào cũng lận đận vậy ? Nó đã làm cái gì lên tội mà ông trời không muốn nó hạnh phúc ?
" Mỹ Linh con uống ít nước cam cho mát " mẹ cô đi đến bên giường cầm ly nước đưa cho con gái , Mỹ Linh nhẹ mỉm cười nhận lấy
" Mẹ con không sao đâu đừng lo cho con " cô biết mẹ cô lên đây có ý gì nhưng lúc trước khác bây giờ khác , cô trưởng thành rồi không phải cô nhóc yếu đuối ngày nào
Cũng chẳng phải có một chút chuyện là khóc như đứa con nít , cô lớn rồi không muốn ba mẹ cứ mãi bận tâm về mình
" Con gái ngốc này lo cho mình không lo lại đi an ủi mẹ , hứa với mẹ phải thật mạnh mẽ con nhé " bà ôm con gái vào lòng tay khẽ đưa lên lưng cô xoa , lúc nãy mẹ Thiện Minh đến đây bà đã biết không có gì tốt lành rồi .. xuất những năm qua mẹ Thiện Minh luôn có thành kiến với con gái bà , nếu Thiện Minh không uy hiếp có lẽ con gái bà cũng không yên ổn đến bây giờ
" Mẹ con lớn rồi con nói sẽ thay đổi thì chắc chắn sẽ thay đổi , mẹ không thấy bây giờ con rất thành công sao ? Yên tâm đi mẹ đừng lo lắng cho con lỡ ra lại bị bệnh " cô mỉm cười thật tươi an ủi mẹ mình , tình cảm thôi mà có gì đâu mà phải đâm đầu vào không rút ra ? Điều cô không lỡ ở đây là không muốn cách đứt tình bạn với Thiện Minh .. nhưng nếu không làm vậy thì không chỉ riêng cô mà cả ba mẹ cô cũng bị quấy rầy
Bây giờ cô cũng chưa quá phụ thuộc vào tình yêu , cô cần phải thật thành công để phụ dưỡng công ơn của ba mẹ thời gian qua .. sau đó thì yêu đương gì thì yêu , cô sẽ cho những người khinh thường cô phải nhìn cô bằng ánh mắt khác
" Được rồi con nghỉ ngơi sớm đi ngày mai không phải đi ký hợp đồng gì sao ? " Mỹ Linh gật đầu xém nữa thì cô quên mất chuyện này , vội lấy những tài liệu kia xem lại bây giờ tạm thời lo chuyện này trước .. sau đó tiếp tục tính gì thì tính
" Reng .. reng " bỗng dưng điện thoại vang lên cô khẽ liếc nhìn là Thiện Minh , tay cầm chiếc đoạn thoại lên không biết lên nghe hay không .. nhưng lại nhớ những lời mình nói với mẹ anh thì lại bấm từ chối cô nói được thì phải làm được
Thiện Minh ở đầu dây bên kia không ngừng lo lắng sao cô lại tắt máy ? Bây giờ cô còn tắt cả nguồn điện thoại nữa là sao ? Tính gọi trực tiếp đến hỏi ba mẹ cô nhưng giờ này đã muộn lên đành thôi
Mỹ Linh lúc này ngồi dựa vào cửa sổ ra nhìn bầu trời cảm giác yên tĩnh thật thoải mãi , xuất những năm qua chưa bao giờ cô rảnh rỗi thế này lúc nào cũng phải vùi mặt vào hồ sơ .. cô không biết rằng mình đã bỏ lỡ bao nhiêu thứ nữa ? Đến bao giờ cô mới thật sự thảnh thơi làm những gì mình thích ?
Ngồi nhìn bầu trời cả một giờ đồng hồ cô mới đi vào trong giường lúc này mới bật nguồn điện thoại lên , không biết bao nhiêu cuộc gọi nhỡ mà Thiện Minh gọi cho cô .. lòng cảm thấy có lỗi nhưng cô không thể làm gì khác , ném điện thoại qua một bên liền nhắm mắt lại .. có lẽ vì quá mệt mà cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ
~~
" Mẹ ơi con đi đây con muộn rồi không ăn sáng trưa sẽ về ăn cơm bù nhé " Mẹ cô nhìn con gái lắc đầu con bé này tính cách mãi không đổi , lúc nào cũng hấp tấp như vậy thật là chẳng bao giờ khiến bà yên lòng
" Lấy xe ba con chạy đi khỏi phải chờ xe .. nhớ chạy chậm thôi cho an toàn đấy " cô chẳng kịp nói gì bắt lấy cái chìa khoá liền chạy đi mất tích
" Giống y như ông vậy đấy " bà khẽ nhìn qua chồng nói hai cha con y như nhau , cái gì chuẩn bị trước thì không chuẩn bị .. nước đến chân mới nhảy
" Làm gì có cái dụ đấy con bé giống mình ấy lúc nào cũng hấp tấp , không bao giờ để ai ngừng lo " bà nhìn chồng khẽ lườm suy bụng ta ra bụng người à ? Chỉ có cái nói lại là giỏi thôi
~~
Mỹ Linh đến nơi khẽ nhìn đồng hồ cũng may chưa muộn khẽ thở một hơi nhẹ nhõm , hôm qua cô mệt quá nên quên cài báo thức bởi vậy sáng nay mới dậy muộn
Cô lấy số phòng rồi nhanh chóng đi lên chắc người kia chưa đến đâu , nhưng điều cô không ngờ là người đó đã đến từ khi nào không biết
" Trình Tổng xin lỗi để anh chờ "
" Không sao tôi vừa đến " người đàn ông kia khẽ quay lưng lại , lúc này bốn mắt chạm nhau cả hai liền bất động
" Mỹ Linh,.. "
" Thiên Phong,.. "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.